Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Miêu Nghị – Quyển 9 » Phần 56

Miêu Nghị - Quyển 9

Phần 56

Nho sinh chậm rãi tuôn ra một hơi:

– Tiểu tử này thật là ác độc, đây là muốn dùng phép khích tướng mượn đao giết người sao?

Đầu bếp nói:

– Xem ra người này nếu có cơ hội chỉ sợ sẽ không bỏ qua cho Phong Huyền.

Mộc Tượng thì lên tiếng:

– Tiểu tử này tuy rằng rắp tâm hại người, có thể nói cũng không phải không có lý, chúng ta đích xác…

Thạch tượng hỏi ngược lại:

– Vậy ngươi đi đại ma thiên giết Phong Huyền cho hắn nhìn một chút.

Bạn đang đọc truyện Miêu Nghị – Quyển 9 tại nguồn: http://truyensextv2.com/mieu-nghi-quyen-9-full/

Mộc Tượng liếc mắt không nói nên lời. Ta có bản lĩnh đó còn đứng ở nơi này nói phí lời gì chứ.

Sáng ngày hôm sau, bóng mặt trời mới mọc tỏa màu vàng, bầu trời lưu vân mờ mịt.

Mộc Tượng đi một chuyến sa bảo, mang người trở về. Không phải là người nào khác, chính là Nhâm Huyền Minh. Mà Nhâm Huyền Minh ít nhiều có chút sợ hãi, Lão Bản Nương của Phong Vân Khách Sạn muốn gặp hắn, trong lòng hắn không khỏi thấp thỏm rốt cuộc là chuyện gì.

Sáng sớm Lão Bản Nương đi ra tuần tra, đánh nói chuyện với Thạch Tượng ở cạnh chuồng ngựa, dường như là đang dặn dò gì đó, chỉ thấy Thạch Tượng một mực ra sức gật đầu.

Mộc Tượng dẫn Nhâm Huyền Minh tiến lên:

– Lão Bản Nương, người đã dẫn đến rồi.

Lão Bản Nương thoáng nhìn trên dưới dò xét người đến, cười tủm tỉm hỏi:

– Ngươi chính là Nhậm Huyền Minh hả?

– Phải! Nhậm Huyền Minh bái kiến Lão Bản Nương.

Nhậm Huyền Minh chắp tay hỏi:

– Không biết Lão Bản Nương có gì phân phó?

Lúc nói chuyện, ánh mắt cũng không nhịn được quét qua hai ba lần trên người của Lão Bản Nương. Thần sắc khát vọng lóe lên một cái trong mắt. Thật sự là Lão Bản Nương có cái cách ăn mặc loáng thoáng quá mức khêu gợi, cộng thêm thân thể quá hấp dẫn, còn có khí chất phong tình vạn chủng khiến cho người khác không nhịn được đó, khiến cho người ta không nhịn được kích động cứ muốn nhào tới đè nàng xuống, sau đó xé rách quần áo mỏng manh đó của nàng, nhìn xem sắc vóc ở bên trong đó rốt cuộc là dạng gì.

Lão Bản Nương sớm quen với thứ ánh mắt này của nam nhân. Cái tên quỷ Ngưu Nhị đó còn tồi tệ hơn nữa.

Nàng phất phất tay, Mộc Tượng cùng Thạch Tượng lúc này lui ra xa một chút. Có khách khứa ra vào khách sạn, thấy Lão Bản Nương đúng cùng một người xa lạ, không nhịn được hỏi người bên cạnh:

– Tên kia là ai, Lão Bản Nương của khách điếm sao lại một mình tán gẫu với hắn như thế?

Chỉ thấy Lão Bản Nương khoanh tay trước bộ ngực đầy đặn, cười hỏi:

– Nhậm Huyền Minh, nghe nói ngươi vốn là một vị quỹ viên của Tiên Quốc Thần Lộ thương hội phải không? Tại sao lại ở chỗ này?

Nhậm Huyền Minh ngẩn ra. Không ngờ rằng người ta ngay cả cái này cũng đều biết, tin tức thật đúng là linh thông. Hắn khách khí trả lời:

– Khiến cho Lão Bản Nương chê cười rồi, đó đã là chuyện trước đây rất lâu, tại hạ đã thối lui ra khỏi thương hội.

Lão Bản Nương hỏi:

– Vì sao thối lui ra khỏi thương hội?

Nhậm Huyền Minh cười khổ:

– Đắc tội tiểu nhân, bị người hãm hại, không làm gì khác hơn là trốn đến nơi này.

Lão Bản Nương lại hỏi:

– Có tiện thố lộ tiểu nhân hãm hại ngươi là ai không?

Nhậm Huyền Minh thở dài:

– Là người ta không chọc nổi, con cháu của Hô Diên Thái Bảo là đệ tử đứng đầu của Mục Phàm Quân, muốn đưa ta vào chỗ chết.

Không còn gì nữa? Lão Bản Nương không nói nên lời, còn tưởng rằng hắn sẽ nhắc tới Ngưu Nhị, ai ngờ người ta căn bản không đề cập tới.

Nhưng không ngờ Nhậm Huyền Minh cũng không muốn nói ra ân oán giữa hắn cùng Miêu Nghị. Chuyện đó dù sao cũng là hắn lén hạ độc thủ ở sau lưng trước, nói ra cho người ta biết sẽ chịu ấn tượng âm hiểm thì không tốt lắm.

Lão Bản Nương không làm gì khác hơn là hỏi:

– Nghe nói còn có ba người từ Tinh Túc Hải Kham Loạn hội trở về bị cuốn vào trong đó, có phải thế không?

– Đúng là có chuyện như vậy.

Nhậm Huyền Minh gật đầu.

– Có thể nói cho ta biết ba người kia tên gọi là gì chứ?

Nhậm Huyền Minh do dự một hồi đáp:

– Miêu Nghị, Triệu Phi, Tư Không Vô Úy.

Lão Bản Nương cười, nhớ quả là rõ ràng nha, xem ra có cơ hội không tránh khỏi sẽ báo thù.

Nhậm Huyền Minh bị nàng nhìn khiến cho cả người không được tự nhiên, không nhịn được hỏi:

– Không biết Lão Bản Nương hỏi ba người này là ý gì?

Lão Bản Nương xua tay cười ha hả đáp:

– Ngươi không cần suy nghĩ nhiều, ta cũng chỉ tùy tiện hỏi thôi, quấy rầy ngươi rồi.

Nàng quay đầu lại vẫy vẫy tay, gọi Mộc Tượng đến:

– Đưa Nhâm tiên sinh trở về đi.

Nhậm Huyền Minh có thể nói là không hiểu đầu cua tai nheo gì, mang trong đầu một đám sương mù, bị dẫn đi rồi…

Trở về khu nhà vườn ở phía trong, Lão Bản Nương đi tới cửa của Phòng tạp vật ở lầu hai gõ cửa mấy cái, lại tiếp tục đi lên lầu. Cửa phòng Tạp vật mở ra, Miêu Nghị đi theo sau lưng nàng, hai người một trước một sau tiến vào căn phòng nhỏ ở thiên thai.

Miêu Nghị thuận tay đóng cửa lại. Lão Bản Nương quay người lại, hai người bốn mắt nhìn thẳng vào nhau.

– Theo huynh nói, mọi chuyện đã xong rồi.

Lão Bản Nương vừa dứt lời, Miêu Nghị liền dang cánh tay ra trước, không nhịn được muốn ôm nàng.

Lão Bản Nương lại đưa tay chặn trước ngực của hắn, răng ngà cắn lên đôi môi hồng, cười tủm tỉm lắc đầu:

– Ta đã từng nói, nếu thật sự nhớ ta, thì sớm đến gặp ta một chút. Trước lúc ấy, đừng mơ tưởng chạm một đầu ngón tay vào ta.

– Ôm trước một cái trước khi chia tay không có sao chứ?

– Không cho ôm! Treo cho ngươi thèm, nếu không cho ngươi đã ghiền rồi, quay đầu lại tìm người mới đẹp như hoa đầy cả vườn, nào còn nhớ đến ta là người cũ ở nơi hoang mạc này. Cứ để cho ngươi còn lại chút nhớ nhung vậy. Huống chi ta nói rồi, nếu thật có lòng chung sống với ta, chuyện giữa hai ta sẽ không còn lén lén lút lút nữa.

Lén lén lút lút ư? Miêu Nghị rất muốn nói cho nàng biết, bốn tên khốn kiếp phía dưới đó đã sớm biết, chúng ta còn ở đây nhịn thèm cái gì nữa chứ hả? Làm tới luôn đi a!

– Cái gì mà người mới người cũ chứ, làm như ta là loại người có mới nới cũ vậy. Con người ta thật ra rất là nhớ tình cũ đấy.

– Cái này ta tin, quay về rồi bên người ngươi có hai người cũ, hai thị nữ đó của ngươi ôn nhu thể thiếp nhất định là không thiếu được rồi. So sánh với hai người bọn họ, nói thật ra ta chính là một người mới rồi, cũng không biết ta có phúc khí khiến cho các nàng tôn ta một tiếng phu nhân hay không?

Miêu Nghị không nói nên lời. Cái này hắn thật không có biện pháp, cũng không thể đuổi Thiên Nhi, Tuyết Nhi đi. Trên đời này người nam nhân nào có chút địa vị mà không có hai người thiếp thân thị nữ hầu hạ bên giường chứ. Người phàm cũng được, người trong giới tu hành cũng được, phần lớn đều là như vậy. Thói đời nam tôn nữ ti chính là như vậy. Ta cái loại người này còn coi như là tốt lắm rồi, trước đó lại đâu có biết là có thể gặp nàng đâu.

Lão Bản Nương cũng chính là có chút ghen tị trong lòng nên mới nói như vậy. Có những chuyện không phải chỉ một người là có thể thay đổi được. Nam nhân ba vợ bốn nàng hầu là chuyện rất bình thường. Nữ nhân nếu có tam phu tứ nam thì thanh danh trở nên thúi rồi, Phong Huyền cũng như thế mà thôi, cũng có thị nữ thiếp thân hầu hạ.

Thấy hắn không lên tiếng, Lão Bản Nương phá vỡ sự trầm mặc hỏi:

– Hôm nay sẽ đi sao?

Miêu Nghị thở dài:

– Trì hoãn không được nữa rồi. Thế cục lúc nào cũng có thể biến hóa.

– Một mình một phủ chủ nho nhỏ ngươi trở về thì có thể thay đổi được gì?

– Không trở về ta không yên tâm. Ta trở về rồi thì cho dù Thủy Hành cung có bị công phá, cho dù là Thủy Vân phủ của ta bị người chiếm rồi, thân phận của ta vẫn còn đó, ta còn nhận biết mấy người, còn có một chút qquan hệ nhân mạch, đầu vào thế lực khác để còn có thể Đông Sơn tái khởi. Nếu như không trở về, một khi địa bàn bị người khác chiếm rồi, lúc đó muốn về cũng về không được. An Chính Phong có thể danh chánh ngôn thuận hoàn toàn thu nạp ta vào thương hội. Cuộc sống trong thương hội tuy rằng an dật, nhưng không cách nào rõ ràng trắng trợn tụ tập thế lực của mình. Cũng sẽ không cho phép ngươi tụ tập nhân mã đánh đánh giết giết, chỉ có thể ở vị trí nào đó làm cái chuyện gì đó, giống như bây giờ bị an bài ở chỗ này lén lén lút lút làm gian tế, không thành được cái trò trống gì. Chỉ khi nào ta trở thành một phương chư hầu chân chính, tay cầm binh cường tướng mạnh, mới có thể tụ tập nhiều tư nguyên hơn, mới có thể làm cho người kiêng kỵ, mới có thể dẫn nàng rời khỏi nơi này. Nếu không cho dù tu vi cao tựa như gia gia nàng, ông ta cũng không có khả năng lấy lực của một người đối kháng toàn bộ thiên hạ!

– Vậy huynh hãy cẩn thận!

– Ta đi xuống trước!

Miêu Nghị dứt lời kiên quyết xoay người mà đi, nếu như đã ra quyết định, thì không cần phải trì hoãn nữa.

Bên trong phòng lớn của khách điếm, một đám khách nhân đang ăn uống trò chuyện, chợt thấy một đạo nhân ảnh đột nhiên xuyên qua từ nội đường, ngay sau đó một đạo pháp lực cường hãn nổ ầm xuyên qua tiền sảnh.

Cả đám người giật mình hoảng sợ, không ngờ lại có người dám động thủ ở Phong Vân Khách Sạn, nhanh chóng nhảy dựng lên chuẩn bị phản ứng.

– Phốc!

Miêu Nghị đang chạy thục mạng bị đánh được bay lơ lửng trên không trào máu họng, đập xuống trong sa mạc phía ngoài khách điếm. Lại thấy trong sa mạc đột nhiên bắn ra một bàn tay, trong nháy mắt chụp lấy Miêu Nghị kéo vào trong sa mạc mà đi.

Tên tiểu nhị Ngưu Nhị của khách điếm sao? Người có mắt sắc bén lập tức phát hiện ra kẻ bị đánh trúng là ai.

Còn chưa kịp phản ứng, ba đạo nhân ảnh đã lóe lên ở tiền sảnh, đáp xuống bên trong sân phía ngoài, chính là Lão Bản Nương, Đầu bếp cùng Thạch Tượng đứng hai bên trái phải.

Khách khứa ở nội đường thất kinh ồ lên, người đả thương Ngưu Nhị không ngờ lại là đám người Lão Bản Nương của khách điếm. Ngưu Nhị đó không phải là thân tín của Lão Bản Nương sao?

Chỉ thấy Thạch Tượng cùng Đầu bếp lại phi thân lên không trung dò xét chung quanh, sau khi trở xuống bên cạnh Lão Bản Nương, đều lắc đầu.

Lão Bản Nương xoay người, khuôn mặt bình thường tươi cười đã trở nên lạnh lẽo, dẫn Thạch Tượng cùng Mộc Tượng đi trở về nội đường. Một đám người chủ động nhường đường nhìn nàng, không hề biết chuyện gì xảy ra.

Nho sinh phía sau quầy chạy tới, bộ dạng giống như cũng rất kinh ngạc hỏi:

– Lão Bản Nương, đây là…

Thạch Tượng hừ lạnh nói:

– Còn không phải ngươi làm chuyện tốt! Hắn là gian tế của người khác nằm vùng ở khách điếm, may mắn phát hiện kịp thời, nếu không không biết sẽ xảy ra chuyện gì rồi.

– Hả!

Nho sinh cả kinh thất sắc.

Khách khứa của nội đường lần nữa ồ lên. Ngưu Nhị không ngờ lại là nội gian của người khác phái tiến vào nằm vùng trong khách điếm? Vả lại còn trở thành kẻ thân tín bên cạnh Lão Bản Nương. Điều này nếu thật sự hắn có ý đồ gì đó không tốt, hậu quả có thể tưởng tượng được.

Nhưng không có người nào chú ý tới Lão Bản Nương lạnh lùng đi về phía hậu viện, hai tay nắm chắc hai nắm đấm, hơi có chút run rẩy. Vừa rồi là chính nàng đã tự tay xuất thủ đả thương Miêu Nghị, tự tay mình đánh người thương của mình hộc máu… Nhưng đó là do Miêu Nghị yêu cầu nàng làm như vậy, bảo là phải làm giống như thật!

Trong sa mạc ở xa xa, Bì Quân Tử nhìn thăm dò chung quanh xong, ngay sau đó lôi Miêu Nghị ra.

Miêu Nghị phun ra ngụm máu đầy bọt:

– Lão Bản Nương hạ thủ quả thật quá nặng à!

Mộc Tượng đã thay đổi dung mạo chờ dưới tàng cây dừa cách đó không xa lắc người tiến tới, hỏi:

– Không có sao chứ?

Miêu Nghị lắc đầu đáp:

– Không sao! Đi mau! Bên phía thương hội sau khi nhận được tin tức nhất định sẽ phái người tìm ta khắp nơi. Thừa dịp bọn họ bây giờ vẫn chưa tới, không kịp phát hiện được tung tích của ta, sớm rời đi!

Mộc Tượng không nói hai lời, kéo hắn nhanh chóng bắn lên không mà đi. Bì Quân Tử nhìn chung quanh một chút, lại nhanh chóng trốn vào trong sa mạc…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Miêu Nghị – Quyển 1
Miêu Nghị – Quyển 2
Miêu Nghị – Quyển 3
Miêu Nghị – Quyển 4
Miêu Nghị – Quyển 5
Miêu Nghị – Quyển 6
Miêu Nghị – Quyển 7
Miêu Nghị – Quyển 8
Miêu Nghị – Quyển 9
Miêu Nghị – Quyển 10
Miêu Nghị – Quyển 11
Miêu Nghị – Quyển 12
Miêu Nghị – Quyển 13
Miêu Nghị – Quyển 14
Miêu Nghị – Quyển 15
Miêu Nghị – Quyển 16
Miêu Nghị – Quyển 17
Miêu Nghị – Quyển 18
Miêu Nghị – Quyển 19
Miêu Nghị – Quyển 20
Miêu Nghị – Quyển 21
Miêu Nghị – Quyển 22
Miêu Nghị – Quyển 23
Miêu Nghị – Quyển 24
Miêu Nghị – Quyển 25
Miêu Nghị – Quyển 26
Miêu Nghị – Quyển 27
Miêu Nghị – Quyển 28
Miêu Nghị – Quyển 29
Miêu Nghị – Quyển 30
Miêu Nghị – Quyển 31
Miêu Nghị – Quyển 32
Miêu Nghị – Quyển 33
Miêu Nghị – Quyển 34
Miêu Nghị – Quyển 35
Miêu Nghị – Quyển 36
Miêu Nghị – Quyển 37
Miêu Nghị – Quyển 38
Miêu Nghị – Quyển 39
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 9
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 05/10/2019 03:36 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Long Nhất Pháp Sư – Quyển 4
“Công chúa, hắn rốt cuộc đã đi đâu? Một ngày một đêm rồi cũng không có thấy hắn. ” Nhân Nhân sau khi rời khỏi liền hỏi Nạp Lan Như Nguyệt. Nạp Lan Như Nguyệt lắc đầu có chút u oán nói: “Ta cũng không rõ lắm, ai biết được hắn thần thần bí bí đi đâu? Nói không chừng là hắn đi tìm...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Truyện sắc hiệp Tuyển tập Long Nhất Pháp Sư
Hàn Lập – Quyển 8
“Ba người bọn ta đương nhiên biết được bên trong có điều không ổn. Những lần tấn công trước người Mộ Lan đã bắt đi không ít tu sĩ làm tù binh. Trong đó tu sĩ của Cửu Quốc Minh chiếm đại đa số nhưng đệ tử của các đại tông phái khác cũng không ít. Theo như vị sứ giả đó cho biết...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Hàn Lập – Quyển 22
Không ngờ tại trung tâm của đội ngũ của Ma quân lại có một chiếc thuyền đen sì, to gấp mấy lần những chiếc phi xa bên cạnh. Ma khí nhàn nhạt bao quanh hơn nửa chiếc thuyền. Thấp thoáng bên trong cũng là những tên Ma tộc che kín khuôn mặt. Trên người những tên Ma tộc này tỏa ra khí tức so với...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba