Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 19 » Phần 68

Quan Trường - Quyển 19

Phần 68

Hạ Tưởng và Hứa Quan Hoa, Mộc Phong gặp mặt nhau, đều nằm trong lòng bàn tay Ngô Hiểu Dương.

Trong lúc Hạ Tưởng, Hứa Quan Hoa và Mộc Phong đang nâng ly cùng nhau trên bàn rượu, bàn bạc kế hoạch lớn, buổi tối ở Nam Quốc Chi Xuân, đèn đuốc sáng trưng, khách đến không dứt.

Tụ tập, có lúc là vì vui vẻ, có lúc là vì hoài niệm, buổi tụ hội hôm nay ở Nam Quốc Chi Xuân, chính là một buổi truy điệu quy mô nhỏ được tổ chức vì Ngô Công Tử.

Cũng không xem như lễ truy điệu chính thức, chỉ là Ngô Hiểu Dương thông báo cho những người bạn tốt của Ngô Công Tử khi còn sống, cùng với một nhóm bạn bè thân thiết của gã, tụ tập lại với nhau, là vì ôn lại tất cả những điều đã qua.

Có tang lúc tuổi già, chính là điều bất hạnh nhất trong cuộc sống. Nỗi đau của người đầu bạc tiễn người đầu xanh, khiến Ngô Hiểu Dương trở nên tiều tụy, chỉ vài ngày ngắn ngủi mà đã gầy yếu đi nhiều, tóc cũng bạc thêm không ít.

Không ít người an ủi Ngô Hiểu Dương, khuyên y nên nén bi thương. Lời nói không thể cứu vớt nổi những đau thương trong lòng, rượu Lafite cao sang cũng không thể, có lẽ cũng chỉ có thù hận mới có thể giảm bớt được đau thương của Ngô Hiểu Dương.

Buổi tụ tập hôm nay, lúc đầu Ngô Hiểu Dương cũng không muốn tổ chức, sở dĩ y bỗng nhiên thông báo tổ chức, hoàn toàn vì một câu nói.

– Lấy danh nghĩa của Ngô Công Tử để tổ chức một buổi tụ họp, là một cơ hội tốt nhất để Tư lệnh Ngô thấy rõ được ân tình con người.

Lời này…là do Trương Lực nói.

Lời nói của Trương Lực, bỗng chốc đánh trúng vào nội tâm yếu ớt của Ngô Hiểu Dương. Bây giờ tin tức y sắp lui về, sắp bị miễn chức đã được truyền ra, tuy cấp dưới và thân tín của y không có biểu hiện gì khác với trước kia, nhưng lòng người dễ thay đổi, một buổi tụ hội sẽ khiến nhiều người hiện nguyên hình.

Buổi tụ tập được tổ chức như dự tính, khiến Ngô Tài Dương kiên định hơn là, hầu hết những người được thông báo, đều đã đến. Càng khiến y được an ủi hơn là, cơ bản những thân tín và những người thuộc phe phái của y, không thiếu một ai. Điều này chứng minh một điểm, cho dù y bị miễn chức, y vẫn có đủ sức ảnh hưởng trong quân khu Dương Thành và những quân khu có người của y ở đó.

Cũng khiến y càng kiên định hơn đối với trận chiến cuối cùng với Hạ Tưởng, y chắc chắn sẽ thắng. Mặc dù Tống Cương đã chết, nhưng Mạnh Tán, Tiêu Lương còn hơn Tống Cương nhiều lần.

Nhìn thấy mỗi một người khách đến đây đều rất trang nghiêm, đều cung kính dâng hoa trước di ảnh Ngô Công Tử, Ngô Hiểu Dương lại lấy lại được sự tự tin. Tuy nhiên khi ánh mắt y dừng lại ở di ảnh của Ngô Công Tử, trong lòng lại đau đớn, nhưng khi nghĩ đến trong một tương lai không xa Hạ Tưởng sẽ rơi vào ngõ cụt, đồng thời có thể sẽ bất ngờ bị bệnh nặng mà chết, y liền cảm thấy vô cùng hả giận.

Lẽ nào không đến nữa? Ánh mắt Ngô Tài Dương không rời khỏi cánh cửa, y vẫn đang đợi một người đến.

Thi Khải Thuận lặng lẽ đến bên cạnh Ngô Hiểu Dương,

– Tư lệnh, Trương Lực gọi điện đến, gã hôm nay không tiện đến.

– Không đến thì thôi, Trương Lực không xuất hiện, cũng là chuyện tốt.

Bây giờ Ngô Hiểu Dương càng ngày càng có cảm tình tốt với Trương Lực, bởi thời điểm bây giờ Trương Lực còn duy trì mối quan hệ thân thiết với y, cơ bản vẫn đang giữ lập trường nghiêng về phía y, điều này khiến y rất hưởng thụ trong lòng. Mặc dù y cũng biết, chọn lựa của Trương Lực, phần lớn cũng vì chịu ảnh hưởng của Quý Như Lan.

Tại sao Quý Như Lan lại muốn làm khó Hạ Tưởng, Ngô Hiểu Dương cũng không tìm hiểu nhiều, y chỉ cần biết một điều, trong trận chiến cuối cùng giữa y và Hạ Tưởng, nhà họ Quý nếu có thể giữ lập trường trung lập là tốt nhất. Nếu không ở giữa, thì nghiêng về phía y cũng được. Nhưng nếu nghiêng về phía Hạ Tưởng, hừ, y sẽ tính toán rành mạch với nhà họ Quý.

Nghe Trương Lực nói, Hạ Tưởng đã cảnh cáo nhà họ Quý, để nhà họ Quý có thể đề phòng tai họa. Ngô Hiểu Dương đã cười thầm, y rất hận Quý Trường Hạnh đã chặn ngang một tay, y cũng đã từng nghĩ đến việc sẽ báo thù nhà họ Quý, nhưng sau khi nói chuyện với Trương Lực, lại dưới sự khuyên can của Thi Khải Thuận, y quyết định bỏ qua cho nhà họ Quý, chỉ một lòng đối phó Hạ Tưởng, liên đới giải quyết luôn Khang Hiếu.

Cho nên, buổi tụ tập hôm nay, một người có đến hay không, đều có ý nghĩa rất lớn.

Chẳng lẽ không đến? Đợi nửa ngày, Ngô Hiểu Dương dần mất kiên nhẫn, lúc ánh mắt hắn bắt đầu rời khỏi cánh cửa, bỗng nhiên, một người mặc đồ đen tiến đến.

Người áo đen là một phụ nữ, nói chính xác hơn, là một người phụ nữ có thân hình không tồi. Cô mặc bộ đồ đen, tay cầm một cành hoa trắng, lúc xuất hiện trước cửa, tất cả mọi người đều quay đầu lại nhìn, khiến cô bỗng trở thành trung tâm.

Chính là Quý Như Lan.

Nếu để Hạ Tưởng biết Quý Như Lan xuất hiện trong nghi thức truy điệu của Ngô Công Tử, cũng không biết hắn sẽ nghĩ gì. Lại nếu để hắn nhìn thấy sau lưng cô còn có một người đi cùng, chính là Trương Lực mà hắn mãi không nắm chắc được, thì hắn ngay lập tức sẽ thay đổi sách lược hiện tại, lập tức cắt đứt những quan hệ qua lại với Trương Lực.

Bởi Hạ Tưởng quả thật không ngờ, sau khi Trương Lực trải qua sự việc của Hà Thiên, Khang Hiếu, trong thời kỳ quan trọng trước mắt, lại để lý trí thỏa thuận với tình cảm, vì một người phụ nữ mà bỏ qua nguyên tắc, xem như đã đi đến vách núi rồi.

Trương Lực không thể so được với Quý Như Lan, Quý Như Lan có thể lùi có thể tiến, Trương Lực nếu bước một bước sai, thì sẽ không còn đường lui.

Lúc thấy Quý Như Lan xuất hiện, vẻ mặt Ngô Hiểu Dương bỗng nhiên thoải mái hơn nhiều, y và Thi Khải Thuận liếc mắt nhìn nhau, cất bước tiến về phía Quý Như Lan và Trương Lực.

Cùng với sự tham gia của Quý Như Lan, cuộc đấu sức giữa Hạ Tưởng và Ngô Hiểu Dương, lại thêm một biến số chưa thể biết.

Cái chết của Tống Cương cũng chưa gây ra ảnh hưởng quá lớn trong Tỉnh ủy, đối với phần lớn những người trong Tỉnh ủy mà nói, Tống Cương chỉ là một cái tên lạ lẫm, gã chết hay sống, cơ bản không cần để tâm. Nhưng đối với việc Khang Hiếu đột nhiên xin nghỉ dưỡng bệnh dài hạn, không khỏi cảm thấy khó hiểu.

Trước khi đảm nhiêm vị trí Phó chủ tịch thường trực tỉnh, Khang Hiếu vẫn luôn đảm nhiệm những chức vụ quan trọng trong bộ máy Ủy ban nhân dân tỉnh. Ở nhiều năm trong bộ máy Ủy ban nhân dân tỉnh, thế lực cũng rất rắc rối, uy vọng cực cao, ngay cả Mễ Kỷ Hỏa cũng phải thua kém y. Thậm chí có thể nói, sau khi Mễ Kỷ Hỏa nhậm chức, bởi vì quá im tiếng và yếu thế, người quyết định tất cả những chính sách trong Ủy ban nhân dân tỉnh, chính là Khang Hiếu.

Khang Hiếu buông tay với một cơ hội tốt như vậy, hơn nữa sức khỏe cũng vẫn còn rất tốt, lúc cháu trai chết cũng không xin nghỉ bệnh, nhưng sau khi đi thị sát Lam Hải trở về, đột nhiên xin nghỉ bệnh, lẽ nào trong đó đã xảy ra chuyện gì không thể cho mọi người biết?

Cũng có người thông minh, liên hệ việc Khang Hiếu xin nghỉ phép và việc Tống Cương chết, liền lén bàn luận, Tống Cương chết ở Lam Hải, gã vừa chết, Khang Hiếu liền vội vàng rời Lam Hải, hơn nữa vừa về đến Tỉnh ủy, lập tức xin nghỉ phép. Sau khi xâu chuỗi tất cả sự việc lại với nhau, có phải có ẩn tình gì rất lớn bên trong hay không?

Suy đoán của những người ngoài cuộc còn cách chân tướng sự việc rất xa, nhưng cũng không cần vội, rất nhanh sẽ có câu trả lời thôi. Khang Hiếu đang ở viện an dưỡng, người thanh thản nhưng lòng không thanh thản, xảy ra chuyện rồi. Đương nhiên, cũng không phải bản thân y muốn gây chuyện, mà là có người không muốn y sống yên ổn.

Sau khi Khang Hiếu vào viện an dưỡng, cuộc điện thoại hỏi thăm đầu tiên là Hạ Tưởng gọi đến.

Giọng nói Hạ Tưởng vẫn rất ôn hòa:

– Phó chủ tịch Khang, ở đó cũng khá thoải mái phải không?

Khang Hiếu vốn nghĩ Hạ Tưởng tận lực khuyên bảo y, là có ý đồ bất lương muốn y làm tấm bia chắn, thật ra y quá nghi ngờ đến nỗi không hiểu chuyện.

Lý Dật Phong nói đúng, trước đó Khang Hiếu đi thị sát Lam Hải, là vì mở đường cho Tống Cương. Khang Hiếu nào biết, Tống Cương lấy danh nghĩa muốn xử lý Hứa Quan Hoa đồng thời đào hố cho Hạ Tưởng, thật ra cũng đang âm thầm đào hố cho y.

Khang Hiếu có biết Tống Cương đào hố cho y hay không không quan trọng, quan trọng là, Tống Cương lại chết ngay trong tầm kiểm soát của y. Y nghĩ cũng không cần phải nghĩ, liền biết cuộc chiến giữa Ngô Hiểu Dương và Hạ Tưởng đã lên đến mức độ đối chọi gay gắt, hễ không cẩn thận y cũng có thể ngã xuống tan xương nát thịt như Tống Cương, 360 kế kế chuồn là thượng sách, không thể trêu vào còn trốn không được?

Vừa mới vào viện, Hạ Tưởng đã gọi điện thoại đến, rốt cuộc Hạ Tưởng muốn y làm thế nào? Lẽ nào cứ muốn y phải leo lên sân thượng rồi ngã xuống mới thỏa mãn hay sao? Khang Hiếu liền tức giận đáp:

– Thoải mái, rất thoải mái, nếu không có người làm phiền, thì càng thoải mái hơn.

Hạ Tưởng có thể nghe được sự bất mãn trong lời nói của Khang Hiếu, cũng có thể đoán được sự hiểu lầm của Khang Hiếu về hắn, càng có thể hiểu được tâm tư đà điểu của Khang Hiếu. Thật ra bây giờ Khang Hiếu vẫn đi làm bình thường ở Tỉnh ủy mới là an toàn nhất, trốn càng xa, ngược lại càng dễ khiến cho người ta đục nước thả câu.

Nhưng cũng không thể nói quá rõ ràng, hơn nữa, Khang Hiếu đâu có tin hắn? Hạ Tưởng đành phải nói:

– Viện an dưỡng không phải nơi có thể ở lâu, tránh xa trung tâm quyền lực của Tỉnh ủy, cũng không chắc đã an toàn.

Khang Hiếu càng tức giận hơn nữa, cho rằng Hạ Tưởng đang uy hiếp y:

– Không làm phiền Phó bí thư Hạ phải quan tâm.

Nói xong liền gác máy.

Hạ Tưởng bất đắc dĩ thở dài, hắn vốn định đưa tay cứu Khang Hiếu một lần, nào ngờ Khang Hiếu lại cứ khăng khăng cố chấp, không biết tự kiềm chế. Lẽ nào Khang Hiếu cuối cùng cũng bị Ngô Hiểu Dương lợi dụng, sau đó đá bay? Bình thường Khang Hiếu là một người rất có trí tuệ chính trị, tại sao bây giờ khi gặp chuyện lớn, lại như người vô dụng vậy?

Nghĩ một chút, Hạ Tưởng liền gọi điện thoại cho Diệp Thiên Nam:

– Thiên Nam, phiền anh đi đến việc an dưỡng một chuyến, thăm Phó chủ tịch tỉnh Khang.

Diệp Thiên Nam vừa nghe liền hiểu ý, hơi trầm ngâm:

– Phó bí thư Hạ, lúc này không phải lúc mềm lòng, Khang Hiếu… không đáng để lôi kéo.

– Dù sao tôi cũng không đành lòng…

Hạ Tưởng bỗng nhiên hạ quyết tâm,

– Cũng được, sự việc do anh giải quyết, tôi chỉ quan tâm đến kết quả.

Đêm đó, Diệp Thiên Nam yên lặng đi vào viện an dưỡng, cùng Khang Hiếu nói chuyện rất lâu. Cụ thể đã nói những gì, không ai biết được, nhưng hiệu quả thì ngay lập tức có thể thấy … sáng sớm ngày hôm sau tin tức từ viện an dưỡng truyền ra ngoài, Khang Hiếu mất tích rồi.

Phó chủ tịch thường trực tỉnh mất tích ở viện an dưỡng, là một trò đùa lớn!

Nếu nói Khang Hiếu bất ngờ mất tích, dẫn đến một làn sóng lớn trong Tỉnh ủy, vậy một chuyện nhỏ khác xảy ra, dường như không được bất kỳ một lãnh đạo Tỉnh ủy nào chú ý. Đầu phố Dương Thành mới biểu diễn một màn cảnh sát lái xe truy đuổi kẻ cướp làm ầm ĩ khu phố. Nguyên nhân là kẻ cướp xông vào cướp một tiệm vàng, sau khi bị cảnh sát bao vây, đột nhiên phá vòng vây, đồng thời cướp được một chiếc xe hơi trên phố, bỏ chạy thục mạng.

Kết quả cuối cùng là kẻ cướp ung dung bỏ chạy, cảnh sát tay không trở về.

Nhìn bên ngoài, Khang Hiếu mất tích là một chuyện lớn, cảnh sát đuổi bắt tên cướp, là một việc nhỏ đến mức không thể nhỏ hơn được nữa, khó có thể thu hút được sự chú ý của các lãnh đạo Tỉnh ủy. Nhưng đối với Hạ Tưởng mà nói, Khang Hiếu mất tích mới là chuyện nhỏ, cảnh sát đuổi bắt tên cướp, mới là chuyện lớn khó lường.

Ngay lúc Trần Hạo Thiên ra chỉ thị yêu cầu lập tức điều tra sự mất tích của Khang Hiếu, Hạ Tưởng lại không hề để ý đến sự mất tích của Khang Hiếu, mà nhanh chóng gọi điện thoại báo cho Lâm Song Bồng và Hướng Dân Tân lập tức đến Tỉnh ủy, báo cáo chi tiết về vụ cảnh sát đuổi bắt cướp cho hắn.

Gió, bắt đầu nổi từ một nơi rất nhỏ….

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 19
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 09/02/2018 08:36 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Quan Trường – Quyển 17
Thực sự mà nói, đồng chí Hạ Tưởng là một đồng chí tốt không tin vào sự may mắn, mặc dù hắn cũng biết rõ, hắn không phải là người may mắn, không có nghĩa là người khác cũng không có. Hắn chưa từng được phụ nữ chủ động bày tỏ sự yêu thương, không nói lên được những người đàn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Miêu Nghị – Quyển 14
Nếu sớm biết như vậy hắn đã không lấy ra, nhiều năm qua Miêu Nghị không chịu đựng được bị người ta trói buộc lo này lo kia, hắn chưa tiến vào trạng thái có gia đình, đặc biệt là kiểu hạn chế tự do thân thể. Miêu Nghị không cãi với Vân Tri Thu vì biết không cãi thắng nàng, mấu chốt là...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lâm Vãn Vinh – Quyển 4
Tần Tiên Nhi sắc mặt đỏ ửng, vội vàng cúi đầu, e thẹn nói: Tướng công, chàng đáng ghét chết đi được, sư phụ còn ở đây, chàng không thể đợi chút nữa hãy nói sao. Nghe tướng công nói những lời này, trong lòng nàng mừng rỡ vô cùng, lại có chút kiêu ngạo, mi mục hàm tình, ánh mắt thâm sâu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba