Người ở trạng thái bối rối nhất lúc này không phải là Tuyết “tiểu thư”, cô nàng chỉ có chút ngạc nhiên khi đã đêm muộn rồi mà còn có một người con gái trẻ, không kém phần xinh đẹp tháp tùng Nghĩa về. Cũng không phải là Thủy Tiên bởi trong lòng Thủy Tiên đang nghĩ là người đứng chờ Nghĩa là Trang, đã xác định trước đây là đối thủ chính của mình trong chuyện tình cảm, nên Thủy Tiên không bất ngờ và cũng không sợ sệt.
Mà người khó xử nhất lúc này là Nghĩa, vừa mới bắt đầu một trang mới trong chuyện tình cảm với Thủy Tiên, thì lại để rơi vào hoàn cảnh dở khóc dở cười này, không biết Thủy Tiên có hiểu lầm gì không? Nghĩa và Tuyết thực sự mới chỉ là bạn, không hơn không kém, ở Tuyết, Nghĩa thấy được sự chân thành, cởi mở và quan tâm đúng nghĩa hai người bạn, Nghĩa rất trân trọng mối quan hệ này.
Chưa trả lời câu hỏi của Thủy Tiên, Nghĩa nhìn Tuyết nói:
– Tuyết, muộn rồi sao cậu lại ở đây?
Thủy Tiên không nhận được câu trả lời trực tiếp của Nghĩa, nhưng nghe Nghĩa nhắc đến tên của người con gái là ‘Tuyết’ thì có chút chột dạ lo lắng, cô nàng mím môi tự nói với chính mình: “Ủa, không phải là chị Trang sao? Đâu ra lại thêm một chị Tuyết nữa vậy hả trời?”
Rất nhanh, Tuyết “tiểu thư” định hình được tình huống mà mình đang gặp phải, cô giấu cảm xúc buồn, khuôn mặt tươi cười biểu hiện ngược lại với trạng thái trong lòng, Tuyết cười cười rất thân thiện với cả hai người:
– Tớ định qua hỏi cậu xem mai về vườn ươm trường Nông nghiệp có cần đi xe máy không thì lấy xe của tớ mà đi, về đó xa lắm.
Nghĩa bộp chộp:
– Sao cậu biết mai tớ phải về vườn ươm?
Đúng là Nghĩa chưa nói cho Tuyết biết về chuyện mình học ở vườn ươm thứ 7 và chủ nhật hàng tuần, không hiểu sao Tuyết lại biết.
Tuyết ấp úng chống chế:
– Thì… thì… cậu quên rồi à… lần trước cậu chả nói cho tớ biết còn gì.
Nói xong, Tuyết quay mặt đi chỗ khác che giấu sự hiểu biết của mình về cuộc sống của người mà cô quan tâm.
Nghĩa đưa tay lên gãi gáy chưa nhớ ra là mình đã nói cho Tuyết nghe bao giờ, nhưng cậu cũng không đôi co về chuyện đấy trong lúc này. Nghĩa giới thiệu:
– À, giới thiệu với Tuyết, đây là em Thủy Tiên. Còn giới thiệu với Thủy Tiên đây là Tuyết, bạn của anh. Tuyết học cùng lớp với Trang mà anh đã kể cho em nghe đấy.
Tuyết gật đầu cười nhẹ với Thủy Tiên:
– Chị chào em. Rất vui được làm quen với em.
Thủy Tiên cũng đáp lại trong mối nghi ngờ về mối quan hệ giữa anh Nghĩa và cô nàng xinh đẹp, nhu mì và rất nữ tính này:
– Vâng, em chào chị. Chị quen với anh Nghĩa lâu chưa ạ?
Thủy Tiên có ý thăm dò xem thực sự mối quan hệ của hai người này như thế nào, đã đi sâu đến đâu nên cố ý hỏi như vậy. Tuyết cũng phần nào đoán ra giữa người con gái ăn mặc sành điệu này và Nghĩa không đơn thuần chỉ là hai người bạn, cô suy nghĩ thật nhanh trong đầu, chi bằng mình cứ thành thật mà nói để tránh cho Thủy Tiên có ý đề phòng mình:
– Chị gặp Nghĩa hồi năm ngoái, khi Nghĩa đến phòng ký túc chơi với Trang, rồi thì mới đây chị chuyển ra ngoài ở gần chỗ này nên vô tình gặp lại Nghĩa.
Thủy Tiên mở to mắt, đơn thuần không giấu nỗi lo lắng dâng trào trong lòng:
– Chị ở gần đây ạ?
– Uh, nhà chị cách đây có mấy trăm mét thôi. Chị ở cùng với dì.
Trong khi hai cô nàng nói chuyện với nhau thì Nghĩa dựng xe đạp rồi mở cổng nhà, lúc mở xong thì nói:
– Hai người vào trong nhà đi.
Thủy Tiên thì đương nhiên là vào nhà rồi, mục đích của cô đến đây là để xem nhà cửa, chỗ ăn nơi ở của anh Nghĩa ra làm sao mà. Còn Tuyết “tiểu thư” cũng muốn vào nhưng lại không muốn rơi với hoàn cảnh giáp mặt với “tình địch”, hoàn cảnh này chỉ làm cho cô buồn càng thêm buồn, ấy thế nên Tuyết lảng tránh:
– Thôi, tớ phải về đây, sáng mai tớ còn phải đi học. À cậu có lấy xe máy về vườn ươm thì sáng mai sang nhà tớ mà lấy nhé.
Thủy Tiên chen vào:
– “Không cần đâu chị ạ, sáng mai em sẽ đưa anh Nghĩa đi. Em được nghỉ học thứ 7”, là Thủy Tiên nói dối, sáng mai cô vẫn phải đi học, nhưng có bảo cô nghỉ học để đi cùng anh Nghĩa thì cô quyết trong phút mốt.
Một nụ cười chua xót nở trên môi Tuyết “tiểu thư”:
– Vậy cũng được, thôi tớ về đây. Chị chào Thủy Tiên nhé, hẹn gặp lại sau.
Chưa để Nghĩa trả lời gì, Thủy Tiên cũng chưa kịp chào lại thì Tuyết đã quay lưng đi mất. Dáng cô đi chầm chậm, những bóng đèn nhỏ trên cột điện phả xuống làm bóng Tuyết lấp lửng trên con đường nhỏ. Không ai biết được rằng, lòng Tuyết nặng trĩu tâm tư, vừa đi cô vừa thương cho số phận của chính mình. Lần đầu tiên trong đời người con gái biết ‘thích’ một người con trai, cô lẩm bẩm một mình giữa đêm tối: “Tại sao mình luôn là kẻ đến sau?”.
… Bạn đang đọc truyện Mùa nước nổi tại nguồn: http://truyensextv2.com/mua-nuoc-noi/
Vào trong nhà, Thủy Tiên đi một vòng từ trong ra ngoài, ngắm nghía kỹ lưỡng vài đồ vật giản đơn trong ngôi nhà như để xem xét tình hình. Xong đâu đó, cô ngồi xuống chiếc giường của Nghĩa, dậm dậm mông xem nó có kêu kẽo kẹt gì không? Có thể là trong đầu cô đang tưởng tượng xem nếu làm tình trên chiếc giường này với anh Nghĩa thì sẽ như thế nào nhỉ? Miệng cô cười hí hí làm Nghĩa khó hiểu:
– Anh ở nhà này cũng được đấy nhỉ? Mai em sẽ mua thêm cho anh một số đồ dùng nữa.
Nghĩa ngồi ở cái ghế gỗ chỗ bàn uống nước đối diện với cái giường, cậu không dám ngồi cạnh Thủy Tiên, lúc đêm tối thế này, lại đang trong tình trạng thèm tình biết đâu lại có hành động gì không kiểm soát được thì sao, nhớ lại vừa nãy lúc trên thuyền, không có tiếng chân của ông Từ thì có lẽ cậu đã làm tới với Thủy Tiên rồi ra sao thì ra rồi.
– Anh đi làm suốt ngày, chẳng ở nhà mấy, không cần mua thêm gì đâu. Nếu cần thì anh sẽ tự mua. Em đừng lo.
Thủy Tiên đi lại gần Nghĩa, cô ngồi xuống ngay sát bên cạnh rất tình cảm:
– Vâng, em biết rồi. Anh chẳng bao giờ nhận của em thứ gì cả. Nhưng sau này, khi… yêu em rồi là không được từ chối đâu đấy.
Muộn rồi, Nghĩa không muốn đôi co:
– Sau này hẵng hay. Thôi muộn rồi, em về nhà đi không mẹ lo đấy. Tối chủ nhật anh sẽ đến chăm vườn cây nhà em.
Thủy Tiên trề môi buồn buồn vì bị Nghĩa đuổi khéo về, mà cũng phải thôi, giờ cũng đã là hơn 11 giờ đêm rồi, ở lại cũng bất tiện, nói gì thì nói, cô không tiếc trao thân cho Nghĩa nhưng không phải bây giờ, khi cô chưa đủ mười tám như lời Nghĩa nói:
– Vầng, hay sáng mai em qua đây đưa anh sang vườn ươm nhé, rồi chủ nhật em lại sang đón anh về. Đi xe đạp xa lắm.
– “Em còn phải đi học mà. Thôi để anh tự đi. Anh đi xe đạp quen rồi. Với lại cũng gần mà”, Nghĩa từ chối khéo không để Thủy Tiên mất lòng.
Trò chuyện thêm dăm ba câu, cuối cùng Thủy Tiên cũng về, mặc dù từ lúc vào trong nhà, Thủy Tiên và Nghĩa không có nói về chuyện Tuyết. Qua cách nói chuyện của chị Tuyết, Thủy Tiên cũng cho rằng giữa Nghĩa và Tuyết chỉ là bạn thông thường. Nhưng trong sâu thẳm, vẫn có một chút gì đó lo lắng không đầu không cuối, bởi theo lẽ thường, giữa một người con trai và con gái rất ít khả năng tồn tại cái gọi là “tình bạn đơn thuần”.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Mùa nước nổi |
Tác giả | Cu Zũng |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ lỗ đít, Phá trinh lỗ đít, Sextoy, Truyện bóp vú, Truyện bú lồn, Truyện không loạn luân, Truyện liếm đít, Truyện liếm lồn, Truyện người lớn, Truyện sex cô giáo, Truyện sex hay, Truyện sex hiếp dâm, Truyện sex phá trinh, Vợ chồng |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 12/09/2019 12:39 (GMT+7) |