Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 10 » Phần 102

Quan Trường - Quyển 10

Phần 102

Hạ Tưởng không nói gì. Thật đúng là đã bị cô ấy nói trúng rồi. Hắn đành phải giả bộ ngớ ngẩn để lừa phỉnh:

– Đâu mà. Anh đang suy nghĩ cách giải quyết vấn đề của Bành Vân Phong. Vấn đề của Từ Tử Kỳ còn dễ giải quyết, còn vấn đề của Bành Vân Phong thì phiền toái đây.

– Cũng không phiền. Tôi có một cách. Anh có muốn nghe không?

Phó Tiên Tiên nét mặt đầy ẩn ý, nơi khóe miệng là nụ cười ranh mãnh.

– Em thì có thể có cách gì chứ? Đừng gây rối.

Lời tuy là nói như vậy nhưng cũng không thể không thừa nhận Phó Tiên Tiên sắc sảo thông minh. Hạ Tưởng cười ha hả.

– Nói chuyện chính trước đã, em đến tìm anh có chuyện lớn gì sao?

Tính cách của Phó Tiên Tiên là nếu như không cho cô ấy nói thì cô ấy càng muốn nói, liền trực tiếp nói ra suy nghĩ trong lòng. Chưa hết, vẻ mặt cô còn ranh ma nhìn Hạ Tưởng:

– Thế nào, em cũng có mặt nham hiểm đấy chứ, đúng không?

Hạ Tưởng làm bộ vò đầu:

– Cái này, cái này rất là không tốt. Nếu chủ nhiệm Phó phát hiện ra thì ông ấy sẽ tức giận.

– Ai quan tâm làm gì. Em chỉ hỏi anh cách của em có được hay không?

– Nhưng thật ra cũng có chỗ dùng được…

– Ý của anh là khả thi đúng không? Được rồi. Anh không cần quan tâm nữa. Chuyện từ nay trở đi em sẽ lo. Từ xưa đến giờ em vẫn chưa giúp anh làm được một chuyện gì. Chuyện này thì em chắc chắn sẽ giúp.

Phó Tiên Tiên nghiêm túc nói xong, lại ha hả mỉm cười.

– Nếu em giúp anh chuyện này thì anh cũng đáp ứng em một chuyện được không?

Cũng là Phó Tiên Tiên thẳng thắn. Còn chưa giúp được người khác làm xong chuyện mà đã đưa ra điều kiện rồi. Hạ Tưởng thật chẳng có cách nào với cô ấy liền gật đầu:

– Được, đồng ý với em.

Phó Tiên Tiên vui vẻ mỉm cười, đưa tay ra:

– Ngoắc tay đi

Hạ Tưởng liền ngoắc tay với Phó Tiên Tiên. Ngón tay cô trắng nón thanh mảnh thật vô cùng đẹp.

– Được rồi, em sẽ nói nguyên nhân vì sao hôm nay mời Thị trưởng Hạ đến.

Phó Tiên Tiên vẻ mặt thần bí, bỗng nhiên lại nhẹ giọng xuống.

Xung quanh mấy trăm mét của cái sân hóng mát đều không có người, căn bản là chẳng có ai nghe lén, cô chính là cố làm ra vẻ huyền bí, nhẹ giọng nói:

– Trần Mạt Trần Lỵ muốn về nước nên nhờ em hỏi anh. Anh có giúp các cô ấy được không?

Hoa Nhài Vàng, Bạc? Hạ Tưởng trong đầu hiện ta dung nhan xinh đẹp của hai chị em. Nhớ lại vẻ đẹp ướt át của Hoa Nhài Vàng và sự lạnh băng của Hoa Nhài Bạc khiến lòng hắn hoảng hốt:

– Sao lại phải quay về?

– Không phải là họ sống ở nước ngoài không quen mà là nghe nói Trần A bị bệnh. Họ muốn quay về thăm cha. Họ rất đáng thương. Thực sự rất muốn sớm quay về chỉ là sợ anh không đồng ý.

Trong lúc nói chuyện, Phó Tiên Tiên ánh mắt oán hận nhìn Hạ Tưởng. Ánh mắt rất phức tạp, bao hàm vô số thông tin. Chỉ e là có sự thông cảm và thương hại, còn có cả sự đố kỵ và bất đắc dĩ.

Hoa Nhài Vàng, Bạc muốn về nước, Hạ Tưởng chẳng có lý do nào để ngăn cản. Hiện tại chuyện Nga Ni Trần cơ bản là đã qua rồi. Hoa Nhài Vàng, Bạc cũng đã bị khá nhiều người lãng quên rồi.

– Anh làm sao mà lại không đồng ý cho họ về nước chứ? Muốn về thì cứ về đi. Anh còn hoan nghênh ấy chứ.

– Em chỉ biết là anh rất mong muốn các cô ấy trở về, trái ôm phải ấp, kim ốc tàng kiều (nhà vàng giấu người đẹp), đúng không?

Phó Tiên Tiên lại thay đổi sắc mặt, hùng hổ chỉ trích Hạ Tưởng:

– Đồ đàn ông không có lương tâm. Anh chính là người đàn ông xấu nhất thế gian này. Lòng tham vô đáy, đứng núi này trông núi nọ, đầu trâu mặt ngựa…

Phó Tiên Tiên lôi ra một loạt thành ngữ để chửi hắn, căn bản là là râu ông nọ cắm cằm bà kia. Hắn liền mỉm cười:

– Anh để các cô ấy sau khi về nước sẽ đến làm việc ở Đông y Phó Thị của em. Thế nào, em yên tâm được chưa?

– Như vậy nha…

Phó Tiên Tiên ánh mắt rất nhanh nháy động vài cái.

– Coi như anh thức thời, coi như anh thông minh đấy. Quyết định như thế nha.

Cô ấy lại vui vẻ ôm lấy cánh tay của Hạ Tưởng, dán chặt người vào.

Phó Tiên Tiên phía dưới mặc quần ngắn, bên trên mặc áo phông. Đơn giản nhưng đẹp. Trên thân thể cô có những chỗ nhô lên, nhìn đẹp và gợi cảm. Hạ Tưởng liền cảm nhận thấy cơ thể thanh xuân xinh đẹp của cô toát lên sức sống và nhiệt huyết mãnh liệt. Nhìn thấy cổ của cô trắng ngần như tuyết, trên đó lấm tấm mồ hôi nhỏ, thiếu chút nữa là ngã vào.

Cũng may, điện thoại kịp thời vang lên giúp hắn giải vây.

Điều khiến hắn ngạc nhiên là, cuộc điện thoại là của An Hưng Nghĩa gọi tới.

Khi Hạ Tưởng vừa mới đến Thiên Trạch, An Hưng Nghĩa và hắn từng gặp mặt một lần. Không hiểu sao, An Hưng Nghĩa đối với hắn vô cùng lãnh đạm. Giữa hai người đừng nói thâm giao mà ngay cả nói chuyện thì cũng chỉ nói với nhau vài câu. Hạ Tưởng lúc ấy cũng không nghĩ nhiều, cùng là người của Chủ tịch tỉnh Tống, tất sẽ gần nhau.

An Hưng Nghĩa gọi điện đến tuy có chút bất ngờ nhưng trong nháy mắt Hạ Tưởng liền đại khái đoán được ý của cuộc gọi đó.

Hạ Tưởng phải nghe điện thoại. Phó Tiên Tiên rất không muốn, chạy sang một bên đá mấy hòn đá, rất giống một cô bé gái. Hắn liền lắc đầu cười, cũng không để ý tới cô ấy mà vẫn nghe điện thoại.

An Hưng Nghĩa thanh âm hơi trầm:

– Thị trưởng Hạ, tôi là An Hưng Nghĩa đây. Mạo muội gọi điện thoại cho anh, không biết bây giờ nói chuyện có tiện không?

Hạ Tưởng bất chợt dừng lại, từ chối câu hỏi vừa rồi:

– Thị trưởng An, xin chào, có việc gì không?

Thái độ bình thường ôn hòa của Hạ Tưởng, An Hưng Nghĩa cũng đã đoán trước được. Dù là Hạ Tưởng ở trước mặt anh ta thì có chút to lớn. Anh ta cũng có chút ghen tị với mối quan hệ riêng tư rất thân mật của Chủ tịch tỉnh Tống và Hạ Tưởng. Nhưng bây giờ anh ta có điều cần cạnh Hạ Tưởng cho nên không thể không cúi đầu:

– Có một chuyện, muốn Thị trưởng Hạ giúp. Tuy là có chút mạo muội nhưng ở chỗ Tống…

Hạ Tưởng trực tiếp liền ngắt lời An Hưng Nghĩa:

– Có chuyện gì thì cứ nói thẳng đi. Tôi đang nghe đây.

An Hưng Nghĩa liền hiểu ra điều gì. Ở trước mặt Hạ Tưởng mà anh ta nhắc đến Chủ tịch tỉnh Tống thì cũng chẳng có ý nghĩa gì. Đều là thân tín của Chủ tịch tỉnh Tống, nhưng anh ta không bao giờ được Chủ tịch tỉnh Tống tín nhiệm nhiều hơn Hạ Tưởng. Đồng thời anh ta cũng biết anh ta không đủ tư cách nhắc đến Chủ tịch tỉnh Tống trước mặt Hạ Tưởng. Hơn nữa việc lấy Chủ tịch tỉnh Tống ra làm cờ hiệu thì cũng không phải là hành động sáng suốt.

An Hưng Nghĩa âm thầm tự trách, cũng là do mình luống cuống. Chứ bình thường anh ta đâu đến mức ngốc như vậy.

– Ủy ban Kỷ luật tỉnh tìm tôi nói chuyện. Thực sự vẫn là có sự bất lợi đối với Chủ tịch tỉnh Tống.

Hạ Tưởng rất tức giận. An Hưng Nghĩa đã nói mấy câu rất không nên nói, rất không nên. Điều tra anh ta là từ bên ngoài muốn làm xấu mặt Tống Triêu Độ. Ai cũng biết rõ trong lòng. Nhưng biết thế là được rồi, không cần nói ra, nói ra là thừa.

– Bây giờ là cuộc nói chuyện giữa hai chúng ta, không cần đề cập đến người khác.

Hạ Tưởng giọng điệu vô cùng không tốt lại ngắt lời An Hưng Nghĩa.

An Hưng Nghĩa bị Hạ Tưởng liên tiếp ngắt lời hai lần, trong lòng vô cùng không vui. Nhưng nghĩ lại thì cũng hiểu được điều mà Hạ Tưởng lo lắng. Thế nên đành phải kiềm chế cơn tức giận và giải thích:

– Cuộc điện thoại này của tôi, Ủy ban Kỷ luật sẽ không nghe lén đâu. Hơn nữa tôi chẳng có vấn đề gì, tôi trong sạch thì không thẹn với lương tâm. Là có người muốn hãm hại tôi. Tôi muốn Thị trưởng Hạ chuyển lời với Chủ tịch tỉnh Tống một tiếng rằng tôi sẽ không làm cho ông ấy mất mặt mà cũng không để người khác nắm đằng chuôi được đâu.

Tống Triêu Độ gần đây không giữ liên lạc với An Hưng Nghĩa. Cũng là vì hiềm nghi. Nhưng theo sự suy đoán của Hạ Tưởng, dường như Tống Triêu Độ có điều bất mãn với An Hưng Nghĩa. Cho nên sau khi An Hưng Nghĩa mất đi mối liên hệ với Tống Triêu Độ liền nhờ hắn chuyển lời. Đây cũng là hành động bất đắc dĩ. Đồng thời cũng là kịp thời thể hiện tấm lòng trung thành, kiên định lập trường.

Dù là hơi bất mãn với năng lực làm việc và đối nhân xử thế của An Hưng Nghĩa nhưng Hạ Tưởng cũng không thể thấy chết mà không cứu được. Huống chi người hắn cứu không phải là An Hưng Nghĩa, mà là thể diện của Tống Triêu Độ. Hơn nữa với sự ăn ý của hắn và Tống Triêu Độ, Tống Triêu Độ lựa chọn cách đoạn tuyệt mối liên hệ với An Hưng Nghĩa, thì cũng không phải không có ý nhờ hắn giang tay kéo An Hưng Nghĩa về.

Thành phố Lang là nơi mà hắn từng gây sóng gió. Có rất nhiều chi tiết của nhiều người, hắn đều biết rất rõ.

An Hưng Nghĩa nói nghe rất hay. Hạ Tưởng không cần nghĩ cũng biết chắc chắn là anh ta có vấn đề. Vấn đề lớn hay nhỏ tạm thời chưa bàn tới, nhưng chắc chắn không để cho Ủy ban Kỷ luật bắt lấy chứng cớ mấu chốt. Nếu không thì anh ta làm sao mà ra được. Tìm hắn nói chuyện cũng chứng minh rằng người ở phía sau bức màn cung cấp tài liệu tố cáo cũng đã có sự lường trước nhưng vẫn chưa nắm được trọng điểm. Vì thế mới chỉ có nói chuyện mà không có tiến hành làm gì.

Ủy ban Kỷ luật mời An Hưng Nghĩa đến nói chuyện là có tính chất bảo mật, không lộ ra bên ngoài chút nào, chỉ có một số ít người biết. Ngoài ra, An Hưng Nghĩa là lấy danh nghĩa của Tỉnh ủy để đến họp. Nhưng trên đời này bức tường nào chẳng có vách. Nếu như không kịp thời dập lửa thì chuyện sớm muộn cũng sẽ lộ ra ngoài, sẽ ảnh hưởng đến hình tượng và uy danh của An Hưng Nghĩa. Công tác của anh ta ở thành phố Lang sẽ không dễ dàng triển khai.

Cũng sẽ mất điểm trên phương diện chính trị.

Lý Ngôn Hoằng chủ trì công tác của Ủy ban Kỷ luật tỉnh, lập trường rõ ràng. Chỉ cần đề cập đến vấn đề kinh tế nghiêm trọng, chứng cứ xác thực thì về cơ bản đều sẽ nghiêm túc xử lý. Mối quan hệ giữa Hạ Tưởng và ông ta không gần không xa. Nhưng Hạ Tưởng luôn tôn trọng ông ta. Lý Ngôn Hoằng tìm An Hưng Nghĩa nói chuyện sẽ không xuất phát từ việc nhằm vào mục đích chính trị đối với Tống Triêu Độ mà là theo nguyên tắc làm việc mà thôi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 10
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 25/11/2017 22:36 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Đi siêu thị với vợ con - Tác giả The Kid
Hai vợ chồng Minh và T đang sống hạnh phúc bên nhau, họ có đứa con gái 16 tuổi tên N. Nhưng do Minh thường hay đi nhậu với bạn bè bỏ mặc vợ con ở nhà, nên T nổi giận đuổi anh ra khỏi nhà. Suốt một tháng trời, Minh ở bên nhà mẹ ruột, không gặp được vợ con. Anh buồn lắm và quyết tâm sẽ bỏ...
Phân loại: Truyện nonSEX
Vợ con tôi là ma cà rồng - Tác giả The Kid
Hai vợ chồng Đăng và Diệu đang sống vui vẻ bên cô con gái Hân của họ. Lúc yêu nhau Đăng nghĩ Diệu là người thường, khi cưới nhau rồi Đăng mới biết Diệu là ma cà rồng, nhưng cô không làm hại ai cả. Cô có sở thích kỳ lạ đó là hút máu của Đăng, cứ vài ngày là Đăng đưa cánh tay ra cho Diệu...
Phân loại: Truyện nonSEX
Nam ca sĩ bị bắt cóc - Tác giả The Kid
Tony Nhân là một nam ca sĩ nhạc trẻ nổi tiếng ở Việt Nam. Anh có đông đảo người hâm mộ, đa số là giới trẻ. Ngày hôm đó, sau khi biểu diễn xong, Nhân ra xe để đi đến tụ điểm tiếp theo. Khi xe hơi đang chạy, Nhân phát hiện ra người đang lái xe chở mình không phải là ông tài xế thường ngày...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba