Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Mật thám Phong Vân » Phần 253

Mật thám Phong Vân

Phần 253

Trung niên kia xem ra vẫn chưa biết cái mồi lửa kia để làm gì, vẫn mở giọng khuyên can:

– Ngươi tự sát thì đi chỗ khác tự sát, nếu không…

Triệt Địa Thử cười gằn:

– Nếu không cái gì?

Người kia phiền não nói bừa:

– Nếu không chúng ta sẽ giết ngươi!

Lăng Phong suýt chút ngã ngồi. Kẻ địch muốn đánh bom tự sát còn đòi giết hắn, thật là sáng tạo.

Triệt Địa Thử cười haha:

– Haha, hóa ra ỷ đông hiếp yếu, muốn giết cả ta sao?

Từ Khánh toát mồ hôi, xem chừng hiểu lầm càng lúc càng nặng, vội vã xoa tay khuyên can:

– Lão Tam, mau dập lửa đi. Bọn họ không liên quan.

Lúc này, vài kẻ có mắt nhìn hàng nhận ra gì đó, bắt đầu to nhỏ:

– Kia… hình như là hỏa dược?

– Cái gì hỏa dược?

– A, đúng rồi, ta biết hắn. Chính là “Triệt Địa Thử” Lôi Trấn, nghe nói tháng trước làm nổ tung cả một cái kho…

– Lôi Trấn? Ta nghe nói Phích Lịch Đường Lôi gia của hắn ở Giang Nam rất nổi danh chế hỏa dược.

Đám đông mặt mày bắt đầu xám ngoét cả.

Ở đây dĩ nhiên chả thằng nào từng dính qua hỏa dược Lôi gia. Nói đùa sao? Thằng nào gặp qua chỉ e đều tan thây cả còn ở đây thế quái nào được?

Có đứa nào vẫn giữ được tỉnh táo, cất tiếng chửi:

– Tụi mày rảnh quá, còn quản cái gì Phích Lịch Đường. Còn không mau tránh đi…

Anh em đều gật gù.

Chỉ là, cả đám vừa nhấc chân, phía sau đã có tiếng hét chấn trụ:

– Đứng hết ở đó!

Thời gian như dừng một nhịp.

– Không ai được động. Chỉ cần một thằng cựa quậy, gia gia cho cả đám bay lên trời hết…

Cả đám im phăng phắc, mỗi người đều giữ nguyên tư thế, không một ai dám ho he.

Người trung niên nhận trách nhiệm “thương thuyết”, lúc này mồ hôi đã vã ra như tắm, gằn giọng nhắc nhở đồng bào:

– Nghe lời, tất cả nghe lời nó. Ông còn chưa sống đủ đâu. Thằng nào manh động để ông banh xác chỗ này, ông thề làm ma cũng không tha cho chúng mày.

– M* ngươi im đi, có chuyện tất cả đều làm ma cả, còn cần ngươi tha con khỉ…

“Xì xì” Lại là âm thanh kia, càng lúc càng nổi da gà.

Có tiếng cảm thán của ai đó:

– Cuộc đời thật nhạt nhẽo. Ta là dũng sĩ chân chính, các ngươi đã ép buộc ta, đã vậy nhóm lửa lên, tất cả cùng xông vào biển lửa.

– Ai ai, đại ca. Hạ hỏa, hạ hỏa. Mấy anh em đùa chút thôi, có gì nói chuyện, có gì nói chuyện.

– Thằng đầu heo nào lấy đồ của nó thì trả đi, ăn ở tích đức chút.

– Không phải lấy đồ, mà là đánh người. À không đúng, bây giờ ông lại nhớ ra rồi, hình như còn có cả đồ.

Cả đám mắt mũi trợn ngược, chửi thầm thằng chó “cơ hội”.

Lăng Phong đánh mắt sang chỗ Bạch Ngọc Đường:

– Khinh khí cầu chuẩn bị bay rồi, ngươi kêu huynh đệ dừng diễn đi, làm quá kéo quan sai đến thì mất hứng a…

Bạch Ngọc Đường giọng run run:

– Chỉ e… không được.

– Tại sao? Hắn ta trí lực không tốt?

– Ài, Lăng huynh đệ có điều không biết. Lão Tam chơi hỏa dược từ nhỏ, chưa đùa bao giờ. Trọng yếu là, bị nổ không ít lần, thính giác bị ảnh hưởng…

“Gì? Điếc tai? Thảo m* nào anh em nói mãi không vào.”

Lăng Phong dự cảm không tốt, cẩn trọng hỏi dò:

– Hỏa dược trong tay hắn, sát thương thế nào?

Lăng Phong ngoài mồm cố hỏi, trong lòng lại cầu trời. Hắn thầm nghĩ thời cổ lỗ sĩ này, hỏa dược chắc cũng chả đâu ra đâu, cùng lắm chỉ cỡ pháo hoa là cùng.

Bạch Ngọc Đường nuốt nước bọt đánh “ực”, nói:

– Cũng thường thôi, tháng trước lão Tam lỡ tay châm một cái, thổi bay cả cái kho lương…

– Haha, ha… ha… hơ… Ngươi nghiêm túc?

Lăng Phong ban đầu cười lớn, cho rằng Bạch Ngọc Đường đùa cợt tâng bốc huynh đệ mình lên. Về sau nhìn vẻ mặt của lão Bạch trắng bệch như người chết trôi, Phong ca không khỏi rùng mình.

Lý Đán lúc này cũng mất hết vẻ cao ngạo, tho đầu vào:

– Hai ngươi chuyện riêng để sau được không? Ta thấy cái sợi dây kia vẫn đang cháy đó, anh em ở đây đều có chút quan ngại…

– Phải, phải… – Từ Khánh cũng đồng tình.

Bạch Ngọc Đường lấy hết sức hét lớn:

– Lão Lôi, hiểu lầm hiểu lầm rồi. Dập lửa đi!

Lôi Trấn ngẩng mặt, bối rối nói:

– Không dập được. Đây là hòa dược đặc thù của Lôi gia ta. Một khi đã đốt lên thì không cách nào dập được.

Lý Đán mặt cắt không còn giọt máu, quát:

– Ngươi nói đùa sao?

– Ngươi nhìn mặt ta giống đang đùa sao? – Lôi Trấn tỉnh như sáo đáp.

– Vậy ngươi còn vội vàng đốt làm gì? Hù dọa chút là được rồi.

– Lỡ tay…

Tất cả đứng hình năm giây, không nhịn được đồng loạt nuốt nước bọt.

“Quạ, quạ”

Có tiếng quạ kêu đâu đó.

Dưới mặt đất, toàn thể anh em đều oán hận nhìn kẻ chủ mưu.

“Một phút bốc đồng cả đời bốc c*t”. Chuyến này còn thảm hơn, một thằng bốc đồng bắt cả đám đi hốt.

“Bomberman” Lôi Trấn khí khái hiên ngang. Chỉ là, đại khái chơi với hỏa dược nhiều quá, mặt mày lão Lôi như từ ống khói chui ra, sần sùi đen nhẻm, không cách nào phân biệt được đang đùa hay đang giỡn.

“Xì xì”

Lại là tiếng xì xì này, mở màn cho cảnh rộn rã ngay sau đó:

– Tụi mày bị thiểu năng sao? Không vào mà thổi đi…

“Phù phù”

– Rắm thối, ngươi mới thiểu năng đó. Không thấy càng thổi nó cháy càng nhanh à…

– Nước đâu, nước đâu…

“Phẹt”

– Dừng lại, đừng có nhổ nước bọt nữa. Ngươi vừa ăn phải mỡ heo sao? Làm sao cứ nhổ phát nào nó lại bùng lên phát đó…

– Thôi thế thì hết thuốc rồi. Chạy thôi…

– Thật xin lỗi các vị. Hỏa dược này do tổ tiên Lôi gia phát minh, ta giấu lão cha đem đi. Nó nổ một cái nửa cái thành Thái Nguyên này bốc khói, bây giờ mới chạy đã là vô ích. Chạy ra xa có khi chết sẽ càng khó coi, tay chân vung vãi…

Anh em đều ánh mắt hình “viên đạn” nhìn Lôi Trấn, thật không biết nên chửi hay nên mắng hắn.

Ngay lập tức, tiếng ca thán tuyệt vọng bắt đầu vang lên:

– Mẹ ơi, mẹ ơi…

– Ta còn trai tân a, ông trời không có mắt…

– Mẹ ơi, con trai bất hiếu…

– Ngươi m* nó đừng có gọi mẹ nữa…

– Trời ơi, ta cảm thấy rồi, ta cảm thấy rồi, thì ra hỏa dược phát nổ là cảm giác này, tay chân không còn cảm giác…

– Cảm giác cái em gái nhà ngươi, nhìn lại xem đang cầm tay ai?

Cách đó không xa, có vài kẻ ít kích động hơn, chỉ ôm mặt than thở:

– Linh Nhi, Dung Nhi, Yến Nhi… Các nàng số thật khổ a, không còn ta săn sóc…

– A, ta cũng như ngươi. Linh… Từ từ, ngươi nói Linh Nhi là Linh Nhi nào?

– Còn Linh Nhi nào? Đầu bài phố Đông…

– A, thằng bố láo. Linh Nhi nàng ấy là hồng nhan tri kỷ của ta, thế chó nào lại cần ngươi đi săn sóc…

Cảnh tượng xúc động như tận thế tới nơi. Hòa vào tình cảnh chung đầy thiêng liêng, Lăng Phong cũng sụt sùi vỗ vai Lý Đán:

– Ài, đến lúc này rồi, ta cũng không giấu nữa. Vừa rồi có điều nói dối, kỳ thực tên ta là Lăng Phong, không phải Phong Lăng.

– Không sao, tên ta cũng không phải Lý Đán…

“Đậu móa cùng một giuộc.”

Lý Đán thở dài:

– Thật không ngờ, Triệu Đán ta mất công dựng buổi ra mắt cho nàng ấy, lại bị một đám điên khùng phá mất…

Lăng Phong lúc này mới vờ tỉnh ra:

– Ngươi là… Vương gia?

– Phải, chính là bổn Vương. Không cần quỳ. Ta đang giả trang vi hành, không cần làm kinh động quần chúng nhân dân.

Lăng Phong không khỏi chửi thầm, đại ca tiểu đệ cũng có định quỳ đâu chứ.

Lăng Phong lại nhìn quanh. Lúc này “phần tử khủng bố” đang ra sức dùng chân dập mồi lửa, Bạch Ngọc Đường đứng cạnh lớn tiếng quát tháo. Gần đó có vài tên đang tranh cãi nhau về gái gú, vài kẻ bịt tai sợ hãi cầu nguyện. Ở phía xa vài bóng người đang chạy đi, cũng có vài người thập thò đâu đó xem diễn biến. Lăng Phong liên tưởng lại vài bộ phim ngày tận thế từng xem, quả thật rất giống.

Kỳ thực, Lăng Phong cũng không đến nỗi sợ bom. Hắn tự tin chạy nhanh hơn tất cả, cũng tự tin có thể lao đến sút bay tên Lôi Trấn kia, cả người lẫn bom. Nhưng lúc này, hắn lại không muốn làm gì cả, ngược lại còn cảm thấy tò mò, muốn xem uy lực hỏa dược cổ đại.

Chỉ là, thử cũng không cần trực tiếp dùng thân ra thử đi. Bởi vậy mới nói trong khoảnh khắc nguy hiểm cận kề, không phải ai cũng có quyết định đúng đắn.

“Nực cười. Đùa mà như thật, thật lại như đùa.”

Lăng Phong bỗng cảm nhận một tia ý thức kỳ quái.

Nhẹ, tất cả đều nhẹ bỗng.

Đan điền Lăng Phong dường như sinh ra một luồng gì đó. Đồng thời, cả tinh thần Lăng Phong như bị rút hết, thân thể như mất hết sức nặng, giống như vừa được “refresh”.

Cảm giác này hắn đã gặp qua hai lần. Lần thứ nhất là khi hợp thể cùng Liễu Thanh Nghi. Lần thứ hai là khi bị sát thủ U Linh sơn trang đâm xuyên người. Lần này hình như rõ rệt nhất.

Đột nhiên có tiếng truyền âm của Cố lão vang lên:

“Tiểu tử, lại đột phá à? Ngươi nha, khiến ta vừa hứng thú vừa ghen tị. Đơn giản như vậy cũng ngộ ra được. Chả bù cho ta năm đó, dưới ánh chiều tà… e hèm, bỏ đi… chết đi sống lại mới ngộ ra tuyệt học.”

“Ta vừa ngộ ra cái gì?”

Lăng Phong biết mình vừa sinh ra thứ gì mới, nhưng chính xác là gì thì không nói thành lời được.

“Ài, không bì được với giới trẻ các ngươi a…”

Lăng Phong lại sực nhớ ra. Đúng vậy, lúc quan trọng quên mất tiêu lão biến thái này.

“Ê, lão đang ở đâu đó?”

Không có hồi đáp.

Còn nữa, Tần Quyền Lăng Hổ từ đầu cũng ở đây, sao không nghe nói năng gì?

Lăng Phong liếc qua không khỏi tặc lưỡi.

Tần Quyền Lăng Hổ đều vẫn điềm nhiên như không. Chẳng bù cho Phong ca, mới mỗi quả bom đã nghĩ loạn cả lên, đến mức đột phá cả võ công, thật quá xấu hổ.

– Lục đệ Thất đệ, ngươi không sợ hỏa dược sao?

Tần Quyền chỉ cười nhạt, Lăng Hổ nói:

– Có một chút.

– Ồ? Vậy sao không nói gì?

– Không biết nói gì.

Lăng Phong bừng tỉnh, quả nhiên là Lăng Hổ, nói… cứ như không nói.

Có điều, thời gian cũng đã hết.

Mãi lúc này, Lăng Phong bỗng nhớ đến cái gì, hô lớn:

– Phải rồi, cắt! Cắt cái dây đi là xong mà…

Chỉ thấy Lý Đán bên cạnh nhỏ giọng:

– Không kịp rồi.

“X…”

Tiếng xì xì tắt ngấm. Lăng Phong trợn mắt, gắng chiêm ngưỡng khoảnh khắc.

Chỉ là, đợi mãi một lúc vẫn im lặng.

“Gì đây? Bom… xịt?”

Không có âm thanh nổ tung nào vang lên, anh em ta nhìn ngươi ngươi nhìn ta, sau cùng ôm chầm lấy nhau hoan hô.

Lăng Phong vừa đưa tay vuốt trán, thì…

“Vèo”

Có tiếng ám khí.

“Vl, thằng nào cơ hội ám sát ta?”

Lăng Phong nhìn lại cây phi đao cắm ngay dưới chân thầm thở ra.

Hắn nhận ra loại phi đao này, đây là vật truyền tin của Mật Thám ty.

Lăng Phong cẩn thận thu vào tay áo, nhân lúc xung quanh đang bận rộn ôm nhau lén rút thư ra xem. Chỉ thấy một đoạn lời hẹn và tên một tửu lâu.

Đang muốn chờ cho mật thư tan đi. Bỗng Lăng Phong để ý bên dưới còn có một dòng tái bút chữ nhỏ li ti.

Không lẽ kia mới là tin tức chân chính?

Nói cũng phải, cũng giống như poster quảng cáo bên dưới luôn có một dòng “hình ảnh chỉ mang tính minh họa”, thực ra cả cái poster mỗi dòng đó là chân thực nhất.

Căng mắt một lúc, Phong ca rút cục giải mã được tin quan trọng.

“Đọc xong thư giữ phi đao lại, đừng có ném.”

“Đệch”

Đúng lúc đó, loáng thoáng có tiếng ai đó oang oang từ đầu phố:

– Ai chơi đồ cấm đâu? Các ngươi làm ăn kiểu gì? Có biết làm bộ đầu đầu tháng kiêng kị nhất là tra án không hả?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297
Phần 298
Phần 299
Phần 300
Phần 301
Phần 302
Phần 303
Phần 304
Phần 305
Phần 306
Phần 307
Phần 308
Phần 309
Phần 310
Phần 311
Phần 312
Phần 313
Phần 314
Phần 315
Phần 316
Phần 317
Phần 318
Phần 319
Phần 320
Phần 321
Phần 322
Phần 323
Phần 324
Phần 325
Phần 326
Phần 327
Phần 328
Phần 329
Phần 330
Phần 331
Phần 332
Phần 333
Phần 334
Phần 335
Phần 336
Phần 337
Phần 338
Phần 339
Phần 340
Phần 341
Phần 342
Phần 343
Phần 344
Phần 345
Phần 346
Phần 347
Phần 348
Phần 349
Phần 350
Phần 351
Phần 352
Phần 353
Phần 354
Phần 355
Phần 356
Phần 357
Phần 358
Phần 359
Phần 360
Phần 361
Phần 362
Phần 363
Phần 364
Phần 365
Phần 366
Phần 367
Phần 368
Phần 369
Phần 370
Phần 371
Phần 372
Phần 373
Phần 374
Phần 375
Phần 376
Phần 377
Phần 378
Phần 379
Phần 380
Phần 381
Phần 382
Phần 383
Phần 384
Phần 385
Phần 386
Phần 387
Phần 388
Phần 389
Phần 390
Phần 391
Phần 392
Phần 393
Phần 394
Phần 395
Phần 396
Phần 397
Phần 398
Phần 399
Phần 400
Phần 401
Phần 402
Phần 403
Phần 404
Phần 405
Phần 406
Phần 407
Phần 408
Phần 409
Phần 410
Phần 411
Phần 412
Phần 413
Phần 414
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Mật thám Phong Vân
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện xuyên không
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 01/04/2021 21:49 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Dương Thần – Quyển 1
Khi chia tay với Mạc Thiện Ny, đã là gần 10 giờ đêm. Nhưng trong lòng Dương Thần vẫn không thể nào quên được việc xảy ra sáng sớm ngày hôm nay. Sau khi vào cục cảnh sát, thật may là Lâm Nhược Khê tìm đến luật sư Trương mới có thể yên tâm đi ra. Đã muộn lắm rồi mà còn chưa đi cảm ơn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Vĩnh Hằng – Quyển 17
Dần dần, khí tức của mẹ Vĩnh Hằng khuếch tán ra. Tiên Vực Vĩnh Hằng chậm rãi từ một bên bay ra. Ở lúc này thân thể Bạch Tiểu Thuần trong tiết điểm, vẫn giống như năm đó như vậy, hao phí gần như tất cả sức sống, tại trong sự suy yếu vô cùng, hắn cười, trên mặt nụ cười thỏa mãn. Hai...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Hàn Lập – Quyển 9
Bên dưới Liêu Châu Ngũ Nguyên phủ, ở phía Tây có một toà thành nhỏ an bình, có hai nữ tử mặc thanh sam đạo bào dáng đi yểu điệu, sánh vai nhau đi lên một ngọn núi nhỏ hẻo lánh. Cước bộ của các nàng lập loè bạch quang, ngón chân điểm nhẹ trên mặt đất, người hướng về phía trước như...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba