Đồ bang chủ xuống xe, phát hiện bốn xung quanh trạch viện toàn là bang chúng thuyền bang, hơn nữa đều là người thân cận nhất. Hộ vệ đi theo mình nhiều hơn trước gấp bội, lại còn có không ít người lạ mặt, hỏi Báo Liệp: “Chuyện này là sao?”
Báo Liệp nhỏ giọng nói: “Mời bang chủ vào trong phòng, thuộc hạ bẩm báo.”
Đồ bang chủ gật đầu, đi qua đại môn phát hiện ra bên trong dựng lên cả những chòi gác, trạch viện chẳng khác gì doanh trại quân đội làm ông ta cau mày. Đi tới thư phòng, mấy chục tên hộ vệ chia ra vây kín xung quanh, nóc nhà cũng có người cảnh giới.
Đây là chuyện chưa từng có, cho thấy tình hình không tốt, nếu chỉ là đề phòng thân nhân người bị hại quấy rối thì không cần, nhìn là biết những người đó tới phủ nha kêu khóc chứ chưa dám tới Đồ phủ.
Đồ bang chủ vén áo bào ngồi xuống, chẳng có tâm trạng gọi nha hoàn mang trà nước: “Nói đi.”
“Vâng!” Bảo Liệp lấy từ ống tay áo ra một phong thư: ” Bang chủ mời xem.”
Đồ bang chủ thong thả rút thư bên trong ra xem, chỉ thấy trên đó viết mấy hàng chữ đỏ rực “Tội ác thuyền bang, không thể kết xiết! Kẻ đầu sỏ, bang chủ thuyền bang Đồ Đại Hùng! Trong vòng một tháng, sẽ lấy đầu người.”. Đây là kiểu chiến thư của giới giang hồ, đơn giản trực tiếp.
Đừng nói bang phái lớn như thuyền bang gây thù chuốc oán khắp nơi, có bang phái tiêu cục nào chưa từng gặp mấy chiến thư kiểu như thế này, đa phần trong số đó chỉ là đe dọa xuông, số ít ngu ngóc dám làm thật đều bị Đồ bang chủ tiễn xuống gặp Diêm Vương rồi, không hiểu sao Báo Liệp lại làm lớn chuyện như thế.
Báo Liệp vẻ mặt nghiêm trọng báo: “Bang chủ, thứ này được dùng một con dao nhọn ghim lên biển đường khẩu thuyền bang, tuy loại thư này trước giờ chúng ta nhận được không ít. Nhưng với những sự việc gần đây, thuộc hạ thấy nên đề phòng vẫn hơn. Vì thế bỏ tiền thuê mười vị cao thủ về, tăng cường đề phòng.”
“Có gì lạ đâu.” Đồ bang chủ ném lá thư đi.
“Bang chủ, thực sự không thể xem nhẹ được, lúc đó thuộc hạ triệu tập các đầu mục trong bang thảo luận làm sao ngăn cản những bang hội khác thừa lúc thuyền bang ta gặp chuyện không may để giở trò. Khi đó đường khẩu canh phòng nghiêm ngặt, cao thủ như mây! Vậy mà đối phương chọn đúng lúc này để hạ chiến thư, rõ ràng là thị uy với chúng ta. Đồng thời cho thấy võ công kẻ này thâm sâu khôn lường. Bang chủ, ngàn vạn lần không nên xem nhẹ.”
“Ừm, được, vậy tang sự của đệ đệ ta sao rồi?”
“Thuộc hạ vì đề phòng vạn nhất, đã lập lán ngoài đại môn, bố trí linh đường, tiếp đãi khách phúng điếu, không cho vào nhà. Ngoài ra còn lập một linh đường khác ở trong đại sảnh.”
“An bài tốt lắm.”
Mấy ngày sau đó, Đồ phủ đóng cửa ở trong nhà từ chối tiếp khách, lặng lẽ ngồi trước linh đường đốt tiền giấy cho đệ đệ, người như già đi cả chục tuổi, bởi chính tay ông ta chôn vùi hy vọng của Đồ gia rồi.
Đồ bang chủ vừa đốt tiền giấy, vừa lẩm bẩm trong lòng: Đệ đệ, không phải đại ca vô tình, nhưng không còn cách nào khác…
Chuyện này đúng là Đồ bang chủ bất đắc dĩ, ngay từ đầu ông ta đã có chuẩn bị, việc đánh cướp thuyền buôn chỉ trực tiếp ra chỉ thị cho Hà Hiền, những người khác không hề hay biết. Điều này có cái lợi lúc cần thiết có thể thì xe giữ tướng. Nhưng Hà Hiền đâu ngốc, lợi dụng nắm quyền lớn trong tay, lại có lợi ích kếch xù từ việc đành cướp, từng chút từng chút một lung lạc đầu mục chủ chốt của thuyền bang, âm mưu đoạt quyền. Kể cả người bên cạnh Đồ bang chủ cũng bị ăn mòn mua chuộc, nếu không nhờ vụ án mạng kia, ông ta thực sự bị bưng tai bịt mắt.
Thâm hiểm hơn nữa, Hà Hiền cũng phế luôn cả Đồ Nhị, dụ dỗ hắn chìm đắm trong mỹ sắc, mấy năm qua Đồ Nhị học tập kỳ thực càng ngày càng thụt lùi, học chẳng mấy chơi bời thì nhiều. Thậm chí lén lút chuộc thân cho một nữ tử thanh lâu, nuôi ả ở ngoài, hiện giờ có một nhi tử ba tuổi rồi. Nữ tử đó chính là người lẻn vào phủ hôm Đồ phu nhân bị giết, Đồ bang chủ trong tay vẫn còn không ít thân tín, dễ dàng tìm ra.
Đứa đệ đệ này hết rồi, Đồ bang chủ đau lòng tuyệt vọng, giận dữ. Khi bị Doãn Thứu khống chế, ông ta ngầm ra hiệu cho thị vệ hành động. Lập tức giết chết Hà Hiền, nếu không đây là thời cơ để hắn nổi loạn, còn với Đồ Nhị lấy tính mạng hai mẹ con kia ra uy hiếp hắn phải viết di thư, sau đó giết nốt. Mượn tay quan phủ, diệt trừ những kẻ đi theo Hà Hiền, ông ta ở trong đại lao vẫn không ngừng phát hiệu lệnh, ổn định thuyền bang.
Hai mẹ con kia tất nhiên được Đồ bang chủ phái thân tín đưa đi thật xa cùng với khoản tiền lớn. Đồ gia đã có hậu đại, đứa đệ đệ khiến ông ta thất vọng tới cùng cực này dùng để phát huy công dụng cuối cùng, nếu không ông ta đã an bài cho Đồ Nhị chạy trốn rồi.
Cho nên Liêu tri phủ chẳng điều tra ra được gì, kỳ thực không có chứng cứ, rất hợp với tâm ý của Liêu tri phủ, liền phán vô tội. Có điều để xoa dịu người bị hại, bắt Đồ bang chủ dựa theo sổ sách kia bồi thường lớn cho gia quyền người bị hại.
Thời gian qua, Đồ bang chủ bận rộn việc này, con số cực lớn, tiền bạc trong nhà không đủ, phải bàn một phần ruộng đất, cửa hiệu mới đủ tiền bồi thường.
Người chết cũng đã chết rồi, vừa được bồi thường lớn, lại có quan phủ đứng ra, đại đa số thân nhân nạn nhân không tụ tập trước nha môn kêu oan nữa. Còn số ít không chấp nhận, nhưng thấy Đồ bang chủ đã được thả ra, sợ ông ta báo thù cũng đành cắn răng nhận bồi thường đi nốt.
Tới đây coi như phong ba này được dẹp trừ.
Cuối cùng cũng thở phào được rồi, giữ lại núi xanh, lo gì không có củi, Đồ bang chủ đặt hy vọng vào đời kế Đồ gia.
Ngồi trước linh đường, nhìn bài vị đứa đệ đệ, Đồ bang chủ nghiến răng nghiến lợi, tất cả là tại tên Lãnh tri huyện đó, đợi chuyện này lắng xuống, ta nhất định lấy mạng chó của ngươi tế vong hồn đệ đệ, thế mới hả mối hận này.
Đốt hết tiền giấy, Đồ bang chủ từ từ đứng lên, rời khỏi linh đường, ý chí sắt đá quay trở lại, mấy năm qua sống an nhàn, ông ta lơi lỏng nhiều, trừ dồn tâm lực cho đứa đệ đệ kia thì không chú ý tới công việc trong bang nữa, thế nên để cơ hội cho Hà Hiền lợi dụng.
Trải qua chuyện này, ông ta cảm giác như quay về những năm tháng dựa vào thanh đao trong tay chém giết lập nên cơ đồ thuyền bang, ý chí sống dậy, tay bất giác đặt lên đao khảm sơn đeo bên hông.
Bên ngoài có mấy chục hộ vệ vai hùm lưng gấu cảnh giới, tay cầm vũ khí cảnh giới. Đồ bang chủ dù mất đi quá nửa gia sản vẫn không sợ hãi, chỉ cần mình còn đây thuyền bang sẽ nhanh chóng vực dậy, còn lớn mạnh hơn xưa.
Ông ta tin tường điều đó.
Đang lúc hào khí bừng bừng đột nhiên ông ta nhìn thấy có một ánh sáng trắng lóe lên từ cây hòe ngoài trạch viện, tiếp ngay đó là tiếng nổ đanh gọn.
Bộp!
Chính giữa trán Đồ bang chủ nở xòe một bông hoa máu rực rỡ, tích tắc sau đó nửa cái đầu vỡ toác thành muôn mảnh, bắn tung tóe.
Thân thể co lớn cứ như thế đổ xuống vào lúc đấu chí cao nhất trong đời.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Tri huyện |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 23/12/2024 05:55 (GMT+7) |