Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 14 » Phần 92

Quan Trường - Quyển 14

Phần 92

Bữa tiệc ở cao ốc Tề Thị đã đến cao trào.

Khi hai gia đình Hạ Tưởng, Tào Thù Lê và Tào Thù Quân, Mộng Thủy Dao đến tòa cao ốc Tề Thị vẫn chưa đến chín giờ sáng.

Hạ Tưởng vừa đến tòa nhà, phát hiện thấy Tề Á Nam và Tiêu Ngũ không ở đó, hỏi mới biết hoá ra Tề Á Nam và Tiêu Ngũ đã tự ý đi đón Hạ Thiên Thành. Hắn chỉ có thể cười, trong ngày vui cũng không muốn phê bình gì hai người.

Tòa cao ốc Tề Thị trải thảm từ cửa, hoa tươi rải đường, mọi người vui mừng náo nhiệt, khiến người qua đường đều ào ào dừng chân lại xem. Hạ Tưởng thấy chẳng còn cách nào, Tề Á Nam quá nhiệt tình, chẳng qua chỉ là một bữa cơm thân mật trong gia đình, không cần phô trương thanh thế lớn như vậy.

Hơn nữa Tôn Hiện Vĩ, Thẩm Lập Xuân, Phùng Húc Quang cũng không mời mà tới, nhất định muốn giúp đỡ. Nhiệt tình khó lòng từ chối, Hạ Tưởng cũng không tiện phê bình bọn họ điều gì, đều là bạn bè nhiều năm, nếu quá khách sáo với nhau lại trở thành xa cách.

Mấy ông lớn trong giới kinh doanh của thành phố Yến vốn đi đâu cũng tiền hô hậu ủng, vô cung oai phong bây giờ lại chạy trước chạy sau, tự mình bắt tay vào làm mọi chuyện, khiến cho những người biết thân phận bọn họ cảm thấy kinh ngạc, càng nể phục cách đối nhân xử thế của Hạ Tưởng hơn. Bởi vì với thân phận của bọn họ, cho dù là Tỉnh ủy ra mặt cũng không có ai dám bảo bọn họ đi làm mấy việc lặt vặt, những chuyện có thể khiến bọn họ đích thân đứng ra chuẩn bị cũng chỉ có thể là bọn họ tự nguyện…

Chỉ có thể nói rõ một điều, sức hấp dẫn từ nhân cách của Hạ Tưởng là nguyên nhân duy nhất khiến mọi người cảm phục.

Cuộc sum họp gia đình lần này, Hạ Tưởng không thông báo với bất kì ai trong quan trường, cho nên thanh thế có lớn hơn nữa thì cũng chỉ mang tính cá nhân, người khác cũng khó mà nói ra nói vào. Hạ Tưởng và Tào Vĩnh Quốc hiện nay không phải quan chức ở tỉnh Yến, cũng không sợ có người đồn đại lung tung.

Chỉ mong những vị khách không mời mà đến càng ít thì càng tốt. Hạ Tưởng bước xuống bậc tam cấp, nhìn thấy chiếc Santana bị một đoàn xe vây quanh tiến vào bãi đỗ xe, trong lòng không hiểu vì sao bỗng nhiên lo lắng buổi tụ họp hôm nay quá náo nhiệt.

Nhưng nghĩ lại, náo nhiệt cũng không có gì không tốt, cùng lắm thì khiến Phạm Duệ Hằng cảm thấy ồn ào và bực bội thôi. Đối với hắn mà nói, chỉ cần khiến người nhà vui vẻ là được, cần gì để ý tới suy nghĩ của cha con nhà họ Phạm?

Nhìn thấy cha già tóc đã dần hoa râm nhưng tinh thần vẫn minh mẫn, còn có mẹ thì da dẻ hồng hào, Hạ An đang dần phát tướng và bước đi cũng dần ổn định, cùng với Hứa Ninh cùng ánh mắt đang trốn tránh không thoải mái, Hạ Tưởng vẫn vui vẻ mỉm cười. Người nhà chính là tài sản lớn nhất, vinh hoa phú quý, công danh lợi lộc cũng không bằng sự bình an và hạnh phúc của họ.

Hạ Thiên Thành bước lên trước một bước, đi ngay tới trước mặt Hạ Tưởng, đầu tiên là nhìn Hạ Tưởng từ trên xuống dưới vài lần, cười ha hả:

– Thằng nhóc này khá lắm, cơ thể rất rắn rỏi, tốt, tốt lắm.

Người nhà không để ý rằng anh kiếm được bao nhiêu tiền, làm quan to đến thế nào, chỉ muốn anh khỏe mạnh là tốt rồi.

Mẹ thì cười tủm tỉm nói:

– Thanh thế lớn quá đấy, cậu cả, đừng làm gì quá phô trương, chúng ta phải tích phúc.

Hạ An đã ở trong quan trường nhiều năm, cũng hình thành thói quen quan cách nhất định, bình thường đi đường cũng có dáng vẻ đường bệ ra oai của quan chức. Nhưng anh ta vừa thấy Hạ Tưởng, vẻ mặt liền lập tức cười yếu ớt, trở lại với dáng vẻ của một cậu em trai, chỉ gọi một tiếng cộc lốc:

– Anh…

Trên mặt Hứa Ninh vẫn còn vết bàn tay, mặc dù không rõ, nhưng Hạ Tưởng vẫn nhìn lướt một cái là biết. Hắn đương nhiên biết tính tình của Hứa Ninh, mặc dù thiền cận, lại hay lắm chuyện, nhưng nói chung cũng không có ý xấu. Chờ sau khi Hứa Ninh rụt rè gọi một tiếng “Anh”, hắn mới gật đầu nói:

– Hứa Ninh, bây giờ Hạ An đã lên tới Huyện ủy, bước tiếp theo có khả năng sẽ đảm nhiệm chức Phó thị trưởng. Thù Quân bây giờ mới là Trưởng phòng ở Sở Tài chính, cậu ta muốn đảm nhiệm Phó giám đốc sở còn phải chờ từ năm sáu năm trở lên. Nơi địa phương không thể so với tỉnh thành, mọi chuyện phức tạp hơn, phiền toái cũng nhiều hơn, em phải thông cảm cho Hạ An nhiều hơn.

Trước tiên là nhắc nhở Hứa Ninh, lại lập tức nói tiếp:

– Nghe nói em có một cậu em họ tốt nghiệp đại học xong vẫn còn ở Bắc Kinh? Cậu ta có chí hướng gì, nói sớm cho anh một tiếng, nếu tiện thì anh giúp đỡ một chút…

Hứa Ninh được Hạ An chỉ bảo, cũng hiểu đôi chút về thị phi trong quan trường. Lời của Hạ Tưởng phê trước khen sau, chỉ ra rất rõ, Tào Thù Quân có một người cha là Chủ tịch tỉnh, còn có một ông anh rể là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh, vị trí bây giờ còn không bằng Hạ An. Mà Hạ An chỉ có một ông anh là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh, cho nên so sánh với nhau nếu còn không biết thỏa mãn thì chính là không biết điều.

Nhưng sau đó lại chủ động đề xuất giúp cô giải quyết một vấn đề khó khăn không lớn cũng chẳng nhỏ, khiến cô nở mày nở mặt với người nhà, liền khiến cho Hứa Ninh vừa hổ thẹn lại vừa vô cùng cảm tạ tấm lòng khoan dung rộng lượng của Hạ Tưởng. Đôi mắt cô đỏ lên, gần như nói không nên lời:

– Anh, đã làm phiền anh…

Hạ An đứng bên thấy vô cùng xấu hổ, so với Hạ Tưởng, trí tuệ chính trị và cách xử lý mọi chuyện của cậu quả là vẫn còn có thiếu sót không ít, về sau còn cần phải học tập Hạ Tưởng rất nhiều.

Hạ Thiên Thành và Trương Lan nhìn nhau, cũng vui mừng nở nụ cười.

Một giờ sau, đoàn của Tào Vĩnh Quốc cũng tới nơi.

Tinh thần Tào Vĩnh Quốc rất tốt, Vương Vu Phân cũng vui vẻ ra mặt. Người ta thường nói khi người ta có chuyện vui thì tinh thần sảng khoái quả nhiên không hề sai chút nào.

Tào Vĩnh Quốc bắt tay Hạ Tưởng, chỉ nói mấy câu liền chuyển sang nói cười với không ngớt với Hạ Thiên Thành. Cũng đúng, từ trước đến nay đề tài giữa cha vợ và con rể rất ít. Sau đó, người mấy nhà coi như thực sự tụ họp với nhau, đi vào trong phòng.

Trương Lan vừa đến đã tìm cháu trai, lại thấy cháu trai không có nhà, liền trách Hạ Tưởng nên đón Hạ Đông trước. Ông nội bà nội yêu thương cháu trai là chuyện thường tình, tuy nhiên sau đó Trương Lan lại hỏi thêm một câu, không khỏi khiến Hạ Tưởng nhức đầu.

– Con bé Nhược Hạm hôm nay có tới không? Còn con trai Liên Hạ của nó nữa, nếu tới thì cùng nhau đến đây chơi với Hạ Đông cho đông vui.

Hạ Tưởng xấu hổ không biết trả lời thế nào, Tào Thù Lê trước tiên là thầm liếc mắt nhìn hắn một cái, lại lặng lẽ véo tay hắn, rồi mới tươi cười đáp:

– Mẹ, chị Liên sắp đến rồi, Hạ Đông và Liên Hạ cũng tới.

Hạ Tưởng đành phải đau khổ chịu sự trả thù của Thù Lê, chỉ có điều ánh mắt đầy ẩn ý của mẹ khiến hắn như bị kề dao vào lưng, vội tìm lý do chạy ra ngoài.

Giống như Trương Lan, Vương Vu Phân vừa xuống xe cũng tìm Hạ Đông. Tuy nói Hạ Đông chỉ là cháu ngoại của bà, bây giờ bà cũng đã có cháu trai, nhưng Vương Vu Phân lại không hề thân cháu nội mà xa cháu ngoại, ngược lại còn có vẻ yêu quý Hạ Đông hơn một chút.

Nghe thấy Hạ Đông đang đi trên đường, Vương Vu Phân nói hơi có vẻ trách giận:

– Thù Lê, con và Hạ Tưởng cũng thật là. Con của mình mà không tự đưa đi, còn trẻ như vậy mà đã lười biếng. Đợi đến khi Hạ Đông trưởng thành không thân thiết với các con nữa, lúc đó các con mới hối hận đấy.

Hạ Tưởng cười ha hả, không hề cãi lại, Tào Thù Lê cũng không giải thích, chỉ cười, khiến Vương Vu Phân thật sự không có cách nào, chỉ có thể khoát tay đi vào trong:

– Thôi tùy các con, thanh niên có cách sống của thanh niên, thảnh thơi cái gì chứ, thật là…

Cũng may Liên Nhược Hạm đi khá nhanh, cuối cùng cũng đưa Hạ Đông và Liên Hạ tới trước mười hai giờ – giờ chính thức khai tiệc.

Hạ Đông và Liên Hạ vừa xuống xe, không hề sợ người lạ, liền đi vào giữa đám người, gặp ai cũng chào hỏi thân thiết. Đừng nói, không so sánh thì không biết, vừa so sánh liền phát hiện, quả nhiên Hạ Đông có sức thu hút và biết ăn nói hơn Liên Hạ. Hạ Tưởng còn tưởng rằng thằng nhóc không ở chung với ông bà nội ngoại nhiều sẽ cảm thấy lạ, không ngờ thằng nhóc vừa gặp đã khiến cho mấy ông bà già cười không dứt, thực đúng là chỉ có nó…

Liên Hạ thì hơi kém hơn một chút, nhưng cũng không phải không ai yêu quý nó, chẳng qua nó không biết ăn nói dễ thương như Hạ Đông thôi.

Liên Nhược Hạm đương nhiên không thể ngồi cùng bàn với người nhà. Cô lén gọi Vệ Tân, sau đó liền ngồi ở một bàn khác cùng với Vệ Tân và Lý Thấm.

Một buổi tụ họp… với nền nhạc rộn ràng, chính thức bắt đầu thời khắc vui vẻ.

Ngoài người của năm nhà tề tụ, các thành viên trong tổ chức kinh tế của Hạ Tưởng cũng nhân cơ hội này tụ tập ở một phòng tiếp khách khác. Mà những người trong quan trường như Chu Duệ Nhạc, Trần Thiên Vũ, Bành Vân Phong, Bành Dũng thì lại không xuất hiện. Nói cho cùng thì thân phận không tương đồng, quan hệ của bọn họ và Hạ Tưởng cũng khá tốt, có thể thoải mái một chút, nhưng có Tào Vĩnh Quốc ở đó thì hoàn toàn không thể như vậy.

Dù sao ông ấy cũng đường đường là Chủ tịch của một tỉnh, không có sự đồng ý của Hạ Tưởng, không có Tào Vĩnh Quốc lên tiếng, không ai có thể chủ động xuất hiện, để tránh tạo ấn tượng không tốt.

Tào Vĩnh Quốc là người đầu tiên nâng cốc chúc mừng, sau đó Hạ Thiên Thành cũng nói vài câu, đều là những lời chúc phúc, cuối cùng Hạ Tưởng cũng đứng lên. Hắn thấy thần sắc của cha mẹ vợ khá tốt, nhớ tới tiền đồ của cha vợ vẫn rộng mở, mà cha mẹ mình thì da dẻ hồng hào, vẫn khỏe mạnh như xưa. Hạ An càng ngày càng thêm chín chắn, vững vàng, Tào Thù Quân cũng khiêm tốn hiểu chuyện. Cả mấy gia đình đều vui vẻ hòa đồng, cuộc sống đều đầy đủ và bình yên, còn có điều gì không hài lòng mà không thỏa mãn?

Trong lòng Hạ Tưởng tràn đầy hạnh phúc và thỏa mãn, nâng chén với mọi người, cùng nhau chúc mừng giờ phút tươi đẹp.

Nếu không có một chuyện bất ngờ nho nhỏ xen vào, bữa tiệc hôm nay sẽ kết thúc trong cảnh gia đình đại đoàn kết. Đương nhiên chuyện đó cũng không ảnh hưởng tới chủ đề chính của bữa tiệc hôm nay, càng không ảnh hưởng đến tâm trạng vui vẻ của Hạ Tưởng. Nhưng không thể không nói trong khoảnh khắc khi Thi Phương Dân ngẩng đầu ưỡn ngực xông vào, vẫn khiến Hạ Tưởng có phần không vui.

Bởi vì Thi Phương Dân rất không biết chừng mực, dáng vẻ ngẩng cao đầu sải bước không hề giống như đến để chúc mừng, mà có vẻ giống như đến để gây rối hơn.

Hơn nữa Thi Phương Dân mặc quân trang, đeo quân hàm thiếu tướng vô cùng chói mắt, bên người lại có vài cảnh vệ, không ai dám ngăn y. Y cũng không thèm gõ cửa, đẩy cửa bước thẳng vào. Y cũng không để ý tới Tào Vĩnh Quốc đường đường là Chủ tịch tỉnh, là một trong số ít cán bộ cấp tỉnh nắm giữ thực quyền trong nước đang ngồi ở chính giữa, mà trực tiếp gọi nhân viên phục vụ bảo mang một chén rượu lên, chỉ kính một mình Hạ Tưởng.

– Chủ nhiệm Hạ, tôi mạo muội đến đây, tôi cũng chỉ nói ba câu.

Thi Phương Dân dáng người vạm vỡ, khuôn mặt phóng khoáng, lông mày rậm, khi nói chuyện vô cùng tự tin, cất tiếng nói sang sảng:

– Thứ nhất, tôi kính anh một chén, bởi vì tôi khâm phục những gì anh đã làm, là một người bạn đáng để kết giao. Thứ hai, tôi kính trọng con người anh, đồng thời là được Thủ trưởng phó thác, có ý gửi tặng một phần lễ mọn. Thứ ba, tôi có chuyện phải trực tiếp tỏ rõ thái độ, trong chuyện trước mắt, tôi và Hạ Tưởng có cùng lập trường.

Không thể không nói Thi Phương Dân có chỗ thất lễ. Dù sao ngồi ở vị trí quan trọng nhất chính là Chủ tịch tỉnh, mà y chỉ là Chính ủy Quân khu tỉnh Yến, cũng là Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy tỉnh Yến, thấp hơn một bậc so với Tào Vĩnh Quốc. Y đáng lý ra nên thăm hỏi Tào Vĩnh Quốc trước, nhưng đồng thời phải thừa nhận, tuy rằng y trông có vẻ thô lỗ, nhưng tính cách ngay thẳng của y rất được Hạ Tưởng và Tào Vĩnh Quốc khen ngợi.

Hạ Tưởng cũng không nói nhiều, uống một hơi cạn sạch chén rượu:

– Cảm tạ.

Thi Phương Dân càng vui vẻ, sau khi uống một hơi cạn sạch nói:

– Không có gì!

Sau đó quay lưng bước đi, không nói thêm câu nào.

Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 14 tại nguồn: http://truyensextv2.com/quan-truong-quyen-14-full/

Sự xuất hiện và lễ vật bất ngờ của Thi Phương Dân đẩy bữa tiệc lên cao trào, đồng thời cũng gióng tiếng chuông dứt điểm, xác định rõ quan điểm cơ bản là bước tiếp theo Hạ Tưởng sẽ chủ động tiến công.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 14
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 31/12/2017 12:36 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Hướng Nhật – Quyển 4
Hiệu suất làm việc của Hầu Tử có chút nằm ngoài dự liệu của Hướng Nhật, không thể ngờ hắn chặn xe lại ở một nơi cách khu biệt thự Chân Long không xa. Nói cách khác, tiểu tử Sở Nguyên kia lái xe ra không bao lâu đã bị chặn lại. Hướng Nhật cực kỳ hài lòng về điều này, hắn càng hài...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần vừa nói dứt câu, nháy mắt một cái, vẻ mặt của mỗi người đều rất phấn khích? Liễu Vân và An Tại Huân đều tưởng mình nghe nhầm, ngay sau đó An Tại Huân lại nổi cơn tức giận, còn Liễu Vân chợt nhắm hai mắt lại, trong phút chốc không đoán ra được điều gì. Vui sướng nhất là...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Ma Vương – Quyển 8
Ta Thua Tâm Phục Khẩu Phục! Ta không tin! Lạp Nhĩ Phu quát khẽ rồi quay sang thành chủ Hoa Lai Sĩ nói: Đại nhân, trong ba người đó nhất định có Thượng vị thần! Nghe Lạp Nhĩ Phu nói vậy, Hoa Lai Sĩ nhíu mày rồi quay sang nhìn Hàn Thạc. Hàn gia của ta không có nhiều Thượng vị thần như vậy. Trước khi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba