Khi tôi từ chối Lãnh Băng Sương, trong mắt nàng thoáng qua một tia cô đơn, nhưng trong nháy mắt liền khôi phục lại bộ dáng vui vẻ, tựa hồ như không muốn lưu lại những chuyện không vui trong tâm trí nàng.
Trên máy bay, tôi nói với Lãnh Băng Sương về việc tôi đã nói dối Khả Hân. Nàng tỏ vẻ hiểu, hơn nữa cam đoan sẽ không tiết lộ cho Khả Hân biết, điều này làm cho tôi yên tâm không ít.
Trên thực tế lúc ở trên máy bay, trong lòng tôi đã hối hận, tôi cũng không biết lúc đó vì sao lại nói dối Khả Hân, thực ra tốt hơn hết là nói thật với nàng, vốn tôi có lương tâm trong sáng cũng không có gì phải thẹn. Nhưng nếu có một ngày nàng phát hiện ra, ngược lại tôi không thể giải thích được chuyện này, cho nên tôi âm thầm quyết định, lúc trở về, tôi nhất định phải nói rõ sự thật cùng nàng.
Chỉ là dọc đường tôi hơi kinh ngạc, con đường mà Lãnh Băng Sương đi hóa ra lại có những nơi tôi đã từng đến, hơn nữa hình như đều là những nơi trong album ảnh của nàng chụp lén tôi. Có một lần nàng đứng trên đỉnh núi nhìn, ánh mắt lộ ra một tia ưu thương và cô đơn, nhìn thấy bộ dáng này của nàng, trong lòng tôi rất không đành lòng, tôi có thể đoán được nỗi khổ trong lòng nàng, nàng vẫn yêu tôi, nhưng trong lòng tôi chỉ có Khả Hân, nhớ tới ân tình của nàng, tôi không chỉ một lần tự nhủ, nếu như có kiếp sau, tôi sẽ bồi thường cho nàng, nhưng kiếp này, tôi không có duyên với nàng.
Khi Lãnh Băng Sương thỏa hiệp với tôi, nàng nói với tôi lần này tôi phải ở bên nàng 20 ngày, về cơ bản tôi đã đếm từng ngày, bởi vì sợ lộ ra sơ hở, cho nên trước khi đi tôi đã nói cho Khả Hân biết nhiệm vụ đi công tác lần này tương đối phức tạp, điện thoại di động nhất định phải tắt, cho nên mấy ngày nay tôi vẫn không có liên lạc với nàng, có lẽ tôi sợ nghe thanh âm nàng, để ngụy trang giảm bớt cảm giác tội lỗi đối với nàng.
Đến ngày thứ mười chín, đột nhiên Lãnh Băng Sương đề nghị trở về, khiến cho tôi trở tay không kịp, chẳng lẽ nàng chơi vui đủ rồi? Chỉ là sau khi lên máy bay tôi mới biết được, ngày cuối cùng tôi làm bạn với nàng, nàng hy vọng trở về nhà, ngay trong biệt thự của nàng.
“Đáng tiếc là lần hành trình này…” Ngồi trên chiếc máy bay cá nhân sang trọng của Lãnh Băng Sương, nàng không khỏi thở dài nói.
“Sao lại đáng tiếc? Cô không vui sao?” Nghe Lãnh Băng Sương thở dài, tôi hỏi.
“Nếu người đó không vui, làm sao em vui được?” Lãnh Băng Sương tinh nghịch nháy mắt với tôi nói.
“Kỳ thật tôi cũng rất vui, đã lâu rồi không có thoải mái như vậy…” Những lời này xem như nửa thật nửa giả, thật sự đã lâu mình không có nghỉ, cúp điện thoại di động không hỏi vạn sự, chỉ hưởng thụ phần yên tĩnh này.
Ở công ty, vẫn là Lãnh Băng Sương xin nghỉ giùm tôi, lấy quan hệ của nàng, cho dù xin cho tôi nghỉ một năm cũng được. Lúc lãnh đạo cho tôi nghỉ phép, ông nhìn tôi rất kỳ quái, lần đầu tiên tôi trở nên thận trọng, một cấp trên đối với cấp dưới có chút rụt rè, đây có lẽ là do nàng, bởi vì tôi không muốn mượn tên của nàng để cáo giả oai hổ, cho nên tôi hoàn toàn không nói cho người ta biết quan hệ của tôi và Lãnh Băng Sương.
“Trong lòng anh vẫn luôn nhớ nhà?” Lúc này Lãnh Băng Sương mỉm cười nói với tôi, nhưng trong nụ cười của nàng tôi thấy có chút cay đắng.
“Đúng vậy…” Tôi không phủ nhận câu hỏi này, đối với ở nhà chỉ còn lại hai người, nói tôi không lo lắng chút nào là dối, dù sao tôi cũng đã từng bị rắn cắn nên mười năm sợ dây thừng, chính mình cũng từng lo lắng, bởi vì vẫn luôn ở cùng với Lãnh Băng Sương, tôi hoàn toàn không có cơ hội để kiểm tra giám sát. Nói tôi không yên tâm cũng đúng, lúc đi tôi đã mang theo cái laptop, có lẽ chính là một phản ứng tiềm thức của tôi.
“Ở lại với em thêm một ngày nữa và anh sẽ được giải thoát…” Khi Lãnh Băng Sương nói những lời này, tâm tình không có che giấu, trong lời nói mang theo ý tứ chua xót.
Tôi không nói gì mà nhắm mắt dưỡng thần trên máy bay, mong cho chuyến hành trình này sớm kết thúc. Trong khoảng thời gian này, tôi vẫn duy trì khoảng cách với Lãnh Băng Sương, lúc ngủ, hai chúng tôi một người một phòng, thậm chí ngay cả tay nàng tôi cũng không nắm lấy, cho dù là chụp ảnh chung với nàng cũng không có.
Cuối cùng cũng đến nơi, trong quá trình hạ cánh, tôi nhìn thấy thành phố mà tôi đã rời xa trong một thời gian dài. Tôi nhìn đồng hồ, đã 6: 12 tối, sắc trời cũng sắp tối.
Lúc này bụng tôi đã kêu ùng ục, thật ra trên máy bay có phục vụ bữa ăn, nhưng Lãnh Băng Sương lại không cho người đến an bài, có lẽ nàng chờ sau khi xuống máy bay cùng tôi đi ăn. Trong khoảng thời gian này, mỗi lần Lãnh Băng Sương ăn cơm đều cùng tôi ăn chung.
“Đêm nay chúng ta ăn ở đây đi…” Sau khi xuống máy bay, Lãnh Băng Sương đưa tôi trở lại biệt thự, hơn nữa chính là ở trong phòng ngủ của nàng.
“Tại sao lại ở đây?” Lúc này tôi cảm giác được có chút kỳ quái, có phòng ăn không dùng, hết lần này tới lần khác ăn cơm trong phòng ngủ, mùi thức ăn chẳng lẽ không ảnh hưởng đến mùi vị phòng ngủ sao?
“Không tại sao cả, em chỉ thích loại cảm giác khác biệt này…” Lãnh Băng Sương cười cười, sau đó cầm ly rượu lên.
Tôi không nói gì, sau khi cụng ly với nàng, tôi nhấp một ngụm rượu vang đỏ, thực ra tôi không thích mùi vị của rượu vang đỏ này, nếu có thể, tôi thà uống bia hay rượu trắng. Thời gian tiếp theo, sự chú ý của tôi tập trung vào thức ăn, hết cách thôi, tôi thực sự quá đói bụng.
Lãnh Băng Sương không ngừng gắp thức ăn cho tôi. Chỉ có lúc nàng nâng ly, tôi mới có thể nâng ly cùng nàng ứng phó một chút. Chỉ chốc lát sau, tôi đã uống sạch một ly rượu vang đỏ, mà lúc này tôi cũng đã ăn no.
“Anh no chưa?” Thấy tôi đặt dao nĩa xuống, Lãnh Băng Sương cầm khăn giấy lau miệng cho tôi.
“Để tự tôi đi…” Tôi vội vàng né tránh, sau đó tiếp nhận khăn giấy trong tay Lãnh Băng Sương, tự mình lau.
“Ài… còn nhớ cái giường đằng sau anh không?” Lãnh Băng Sương nhìn động tác cự tuyệt của tôi, trong mắt hiện lên một tia ảm đạm. Sau đó chỉ vào cái giường lớn phía sau tôi nói.
“Nhớ… có chuyện gì không?” Tôi nhìn cái giường lớn, trong mắt hiện lên hồi ức, nhưng vẫn giả bộ mặt không đổi sắc nói.
“Anh ở trên giường lớn ngủ mấy ngày, hơn nữa còn…” Lúc này Lãnh Băng Sương không khỏi có chút thẹn, trên mặt hiện lên một tia ửng hồng.
“Đã 32 phút rồi… không sai biệt lắm…” Tôi không trả lời của Lãnh Băng Sương, bởi vì tôi không biết phải nói gì, tôi cũng không muốn đề cập đến những chủ đề nhạy cảm đó, nhưng vào lúc này nàng nhìn đồng hồ của mình, sau đó nói thời gian nhưng tôi không hiểu ý nghĩa.
“Cái gì…” Lúc này tôi càng thêm nghi hoặc, bởi vì từ lúc Lãnh Băng Sương yêu cầu tôi đi du lịch với nàng, sự nghi hoặc của tôi vẫn tồn tại, hơn nữa còn không ngừng gia tăng. Chỉ là tôi vừa mới hỏi ra hai chữ, liền cảm giác được đầu óc choáng váng, sau đó cảm giác cả người vô lực, phảng phất như như mình đã uống say.
Chẳng lẽ là hậu kình rượu vang đỏ quá lớn? Không đúng, tuy rằng rượu vang đỏ rất mạnh, nhưng tôi chỉ uống có một ly nhỏ, rượu này đối với tôi, hoàn toàn không đáng kể.
“Cô…” Chuyện này đối với tôi cho dù có ngốc đến đâu cũng hiểu được, có người đã đánh thuốc mê tôi, mà người duy nhất có thể đánh thuốc mê tôi trong biệt thự của Lãnh Băng Sương chỉ có nàng! Tôi không khỏi giơ ngón tay lên muốn chất vấn nàng, nhưng tay tôi vừa nâng lên một nửa thì không còn khí lực nữa, tôi lập tức nằm gục xuống bàn, ý thức vẫn thanh tỉnh, có thể nhìn thấy hết thảy, nhưng thân thể thì mềm nhũn, không có chút sức lực nào.
“Từ Kiên… xin lỗi, hy vọng anh có thể tha thứ cho em…” Tôi nghe được tiếng bước chân, Lãnh Băng Sương đi tới bên cạnh tôi, lấy tay vuốt ve sườn mặt của tôi thì thầm. Mặt tôi gục xuống bàn, mắt tôi chỉ nhìn thấy eo thon của nàng, không nhìn thấy khuôn mặt, nhưng cảm nhận được từng giọt chất lỏng nhỏ xuống một bên mặt tôi.
Tôi đã từng trải nghiệm điều này một lần trước đây, chẳng qua lần đó là bị điện giật, lúc này là bị đánh thuốc mê. Chẳng lẽ Lãnh Băng Sương và Khả Hân lại thông đồng với nhau? Hay là chính nàng. Rốt cuộc nàng muốn làm gì? Tôi nhớ tới cái giường phía sau, đã từng nở rộ một đóa hoa nhỏ màu đỏ tươi…
… Bạn đang đọc truyện Nuôi sói trong nhà tại nguồn: http://truyensextv2.com/nuoi-soi-trong-nha/
Lãnh Băng Sương vuốt ve tôi một hồi, rồi từ từ nâng thân thể tôi lên, tôi có trọng lượng một nam tử trưởng thành, nàng đỡ tôi dậy mà không tốn chút sức lực nào, rất thuần thục. Chẳng những nàng là một nữ cường nhân, đều tinh thông Taekwondo và đấu vật, khí lực của nàng không nhỏ hơn nam nhân bình thường.
Lãnh Băng Sương dìu tôi đến bên giường, sau đó đỡ tôi nằm trên giường, lúc này mắt tôi vẫn mở, đây cũng là chỗ duy nhất trong cơ thể tôi còn khí lực, thậm chí ngay cả há miệng nói chuyện cũng không được, phảng phất như ăn thập hương nhuyển gân tán trong TV.
“Từ Kiên, em biết kiếp này không thể trở thành vợ của anh được, nhưng kiếp này em vĩnh viễn chỉ thuộc về một mình anh…” Lãnh Băng Sương đứng bên giường nhìn xuống tôi, trong mắt nàng mang theo nhu tình và tình yêu nồng đậm thì thào với tôi. Khi nói những lời này, trong mắt nàng mang theo thương cảm và ưu sầu vô tận.
Còn tôi chỉ có thể bày tỏ lòng mình bằng ánh mắt, tôi áy náy lắm, chớp chớp mi mắt liên tục, hy vọng nàng có thể hiểu ý nghĩa của tôi mà mau thả tôi đi.
“Từ Kiên, anh yên tâm, em sẽ không làm hại anh, nếu như anh không muốn đối mặt, vậy thì nhắm mắt lại đi…” Lãnh Băng Sương nói xong câu đó, làm cho tôi cảm thấy nghi hoặc, rốt cuộc nàng muốn làm gì mà bảo tôi nhắm mắt lại.
Chỉ là cảnh tiếp theo khiến cho tôi sững sờ! Tôi thấy hai tay Lãnh Băng Sương từ từ đưa ra sau lưng mình, mặc dù không nhìn thấy động tác của hai tay nàng ở sau lưng, nhưng tôi nghe được rõ ràng tiếng khóa kéo bị kéo ra.
Lãnh Băng Sương kéo khóa kéo xong, hai tay trở về trước người, mà cái váy dài màu trắng trên người nàng mất đi sự trói buộc, từ từ trượt xuống, đầu tiên lộ ra xương đòn và bờ vai mịn màng như ngọc, sau đó là hai cầu vú và khe rãnh thật sâu. Phải nói rằng mặc dù tính tình nàng lạnh lùng, dáng người của nàng lại cực kỳ nóng bỏng, so với Khả Hân có hơn chứ không kém, làm nổi bật dung nhan lãnh diễm của nàng, mang đến cho người ta một loại kích thích băng hỏa nhị trọng thiên.
Thời gian trôi qua từng phút, váy trắng của Lãnh Băng Sương từ từ trượt xuống, sau bả vai và bộ ngực của nàng, là cái bụng mảnh khảnh, eo nhỏ thon thả, háng và hai chân… Khi cái váy dài màu trắng từ trên người nàng hoàn toàn trượt xuống, lộ ra thân thể mềm mại đầy đặn mảnh khảnh, chỉ là lúc này nàng cũng không có khỏa thân.
Nàng còn mặc áo ngực và quần lót. Áo ngực và cái quần lót của Lãnh Băng Sương không phải loại khêu gợi, mà là loại rất bảo thủ, nàng giơ chân đá cái váy dài sang một bên. Nàng không cởi bỏ bộ đồ lót còn sót lại trên người, mà từ từ đi đến bên giường, lên giường quỳ gối bên cạnh tôi.
Tuy rằng trong lòng tôi yêu Khả Hân, nhưng tôi cũng là một nam nhân bình thường, vô luận là diện mạo hay là dáng người Lãnh Băng Sương đều là cực phẩm, tổng thể hình tượng càng là khuynh quốc khuynh thành, bất kỳ một nam nhân nào sau khi nhìn thấy đều sẽ động tâm, đương nhiên tôi cũng vậy, tôi thấy bộ phận sinh dục của mình từ từ cương lên.
Cảm giác được sự cương cứng của dương vật mình, trong lòng tôi cảm thấy rất khó chịu, bởi vì bóng ma tâm lý nên vợ chồng chúng tôi có cuộc sống tình dục rất không hài hòa, tuy rằng dung nhan và dáng người của Khả Hân đều là cực phẩm, nhưng khi nhìn thấy nàng khỏa thân, tôi có chiêm ngưỡng nhưng không có ham muốn, nhưng hiện tại nhìn thấy Lãnh Băng Sương đột nhiên tôi lại có ham muốn, chẳng lẽ mình thật sự đã thay lòng sao? Chẳng lẽ mình cũng là động vật chỉ suy nghĩ bằng hạ thể?
Sau khi quỳ xuống bên cạnh tôi, Lãnh Băng Sương duỗi cánh tay mảnh khảnh ra, hai tay đặt trước ngực tôi bắt đầu cởi nút áo sơ mi của tôi, lúc này tôi không nhúc nhích, tùy ý nàng giày vò.
Tuy rằng lúc này tôi có phản ứng sinh lý, nhưng nếu như tôi có thể động đậy, nhất định sẽ phản kháng, trong lòng tôi không muốn cùng Lãnh Băng Sương phát sinh quan hệ, tôi đã phản bội Khả Hân một lần, không muốn phản bội nàng lần thứ hai, tuy rằng hai lần cũng không phải là tôi tự nguyện.
Đồ của tôi bị Lãnh Băng Sương cởi từng cái một, toàn bộ quá trình rất thong thả, động tác có vẻ rất bình tĩnh. Khi toàn thân tôi chỉ còn lại một mảnh đồ, cuối cùng nàng đình chỉ động tác. Toàn thân tôi trên dưới chỉ còn lại một cái quần lót, mặc dù tôi đang nằm trên giường nhưng khi hạ mắt xuống, tôi có thể thấy rõ ràng một cái lều nhỏ ở trên háng mình.
Lúc này toàn thân Lãnh Băng Sương có chút run run, nhất là lúc cởi quần cho tôi, tôi có thể cảm giác được hai tay của nàng đang run rẩy, khi trên người tôi chỉ còn lại một cái quần lót, nàng cũng đình chỉ, tựa hồ như không thể xuống tay, lúc này sắc mặt của nàng đã đỏ bừng lên. Trước kia nàng rất lãnh diễm, sắc mặt lúc nào cũng tái nhợt, đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy vẻ mặt xấu hổ đỏ bừng của nàng.
Lãnh Băng Sương quỳ trên giường, hô hấp của nàng có chút dồn dập, tựa hồ như có chút hồi hộp, bộ ngực đầy đặn không ngừng phập phồng dữ dội, nhìn thấy bộ dáng khẩn trương của nàng lúc này, phảng phất như là một xử nữ. Nàng ngồi trên giường bình phục lại hồi lâu, cuối cùng nhìn tôi một cái, ánh mắt vô cùng phức tạp, có yêu luyến, có quyết tuyệt, càng nhiều hơn là kiên định.
Nàng lại vươn hai tay ra, từ từ cởi quần lót của tôi ra, dương vật của tôi cũng từ từ lộ ra, mà lúc này tôi thật sự rất hận bản thân mình, tôi không muốn cùng Lãnh Băng Sương phát sinh quan hệ, nhưng dương vật của mình lại cương cứng như vậy! Lúc cùng Khả Hân làm tình nên cương thì không cương, hiện tại cùng Lãnh Băng Sương không nên cương thì nó lại cương!
Trong quá trình cởi quần lót cho tôi, tôi phát hiện Lãnh Băng Sương đã nhắm mắt lại, giống như rất sợ nhìn thấy dương vật của tôi. Nhìn thấy nàng như vậy, tôi cảm thấy rất kỳ quái, suy nghĩ cẩn thận cũng có thể hiểu được, nàng chỉ phát sinh quan hệ với tôi có một lần, có lẽ vẫn chưa quen với nó.
Khi cái quần lót của tôi hoàn toàn thoát khỏi cơ thể, Lãnh Băng Sương mới mở mắt ra, đôi mắt dán chặt vào dương vật của tôi, sắc mặt đã đỏ càng đỏ hơn, nàng che miệng lại, đôi mắt phức tạp nhìn bộ phận nam giới của tôi, trong mắt hiện lên một tia căng thẳng.
Sau khi hoàn thành tất cả những điều này, Lãnh Băng Sương nhìn tôi một lần nữa và sau đó đứng dậy trên giường. Bởi vì chiều cao nàng rất cao, mà lúc đó tôi đang nằm ở trên giường, cho nên ở trong mắt tôi nàng có vẻ cao xa như vậy, mà nàng thì cúi đầu nhìn tôi, trong ánh mắt nhìn xuống của nàng không có bất kỳ sự khinh miệt nào.
Lãnh Băng Sương lại hít một hơi thật sâu, rồi lại duỗi hai tay ra sau lưng, tôi nghe một tiếng “cạch” nhẹ, sau đó cái áo ngực của nàng nhanh chóng bung ra khỏi người, như thể mô phỏng áo ngực cùng thân thể có lắp đặt lò xo. Khi tôi nhìn thấy hai bầu vú nảy ra khỏi ngực Lãnh Băng Sương, cuối cùng tôi đã hiểu được lý do tại sao.
Trước kia khi tôi nhìn thấy Lãnh Băng Sương, bộ ngực của nàng rất bình thường, không lớn không nhỏ, ở mức bình thường, chỉ có thể nói hơi lớn một chút, nhưng sau khi mất đi sự trói buộc của cái áo ngực, tôi mới nhìn thấy bản sắc thật của Lư Sơn! Chỉ thấy trên cặp vú đầy đặn kia có vết hằn nịt vú và những vết đỏ đó cho thấy cái nịt vú của Lãnh Băng Sương chật đến mức nào, bởi vậy có thể thấy được ngực của nàng gọn cỡ nào. Vốn tôi cứ tưởng cúp ngực của nàng là cỡ 36B, nhưng bây giờ mới biết được sự thật, ít nhất là 36D trở lên, so với Khả Hân còn lớn hơn một cỡ, hoàn toàn một cặp vú khổng lồ.
“Em không muốn cho người ta nhìn thấy ngực của em, cho nên đã áp chế ngực của mình từ lúc có phát triển ở tuổi dậy thì, cho nên buộc ngực mình, nhưng không ngờ, càng buộc nó lại càng lớn, cuối cùng biến thành bộ dáng này, chỉ có anh mới có tư cách nhìn nó…” Lãnh Băng Sương người đang để lộ ra cặp vú thẹn thùng nói, nịt vú vừa mới trượt xuống, nàng muốn dùng hai tay che lại, nhưng cuối cùng vẫn buông hai tay xuống, để cho hai bầu vú lộ ra trước mặt tôi mà không chút e dè.
Lúc này tôi đã có chút sững sờ trợn tròn mắt, bộ ngực kia rất lớn, nhưng cũng không phải loại nhão xệ khó coi, mà là đầy đặn săn chắc, quầng vú hồng hào cùng núm vú không quá lớn không quá nhỏ, phối hợp với cầu vú thật là hoàn mỹ không có một chút khiếm khuyết! Có thể nói đây là bộ ngực đẹp nhất mà tôi từng thấy, mà tôi thích nhất chính là bộ ngực đầy đặn của nữ nhân, ai bảo mình là người yêu vú bự? Lúc này mắt tôi đã không thể dời đi được, hô hấp cũng càng lúc càng dồn dập.
Lãnh Băng Sương hít một hơi thật sâu, lại giơ tay lên, chỉ giơ đến eo thon, móc quần lót ra sau, cái quần lót cũng từ từ được cởi ra, mà trong quá trình này, cũng giống như cởi quần cho tôi, nàng cũng nhắm mắt lại, như thể rất xấu hổ và không muốn nhìn tôi, nhưng động tác cởi quần lót của nàng lại không có chút do dự nào.
Lông mu thưa thớt, cái háng trắng như tuyết, do tôi nằm trên giường còn nàng thì đứng trên giường nên tôi thấy rõ ràng âm hộ của nàng, đôi môi màu hồng không có một khuyết điểm…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Nuôi sói trong nhà |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện sex ngoại tình |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 16/02/2024 12:19 (GMT+7) |