Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Mưa và em » Phần 24

Mưa và em


Update Phần 105

Phần 24

Tính tôi thì nói chung là cũng khá hiền lành, nhân hậu, thích trêu chọc mọi người, nhưng không phải lúc nào cũng thích làm chúa hề, tôi chỉ thường xuyên đùa cợt với những người mà tôi cho rằng thân thiết với mình, hoặc chí ít là đủ để họ không giận dỗi mỗi khi tôi nói ra một điều gì đó lạ lùng. Nhưng mặc dù tôi không phải là một người nóng tính, giọng nói cũng như thái độ mỗi lần nói chuyện của tôi quá nhập tâm khiến rất nhiều người đã lầm tưởng rằng, tôi đang nạt nộ họ hoặc đang quát mắng họ một cách vô lý. Xin đính chính lại một lần rằng thực sự tôi không bao giờ có ý xấu xa, quát tháo hay mạt sát người đối diện, chẳng qua là tôi diễn xuất quá đỉnh mà thôi, cái đó thì không thể nào thay đổi được, vì đã giỏi rồi thì làm sao mà dở được nữa, hây dà. Dài dòng văn vở nãy giờ không phải là trốn tránh, mà là những lời giải thích từ sâu thẳm tâm can tôi, rằng tôi không phải là người con trai cục súc, mất nết nỡ buông lời xúc phạm khiến Uyển My tổn thương dữ dội mà đứng giữa trường học khóc như mưa, thật sự không phải mà, huhu. Nói đi nói lại, nói tới nói lui, thiệt tình thì tôi cũng không rõ tại sao Uyển My lại khóc như vậy, vì tôi có nói gì với nàng đâu, chỉ đâm chọc vài ba câu rồi bỏ đi thôi mà? Nhưng vậy cũng không chắc, chắc gì Uyển My khóc là tại… tôi, lỡ đâu trong lúc tôi lê lết cái thân tàn ma dại của mình xuống từng bậc cầu thang, nàng ở trên đó một mình bị thằng mất dạy nào chạy tới trêu ghẹo thì làm sao? Nhưng thế cũng chưa đúng, vì rõ ràng khi tôi xuất hiện thì nàng đã có dấu hiệu… gào to hơn, đã vậy cái lũ xung quanh còn nhìn tôi bằng ánh mắt đầy sát khí nữa, không phải do tôi thì chắc chắn là không do ai khác rồi.

Trong khoảnh khắc bối rối, tôi thiệt tình chưa biết phải làm thế nào để ngăn lại sự mít ướt bất chợt của Uyển My. Ngay khi còn đang đắn đo chưa biết làm sao, thì bất thình lình, thằng Đức trời đánh ở đâu xuất hiện, chạy vụt tới chỗ Uyển My. Đúng rồi đấy, bạn không nghe nhầm đâu, chính là người anh em vào sinh ra tử của tôi đấy. Chẳng rõ nó chạy ngược lên đây từ lúc nào, vì rõ ràng cách đây tầm 10 phút, tôi đã thấy nó tạm biệt Uyển My rồi ra về rồi mà nhỉ? Chẳng rõ nó có thấy sự tình diễn ra nãy giờ không, mà tôi khéo lo, làm quái gì có chuyện gì xảy ra đâu mà thấy chứ:

– My sao vậy? Ai làm gì My?
– Hức… không có gì đâu Đức…

Thằng Đức nắm lấy đôi vai của Uyển My mà gặng dò hỏi. Tất nhiên nàng không nói gì, nhưng ánh mắt nàng đang hướng thẳng đến chỗ tôi đang đứng, và cũng không cần nghĩ ngợi nhiều, thằng Đức cũng rất nhanh nhận thấy sự có mặt của tôi cách đó không xa. Và cũng không đợi cho tôi có thời gian phản ứng, nó lao thẳng tới và chuẩn bị vung tay tung một cú đấm đầy mùi phẫn uất về phía tôi. Không biết tôi đã nói câu này bao nhiêu lần rồi, và cũng không phải tôi đang cố gắng khoe khoang gì đâu nhé, vì sự thật thì thằng này không bao giờ đủ trình độ để đánh trúng được tôi, trừ khi nó đánh lén mà thôi. Vậy nên, ngay khi nắm đấm của thằng Đức vừa đi lướt ngang qua mặt nó thì tôi đã rất nhanh chóng lấy chân phải đạp thẳng vào đầu gối trụ của nó khiến thằng Đức ngã chúi đầu ra đằng trước. Sự vụ diễn ra quá nhanh dường như khiến cho tất cả mọi người xung quanh không kịp phản ứng, chỉ có Uyển My là hét lên thất thanh khi chứng kiến cảnh tượng đó:

– Aaa, Phong ơi, đừng mà!

Thằng Đức lần này không giống thằng Đức những lần trước, nó biết nó đánh không lại tôi, nhưng nó vẫn không có ý gì là muốn bỏ cuộc. Nó lồm cồm bò dậy, tiếp tục lao thẳng về phía tôi với ánh mắt đỏ ngầu đằng đằng sát khí khiến tôi bất giác phải lùi về phía sau vài bước. Nhận thấy có chút e dè từ tôi, thằng Đức lần này không vung nắm đấm nữa mà nó tung một cước đạp thẳng vào phần bụng của tôi. Lực đạp thì rất mạnh, có điều là tốc độ thì quá chậm. Trong tình huống này, tôi dư sức phản đòn đá nó văng vài mét, nhưng rồi trong một phút lơ là với ánh mắt đượm buồn của Uyển My, tôi đã chỉ kịp lách người né nhẹ sang một bên trước khi đạp trụ khiến thằng Đức lại khuỵu xuống lần nữa. Không giống như 8 năm về trước, lần này tôi không đấm nó vỡ mồm nữa, tôi chỉ xốc cổ áo nó dậy, quát lớn:

– MÀY ĐIÊN À???
– BUÔNG RA, CON M* MÀY!!!

Thằng Đức gạt phắt tay tôi ra khỏi người nó, ánh mắt vẫn long lên sòng sọc, nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống tôi vậy, mặc dù là lực bất tòng tâm:

– Thằng chó, mày làm gì My? Tao đập chết m* mày!

Gọi thằng này la thằng trời đánh quả không sai chút nào, đã đến nước này rồi mà vẫn muốn chịu đấm ăn xôi, bộ nó nghĩ rằng nó cứ gào lên rồi thì múa may quay cuồng loạn xạ thì nó sẽ đấm gục được tôi chắc, họa có mà nằm mơ, tôi cũng cho nó nằm liệt giường liệt chiếu chứ đừng nói đến đời thật. Lúc này thì đám học sinh còn sót lại trên tầng 5 cũng đã vây quanh lấy khu vực hỗn chiến của 2 thằng tôi, à mà không hỗn chiến lắm, là nó đánh, tôi né, còn Uyển My đứng thất thần. Giới trẻ giờ cũng lạ, thấy đánh nhau, thay vì lao vào ngăn cản, tụi nó còn đứng quay phim chụp ảnh, rồi còn cổ vũ như xem hai con gà chọi. Tôi thì lúc này đang lâm vào tình thế bi đát, đánh thằng Đức thì dễ cơ mà dễ lên bảng đếm số, nhà trường đuổi học luôn thì có mà ngu người, nhưng mà không đánh trả thì thằng này nó cứ lao tới như con thiêu thân lao đầu vào lửa, nói cỡ nào cũng không chịu dừng tay. Mà chẳng hiểu thằng ngáo ngơ này tính làm trò gì nữa, tự dưng lao vào đòi đánh tôi như đúng rồi, tính nổi máu anh hùng rơm hay gì, hay là muốn hợp thức hóa việc không rủ tôi đi sinh nhật bằng cách… tự tạo xích mích?

Nhận thấy tình hình có vẻ sẽ căng thẳng hơn khi thằng này đánh tôi không trúng cái nào, mà với mấy thằng đang trong trạng thái “chó điên” như thế này, khi mà đánh mãi không ăn thua, tụi nó sẽ chuyển qua dùng vũ khí để dễ dàng knock – out đối thủ. Mà hiện tại thì xung quanh khu vực này, thứ vũ khí mà tôi cũng như tất cả mọi người đều có thể dễ dàng nhận ra nhất đó chính là mấy cục gạch cam mà người ta thường dùng để xây nhà đang triển lãm ở khu vực cây cảnh, nó mà cầm cục đó phang vào đầu tôi thì có sư tổ Lý Tiểu Long tái thế cũng vỡ alo chứ chẳng đùa. Vậy nên, sau một hồi cân nhắc, tôi quyết định sẽ kết thúc mọi chuyện thật nhanh trước khi tình hình tồi tệ hơn. Tôi một tay đỡ cú đá bên hông của thằng Đức, một tay chụp lấy phần gáy của nó ấn đầu nó xuống trước khi lên gối một quả thật lực vào bụng thằng Đức khiến nó chỉ kịp “hự” lên một tiếng trước khi ôm bụng khuỵu xuống trong sự bất lực của chính nó và tiếng la hét thất thanh của đám con gái nhiều chuyện đang mải mê xem đánh lộn. Ngay sau khi thằng bạn thân gục xuống, tôi đã nhanh chóng đỡ nó dậy và lôi nó ngồi lên ghế đá. Trúng đòn hiểm, thằng Đức ôm bụng đau đớn, mặt nhăn như khỉ ăn ớt, nhưng ánh mắt nó lúc này có vẻ đã bớt đi phần nào sát khí, đã không còn muốn “đập chết m*” tôi ban nãy nữa. Rất nhanh sau đó, tôi còn đang chưa biết phải nói thế nào thì… Uyển My, đã chạy đến, gạt tay tôi ra, nhìn thằng Đức đầy đau lòng:

– Huhu, Đức có sao không? Có đau lắm không?
– Không… không sao, My đừng… ai da… đừng lo…

Ơ kìa, tự dưng nhìn Uyển My chăm lo cho thằng Đức như thế, tôi bỗng dưng thấy mình như bị rơi vào bẫy vậy. Rõ ràng tôi mới là thằng bị đánh trước mà, chẳng qua do tôi né được, chứ không thì cũng ăn cháo thay cơm rồi, thằng này là hung thủ cơ mà, tại sao nó lại được nàng quan tâm an ủi hỏi han như thế, trong khi tôi thì đứng đực mặt ra nhìn đôi bạn trẻ ríu rít tình cảm với nhau:

– Có… có sao không mày? Tao… không cố ý đâu, tại mày…

Thằng Đức nhìn tôi bằng ánh mắt phẫn uất, nhưng nó còn chưa kịp nói gì thì Uyển My đã nhìn tôi quát lớn:

– Phong tránh ra đi!
– Ờ… ừ…

Tự dưng bị quát nạt giữa thanh thiên bạch nhật, tôi đâm bực trong lòng. Mà hai năm rõ mười, ở đây ai cũng thấy tôi mới là thằng xém nữa no đòn cơ mà, tại sao thằng Đức lại được o bế còn tôi thì ra rìa, tại sao vậy, Uyển My?

Uyển My ngồi xuống bên cạnh thằng Đức, ân cần hỏi han, chốc chốc lại xị mặt khi chứng kiến sự đau đớn của nó. Tất nhiên là đau thật, nhưng mà có cần phải làm vậy không hả, cái thằng trời đánh kia. Đám đông lúc này cũng đã bắt đầu giải tán dần, đứa nào đứa nấy chưng hửng vì chắc tưởng sẽ được chứng kiến một trận thư hùng tranh giành mỹ nhân long trời lở đất, nhưng rồi rốt cục thì trận đấu diễn ra không thể một chiều hơn được nữa, bên cạnh đó, tôi đã xử lý thằng bạn thân quá nhanh, đủ để mọi chuyện ồn ào không lan quá xa, và cũng đủ để không có thầy cô giáo nào kịp nhìn thấy, bằng không, chắc giờ này tôi đã ngồi trên phòng hiệu trưởng uống trà rồi:

– Thằng này bữa trước kè kè nhỏ kia cũng đánh lộn với một thằng khác, nay lại đánh thằng khác!
– Phải không đó, mà nhỏ này đẹp hơn nhỏ kia mậy.
– Đúng nó mà, bữa đó tao đứng gần nên tao nhớ. Mẹ thằng bắt cá hai tay…

Những lời sỉ vả, xúc phạm danh dự của mấy thằng lâu la bên ngoài khiến tôi điên tiết, tay nắm chặt, mắt nhìn dáo dác xung quanh như rada quân đội. Á à, hai thằng ôn con mặt còn búng ra sữa mà đứng đó bàn tán chuyện thiên hạ. Vừa bắt gặp ánh mắt của tôi, hai thằng nhóc con đã chạy bán sống bán chết khi tôi vừa định lao tới ăn thua đủ:

– Phong thôi đi! Đánh nhau vậy chưa đủ hả?

Uyển My nhìn tôi bằng ánh mắt ngấn lệ, không rõ là vì ban nãy hay vì thằng Đức nữa:

– Đâu… đâu có đánh nhau gì đâu.
– Ừ, không đánh nhau mà giờ như này đó.
– Nó đánh mình trước mà?
– Mình thất vọng về Phong lắm!

Nàng nhìn tôi hồi lâu, ánh mắt chứa đựng vẻ thất vọng không thể che giấu. Uyển My lấy tay quẹt nước mắt rồi tới dìu thằng Đức bước đi, để lại tôi đang vô cùng ngạc nhiên và khó hiểu. Dường như hiểu được những dòng suy nghĩ trong đầu tôi, Uyển My đã chủ động nói trước:

– Phong về trước đi, mình tự bắt taxi về được!

Cách xử sự của thằng Đức khó hiểu 1 thì Uyển My khó hiểu đến 100,1000. Tôi chẳng hiểu nàng bị cái gì nữa khi mà rõ ràng là tôi không chủ động đánh nó, mà tôi còn chẳng hiểu nó làm gì ở đây nữa. Tôi còn chưa kịp định thần chào hỏi thì thằng Đức đã lao thẳng vào tôi rồi, làm quái gì có chút thời gian trống nào để mà giải thích. Mà kể cũng lạ, tôi đánh lại mà nặng tay quá thì bị nói là ỷ mạnh hiếp yếu, đánh nhẹ thì bị nói là bạn bè mà không nương tay, còn để im cho nó đánh thì dĩ nhiên là vỡ mồm rồi. Từ bao giờ mà cái thằng bị đánh lại trở thành đối tượng để chửi rủa, trút giận vậy không biết nữa. Càng nghĩ càng tức, càng ức chế trong lòng, tôi bực bội quay lưng đá vào tường cái “rầm”, xém làm đổ luôn chậu cây của trường. Chân đau thì ít mà lòng đau thì nhiều, mới hôm qua còn tình cảm mùi mẫn, đi chơi đi ăn bên nhau, thế mà nay Uyển My đã trở mặt bênh vực thằng Đức khiến tôi không tài nào mà có thể nuốt trôi cục hận này được. Mà không phải là tôi ghen tị với nó đâu nhé, chỉ là không hiểu sao Uyển My lại có thể nặng lời với tôi như vậy được, đáng lẽ ra nàng phải nhẹ nhàng trách móc, ân cần bảo ban như cách nàng vẫn thường làm chứ. Vậy là còn chưa kịp giải thích, hỏi cho ra nhẽ chuyện ban nãy làm nàng khóc, nay tôi lại được vinh dự được đích thân Uyển My tặng thêm cho một tội danh khó gột rửa nữa, đó là “đánh bạn thân”. Ngoài trời thì vẫn mưa rào rào như trút nước, cũng giống như cơn mưa trong lòng tôi vậy. Thật buồn bã và đau đớn. Chỉ trong vài phút đồng hồ mà tôi cảm thấy như mình vừa mất đi cả một người anh em chí cốt lẫn một cô bạn thân đáng yêu. Cả hai người đã về chung một chiến tuyến, nhưng đáng buồn thay, chiến tuyến ấy lại đối đầu với tôi. Nghĩ ngợi chẳng đâu vào đâu, tôi rệu rã bước từng bước chân mệt nhọc xuống tầng trệt để chuẩn bị ra về. Lúc sáng đi học, ba mẹ Uyển My còn dặn đưa nàng về cẩn thận, rồi thì ghé ăn cơm với gia đình, thế mà giờ đây, nàng lại đòi đi taxi về nhà, nàng không muốn tôi làm lá chắn cho nữa hay sao, nàng không sợ người ta sẽ đem sính lễ qua hỏi cưới nàng, rồi thì ba mẹ nàng sẽ gả nàng cho một người mà nàng thậm chí không quen biết hay sao? Hàng trăm, hàng ngàn câu hỏi cứ thế nhảy nhót tung tóe trong đầu khiến tôi như muốn phát điên lên. Đợt trước bị Ái Quyên ngó lơ cả tháng, tôi cũng không có cảm giác khó chịu như thế này. Có lẽ là do tôi đã có những suy nghĩ quá sai lầm, tôi cứ mặc định rằng Uyển My sẽ không vì bất cứ lý do gì mà không nói chuyện với tôi nữa, dù sao trước đây khi tôi làm điều đó với nàng, chẳng phải nàng chính là người phá tan đi nỗi im lặng đó, rằng tôi đã hứa với nàng sẽ không bao giờ trốn tránh nàng nữa hay sao. Uyển My xinh đẹp, hòa nhã là vậy, thế nhưng nàng không bao giờ để bụng với bất cứ ai, cớ sao lần này lại nói nặng lời với tôi như thế, lại còn giận dỗi không thèm để tôi đưa về nữa cơ chứ. Bộ nàng không nhớ rằng hôm nay, tôi mà không có mặt ở đó, thì khả năng rất cao là nàng sẽ bị người ta đem quà hỏi cưới đấy.

Nhưng nói đi nói lại nhiều để mà làm gì, rõ ràng hôm nay tôi bị sao quả tạ chiếu vào rồi. Lúc đầu giờ chiều thì tính rủ Ái Quyên đi chơi, cơ mà trời lại đổ mưa tung tóe, thành ra kế hoạch bị hủy bỏ. Kế đó bị thằng bạn thân cho ra rìa trong buổi lễ sinh nhật của nó vì nó không muốn tôi làm kỳ đà cản mũi. Đến tận lúc ra về mà vận xui vẫn chưa chịu buông tha. Nói chuyện, đùa cợt được vài ba câu thì tôi lại làm cho Uyển My khóc, ít phút sau thì bị thằng Đức “chó điên” đuổi chạy khắp tầng lầu, rồi thì đánh nó nằm la liệt để nhận lấy những lời trách móc của Uyển My. Kết thúc một buổi chiều “trong mơ”, tôi bị Uyển My lơ đẹp khi bước xuống tầng trệt, nơi nàng và thằng bạn thân của tôi đang trò chuyện vui vẻ với nhau. Trông thấy tôi, thằng Đức một tay vẫn đang ôm bụng nhưng vẫn kịp nheo mắt nhìn tôi một cách đầy khó hiểu. Còn nàng thì quay đi ngay khi vừa thấy tôi. Không biết có phải do tôi quá nhạy cảm hay không, nhưng tôi chợt có những dòng suy nghĩ kỳ lạ trong khoảnh khắc đó, rằng có phải, thằng Đức cố ý làm vậy trước mặt Uyển My hay không, và rồi việc tôi đánh nó đã khiến kế hoạch của nó thành công mỹ mãn? Đó chẳng phải là cái cớ rõ ràng nhất để hợp thức hóa việc tôi sẽ không đến dự sinh nhật của nó vào cuối tuần, và Uyển My cũng sẽ không có lý do gì để quan tâm đến việc tôi có mặt hay không. Vì như đã nói, rõ ràng rằng thằng Đức hơn ai hết phải là người hiểu rõ tôi nhất, rằng nó thừa biết rằng với trình độ của nó, đánh với thằng Phong lớp 10 chắc chắn còn no đòn, huống hồ là thằng Phong 24 tuổi đã tập luyện và trui rèn thêm rất nhiều. Nhưng nó vẫn lao tới tấn công tôi một cách không ngừng nghỉ, nó biết rằng trong khoảnh khắc bị dồn ép, tôi sẽ phản kháng bằng cách đánh gục nó như những gì tôi làm năm nào. Nó cũng thừa hiểu rằng, với cá tính của tôi, tôi sẽ không đời nào nặng tay với bất cứ thằng nào, dù cho thằng đó có muốn giết tôi đi chăng nữa, đã vậy nó còn mang danh bạn thân của tôi, dĩ nhiên là sẽ chẳng làm sao cả. Tôi chỉ không hiểu, rằng nó nghĩ ra kế hoạch này từ lúc nào, hay chỉ là một phút bốc đồng, hoặc có thể do tôi đã nghĩ quá nhiều rồi.

Chiều hôm ấy, có một người, bần thần hồi lâu…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Mưa và em
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Tình trạng Update Phần 105
Ngày cập nhật 12/12/2024 05:35 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Nỗi đau
Tuýt... tuýt... tuýt... Một hồi còi lạnh gáy vang lên làm giật bắn mình, mở mắt ra thấy Nguyệt Ánh đang đứng đầu giường thổi còi. Mắt nhắm mắt mở nó nhìn đồng hồ mới có 3h30 sáng, nó bần thần: “... gì đây hả trời? Mới có 3h sáng mà con điên này ra đầu giường mình thổi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Some Thuốc kích dục Truyện bóp vú Truyện liếm lồn Truyện sex phá trinh
Vùng quê yên bình
Từ ngày Thằng Dũng theo mẹ về lại Sài Gòn, Út Dung bỗng chốc thay đổi thành 1 con người khác hẳn với bản tính thường ngày của nàng. Nếu trước kia nàng vui tươi và tinh nghịch bao nhiêu thì bây giờ nàng lại ưu tư và sầu muộn bấy nhiêu. Mà Thằng Dũng về Sài Gòn mới có 3 ngày thôi chờ mấy...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ em gái Đụ mẹ bạn Sextoy Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện người lớn Truyện sex hiếp dâm
Cô vợ hư hỏng - Tác giả Leysek
Chưa bao giờ xa vợ chỉ 1 tuần, bây giờ lại phải xa nhau tận nửa năm nên thực sự tôi không hào hứng cho lắm. Nhưng vì gia đình, bạn bè và cả vợ động viên nên tôi đòng ý cho chuyến xa nhà đợt này. Như mọi người nói, đây quả thực là cơ hội lớn cho tôi để đổi đời, vì sau đó khi về...
Phân loại: Truyện sex dài tập Cho người khác đụ vợ mình Con gái thủ dâm Đụ công khai Đụ lỗ đít Đụ máy bay Đụ tập thể Đụ vợ bạn Gái một con Làm tình nơi công cộng Làm tình tay ba Làm tình với đồng nghiệp Tâm sự bạn đọc Thọc tay vô đít Truyện bóp vú Truyện liếm đít Truyện liếm lồn Truyện sex có thật Truyện sex ngoại tình Vợ chồng
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba