Thái độ không thèm quan tâm của mọi người khiến Nghệ Phong bị đả kích nặng nề. Hằn sờ sờ mũi, đưa mắt quan sát phòng học này.
Khi ánh mắt Nghệ Phong chuyển tới giữa phòng học, hắn kinh ngạc vạn phần. Hắn không ngờ tại Chanh Ban cũng có thể gặp được người quen, hơn nữa còn là người quen không dám tin có thể gặp. Nghệ Phong thật không ngờ, với tính tình cực kỳ mềm yếu của nàng, sao lại có thể vào học lớp này được?
Khinh Nhu đang ngồi tại chỗ của mình, thấy ánh mắt Nghệ Phong nhìn lại, dường như bị kinh hãi, vội vã cúi đầu. Khuôn mặt trắng nõn hiện lên ánh hồng nhàn nhạt, dáng vẻ thẹn thùng xinh đẹp động lòng người.
– Sao nàng lại ở đây?
Nghệ Phong đi tới trước mặt Khinh Nhu, ngồi xuống chỗ ngồi được dọn dẹp sạch sẽ bên cạnh nàng, cười cười nhìn Khinh Nhu hỏi.
Hành động này của Nghệ Phong khiến mọi người trừng to mắt nhìn hắn. Nguyên một đám nhìn Nghệ Phong ngồi rung đùi trên ghế mà sững sờ, đồng thời cũng có kẻ nở nụ cười mang theo chút hả hê.
– Chậc chậc! Tiểu tử này không muốn sống nữa rồi! Không ngờ dám ngồi chỗ của Họa Thủy!!
– Ha ha! Rất thú vị! Chúng ta lại có trò hay xem rồi! Tiểu Ngũ, mau đi thông báo cho Họa Thủy đang trốn học, nói có người dám ngồi lên chỗ của nàng.
– Chờ một chút! Các ngươi hẳn cần phải đổ thêm chút dầu vào lửa nữa. Hắc hắc, Tiểu Lục, ngươi nói cho Họa Thủy biết, có kẻ dám theo đuổi Khinh Nhu.
– Đúng đúng! Còn nữa, có thể thông báo cho bọn Lăng Thiên Vũ đang trốn học, kêu bọn họ mau trở về! Trong ban ta có thành viên mới, dù sao cũng phải hoan nghênh một chút a!
– Hắc hắc! Không biết nếu bọn họ biết tiểu công chúa của chúng ta bị người theo đuổi thì sẽ có bộ dáng gì đây?
– Hiếm khi Chanh Ban chúng ta có thêm một người, hy vọng tiểu tử này có thể vượt qua được khảo nghiệm của chúng ta! Hy vọng hắn có thể khiến chúng ta thừa nhận, mà không phải bị chúng ta đá đi!
– Tiểu Lục, ngươi lo lắng cái gì? Còn không nhanh đi thông báo cho Họa Thủy! Ta nghĩ nàng nghe được hắn sẽ nổi trận lôi đình đó!
… Bạn đang đọc truyện Nghệ Phong – Quyển 1 tại nguồn: http://truyensextv2.com/nghe-phong-quyen-1/
Nghệ Phong không rõ tại sao khi mình ngồi xuống chỗ này đám người vốn trước đó khinh thường mình đều đồng loạt tập trung ánh mắt lên người mình. Nhìn dáng vẻ tươi cười có chút hả hê của bọn họ, Nghệ Phong đột nhiên có cảm giác lạnh toát cả người. Trong lòng hắn lặng lẽ suy đoán: “Đám người này không phải là muốn ra oai phủ đầu với mình chứ?”
– Nghệ Phong, chỗ này ngươi không thể ngồi được!
Khinh Nhu thấy Nghệ Phong ngồi an an ổn ổn trên chỗ của Họa Thủy liền nhanh nhẹn lên tiếng nhắc nhở.
Nghệ Phong nhìn thoáng qua Khinh Nhu. Khuôn mặt tuyệt mỹ, cái mũi tinh xảo, đôi môi đỏ mọng quyến rũ, còn có những đường cong mê người lộ ra qua lớp quần áo bó sát, khiến toàn thân nàng toát ra vẻ mỹ lệ và dụ hoặc động lòng người.
– Chỗ này không phải không có ai ngồi sao? Sao ta không thể ngồi?
Nghệ Phong rất nghi hoặc hỏi.
– Dù sao cũng không thể ngồi ở đây!
Khinh Nhu có chút nóng nảy. Họa Thủy luôn luôn cực kỳ coi trọng khu vực dành cho mình. Nếu như biết chỗ của mình bị một nam nhân ngồi lên, nàng không nổi bão mới là lạ.
Nghệ Phong bĩu môi nói:
– Đã không có ai thì để làm gì mà không ngồi?
– Ngươi…
Khinh Nhu thấy Nghệ Phong không nghe lời mình đành bất đắc dĩ liếc mắt nhìn hắn, rồi lại không biết giải thích thế nào.
Mọi người thấy tiểu công chúa luôn luôn ôn nhu như nước không ngờ lại vì một người mà trở nên khẩn trương. Cả đám liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được sự kinh ngạc trong mắt đối phương.
– Tiểu công chúa Chanh Ban sao lại vì một nam nhân mà khẩn tương như vậy?
Nghệ Phong còn tưởng rằng da mặt Khinh Nhu mỏng, không muốn mình ngồi bên cạnh nàng. Hắn nhìn Khinh Nhu rất nghiêm túc nói:
– Khinh Nhu, ta ngồi bên cạnh nàng, nàng cũng không được mê hoặc ta a! Kỳ thực ta rất quân tử đó!
Khinh Nhu nghe Nghệ Phong nói như vậy mặt càng đỏ hơn, tản ra ánh sáng làm say lòng người! Nàng cúi đầu, trong lòng mắng quỷ mới thèm đi dụ hoặc ngươi!
Đương nhiên những lời này khiến tất cả mọi người trong phòng học nghe thấy đều tập trung ánh mắt lên trên người hắn. Trong lòng mọi người cũng bùng lên lửa giận: Kháo! Dám nói tiểu công chúa thuần khiết của chúng ta dụ hoặc ngươi. Tiểu tử ngươi có bản lĩnh cứ chờ một lát, đến lúc đó hy vọng ngươi vẫn có thể nói lại những lời này!
Trong toàn bộ Chanh Ban, Khinh Nhu là một tồn tại đặc biệt. Không phải bởi vì nàng lợi hại, mà vì nàng khiến người khác không thể không yêu thương. Nữ tử như vậy, giống như nàng công chúa thuần khiết. Mặc dù bọn họ đều là thú dữ nhưng lại cực kỳ sủng ái Khinh Nhu. Tuyệt đại mỹ nhân gặp hoa hoa nở, gặp người người yêu như vậy, không một nam nhân nào có thể chống cự được mị lực của nàng. Thậm chí ngay cả nữ nhân cũng vậy!
Tại Chanh Ban này, bọn họ không nghe lời giáo sư, không nghe lời Họa Thủy, cũng không nghe lời Tiểu Bá Vương Lăng Thiên Vũ, nhưng Khinh Nhu nói gì bọn họ cũng đều nghe. Lời của nàng so với thánh chỉ còn có tác dụng hơn. Tuy nhiên, với tính cách của Khinh Nhu, đương nhiên nàng sẽ không nói gì.
Khinh Nhu bị Nghệ Phong nhìn chằm chằm có cảm giác mặt mình cũng đỏ bừng lên. Chưa từng có một nam nhân nào dám dùng ánh mắt này nhìn nàng. Quan trọng hơn là, nhìn tới hai lần, khiến Khinh Nhu vừa nghĩ tới, đáy lòng không khỏi run lên.
– Nghệ Phong…
Khinh Nhu trầm giọng hô một tiếng “Nghệ Phong”. Nàng đương nhiên biết sự sủng ái của những người này đối với mình. Thái độ này của Nghệ Phong sẽ chỉ khiến hắn bị trả thù thảm hại hơn mà thôi.
Tuy rằng Khinh Nhu biết Nghệ Phong rất mạnh, nhưng người Chanh Ban lại yếu sao? Đặc biệt đám người Họa Thủy đó! Nếu hai bên căng thẳng, Khinh Nhu sẽ cảm thấy vô cùng đau đầu. Đã từng chứng kiến hai bên nháo sự nhiều lần, nàng đương nhiên hiểu rõ, một khi hai bên va chạm, không kinh thiên động địa mới là lạ!
Khinh Nhu vừa chuẩn bị nói một câu, đã bị Nghệ Phong cắt lời:
– Chờ một chút!
Khinh Nhu sửng sốt, nhưng lập tức phát hiện tay mình đã bị Nghệ Phong nắm lấy. Khinh Nhu cảm giác tay mình bị một đôi tay ấm áp to lớn siết chặt, trong lòng không khỏi nổi giận vạn phần. Hỗn đản này, không ngờ ngay trong phòng học cũng dám chiếm tiện nghi của mình.
Đám người Chanh Ban triệt để bị chọc giận! Không ngờ còn có người ngay trong trường học dám mạo phạm với tiểu công chúa của mình. Nếu việc này truyền ra ngoài, bọn họ còn mặt mũi đi gặp người sao?
– Tiểu tử! Buông tiểu công chúa ra!
Mọi người đồng loạt giận dữ hô lên!
Nghệ Phong dường như không nghe tiếng rống giận của bọn họ, vẫn siết chặt bàn tay mềm mại của Khinh Nhu, lông mày hơi nhăn lại.
Khinh Nhu dùng sức vùng vẫy vài cái, thấy giãy giụa không được, nàng tức giận quay sang Nghệ Phong quát khẽ:
– Mau buông ra!
Tuy rằng đây là lời nói tức giận mười phần, nhưng từ trong miệng Khinh Nhu nói ra lại khiến người khác không hề cảm nhận được sự tức giận của nàng. Ngược lại còn có một loại cảm giác ôn nhu dễ nghe.
– Tiểu tử, có nghe hay không? Buông tiểu công chúa ra!
Mọi người thấy Nghệ Phong tựa hồ không có ý buông Khinh Nhu ra, đều giận dữ đứng lên, đấu khí trên người vận chuyển ra, vây quanh lấy Nghệ Phong.
Khinh Nhu thấy cục diện như vậy, vừa xấu hổ lại không nhịn được lo lắng. Nếu như Nghệ Phong xung đột cùng bọn họ, e là phòng học này sẽ bị hủy mất!
– Nghệ Phong, mau buông tay!
Khinh Nhu có chút nóng nảy.
Tệ hơn nữa, tiểu Lục vừa ra ngoài đã trở về, phía sau còn dẫn theo một nữ nhân xinh đẹp dụ hoặc đến tột cùng.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Nghệ Phong - Quyển 1 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 12/09/2024 11:36 (GMT+7) |