Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Mãi mãi yêu em – Quyển 1 » Phần 55

Mãi mãi yêu em - Quyển 1

Phần 55

Tỉnh dậy thì có vẻ đỡ đau hơn nhiều rồi, nhưng trong căn phòng trống rỗng này chẳng có ai, chỉ mình nó nhìn loanh quanh cùng với đống bông băng trên người… Không biết giờ là mấy giờ rồi, nhưng qua lớp cửa sở bằng kính thì nó thấy trời tối.. Tự thấy mình dở hơi khi chiếc đồng hồ ngay bên cạnh… 6h, chẳng biết là chiều hay sáng hôm sau nữa… Thời tiết đông của Hà Nội rất khó để nhận biết mà…

Từng tiếng gió rít khiến nó thấy cô đơn lạnh lẽo trong căn phòng trống. Khẽ thu mình vào chăn, nó nghĩ đến những việc vừa trải qua.. Là nó đã sai hay em sai.. Có vẻ là nó thì phải.. Nhưng em cũng phải nghĩ cho nó chứ, nó đâu thể cứ sống mãi với em mà không có mối lo toan nào được.. Chắc em chưa rơi vào hoàn cảnh thiếu thốn nên em sẽ không hiểu được.. Trước hết nó phải cần một sự nghiệp trước khi yêu.. Nhưng nó không hối hận khi đã yêu em, chỉ là tình yêu này đến quá sớm mà thôi.. Suy cho cùng em vẫn là một cô tiểu thư điều mà nó đã phủ nhận là đúng.. Cũng có thể giờ em giận mà sắp sửa chia tay nó cũng nên…

Chợt cười cay đắng, không sao đâu, cứ lấy thêm đi, lấy hết đi, tao chịu được… Chỉ là người số ba thôi mà.. Haha.. Có thể nó điên rồi, điên thật rồi. Không có em chắc nó chết mất. Cười rồi lại khóc. Khốn kiếp thật. Cái cảm giác bất lực xâm chiếm nó. Bỗng cánh cửa phòng bật mở ra.

Nhỏ P.Anh bước vào.. Mái tóc nhỏ phất phơ theo từng con gió lùa vào theo cửa.. Hình như, nhỏ đang ướt, chợt nhận thấy trời đã mưa từ lúc nào.. Không lẽ… nó lật đật gượng ngồi dậy chạy ra đỡ nhỏ, dường như nhỏ rất mệt nên gần như tựa cả vào người nó.. Bế nhỏ P.Anh lên giường bệnh của nó.. Khuôn mặt nhỏ tái lắm.. Tại sao chứ… Đừng như vậy nữa, cứ mỗi khi trời mưa lại có một người con gái đến với nó là sao?

Nhỏ thiếp đi, để một cơn đau trong lòng nó.. Bộ quần áo vẫn vậy, khuôn mặt vẫn vậy, nhỏ không thay đổi gì.. Có thể lúc bước ra về.. Nhỏ đã không về, nắm lấy đôi bàn tay của nhỏ nó áp lên má mình và khóc… Một lần nữa, nước mắt của thằng con trai lại rơi bởi một người con gái không thân quen nhưng lại vì nó… Quan tâm một cách thầm lặng.. Dù biết việc này nó lỗi với em nhưng nó vẫn giữ nguyên đôi bàn tay nhỏ bé mịn màng bên má.. Bên ngoài trời vẫn mưa.. Trong này hai con người, người thiếp ngủ mà đôi môi nở nụ cười.. Người thức ngồi bên cạnh khóc vì đã trót thích thêm một người con gái.. Tĩnh lặng hòa cùng những tiếng gió rít bên ngoài.. Khiến nó cảm thấy phòng khám như có mỗi nhỏ và nó vậy.. Thật kì lạ..
Nhưng lúc sau một vị bác sĩ già bước vào…

– Ủa sao thế này? Người nhà lại ngủ trên giường, bệnh nhân lại ngồi trông là sao?

– Dạ.. Em cháu mệt quá, với cả cháu đỡ rồi nên không sao bác ạ…

– Vậy hả.. Ừ thôi cũng được, hết thuốc thì bảo em cậu gọi tôi nhé… Tôi đi kiểm tra đây.

– Dạ vâng.. Của cháu bao nhiêu ạ? – Nó muốn tính tiền luôn chắc phòng khám tư cũng không câu nệ chuyện thanh toán ở đâu mà…

– À… Con bé kia thanh toán từ nãy rồi.. – Ông bác sĩ chỉ vào nhỏ P.Anh đang nằm trên giường nó…

– Dạ… – Lại một điều nữa làm nó không thể hiểu nổi.. Khó chịu thật, mọi thứ cứ như được lặp lại lúc em đến với nó.. Tại sao nhỏ lại như vậy chứ.. Nó.. Nó làm sao bây giờ?

Ông bác sĩ đóng cánh cửa bằng một tiếng động khô khốc, để lại nó với những suy nghĩ cực kì hoang mang.. Nhỏ P.Anh đang làm gì thế này.. ? Nó nhìn nhỏ ngủ mà, sợ.. Không thể được, chẳng lẽ nhỏ thích nó? Không… Nó lắc đầu như một thằng điên.. Bàn tay nó tự nhiên được giữ chặt lại.. Giật mình nhìn nhỏ…

– Đừng như vậy.. Vết thương rách ra đấy.. – Đôi mắt lạnh lùng không còn, tảng băng không còn.. Tất cả còn lại chỉ là một nỗi buồn và sự ấm áp từ một giọng nói trong trẻo mà hiếm khi nó được nghe.. Nước mắt nhỏ giọt.. Nó run run…

– Tại.. Tại sao? – Bất giác câu hỏi ngu ngốc không đầu không đuôi được thốt ra.. Nó, không biết đang nghĩ gì nữa.. Chỉ muốn có một câu trả lời thích đáng mà thôi…

– Sao là sao?

– Sao đến đây thăm tôi?

– Tôi muốn thôi…

– Vậy sao phải giả vờ đi về để rồi quay lại?

– Vì.. vì.. – Nhỏ có vẻ lúng túng.. Mặt đỏ hồng lên…

– Vì sao?

– Vì em yêu anh.. – Nhỏ ngước lên nhìn thẳng vào mắt nó, không còn ngại ngùng, một cách nghiêm túc.. Nó sững người, điều nó sợ đã xảy ra.. Nhỏ đã nói.. Yêu nó.. Không thể được…

– Tôi xin lỗi.. Nhưng tại sao?

– Hức.. Em sẽ không nói cho anh lý do đâu.. Huhu.. Hức, anh sẽ không bao giờ biết được.. hức.. hức.. Em đau khổ lắm anh ạ.. Anh biết không, nhìn người mình yêu thờ ơ lạnh nhạt với mình… Hức, hức, rồi có người yêu.. Cảm giác đó đau lắm anh ạ.. Em yêu anh lâu rồi.. hức.. Lâu lắm rồi.. Hức, nhưng anh đâu biết chứ hức.. Anh có biết em phải chịu lạnh đợi cả đêm rồi cả chiều nay.. Hức hức để được lên thăm anh không hả? Anh có biết hức hức.. Em có áo khoác nhưng không dám mặc vì cái áo khoác chết tiệt đó là của anh đưa không hả.. hức hức.. Có lẽ em chậm chân hơn Ly bởi nghĩ tính cách mình sẽ gây ấn tượng với anh.. hức, sắc đẹp của mình sẽ đủ sức đánh gục anh hức… Hức, nhưng em sai rồi anh ạ.. Em sai rồi.. huhu, hức hức…

Nghe nhỏ thổn thức, qua từng giọt nước mắt kia… Nó cảm thấy lạc lõng, cảm xúc yêu đương với em như nhạt dần đi.. Nó.. Nó, không thể kiềm chế được khi bên cạnh nhỏ.. Tình cảm thật dễ phai.. Em đã đúng.. Nó quá dễ rung động dễ có người mới.. Chấp nhận sự thật, nó.. một thằng sở khanh.. Bởi hai cánh tay gầy gò của nó đã vòng qua bờ vai run rẩy yếu ớt của nhỏ tự bao giờ.. Bản năng che chở của nó thức dậy mạnh mẽ nhất là khi bên ngoài tiếng gió vẫn rít lên từng chập…

– Anh xin lỗi…

– Không em mới phải xin lỗi.. Anh buông ra đi.. Ấm áp lắm nhưng nó không phải của em anh ạ.. Xin đừng gieo vào em hi vọng.. Người yêu của anh là Ly…

Nhỏ tự động gỡ tay nó ra trở về với vẻ lạnh lùng.. Thế cũng tốt vậy nên có lẽ nó phải dứt khoát…

Lạc lõng và vô vị.. Cảm xúc đi xuống một cách tệ hại. Có vẻ nó nuối tiếc bởi nhỏ, một cô gái đẹp vì nó mà chịu khổ, nhưng trong thâm tâm nó.. Em vẫn là người nó yêu, dù có thế nào đi chăng nữa…

– Anh hiểu rồi..
– Ừ.. Hiểu là tốt, em sẽ không nói cho ai biết đâu, anh yên tâm.. Anh với Ly hạnh phúc nhé…

Giọng nói của nhỏ nhẹ nhàng nhưng vô hồn lạnh lẽo.. Như một mũi tên băng đâm vào lồng ngực nó, đau nhói.. Nó biết nhỏ đang rất buồn, cái vẻ ngoài giả tạo lạnh lùng này làm sao che giấu nổi ánh mắt đau khổ của nhỏ.. Cảm nhận được, nhưng bằng một cách nào đó, nó.. Một lần nữa trở lên lạnh lẽo không kém, vì nó biết nó vẫn chọn em.. Và vì quyết định của nhỏ…

– Cảm ơn…

Nhỏ ngạc nhiên.. Cười buồn…

– Có lẽ em còn thua Ly về khoản chịu đựng rất nhiều.. Tính cách của anh thật đáng sợ.. hihi.. thôi em về đây…

– Ừ…

Ngoài trời vẫn mưa, nhưng nó không cản nhỏ.. Tất cả phải trở về đúng quỹ đạo của nó.. Nhỏ và nó không là gì của nhau.. Mặc dù trái tim nó một lần nữa rỉ máu.. Cánh cửa không được sập vào bằng một tiếng quen thuộc mà.. Vẫn mở ra, tiếng chào hỏi, tiếng guốc xa dần. Nhưng một tiếng khác lại tiến đến cạnh nó.. Nó chẳng muốn biết là ai, cũng chẳng muốn để ý gì cả.. Đơn giản lúc này nó muốn ngủ tiếp.. Ngủ dậy mong mọi chuyện chỉ là một cơn ác mộng mà thôi…

Tiếng “cạch”.. Như một đồ vật gì được đặt xuống kèm theo giường nó hình như có thêm người ngồi vào.. Nó biết, bàn tay ai đó đang vuốt mái tóc nó.. Nhẹ nhàng nhưng run rẩy…

– Nhóc.. nhóc.. – Là chị.. Nó quay sang…

– Chị.. à.. – nó gượng dậy ngạc nhiên vì chị đến vào lúc này.. Mái tóc chị, vài lọn bết lại vì nước mưa.. Môi hồng Hồng mấp máy như muốn nói thêm điều gì đó…

– Nhóc buồn à…

– Chị nghe hết rồi đúng không? – Chị dấu cảm xúc rất tệ.. Nó dễ dàng nhận ra chị đang cố một điều gì đó.. Chị run run mắt, đỏ lên…

– Chị.. chị.. Xin lỗi, chị không cố ý.. Nhóc đừng giận chị.. hức…

– Em đâu có giận chị.. nín đi.. hi…

– Thiệt.. thiệt hôn.. – Chị dụi dụi mắt.. mặt mếu mếu..

– Thiệt mà.. Cười cái coi.. – Nó phồng mũi ngoác miệng làm mặt hề.. Trêu chị.. Chị khúc khích.. Vừa mếu vừa cười…

– Hihi.. hức.. nhóc tồ.. – Chị của nó luôn như vậy, trẻ con hồn nhiên.. Dù vừa như một cành hoa tàn úa nhưng với nó chị như một vị cứu tinh vậy.. Chị ban phát ánh sáng trong cái tâm hồn chứa đầy đau khổ của nó.. Giúp nó phần nào nhẹ nhõm, vơi đi rất nhiều..

– Nhóc ơi.. Chỉ hiểu nhóc đang nghĩ gì.. Đừng buồn nha nhóc.. – Tiếng nói của chị như một chìa khóa mở bung cánh cửa.. Trong tim nó.. Gục mặt xuống đôi vai nhỏ nhắn của chị.. Nó òa khóc to hệt như một đứa trẻ…

– Chị ơi… em đau khổ lắm.. huhu.. Em phải làm sao bây giờ hả chị.. Huhu, làm sao bây giờ.. Những người đó quá tốt.. Quá tốt, em đâu xứng đáng được với họ chứ.. Tại sao họ lại đến với em.. huhu.. Em làm sao có thể trả nghĩa đây.. huhu…

Chị im lặng lắng nghe, cho cái thằng trẻ con yếu đuối là nó khóc.. Giống như chị.. Nó cũng chẳng thể nào che dấu được cảm xúc của mình khi bên cạnh chị.. Chính nó mới là đứa trẻ con.. Chị xoa nhẹ vào mái tóc dài của nó.. Như một người mẹ vậy.. Dù gì thì chị cũng hơn nó nhiều tuổi và hiểu đời hơn nó mà…

– Hihi.. Nhóc tồ không được khóc.. Phải cười như chị này.. Dù thế nào nhóc cũng phải cố gắng lên.. Đàn ông con trai mà.. Nhóc ngốc lắm sao tự nhiên nay lại hiểu dữ vậy.. Cái cách suy nghĩ của nhóc đâu rồi.. Cái tính sắt đá, vô tâm đâu rồi.. Thể hiện ra đi chứ.. Nhóc đừng bi lụy nữa…

Từng lời nói của chị như thấm thẳng vào cái não.. Của nó.. Đúng rồi, trước khi yêu em nó khác cơ mà.. Tại sao nó lại tàn tạ như này.. Có thể tình yêu đã làm nó yếu đuối hơn.. Lo nghĩ nhiều hơn.. Nó phải trở về với vẻ bất cần sẵn có.. Không được như thế này nữa.. Cái tính làm lì ít nói đâu rồi.. Giờ lại mít ướt lắm mồm như thế này…

– Chị nói đúng.. Có thể em đã quá bị ảnh hưởng.. Em có lên chia tay không hả chị? – Câu hỏi của nó làm chính nó với chị ngạc nhiên.. Nhưng giờ có thể sự cô đơn hợp với nó hơn là rằng buộc một cách đau khổ.. Nó thì không sao, nhưng em thì sẽ thế nào đây.. Sẽ chẳng còn tương lai gì hết…

– Không được.. Chị hỏi nhóc.. Nhóc có yêu bé Ly thật không?

– Thật.. Yêu hơn bất cứ thứ gì chị ạ.

– Vậy sao nhóc muốn chia tay khi hai người chỉ mới bắt đầu?

– Nhưng vì yêu Ly.. Em sợ Ly khổ và ảnh hưởng đến sự nghiệp của cô ấy.. Em sợ em sẽ kéo cô ấy lại.. Như một trướng ngại vật cản đường cô ấy.. Em sợ lắm chị ạ.

Chị nhéo mũi nó lắc qua lắc lại.. Cười tươi…

– Ngốc lắm.. Nếu có thế nghĩ như vậy, tại sao nhóc lại không nghĩ rằng.. Nhóc sẽ cố gắng hơn trong tương lai nhóc sẽ thành đạt.. Sẽ lấy Ly làm.. vợ… – Nói đến đây chị ngập ngừng.. Điều chị nói dường như trong một câu truyện cổ tích vậy.. Có mơ nó cũng không dám mơ nữa.. Cười nhạt..

– Nhưng có thể em sẽ không thành công, có thể Ly không đợi được em thì sao..?

– Do nhóc cả thôi.. Còn chị chắc chắn Ly sẽ đợi nhóc mà… Nhóc cứ suốt ngày nghĩ linh tinh.. Hihi…

– Có cơ sở hết mà chị…

– Cơ sở gì.. ? Thế nhóc thấy hai đứa yêu nhau đã bao giờ thiếu thốn gì chưa?

– Ý em là ở tương lai cơ mà?

– Ui ui.. Nhóc tồ thì kệ tương lai đi.. Đến đâu đến, giờ nhóc cứ biết sống tốt và yêu em chị đi đã hihi.. – Vẻ ngoài hồn nhiên của chị luôn làm nó thấy chị trẻ con.. Nhưng bên trong đó là một con người từng trải mà chị luôn cố che dấu.. Nó sẽ nghe chị..

– Ừ.. Được rồi, chị yên tâm.. Em không như vậy nữa đâu.. Bộ Ly có cửa hàng riêng sao không ai nói với em hết vậy?

– Thì bé Ly dặn, không được nói không nhóc lại suy nghĩ.. Với cả cửa hàng đó của ba mẹ bé Ly để cho bé Ly mà.. Chứ bé Ly không phải làm, chỉ quản lý thui.. Nên bé Ly nghĩ giấu nhóc sẽ tốt hơn…

– Ờ.. Ờ, chả tốt tẹo nào…

– Nhóc tồ, để bé Ly khóc từ chiều kia kìa.. Chị dỗ còn không thèm nín đó, cứ đuổi chị về.. Ghét nhóc ghê.. Lo mà xin lỗi đi…

– Rồi rồi.. – Khổ lại mít ướt.. Thôi thì để ra khỏi đây tính sau.. Chứ nó là không khoái mấy kiểu xin lỗi lãng mạn.. Có gì nói toẹt ra nên chắc cũng nhanh.. Không việc gì phải vội.. Việc cần thiết bây giờ là “tra hỏi” chị đã…

– Mà nè, tự dưng đến nghe lỏm là sao?

– Thì bé Ly không vào nên chắc chẳng có ai chăm sóc cho nhóc tồ.. Nên chị mang cháo vào nè.. Thấy chị tốt hôn.. Hihi.. – Chị cười tít mắt xoay xoay cái cặp lồng inox.. Đây mới là phong cách của chị.. nó cười theo…

– Tốt quá hehe.. Đưa em đi, đang đói rồi nè.. – Nó chìa tay ra, với ai chứ với chị thì không phải ngoại gì hết…

– Dễ gì.. Của ta nấu mà nhóc ăn dễ thế hả.. hihi – Chị cười gian gian.. Có ăn thôi sao khó vậy trời…

– Vậy giờ muốn sao?

Chị chống tay vô cằm, ngước nhìn lên trần nhà, điệu bộ đáng yêu này làm nó vui lắm.. Dường như nó đã hết buồn rồi.. Chị giỏi thật…

– Khỏi bệnh là nhóc phải dẫn chị đi chơi một hôm.. hihi..

– Ui trời.. Đi cả tuần cũng được, càng đỡ phải làm… Nhưng đừng trừ lương em nhé.. hehe…

– Chỉ được cái thế là giỏi.. Hứa rồi đó nha.. hihi…

– Rồi. Đưa em nào.. – Chị cười tươi rồi đưa cái cặp lồng cho nó…

– Ủa.. Thìa đâu.. – Bộ tính cho nó húp sao trời…

– Á.. Thui chết, chị quên mất tiêu.. – Chị xụ cái mặt xuống, trông mà thương.. Cũng nể chị thật.. Lúc nào cũng quên được.. Nhưng nó không dám trách.. Dù sao chị cũng có ý tốt.. Chợt thấy cái thìa nhựa, gần đống trái cây.. Hên thiệt..

– A.. Có rồi nè.. Thui cười cái nào.. Mặt như bánh mì rớt cống thế?

– Nguội rồi chắc nhóc ăn không có ngon.. Chán quá..

– Ngon mà, yên tâm ăn nguội thích hơn ăn nóng em không ăn được.. – Mặt chị vui lên một chút.. Mở cặp lòng ra.. Nó hơi hoảng hồn.. Cháo gì mà thịt nổi to tướng, màu xanh đặc thế này..

– Chị nấu hả?

– Ừ.. Mất cả tiếng của chị đấy, lần đầu chị nấu cháo cho người khác đó nha.. Nhóc phải vui vì là người đầu tiên ăn cháo chị nấu đó.. hihi.

Ôi mẹ ơi.. Đầu tiên.. Kiểu này không biết ngộ độc không ta… thôi liều.. Ăn một miếng mà nó chảy nước mắt.. Gạo nguyên hạt, sượng cả mồm.. Thịt dai nhách, toàn mùi rau nữa chứ.. Vị thì mặn chát.. Hix, làm bánh thì ngon mà sao cái món này lại khủng khiếp thế chứ.. Không dám kêu lên, nó cố nuốt từng muỗng mà nín thở.. Sợ chị lại buồn vì là lần đầu tiên chị nấu mà…

– Ngon không nhóc.. hihi?

– Dạ.. Ngon.. Ngon lắm..

– Hihi… Ủa, ngon mà sao nhóc nhăn nhó chảy nước mắt thế kia.. ?

– Dạ.. Chị tốt với.. em.. quá.. – trong cái lúc đang nghẹn vì miếng thịt to tướng.. Cố nín lắm để không oẹ.. Đầu nó đưa ra câu trả lời một cách vớ vẩn.. Ai ngờ, chị lại hiểu…

– Hihi.. Nhóc thấy chị tốt quá nên xúc động hả.. ? Từ nay, nhớ phải nghe lời chị nghe chưa.. hihi – Her.. Hơ, nghe thế mà nó suýt sặc.. Đâm ra trôi được miếng nghẹn.. Hên thật, nó phì cười…

– Nhớ.. Rồi.. haha…

– Nhìn cái mặt cười kìa.. Gian thấy khiếp.. Ăn mau chị còn về trông quán đây…

– Ủa thế nãy giờ ai trông?

– Bé Mi.. Bé ý cũng cứ hỏi thăm nhóc đó.. hihi…

– Ừ.. Nói em không sao là được mà, chắc thiếu người làm nhỏ mới hỏi.

– Xì.. Nhóc toàn suy từ bụng ta ra bụng người thui.. Ăn Mau mau đi nào.. hihi.

Tưởng cháo chị nấu dễ ăn lắm ý mà cứ giục.. hix, nó múc nguyên miếng to cuối cùng nín thở mà nhai mà nuốt cho qua.. Cháo người ta thì không phải nhai.. Cháo chị nấu thì nhai hơn cả nhai cơm… Xong, chị cầm cái cặp lồng lên cười cười.. Xoa đầu nó…

– Hihi.. Chị về đây nhóc tồ, tẹo uống thuốc hen.. Nước chị để sẵn nè..

– Rồi em cảm ơn.. Chị về đi..

– Ừm.. hihi.

Nhìn chị nhún nhún bước ra khỏi phòng rồi vẫy tay chào nó.. Một cảm giác bình yên đến lạ kì được hình thành lên, chị tốt thật.. Bên cạnh chị thì dù bất kì ai cũng không thể buồn nổi đâu, nó dám chắc như vậy.. Chị như một vị thiên sứ ban phát nụ cười vậy…

Khẽ mỉm cười, nó vớ lấy cái cốc uống thuốc luôn cho xong.. Ngồi nghịch viên kháng sinh đỏ trắng mà nhỡ tay kéo tuột hai đầu vỏ ra.. Rơi hết cả bột thuốc bên trong.. Xui thiệt… Hình ảnh này làm nó nhớ đến trước kia.. Còn nhỏ, những lúc ốm.. Bố mẹ phải nghiền thuốc và pha với nước cho uống chứ không uống được cả viên như bây giờ… Trẻ con bị đắng nên cứ dãy nảy lên làm hai người phải đè xuống dốc vào họng… Hài thật…

Tự dưng lại nhớ gia đình nó quá.. Thui thì sắp hết kì rồi cố gắng hai tháng nữa là nghỉ tết mà.. Khi viên thuốc cuối cùng được trôi vào ruột nó.. Lại tẩn ngẩn ngồi một mình trong căn phòng trống, đau cũng bớt hơn.. Nó vớ tay lấy cái điện thoại kéo cái danh bạ xuống.. Ngón tay nó dừng lại ở cái tên ” Em “… Có nên gọi cho em xin lỗi không ta… Khó nghĩ thiệt, nó nhớ em… Mới có nửa ngày không gặp mà đã nhớ rồi.. Chắc giờ em đang một mình ở nhà, chắc giờ em đang giận nó…

Làm sao đây? Một ý nghĩ đến trong đầu nó.. Thôi để sau đã, coi như quãng thời gian này để hai đứa suy nghĩ thêm chút về nhau.. Mới yêu nhau đã giận thế này thì sao bền được.. Khẽ đặt chiếc điện thoại xuống nó rúc vào chăn vắt tay lên trán nhìn cái trần nhà màu trắng.. Tĩnh lặng, không gian này chỉ có mình nó.. Đầu nó giờ không có một suy nghĩ gì, điều hiếm khi xảy ra.. Giờ nó chỉ biết cảm nhận mọi thứ âm thanh mà nó cố để nghe dù không có trong phòng.. Cái âm thánh đó là ở bên ngoài kia.. Ồn ào.. Vi vút, tiếng gió mùa đông của Hà Nội.. Tiếng gió mùa đông bắc về, chỉ riêng ở Hà Nội này mà thôi.. Nơi mà nó có thể cảm thấy được.. Mùa đông, cái mùa mà nó thích đã ăn sâu vào Hà Nội rồi, không biết đông năm nay sẽ ra sao nhỉ.. Tuy không đoán được nhưng nó nghĩ sẽ khác nhiều đấy, vì năm nay có em rồi mà.. Cái ý nghĩ đó đưa nó vào giấc ngủ sâu, mặc dù hãy còn sớm.. Chắc do tác dụng của thuốc…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Mãi mãi yêu em - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Tâm sự bạn đọc, Truyện sex có thật, Truyện teen
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 27/05/2017 13:36 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lỗi tại anh
Nó về nhà, căn phòng tối, nó vừa mở đèn lên thì nghe giọng nói... Đừng... đừng... tắt đèn đi... Nó thấy chị đang ngồi ôm con thú nhồi bông trên giường, khuôn mặt hoảng sợ, đôi mắt đỏ khóc, mái tóc rối bời, nó liền chạy lại ôm lấy chị, nó biết đã xảy ra chuyện gì... Lòng nó đau nhói...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bú cặc Truyện nuốt tinh trùng Truyện teen
Về quê ngoại
Thằng Heo cúi xuống tiếp tục liếm dọc khe lồn Liên, tay xoa nắn hột le, nước ra ngày càng nhiều. A... a... a... a thôi đi mà. Thằng Heo thả người trùm lên mình dì Liên, nó dùng đầu gối gạt hai chân dì dạng rộng ra và hạ phần dưới đè xuống háng dì. Cái vật mềm mềm dài thòng thõng nằm dọc khe...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ máy bay Truyện người lớn Truyện sex nặng
Mẹ và con
Buổi sáng hôm sau, Dung và Nam mặc bộ đồ khá ấm rồi đi ra ngoài. Trời đã ngớt tuyết nhưng trận bão tuyết vừa rồi đã để lại lớp tuyết dày đến nỗi mỗi bước chân của họ cứ xào xạo. Nam và Dung đành phải lấy giày đi tuyết mới tiếp tục đi được. Họ đi tới chỗ thung lũng ngay cạnh...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ mẹ ruột Sextoy Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện người lớn
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba