Cho tới nay, Mã Kiệt và Tống Triêu Độ quan hệ vô cùng tâm đầu ý hợp, sau khi Tống Triêu Độ rời khỏi tỉnh Yến, ông ta vẫn nằm trên chiến tuyến hệ thống công an, Hạ Tưởng coi như có thể trông cậy vào mạng lưới quan hệ của ông ta.
Hôm nay nghe Tống Triêu Độ nói Hạ Tưởng đã đến thành phố Yến, vừa hay ông ta đang ở khá gần, liền đến đây gặp. Nếu dựa theo xếp hạng đối chiếu, lấy thân phận của Hạ Tưởng là Chủ nhiệm ủy ban Kỷ luật tỉnh, so với ông ta ở Tỉnh ủy còn cao hơn rất nhiều, Mã Kiệt trong lòng hiểu rõ, tiền đồ của Hạ Tưởng là vô giới hạn.
Nghe được tin Mã Kiệt đến đây, Hạ Tưởng cũng hơi kinh hãi.
Trong Tỉnh ủy tỉnh Yến, trong nhóm ủy viên thường vụ có quan hệ không tồi và có thể tư giáo với hắn, không bao gồm Mã Kiệt. Có lẽ là bởi vì Mã Kiệt đối nhân xử thế rất ngay thẳng, cái gì cũng phải có nguyên do của nó. Thế nên cho dù Mã Kiệt luôn luôn nhất trí với hắn trong những đại sự nhưng hai người qua lại cũng rất ít.
Hạ Tưởng đang tính toán bên trong Tỉnh ủy tỉnh Yến, lực lượng của một mình hắn có thể huy động rốt cuộc lớn cỡ nào, chỉ cần sơ sót Mã Kiệt, và không tính toán cả ông ta trong đó, không muốn vừa mới tiến vào đã có niềm vui bất ngờ.
Hạ Tưởng nghênh đón ở cửa, thấy Mã Kiệt mặc vest thời trang, khoanh tay mà tiến đến, rất nhẹ nhàng tùy ý, liền biết là cuộc gặp gỡ mang tính chất cá nhân, vội vàng đưa ông ta vào trong phòng:
– Bí thư Mã hạ cố đến thăm, tôi vừa mới về thành phố Yến đã gặp được chuyện vui đầu tiên.
Mã Kiệt ha hả cười:
– Nói như vậy, từ lúc Chủ nhiệm Hạ trở về đây, việc vui hẳn không ít?
Ánh mắt y đảo qua, dừng lại ở Bành Vân Phong và Trần Thiên Vũ, chủ động giơ tay qua.
– Trưởng ban thư ký Bành, Thị trưởng Trần, các anh đúng là tuổi trẻ dai sức, tay chân nhanh nhẹn, đã đến trước tôi rồi.
Mã Kiệt nói chuyện khôi hài, Bành Vân Phong và Trần Thiên Vũ cũng không nói những lời lẽ khách sáo, liền không phân cao thấp mà nói vài câu vui đùa.
Bành Vân Phong và Mã Kiệt coi như có chút quen biết, Trần Thiên Vũ và Mã Kiệt tiếp xúc không nhiều lắm nhưng cũng đã quen mặt. Mã Kiệt cũng thấy rõ Bành Vân Phong và Trần Thiên Vũ là lực lượng do Hạ Tưởng bồi dưỡng ở tỉnh Yến, hơn nữa hai người quả thật cũng ở vị trí trọng yếu, đối với hai người cũng có chút khiêm nhường.
Tán gẫu vài câu, nói đến Tào Vĩnh Quốc ngày mai trở về, còn nói Trống Triêu Độ khả năng không có thời gian trở lại thành phố Yến, không khí càng ngày càng hòa hợp, vừa lúc đến giờ cơm trưa, Bành Vân Phong quan sát thấy Hạ Tường nhếch mắt, lập tức hiểu ý liền nói nửa đùa nửa thật:
– Bí thư Mã vẫn ở trụ sở Tỉnh ủy làm việc, ngẩng đầu thấy cúi đầu gặp nhưng tôi chợt nhớ ra chưa có dịp mời ông một bữa cơm, chẳng hay hôm nay sắp đặt không bằng nhân duyên, trưa nay chúng ta hãy cùng nhau mở tiệc.
Nếu Bành Vân Phong chỉ nói như vậy, thành ý có nhưng độ mạnh yếu chưa đủ, Mã Kiệt có thể từ chối, nhưng Bành Vân Phong vốn chính là người có tâm tư trong sáng, sau khi lại rèn luyện ở vị trí Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân tỉnh, càng ân tình thạo đời, bổ sung một câu:
– Tôi mạn phép có lời, kỳ thực hôm nay Chủ nhiệm Hạ mời rượu bạn bè và khách, đều là những người muốn kết thành bạn tốt với nhau…
Cuối cùng một câu ám chỉ ý tứ, hàm súc rõ ràng, Mã Kiệt coi Hạ Tưởng như là bạn tốt, hơn nữa y cũng biết rõ sức ảnh hưởng kinh người của Hạ Tưởng tại tỉnh Yến, và việc kết giao với Hạ Tưởng đối với y mà nói là trăm cái lợi mà không có cái hại nào.
Mã Kiệt hôm nay đến đây, chẳng qua là do Tống Triêu Độ gọi điện, Tống Triêu Độ nửa là đùa cợt nửa là thật sự, muốn y thay ông ta thăm hỏi Hạ Tưởng, y cũng có ý tiếp cận Hạ Tưởng nên mới có hành động này, không hề nghĩ là Bành Vân Phong thay Hạ tưởng mời y dự tiệc, ít nhiều ngoài dự kiến của y.
Hạ Tưởng mỉm cười, khẽ gật đầu, cũng nói:
– Chú Mã không cần khách khí, nếu không tôi sẽ gọi điện cho chú Tống nói rằng chú không thích hòa mình với người trẻ, không nên ép buộc?
– Ha ha, định tố cáo tôi à, Hạ Tưởng, cậu cũng không nên châm ngòi ly gián tôi và Triêu Độ, quan hệ giữa tôi và ông ta đã được vài chục năm rồi…
Hạ Tưởng một câu xưng hô thân thiết, bỗng chốc kích thích trong lòng Mã Kiệt, y mới ý thức được, cán bộ cấp Phó tỉnh trẻ tuổi ở trước mặt, có quầng sang chói mắt, thực ra cũng có thể kết làm thân thiết.
– Tuy nhiên lại phải nói cho rõ, tôi rất mong muốn được hòa cùng với người trẻ tuổi.
Một lời nói ra, khiến cho cuộc gặp gỡ hôm nay, lại nhiều thêm một vị quan to cấp phó tỉnh.
Thực ra với sức ảnh hưởng của Hạ Tưởng tại tỉnh Yến, có thể mời đến vài vị Ủy viên thường vụ tỉnh ủy, nhưng một là hôm nay tập trung chủ yếu là bạn bè thân thích, là thành viên tổ chức chính trị và kinh tế, hai là dù sao cũng là ngày đầu tiên tụ hội, thời gian gấp gáp, không kịp mời những mối quan hệ quan trọng.
Mã Kiệt không ngờ đến, xem ra phải cảm tạ Tống Triêu Độ.
Hạ Tưởng âm thầm bùi ngùi, Tống Triêu Độ đã rời xa tỉnh Yến, tuy nhiên trên thực tế vẫn chú ý chặt chẽ mọi nhất cử nhất động bên trong, sự xuất hiện của Mã Kiệt chắc chắn không phải do Tống Triêu Độ thuận miệng mà nói, Tống Triêu Độ cũng sẽ không rảnh rỗi đến độ hướng cho một gã Ủy viên Tỉnh ủy đến chào hỏi hắn – Sợ là Tống Triêu Độ nghe được hoặc đoán ra Phạm Duệ Hằng trước khi từ chức sẽ có hành động đáng ngờ. Bởi vậy, việc Mã Kiệt xuất hiện đã tạo một động lực cho hành động của hắn.
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 14 tại nguồn: http://truyensextv2.com/quan-truong-quyen-14-full/
Hạ Tưởng dự đoán không sai, giữa Tống Triêu Độ và hắn quả thật có độ ăn ý cao, mà sau đó Mã Kiệt cũng đặc biệt vui mừng đầu tiên cùng Hạ Tưởng đến gần, khiến hắn tiến thêm một bước đứng vững vàng tại tỉnh Yến và thu hoạch cũng rất phong phú.
Trên đường đi tới tòa nhà Tề Thị, Hạ Tưởng nhận được điện thoại của Tào Vĩnh Quốc.
Tào Vĩnh Quốc đã bố trí ổn thỏa mọi thứ, sáng mai đến thành phố Yến, chỉ đưa theo lái xe và thư ký, không có người ngoài. Biết được Hạ Tưởng và Mã Kiệt đang đi cùng một xe, Tào Vĩnh Quốc vui vẻ mà nói mấy câu với Mã Kiệt.
Chuyện Tào Vĩnh Quốc sắp thăng chức lên Bí thư tỉnh ủy Hắc Liêu, Mã Kiệt cũng nghe tin đồn thổi, nhưng không dám xác định, dựa vào cấp bậc của ông ta, muốn hỏi thăm cũng có thể biết đại khái nhưng ông ta không muốn để tâm, cũng không hỏi nhiều.
Tuy nhiên trò chuyện với Tào Vĩnh Quốc lại nhớ tới thời gian trước kia vẫn là chốn tâm tình tốt.
Nghe xong điện thoại của Tào Vĩnh Quốc, Mã Kiệt cảm thấy quyết định hôm nay vô cùng chính xác, kết thân với Hạ Tưởng, chẳng những tương đương với trả cho Tống Triêu Độ một ân tình, mà còn gián tiếp tiếp cận được Tào Vĩnh Quốc, trước tiên không đề cập tới Tào Vĩnh Quốc có khả năng nhậm chức Bí thư tỉnh ủy Hắc Liêu, chính là chỉ nhờ có Hạ Tưởng trẻ tuổi và thực lực, không chỉ là sức ảnh hưởng tại tỉnh Yến mà còn là ở toàn quốc, đều là vô số lý do mà ông ta nghĩ ra.
Thế nên…Mã Kiệt không nén nổi tò mò thủ thỉ:
– Chủ nhiệm Hạ, tôi nghe loáng thoáng hình như Chủ tịch tỉnh Tào có khả năng thay đổi vị trí?
Đối mặt với sự dò xét của Mã Kiệt, Hạ Tưởng cũng không hề giấu giếm, cũng chút hàm ý:
– Phải mở hội nghị toàn thể lần thứ ba rồi…
– Cổ Thu Thật muốn vào cục?
Mã Kiệt lập tức hiểu ra mấu chốt vấn đề.
Thông tin Cổ Thu Thật vào cục, trong quan lớn cấp phó tỉnh, người biết cũng có nhưng cũng không nhiều, không có mấy người như Hạ Tưởng có được sự thuận lợi trực tiếp tiếp xúc với cấp trên, càng không có mấy người có tư cách và thực lực tham dự vào cuộc đấu tranh chính trị ở tầng cao nhất, hơn nữa sự việc của Cổ Thu Thật là Tổng bí thư yêu cầu xuống, vẫn trong trạng thái nghiêm khắc giữ bí mật.
Tất nhiên, không ít quan lớn cấp tỉnh và cấp bộ hiểu rõ, nhưng không ai nói ra. Có đôi khi, đãi ngộ chính trị không chỉ biểu hiện ở ô tô đắt tiền mà còn là quyền lực lớn hơn ở phía trên, còn biểu hiện ở chỗ trước một bước biết được quyết định then chốt của trung ương.
Nếu thuộc về đặc quyền của bản thân, chẳng ai đem quyền lực trao cho cấp dưới, nhưng với thông tin cơ mật trọng đại này, tất cả quan lớn cấp tỉnh và cấp bộ đều kín như bưng.
Đề tài thảo luận của Hội nghị toàn thể lần thứ ba công khai ra ngoài là vấn đề nghiên cứu nông thôn, cũng không chính thức nhắc đến vấn đề nhân sự, Mã Kiệt cũng không nắm rõ nội tình.
Hạ Tưởng chỉ khẽ gật đầu, từ chối cho ý kiến đối với vấn đề của Mã Kiệt, thật ra là tỏ vẻ thừa nhận nhưng lại lập tức chuyển hướng đề tài:
– Bí thư Mã, hôm nay tôi gặp được Đàm Quốc Thụy ở sân bay.
Nếu như vừa rồi thấy Hạ Tưởng ngầm thừa nhận suy đoán là mọi thứ sắp phát sinh, khiến Mã Kiệt hơi kinh ngạc, như vậy Hạ Tưởng lại lần nữa nắm rõ tin tức, khiến cho ông ta giật mình kinh hãi. Hạ Tưởng rời khỏi tỉnh Yến đã hơn một năm, giờ quay lại tỉnh Yến chẳng những thanh thế lớn mà còn dường như đang chuẩn bị cho một ván cờ quan trọng, lần này đi dự tiệc hẳn là gặp đúng lúc?
Đàm Quốc Thụy… Không phải là người đối phó với Hạ Tưởng, ông ta tìm Hạ Tưởng là có ý đồ gì?
Hạ Tưởng không thừa nước đục thả câu, thẳng thắn nói ra vấn đề:
– Bí thư Mã, Phó chủ tịch Đàm nói cho tôi biết, trước khi Bí thư Phạm chuẩn bị từ chức, có hành động lớn tại tỉnh Yến, trong đó có một chút điều chỉnh ảnh hưởng đến lợi ích của tôi nên tôi có chút bất mãn!
Hạ Tưởng không phải Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật tỉnh Yến, nhưng hắn dù sao cũng là cấp phó tỉnh, lại bất mãn với việc điều chỉnh nhân sự và chỉ trích một vị đường đường là Bí thư Tỉnh ủy, người khác nghe thấy có hơi chói tai, thậm chí sẽ cho rằng Hạ Tưởng kiêu ngạo, ngông cuồng tự đại, nhưng khi Mã Kiệt nghe, Hạ Tưởng giọng điệu tuy nhạt nhưng lại có dũng khí và sự tin tưởng kiên định khi đối mặt với Phạm Duệ Hằng.
Mã Kiệt trong lòng nhảy dựng lên, im lặng tính toán, lòng không khỏi thất kinh, trước kia vô tâm không để ý sức ảnh hưởng của Hạ Tưởng tại tỉnh Yến, hiện tại cẩn thận nghĩ lại, đúng là khiến ông ta khiếp sợ tột đỉnh.
Hạ Tưởng rời khỏi tỉnh Yến đã một năm có lẻ, hơn nữa đã không còn đảm nhiệm bất cứ chức vụ gì ở tỉnh Yến, nhưng sức ảnh hưởng và quyền phát ngôn đối với Ủy viên thường vụ tỉnh ủy bên trong tỉnh Yến, thậm chí đến Bí thư Đảng Ủy Công An xếp hạng thứ năm này cũng không sánh bằng!
Bất luận Phạm Duệ Hằng xuất phát từ mục đích trêu chọc Hạ Tưởng hay không, Mã Kiệt có thể thấy rõ, Bí thư Phạm sắp phải ra đi, vẫy chào tạm biệt đến nơi rồi, muốn chính mình được đề bạt thì đừng đụng vào ích lợi của Hạ Tưởng, chẳng lẽ lão ta ngu muội đến vậy?
Mã Kiệt càng biết, Hạ Tưởng giáp mặt mà nói rõ chô ông ta một hàm nghĩa khác, là muốn có một câu trả lời từ ông ta. Bởi vì sau khi Hạ tưởng bày ra trận thế như vậy, một cuộc đối kháng là không thể né tránh.
Mã Kiệt trầm giọng nói ra lập trường của mình:
– Bí thư Phạm có ý tưởng rất bình thường, nhưng không dễ lạc quan đó là, lực cản cũng sẽ rất lớn.
Hạ Tưởng cười hài lòng, nói ra một câu khiến Mã Kiệt mở cờ trong bụng:
– Chú Mã, lát nữa tôi sẽ giới thiệu một vị lão lãnh đạo của tỉnh Yến, chú gặp được ông ấy chắc chắn về sau sẽ cảm tạ tôi.
Cách nói về vị lãnh đạo đầy thâm ý, Mã Kiệt bất chợt nghĩ tới một người, không khỏi vừa mừng vừa sợ, chẳng lẽ Hạ Tưởng mời ông ta đến thật?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 14 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 31/12/2017 12:36 (GMT+7) |