Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 13 » Phần 83

Quan Trường - Quyển 13

Phần 83

Lâm Hoa Kiến vẻ mặt nghi hoặc nhìn cảnh Hạ Tưởng và Liên Nhược Hạm thân mật với nhau, trong lòng rất khó hiểu, người phụ nữ bên cạnh không phải là vợ của Hạ Tưởng, chẳng lẽ Hạ Tưởng có vấn đề tác phong sinh hoạt?

Lâm Hoa Kiến được huấn luyện ở Ủy ban Kỷ luật Trung ương, không thể tuỳ tiện quay về. Nhưng y có việc riêng cần phải xử lý, bởi vậy đã âm thầm quay về Tương Giang, cũng không thông báo cho Hạ Tưởng biết, hơn nữa y cũng biết, có nói với Hạ Tưởng đi nữa, không chừng còn bị mắng, cho nên y dại gì tự làm mất mặt.

Hơn nữa còn một điểm, việc riêng mà y đang định giải quyết, có liên quan đến Lâm Tiểu Viễn, cho nên cần phải giữ kín, càng không thể khiến Hạ Tưởng hay biết.

Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy đều có hồ sơ gia đình và sơ yếu lý lịch cá nhân tỉ mỉ, ở Tỉnh ủy, đối với những cán bộ trung tầng có cấp bậc nhất định đều có thể kiểm trả, bởi vậy Lâm Hoa Kiến hiểu rõ sự cấu thành của gia đình Hạ Tưởng, cũng từng nhìn thấy ảnh của Tào Thù Lê.

Nếu Tào Thù Lê chỉ là người bình thường thì chẳng có gì để nói, đằng này lại là một mỹ nữ, cho nên Lâm Hoa Kiến vừa nhìn đã có ấn tượng ngay. Và nếu Liên Nhược Hạm chỉ là một cô gái bình thường cũng chẳng thể thu hút sự chú ý của Lâm Hoa Kiến, đằng này nhan sắc của cô quá nổi trội. Bởi vậy Lâm Kiến Hoa rút ra kết luận, người con gái đang ngồi nói chuyện thân thiết với Hạ Tưởng chắc chắn không phải là vợ của Hạ Tưởng. Đều là những người từng trải, lại lăn lộn trên quan trường nhiều năm, nhìn ánh mắt và cử chỉ của Hạ Tưởng và Liên Nhược Hạm có thể cho ra kết luận, mối quan hệ của hai người họ hoàn toàn không bình thường.

Quả thật, vấn đề tác phong sinh hoạt đối với một cán bộ có cấp bậc như Hạ Tưởng mà nói, có thể cho là không có gì, hơn nữa Hạ Tưởng lại từng trải qua sự thử thách mưa như trút nước ở Ủy ban Kỷ luật Trung ương, Lâm Hoa Kiến sẽ không sẽ ngốc đến mức cho rằng phát hiện ra một tân đại lục, có thể tạo ra những phiền toái cho Hạ Tưởng. Y nghĩ xâu xa một một chút, thì vấn đề nhân tình không thể đánh gục một cán bộ cấp phó tỉnh, nhưng lòng tham muốn của nhân tình có thể nuốt trôi một cán bộ cấp phó tỉnh. Đã là cán bộ Đảng viên thì chuyện có nhân tình thường gắn liền với vấn đề kinh tế.

Nói không chừng đây chính là điểm yếu của Hạ Tưởng, Lâm Hoa Kiến đứng phía sau quan sát Hạ Tưởng đến chừng hai phút, sau đó mới nhấn ga vượt qua, còn sợ Hạ Tưởng trông thấy, vội vội vàng vàng phóng xe đi thật nhanh. Được một đoạn xa mới dám nhìn lại qua kính chiếu hậu, thấy Hạ Tưởng căn bản không có chú ý tới xe của y, lúc này y mới tỉnh ngộ nhận ra mình đang đi xe riêng, chứ không phải là xe mang biển Tỉnh ủy, quả nhiên hơi có tật giật mình.

Cuộc đời chính là bởi vì tương lai là cái mơ hồ không ai biết trước được nó như thế nào và có muôn vàn khả năng cho nên nó cũng chính là cái mà con người luôn mong mỏi nắm bắt được bởi thế mà tre già măng mọc. Nếu Lâm Hoa Kiến biết trước phía trước đang có phong ba gì chờ đợi y, thì đã không dại đi chọc giận Hạ Tưởng, thậm chí thà cúi đầu khuất phục, nhưng đáng tiếc, cuộc đời không có chữ nếu, và không ai biết trước được tương lai là gì.

Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 13 tại nguồn: http://truyensextv2.com/quan-truong-quyen-13-full/

Hạ Tưởng và Liên Nhược Hạm đi hơn 20 phút mới đến được điểm hẹn, khách sạn Tương Giang vừa hay hôm nay lại là một ngày cuối tuần yên tĩnh hiếm có, cũng đã xấp xỉ hai năm không đi dạo cùng Liên Nhược Hạm rồi, hắn không thấy mệt mỏi, ngược lại cảm thấy sung mãn sự lạc thú của cuộc sống.

Thỉnh thoảng thả lỏng cơ thể một chút cũng rất tốt – Đương nhiên nếu Hạ Tưởng biết rằng vừa rồi có người lén rình hắn, còn cân nhắc về hắn rất lâu, chắc chắn là hắn cũng chẳng còn tâm trạng nào để tiếp tục – Liên Nhược Hạm cũng rất cao hứng, suốt hai năm gần đây cô luôn bận với kế hoạch tài chính, cuối cùng cũng có được sự thoải mái một chút như bây giờ, cảm thấy giống như cùng Hạ Tưởng quay lại khoảng thời gian lúc trước, hơn nữa tại một thành phố xa lạ như Tương Giang này thì không cần lo sẽ bị ai đó nhận ra.

Vệ Tân và Liên Nhược Hạm ở khách sạn Tương Giang.

Vệ Tân cố tình tìm một căn phòng trang nhã diện tích không lớn lắm, được trang trí đơn giản, trong lòng hồi hộp đứng lên ngồi xuống không yên, mong chờ Hạ Tưởng đến, cô quả thật vô cùng nhớ Hạ Tưởng.

Gần đây Liên Nhược Hạm bận rộn việc kinh doanh, tuy rằng công việc rất bận rộn, nhưng nỗi nhớ Hạ Tưởng dường như tăng gấp đôi. Cô biết cô cuối cùng cũng chỉ là cô gái bé nhỏ, không muốn ôm trong tay số của cải vô cùng lớn, không muốn có người hộ tống trước sau, mà chỉ muốn bình lặng chờ đợi một người, có lẽ niềm mong mỏi này cũng như ánh nến le lói trong đêm dông, nhưng vẫn nguyện ý chờ mong dù trong tuyệt vọng.

Vừa rồi khi cô bước chân tới phòng, ở ngoài hành lang có mấy người lướt qua vai. Trong đó có người đàn ông trung niên bụng phệ bộ dáng cán bộ, còn có mười mấy người trẻ tuổi chưa đến 30 tuổi, ngoài ra còn có hai cô gái xinh đẹp mỹ miều, nhìn sơ qua cũng giống nhân viên công tác trong cơ quan chính quyền.

Vệ Tân sở dĩ chú ý tới đối phương là bởi vì cô phát hiện một trong hai cô gái nước mắt ngắn dài, dường như không tình nguyện, nhưng một thanh niên khác lại không ngừng khuyên cô ta. Vệ Tân không khỏi nhìn chăm chú hơn một chút, nhưng đã thu hút ánh mắt mê đắm của người đàn ông trung niên, cô thậm chí còn nghe được mấy người nhỏ giọng nghị luận:

– Cô bé này không tồi, tuy rằng không nóng bỏng, nhưng vừa nhìn cũng khiến cho người ta có ham muốn chinh phục…

– Hay là nghe ngóng xem là con cái nhà ai, thu phục cô ta?

Câu nói kế tiếp càng khó nghe hơn, Vệ Tân vội vàng đi xa, trong lòng oán hận, muốn mắng một câu thô tục, nhưng cuối cùng lại không mắng ra thành lời.

Đợi nửa tiếng, sau khi cô tự mình pha một bình trà, cuối cùng thì Hạ Tưởng và Liên Nhược Hạm cũng tới nơi.

Vừa nhìn thấy Hạ Tưởng, Vệ Tân liền lên tiếng oán trách, sao anh lại không gầy đi chút nào vậy? Cuộc sống cũng không có gì khó khăn! Lại thấy thái độ hắn thoải mái tự nhiên, còn Liên Nhược Hạm tỏ vẻ biếng nhát, bất chợt hiểu ra điều gì, mặt không khỏi đỏ bừng lên, cảm thấy hối hận khi nghe Liên Nhược Hạm nói, muốn đi cùng cô ấy đến đây.

Sự hiểu biết của Hạ Tưởng về Vệ Tân, còn sâu sắc hơn so với những gì Vệ Tân biết, điều toát ra trong ánh mắt của cô và những nét mặt biến đổi nhanh chóng, đều không thoát khỏi tầm nhìn của Hạ Tưởng.

Hạ Tưởng trông thấy Vệ Tân suy nghĩ lung tung, liền cười nói:

– Vệ Tân, chờ lâu chắc sốt ruột lắm, nói cho em biết, kỳ thật như thế này đã là nhanh lắm rồi, vì không có tiền gọi xe, cho nên phải chạy bộ tới đây đấy.

Chạy đến mức mặt mày đỏ gay, có thể xem như một lời giải thích hợp tình hợp lý, Liên Nhược Hạm hiển nhiên không biết tâm ý giữa Hạ Tưởng và Vệ Tân thông hiểu được ý nghĩ của nhau, bèn nói tiếp:

– Quả thật là đã chạy đến đây, may mà trời hôm nay cũng không nóng lắm…

Vệ Tân cười “phì” một tiếng, Hạ Tưởng giải thích là mang theo một ý nghĩa khác, nhưng Liên Nhược Hạm lại không hiểu, nhưng nói lời nói thật, khiến cho cô bất chợt nhận ra.

Hạ Tưởng khẽ than thở trong lòng, nếu có kiếp sau, hắn vẫn muốn được yêu Vệ Tân, hoặc nếu giống như thời cổ đại, sẽ cho Vệ Tân một danh phận.

Sau đó ngồi xuống ăn cơm.

Suốt bữa ăn, Vệ Tân nói không nhiều lắm, hầu hết là tiếng của Hạ Tưởng và Liên Nhược Hạm, cô chỉ lẳng lặng nhìn Hạ Tưởng và Liên Nhược Hạm, thỉnh thoảng ánh mắt toát ra một tia hâm mộ.

Sau đó Vệ Tân cũng bắt đầu nói chuyện, tuy nhiên nói không được nhiều lắm, đơn giản nhắc tới cuộc sống và công tác của cô trong thời gian gần đây, sau đó lại nghĩ tới cái gì đó, lại kể đến những người tình cờ gặp được ở bên ngoài hành lang.

Nếu Vệ Tân nhận ra một người trong đó chính là Lâm Tiểu Viễn, nói không chừng thì bi kịch ngày hôm nay đã không xảy ra, nhưng cũng không nhất định. Hiện tại Hạ Tưởng không khác với trước đây, cho dù hắn biết Lâm Tiểu Viễn đã lặng lẽ về nước và cùng Cục trưởng Công an thành phố Hoài Dương Thái Giang Vĩ ở khách sạn Tương Giang uống rượu, hắn cũng không có lý do gì ra mặt làm phiền đến cuộc gặp gỡ của người khác.

Trước khi bi kịch phát sinh, cũng không thể biết trước. Tuy nhiên nếu để Hạ Tưởng biết rằng trong cuộc gặp mặt của Lâm Tiểu Viễn, cũng có mặt Hoàng Nghĩa ở đây, sẽ chứng minh cho sự phán đoán của hắn, Dương Diêu Nhi ra mặt tìm hắn, là vì muốn trải đường cho bốn cậu ấm tỉnh Tương.

Cho nên, sau khi Hạ Tưởng nghe được Vệ Tân nói như vậy, bèn bảo cô chú ý an toàn, lại dặn dò Liên Nhược Hạm vài câu, Liên Nhược Hạm lại nói, cô tuy rằng không nói cả đoàn, nhưng có dẫn theo vệ sĩ, tuy nhiên bình thường không lộ diện mà thôi. Hơn nữa coi thân thủ hiện tại của cô, hạ gục mấy tên cán bộ trung niên bụng phệ kia, cũng là chuyện dễ như trở bàn tay.

Hạ Tưởng liền mỉm cười, nhìn hai người phụ nữ trước mắt: một làm hắn yêu đến mức không oán không hận, một khiến hắn thương đến tột đỉnh, kể từ lúc đặt chân đến Tương Giang, tâm tình vẫn luôn bị buộc chặt, cuối cùng hắn đã được thả lỏng đi rất nhiều.

Sau khi ăn uống, mắt nhìn đồng hồ đã điểm 13 giờ, Hạ Tưởng trông thấy Vệ Tân có chút mệt mỏi, đoán chắc tối hôm qua cô không ngủ ngon giấc, nói:

– Em về phòng nghỉ ngơi một chút đi, buổi chiều anh sẽ dẫn ra ngoài dạo.

Liên Nhược Hạm cũng không có dị nghị, Vệ Tân thuận theo, khi mấy người đang loay hoay đứng dậy, chợt nghe tiếng ồn ào từ bên ngoài truyền vào, tiếng khóc , còn có tiếng mắng chửi kinh sợ và thất thố.

Đã xảy ra chuyện gì?

Thanh âm rất hỗn độn, nghe không rõ lắm, Hạ Tưởng cũng không phải kẻ thích xen vào chuyện của người khác, cũng không để ý tới, vẫn tiếp tục cùng Liên Nhược Hạm và Vệ Tân đi ra ngoài, càng đi càng cảm thấy không đúng, bởi vì hắn mơ hồ nghe được dường như có người nhảy lầu.

Còn đang nghi hoặc, thì một người chạy xộc ra từ căn phòng phía trước, vừa đi vừa lau mồ hôi đầm đìa trên cái đầu hói, còn vội vàng gọi điện thoại:

– Sếp Dương, ngài nhất định phải giúp tôi chuyện này, tôi thật không nghĩ tới chuyện này lại xảy ra… Hơn nữa, Lâm Tiểu Viễn đang ở đây, không ai có thể chạy thoát….

Nếu nói ” Sếp Dương” mà gã vừa nhắc đến, cũng không khiến Hạ Tưởng nghĩ đến Dương Hằng Dịch, vậy thì sau đó nhắc tới “Lâm Tiểu Viễn” liền khiến hắn hiểu rõ gì đó, lại nhìn thấy ánh mắt của Vệ Tân toát ra vẻ chán ghét, hắn liền lập tức đoán được, người trước mắt này chính là cán bộ trung niên mà và Vệ Tân đã tình cờ gặp ở hành lang vừa rồi.

Hơn nữa theo quan điểm của Hạ Tưởng mà nói, thì ông ta quả thật rất ra dáng một cán bộ.

Thấy sự việc xảy ra bèn tìm cách chạy, Hạ Tưởng biết hắn phải xen vào. Hơn nữa trông dáng vẻ cấp bách của người này, quả thật hơi ngu xuẩn, bởi vì cuộc điện thoại cầu cứu Dương Hằng Dịch vừa rồi của gã, cuối cùng lại nhắc tới Lâm Tiểu Viễn, rõ ràng còn mang theo hàm ý không tốt, ý là muốn nhờ Dương Hằng Dịch ra tay giúp đỡ, gã liền kéo luôn cả Lâm Tiểu Viễn xuống nước.

Dương Hằng Dịch trả lời gã như thế nào, Hạ Tưởng không nghe được, tuy nhiên vẫn có thể đoán ra qua nét mặt của y, e là phải nghe những lời không hay lắm.

Người đàn ông trung niên đầu hói kia bước đi rất nhanh, rõ ràng là muốn trốn, bởi vì kích động, gã đi loạng choạng, chân nam đá chân xiêu, không thẳng lối. Khi bước đến phía trước Hạ Tưởng, bỗng nhiên bước chân bị hẫng, không ngờ lại tiến thẳng đến Vệ Tân.

Vệ Tân vẻ mặt chán ghét, kinh hãi kêu lên, có điều không có ý né tránh, Hạ Tưởng đứng cách đó không xa, đưa tay cản người đàn ông kia lại, hét lớn:

– Cẩn thận!

Người đàn ông trung niên đang trong lúc bối rối, hoảng hốt giơ tay chỉ về phía Hạ Tưởng:

– Ngươi là ai? Mau cút ra, bằng không đừng trách.

Khuôn mặt đầy vẻ kiêu ngạo và hống hách, ngông cuồng, dường như trừ gã ra thì mọi người đều chẳng đáng gì.

Chẳng qua khi người đàn ông hói đầu vừa dứt lời thì “bốp” một tiếng, trên má phải của y đã biện ra vết bàn tay, vẻ mặt y kinh ngạc tột cùng, nhanh chóng đưa tay che má phải, di động rơi xuống mặt đất. Y không thể tin được cái cô gái đang đứng trước mặt này lại dám đánh y, khá lắm, là một cô gái xinh đẹp, cao ngạo.

Liên Nhược Hạm giận dữ, lạnh lùng nói:

– Cái tên khốn khiếp nhà ngươi, dám mắng anh ấy? Cái mặt ngươi còn không xứng với đôi giày của anh ấy, còn dám mở miệng mắng thêm câu nào nữa thì coi chừng cái mặt của ngươi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 13
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 22/12/2017 11:36 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Nếu có kiếp sau, nhất định anh vẫn sẽ yêu em!
5h AM. Nó ngồi giải toán thì giật mình bởi 1 bàn tay gầy gò chạm nhẹ vào vai nó. Bà Nội: Sao không ngủ mà lại ngồi đây hả? Nó: Dạ con mới ngủ dậy mà! Nó quay đầu lại. Bà: Nói dối! 3 giờ sáng bà dậy đã thấy mày bật đèn rồi! Nó: Đâu có con mới dậy mà! Nó biết bà nói vậy là để thử...
Phân loại: Truyện nonSEX Truyện teen
Lâm Vãn Vinh – Quyển 9
Đi đâu đây? Cao Tù vừa nghe thế cảm thấy rất khẩn trương: Cần ta triệu tập binh mã âm thầm bảo vệ không? Mười vạn đại quân đủ chứ?! “Lão Cao này cái gì cũng dám nói vậy hả? Mười vạn?! Ta ngất!” Lâm đại nhân hừ một tiếng, nói thẳng: Đệ muốn làm là một chuyện trọng yếu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Giang Nam – Quyển 20
Yêu nghiệt phương nào? Trong lồng ngực La Ma đại thần truyền đến thanh âm chấn động, như lôi đình hét lớn. Yêu nãi nãi của ngươi! Hai cái độc thủ khô gầy như củi từ trong quan tài thò ra, bắt lấy Hỗn Độn chiến hạm, tính cả La Ma đại thần cùng một chỗ kéo vào trong hắc quan. La Ma tiểu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba