Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 17 » Phần 58

Quan Trường - Quyển 17

Phần 58

Sau khi Tôn Tập Dân đến Hội đồng nhân dân, là đúng mười giờ sáng, thời gian không sớm cũng không muộn.

Nhưng không biết là cố ý hay vô tình, Trình Tại Thuận lại vẫn chưa đến, bởi vậy, y bắt buộc phải đợi một chút. Tôn Tập Dân cũng rõ trong lòng, Trình Tại Thuận đang cố ý thờ ơ với y!

Tốt thôi, một tên Phó chủ tịch dám tỏ thái độ cho Chủ tịch tỉnh xem, đồng chí lão thành cá biệt tỉnh Tề, thật đúng là cậy già lên mặt quá lợi hại.

Tuy không vui, Tôn Tập Dân cũng nắm chắc chủ ý phải tỏ thái độ, y cũng muốn xem xem, Trình Tại Thuận rốt cuộc có thể làm khó y tới mức nào.

Đợi đủ nửa tiếng, Trình Tại Thuận mới chậm chạp tới, nhưng điều làm Tôn Tập Dân khó hiểu là, Trình Tại Thuận không hề có vẻ đắc ý, mà mặt mày ẩn chứa bực tức, có vẻ cau có, dường như gặp phải chuyện gì không vui vậy.

Tôn Tập Dân không phải Hạ Tưởng, nếu là Hạ Tưởng có lẽ sẽ nói, lão Trình, có chuyện gì không vui, nói ra cho tôi vui một chút… Tôn Tập Dân chỉ hờ hững nhìn Trình Tại Thuận một cái, mở miệng nói:

– Phó Chủ Tịch Trình, tôi đợi anh nửa tiếng rồi.

Trình Tại Thuận đáp lại một câu một cách không đồng ý:

– Trên đường kẹt xe, xin lỗi, Chủ tịch tỉnh Tôn.

Thật ra Trình Tại Thuận không phải kẹt xe, mà là khó chịu trong lòng.

Lái xe bị đánh cho nhập viện rồi, Hạ Tưởng chẳng những không tỏ chút thái độ, còn mở miệng nói lời uy hiếp với y, thật sự xem người tỉnh Tề y cả đời trải qua trên cả quan trường thương trường và trải qua thăng trầm đời người không phải là cán bộ sao? Y là đồng chí lão thành không sai, chứ không phải là lão già!

Tuy rằng sự uy hiếp của Hạ Tưởng rất thẳng thắn, rất mạnh mẽ, trúng thẳng điểm chí mạng của y, nhưng y cũng không sợ Hạ Tưởng sẽ có thể làm gì y. Với nền móng và thế lực của y ở tỉnh Tề, Hạ Tưởng vẫn thật không lay động nổi ngọn núi cao này.

Hạ Tưởng không biết, Hà Giang Hải nhiều lắm chỉ là một cây đại thụ, mà y lại là ngọn núi cao. Đại thụ có thể ngã, núi cao cao không thể với tới!

Quả đúng như Hạ Tưởng suy nghĩ, sau khi Trình Tại Thuận đi về, suy đi nghĩ lại không có ý nghĩa, y là ai, còn bị Hạ Tưởng uy hiếp? Thật sự càng già càng lùi thì Hạ Tưởng xem là thứ gì, muốn triển khai công việc ở tỉnh Tề, còn muốn quát tháo với y, quá tự cao tự đại rồi.

Trình Tại Thuận quyết định không để ý tới sự uy hiếp của Hạ Tưởng, chẳng những phải đòi lại công bằng chuyện lái xe bị đánh, mà còn muốn chất vấn làm khó dễ vấn đề Câu Tập Cụ đến cuối cùng.

Hôm nay y vốn dĩ không nghĩ sẽ đến muộn nửa tiếng cố ý thờ ơ Tôn Tập Dân, mà trên đường xảy ra một tình huống, nói chính xác, là giữa đường sau khi biết được một tin, khiến Trình Tại Thuận không dễ chịu lắm, bảo lái xe dừng xe bên đường, gọi cuộc điện thoại hết nửa buổi.

Tin tức dường như không liên quan đến lời uy hiếp Hạ Tưởng đã nói, thật ra vẫn là những việc không dễ bày ra mặt bàn của y, xảy ra chút tình trạng Tình trạng không lớn, chỉ là nói đã có tác dụng cảnh cáo, lại khiến y không đến nỗi đau đến mức dậm chân.

Hàm ý cũng rất rõ ràng, nếu y không rút lui, đối phương tiến thâm một bước làm sự việc ầm ĩ hơn.

Trình Tại Thuận rất không hiểu, Hạ Tưởng dựa vào cái gì lại muốn bảo vệ lợi ích của Tôn Tập Dân, hiện tại gây khó dễ là Tôn Tập Dân chứ không phải gây khó dễ thẳng đến Khâu Nhân Lễ, càng không phải đối đầu với hắn, hắn sao cứ thích lo chuyện bao đồng như vậy? Hơn nữa Tôn Tập Dân lại không cùng phe cánh với hắn, hắn sao lại tràn đầy chính nghĩa hay là ăn no hóa rảnh?

Cũng là Trình Tại Thuận trong lúc bực tức quá, bỏ qua một điểm quan trọng Hạ Tưởng nhắc đến lúc nói chuyện với y, cũng dẫn đến tiến thêm một bước mở rộng tình thế tiếp sau.

Trình Tại Thuận mang tức giận đến Hội đồng nhân dân, có sắc mặt tốt mới lạ, cho dù Tôn Tập Dân là Chủ tịch tỉnh, nhưng việc chất vấn hôm nay, rõ ràng sẽ không có bất kỳ dấu hiệu hữu nghị nào.

Sau đó, Trình Tại Thuận và mấy vị Phó chủ Tịch cùng mười mấy vị Ủy viên thường vụ, thay phiên nhau, chất vấn Tôn Tập Dân ở vấn đề tỉnh Tề áp dụng một loạt phương pháp đối ứng thi thố hoặc là ứng đối không tích cực, hoặc là phòng bị không đủ lực hoặc là hao phí của công, vv, tóm lại một câu, bất luận Tôn Tập Dân giải thích thế nào, Hội đồng nhân dân đều không chấp nhận cách nói của Tôn Tập Dân.

Mùi vị gây khó dễ không sót một cái gì.

Đến cuối cùng, Tôn Tập Dân cũng không còn kiên nhẫn nữa, ném xuống một câu bực tức:

– Giải thích của tôi chỉ thế thôi, nếu Hội đồng nhân dân cho rằng công việc của tôi làm không tốt, hoặc là tôi không đủ xứng đáng với chức vụ, có thể đệ trình chương trình nghị sự không tín nhiệm tôi, tôi tiếp nhận bất kỳ hình thức giám sát và chất vấn nào của Hội đồng nhân dân.

Trình Tại Thuận thấy sự việc tương đối căng rồi, đúng ý nguyện của mình bèn nói:

– Chủ tịch Tôn đối với công tác của Hội đồng nhân dân có tâm trạng mâu thuẫn, không xem trọng đại biểu Hội đồng nhân dân thực thi quyền giám sát xây dựng pháp chế, đối với điều này, tôi rất lấy làm tiếc. Nếu Chủ tịch Tôn tiếp tục kiên quyết cách nghĩ này, công tác của Hội đồng nhân dân sau này cũng không có cách nào triển khai…

Rõ ràng là gây khó dễ y trước, lại cắn ngược lại một cái, nói y không ủng hộ công tác của Hội đồng nhân dân, từng thấy vô sỉ rồi nhưng chưa từng thấy vô sỉ như vậy, Tôn Tập Dân dường như không có cách nào hình dung tâm trạng của mình.

Nhưng Trình Tại Thuận lại thật sự cố hết sức chặn đứng miệng của y, y thật sự không dễ giải thích. Hiến pháp quy định Hội đồng nhân dân lớn hơn chính phủ, y thân làm Chủ tịch tỉnh, vẫn thật sự không thể nói ra lời vi phạm hiến pháp, nếu không càng làm người khác có cớ.

Không ngờ lại bị Hội đồng nhân dân gắt gao chặn cổ, Tôn Tập Dân bực tức nhưng khó bộc lộ, giận dữ nhưng khó trút ra, lần nữa cảm nhận được thế lực địa phương mạnh mẽ của tỉnh Tề, bởi vì ở tỉnh khác, không có khả năng xuất hiện tình huống Hội đồng nhân dân muôn miệng một lời!

Sau khi về đến Tỉnh ủy, Tôn Tập Dân vẫn cứ tức giận bất bình, bởi vì y biết sự việc chưa thể kết thúc, Trình Tại Thuận chẳng những hiện tại chưa thật sự có suy nghĩ muốn rút lui, hơn nữa rất rõ ràng, muốn đợi đến tháng 1 năm sau mở cuộc họp toàn thể Hội đồng nhân dân, nói không chừng sẽ tàn bạo chặn cổ y một lần nữa.

Nếu không trúng cử, y sẽ trở thành Chủ tịch tỉnh không trúng cử đầu tiên trong nước, trò đùa lớn rồi, lại thêm vào việc y từng trải qua việc nhận lỗi từ chức ở tỉnh Yến, vậy thì là người đầu tiên là vị quan duy nhất hai lần mất chức quan sau khi Trung Hoa thành lập, y sẽ ghi danh trong lịch sử.

Làm sao đây? Tôn Tập Dân cầm điện thoại lên gọi về Bắc Kinh.

Cùng lúc khi Tôn Tập Dân gọi điện, Hạ Tưởng sau khi nghe Tôn Tập Dân bị đối xử ở Hội đồng nhân dân thế nào, cũng gọi đi mấy cuộc điện thoại, bởi vì hắn biết, có đôi khi không dùng sức, không đánh cho mấy người đau, sự việc sẽ không có cách nào phát triển theo chiều hướng đúng đắn được, bởi vì có vài người vẫn chưa thấy Hoàng Hà thì chưa thôi ý định.

Sau khi gọi điện thoại xong, tâm trạng Hạ Tưởng tốt lên rất nhiều, uốn mình một cái, lại nhận được điện thoại của Tào Thù Lê nói sắp trở về, tâm trạng càng tốt hơn nữa. Cũng nên về rồi, sắp tới quốc khánh rồi.

Khi tan tầm, Hạ Tưởng cân nhắc có nên cùng ăn trưa nói chuyện với Chu Hồng Cơ một lần nữa không, vừa tính đi ra, điện thoại lại reo lên không đúng lúc. Bình thường mà nói, điện thoại lúc sắp tan tầm đều không có chuyện gì quan trọng, hoặc là mời ăn cơm, hoặc là không phải chuyện gì tốt đẹp.

Hạ Tưởng lại vẫn nghe điện thoại, bởi vì ánh mắt hắn lướt qua liền phát hiện số gọi đến là từ Bắc Kinh.

Không ngờ, lại là một âm thanh đã lâu vừa xa lạ lại quen thuộc.

– Phó bí thư Hạ, vẫn khỏe chứ?

Giọng Diệp Thiên Nam vượt qua cự ly mấy ngàn cây số truyền đến tai Hạ Tưởng, vẫn rõ ràng y như ở bên tai, khiến Hạ Tưởng bỗng ngây người đi.

Điều ngạc nhiên không phải là cuộc điện thoại của Diệp Thiên Nam mà là thời cơ Diệp Thiên Nam gọi đến, thật sự quá mẫn cảm đi, cũng bởi vì Diệp Thiên Nam hiện tại trong mắt hắn, đã trở thành Diệp Tam Biến, không phải ý nghĩa giống như Liễu Tam Biến trong Liễu Vĩnh, mà là chỉ lập trường thay đổi bất định lúc thế nọ lúc thế kia của đồng chí Diệp Thiên Nam.

Cũng không trách Diệp Thiên Nam trở thành Diệp Tam Biến, thật sự là tình thế mạnh hơn người, trừ khi là mâu thuẫn địch và ta thật sự không thể hòa giải được, nếu không thì mãi mãi chỉ có lợi ích vĩnh viễn, không có bạn bè vĩnh viễn.

Lần điện thoại này của Diệp Thiên Nam, là muốn làm thuyết khách, hay lại đặt điều kiện? Hạ Tưởng đáp lại một câu với giọng điệu thờ ơ:

– Ra là anh Thiên Nam, lâu rồi nhỉ. Lần trước chia tay ở thành phố Lỗ, sức khỏe anh Thiên Nam có lẽ cũng không việc gì nhỉ? Chớp mắt đã qua mấy tháng rồi…

Hạ Tưởng thật ra mới cách đây không lâu có gặp Diệp Thiên Nam ở Bắc Kinh, cố ý chọn cách quên lần gặp mặt ở Bắc Kinh mà chỉ nhắc đến cú ngã ở thành phố Lỗ, chính là cố ý ghê tởm Diệp Thiên Nam.

Diệp Thiên Nam cũng nghe ra gì đó, ngượng ngùng cười:

– Phó bí thư Hạ nói đùa rồi, tôi điện thoại là có việc muốn xin ý kiến Phó bí thư Hạ một chút.

Xin ý kiến của người năm đó xếp hạng không bằng y, công phu kiềm chế của Diệp Thiên Nam quả thật quá giỏi. Tuy nhiên cũng không thể hoàn toàn quy kết thành kiềm chế, có lúc cuối đầu trước lợi ích thỏa hiệp trước tình thế, cũng là một loại kỹ năng sinh tồn.

– Xin ý kiến gì, thật không thích hợp cho lắm, anh Thiên Nam có gì cứ nói là được rồi.

Hạ Tưởng vẫn nói chuyện thờ ơ vô vị như vậy.

– Ý của tôi là, Phó bí thư Hạ khi nào thu xếp công việc bớt chút thời gian đến Bắc Kinh một chuyến, có vài lời cần gặp mặt nói mới rõ ràng mới có thành ý.

Diệp Thiên Nam vô cùng khách sáo, thái độ vô cùng đàng hoàng.

– Hoặc nếu Phó bí thư Hạ không tiện đến Bắc Kinh, thì tôi đến thành phố Lỗ cũng được.

Hạ Tưởng hiểu rồi, Diệp Thiên Nam là muốn chuyển lời, không cần nghĩ, là muốn lôi kéo hắn, hứa cho ưu đãi, cho hắn lựa chọn trung lập, từ đó có thể có được sự thuận lợi một phát lật đổ Tôn Tập Dân.

Sau khi Tôn Tập Dân lật đổ, Tần Khản sẽ thật sự có thể thuận lợi lên chứ? Không đến mức như thế!

Tuy rằng trên chính trị, có lúc vì lên chức, sẽ không từ thủ đoạn nào, hoặc là vì đả kích danh tiếng nhiệm kỳ trước, vừa lên nhậm chức, liền phủ định toàn bộ sách lược chính trị của nhiệm kỳ trước, đồng thời một phát quét sạch hết thế lực còn lại của nhiệm kỳ trước, lấy danh cứu giúp cho dân, gây bất hòa khắp nơi cũng như bôi đen sự thật. Nhưng nếu xảy ra ở địa phương khác, Hạ Tưởng sẽ không quan tâm, nhưng xảy ra ở tỉnh Tề, hắn không thể khoanh tay đứng nhìn.

Huống hồ, hắn lại không phải là người có thể ngồi yên không để ý không quan tâm đến đại cục tỉnh Tề.

Diệp Thiên Nam trước đây bỏ mặc không để ý đến hắn, vào lúc hắn mới để lộ ra dấu hiện thủ đoạn rõ ràng liền lập tức ra mặt, cũng quá thực tế và vị lợi.

– Thật ngại quá, anh Thiên Nam, gần đây thật sự không có thời gian. Đợi lúc tôi có thời gian đi Bắc Kinh, nhất định sẽ thông báo trước cho anh.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 17
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 28/01/2018 08:36 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Quan Trường – Quyển 11
Nam Hân Vũ trong lòng biết chút rồi, tuy rằng Bí thư Hạ không có đáp án rõ ràng nhưng cũng không phản đối. Điều đó chứng minh đối với sự đề danh của cô xem như ngầm thừa nhận, trong lòng cảm thấy vui vui. Nam Hân Vũ vừa đi thì Từ Tử Kỳ bước vào, vừa rót trà cho Hạ Tưởng, vừa nói: Chiến...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Quan Trường – Quyển 10
Hoa uyển được đặt ở phía Tây Nam thành phố Thiên Trạch, cách trung tâm thành phố hơi xa, trên góc độ kinh doanh thì vị trí đó khá hẻo lánh, nên kinh doanh sẽ không thuận tiện, hơn nữa cái tên còn khiến nhiều người lầm tưởng rằng đó là nơi buôn hoa bán ngọc. Quả thật hoa uyển bán ra nhiều...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Lăng Tiếu – Quyển 5
Lăng Tiếu thoáng chần chờ nói: Như vậy đi, ta nhận trước những linh thảo này của ngươi, ta đi hỏi thăm sư phụ của ta còn hai loại linh thảo kia hay không, nếu như có ta sẽ nhanh chóng giúp ngươi luyện chế. Hình Chiến Thiên vui mừng đáp: Vậy làm phiền Lăng trưởng lão. Không cần khách khí, còn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba