Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 1 » Phần 167

Quan Trường - Quyển 1

Phần 167

– Nói mau, nói chuyện mà cứ ấp a ấp úng thì không phải đàn ông.

– Được rồi, tôi nói. Cô đừng có trách tôi nói thật đó nhé?

Hạ Tưởng nghĩ thầm ai sợ ai. Tôi còn không sợ cô xấu hổ sao? Dù sao mình cũng còn men say chưa hết nên nói ra cũng không sao.

– Đám bạn cười tôi nói sẽ cắn đứt thằng bé của tôi.

Liên Nhược Hạm đột nhiên mới hiểu ra thứ trong lời Hạ Tưởng nói là gì. Cô có thể khẳng định nó không bị cắn đứt, vì bây giờ nó đang ưỡn lên đụng đụng vào bụng dưới của cô, nó rất cứng và nóng giống như muốn tuyên bố với cơ thể của cô về sự tồn tại của nó, cũng như có ý muốn tiến thêm một bước.

Cô vừa xấu hổ vừa khẩn trương đẩy Hạ Tưởng, mình cũng lui vào sau dựa vào cửa. Cô lúc này mới cảm thấy hai bên vú mình bị chèn quá mức khiến nó biến hình. Cô thẹn quá hóa giận dùng tay ôm ngực rồi nói:

– Hạ Tưởng, anh là đồ lưu manh, tôi hận anh.

Liên Nhược Hạm nghĩ mình lớn như vậy còn chưa bị đàn ông ôm qua, càng chưa từng bị đàn ông dùng thứ kia đẩy đẩy vào cơ thể cô. Cô hận không thể giết Hạ Tưởng, nước mắt cũng bắt đầu tuôn chảy.

Hạ Tưởng bị Trương Tín Dĩnh mắng là đồ lưu manh nhiều lần, nhưng đây là cô vu oan cho hắn. Bây giờ lại bị Liên Nhược Hạm mắng là lưu manh nhưng thật ra hắn cũng oan uổng. Hắn lùi ra sau một bước thấy Liên Nhược Hạm dùng hai tay che ngực như một con cừu non bị ức hiếp. Hạ Tưởng muốn cười lại không thể cười:

– Liên Nhược Hạm, tôi nghĩ cần phải giải thích rõ ràng tình hình vừa nãy mới được. Thứ nhất là cô chủ động gõ cửa tiến vào rồi chủ động nhào vào lòng tôi. Thứ hai tôi bị cô ôm nên đành phải ôm lại cô do lễ phép, đồng thời cũng vì an ủi cô. Thứ ba chỗ đó của đàn ông thường xuyên không nghe lệnh, nó tự động biến hoá, có đôi khi đầu óc không thể khống chế. Hơn nữa trước và sau khi cô vào thì nó vẫn như vậy. Cô ôm tôi thì nó càng bị kích thích hơn và vẫn không chịu xuống. Không thể trách tôi, nó không nghe lời tôi.

– Anh còn nói nữa, mau mặc quần áo vào rồi nói chuyện với tôi. Tôi hận anh chết được.

Liên Nhược Hạm bị lời này của Hạ Tưởng làm cô không tự chủ nhìn vào bên dưới của hắn. Hạ Tưởng lúc này chỉ mặc mỗi quần lót, chỗ đó đang cao tướng lên khiến cô xấu hổ vội vàng nhắm mắt lại.

Hạ Tưởng bất đắc dĩ lấy chiếc chăn quấn vào người. Quần áo của hắn ném trên mặt đất nên mặc vào sẽ rất phiền phức. Liên Nhược Hạm mở to mắt, trên mặt cô vẫn đầy vẻ tức giận. Cô cũng lấy một chiếc chăn khác mà khoác lên người, sau đó đầy tức tối trừng mắt nhìn Hạ Tưởng. Sau đó cô ngồi đối diện với hắn mà nói:

– Anh đúng là đồ xấu xa, lưu manh vô sỉ. Nhân lúc người lâm nguy mà làm loạn. Cả người anh toàn thứ ghê người. Anh …

– Cô mắng đủ chưa?

Hạ Tưởng không nhịn được cơn giận trong lòng.

– Chưa, chưa, chưa.

Liên Nhược Hạm đứng lên ra vẻ muốn phân rõ phải trái, cô trông đầy điêu ngoa nhưng lại có vẻ đáng yêu, thêm vào đó là sự hiếu thắng:

– Tôi phải mắng anh, mắng chết anh. Anh có thể làm gì tôi? Anh dám làm gì chứ?

Cô trợn mắt, trong mắt lộ rõ một tia khiêu khích và uy hiếp, còn có một tia tức giận không thể khống chế.

Hạ Tưởng bị chọc giận nên đứng dậy mà lạnh lùng nói:

– Tôi cảnh cáo cô. Liên Nhược Hạm cô không nên không biết rõ trắng đen. Chuyện này là do cô tự chuốc. Cô đêm khuya vào phòng tôi, tôi có ý tốt an ủi cô vậy mà cô lại như thế hả, vậy mà còn bị cô mắng. Được rồi, bây giờ mời cô ra khỏi phòng tôi. Tôi có trần truồng ngủ cũng là tự do của tôi.

Liên Nhược Hạm giận tím mặt mà đứng bật dậy, chiếc chăn trên người rơi xuống mà cô cũng không thèm để ý:

– Hạ Tưởng, anh dám vô lễ với tôi như vậy, anh có tin tôi gọi một cuộc điện thoại là chặt đứt tiền đồ của anh, cho anh thành kẻ trắng tay không?

Hai chiếc giường rất gần nhau, giữa hai người coi như gần trong gang tấc. Cho dù Hạ Tưởng chín chắn, trưởng thành hơn người cùng tuổi nhưng lại bị sự điêu ngoa, không phân rõ trắng đen của Liên Nhược Hạm làm cho máu dâng lên. Hắn đột nhiên tức tối lao tới trước đè Liên Nhược Hạm xuống bên dưới. Hai tay đè chặt hai tay cô, mắt nhìn chằm chằm vào mắt cô:

– Tôi tin Liên Nhược Hạm cô là người có thần thông, có thể muốn làm gì thì làm một kẻ nhỏ nhoi như tôi. Nhưng cô có tin là bây giờ tôi có thể có được cô. Cho dù cô giết tôi thì cả đời cô cũng không thoát khỏi sự thật là bị tôi cưỡng gian không?

Nói xong Hạ Tưởng không quan tâm gì hết mà hung hăng hôn mạnh vào đôi môi đỏ mọng của cô.

Liên Nhược Hạm bị giữ chặt nên không thể né tránh. Chẳng qua cô ngậm chặt miệng, mắt như tóe lửa nhìn chằm chằm Hạ Tưởng, cô hận không thể dùng ánh mắt giết chét Hạ Tưởng. Hạ Tưởng cảm thấy đôi môi mềm mại, ẩm ướt và ấm áp của cô có một chút lạnh lẽo. Hắn đưa đưa đầu lưỡi ra cảm nhận một chút. Hắn cảm thấy cơ thể bên dưới từ từ mềm đi, hắn liền nghiêng người đứng lên, hai tay khoanh trước ngực mà lạnh lùng nói:

– Được rồi đó, tôi đã hoàn toàn ức hiếp cô, cô muốn xử lý tôi thế nào thì tùy.

Váy ngủ của Liên Nhược Hạm chỉ che được quần lót, đôi chân trắng muốt lộ ra trước mặt Hạ Tưởng. Hơn nữa cô ngửa mặt nằm trên giường đúng là quá hấp dẫn đối với một người đàn ông.

Chẳng qua Liên Nhược Hạm tất nhiên không để cho Hạ Tưởng tiếp tục thưởng thức. Cô xoay người ngồi dậy, mặt không chút thay đổi trừng mắt nhìn Hạ Tưởng rồi nói:

– Tôi sẽ nhớ mãi chuyện hôm nay. Tôi sẽ còn quay lại, mời anh phải nhớ kỹ.

– Vậy cô có còn ở đây nữa không? Mời cô về phòng, tôi buồn ngủ rồi.

– Tôi không về, tôi không về.

Liên Nhược Hạm không biết vì cái gì mà lại cáu kỉnh ngồi xuống giường, một lần nữa lấy chăn khoác lên người:

– Có giỏi thì anh đè lên tôi lần nữa, xem tôi có tha cho anh không?

Lời này đúng là cố ý khiêu khích, Hạ Tưởng cũng đang tức nên bác lại ngay:

– Không đè lên cô nữa, tư thế đó của cô làm người ta rất không thoải mái.

– Anh….

Liên Nhược Hạm tức đến tóe lửa. Thấy Hạ Tưởng ra vẻ không bỏ qua thì cô cũng tức tối:

– Anh còn là đàn ông không? Sao hẹp hòi hơn phụ nữ vậy, đúng là trẻ ranh.

Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 1 tại nguồn: http://truyensextv2.com/quan-truong-quyen-1-full/

Khi Liên Nhược Hạm tỉnh lại thì cô sửng sốt mất mấy giây rồi vội vàng kéo chăn, thấy váy ngủ vẫn không bị làm sao, cô lúc này mới thở phào một tiếng. Hạ Tưởng không thấy đâu, chỉ thấy có một tờ giấy trên tủ đầu giường viết vài dòng:

– Đồng chí Liên Nhược Hạm, số điện thoại của tôi là … nghỉ ngơi cho khỏe.

Liên Nhược Hạm vừa tỉnh lại thì thấy câu như vậy thì tức giận đến độ dở khóc dở cười, cô xé tờ giấy thành nhiều mảnh:

– Đồ đàn ông chết tiệt, cho rằng tôi không dám xử lý anh sao? Anh chờ đó.

Cô vung tay ném mấy mảnh giấy xuống đất rồi lại mỉm cười:

– Còn biết đắp chăn cho mình, a, còn có cả nước sôi để nguội, bữa sáng, không ngờ cũng khá quan tâm.

Hạ Tưởng đi trên đường hít thở không khí trong lành. Hắn gọi cho Lý Đinh Sơn. Hắn biết Lý Đinh Sơn có thói quen dậy sớm, quả nhiên vừa gọi thì bên kia đã nghe máy.

Hạ Tưởng nói chuyện gặp mặt Cao Hải với Lý Đinh Sơn. Đồng thời cũng không giấu việc giới thiệu Lý Hồng Giang với Cao Hải. Đương nhiên tình hình cụ thể và tin tức liên quan tới Công ty xây dựng Phương Nam thì hắn không thể nói.

Lý Đinh Sơn cũng quen với việc Hạ Tưởng báo cáo với mình. Y không hỏi nhiều, cũng không tỏ vẻ cho thấy có hứng thú với việc Lý Hồng Giang và Cao Hải gặp mặt. Bởi vì có chuyện khác làm y thấy phức tạp:

– Tiểu Hạ, Sử Khiết gọi điện cho tôi, nói muốn gặp tôi. Tôi lấy lý do không có thời gian mà từ chối. Cô ấy từ chỗ Cao Hải biết cậu tới Thành phố Yến nên nói dù như thế nào cũng phải để cậu đến nhà một chuyến. Đây vốn là việc riêng của tôi thì không nên làm phiền cậu.

Hạ Tưởng vội vàng nói:

– Bí thư Lý nói gì vậy? Trong mắt tôi chỉ cần là chuyện của ngài thì việc công, việc tư đều là việc của tôi. Ngài nói cho tôi biết Dì Sử đang ở đâu và thời điểm nào thì có thể tới? Tôi sẽ lập tức đi tới đó.

Lý Đinh Sơn có chút xấu hổ không muốn làm phiền Hạ Tưởng. Y đây là không muốn lộ một mặt chân thật kia của mình với Hạ Tưởng. Hạ Tưởng muốn giải bài toán khó cho Lý Đinh Sơn, hắn cho rằng Lý hai người Đinh Sơn và Sử Khiết nhiều năm như vậy vẫn chưa lấy người khác, điều này chứng minh vẫn còn tình cảm. Hơn nữa hắn cũng đoán Lý Đinh Sơn vẫn nhớ tình cũ. Hai người còn có một đứa con nhưng có lẽ Lý Đinh Sơn còn do vì hôn nhân hoặc là sợ Sử Khiết một chút nên mới vậy.

Sử Khiết ở tại khu nhà số 1 Tỉnh ủy, đây là nơi ở mà cho cán bộ Tỉnh ủy mà tỉnh Yến xây dựng đầu tiên. Mặc dù nơi này cũ hơn khu nhà số 2, số 3 nhiều, nhưng khu số 1 này có hoàn cảnh thanh nhã, cây cối um tùm, hơn nữa lại rộng nhất. Từ ngoài đường ồn ào tiến vào trong khu nhà Tỉnh ủy số 1 với gió mát hiu hiu, chim hót líu lo. Hạ Tưởng cảm thấy mình lạc vào thế giới thần tiên.

Ánh mắt lạnh lùng của cảnh vệ ngoài cửa làm cho Hạ Tưởng rất khó chịu. Giống như hắn đến đây gây chuyện vậy. Sau khi đăng ký rồi gọi điện xác nhận thì cảnh vệ mới cho đi vào. Bảo vệ ở đây đúng là không thua gì bên trụ sở Ủy ban nhân dân thành phố. Quyền lực mang tới rất nhiều ưu đãi, không những bên ngoài mặt đã rất oai phong mà ngay cả người nhà cũng được bảo vệ khá an toàn.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 22/07/2017 23:38 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Nhiếp ảnh gia may mắn - Tác giả The Kid
Hôm nay nhiếp ảnh gia V có hẹn chụp hình cho cô người mẫu ảnh T, nhưng mà chờ nãy giờ vẫn chưa thấy T tới. V kêu cô trợ lý của mình là N gọi điện cho T, đúng lúc đó T chạy vào và xin lỗi vì đến muộn. Trong lúc V đang chuẩn bị bối cảnh thì N cầm điện thoại xin chụp hình selfie với T, vì N...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lưu Phong – Quyển 7
Nghê Thường nghe Bạch y nữ tử nói vậy sắc mặt liền ửng hồng, vội vàng lên tiếng giải thích: “Tiên tử người hiểu lầm rồi, ta là tam sư tôn của Phong Nhi”. “Ta biết!” Bạch y nữ tử ám muội cười nói: “Sư tôn cũng có thể làm hồng nhan được”. Đình Nhi nghe vậy toàn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 2
Mặc dù giáo sư Tôn hiểu biết không nhiều về Mộc Trần châu hay còn gọi là Mật Phượng hoàng, nhưng suy cho cùng ông cũng nắm trong tay khá nhiều thông tin mật thời cổ đại, hơn nữa lại nghiên cứu sâu sắc nhiều hồ sơ lịch sử, giáo sư Tôn cho rằng, hoàn toàn có sự tồn tại của Mộc trần châu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba