Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 1 » Phần 110

Quan Trường - Quyển 1

Phần 110

Thương mại Bối Hà không tính, bởi vì Thương mại Bối Hà đề xuất nhận thầu núi hoang sẽ đưa ra giá cả rất thấp, khiến Thạch Bảo Lũy kích động muốn xé tài liệu đề xuất. Đây quả thật là không muốn tiêu tiền mà muốn nhét Cổn Long Câu vào túi một cách hợp pháp!

Nếu thật sự có đầu tư mới tính là chiến tích. Lý Đinh Sơn nở mày nở mặt, ông ta là Chủ tịch huyện ít nhất cũng có thể được phân một bộ phận nhỏ. Đây mới là điểm khiến Thạch Bảo Lũy động tâm.

Chỉ cần có chiến tích, hết thảy cứ dựa theo trình tự bình thường, cuối cùng Lưu Thế Hiên không chiếm được Cổn Long Câu cũng sẽ không oán giận mình. Thạch Bảo Lũy đã quyết định chủ ý, duy trì thái độ trung lập ở giữa Lý Đinh Sơn và Lưu Thế Hiên, khi thích hợp thì nghiêng về phía Lý Đinh Sơn một chút. Phải nói là khi thích hợp thì nghiêng về phía chiến tích mới đúng. Thương mại Bối Hà lấy Cổn Long Câu chẳng qua chỉ là bình mới rượu cũ, sẽ không đem tới bất cứ ích lợi gì cho huyện Bá và nhân dân địa phương. Công ty ở tỉnh thành đến đầu tư thì hoàn toàn khác. Tiền nhiều ít thế nào không nói tới, mấu chốt là rốt cục huyện Bá cũng có công ty lớn đến đầu tư. Chỉ cần danh tiếng truyền ra, cũng sẽ khiến thành phố phải xem trọng một chút.

Thạch Bảo Lũy rất hưng phấn, ánh mắt nhìn về phía Hạ Tưởng cũng thân thiết thêm vài phần:

– Thư ký Hạ, Trưởng ban tổ chức cán bộ thành ủy Vương gọi điện thoại cho tôi, có hỏi tôi về cậu. Nghe giọng điệu của Trưởng ban Vương thì dường như muốn điều cậu tới thành phố. Cậu là thư ký của Bí thư Lý, tôi cũng không dám làm chủ thay cho cậu. Tuy nhiên nếu Trưởng ban Vương đã nói thì tôi sẽ phải chuyển lời tới cậu. Đương nhiên chủ ý còn phải do Bí thư Lý.

Vương Tiếu Mẫn? Hạ Tưởng bị tin tức bất ngờ này làm cho giật mình kinh ngạc. Hắn liếc Lý Đinh Sơn một cái, thấy Lý Đinh Sơn cũng vẻ mặt kinh ngạc, liền khẽ lắc đầu, biết rằng Lý Đinh Sơn cũng không biết Vương Tiếu Mẫn. Trong lòng Hạ Tưởng khá buồn bực, ở thành phố Chương Trình, hắn mới chỉ gặp Thị trưởng Hồ Tăng Chu, còn chưa bao giờ gặp Trưởng ban Vương, sao ông ta lại biết tên mình? Lại còn đề xuất điều mình đến thành phố nữa. Đây là trò đùa quái quỷ gì vậy?

Tuy nhiên hắn cũng biết rõ, Thạch Bảo Lũy sẽ tuyệt đối không đùa giỡn như vậy với mình.

Thạch Bảo Lũy đi rồi, hồi lâu sau Lý Đinh Sơn mới cười tự giễu:

– Cũng không biết là tôi rất may mắn hay là rất không may mắn, thật vất vả mới tìm được một thư ký thỏa mãn thì lại có người thích, muốn điều đi. Hạ Tưởng, cậu nghĩ thế nào?

Làm sao mà Hạ Tưởng biết được rằng Vương Tiếu Mẫn là do Trần Phong nhờ vả, mượn lý do điều hắn tới thành phố Chương Trình, sau đó triệu hồi hắn về thành phố Yến. Không phải Vương Tiếu Mẫn muốn hắn mà là Trần Phong muốn hắn quay về thành phố Yến. Đương nhiên, việc điều động khá rườm rà phức tạp, Vương Tiếu Mẫn không chịu nổi Trần Phong luôn yêu cầu, bởi quan hệ giữa ông ta và Trần Phong không phải bình thường, liền tính toán trước hết thông qua Thạch Bảo Lũy dò xét suy nghĩ của Lý Đinh Sơn. Theo ông ta nghĩ, chỉ cần khiến Lý Đinh Sơn đồng ý thả người, hết thảy sẽ ổn thỏa. Hạ Tưởng khẳng định sẽ đồng ý. Ở bên cạnh Thị trưởng trên tỉnh thành tốt đẹp hơn rất nhiều so với làm thư ký của một Bí thư huyện ủy ở một huyện nghèo khó, xa xôi. Ở đâu có tiền đồ hơn thì ai cũng có thể phân biệt được rõ ràng.

Tuy nhiên Vương Tiếu Mẫn đã suy tính sai lầm. Cho dù Lý Đinh Sơn đồng ý thả người, Hạ Tưởng cũng không muốn rời khỏi huyện Bá vào lúc này, lại càng không muốn đến làm việc bên cạnh Trần Phong. So sánh với Lý Đinh Sơn tiền đồ không sáng sủa, tiền đồ của Trần Phong lại càng mờ mịt hơn. Còn có một điểm quan trọng nhất chính là, ở chỗ Trần Phong, hắn sẽ không thể chiếm được tín nhiệm tuyệt đối như ở Lý Đinh Sơn.

– Không có ý tưởng gì. Nói thật, Bí thư Lý, trong chuyện này có lẽ có hiểu lầm, có lẽ còn có ẩn tình gì khác nữa. Mặc kệ như thế nào, tôi cũng không sẽ rời khỏi huyện Bá, sẽ không rời khỏi Bí thư Lý, trừ phi…

Hạ Tưởng cười cười:

– Trừ phi Bí thư Lý ghét bỏ tôi, muốn điều tôi đi. Còn không thì không cần phải suy xét.

Lý Đinh Sơn không đồng ý điều Hạ Tưởng đi, hơn nữa bản thân Hạ Tưởng cũng không đồng ý, trên thành phố hẳn cũng sẽ không ép buộc điều đi. Tuy nhiên việc này phát sinh hơi kỳ quái, Lý Đinh Sơn không đoán được điều gì đã xảy ra, Hạ Tưởng cũng suy nghĩ trăm lần vẫn không lời giải đáp, hắn thậm chí nghĩ tới Hồ Tăng Chu. Chẳng lẽ là ý tứ của Thị trưởng Hồ uyển chuyển thông qua Vương Tiếu Mẫn để truyền đạt tới? Chắc hẳn là không phải. Đừng nói hắn không có sức hấp dẫn lớn như vậy, cho dù vì chuyện lần trước mà Thị trưởng Hồ có ưu ái với hắn cũng sẽ không đáng phải thông qua Vương Tiếu Mẫn, lại qua thêm Thạch Bảo Lũy. Làm như vậy quá vòng vèo, đường đường là một Thị trưởng, muốn điều động một thư ký nhỏ nhoi không cấp bậc của một Bí thư huyện ủy, không cần phải che mắt người khác quá như vậy chứ.

Chỉ sợ mấu chốt sự tình là do Vương Tiếu Mẫn, có lẽ ông ta cũng là bị người nhờ vả. Nếu không phải Thị trưởng Hồ, vậy có thể là ai được nhỉ? Hạ Tưởng dù thông minh hơn nữa cũng không thể tưởng tượng được sự tình lại lắt léo đến thế, căn nguyên lại ở tận thành phố Yến, chính là xuất phát từ Trần Phong.

Khi ăn cơm tối, hắn tới nhà khách huyện ủy tìm Tào Thù Lê. Gõ cửa xong, hắn đi vào, phát hiện cô bé đang rất không có hình tượng gì cả, mặc một bộ áo ngủ, không đắp chăn, nằm trên giường, mông khá cong, lộ ra vết quần lót, toàn thân lộ ra những đường cong huyền ảo khiến Hạ Tưởng nhìn không chớp mắt, không để ý dưới chân, suýt nữa vấp ngã. Hắn vội vàng ho khan một tiếng:

– Cô bé Lê, vẫn còn ngủ à?

Từ sau khi nghe Mễ Huyên gọi Tào Thù Lê là cô bé Lê, thỉnh thoảng Hạ Tưởng vẫn gọi cô là cô bé Lê, nghe có vẻ thân thiết.

Tào Thù Lê mơ màng mở to mắt, bỗng “A” một tiếng thật to, vơ lấy gối ném thẳng vào mặt Hạ Tưởng:

– Bại hoại, háo sắc! Ai cho anh vào? Lần trước anh nhìn lén dưới váy em, em còn chưa tìm anh tính sổ, lần này anh lại nhìn lén em ngủ. Anh thật sự là da mặt quá dày.

Hạ Tưởng đành phải giơ tay cầu xin tha thứ:

– Vừa rồi rõ ràng là anh đã gõ cửa, là em đồng ý anh mới đi vào. Em không thể không phân rõ phải trái như vậy được. Anh lại không phải cố ý. Tư thế ngủ của em quá bất nhã, anh không cẩn thận nhìn một chút liền cảm giác đau đầu. Kỳ thật anh mới là người chịu thiệt.

Tào Thù Lê tức giận nổi trận lôi đình, vùng xuống giường, cầm lấy chăn trùm lên người hắn rồi vung tay đánh liên tục:

– Đánh chết anh này, đồ hư hỏng. Khi về em sẽ tố cáo với ba, anh dám nhìn lén em ngủ.

Hạ Tưởng bị chăn bao lấy, trừ cảm giác hơi khó thở thì Tào Thù Lê đấm chẳng có chút lực nào, ngược lại còn giống như mát xa, rất thoải mái. Hắn không hề có chút cử động phản kháng nào, mặc cho Tào Thù Lê đánh không ngừng.

Người còn chưa gõ cửa đã lao vào, giọng nói cũng tới trước:

– Cô bé Lê, nghĩ kỹ chưa? Mai đi đâu chơi? A, nhanh như vậy đã lên giường? Chị không nhìn thấy gì hết, chị thật sự không nhìn thấy gì hết. Ngàn vạn lần đừng giết người bịt miệng.

– Mễ Huyên, chị lại nói hươu nói vượn, em phải giết chị!

Tào Thù Lê buông Hạ Tưởng, đuổi theo Mễ Huyên ra ngoài,

Hạ Tưởng thò đầu ra, thở dài một hơi, lại bị hiểu lầm, dường như hắn thật sự là cố ý nhìn lén Tào Thù Lê ngủ vậy. Tuy nhiên nói thật, tuy rằng tư thế ngủ của cô bé Lê không quá lịch sự nhưng bắp chân trắng nõn lộ ra, lại thêm thân thể hoàn mỹ nằm trên giường, nhìn thấy mà không suy nghĩ miên man cũng không được.

Cũng không biết hai người nói gì, một lát sau khi trở về lại bộ dạng vừa cười vừa nói. Tuy nhiên Tào Thù Lê vẫn phụng phịu đẩy Hạ Tưởng ra ngoài:

– Đi đi đi, mau đi ra, em phải thay quần áo.

Hạ Tưởng ngại ngùng cười, lại gãi đầu ngoan ngoãn đi ra ngoài, vừa ra khỏi cửa liền nghe thấy bên trong truyền tới một trận cười vang. Hắn lắc đầu, con gái mặc kệ là còn rất nhỏ hay là thành thục đều kỳ lạ như nhau, rất khó đoán được tâm tư.

Ăn tối chính là bánh hấp. Bánh một mặt mềm dễ ăn, một mặt vàng giòn, lại thêm mùi thơm của thịt từ bên trong, rất ngon.

Thịt là gà, thịt thỏ và thịt lợn, phối hợp với củ cải trắng, rau cải, nấm khẩu bắc và rau quyết, thoạt nhìn như một nồi lẩu thập cẩm nhưng kỳ thật đưa vào nấu rất có thứ tự.

Ba người ăn tới mức mồ hôi đầy đầu. Tào Thù Lê lại rất thích ăn mặt giòn của bánh, kết quả là Hạ Tưởng đành phải ăn mặt còn lại của bánh, ăn liên tiếp mấy cái mới coi như khiến cô hoàn toàn hết giận vì sự kiện nhìn lén.

Khi Hạ Tưởng đề nghị trực tiếp về phòng mà không đi tản bộ bên ngoài, Mễ Huyên trợn to hai mắt, nhìn về phía Hạ Tưởng với ánh mắt cực kỳ khó tin, rất hoài nghi dụng tâm của hắn. Hạ Tưởng vội vàng giải thích để tránh hiềm nghi:

– Trời thu hơi lạnh, dễ bị cảm. Nếu cô bé Lê bị bệnh, tôi sẽ không có cách nào giải thích với Giám đốc sở Tào. Mặt khác tối nay tôi đang chuẩn bị gọi điện thoại cho Giám đốc sở Tào, để cho ông ấy biết cô bé Lê đang ở đây. Nếu sau này từ miệng người khác khiến ông ấy biết được Thù Lê đã tới huyện Bá, khẳng định ông ấy sẽ có ý kiến về tôi.

Ý tưởng của Hạ Tưởng là, mặc dù công tác của huyện Bá cực kỳ phức tạp nhưng vẫn nhất định phải duy trì quan hệ hòa hợp với Giám đốc sở Tào, không thể bởi vì chuyện của Tào Thù Lê mà sinh ra hiểu lầm. Tuy Lý Đinh Sơn là Bí thư huyện ủy huyện Bá, nhưng xét đến cùng, rất nhiều quan hệ đều có căn nguyên ở tỉnh thành, phải có cái nhìn toàn cục từ trên xuống.

Tào Thù Lê không nói gì, Mễ Huyên lại không cho là đúng, bĩu môi nói:

– Tuổi không lớn mà tâm tư khá nặng. Mặc kệ các người, tôi đi tìm ba tôi. Quanh năm suốt tháng không gặp ông ấy được vài lần, nếu đã đến đây, tôi phải làm tròn trách nhiệm của con gái mới được.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 22/07/2017 23:38 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Dương Thần – Quyển 13
Điều khiến Tuệ Lâm không ngờ là, Dương Thần trực tiếp lắc đầu. Không biết, anh chỉ nhớ, bị cái tháp ở giữa phái Thục Sơn, dùng dây xích buộc lại, lực lượng đó rất thần bí, mạnh đến nỗi anh căn bản không thể kháng cự, sau đó chỉ chớp mắt, liền rơi vào nơi kỳ lạ cổ quái này...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Hướng Nhật – Quyển 4
Đêm nay đúng là thu hoạch rất lớn, chẳng những bắt được hung thủ của vụ án mất tích, còn được miễn phí một siêu cấp vệ sĩ. Cái này từ trước tới nay mà nói, tuyệt đối là một hỉ sự ngoài dự liệu lớn nhất. Liếc mắt nhìn mỹ nữ tóc vàng mặt không có chút tức giận đi theo phía sau...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật
Lâm Vãn Vinh – Quyển 4
Tần Tiên Nhi sắc mặt đỏ ửng, vội vàng cúi đầu, e thẹn nói: Tướng công, chàng đáng ghét chết đi được, sư phụ còn ở đây, chàng không thể đợi chút nữa hãy nói sao. Nghe tướng công nói những lời này, trong lòng nàng mừng rỡ vô cùng, lại có chút kiêu ngạo, mi mục hàm tình, ánh mắt thâm sâu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba