Trước kia khu tập thể Ủy ban Xây dựng tập trung rất nhiều quan to, nhưng hiện nay chẳng còn mấy người. Dĩ nhiên, lúc đấy người có cấp bậc cao nhất là Tào Vĩnh Quốc. Từ khi Tào Vĩnh Quốc được thăng chức Phó thị trưởng thành phố Yến, sau đó tiếp tục thăng quan tiến chức nhưng vẫn không chuyển ra khỏi khu tập thể Ủy ban Xây dựng.
Nhưng mà sau này phòng còn đó, nhưng người thì không còn ở đó nữa, Tào Vĩnh Quốc sớm ra bên ngoài, Hạ Tưởng không ở tại thành phố Yến, Tào Thù Quân ở khu tập thể Sở Tài chính, căn phòng từng chịu giấc mộng của Hạ Tưởng đã trống không, ngoại trừ định kỳ có người tới vệ sinh thì đó chỉ là khoảng không vắng vẻ, không còn sức sống như năm đó.
Tào Vĩnh Quốc tuy không ở tại khu tập thể Ủy ban Xây dựng, nhưng những người sống ở khu tập thể vẫn lưu truyền truyền thuyết về ông.
Từ lúc chỉ là một cán bộ cấp Sở của tỉnh, rồi một bước lên mây, cho tới bây giờ lên tới Chủ tịch tỉnh Tây, người ở khu tập thể cứ mỗi khi nhắc tới ông lại có cảm giác hãnh diện, dường như Tào Vĩnh Quốc làm quan càng lớn bao nhiêu thì bọn họ được hưởng vinh quang bấy nhiêu.
Tuy rằng hiện nay các tiểu khu xa hoa ùn ùn xuất hiện, khu tập thể Ủy ban Xây dựng gần như bị quên lãng nhưng vẫn có không ít người xung quanh đến khu tập thể Ủy ban Xây dựng hỏi thăm tin tức về ngày trở về của Tào Vĩnh Quốc và Hạ Tưởng, có người muốn ra giá mua phòng của Tào Vĩnh Quốc để lấy vận may từ phong thủy. Có người muốn tạo quan hệ, kết giao với Tào Vĩnh Quốc và Hạ Tưởng.
Khu tập thể Ủy ban Xây dựng lưu truyền truyền thuyết của Tào Vĩnh Quốc, nhưng phần lớn là chuyện của Hạ Tưởng. Bởi vì nhắc đến lịch sử thăng chức của Tào Vĩnh Quốc cùng với vận mệnh mấu chốt của ông, nhất định phải nhắc đến sự xuất hiện của một nhân vật trọng yếu – Hạ Tưởng.
Thậm chí có người hiểu hiểu chuyện đã qua sự suy tính tỉ mỉ, toàn bộ làm theo một lần rồi cho ra một kết luận bất ngờ – Tào Vĩnh Phúc sắp phải đối mặt chuyện để đó không dùng đến, Hạ Tưởng bất ngờ xuất hiện ở nhà họ Tào, yêu đương với Tào Thù Lê, từ đấy về sau không lâu, vận mệnh Tào Vĩnh Quốc nghịch chuyển kinh người, chẳng những không bị an trí, mà còn được thuyên chuyển về thành phố Yến đảm nhiệm chức Phó thị trưởng, rồi còn tiến vào Hội nghị thường vụ, từ nay về sau, con đường tài lộc của Tào Vĩnh Quốc vô cùng rộng mở.
Đó là lý do khu tập thể Ủy ban Xây dựng lưu truyền truyền thuyết về Tào Vĩnh Quốc là chính, nhưng mọi người đều nói rằng bởi vì sau lưng cục trưởng Tào có một rể hiền.
Ngay từ đầu, mọi người bàn tán cục trưởng Tào nhiều, trưởng phòng Hạ ít. Sau đó, bàn tán chủ tịch tỉnh Tào và Thị trưởng Hạ số lần ngang nhau. Sau nữa, những lời nói về chủ tịch Tào dần dần ít hơn lời nói về Chủ nhiệm Hạ, mà cho tới hiện tại, những người ở khu tập thể Ủy ban Xây dựng, chỉ cần có người đi qua khu này, đều sẽ chỉ tay lên phòng 301, khoe khoang:
– Chủ nhiệm Hạ trước kia sống ở phòng 301 này đấy, là quan lớn đi ra từ khu tập thể Ủy ban Xây dựng.
Mặc dù trong cảm nhận của láng giềng ở xung quanh khu tập thể Ủy ban Xây dựng, Chủ tịch tỉnh Tào so với Chủ nhiệm Hạ vẫn là cấp trên, nhưng không ai không nhớ rõ, năm đó khi Chủ tịch Tào vẫn là Cục trưởng Tào, Chủ nhiệm Hạ chỉ là một sinh viên đại học vừa mới tốt nghiệp, so với Cục trưởng Tào thuộc cấp sở, Hạ Tưởng còn kém xa vạn dặm, bởi lúc ấy hắn đến cấp phòng cũng chẳng phải.
Mà nay Chủ tịch Tào là Bộ trưởng, Chủ nhiệm Hạ là Thứ trưởng, hơn 10 năm, Chủ nhiệm Hạ từ hai bàn tay trắng gần như đuổi theo kịp Chủ tịch tỉnh Tào cả đời làm quan, tốc độ lên chức cực nhanh, thực tình có thể dùng hỏa tiễn để hình dung, mà theo như các nơi ở tỉnh Yến lưu truyền sự tích Chủ nhiệm Hạ, thì lại là xuất thần nhập hóa, chỉ đá thành vàng, lại có thể dùng nét bút thần để hình dung.
– Thật sự là thần, Chủ nhiệm Hạ sau đó vài năm có thể vượt qua chủ tịch tỉnh Tào. Con rể hơn cha vợ, Chủ tịch tỉnh Tào khẳng định sẽ không thể không vui, mà còn vui đến cười toe toét.
– Vậy mà còn nói, bắt nạt người già không bắt nạt người trẻ, mọi người không phải đoán, không bao lâu nữa, Chủ nhiệm Hạ sẽ phù chính thôi.
– Bí thư Hạ sang năm mới 35 tuổi, đã là Thứ trưởng, mọi người nói anh ta về sau cấp quan sẽ cao cỡ nào? Giỏi, quá giỏi.
– Lần trước có một thầy bói đi ngang qua khu tập thể Ủy ban Xây dựng, thiếu chút nữa thì ngã lộn nhào, ông đoán thế nào? Ông ta nói khu này là chốn phong thủy trù phú, mây sương bay lên, sau này ắt sẽ có nhân vật lớn. Còn nói có thần khí…
– Tôi thấy, có nhân vật lớn hay không thì chưa nói tới, dù sao có thần khí là khẳng định, nếu không làm thế nào có thể tạo ra một thần nhân?
– Thân nhân nào vậy?
– Hạ Tưởng.
Vào lúc mọi người ở đây như thường ngày, nhàn rỗi lui tới một chỗ bàn luận sôi nổi ,bỗng nhiên chú ý tới khu tập thể Ủy ban Xây dựng bình thường mà yên tĩnh, bỗng nhiên ồn ào náo động hơn nhiều, một chiếc xe ô tô đắt tiền tiến đến khu tập thể, có ngưởi ước chừng, phải hơn mười chiếc xe, hơn nữa là xe ô tô đắt tiền mà ở thành phố Yến thường ngày khó gặp.
Vô cùng khí thế, phô trương của cải, gần mười mấy năm qua có một không hai.
Khu tập thể Ủy ban Xây dựng hiện tại không có quan to nào, chỉ còn lại một nhóm cán bộ công nhân viên chức lão thành làm việc ở Ủy ban Xây dựng năm đó, cấp bậc cao nhất chỉ là cấp Cục, thế nên khu tập thể Ủy ban Xây dựng có dấu hiệu xuống dốc dần dần, những người già thỉnh thoảng ngồi lại cùng nhau, nhắc lại sự huy hoàng năm cũ, tán gẫu qua ngày.
Cũng là lâu không có chuyện gì cho người ta bàn luận, đề tài cũ lặp đi lặp lại cũng trở nên nhàm chán, tất nhiên, nếu để cho bọn họ biết Tào Vĩnh Quốc sắp thăng nhiệm lên Bí thư tỉnh ủy tỉnh Hắc Liêu, mà Hạ Tưởng lại trở lại tỉnh Yến, thay đổi cục diện, bọn họ ắt hưng phấn tột độ, tinh thần Bát Quái lại hừng hực như thiêu đốt, chỉ tiếc đối với những người cả đời quanh quẩn bên vòng ngoài của quan trường mà nói, chỉ có thể truyền tai nhau một ít tin đồn, không đến được tới chân tướng chốn quan trường thực sự.
Nhưng ngay cả như vậy, cảnh tượng xuất hiện hôm nay, trong một thời gian rất dài, một lần nữa đã trở thành một đề tài thảo luận mãi mãi có ý vị không bao giờ chán của những người ở khu tập thể Ủy ban Xây dựng – Vô số những chiếc xe đắt tiền nối đuôi nhau vào, khiến cho cái sân của khu tập thể Ủy ban Xây dựng vốn không lớn trở nên chật ních, có một người bước từ trên xe xuống, dưới sự chiếu rọi của ánh nắng cuối thu, người đó hơi híp mắt, biểu hiện bình thản, vẻ mặt ôn hòa, mang nụ cười thản nhiên, ánh mắt dừng lại ở mỗi góc của khu tập thể, dường như là đứa con đi xa bao năm trở về quê hương, thần sắc có nét lưu luyến, còn có một chút hưng phấn thản nhiên.
Mặc dù đã một thời gian không gặp, nhưng nhiều người chỉ cần liếc mắt đã nhận ra người đó chính là nhân vật truyền kỳ mà cả khu tập thể trước nay vẫn lưu truyền – Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng vừa xuống xe, cửa trước của hơn 10 xe đều lần lượt mở ra, từ trên xe bước xuống vô số những nhân vật khiến người ta trông thấy mà thèm mà chỉ có thể ở nhìn tháy trên TV và tin tức truyền thông, không phải quan lớn quyền quý, chính là thương giới tinh anh…vv, mỗi người đều là một tấm gương, đều là một truyền kỳ, tiêu biểu ko phải quyền thế mà chính là của cải.
Nhưng nhân vật mới khiến người ta ngưỡng mộ, hiện giờ đều quay xung quanh Hạ Tưởng, với thái độ cung kính mà khiêm tốn, như các vì sao vây quanh mặt trăng, bảo vệ Hạ Tưởng ở bên trong, mọi người đều hướng ánh mắt về Hạ Tưởng, không phải kính sợ mà là kính yêu và ngưỡng mộ.
Bởi vì bất luận là đại quản gia của Ủy ban nhân dân tỉnh, mà toàn bộ hệ thống Ủy ban nhân dân tỉnh đều tốn kính ba phần, thậm chí một số Phó chủ tịch tỉnh cũng khách khí vài phần với Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân tỉnh Bành Vân Phong, hay đường đường là Thị trưởng của một thành phố Trần Thiên Vũ, hoặc là Chủ tịch Tôn Hiện Vĩ và Tiêu Ngũ của tập đòan loại hình lớn số một số hai hiện nay ở thành phố Yến, tất cả mọi người đều có một điểm giống nhau, đó là sự sùng kính và cảm kích phát ra từ nội tâm đối với Hạ Tưởng ở ngay trước mặt họ.
Không phải bởi vì Hạ Tưởng ở địa vị cao, mà bởi cách đối nhân xử thế của Hạ Tưởng, bởi vì nếu không có Hạ Tưởng, vốn không có Bành Vân Phong và Trần Thiên Vũ ngày hôm nay, cũng không có Tôn Hiện Vĩ và Tiêu Ngũ với sản nghiệp khổng lồ.
Hạ Tưởng, ở đây chính là người chỉ đường dẫn lối cho mọi người.
Hơn nữa mọi người càng rõ ràng hơn chính là, chưa từng có cuộc tụ hội quy mô lớn thế này, sẽ gây thành phương hướng phát triển trong một thời gian khá dài, là một lần kiểm duyệt và duyệt binh về thực lực và địa vị của từng người trong thể hệ của Hạ Tưởng, để xem mọi người có đủ tư cách gia nhập hệ thống trung tâm của Hạ Tưởng hay không.
Trong đó, những người trong quan trường giống như Bành Vân Phong và Trần Thiên Vũ, càng rõ ràng hơn một điểm đó là, lần tụ hội này, có khả năng quyết định bước tiến trọng yếu tiếp theo của bọn họ, cuộc gặp gỡ trọng đại liên quan đến việc tiến hay lùi trên quan trường của họ tại tỉnh Yến, nên chẳng ai dám phớt lờ.
Có vô số người dù bị đánh vỡ đầu cũng muốn chen vào hệ thống của Hạ Tưởng, cho dù ở vòng ngoài cũng được, mà những người đã vào được vòng ngoài lại muốn tiến vào trung tâm vòng tròn. Nhưng không ai không biết, vị trí trung tâm vòng tròn dù sao cũng hữu hạn, Chủ nhiệm Hạ không thể không có thái độ xa gần với nghìn nhân lực đã đưa vào hệ thống.
Hoạt động trọng thể quốc khánh, sẽ là một lần hội họp lớn mở ra một thời đại mới, quyết định sự sắp xếp vị trí của những người trong hệ thống của Hạ Tưởng.
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 14 tại nguồn: http://truyensextv2.com/quan-truong-quyen-14-full/
Nhưng Hạ Tưởng lại không nghĩ nhiều như vậy, sau khi xuống xe, nhìn lại nơi ấy và những gương mặt quen thuộc, trong lòng xúc động khôn xiết. Nước quê nhà, người quê nhà, đối với hắn khu tập thể Ủy ban Xây dựng luôn luôn là một nơi chứa chan tình cảm, bởi vì hồi đầu tuy rằng hắn mượn lực của Tống Triêu Độ, nhưng trên thực tế cha vợ là khởi nguồn trên con đường của hắn, là sự trợ lực không thể thiếu.
Cha vợ ngày mai mới đến, cũng là thời điểm đề xuất yêu cầu với cha vợ, khởi động toàn diện mạng lưới quan hệ tại tỉnh Yến, vì bảo vệ lực lượng trong hệ thống, mà đã đến thời điểm hành động !
Ánh mắt dừng lại trên người của những người vây xung quanh, Hạ Tưởng mỉm cười, người đông quá, phòng của cha vợ dù có lớn, cũng không chứa được mấy chục người, liền bảo Tiêu Ngũ:
– Để Vân Phong và Thiên Vũ ở lại, còn những người khác thì đến tòa nhà Tề Thị trước đi.
Mọi người mặc dù đều là nhân vật nhất hô bá ứng ở địa bàn hay trong ngành nghề của mình, nhưng Hạ Tưởng giọng điệu tuy nhẹ nhàng và lạnh nhạt, cũng không phải ngữ khí ra lệnh, nhưng không có bất cứ ai có ý niệm phản kháng trong đầu, mọi người đều lần lượt quay đầu lại, trong nháy mắt đi không còn một ai.
Mọi người vừa đi, láng giềng của khu tập thể Ủy ban Xây dựng mới dám tiến đến đây, chào hỏi Hạ Tưởng. Hạ Tưởng ai đến cũng không cự tuyệt, một chút làm cao cũng không có, ôn hòa mà thong dong bắt tay mọi người, ước chừng phải mất hơn nửa giờ mới thoát thân và đi lên lầu.
Trong nhà mọi thứ đều như cũ, chỉ có điều vì lâu không có người ở nên có chút vắng vẻ. Mặc dù phần lớn mọi người đã đi về tòa nhà Tề Thị, nhưng trong nhà vẫn chen chúc đầy người, chút vắng vẻ bị xua tan bởi sự náo nhiệt lạ thường.
Tào Thù Lê vội vàng đi đun nước tiếp khách, mọi người đều bắt tay vào làm không dám để chị dâu phải đụng tay – mặc dù cô bé Lê thực ra so với phần lớn người ở đây đều kém tuổi, nhưng mọi người ở trước mặt cô đều kính nể cô vài phần.
Bỗng nhiên có người gõ cửa.
Trần Thiên Vũ ở gần cửa nhất, vội đi mở cửa, rồi sợ ngây người:
– Chủ nhiệm Mã…
Người tới chính là Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật kiêm Giám đốc sở công an, Ủy viên thường vụ tỉnh ủy Mã Kiệt – Mã Kiệt vốn có quan hệ với Tống Triêu Độ, ông ta đầu tiên đến gặp mặt Hạ Tưởng, cho thấy sự bắt đầu về việc liên kết của thế lực các nơi mà trước nay chưa từng có ở tỉnh Yến.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 14 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 31/12/2017 12:36 (GMT+7) |