Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 14 » Phần 49

Quan Trường - Quyển 14

Phần 49

Hạ Tưởng hai ngày qua vẫn ở tại nhà họ Ngô, ngay cả lão Cổ cũng mời hắn qua đó ở, hắn nhẹ nhàng cảm ơn và từ chối ý tốt của lão.

Ở nhà họ Ngô, là vì có thể ở khoảng cách gần xem một màn tuồng lớn, cũng là để điều khiển chỉ huy một màn tuồng lớn, là vì thời khắc quyết chiến cuối cùng.

Hơn nữa ở tại nhà họ Ngô thuận tiện hơn nhiều, có thể liên lạc bất cứ lúc nào với Liên Nhược Hạm, có thể dùng thực lực kinh tế khổng lồ ảnh hưởng đến cục diện chính trị, còn có thể gặp mặt Ngô Tài Dương bất cứ lúc nào, đối với thế cục cuối cùng tiến hành thúc đẩy tích cực mà có hiệu quả.

Hội nghị Cục Chính trị mở rộng là một hội nghị trọng đại, không chỉ gây ảnh hưởng sâu rộng đến cục diện chính trị trước mặt, thậm chí còn ươm mầm ảnh hưởng đối với thế cục tương lai mười mấy năm sau của quốc nội.

Bởi vì mười mấy năm qua, còn chưa từng có tiền lệ bổ sung ghế trống Ủy viên Cục Chính trị, mà ngay ở thời điểm Tổng bí thư sắp hết nhiệm kỳ, chẳng những phá lệ mà còn trịnh trọng đề bạt người được xưng là người nối nghiệp nhảy cóc Cổ Thu Thực, trong đó ý tứ hàm súc không nói cũng rõ, sự thành bại sẽ định đoạt địa vị lịch sử của Tổng bí thư.

Lực lượng các phe đều chuẩn bị cho cuộc đọ sức cuối cùng, không đến thời khắc cuối cùng, ai cũng sẽ không phất cờ nhận thua. Huống chi, các phe đều tự nhận trong tay còn có quân bài chưa lật.

Tuy rằng Hạ Tưởng một đường bụi mù cuồn cuộn về đến Bắc Kinh thành công, nhưng trong mắt các nhân vật lớn, đó chẳng qua là một màn kịch mà thôi. Kịch dài kịch ngắn, kịch sâu cay hay nông cạn đều không cần lo quá, quan trọng hơn chính là quyền lực còn, uy vọng còn thì quyền phát ngôn còn, cho nên mặc cho Hạ Tưởng là tên oắt con cũng tốt, là thanh niên hoi cũng được, mặc sức gây sức ép, mặc kệ gây sức ép kiểu gì, trong mắt một số người hắn vẫn còn là nhân vật bé nhỏ.

Thậm chí trong mắt bọn họ, một lọn sóng nổi lên khỏi mặt nước ở Tương Giang, rồi sẽ rơi trở lại Tương Giang, sẽ không làm nên sóng gió gì.

Nhưng nhân vật lớn cũng có lúc nhìn lầm, hoặc là ở địa vị cao lâu ngày, cho rằng tất cả mọi việc đều nằm trong tầm kiểm soát nên bỏ qua quy luật lịch sử vững chắc, đó là “vật cực tất phản, thịnh cực tất suy”, quyền lực như vậy, cuộc đời cũng như vậy, mọi sự vạn vật đại khái là như thế.

Nhân vật lớn có tự tin của nhân vật lớn, nhân vật nhỏ có mưu kế của nhân vật nhỏ. Hai ngày nay ở thủ đô, bên dưới sự qua lại thường xuyên thấp thoáng giữa lực lượng các phe, Hạ Tưởng cũng hoặc là gặp mặt đàm phán hoặc là điện thoại với rất nhiều người để chuẩn bị cú nhảy cuối cùng.

Người cần gặp mặt đầu tiên là Khâu Nhân Lễ.

Hai ngày trước, Khâu Nhân Lễ sau khi nghe xong điện thoại của Hạ Tưởng mới chính thức đoán được tâm tư của hắn. Thật ra Hạ Tưởng không phải là đá bóng đến cho y, mà là mượn tay y, đưa vấn đề khó nói hoặc nói cách khác là giao lễ vật đến tay Tổng bí thư.

Y chỉ là kiêm nhiệm Bí thư Đảng uỷ thứ nhất quân khu tỉnh Tề, lại không phải là Bí thư Đảng uỷ quân khu thành phố Lỗ, Hạ Tưởng không phải không rõ mấu chốt trong đó, mà là cố ý như vậy.

Bởi vì chắc chắn có người nói cho Hạ Tưởng biết, lực lượng quân đội duy nhất của nhà họ Khâu chính là tại quân khu thành phố Lỗ.

Hạ Tưởng đá tới không chỉ có một quả bóng cao su, mà là một lần cơ hội, cho nên Khâu Nhân Lễ chỉ là làm bộ khó xử, sau đó liền vui vẻ đáp ứng.

Sau khi thông qua nguồn tin nào đó thông báo cho quân khu thành phố Lỗ, không nằm ra ngoài dự liệu của Khâu Nhân Lễ, sớm đã có mệnh lệnh truyền từ phía Bắc Kinh đến quân khu thành phố Lỗ, ra lệnh quân khu thành phố Lỗ tiếp nhận một loạt người của quân khu Dự Cữu, sau đó chờ đợi chỉ thị tiếp theo…Khâu Nhân Lễ biết, cơ hội đã tới, phải nhanh chóng bắt lấy. Nếu không chẳng những rất có lỗi trước sự quan tâm của Hạ Tưởng, còn thể hiện nhà họ Khâu không có mắt nhìn.

Khâu Nhân Lễ quyết định lập tức về Bắc Kinh.

Vừa về Bắc Kinh, liền nhanh chóng gặp mặt các nhân vật cần thiết để đàm phán, Khâu Nhân Lễ biết được Hạ Tưởng ở tại nhà họ Ngô, liền đích thân đến nhà thăm hỏi.

Với địa vị chí tôn Bí thư tỉnh của Khâu Nhân Lễ lại đích thân tới gặp Hạ Tưởng, tự nhiên xem như đã hạ thấp mình, nhưng nếu đổi một cách nói khác, y đến nhà họ Ngô làm khách thì sẽ không thể hiện ra thân phận tôn quý của y.

Khâu Nhân Lễ cũng không nghĩ nhiều đến phép tắc, y và Hạ Tưởng quen biết đã lâu, tuy rằng đôi bên từng có mâu thuẫn, nhưng lúc này Hạ Tưởng và thế lực gia tộc có mối quan hệ ngày càng chặt chẽ, cũng không có xung đột lợi ích với nhà họ Khâu, hắn lại được Tổng bí thư đánh giá tốt, nhà họ Khâu đương nhiên mừng rỡ khi làm ơn mà không tốn công sức.

Hơn nữa Hạ Tưởng chủ động tặng quà cho y, y phải tự mình ra mặt đáp tạ mới có vẻ trịnh trọng.

Đi vào nhà họ Ngô, đương nhiên phải đến chào ông cụ Ngô. Hỏi han đôi chút qua loa, Khâu Nhân Lễ liền cùng Hạ Tưởng đi vào trong sân vườn, hai người toạ đàm dưới bóng cây.

– Vừa mới bắt đầu tôi còn tưởng rằng cậu đưa tới một quả bóng có gai, sau lại tưởng tượng, cậu đưa tới là quả sầu riêng.

Khâu Nhân Lễ so sánh rất hình tượng. Sầu riêng có gai, nhưng múi quả ngọt.

Vẻ mặt y thuần hậu tươi cười, hồn nhiên nhìn không ra vẻ oai nghiêm của y năm đó khi đảm nhiệm Bộ trưởng Bộ An ninh Quốc gia.

– Chắc chắn Bí thư Khâu lúc ấy là oán giận cháu, mắng cháu là kẻ dối trá, gây thêm phiền phức cho chú, có phải hay không?

Hạ Tưởng liền ác ý trêu chọc một câu.

– Cậu nói đúng.

Khâu Nhân Lễ không ngại trực tiếp thừa nhận.

– Suy nghĩ rất bình thường. Chuyện quân sự, bình thường không thể đụng vào, hễ đụng vào là bỏng tay, tôi và cậu lại không có giao tình sâu đậm, làm sao sẽ nghĩ ra là cậu đưa đến không phải kim hổ mà là sầu riêng? Sau đó liền nghĩ ra, thì mắng cậu một câu…

Trong tính cách của Khâu Nhân Lễ, vẫn là lòng ngay dạ thẳng.

Hạ Tưởng biết rằng y nói kim hổ là nói đến cây xương rồng cầu gai, đâm người cũng ghê lắm, liền mỉm cười:

– Bí thư Khâu thân là lãnh đạo và bề trên, mắng cháu khen cháu, trong mắt cháu đó đều là quý trọng cháu.

– Ha ha

Khâu Nhân Lễ cười lớn

– Chẳng trách Tự Phong vẫn cho rằng cậu mạnh hơn nó, khỏi phải nói, cái miệng này của cậu so với nó mạnh hơn không biết bao nhiêu lần rồi.

Sau khi cười xong, Khâu Nhân Lễ lại thu lại vẻ tươi cười:

– Nói đi, lễ vật của cậu tôi đã nhận, cũng cảm ơn. Có cái gì cần tôi hỗ trợ cứ việc mở lời.

Hạ Tưởng cười ha hả:

– Bí thư Khâu, ngài quá khách khí. Dựa vào mối giao tình của cháu và Tự Phong, giúp đỡ một chuyện nhỏ thì đâu cần chú phải đích thân đến nhà tạ ơn? Hơn nữa, hiện tại cháu cũng không có việc gì đại sự, vừa không thăng lên chức ở cấp bộ, lại không thăng chức Bí thư Tỉnh ủy, cũng không đáng để chú ra tay…

Khâu Nhân Lễ ngây người sửng sốt, lắc đầu cười:

– Nhóc tinh quái. Không, là kẻ đại dối trá.

Y dùng ngón tay chỉ chỉ Hạ Tưởng, lắc đầu cười.

Theo sau, Khâu Nhân Lễ và Hạ Tưởng liền tán gẫu các đề tài khác. Nói đến bước tiếp theo của Khâu Tự Phong cũng đến lúc lên phó bộ rồi, lúc này vừa đúng lúc có một cơ hội, hy vọng có thể thuận lợi thăng tiến.

Hạ Tưởng hiểu, Khâu Nhân Lễ phỏng chừng là nhắm vào chiếc ghế trống Phó chủ tịch tỉnh tỉnh Yến, Khâu Tự Phong một bước mà lên vị trí Phó chủ tịch tỉnh, kinh nghiệm lý lịch cũng đầy đủ rồi, dù sao tính đi tính lại, hắn được lên cấp Cục trưởng sớm hơn y hai năm.

Hàn huyên một mạch, Khâu Nhân Lễ liền cáo từ, Hạ Tưởng tiễn y tới cửa, lúc Khâu Nhân Lễ lên xe, mới nói một câu:

– Trước khi tôi đến, vừa mới nói chuyện điện thoại với Vĩnh Quốc.

Mới nói một nửa câu, liền cười với Hạ Tưởng, giơ tay vẫy vẫy rời đi.

Hạ Tưởng im lặng lắc đầu, đều là cao nhân sống lâu thành tinh, đã sớm nghĩ thông suốt các mấu chốt trong đó. Còn cố ý hỏi hắn, may mắn thay…Hắn trả lời được cũng đủ nhanh trí, mới không rụt rè.

Mỗi ngày giao tiếp với ông cụ Ngô, lão Cổ điều là việc có lợi, ít nhất giúp hắn khi đối mặt với những người sống lâu thành tinh, quan lớn như Khâu Nhân Lễ không đến mức bị đón đầu bắt lọn. Khâu Nhân Lễ đã sớm nghĩ ra trả ơn hắn như thế nào, nhưng lại đến khắc cuối cùng mới nói ra, chính là cố ý làm vậy.

Vốn buổi tối đã hẹn gặp mặt với Tống Nhất Phàm, lần này đến Bắc Kinh, Hạ Tưởng tính toán ở lại thêm mấy ngày, đợi có kết quả rồi mới về lại Tương Giang, dù sao hiện tại Tương Giang đang ở trong tình trạng thu dọn hiện trường, hai thành phố Chấn Đông, Hoài Dương cũng đang hạ màn. Hắn không ở đó cũng không ảnh hưởng đến cục diện, cho nên phải gặp Tống Nhất Phàm vì hai người có một đoạn thời gian không có gặp mặt rồi, Tống Nhất Phàm đã sớm oán giận hắn không dưới một nghìn lần.

Chỉ tiếc, Cổ Thu Thật đột nhiên tới chơi, làm rối kế hoạch của Hạ Tưởng.

Tới gần lần biểu quyết cuối cùng, lúc này Cổ Thu Thực ở thủ đô là hoàn toàn có thể lý giải.

Cổ Thu Thực tới chơi, Hạ Tưởng tự nhiên đẩy lùi cuộc gặp mặt với Tống Nhất Phàm, đừng nhìn hắn là sát thủ mặt ngọc khiến tham quan tỉnh Tương nghe tin đã sợ mất mật, nhưng ở trước mặt Tống Nhất Phàm, hắn chỉ là một anh trai phải biết nói những lời hay ý đẹp…Cuối cùng khuyên can, nịnh nọt mới nịnh được Tống Nhất Phàm vui vẻ, đồng ý với cô mấy ngày nay nhất định phải chơi cùng cô một lần, mới khiến Tống Nhất Phàm rất bất mãn mà đáp ứng.

Bình tĩnh mà xem xét, trong các cuộc điện thoại không ngừng của Liên Nhược Hạm, hay lúc nói chuyện với Tào Thù Lê, hay sau khi tổng kết lại các tin nhắn, tin trên mạng, cơ bản trong lòng Hạ Tưởng đã hiểu được thế cục Tỉnh Tương. Hơn nữa theo tin chính thức từ Tỉnh ủy truyền đến, có thể nói, động tĩnh của hai phe chính, phản tỉnh Tương đều sinh động mà hình tượng hiện ra trước mắt hắn.

Vì thế, Hạ Tưởng liền càng có tâm trạng ở lại thủ đô thêm mấy ngày.

Cổ Thu Thực đến thăm, thứ nhất là chào hỏi ông cụ Ngô, thứ hai là truyền đạt hàm súc đến Hạ Tưởng sự thăm hỏi ân cần của Tổng bí thư. Thể hiện sự quan tâm và quý trọng của Tổng bí thư đối với hắn…

Dọc đường đi nguy hiểm thật nhiều, Tổng bí thư còn chưa kịp thời ra tay hoàn toàn nằm trong dự tính của Hạ Tưởng. Nói thật, hắn cũng không có kỳ vọng Tổng bí thư sẽ ra tay, bởi vì dù sao sự tình không phải phát sinh ở ngoài sáng. Tổng bí thư cần một lý do đầy đủ, cần khiến cho đối phương đuối lý biến thành chứng cứ chính xác bày ra trước mặt, mới có thể sử dụng quyền lực của người đứng đầu.

Chỉ vì sự tình đề cập tới… Quân đội!

Cũng may hắn đã đem chứng cớ biến thành lễ vật, nhờ qua tay Khâu Nhân Lễ đưa tới, tin rằng việc điều chỉnh nhân sự trong quân đội sẽ theo sự kết thúc của Hội nghị Bộ Chính trị mà mở màn ra.

Tổng bí thư cố ý để Cổ Thu Thực ra mặt, lấy thăm hỏi ân cần và quan tâm làm lý do, khéo léo mà hàm súc truyền đạt đến hắn tình cảm quý trọng. Hạ Tưởng cũng rất cảm động.

Tổng bí thư thân là người đứng đầu, có rất nhiều sự việc không tiện nói và làm, hắn hoàn toàn có thể lý giải, cũng biết, phàm là đề cập đến sự việc quân đội, Tổng bí thư càng phải cẩn thận.

Tuy nhiên hắn cũng hiểu được một chút, Cổ Thu Thực lần này đến cũng không phải là chỉ để truyền lời, chắc chắn có thâm ý khác.

Hạ Tưởng tạm thời mượn thư phòng của ông cụ Ngô để gặp mặt Cổ Thu Thực, hắn mở cửa sổ ra, để không khí mát mẻ tràn vào, rất trịnh trọng rót một ly trà đưa cho Cổ Thu Thực:

– Bí thư Cổ, hội nghị ngày mai có phải tất cả đều thuận lợi hay không?

Cổ Thu Thực đón lấy ly trà:

– Thật khó nói lắm, biến số luôn luôn tồn tại, cậu cũng biết, dù sao kinh nghiệm lý lịch của tôi còn nông một chút, hơn nữa kinh tế tỉnh Hắc Liêu không khởi sắc lắm…

Hạ Tưởng liền thuận thế mỉm cười:

– Nếu tỉnh Hắc Liêu có hi vọng thu hút số vốn mười tỷ đô la Mỹ, có được coi là thêm điểm không?

– 10 tỷ đô la Mỹ? Nói đùa quá rồi sẽ làm người ta sợ đấy.

Vẻ mặt tươi cười của Cổ Thu Thực đầy thâm ý.

– Không nói giỡn, nhưng cũng không phải đầu tư thật, chỉ là cầm lấy, 10 tỷ đô la Mỹ xoay vòng ở tỉnh Hắc Liêu, không thật sự đầu tư gì cả.

– Ha ha, cái này thực sự chỉ có cậu mà thôi.

Cổ Thu Thực đứng dậy cáo từ.

– Tôi lại hy vọng nguồn vốn của cậu có cơ hội đầu tư thật.

Cổ Thu Thực nói một lời mà hai ý nghĩa, vừa ám chỉ y thuận lợi thăng chức, cũng vừa là ám chỉ Tào Vĩnh Quốc nhận chức như ước nguyện, đều là người thông minh, đều biết cái mà mỗi người đều cần.

Buổi sáng ngày hôm sau, Hội nghị Cục chính trị mở rộng chính thức mở họp.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 14
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 31/12/2017 12:36 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Dương Thần – Quyển 5
Không thể không nói, sự tính toán chu toàn của Chủ tịch Ngọc Lôi, quả thực người bình thường khó có thể đuổi kịp. Vả lại, từ đầu tới cuối, Lâm Chí Quốc chẳng hay biết gì, vì Lâm Nhược Khê và Lâm Khôn làm người bảo hộ suốt 20 mấy năm, là bởi Lâm Nhược Khê không chịu thừa nhận...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Lục Thiếu Du – Quyển 11
Các ngươi đáng lẽ nên giết Đông Vô Mệnh sớm mới phải, bây giờ còn để cho hắn đột phá Linh vương, sợ là muốn giết được lại càng khó, lần này ngươi nhất định phải giết chết Đông Vô Mệnh đó. Vị phụ nhân xinh đẹp thở hổn hển nói, xen lẫn bên trong tiếng rên rỉ. Ngươi thật đúng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Nhiếp ảnh gia may mắn - Tác giả The Kid
Hôm nay nhiếp ảnh gia V có hẹn chụp hình cho cô người mẫu ảnh T, nhưng mà chờ nãy giờ vẫn chưa thấy T tới. V kêu cô trợ lý của mình là N gọi điện cho T, đúng lúc đó T chạy vào và xin lỗi vì đến muộn. Trong lúc V đang chuẩn bị bối cảnh thì N cầm điện thoại xin chụp hình selfie với T, vì N...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba