Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 17 » Phần 73

Quan Trường - Quyển 17

Phần 73

Từ trong tâm mà nói, Hạ Tưởng không muốn đi Lĩnh Nam, không phải là nhát gan, cũng không phải là không có chí tiến thủ, mà nguyên nhân căn bản nhất là vẫn không muốn nghĩ đến chuyện của tỉnh Tề, có đầu không có đuôi.

Hắn muốn tự tay kết thúc âm mưu của Tần Khản, nên một nhiệm kỳ ở tỉnh Tề, làm Phó bí thư tỉnh ủy nên có chút cống hiến, vốn dĩ Phó bí thư Tỉnh ủy là công việc nghiên cứu, không thể thể hiện thành tích trên phương diện chính trị và kinh tế được. Trên chính trị, có hào quang của Bí thư Tỉnh ủy, trên kinh tế, có trách nhiệm của Chủ tịch tỉnh. Hắn ở trí thứ 3, cái khởi lên là tác dụng ổn định của sự chuyển tiếp.

Chính là một nhịp cầu vô cùng quan trọng.

Một lần làm quan là tạo phúc một phương không phải là khẩu hiệu, hô khẩu hiệu thì dễ. Ngày ngày tuyên truyền lên tin tức thời sự cũng dễ, nhưng con mắt của nhân dân thì sáng như tuyết, đánh đen trừ ác cũng tốt, thu hút đầu tư cũng tốt, thậm chí là Khâu Nhân Lễ nếu muốn tỉnh Tề thành tỉnh mạnh thứ 2 về kinh tế, trong nước xây dựng một khuôn mẫu tỉnh Tề cũng tốt, tất cả thành tích chính trị, nếu không thể đầy đủ chu đáo khiến nhân dân cảm thấy thiết thực về nâng cấp chất lượng cuộc sống, trật tự xã hội vững vàng, vật giá tăng lên theo cơ chế, giá nhà ổn định hạ xuống, như thế…vv, thì chính là giả dối phồn vinh.

Cảm nhận về cuộc sống của nhân dân mới là thành tích chân thật, không phải là các quan viên tự đánh trống tự thổi kèn về GDP và phương thức khuôn mẫu. GDP và khuôn mẫu nếu không thể chuyển hóa vì chuẩn mực cuộc sống của nhân dân mà nâng lên. Chẳng qua là vầng sáng dưới sự phản chiếu của đèn Flash mà thôi.

Hạ Tưởng vì trách nhiệm, không thể ngay hướng đi phát triển tổng thể tỉnh Tề mà xác định tư tưởng chỉ đạo, đó là công việc của nhân vật số một Bí thư tỉnh ủy, cũng không thể ra sức thu hút đầu tư, lập ra chính sách kinh tế, quyền lực của Chủ tịch tỉnh là ở chỗ đó, do đó, hắn có thể hóa giải thế tiến công của Tần Khản, có thể vì Khâu Nhân lễ và Tôn Tập Dân tạo ra hoàn cảnh chính trị ổn định, thì cũng là thành tích to lớn nhất của hắn ở tỉnh Tề.

Có lẽ tất cả những gì hắn đã làm không thể nhân dân đều biết hết, có thể thành tích chính trị đều quy về bên Khâu Nhân Lễ và Tôn Tập Dân. Nhưng hắn vẫn như cũ lén lút làm tốt việc thuộc trách nhiệm, bởi vì nguyên tắc của hắn là thế. Tất cả đấu tranh chính trị mà không được ảnh hưởng đoàn kết ổn định đã đề ra từ trước, càng không được hy sinh lợi ích của nhân dân đề ra từ trước.

Vẫn còn có 1 điểm, Tần Khản thật lòng muốn trêu tức Hạ Tưởng.

Hạ Tưởng hôm nay đã chuẩn bị tốt việc nói chuyện với Ngô Tài Dương và ông cụ Ngô về vấn đề đi hay ở. Bởi vì vẫn chưa có thái độ chính thức của Tổng bí thư trước đó, thái độ của Ngô Tài Dương và ông cụ Ngô mới là quan trọng nhất. Bởi vì bất luận lúc đầu là ai thúc đẩy việc hắn đi Lĩnh Nam. Phái bình dân ủng hộ, phái phản đối có cơ hội cũng tận dụng. 100% là thái độ ủng hộ. Bởi vì nhóm người ở quân khu Dương Thành muốn xuống tay với hắn, lại là khả năng của phái phản đối.

Nếu Ngô Tài Dương lại gật đầu, nói không chừng Tổng bí thư cũng biết thời biết thế mà gật đầu. Như thế, chuyện này có thể đã ngã ngũ, hắn không đủ sức xoay chuyển cục diện nữa.

Do đó, bất luận Ngô Tài Dương và ông cụ Ngô có thái độ gì, thuyết phục họ khiến hắn ở lại tỉnh Tề mới là điều then chốt nhất.

Lại không nghĩ rằng, Trần Hạo Thiên lại đuổi được đến nhà họ Ngô trước hắn một bước để nói chuyện với Ngô Tài Dương, thật là áp sát từng bước, Hạ Tưởng không nói nên lời, lắc đầu cười một cái, là nên vui mừng tính quan trọng của bản thân, hay là nên than vãn với thế lực khắp nơi xuất phát từ các điểm khác nhau nhưng mục tiêu không ngờ nhất trí đưa hắn vào nước sôi lửa bỏng.

Vừa vào cửa thì nhìn thấy Ngô Tài Dương ngồi trên, Trần Hạo Thiên ngồi dưới đang nói chuyện say sưa. Thấy Hạ Tưởng đi vào, Ngô Tài Dương chậm rãi chuyển người rồi gật đầu, Trần Hạo Thiên liền đứng dậy đón chào.

Cùng là Ủy viên bộ chính trị, Ngô Tài Dương xếp danh ở phía trước Trần Hạo Thiên, nhưng luận về mức nổi tiếng có sức ảnh hưởng đến giới chính trị trong nước, Trần Hạo Thiên chẳng kém hơn Ngô Tài Dương là mấy. Dẫu rằng làm quan lớn tổng đốc tuần phủ của tỉnh mạnh thứ nhất về kinh tế trong nước, Trần Hạo Thiên nổi bật ở trong truyền thông trong nước, so với Trưởng ban tổ chức trung ương Ngô Tài Dương có thể nói nổi bật hơn.

Cũng suy cho cùng Lĩnh Nam là tỉnh mạnh nhất về kinh tế, sức mạnh một tỉnh, có thể bằng giá trị tổng sản lượng của nhiều quốc gia.

Chẳng qua đối với sự đứng dậy đón tiếp của Trần Hạo Thiên, Hạ Tưởng lại không cảm thấy vì sủng ái mà lo sợ, mà là tiếp nhận sự chủ động đón tiếp nhiệt tình của Trần Hào Thiên:

– Không biết Bí thư Trần đến, muộn chút nữa thật là có lỗi.

Trần Hạo Thiên cười một tiếng:

– Không sao, tôi vẫn kiên trì đợi cậu, mới thể hiện chút thành ý.

Cộng sự với một người thân là Bí thư tỉnh ủy Ủy viên bộ chính trị, thân là Phó bí thư kém 2 cấp bậc, rõ ràng là áp lực không nhỏ, đồng thời cũng khiến cho nhiều công việc không được dễ dàng triển khai.

Những cũng chính là bởi vì Trần Hạo Thiên thân là Ủy viên bộ chính trị, cấp bậc quá cao, có nhiều việc ngược lại không thể trực tiếp nói ra miệng, mà nhiều trường hợp không thích hợp Chủ tịch tỉnh xuất hiện làm công việc, có một trợ thủ đắc lực có thể thu được hiệu quả ngồi mát ăn bát vàng.

Nhất là khi Hạ Tưởng không chỉ trẻ mà còn chín chắn. Những gì hắn đã làm ở tỉnh Tề, đã khắc sâu vào tim Trần Hạo Thiên, vì thế, Trần Hạo Thiên trong lòng luôn cấp bách, cũng mới 3 phần chân thành, 3 phần thành tâm, tự nhiên là làm cho Ngô Tài Dương thấy, thêm 4 phần thiết tha cũng là vì lôi kéo Hạ Tưởng.

Hạ Tưởng chú ý tới ông cụ Ngô không có mặt, trong lòng bình tĩnh, lại ngấm ngầm quan sát vẻ mặt Ngô Tài Dương, nhìn không ra khuynh hướng của Ngô Tài Dương, lại từ từ an tâm.

Ngồi ở phía sau, khách khí vài câu, Trần Hạo Thiên vẫn cứ ngay thẳng như trước đây:

– Tôi chân thành muốn mời Phó Bí thư Hạ đến Lĩnh Nam làm việc.

Kỳ thực với Hạ Tưởng thân phận là Phó bí thư tỉnh ủy, với Trần Hạo Thiên địa vị là Ủy viên bộ chính trị Trung ương. Vốn dĩ không cần dùng dáng vẻ như thế với Hạ Tưởng, thậm chí sau khi trực tiếp vận động và triển khai trong Bộ chính trị, một tờ giấy điều lệnh là có thể khiến cho Hạ Tưởng rời khỏi tỉnh Tề đi nhận nhiệm vụ ở Lĩnh Nam. Nhưng Trần Hạo Thiên trong chuyện này là gióng trống khua chiêng muốn biết ý kiến của Hạ Tưởng, lại còn trực tiếp trịnh trọng muốn mời mọc. Không chỉ là làm trò mà cũng đích thực khao khát Hạ Tưởng đến Lĩnh Nam giúp ông ta một tay.

Cho dù cách đổi nhiệm kỳ của năm sau chỉ đến chưa đầy một năm, nhưng có khi nửa năm ngắn ngủi ấy lại có thể thay đổi tình hình, huống hồ thời gian gần 1 năm, biến số cũng có rất nhiều, như là năm đó từ 7 Ủy viên tăng lên thành 9 Ủy viên, chính là một lần cục diện thay đổi nằm ngoài dự liệu.

Hạ Tưởng đắn đo nói một câu khiêm tốn:

– Cảm tạ sự yêu mến của Bí thư Trần, nhưng mà tôi tự nhận thấy tài hèn sức mọn, lại còn công việc ở tỉnh Tề còn nhiều vấn đề còn sót lại, theo ý nguyện của mình tôi mà nói vẫn hy vọng làm việc trước sau vẹn toàn, cũng tốt đối với tỉnh Tề đối với nhân dân tỉnh Tề, có một lời giải thích.

Hạ Tưởng khéo léo nói, nhưng ý biểu đạt thì lại kiên định, từ chối lời mời của Trần Hạo Thiên.

Trần Hạo Thiên sững sờ một lúc, bất đắc dĩ nhìn Ngô Tài Dương một lúc, Ngô Tài Dương cũng không động đậy gì, khẽ mỉm cười, không biết là tán đồng với cách nói của Hạ Tưởng hay là phụ họa với đề nghị của Trần Hạo Thiên.

Tuy nhiên Trần Hạo Thiên hiển nhiên không thể bị Hạ Tưởng nói một câu mà lui, ông ta gật đầu nói:

– Cách nghĩ của cậu thật phù hợp với hiện thực khách quan, điểm xuất phát cũng rất chính xác, nhưng hiển nhiên cậu đã tự đánh giá thấp năng lực của bản thân. Đại cục của tỉnh Tề đã định, tại 1 tỉnh tương đối ôn hòa và bảo thủ, dựa vào năng lực và trình độ cầm quyền của cậu, ở tỉnh Tề có tài mà không phát huy được, lại không có đất dụng võ, lúc nãy tôi còn nói với Phương Dương, Hạ Tưởng như một cái lò xo, áp lực nhiều bao nhiêu thì năng lượng của nó nhiếu bấy nhiêu, luôn có thể tạo nên kỳ tích…

Hạ Tưởng cũng phải thừa nhận lời nói của Trần Hạo Thiên không những có tính cổ vũ mà còn có tính kích động, thật là một cao thủ trong công tác chính trị, nếu là trước kia, lời nói dạng này có thể đã làm hắn cảm động rồi, nhưng bây giờ thì không thể rồi. Hạ Tưởng của bây giờ, trên chính trị đã trưởng thành hơn nhiều rồi, càng biết bên con đường nào là thích hợp nhất cho bản thân.

Người khác đã dầy công sắp xếp đường đi, dù sao là ý đồ của người khác, không phải sự thể hiện chính xác suy nghĩ trong ý tưởng của bản thân, muốn thực hiện kế hoạch và lý tưởng trong tim, muốn đi con đường khác nhau của quan lộ, Hạ Tưởng không thể nghe theo bất kỳ sự bố trí nào của người khác.

Hơn nữa, hắn không phải là người lãnh đạo quốc gia, không thể người thì ở tỉnh Tề mà tâm ở khắp thiên hạ, càng không thể ở đâu có lửa thì đi dập lửa ở đó. Kẻ bơi tốt chưa chắc không bị dìm bởi nước, thường đi dập lửa cũng có ngày thành con thiêu thân bay vào lửa.

– Bí thư Trần thật đã đề cao tôi quá rồi, kỳ thực tôi chỉ là may mắn một chút mà thôi, làm gì có thể vượt qua năng lực của nhiều người? Hơn nữa dù cho là như lò xo, thường xuyên bị tăng sức ép thì cũng quá sức.

Hạ Tưởng vừa khách khí vừa kiên trì.

Dường như Trần Hạo Thiên rất có lòng tin thuyết phục được Hạ Tưởng:

– Tôi và Thu Thật cũng có trao đổi qua vấn đề này, ý của Thu Thật cho rằng việc cậu đi Lĩnh Nam cũng là một lựa chọn đúng đắn. Lúc nãy tôi cũng trao đổi qua với Tài Dương về quan điểm này, Tài Dương về nguyên tắc cũng đồng ý để cậu rời tỉnh Tề…

Ngô Tà Dương về nguyên tắc đồng ý hắn rời tỉnh Tề? Hạ Tưởng ném cái nhìn đầy nghi ngờ về phía Ngô Tài Dương.

Ngô Tài Dương gật đầu nhẹ:

– Tranh thủ rời khỏi trước khi họp Hội đồng nhân dân và Mặt trận tổ quốc vào năm tới, cho dù là đi đâu, khí hậu tỉnh Tề đã không còn thích hợp nữa rồi…

Lời của ông ta tương đối trung tính, chỉ nói việc rời đi chứ không nói đến hướng đi, rõ ràng không biểu đạt hoàn toàn cùng chung nhận thức với Trần Hạo Thiên.

Hạ Tưởng thầm thở một hơi nhẹ nhõm, cũng may, ước nguyện ban đầu của Ngô Tài Dương chưa thay đổi, chỉ muốn hắn có thể rời tỉnh Tề, tin vào sự sắp xếp của Ngô Tài Dương hay là bằng lòng hắn đi Bắc Kinh, mà không phải đi vào Linh Nam đây bão táp. Đi Lĩnh Nam thà lưu lại tỉnh Tề còn hơn.

Trần Hạo Thiên vẫn cực kỳ kiên nhẫn khuyên nhủ:

– Ý của tôi đã rõ ràng rồi, Hạ Tưởng, Tài Dương, hai người suy xét một chút, có lẽ Hạ Tưởng không hiểu nhiều về tôi, nhưng Tài Dương lại là người hiểu rõ về cách đối nhân xử thế của tôi, tôi không phải là kiểu người đối xử tệ với bạn bè.

Vừa ngồi được một lúc, Trần Hạo Thiên cáo từ ra về, chẳng qua là lúc gần đi thì lại nói đến đề nghị cùng ngồi với Cổ Thu Thật, hiển nhiên ông ta vẫn có thể tiếp tục thúc đẩy Hạ Tưởng đi nhận việc ở Lĩnh Nam.

Hạ Tưởng cũng không từ chối đươc, đành phải đồng ý cũng Trần Hạo Thiên gặp mặt với Cổ Thu Thật.

Trần Hạo Thiên vừa đi, ông cụ Ngô từ trên lầu chậm rãi đi xuống, dường như là cố ý tránh mặt Trần Hạo Thiên, ông cụ đến trước mặt Hạ Tưởng và nói:

– Đi, ra sân ngồi chút.

Lúc này ý thu đang đậm, lại là đang buổi sáng, ánh nắng mặt trời lại tốt, phơi nắng thu cũng là một sự lựa chọn không tồi.

Ông cụ Ngô quay đầu lại nhìn Ngô Tài Dương một cái:

– Tài Dương, con cũng đến đây.

Hạ Tưởng trong lòng căng thẳng, có lẽ là lần đầu ngồi cùng ông cụ Ngô và Ngô Tài Dương, chính là muốn chứng minh hôm nay ông cụ Ngô có một việc rất quan trọng muốn nói.

Sân nhà họ Ngô, tuy không như nhà có sân to mà rộng lại cổ kính, nhưng lại có nhiều tinh xảo, bàn ghế trong sân cũng là lựa chọn công phu của đồ gỗ gia dụng, ngồi dưới gốc gây keo, câu đầu tiên của ông cụ Ngô đã nêu rõ chủ đề.

– Trần Hạo Thiên muốn vào Đảng, có 3 vấn đề khó cần giải quyết, Hạ Tưởng, nếu cháu cảm thấy cháu có năng lực thay ông ta san sẻ thì cháu nên đi Lĩnh Nam.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 17
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 28/01/2018 08:36 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lục Thiếu Du – Quyển 6
Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn qua, Vân Khiếu Thiên ngày hôm nay mặc trường bào màu xanh, hai mắt trong suốt mang theo chút thâm thúy, sau lưng buộc áo choàng màu đen, toàn thân toát lên vẻ dã tính không câu nệ. Lục Thiếu Du còn nhớ rõ, vào thời khắc cuối cùng trong đại hội Tam tông Tứ môn, Vân Khiếu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Miêu Nghị – Quyển 11
Miêu Nghị cười nói: Chỉ là một hư chức ở đô đốc phủ mà thôi. Nói đi, hơn hai năm mới tới thăm ta, rốt cuộc là vì chuyện gì? Trương Thiên Tiếu khẽ vuốt mái tóc dài và mượt, lại lười biếng nằm nghiêng xuống trên đùi một vị nam sủng, giơ tay vỗ nhẹ gò má người đàn ông kia vẻ cưng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lục Thiếu Du – Quyển 14
Cha, mọi chuyện cứ giao cho con. Hoàng Đan nói, suy tính trong lòng lúc này chỉ có nàng mới biết được, quyết định của nàng cũng có chút tư tâm ở trong đó. Vị cung phụng này, xin hãy đưa ta tới gặp mặt Lục chưởng môn một chuyến có được không. Hoàng Đan đi ra khỏi nội đường, nói với Thanh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba