Hình tượng của Trưởng ban thư ký Bành bị dân mạng hủy hoại chỉ trong chốc lát, ảnh hưởng chỉ là một cán bộ cấp sở. Nhưng những con sóng sau đó, đã ảnh hưởng tới những cán bộ có cấp bậc rất cao khác.
Cũng không biết một phóng viên nào đó, hoá trang thành dân bản địa xen lẫn trong những người dân ở đó, cùng ăn ở với người dân bản địa, cùng nói chuyện với nhau, sau nhiều ngày điều tra kỹ lưỡng, cuối cùng cũng lấy được con số người tử vong chính xác, 302 người!
Thậm chí còn có cả danh tính và tuổi của phần lớn người trong đó, đều có ghi chép trong hồ sơ, sau đó đã đưa lên mạng.
Lập tức dẫn tới bùng nổ trên toàn bộ mạng internet.
Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh Yến, bị đẩy đến trên đầu sóng ngọn gió!
Trong hội nghị triệu tập khẩn cấp của Tỉnh ủy, Phạm Duệ Hằng lần đầu tiên thất thố trước mặt mọi người, thậm chí đập bàn, âm thanh lớn đến nỗi tưởng như cãi lộn, yêu cầu kiểm tra nghiêm ngặt chân tướng sự thật, trả lại sự chân thực cho cư dân mạng, đưa cho dân chúng một lời giải thích.
Thần thái của Tôn Tập Dân rất không tự nhiên, giọng nói cũng không có khí thế, chỉ năm lần bảy lượt mà nhấn mạnh để ổn định chính trị tỉnh Yến, vì Trung ương khỏi phải lo lắng, nhất định phải khống chế sự cố trong phạm vi tỉnh Yến.
Phạm Duệ Hằng lại không đồng ý, kiên quyết yêu cầu báo cáo lên Quốc vụ viện, bởi vì nếu chậm báo cáo một ngày, sẽ phải gánh chịu rất nhiều sai lầm lớn.
Trong Hội nghị thường vụ, Đàm Quốc Thụy phản đối báo cáo lên Quốc vụ viện, Cao Tấn Chu tán thành báo cáo, Hồ Tăng Chu đồng ý báo cáo, Vương Bằng Phi đồng ý báo cáo, Tiếu Viễn Tâm cũng ủng hộ báo cáo, cuối cùng phần lớn Ủy viên thường vụ giơ tay biểu quyết nhất trí, thông qua nghị quyết Phạm Duệ Hằng đề xuất báo cáo lên Quốc vụ viện.
Bởi vì trong lòng phần lớn mọi người đều biết, tử vong hơn 300 người, đã cấu thành sự cố trọng đại về mặt an toàn, nếu không báo cáo lên trên, nhất định sẽ phải gánh chịu trách nhiệm lớn hơn nữa.
Sau khi Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh báo cáo lên Quốc vụ viện, Quốc vụ viện vô cùng kinh hãi, lập tức khởi động các biện pháp ứng phó khẩn cấp đối với các sự cố trọng đại về mặt an toàn quốc gia, phái tổ xử lý sự cố, cấp bách đến huyện An.
Sau khi tổ xử lý sự cố của Quốc vụ viện đến huyện An, phát hiện công tác cứu viện đã dừng lại, bởi vì ba ngày trôi qua, những người bị chôn ở dưới đống gạch đá lổn nhổn không có khả năng còn sống, công việc chủ yếu mà tổ phải làm chính là xác minh số người tử vong.
Số người tử vong nhiều ít bao nhiêu, liên quan đến truy cứu trách nhiệm lớn nhỏ, liên quan đến việc truy cứu trách nhiệm của các cán bộ thuộc các cấp bậc khác nhau!
Cuối cùng số người mà tổ xử lý sự cố của Quốc vụ viện xác minh được hoàn toàn giống với số người công bố trên mạng, 302 người chết, đã cấu thành sự cố an toàn trọng đại.
Sau khi báo cáo trình lên Quốc vụ viện, Thủ tướng vô cùng tức giận!!!
Sau đó, Quốc vụ viện lập tức khởi động trình tự truy cứu trách nhiệm sự cố an toàn đặc biệt trọng đại, truy cứu vấn đề trách nhiệm của lãnh đạo có liên quan, tiến hành nghiên cứu.
Dưới đề nghị của Thủ tướng, bộ Chính trị triệu tập họp hội nghị, lây ý kiến về việc xử lý sự cố an toàn trọng đại đặc biệt của tỉnh Yến, tiến hành thảo luận. Quốc vụ viện đệ trình nhận định về trách nhiệm là, trách nhiệm lớn nhất thuộc về lãnh đạo chủ chốt của Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện huyện An, Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Yến cũng phải có trách nhiệm nhất định, Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh Yến cũng thiếu sự giám sát, có trách nhiệm khi che giấu không báo cáo.
Đề nghị xử lý cảnh cáo đối với Chủ tịch tỉnh Tôn Tập Dân.
Ngô Tài Dương lại đề xuất ý kiến khác. Ông ta cho rằng Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh Yến cũng chịu trách nhiệm chính, đề nghị miễn chức vụ Chủ tịch tỉnh Yến của Tôn Tập Dân!
Ngô Tài Dương khí thế mười phần, lời của ông ta vừa tung ra, ngay lập tức dẫn tới tiếng thảo luận bàn bạc không nhỏ trong hội nghị bộ Chính trị.
Ngô Tài Dương là nhân vật lãnh đạo của thế lực gia tộc, lời của ông ta, trên cơ bản sẽ có không ít Ủy viên bộ Chính trị của thế lực gia tộc hùa theo. Quả nhiên, tiếng nói của ông ta vừa dứt, sau đó đã có bốn năm người tỏ vẻ tán thành.
Chủ tịch Quốc hội phản đối bãi miễn Tôn Tập Dân.
Thủ tướng cũng là ý kiến phản đối.
Tổng bí thư không bày tỏ thái độ.
Thái độ của Quan Viễn Khúc không quá rõ ràng.
Hội nghị lần thứ nhất, không đạt được nhất trí chung. Nhưng đều có thể nhận thấy, thái độ của Ngô Tài Dương vô cùng kiên quyết, chắc chắn sẽ tiếp tục đẩy mạnh đề nghị bãi miễn Tôn Tập Dân.
Ai cũng rõ ràng một điểm là, Tôn Tập Dân đắc tội Ngô Tài Dương, mặc dù có người không rõ ràng lắm rốt cuộc là đắc tội như thế nào với Ngô Tài Dương, nhưng đều nhìn ra, dù sao Ngô Tài Dương cũng quyết tâm phải nắm được việc này không tha, sẽ không dễ dàng dừng tay.
Nhà họ Ngô giận dữ, tuy rằng chưa đến nỗi phong ba bão táp, cũng sẽ dấy lên sóng gió không nhỏ.
Huống hồ Tôn Tập Dân quả thật có vấn đề bị người ta nắm được nhược điểm…
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 12 tại nguồn: http://truyensextv2.com/quan-truong-quyen-12-full/
Tỉnh Yến, phòng làm việc của Chủ tịch tỉnh.
Tôn Tập Dân bỗng chốc tựa hồ như già đi rất nhiều, ngồi yên lặng trên ghế.
Y đã nghe được định hướng của hội nghị Bộ Chính trị trước tiên, đối với việc Ngô Tài Dương đề xuất miễn chức y mặc dù đã ở trong dự đoán của y, nhưng y cũng bị ảnh hưởng mạnh.
Chẳng lẽ là bởi vì Hạ Tưởng?
Tôn Tập Dân tự nhận cũng không có gì đắc tội với Ngô Tài Dương, lui tới cũng không nhiều, bình thường quan hệ mặc dù không thân thiết, nhưng cũng tạm được, không phải là đối địch. Tại sao Ngô Tài Dương lại tóm chặt việc này không tha, muốn phá hỏng con đường làm quan của y?
Ở trong quan trường, hủy hoại tiền đồ của người khác không khác gì giết chết tính mạng của người ta.
Tôn Tập Dân hận Ngô Tài Dương thấu xương, nhưng cũng chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài. Ở trên người y hiện toàn là nước bẩn, tẩy cũng rửa không sạch, cũng không thể trách Ngô Tài Dương muốn ném đá xuống giếng, chính là tự bản thân mình không đủ cứng rắn.
Nhưng vấn đề là, ai có thể nghĩ đến việc xuất hiện sự cố an toàn trọng đại ngoài ý muốn?
Lại nghĩ đến việc lúc đến huyện An thị sát, đường Sơn Thủy đột nhiên bị lở đất, chặn đứng đường đi, trong lòng y liền càng sững lại. Lại liên tưởng tới huyện An là nơi Hạ Tưởng từng đảm nhiệm Phó chủ tịch thường trực huyện, đường Sơn Thủy lại là quốc lộ Hạ Tưởng xây dựng cải tạo, chẳng lẽ Hạ Tưởng thật sự là khắc tinh của cuộc đời y?
Được lắm, lúc ấy tại sao lại bị ma xui quỷ ám muốn đi thị sát cái đường Sơn Thủy gì đó? Tỉnh Yến rộng lớn như vậy, đâu phải không có chỗ để thị sát, đâu phải không có cảnh quan, lúc ấy lại cứ một mực chỉ nghĩ tới huyện An, nghĩ tới đường Sơn Thủy, lẽ nào trong tiềm thức, là có nhân tố Hạ Tưởng ở bên trong?
Tôn Tập Dân hối tiếc cũng không kịp.
Nhưng trong đời người, hối hận cũng là vô dụng, sau khi sự việc xảy ra thì dù có Gia Cát ở đây, cũng không có cách nào sửa lại sai sót động trời đó được.
Một bước sai, nghìn bước sai, có lẽ ngay từ đầu cố ý lôi kéo Hạ Tưởng chính là bước sai đầu tiên, sau đó lôi kéo không thành, liền chuyển thành gây bất hòa và chèn ép, sau đó còn thị sát huyện An, sau đó huyện An kịp thời tiếp thu ý đồ lãnh đạo, vì nịnh nọt, đã mở rộng thêm đường Sơn Thủy.
Quả thật bất kể có thừa nhận hay không, Tôn Tập Dân cũng biết rất rõ trong lòng, đối với việc mở rộng thêm đường Sơn Thủy ở huyện An sẽ rất có lợi cho y, cho nên mới vô cùng quan tâm đến tài chính của công trình, cũng tự mình hỏi đến việc này.
Sự nhiệt tình lúc đó, hiện giờ đã trở thành phiền toái của y!
Tôn Tập Dân lắc đầu, làm quan mà không đủ năng lực, không có cách nào, không thể oán trời trách đất, chỉ có thể tự trách mình, dùng một câu nói khó nghe để hình dung chính là, xui xẻo thúc giục.
Một con đường Sơn Thủy, năm đó tạo nên thanh danh của Hạ Tưởng, không ngờ nổi, lại trở thành điểm trượt của y. Giữa y và Hạ Tưởng, không hòa hợp như vậy sao?
Bí thư Lưu Trình ở bên ngoài nhẹ giọng xin chỉ thị:
– Chủ tịch tỉnh Tôn, Phó chủ tịch tỉnh Đàm đến.
Sau khi sự cố phát sinh, những lãnh đạo chủ chốt của Đảng và Chính quyền tỉnh Yến, đều kính trọng nhưng vẫn giữ khoảng cách với y, như thể y là ôn thần, khiến cho y trong lòng rất tức giận, y vẫn còn chưa rớt đài!
Cán bộ Tỉnh Yến, sao lại đều bợ đỡ như vậy?
Y chưa chắc đã không qua được cửa này!
Tôn Tập Dân thậm chí căm phẫn nghĩ, chờ sau khi y qua được cửa này, lại một lần nữa thu thập non sông, lại một lần nữa tạo dựng uy vọng, nhất định phải khiến những người coi khinh y, đều phải trả giá.
Chờ y lên làm Bí thư Tỉnh ủy tại tỉnh Yến, những người trước kia kính trọng nhưng giữ khoảng cách đối với y, ai cũng sẽ phải coi trọng ba phần đối với y.
Không nghĩ tới sau khi tin đồn từ bộ Chính trị truyền ra, người đầu tiên tiến đến thể hiện thiện ý với y không ngờ lại là Đàm Quốc Thụy, khiến cho y có phần xúc động, lòng người không cũ, Quốc Thụy, mới là người tốt nhất.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 12 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 14/12/2017 11:36 (GMT+7) |