Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 14 » Phần 38

Quan Trường - Quyển 14

Phần 38

Tiếng súng trong màn đêm yên tĩnh dường như rất dọa người, rất xa xăm. Thực ra đang ở vùng thôn quê hoang vu, căn bản không có nhiều người nghe thấy. Một tiếng súng cướp đi sinh mạng rất nhiều người, thậm chí không thể làm thức giấc mộng đẹp của mấy làng mạc cách xa vài km.

Cùng lắm làm kinh động mấy con chim bay lên mà thôi.

Trần Pháp Toàn cho đến chết cũng không hiểu, Đường Viễn Chi vì sao muốn giết y, Đường Viễn Chi rốt cuộc là người của ai!

Nhưng y chết cũng rất ý nghĩa. Tuy là xác bị vứt ở thôn quê, tuy là bị bắn chết, tuy là ngã xuống úp mặt vào bãi phân trâu, tuy là bị chết rất thảm, nhưng y dù sao cũng đã khiến rất nhiều người cực kỳ phẫn nộ. Y lấy cái chết của mình trải ra cho Hạ Tưởng con đường quan lộ thênh thang.

Trần Pháp Toàn, an giấc ngàn thu nhé. Đấu tranh chính trị là như vậy. Có bao nhiêu dã tâm, thì có bấy nhiêu ngu xuẩn. Phải trả giá lớn như thế nào.

Nếu như để Trần Pháp Toàn biết, y chết không phải là chấm dứt, mà mới chỉ là thời điểm bắt đầu, khuôn mặt dữ tợn của y có lẽ sẽ ít nhiều giãn ra một chút…

Sau khi ở trong xe nghe được tiếng súng như tiếng pháo, Hạ Tưởng lộ ra ý cười. Hắn chỉ biết, có một ông cụ đã ra tay rồi. Về phần ông cụ đấy là ai, hắn vẫn chưa biết được.

So sánh với sự điềm tĩnh của Hạ Tưởng, tiếng súng vang lên một cái liền có tiếng phanh cùng nhau vang lên. Tất cả các xe đều vang lên chói tai tiếng lốp ma sát với đường. Trong màn đêm tĩnh lặng, truyền xa hơn cả tiếng súng.

Trương Hiểu đã rút súng ra, đang chuẩn bị xuống xe chỉ huy chiến đấu, lại bị Hạ Tưởng giơ tay ngăn lại.

– Tiếng súng vang trong cánh đồng, không ai xuất hiện, thì chứng tỏ bắn lén sau lưng người khác thành công.

Hạ Tưởng chẳng những không hoảng sợ, vẻ mặt còn cười.

Hắn chỉ biết, có một ông cụ không muốn hắn chết. Hắn càng biết tỉnh Dự chính là một cửa cuối cùng. Từ lúc gặp chuyện không may đến hiện tại đã qua một ngày đêm, các ông cụ cho dù có hành động chậm chạp, cũng có thể sắp xếp ổn thỏa rồi.

Quả nhiên đúng như lời Hạ Tưởng, tiếng súng vang ra, trong ruộng xanh lại yên lặng bình thường như vào chỗ chết. Không ai lộ mặt, không có tiếng súng vang nữa, càng không ai ra mặt chào hỏi hay trao đổi gì cả.

Hạ Tưởng liền vỗ vỗ vai Trương Hiểu:

– Đi thôi, đoán chừng cũng không ai tặng trà thuốc đâu.

Lúc này là lúc nào, Chủ nhiệm Hạ còn có tinh thần để nói giỡn, quả thực là…Trương Hiểu vừa rồi sợ toát mồ hôi lạnh toàn thân. Gã là tư lệnh hàng không, nhưng gã là tư lệnh trong thời bình, chưa thực sự trải qua chiến tranh. Cảnh tượng vừa rồi thật sự là ngàn cân treo sợi tóc, cũng giống như chiến tranh trong phạm vi cục bộ rồi.

Tuy nhiên lại vừa nghĩ, Hạ Tưởng rất bình tĩnh, dường như đã sớm nắm chắc tin thắng lợi trong tầm tay. Hắn làm sao lại có thể chỉ huy được người của quân khu tỉnh Dự?

Đến lúc này Trương Hiểu cũng đoán được mọi thứ. Quân khu tỉnh Dự có người thức người mù, người phái tới phục kích, có người lâm trận lại trở giáo, đánh úp chết người của bọn họ ngay tại chỗ!

Tiếng súng vừa rồi rất tập trung, sợ là chết không ít hơn mười mấy người…Giỏi thật, cấp cao quân khu tỉnh Dự muốn chấn động rồi. Bởi vì phái ra thực thi nhiệm vụ nhất định là người tin tưởng nhất, không ngờ, không ngờ là một trái bom hẹn giờ.

Nói không chừng sẽ dẫn tới chấn động giữa các cán bộ cấp cao trong quân khu tỉnh Dự!

Trong nháy mắt, Trương Hiểu nghĩ ra rất nhiều, lại nhìn Hạ Tưởng khép hờ hai mắt dường như đã ngủ, không khỏi không kìm được cười. Nghĩ lại cũng đúng, hắn cũng là gần như một ngày hai đêm không hề chợp mắt.

Đoàn xe một lần nữa khởi hành đi thẳng hướng tỉnh Yến. Lúc này cách tỉnh Yến không đến 200 km. Trước khi hừng đông nếu không có gì bất ngờ xảy ra, khẳng định có thể về đến quê nhà Đan Thành của Hạ Tưởng.

Thực sự có phải toàn bộ nguy hiểm đã vượt qua, có thể một mạch hát vang thẳng tiến Bắc Kinh? Hạ Tưởng dường như đã ngủ, nhưng thực sự lại không hề cảm thấy thoải mái với cánh cửa cuối cùng, là quân khu tỉnh Yến.

Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 14 tại nguồn: http://truyensextv2.com/quan-truong-quyen-14-full/

Đêm xuống lạnh, cũng may sương không rơi nhiều. Ngồi trong sân hóng mát, nhìn bầu trời đầy sao lấm chấm, nghe côn trùng bên tai kêu cũng có thể coi như là một lần thư nhàn hiếm có.

Lúc này sắc trời hơi sáng lên một chút. Một tia nắng mặt trời xuyên thấu qua kẽ lá cây, bỗng chốc nhảy đến trên đôi mắt híp lại của ông cụ Ngô. Ông cụ mở to hai mắt một chút, nhìn vẻ ủ rũ của ông già đối diện, lắc đầu cười.

Ông bỏ quân cờ trong tay xuống, tự đắc mà cười:

– Ông thua rồi.

Ván cờ đã tàn, trà đã lạnh, hai ông già nhìn nhau không quen mắt. Bao nhiêu năm không ngồi cùng nhau, lúc này không ngờ ngồi cùng uống một ấm trà, ngồi đối diện nhau suốt một đêm!

So là so ai khỏe mạnh hơn, so là so ai có thể thức khuya hơn, so là so…ai so với ai quan tâm và yêu thương thằng bé kia hơn!

Cái thằng để cho người ta bất an không ngớt, lại nhất thiết để tâm bảo vệ. Làm hại hai ông già trước kia thường xuyên đập bàn sau lại thường xuyên thổi thổ phỉ, không ngờ đều kiên trì chịu đựng ở sinh tử. Nhẫn nhịn đuợc châm biếm của đối phương, ngồi cùng một chỗ, cùng dùng chung một bình trà, thực sự ngồi suốt một đêm.

Cho dù là ông cụ Ngô hay là lão Cổ, đều suy nghĩ giống nhau. Nhìn thấy Hạ Tưởng nhất định phải dùng gậy đánh hắn vài cái cho hả giận. Ai bảo hắn chung quy làm cho người ta không bớt lo, chung quy làm cho người ta không yên lòng?

Lão Cổ đẩy quân cờ cầm trong tay:

– Thua thì thua, tính cho ông thắng cờ. Nhưng ông cũng có nhắm mắt một lúc, vẫn là không có tinh thần tốt như tôi.

– Tôi đâu có nhắm mắt?

Ông cụ Ngô ấm ức uống một ngụm trà, lại phun ra:

– Lão Cổ kia, ông cũng quá tức giận, trà cũng lạnh rồi. Tiếp khách không chu đáo, thật quá đáng.

Lão Cổ vẻ mặt tức giận:

– Trà lạnh và tấm lòng có gì liên quan? Lão Ngô kia, ông đừng có một chút sự tình thì nâng cao quan điểm. Tôi có thể nói cho ông, tôi tiếp cờ ông suốt một đêm đã là rất nể mặt ông rồi.

– Là tôi cùng ông chơi cờ được không?

Ông cụ Ngô một bước cũng không nhường,

– Tôi là khách, ông là chủ, phải phân rõ tình hình.

Nhân viên cảnh vệ ở xa xa nghe được hai ông cụ lại tranh cãi, muốn cười nhưng không dám cười, đành phải chịu đựng. Chỉ là mắt mở trừng trừng nhìn hai ông lão ngồi đối diện suốt một đêm. Tuy là về đêm không có không khí lạnh, thân là cảnh vệ, vẫn lo lắng cho cơ thể hai cụ.

Đều là vì người kia – bất kể là cảnh vệ của lão Cổ hay là cảnh vệ của ông cụ Ngô, tất cả đều gọi Hạ Tưởng là người ta. Bởi vì bọn họ chưa từng thấy hai ông lão lại quan tâm trân trọng quá như vậy đối với một người tuổi còn trẻ như vậy. Nếu là người khác, bọn họ còn dám khuyên một câu với ông lão, nhưng là vì người kia, thì thôi đi, đỡ phải bị mắng.

Hai ông lão cả đêm ai cũng không nói đến tên Hạ Tưởng, ai cũng không nói đến một câu chính sự, chỉ là chơi cờ, uống trà, tranh cãi. Thực ra ai trong lòng cũng đều hiểu rõ, các ông cụ đang chờ một cuộc điện thoại quan trọng.

Nhóm cảnh vệ mặc dù có chút ghen tị và oán giận Hạ Tưởng, nhưng trong lòng vẫn hy vọng Hạ Tưởng bình an vô sự, sớm ngày về Bắc Kinh. Ngộ nhỡ người kia có chút bất trắc gì đó, ông cụ sẽ bừng bừng giận dữ, sự việc có lẽ muốn chết rất nhiều người. Nếu chẳng may ông cụ vì vậy mà thân thể có gì không ổn thì chính là việc lớn.

Trời …sắp sáng rồi, cũng nên có tin tức rồi. Nhóm cảnh vệ trong lòng cũng thầm căng thẳng.

Trà lại lần nữa được hâm nóng, lão Cổ tự rót một chén, ông cụ Ngô cười cười, giơ tay tự cầm lấy bình trà, cũng rót một chén.

Buông chén trà xuống, lão Cổ rốt cuộc vẫn mất kiên nhẫn, lấy tay chỉ bàn cờ:

– Rõ ràng có thể đưa pháo lên. Vừa an toàn lại mau. Ông cố tình muốn nhảy ngựa, muốn đi từng bước một qua sông, không phải bỏ gần tìm xa sao? Thật lòng một chút, có phải hay không?

Ông cụ Ngô lắc đầu cười:

– Để pháo bay qua sông, mau thì nhanh, nhưng một mình pháo qua sông, vẫn cần xe và mã trợ giúp mới có thể chiếu tướng. Ngựa của tôi cũng là vì đem lực lượng đổ lên thành của ông, một lần hành động là phá thành.

– Vừa nãy pháo của ông không lên đi, suýt tí nữa bị tôi ăn mất. Nếu như ăn pháo của ông, ông không phải tính nhầm rồi sao?

– Pháo của tôi có xe bảo vệ, còn có ngựa bảo vệ, ông dám ăn? Nếu dám ăn thì ông sẽ tổn thất nhiều hơn so với tôi.

– Nếu chẳng may đầu tôi nóng lên, không để ý đến hậu quả ăn pháo của ông, ông làm sao bây giờ?

– Đều lớn tuổi rồi, làm sao còn có lúc nóng nảy được? Chơi cờ có thể coi trọng tới việc lật đổ, có một số việc không phải trò chơi tập làm người lớn, không có đường rút lui để có thể đi lại một lần.

Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 14 tại nguồn: http://truyensextv2.com/quan-truong-quyen-14-full/

Hai ông lão một bên tiếp tục mượn cờ dụ người, một bên cũng bình tĩnh tự nhiên uống trà. Nhưng đều có tâm trạng bất an mà nhìn bầu trời phía đông sắp sáng rõ. Trên bàn có hai chiếc điện thoại di động hiếm thấy – với địa vị và trình độ của hai ông cụ, nhớ không rõ có bao nhiêu lâu không cần điện thoại di động nữa rồi. Điện thoại di động với bọn họ mà nói là cái gì đó làm hạ thấp thân phận.

– Mã có chậm, cũng nên qua sông rồi.

Lão Cổ cuối cùng so với ông cụ Ngô trong lòng cũng kém bình tĩnh hơn một chút, lại mở miệng nói.

– Vừa mới nói xong, điện thoại di động trên bàn bỗng nhiên vang lên một điệu nhạc êm tai. Lão Cổ trước tiên cầm lấy điện thoại di động, chưa ấn nút nghe mà đã liên tiếp ‘a lô a lô’ mấy tiếng liền.

Ông cụ Ngô còn đang cố tình bình tĩnh, chậm rãi mà cầm điện thoại di động lên, cười nhạo lão Cổ một câu:

– Lão Cổ, là điện thoại của tôi kêu.

Tuy là động tác thư thái nhàn nhã, giọng điệu bâng quơ, nhưng tay cầm chén trà của ông rung nhè nhẹ. Thân mình cũng có một chút căng thẳng. Vẫn là để lộ ra tâm trạng thật của ông.

Chờ cuộc điện thoại này đã lâu lắm rồi.

Ông cụ Ngô nhấn nút nghe, rất thản nhiên nói:

– Ai sáng sớm đã gọi điện thoại tới thế, ầm ĩ tôi không thể ngủ được?

Giọng Hạ Tưởng truyền tới nhẹ nhàng:

– Ông cụ, chào buổi sáng! Ông già rồi đi ngủ sớm một chút, phải để ý đến thân thể mình. Nếu ông có việc gì đau đầu nhức óc, thì đúng là lỗi của con rất lớn.

Ông cụ Ngô bị Hạ Tưởng đi guốc trong bụng, cười mắng:

– Dối trá, con làm sao biết ông không ngủ?

– Con đoán.

Hạ Tưởng cười ha hả.

– Con cũng nhờ ông chuyển lời cho lão Cổ, để ông ấy cũng yên tâm mà ngủ ngon, con sẽ mang tới cho ông ấy một ít thổ sản.

– Con làm sao biết ta và lão Cổ ngồi cùng một chỗ?

Ông cụ Ngô bị Hạ Tưởng chọc tức đến giở khóc giở cười, vẻ mặt vừa buồn cười vừa tức giận,

– Ông muốn cầm gậy mà đánh vào đầu con!

– Vẫn là con đoán!

Hạ Tưởng tiếp tục xỏ lá,

– Xin hai vị lão gia yên tâm, con tức khắc tới tỉnh Yến. Còn nữa, con không có điện thoại của lão Cổ cho nên con sẽ không gọi điện cho ông cụ đâu.

Điện thoại của Hạ Tưởng ngắt…

Ông cụ Ngô cầm điện thoại, sửng sốt hồi lâu, bỗng nhiên cười ha ha:

– Lão Cổ, lão Cổ, chúng ta đều để cho tên láu cá đùa giỡn một phen rồi.

Lão Cổ dường như không có nghe được lời nói của ông cụ Ngô, cầm di động lầm bầm một mình:

– Mất công cầm điện thoại đợi vớ vẩn, người kia không có số điện thoại của ta, hồ đồ rồi, hồ đồ rồi. Còn so ông xem nó gọi cho ai trước nữa chứ?

Đưa tay ném chiếc điện thoại qua một bên.

– Tới tỉnh Yến rồi? Lão Cổ dường như mới tỉnh ngộ lại,

– Nói như vậy, người của ta động thủ rồi?

Hình như chưa hết ý mà lại hỏi một câu:

– Hai lão già chúng ta như thế nào mà bị thằng con đùa giỡn?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 14
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 31/12/2017 12:36 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lăng Tiếu – Quyển 15
Lăng cung chủ đừng khinh người quá đáng! Âu Dương Phong xanh mặt nói. Lăng Tiếu đang định nói chuyện, chợt cau mày nhìn ra sau lưng đám người Âu Dương gia. Mau... chạy mau, đây là hang ổ bạch xà biến dị, có xà vương thất giai đỉnh phong đi ra rồi! Một thanh âm lo lắng vang ra từ bên dưới đáy...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Miêu Nghị – Quyển 36
Cầm đến danh sách đã kiểm tra xong, phát hiện ba gian tế, có gian tế rất bình thường, sau khi biết Đổ Ngân Kiều cũng là thám tử, Vân Tri Thu cũng rất kinh hãi, tái giá lại đã từng sinh tiểu hài tử, sắp xếp người như thể làm thám tử, người phía sau chuyện này thật đúng là làm khác với bình...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Miêu Nghị – Quyển 6
Cổ Tam Chính thình lình quay đầu nhìn lại, thấy bọn Miêu Nghị từ bên cạnh dãy núi đột ngột xuất hiện, Trấn Sơn Chùy khổng lồ như vậy đập tới lại càng nổi bật, lúc này giật mình kinh hãi. Y vung tay lên, Tích Lịch phi kiếm lập tức quay đầu bắn tới, điên cuồng tấn công Trấn Sơn Chùy...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba