Ban đêm, Hạ Tưởng và ông cụ ngồi đối diện với nhau xung quanh bếp lò, nghe gió xem tuyết, nói rất nhiều những câu chuyện phiếm. Lần đầu tiên Hạ Tưởng trong hơi men say đã nói với ông cụ về người nhà hắn, thời thơ ấu của hắn, những con đường hắn đã đi và lý tưởng hoài bão của hắn
Lý tưởng lên đến một cấp độ nào đó sẽ trở thành quan niệm
Thật phải nói thêm, Hạ Tưởng từ trước đến nay thường bàn luận về lý luận chính trị của hắn trước vẻ mặt nghiêm trang của ông cụ nhà họ Ngô, hôm nay lại nói ra rất nhiều lời thực mà trước kia hắn vẫn che giấu trong lòng, có lẽ là vì say, cũng có lẽ là vì gió tuyết làm nảy ra ý nghĩ, kỳ thật nguyên nhân căn bản nhất là vì việc lão Sử đã tạ thế khiến hắn rất đau lòng, đối với người già, thời gian là của cải quý giá nhất, nhưng cũng là thứ tài sản không đáng tin nhất, nếu hôm nay không cùng ông cụ tâm sự, có lẽ 1 ngày kia quay đầu nhìn lại thì đã không còn cơ hội nữa rồi
Hạ Tưởng cùng ông cụ nhà họ Ngô uống rượu, tổng cộng đã uống hết bao nhiêu rượu hắn cũng không nhớ rõ, dù sao đây cũng là lần uống say đầu tiên từ khi hắn bước vào quan trường
Sáng sớm hôm sau, gió và tuyết đã ngừng, Hạ Tưởng hỏi sân bay xem chuyến bay có thể cất cánh không, hắn từ biệt ông cụ và đi tới sân bay
Buổi chiều, Hạ Tưởng đã an toàn đáp xuống Tương Giang, có người tiến đến đón hắn, chính là Mai Hiểu Lâm
Tương Giang không có tuyết, trời trong, tuy nhiên dù sao cũng đã là mùa đông, gió lạnh thổi qua cũng khiến khắp người phát lạnh. Cũng may Hạ Tưởng từ Bắc Kinh đến, quần áo cũng khá dày nên không cảm thấy lạnh giá
Mai Hiểu Lâm lại chỉ mặc có một cái áo gió màu xanh lam, khá phong phanh, lúc xuống xe chờ, lạnh tới mức môi tím tái. Hạ Tưởng nhìn ra Mai Hiểu Lâm cố ý làm dáng, đã hơi chút thoát khỏi cái vẻ nặng nề trịnh trọng trong quan trường, nhưng hiển nhiên hiệu quả cũng không tốt lắm
Đắm chìm lâu trong quan trường, vẻ đẹp của phụ nữ sẽ phai nhạt đi rất nhiều. Mai Hiểu Lâm mặc dù không phải là kiểu con gái quá xinh đẹp, nhưng lúc mới quen tại huyện An, cũng khiến cho người ta ngạc nhiên vì nét thanh xuân. Mới có 10 năm trôi qua, hiện nay Mai Hiểu Lâm đã lên đến địa vị chủ tịch thành phố Tương Giang, không thể tránh khỏi lúc giơ tay nhấc chân, vì thế ít đi vẻ ý nhị mà thêm phần thong dong
Khi mà cái sự thong dong trong cuộc sống và thong dong với quyền lực xuất hiện ở 1 cô gái tuổi đã ngoài 30, sẽ khiến cho người ta có cảm giác không phải thân thiết mà là kính trọng và giữ khoảng cách. Có lẽ thân là nữ quan lớn, lựa chọn dấn thân vào quan trường thì nhất định phải đối mặt với nỗi đau xót mất đi vẻ nữ tính, hấp dẫn
Mai Hiểu Lâm không cho lái xe hay thư ký đi theo, mà tự mình lái xe đến đón hắn
Sau khi lên xe, Hạ Tưởng liền ngồi vào ghế tài xế, hắn không có thói quen để nữ giới lái xe cho hắn
– Trời lạnh, nên mặc nhiều 1 chút, cẩn thận không là bị cảm đó
Hạ Tưởng nói 1 câu quan tâm, lại nhẹ nhàng giúp Mai Hiểu Lâm thắt dây an toàn
Đôi mắt của Mai Hiểu Lâm sáng ngời lên và chớp vài cái, lộ ra cái vẻ dịu dàng và hạnh phúc, trong ấn tượng của cô ta, Hạ Tưởng dường như từ trước tới nay chưa từng có lúc nào dịu dàng với cô ta như thế này, rồi đột nhiên nghĩ tới việc Hạ Tưởng sắp phải rời khỏi Tương Giang, không tránh khỏi ánh mắt trở nên ảm đạm vài phần
– Lại phải đi sao? Khó khăn lắm mới có thể ở cùng 1 chỗ làm việc chung, lần này đi, sợ rằng khó có cơ hội cùng nhau nữa, nói không chừng cả đời này cũng không còn cơ hội nữa
Mai Hiều Lâm đến đón Hạ Tưởng, là tự ý đi 1 mình, dám chắc là muốn thể hiện ra tình cảm của mình
Cô và Hạ Tưởng chỉ cùng làm việc ở huyện An có hơn 2 năm, từ đó về sau có lẽ không còn cơ hội nữa, dù có liên lạc cũng chỉ là nói chuyện nhạt nhẽo, như không có gì. Khó lắm mới có thể gặp nhau ở Tương Giang, tuy rằng Hạ Tưởng vẫn đối với cô như trước đây, cũng không tỏ vẻ gì tha thiết, nhưng ít ra vẫn còn được ở bên nhau
Trong hơn 1 năm ở Tương Giang, cơ hội cô và con gái được gặp mặt Hạ Tưởng, như đã hơn 10 năm rồi
Chỉ có điều trong chớp mắt, Hạ Tưởng lại phải rời khỏi Tương Giang rồi, tuy là không muốn, nhưng cũng là bất đắc dĩ, cô càng biết rõ, Trung Quốc to lớn thế, từ nay về sau sợ rằng sẽ là người trời nam kẻ đất bắc, không còn cơ hội làm việc cùng nhau nữa rồi
Đừng nói là làm việc cùng nhau, cùng ở trong cùng thành phố e rằng cũng chẳng có chút khả năng
Mai Hiểu Lâm vẫn không khỏi ảm đạm thương cảm
Vốn là có rất nhiều lời muốn nói, không ngờ là vừa gặp Hạ Tưởng, đột nhiên cảm thấy trăm lời ngàn ý không biết đâu hết cả. Mà Hạ Tưởng hành động vô tình, càng làm cô ruột đau như cắt
Phụ nữ cuối cùng vẫn chỉ là phụ nữ, quan trường có thể khiến cho phụ nữ biến thành chính khách, nhưng đứng trước mặt người đàn ông mà mình yêu thương, người phụ nữ dù địa vị có cao đến đâu, quyền lực có lớn đến đâu, vẫn chỉ là 1 cô gái yếu đuối cần được dựa dẫm và an ủi!
Hạ Tưởng hiểu được tâm tư của Mai Hiểu Lâm, trong tất cả những người phụ nữ, chỉ có đối với Mai Hiểu Lâm là hắn thản nhiên nhất, có lẽ thật sự là duyên mỏng tình nhạt, hắn không muốn hứa hẹn với Mai Hiểu Lâm điều gì, cũng không muốn làm cô ta chờ mong thêm gì, bởi lẽ hắn không đủ sức để chịu trách nhiệm cho quá nhiều những khoản nợ tình này
Có thể gìn giữ trạng thái không thân không sơ như lúc này, có 1 khoảng cách nhất định, lại có 1 chút chờ mong, như vậy là tốt lắm rồi
– Đoán chừng đây cũng là sự tình trong vòng 1, 2 tháng, cụ thể đi đến đâu thì vẫn chưa tiện nói
Hạ Tưởng chuyển chủ đề tới chuyện chính sự
– Cô và đứa nhỏ sau này nên tự chăm sóc bản thân, có thời gian tôi cũng sẽ cố gắng thường xuyên đến thăm Mai Đình
Thái độ của Hạ Tưởng khiến Mai Hiểu Lâm vô cùng vui sướng, ít ra thì trong lòng hắn còn có cô, có đứa nhỏ, như vậy là đủ rồi, cô cũng không dám hi vọng gì hơn vào hắn nữa, dù sao thì hắn cũng đâu có thiếu nợ cô điều gì
– Sau khi anh đi, nếu ở Tương Giang mà có chỗ nào cần tôi ra mặt, anh cứ việc nói
Ánh mắt của Mai Hiểu Lâm sáng ngời, vẻ mặt cũng vô cùng ấm áp
– Tin rằng chẳng bao lâu sau, sẽ có các tổ chức kinh tế của tôi đến Tương Giang đầu tư, lúc đó còn cần cô ra mặt giúp đỡ ít nhiều
Hạ Tưởng gật gật đầu
– Nếu cô có yêu cầu gì về tài chính hay dự án của các địa phương, cũng có thể trực tiếp nói với Lý Thấm, yêu cầu cô ta phụ trách việc phối hợp đầu tư. Kinh nghiệm và lý lịch của cô không đủ, muốn lên chức, cần phải lập công
– Cám ơn anh đã quan tâm
Mai Hiểu Lâm hạ giọng nói, trước mặt Hạ Tưởng, còn đâu 1 vị chủ tịch thành phố Tương Giang đang nắm quyền lớn trong tay? Rõ ràng chỉ là 1 cô gái nhỏ biết vâng lời mà thôi
– Hơn 1 năm anh sống ở Tương Giang, là quãng thời gian vui nhất của tôi,
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 15 tại nguồn: http://truyensextv2.com/quan-truong-quyen-15-full/
Thực ra mà nói, hơn 1 năm Hạ Tưởng ở Tương Giang, cũng là thời kỳ mở mày mở mặt nhất với khá nhiều những người có học thức
“Bốn cậu ấm” của thành phố Tương Giang thất bại, hội đồng minh bốn người tan rã, giới cầm quyền sụp đổ, theo sau đó, cơn lốc chống tham nhũng của hai thành phố Thần Đông, Hoài Dương khiến cho 1 số lớn tham quan phải thất thế, bầu không khí của quan trường toàn thành phố Tương Giang như sôi lên, hoàn toàn đổi mới, tất cả đều là công lao của Hạ Tưởng
Vô số cán bộ Đảng viên dường như đã mất tin tưởng đối với cục diện chính trị thành phố Tương Giang, bởi vì Hạ Tưởng mạnh mẽ quyết đoán, bởi vì Hạ Tưởng cố xoay chuyển tình thế mà giữ lấy lòng tin và hi vọng, cũng có những cán bộ mượn cơn lốc chống tham nhũng này mà lên chức, không những hiểu và cảm kích Hạ Tưởng, lại thầm hạ quyết tâm, nhất định phải dốc lòng xây dựng đất nước, với trách nhiệm của mình, đem lại hạnh phúc khắp 1 phương
Bầu không khí trong quan trường hiện nay tuy rằng không sôi nổi, nhưng cũng có những cán bộ Đảng viên có học thức và một lòng vì dân, mà cũng không thiếu những người như vậy, vì thế mọi hành động của Hạ Tưởng ở thành phố Tương Giang mặc dù đắc tội với khá nhiều người, vô số tham quan hận không thể giải quyết việc thuyên chuyển của Hạ Tưởng, nhưng đồng thời, cũng có không ít người hi vọng Hạ Tưởng tiếp tục ở lại làm việc, tiếp tục ở lại thành phố Tương Giang trừng trị lũ tham quan, làm kinh sợ lũ tham ô hủ bại
Danh tiếng của Hạ Tưởng ở thành phố Tương Giang, kẻ chê người khen, nhưng Hạ Tưởng đã có nhiều kinh nghiệm đi trên con đường này, biết được rằng người trong cái vòng xoáy của quan trường này không ai có thể tránh khỏi những chuyện lôi thôi, cho dù có ở vị trí cao nhất đi nữa thì cũng có nhiều cách nói rối ren, tốt xấu đều có, không cần cho là thật
Hắn chỉ làm việc bằng nguyên tắc và tấm lòng, không xem tình cảnh và xa gần, chỉ cần là việc có lợi cho dân cho đất nước, thân lo việc trước, đâu nề hà thanh danh?
Sau khi trở lại tỉnh ủy, Hạ Tưởng tiếp tục vùi đầu vào công việc, đối với tin đồn truyền khắp nơi trong tỉnh ủy về việc hắn sắp dời khỏi tỉnh Tương, hắn nhắm mắt bịt tai làm ngơ, không giải thích cũng không để ý đến
Kỳ thực, vấn đề còn sót lại của Hạ Tưởng ở tỉnh Tương cũng không nhiều, Chu Duệ Nhạc, Trần Thiên Vũ và Bành Dũng đang công tác ở địa phương, đã đi vào nề nếp, như hắn và Phó Tiên Phong có 1 cái nhìn nhất trí là, Chu Duệ Nhạc và Trần Thiên Vũ đã dựa vào nhân vật có ưu thế số 1 để nhanh chóng mở ra cục diện, mà Bành Dũng thân là Phó chủ tịch Thường vụ thành phố, xếp hạng trong thành ủy cũng không ở hàng đầu, lại trong 1 khoảng thời gian ngắn mà như cá gặp nước, rời xa thành phố Yến, thoát khỏi ảnh hưởng của sự cố huyện An, Bành Dũng tung ra tiềm lực và tình cảm mãnh liệt nhất
Dựa vào bản lĩnh của cá nhân, lại thêm vào chiến tích thu hút đầu tư, Bành Dũng không những rất là nổi tiếng trước mặt thành ủy, cũng là nhân tài trong mắt Chủ tịch tỉnh, mọi việc của Bành Dũng đều thuận lợi vì y đã liên kết kinh doanh với nhà họ Phó, có thể đoán được trong tương lai, chỉ cần Phó Tiên Phong còn ở tỉnh Tương, tiền đồ của y sẽ là 1 màn tươi sáng
Mà với Tôn Hiện Vĩ, Tề Á Nam, những kẻ cầm đầu các tổ chức kinh tế, cũng rất nhanh thích ứng được với điều kiện chính trị và đầu tư ở tỉnh Tương, hiện tại đang bổ sung đầu tư, quyết đem tỉnh Tương trở thành quê hương thứ 2, trở thành 1 trạm đầu tiên mà các tập đoàn từ thành phố Yến mở rộng cả nước
Cùng lúc đó, bầu không khí chính trị của tỉnh ủy cũng đã ổn định hơn rất nhiều, Trịnh Hải Kỳ ban đầu còn muốn âm thầm khiêu khích quyền uy của Hạ Tưởng cũng đã từ bỏ suy nghĩ đó, chủ động thể hiện thiện ý với Hạ Tưởng, mời Hạ Tưởng đi ăn cơm, cùng Hạ Tưởng tâm sự những điều trong lòng, kín đáo bày tỏ sự ngưỡng mộ đối với Hạ Tưởng, cũng khéo léo mà thành khẩn hy vọng Hạ Tưởng có thể ở lại tỉnh Tương, tỉnh Tương cần Hạ Tưởng…
Trịnh Hải Kỳ có lẽ đã nhận được ám hiệu ngầm nào đó, thái độ đối với Hạ Tưởng đột nhiên có những thay đổi lớn, thật khiến cho người ta thấy khó hiểu. Hạ Tưởng cũng chẳng muốn đoán nội tình sau lưng những chuyển biến của Trịnh Hải Kỳ, hắn cũng không coi Trịnh Hải Kỳ là kẻ thù, càng không nghĩ đến sự ồn ào của Trịnh Hải Kỳ có thể tạo ra cho hắn những ảnh hưởng tiêu cực gì … đương nhiên nếu để Hạ Tưởng biết rằng Trịnh Thịnh đã từng 1 lần đào tạo cho Trịnh Hải Kỳ trở thành lực lượng dự bị có ý lật đổ địa vị của hắn, có lẽ hắn cũng sẽ không khoan dung và rộng lượng để bắt tay giảng hòa vơi Trịnh Hải Kỳ
Tuy nhiên, Hạ Tưởng cũng không nghe được những tin đồn liên quan đến tình hình của tỉnh Tương sau khi hắn đi có những điều chỉnh như thế nào, Trịnh Hải Kỳ hình như cũng không có động tĩnh gì, chỉ là gần đây thực sự là có 1 dạo Trịnh Hải Kỳ hoạt động mạnh hơn trước
Dựa vào địa vị trưởng ban thư ký thành ủy của Trịnh Hải Kỳ, bước tiếp theo nếu như có thể tiếp nhận chức vụ của hắn ở Ủy ban kỷ luật tỉnh, cũng có thể coi là 1 tiến bộ không nhỏ, nhưng Hạ Tưởng cũng không lạc quan cho lắm, Trịnh Hải Kỳ và Trịnh Thịnh có quan hệ quá thân cận, 1 phe phái khác khả năng không lớn sẽ để Trịnh Hải Kỳ đảm nhiệm 1 chức trong Ủy ban kỷ luật tỉnh, có cơ hội tốt để bổ nhiệm người nhà, ai cũng sẽ không bỏ qua
Mặt trời mùa xuân tháng 3, mùa đông của Tương Giang đã qua đi, sắc xuân tươi đẹp đang đến gần, từ sau khi Hạ Tưởng từ Bắc Kinh về Tương Giang cũng đã qua được hơn 1 tháng, đang lúc Hạ Tưởng cho rằng việc hắn phải đi đâu vẫn còn đang đợi tính toán, có lẽ phải khoảng 1 tháng nữa mới có tin tức xác thực, 1 cuộc điện thoại từ Bắc Kinh đã phá tan sự yên ổn vốn có của tỉnh Tương Giang
Cũng đối với hướng đi của Hạ Tưởng, gần như được xác định
Chẳng những sớm hơn so với những dự tính bên trong, đối với những suy đoán của Hạ Tưởng cũng nảy sinh những sai lệch rất lớn
Bước tiếp theo, thật đúng là nơi trời cao biển rộng.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 15 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 09/01/2018 11:36 (GMT+7) |