Hàn Phong khuôn mặt lộ vẻ chán chường, hai người trước đó đã không biết đã đi đây đó bao lâu rồi, nhưng hắn chắc không dưới 2 tiếng đâu.
Giờ đây hắn mới hiểu, đi chơi với nữ nhân, cũng không phải là một điều sung sướng gì, có khi còn là một cực hình a.
Nàng kéo tay hắn đến một quầy hàng nhỏ, háo hức hỏi: “Chủ quán, lấy cho bọn ta hai cây hồ lô đi”
Nhìn Nhã Phi xinh đẹp, ông chủ quán không khỏi nhìn mê muội nàng một hồi, sau thấy ánh mắt Nhã Phi khẽ cau lại, ông ta liền ấp úng nói:
“Được… được, của hai khách là hết 1 kim tiền”
Nhã Phi lấy nhận hai cây hồ lô, nhận thấy ông chủ quán nhìn lại nhìn mình đắm đuối, ánh mắt nàng liền hiện lên vẻ chán ghét, không thèm chú ý liền quay đầu đi.
“Ca ca, chúng ta đi chỗ khác thôi” Nhận thấy ánh mắt Hàn Phong lóe lên sát khí, nàng liền nắm lấy tay hắn kéo đi.
Đi một đoạn, Hàn Phong dừng lại, khẽ lắc đầu: “Muội cũng thật là, người ta rõ là có ý đồ xấu với muội, muội lại mặc kệ, hay muội cứ để ta biến hắn thành tro đi”
Nhã Phi nhẹ lắc đầu: “Không được đâu ca ca, dù ca ca mạnh nhưng không được giết người lung tung, kẻo bị trời phạt đó”
Nàng khẽ mỉm cười, lại nói: “Với lại, ai biểu ta xinh đẹp làm chi chứ, họ nhìn vậy cũng đúng mà, chả phải huynh lâu lâu cũng nhìn ta đắm đuối như họ đấy sao?”
Hắn nhìn Nhã Phi liếc nhìn mình châm biếm, liền gãi đầu: “Muội… À thì, cũng đúng, nhưng muội cũng đừng nói ra như thế chứ, ta cũng cần phải có danh dự mà”
Nhã Phi lấy tay che miệng cười, ánh mắt nàng thân thiết nhìn hắn: “Vậy trong mắt huynh… ta thật sự xinh đẹp sao?”
Hàn Phong lặng người, thoạt nhìn khuôn mặt Nhã Phi giờ rất gần mặt hắn, ánh mắt nàng, nó như một thứ ngọc quý hiếm tỏa ra sức hút kỳ diệu làm hắn muốn đắm chìm vào.
Trên người nàng, một mùi thơm nhè nhẹ tỏa ra khiến hắn trở nên thất thần, mắt hắn không khỏi nhìn nàng đắm đuối.
“Nè, ca ca, huynh bị sao vậy?” Thấy hắn nhìn chằm chằm mình, Nhã Phi xoa tay trước mặt hắn.
“À… không… Nãy muội có hỏi ấy… Thực ra, trong mắt ta… muội rất xinh đẹp” Hàn Phong bừng tỉnh, liền trả lời.
Nhã Phi không khổ là người Tiêu Viêm thích, sự xinh đẹp của nàng có thể nói là một tuyệt tác hoàn hảo của tạo hóa, làm hắn dù đã được tiếp xúc với nàng cũng một đoạn thời gian, nhưng hắn vẫn không tránh khỏi sự thất thần trước mặt nàng.
Nhã Phi không nói gì, nàng chỉ liếc hắn một cái: “Muội chính là muội muội của huynh đó”
Hàn Phong đang lúc không hiểu câu nói của nàng thì một giọng nói đểu cáng vang lên từ sau lưng hắn.
“Này cô em xinh đẹp, đi chơi với bọn anh tí không em, bảo đảm em sẽ rất hạnh phúc cho mà xem”
Nhã Phi ánh mắt hiện lên sát khí, ánh mắt nàng lạnh lùng nhìn một đám bốn đứa giống đực tiến đến.
Dẫn đầu ba đứa là một tên thân hình gầy gò, làn da ngăm đen, ánh mắt lộ rõ vẻ dâm tà, chiếc lưỡi hắn thì liên tục liếm môi như nàng là một con mồi đang chờ hắn săn bắt vậy.
Mà ba tên đằng sau cũng không kém, nhìn Nhã Phi xinh đẹp tuyệt luân, con cặc trong quần bọn chúng liền cửng lên, làm đũng quần bọn chúng dơ lên một cục rõ to.
Ánh mắt tên nào tên nấy cũng nhìn chằm chằm nàng như muốn ăn tươi nuốt sống, một tên trong số đó gian tà nói:
“Đại ca, nàng quả thực rất xinh đẹp, ta mà được địt nàng một lần thôi đời này sống cũng không uổng phí rồi”
“Đúng đấy đại ca, nàng ngon quá, trời ơi, cả đời ta chưa từng gặp ai xinh đẹp như nàng” Một tên khác bồi thêm.
“Được rồi, các ngươi nói sẽ làm nàng sợ hãi đó, chúng ta thân là huynh đệ, ta thử trước rồi sẽ đến phiên các ngươi thôi” Tên gầy gò phất tay, hắn nhìn Nhã Phi thì cũng trở nên thất thần.
Cuộc đời hắn cũng đã chơi qua nhiều gái, cũng có nhiều con hắn cho là ngon nghẻ và xinh xắn, nhưng đối với Nhã Phi mà nói, mấy cái con mà hắn cho là xinh xắn đó thì không có đủ tư cách để mà so sánh với nàng, đơn giản chúng quá khác biệt.
“Này cô nương, hãy đi với bọn ta đi, cuộc đời này cô nương sẽ không phải chịu khổ sở đâu, cô nương sẽ được sống trong nhung lụa” Tên đầu lĩnh cười nói, hắn chầm chậm bước đến gần Nhã Phi.
Ánh mặt Nhã Phi hiện lên vẻ hung lệ, nàng nhìn Hàn Phong bên cạnh, âm lãnh nói:
“Ca ca, hãy cho bọn chúng biến thành tro bụi đi”
Hàn Phong gật đầu, nghe mấy lời thối tha của đám trước mặt, hắn vốn đã muốn ra tay diệt đi từ lâu, nhưng sợ Nhã Phi không cho lạm sát nên hắn không ra tay.
Giờ Nhã Phi đã đồng ý, hắn cũng không ngại cho bọn chúng đi ngắm gà.
Hàn Phong cười lạnh, tay hắn giơ lên cao, Hải Tâm Diễm trong hình hài ngọn lửa màu xanh dương liền hóa thành phượng hoàng.
Con phượng hoàng dương cao lên đôi cánh, nhiệt độ xung quanh tăng vọt khiến không gian sôi sùng sục, ánh mắt phượng hoàng như có linh trí mà nhìn bốn tên đang trở nên sợ hãi với ánh mắt âm lệ.
Bốn tên biết đã đụng phải cường giả, giờ đây bọn chúng sợ đến nỗi tè cả ra quần, con cặc đang cửng cũng hóa thành quả ớt mà tụt mẹ vào trong.
Bọn chúng vốn là Đại Đấu sư, đi đường không sợ bất cứ bố con thằng nào, hiếp gái cướp vợ người khác, bọn chúng không biết đã làm qua bao nhiêu lần.
Nhưng giờ đây chúng mới cảm thấy được mình ngu si tới chừng nào, vì sự háo sắc của bản thân, tử thần giờ đây đang vẫy chào bọn họ.
Dưới sức nóng khủng bố của phượng hoàng lửa, làn da bốn người dần trở nên khô héo, mặt đất dần nứt toạc và lan rộng ra như mạng nhện.
“Đại nhân… đại nhân… hãy tha mạng cho chúng ta, lần sau chúng ta không tái phạm nữa, chúng ta nguyện làm thuộc hạ cho ngài, tùy ngài sai bảo” Tên thủ lĩnh quỳ xuống, thẩn thể hắn chịu đựng cơn nóng khủng khiếp mà cầu xin Hàn Phong tha thứ.
Hàn Phong không nói gì, mắt hắn nhìn qua Nhã Phi hỏi ý, Nhã Phi liền nở nụ cười, chỉ là, nụ cười nàng lộ rõ vẻ thích thú, sự thích thú khi có thể chà đạp sinh mạng của người khác.
“Tha thứ?” Nhã Phi cười nhếch mép, mắt nàng hiện lên sát ý, nàng cười âm lệ: “Được hành hạ bọn ngươi chết đi làm ta cảm thấy rất hứng thú… Cho nên, bọn ngươi hãy biến thành tro bụi đi”
Dứt lời, con phượng hoàng lửa dũng mãnh bay đến bốn tên.
Tên thủ lĩnh thấy vậy, gầm to rồi lao lên: “AAAA… ta sẽ không tha cho bọn ngươi. Bốn người chúng ta, liều chết với bọn chúng”
“Liều chết với bọn chúng!” Ba tên thuộc hạ thấy đại ca lao lên, chúng như được kích động tinh thần, liền không ngại lao theo phía sau.
Đối diện với tử thần ập tới, trong cơn tuyệt vọng, bọn chúng dốc hết sức tung chiêu nhằm cá chết lưới rách.
Nhưng tu vi chênh nhau quá lớn, chiêu thức bọn chúng đánh ra khi tiếp xúc với phượng hoàng lửa liền bị cháy rụi, sau cùng bốn tên bị phượng hoàng lửa bao trùm lấy, biến thành tro tàn.
Phượng hoàng lửa biến mất, để lại đó là một hố lớn, trong không gian vẫn còn dư âm của hơi nóng khủng bố.
Mọi người xung quanh thấy một màn như vậy, ai này cũng đều sợ hãi lùi ra xa, nhiều cô gái thì nhìn đến Hàn Phong với một ánh mắt tôn sùng cùng nóng bỏng.
Dẫu sao, đã là cường giả mà còn đẹp trai như Hàn Phong, một người nam nhân hoàn hảo như vậy, mọi cô gái đều vô cùng ưa thích.
“Chống cự vô ích” Nhã Phi cười khinh miệt một tiếng, rồi nàng quay sang Hàn Phong nở nụ cười, tay nắm lấy tay hắn:
“Ca ca, chúng ta đi về thôi, bọn chúng làm muội mất hết hứng thú vui chơi rồi”
“Theo ý muội” Hàn Phong gật đầu.
Nhã Phi mỉm cười, nàng im lặng nghĩ đến thứ gì đó, liền ghé miệng thì thầm vào tai hắn.
Hàn Phong thở dài: “Nhưng mà đã khuya rồi, hay chúng ta để hôm khác đi”
“Đi mà ca ca” Nhã Phi níu tay hắn, nhìn hắn với ánh mắt long lanh.
Đối diện với ánh mắt của nàng, hắn không thể từ chối, liền gật đầu: “Được rồi, chỉ một lần này thôi đó”
“Hì hì, cảm ơn ca ca, muội biết ca ca thương muội nhất mà” Nhã Phi cười tươi.
Hàn Phong hơi lắc đầu, nhưng nếu chú ý sẽ thấy bên khóe miệng hắn nhếch lên một nụ cười đầy ẩn ý, hắn nắm lấy tay nàng bay vút lên trời cao, dần dần hình bóng hai người biến mất trong tầm mắt mọi người.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Phản diện Đấu Phá |
Tác giả | Tiểu ca ca |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện bóp vú, Truyện sex phá trinh, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 28 |
Ngày cập nhật | 13/12/2024 11:23 (GMT+7) |