Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 2

Quan Trường - Quyển 2

Bạn đang đọc Quyển 2, xem thêm các Quyển khác trong bộ “Quan Trường” tại đây: http://truyensextv2.com/tag/tuyen-tap-quan-truong/
Buổi chiều Mễ Huyên muốn đến siêu thị Giai Gia khảo sát thực địa nên đòi Hạ Tưởng phải đi cùng. Hạ Tưởng cũng đang muốn tận mắt nhìn siêu thị Giai Gia rất nổi tiếng ở sau này khi mới khai trương là như thế nào liền đồng ý. Liên Nhược Hạm không có hứng thú, Tào Thù Lê cũng muốn tiếp Liên Nhược Hạm nên cuối cùng quyết định chỉ có hai người Hạ Tưởng và Mễ Huyên đến siêu thị.

Hạ Tưởng lái xe đưa Tào Thù Lê và Mễ Huyên đến siêu thị, sau đó lái xe Land Rover đến siêu thị Giai Gia. Không ngờ đến đoạn giao nhau ở phố Bắc Đại, Hạ Tưởng định đi thẳng thì lại có một xe đột nhiên dừng lại khiến hắn phải vòng sang tránh. Vì tránh một bà lão qua đường làm hắn không thể không vòng xe sang bên trái, kết quả chạy sang phố Bắc Đại.

Phố Bắc Đại là đường dành riêng cho người đi bộ, cấm xe tiến vào. Hắn vốn định tìm chỗ chạy nhưng từ gương chiếu hậu thấy một cảnh sát giao thông đi tới thì biết thảm rồi. Hắn nhỏ giọng nói với Mễ Huyên:

– Nguy rồi, tôi không có bằng lái.

– Hả? Không phải chứ. Cậu lái xe tốt hơn tôi mà còn không có bằng sao?

Mễ Huyên giật mình há hốc mồm không tin nhìn Hạ Tưởng. Nhưng thấy Hạ Tưởng rất nghiêm túc không giống nói đùa nên chán nản nói

– Cậu sao có thể không có bằng lại còn lái xe, cậu muốn hại chết người sao?

Hạ Tưởng không thể nói với cô rằng hắn tuy không có bằng lái nhưng có kinh nghiệm lái xe mười năm. Bây giờ tình hình khẩn cấp, hắn đột nhiên nghĩ ra một ý tưởng:

– Cảnh sát giao thông tới thì nói cô lái xe, nhưng cô phải ngồi ở vị trí người lái. Nhưng bây giờ muốn đổi chỗ cũng không kịp nữa rồi.

– Có thể đổi được. Nghe tôi.

Mễ Huyên cúi đầu đứng lên. Xe Land Rover cao nên cô có thể miễn cường đừng nửa thân người, cô hơi lắc mông nói:

– Tôi lên trên anh, sau đó anh dịch một chút là tôi có thể sang bên đó.

Hạ Tưởng cũng không có nhiều tâm tư nghĩ đến ý khác trong lời của Mễ Huyên. Cũng may hôm nay Mễ Huyên không mặc váy, nếu không cô đúng không làm như vậy được. Mễ Huyên bước chân trái ra, sau đó với tay bám lấy thành xe với tư thế nửa cưỡi rồi nói:

– Nhanh lên, đừng ngẩn ra như vậy.

Hạ Tưởng nhìn cặp mông đầy đặn của Mễ Huyên, cặp mông này đúng là rất cong, đẹp và co dãn, nói không quyến rũ là giả. Chỉ có điều hắn không có thời gian nghĩ nhiều. Hắn nhếch đùi phải theo dưới mông Mễ Huyên mà sang bên vị trí bên. Tư thế này đúng là vừa vặn Mễ Huyên ở trên, Hạ Tưởng ở dưới, tư thế rất mập mờ.

Hạ Tưởng thấy cảnh sát giao thông càng lúc càng đến gần nên nói:

– Cùng dịch người thì may ra còn kịp.

Mễ Huyên đi giày cao gót nên không cẩn thận chân trái bị trượt, không thể không ngồi lên người Hạ Tưởng. May mắn thế nào mà ngồi trúng chỗ đó của Hạ Tưởng, làm hắn đau đến độ cắn răng. Hắn không thể để ý cảm nhận từ mông cô truyền đến mà phải liều mạng rút chân ra khỏi người cô, ngồi sang bên mà thở hổn hển nói:

– Cô đúng là hại chết người mà không lo đền mạng.

Mễ Huyên hiểu rõ vừa nãy xảy ra chuyện gì nên cười cười mờ ám nói:

– Đừng có mà được hưởng phúc còn kêu khổ, cẩn thận tôi nói với cô bé Lê.

Hạ Tưởng vội vàng nói:

– Tôi nói là cô quyến rũ chết người mà không đền mạng.

– Vậy còn được, coi như anh biết nịnh.

Mễ Huyên đắc ý cười cười và cố ý nhìn giữa hai chân Hạ Tưởng, sau đó cô nói một câu làm hắn rất xấu hổ:

– Trạng thái bình thường, chỉ hơi lên một chút.

Làm Hạ Tưởng rất buồn bực đó là cảnh sát giao thông tới thì không hỏi bằng lái mà hỏi này hỏi kia. Sau đó y đi quanh xe vài vòng, rất hâm mộ nói:

– Xe tốt thật, trước kia chỉ nghe qua, hôm nay được thấy đúng là mở rộng tầm mắt. Đúng rồi, hết bao xăng trên 100km? Lên 100km mất bao giây, chạy nhanh nhất là bao Km/h.

Thì ra là người mê xe. Hạ Tưởng dở khóc dở cười thầm nghĩ đúng làm Mễ Huyên phí công. Chẳng qua nghĩ đến bộ mông co dãn của Mễ Huyên thì thấy cô này đúng là quyến rũ.

Chút nhạc đệm qua đi, hai người thuận lợi tìm được Phùng Húc Quang. Phùng Húc Quang rất vui vì hai người tới, y dẫn hai người đi thăm quan siêu thị Giai Gia.

So sánh với sự phồn hoa sau này thì siêu thị Giai Gia mới khai trương ít người qua lại hơn, vẫn còn trống trải. Chẳng qua cũng may khách vào đều thấy lợi ích thực tế và tiện lợi nên cũng mua vài món hàng. Điều này làm Phùng Húc Quang cảm thấy an tâm chút ít. Nếu không y còn thực sự nghĩ ánh mắt của mình có vấn đề, thiếu chút nữa mất tin tưởng vào tương lai.

Hạ Tưởng nhìn là thấy lo lắng của Phùng Húc Quang nên cười nói:

– Ông anh quá nóng vội, nóng vội cũng không ăn được đậu phụ nóng. Siêu thị là thứ mới ở Thành phố Yến, mọi người đối với thứ mới đều cần thời gian tiếp nhận, sao có thể vừa khai trương đã đầy người? Em đề nghị anh phải in nhiều các tờ quảng cáo. Đối với các hàng mà anh có ưu thế về giá cả thì bán không lãi cũng phải kiếm được khách. Trứng gà của anh rẻ hơn bên ngoài chỉ cần một xu thì các ông lão, bà lão sẽ đến đây xếp hàng mua. Bọn họ bình thường rảnh rỗi cũng muốn tiết kiệm chút tiền. Chỉ cần định kỳ đưa ra khuyến mại thì từ từ sẽ tăng khách lên thôi.

Mễ Huyên đi thăm một lúc rồi hạ quyết tâm:

– Sau khi về tôi sẽ mở một chi nhánh của siêu thị Giai Gia ở thành phố Chương Trình, tôi cảm thấy rất có tương lai.

Hạ Tưởng không biết là nên phục Mễ Huyên tinh mắt hay to gan, chẳng qua hắn vẫn quyết định ủng hộ cô:

– Tôi sẽ ủng hộ cô về tinh thần. Chẳng qua chỉ cần chi nhánh mà làm ăn tốt sẽ kéo theo nhiều ngành sản xuất.

Mễ Huyên hiểu đây là Hạ Tưởng đang nhắc nhở mình, cô liền đề nghị Phùng Húc Quang việc mở cửa hàng ăn nhanh ở siêu thị. Mấy người đến văn phòng Phùng Húc Quang, Mễ Huyên liền lập tức nói rõ ý tưởng của Hạ Tưởng thành của mình về việc mở cửa hàng ăn nhanh.

Phùng Húc Quang rất kinh ngạc nhìn Mễ Huyên, sau đó cười ha hả nói:

– Nhất định là chủ ý của Hạ Tưởng, đừng lừa tôi. Không phải tôi coi thường cô, nhưng giám đốc Mễ nhất định không thể nào hiểu sâu như vậy. Có phải Hạ Tưởng nói cho cô không?

Mễ Huyên đỏ mặt nhưng vẫn mạnh miệng nói:

– Không phải tất cả, tôi trước đó cũng đã nghĩ đến. Sự thông minh của tôi thì anh không hiểu đâu.

Phùng Húc Quang nhìn Hạ Tưởng đang tỏ vẻ không liên quan tới mình liền cười nói:

– Dù là ý tưởng của ai thì chỉ cần tốt là được. Cửa hàng ăn nhanh là ý kiến hay, tôi tán thành. Cụ thể làm như thế nào thì cần có một phương án, sau đó chúng ta sẽ thảo luận.

Mễ Huyên bĩu môi với Hạ Tưởng:

– Nhiệm vụ của tôi đã hoàn thành. Đừng quên kế sách do anh đưa ra, anh phải bỏ công sức ra mới được.

Hạ Tưởng cười cười một tiếng không nói phá Mễ Huyên. Hắn gật đầu nói:

– Trước người ngay thẳng không nói vòng vo. Tổng giám đốc Phùng rất giảo hoạt nên không lừa được đâu. Bỏ đi, coi như cho cô nở mày nở mặt một lần.

Phùng Húc Quang sau khi cười xong liền sa sầm mặt nói:

– Chú em nói đúng, siêu thị có tương lai. Anh cũng có tin tưởng, bây giờ có hai chuyện khiến anh lo nghĩ. Chú có nhiều ý tưởng thì nghĩ hộ xem có biện pháp gì giúp anh không?

Phùng Húc Quang cũng không ngại Mễ Huyên ở đây mà nói hai chuyện phức tạp ra. Chuyện thứ nhất chính là điều Hạ Tưởng chờ mong đã lâu. Cao Kiến Viễn cuối cùng đã đưa tay vào siêu thị Giai Gia. Hóa ra Phùng Húc Quang nhìn trúng một khu đất, đó là một khu nhà của một đơn vị tại khu khá sầm uất ở Thành phố Yến. Khi chỗ này bán thì Phùng Húc Quang định mua để làm chi nhánh của siêu thị Giai Gia. Nhưng tìm rất nhiều phương pháp nhưng đều không thể đi được bước cuối cùng, sau đó lại có người chủ động liên hệ nói với y là có thể giúp lấy được đất, nhưng điều kiện là 10% cổ phần.

Mà người này chính là Cao Kiến Viễn.

Chuyện thứ hai là Phùng Húc Quang nhận được điện của bố gọi tới nói trong một lần ông vô tình xem Tv thấy một người giống như một người em của ông đã thất lạc. Ông muốn Phùng Húc Quang nghĩ biện pháp liên hệ với người kia, hỏi xem người này có phải tên trước đây là Phùng Nhị Vạn, nhà cũ trước đây có phải ở xã Đại Bảo, huyện Thương Sơn không? Ông bố nói rất kiên quyết, bắt buộc Phùng Húc Quang phải đi hỏi một câu.

– Anh đến hỏi người ta ư? Đừng nói ngay mặt gặp, dù anh gọi điện người ta cũng sẽ không tiếp. Chú đoán xem người mà bố anh bảo tìm là ai không?

Phùng Húc Quang dở khóc dở cười nói.

Hạ Tưởng hơi động tâm và đột nhiên nhớ đến Trương Thục Anh lúc ở Huyện Bá vô tình hỏi Phùng Húc Quang

– Phó chủ tịch tỉnh Mã Vạn Chính?

– Sao chú đoán được?

Tất nhiên là Phùng Húc Quang sớm quên câu hỏi của Trương Thục Anh.

Phó chủ tịch tỉnh Mã Vạn Chính thì Hạ Tưởng không có ấn tượng mấy. Ở đời sau trong tin tức ở tỉnh Yến không thấy người này, không biết là lui ra hay điều đi. Chuyện này trong lúc nhất thời cũng không dễ xử lý. Bây giờ hắn cũng không biết người trên tỉnh cho dù quen cũng không thể trực tiếp hỏi việc riêng của Phó chủ tịch tỉnh. Dù là thật hay không nếu chọc vào kiêng kị của người ta sẽ khiến không hài lòng.

Hạ Tưởng liền nhắc tên Trương Thục Anh, Phùng Húc Quang thế mới hiểu mà nói:

– Chẳng lẽ thật sự là chú đã mất tích nhiều năm của anh? Không được, dù như thế nào cũng không thể đi nhận. Người ta đã đổi lại họ, không chủ động đi tìm người thân thì chỉ sợ trong lòng có nhiều e ngại. Anh nếu muốn đi nhận nhất định sẽ không tốt.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 10/08/2017 12:36 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Ma Vương – Quyển 2
Mộc Tuyệt Chi Địa... Lão mục sư của cự ma Sâm Lâm dẫn đầu, cả đoàn thận trọng theo sau từ từ tiến sâu vào vùng âm u. Qua khoảng nửa ngày, đám người cự ma Sâm Lâm đi xuyên qua một vách núi lở, cuối cùng dừng chân bên cạnh bờ một con sông. Phía sau là sông, chung quanh đều là những căn nhà...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Quan Trường – Quyển 11
Trong các bộ phận chủ chốt của Đảng, có hai ban ngành không thể ngăn chặn, một là Ban tổ chức cán bộ, một là Ủy ban Kỷ luật. Trưởng ban Tổ chức cán bộ không thể ngăn chặn, vì là bộ ngành quan trọng nhất của nhà nước, quản lý thống trị nhân dân cả nước, đâu đâu cũng phải thông qua...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Lục Thiếu Du – Quyển 43
Phụt. Trong tiếng nghị luận của mọi người, Băng Nhu trên không trung nghe Lục Thiếu Du nói vậy, sau khi nhìn Lục Thiếu Du một cái cũng không nhịn được mà mở miệng cười một tiếng. Nhưng mà Băng Nhu lại lập tức cố gắng nhịn cười, khuôn mặt ra vẻ nghiêm túc, nhìn Lục Thiếu Du nói: Vậy thì ta...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba