Kỳ thực trước khi Hạ Tưởng đến nhà họ Quý, Trần Hạo Thiên đã đoán được phần nào thái độ của nhà họ Quý, biết được trong vòng một khoảng thời gian khá dài sau này, nhà họ Quý và Hạ Tưởng sẽ bắt tay nhau cùng tiến.
Đối với việc Hạ Tưởng mới đến Lĩnh Nam không lâu mà đã đạt được quan hệ hợp tác với nhà họ Quý, Trần Hạo Thiên nói không hâm mộ là lừa mình dối người. Kỳ thực lúc ông mới tới Lĩnh Nam, cũng muốn đạt được sự đồng nhất với nhà họ Quý, chỉ tiếc, cuối cùng lại không thành công.
Cũng không phải bởi vì ông không có năng lực bằng Hạ Tưởng, nếu cứ muốn nói rõ một nguyên nhân ra, ông thà nói là ông không trẻ tuổi anh tuấn bằng Hạ Tưởng.
Tuy nhiên…Nói vậy cũng chỉ là Trần Hạo Thiên muốn đùa với Hạ Tưởng một chút mà thôi, ông rất muốn được nhìn thấy Hạ Tưởng và nhà họ Quý hỗ trợ lẫn nhau, chủ yếu vẫn là nhà họ Quý sẽ ủng hộ đề xuất cải cách chính trị của ông, điều này khiến ông như được uống một viên thuốc an thần thật lớn!
Có sự ủng hộ mạnh mẽ của nhà họ Quý, đồng nghĩa với việc tam hệ ở Lĩnh Nam sẽ đoàn kết một lòng xoay chung quanh Tỉnh ủy. Nội bộ Lĩnh Nam đồng tâm hiệp lực, khiến ông không cần buồn phiền việc trong nhà, có thể tập trung tinh lực đối phó với áp lực ở bên ngoài.
Mà trên thực tế, Hạ Tưởng cũng đã thay ông giảm bớt không ít áp lực ở bên ngoài, Hạ Tưởng đã để ý mà chuyển lời giúp đến nhà họ Quý, khiến cho áp lực ở bên ngoài chuyên nhằm vào ông được giải quyết dễ dàng!
Cũng bởi vì điều này, Trần Hạo Thiên dưới điều kiện tiên quyết bên ngoài không áp lực bên trong không cần suy nghĩ mà chính thức đưa ra đề xuất cải cách chính trị. Nếu bên ngoài có có sự mẫn cảm cao trong chính trị,thì từ việc y dám hai tay nâng cao lá cờ kêu gọi cải cách chính trị, cũng đủ rút ra kết luận … có người nhất định phải có kết cục thất bại.
Phải nói rằng, sau khi Hạ Tưởng đến Lĩnh Nam không lâu, đã từ ngoại đến nội thay ông dẹp yên rất nhiều gian nan khổ cực. Nếu như nói ai đó ở trong giới quan trường được thần linh trợ giúp, như vậy ai có được sự trợ giúp của Hạ Tưởng, người đó sẽ có được những gì họ muốn.
Trần Hạo Thiên vỗ vỗ bả vai Hạ Tưởng:
– Hạ Tưởng, cậu là hướng tới Đông Bắc, Tây Nam, hay là Tây Bắc đây?
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 20 tại nguồn: http://truyensextv2.com/quan-truong-quyen-20-full/
Bóng đêm nhẹ nhàng, Hạ Tưởng và Cổ Ngọc chậm rãi đi dạo trên đường phố Dương Thành, tâm trạng thoải mái như những đám mây trên bầu trời.
Cổ Ngọc líu ríu nói không ngừng, nói cô ở Dương Thành đã thấy cái gì, nói những chuyện thú vị của cô ở Dương Thành, nói cô lại thích một chiếc xe mới, trong lúc kích động thiếu chút nữa đã mua, sau đó nghĩ lại còn phải lái về Bắc Kinh, trời ạ, phải cách đến mấy ngàn km, cô liền không còn tâm trạng để mua nữa.
Cổ Ngọc mải mê tự thuật, Hạ Tưởng vẫn chăm chú lắng nghe, cảm thấy nhiều năm đã trôi qua rồi, Cổ Ngọc vẫn giống như đứa nhỏ, làm ra vẻ trong lòng không có chút ưu thương nào, sự náo nhiệt và hồn nhiên của cô rất dễ dàng cuốn hút những người bên cạnh cô.
Không giống như Quý Như Lan, tính tình giống như thung lũng hoa lan âm u và tĩnh mịch, tình yêu giống như hoa chỉ nở rộ một lần, nhưng một lần là mãi mãi. Nhưng lại luôn đắm chìm trong bi thương của chính mình, bản thân giống như bị nhốt trong lồng chim không chịu đi ra.
Mỗi người đều tự trói mình ở một mặt nào đó, chỉ có điều bản thân không tự biết mà thôi.
Hạ Tưởng khó có được thời gian rảnh rỗi mà đi dạo cùng với Cổ Ngọc, hắn cũng không quan tâm tới công việc nữa. Vứt bỏ mọi việc chính trị, đi bên trái Cổ Ngọc, thoải mái đi dạo không mục đích với cô.
Người con gái có thể được hưởng thụ sự đãi ngộ Hạ Tưởng đặt sang một bên tất cả để đi dạo cùng, cũng không có mấy người. Cổ Ngọc cũng biết Hạ Tưởng rất bận, liền rất trân trọng hạnh phúc hiếm hoi này, thỉnh thoảng nắm chặt tay Hạ Tưởng, lắc qua lắc lại, giống như bé gái ham chơi.
Kể xong cảm nhận của cô về Dương Thành hiếu khách, ăn ngon, chơi vui như thế nào, Cổ Ngọc lại đột nhiên nhớ nhà:
– Tôi muốn quay về Bắc Kinh, thời tiết ở Dương Thành ẩm thấp quá, khiến cho cả người tôi khó chịu. Hơn nữa, vào mùa xuân, ông nội tôi thường bị ho khan, tôi muốn quay về chăm sóc ông.
Lòng hiếu thuận chính là thứ đáng quý, Hạ Tưởng đồng ý:
– Tôi cùng đi Bắc Kinh với cô.
– Hay quá, hay quá.
Cổ Ngọc vui mừng thiếu chút nữa nhảy dựng lên, tuy nhiên lập tức nghĩ ra cái gì, không còn vui mừng nữa nói:
– Không đúng, chắc chắn không phải là vì anh muốn theo tôi về, mà là muốn đến tìm mấy cô tình nhân của anh ở Bắc Kinh, ví dụ như Vệ Tân, Tống Nhất Phàm….
Một khi Cổ Ngọc nhắc tới những người phụ nữ của Hạ Tưởng, liền rất thích giơ ngón tay ra đếm, trông buồn cười cực kỳ.
Hạ Tưởng mỉm cười:
– Cô hiện giờ càng lúc càng hay ghen, tôi đến Bắc Kinh là có chuyện quan trọng, muốn gặp lão Cổ, muốn gặp Thủ tướng, còn muốn gặp Bộ trưởng Ngô, cô đúng là như trẻ con, toàn suy nghĩ linh tinh bậy bạ.
– Trước mặt anh tôi chính là trẻ con, thỉnh thoảng tôi còn nghĩ, có phải tại tôi ngày nào cũng coi mình là trẻ con nên mới chưa sinh em bé được….
Cổ Ngọc vừa nói vừa xoa xoa bụng mình, trông vô cùng buồn cười.
Hạ Tưởng vui vẻ mỉm cười, tính tình của Cổ Ngọc và Quý Như Lan gần như là hoàn toàn tương phản. Nếu Quý Như Lan có được một nửa sự tinh khiết của Cổ Ngọc, cô sẽ không lúc nào cũng ưu sầu.
– Đúng rồi, ông nội nói muốn tổ chức một cuộc gặp gỡ, tổ chức ở tại thành phố Yến, còn nói muốn điều anh quay lại Bắc Kinh, có đúng không?
Lối suy nghĩ của Cổ Ngọc thay đổi cũng thật mau,
– Anh nhanh quay về Bắc Kinh mới tốt, tôi không muốn thấy anh chạy khắp nơi trên cả nước. Bắc Kinh nhiều bộ như vậy, tùy tiện làm một Bộ trưởng là được.
Cổ Ngọc quả thực là quá coi trọng hắn, tùy tiện có thể lên làm một bộ trưởng? Cả nước có biết bao nhiêu cán bộ cấp Phó tỉnh, có mấy người có thể nhận được sự trợ giúp mà ngồi vào các chức vụ quan trọng? Tuy nhiên từ lời nói của Cổ Ngọc hắn cũng nghe ra chút manh mối, lão Cổ muốn đưa hắn quay lại Bắc Kinh?
Hắn quả thực là chưa nghe được tin tức này, tin đồn cũng không có.
Lẽ nào, Ngô Tài Dương cố ý áp chế đề cử Diệp Thiên Nam, thực ra là có ý trải đường cho bước tiếp theo của hắn.
Bình tĩnh mà suy xét thì, nếu bây giờ Hạ Tưởng bước vào cánh cửa của Bộ, trong lòng hắn cũng có chút bất an. Dù sao bây giờ hắn còn quá trẻ, nếu một bước đã đặt chân vào bộ, quả thực quá mức chói mắt, dễ dàng bị người ta dùng kính lúp soi xét để bắt bẻ.
Còn một vấn đề nữa là, cho dù có được chuyển đến các bộ và Ủy ban Trung ương ở Bắc Kinh đảm nhiệm chức vụ Bộ trưởng, hay là đảm nhiệm chức vụ Chủ tịch Tỉnh ở các địa phương, đều sẽ khó tránh khỏi giới truyền thông vẫn luôn yêu thích theo đuổi tin tức. Truyền thông trong nước thì không sao, chứ truyền thông nước ngoài chắc chắn sẽ đưa tin rộng rãi.
Thật ra Hạ Tưởng là một người rất thích sự khiêm tốn.
Nếu vừa muốn gia nhập vào chính bộ, vừa muốn khiêm tốn, thì vị trí tốt nhất chính là Bí thư trung ương đoàn thứ nhất. Nhưng Bí thư trung ương đoàn thứ nhất do Thủy Thiên mới nhậm chức không lâu, không có khả năng nhường vị trí, quan trọng là hiện giờ chưa có cơ hội để đuổi Thủy Thiên đi.
Nên đến Bắc Kinh một chuyến, dù sao hắn cũng sắp tham dự đại hội Hội đồng nhân dân và Mặt trận Tổ quốc ở đó. Cho dù hắn bị điều đi đâu, chắc chắn sẽ được thông báo sau đại hội Hội đồng nhân dân và Mặt trận Tổ quốc, cũng là sau khi Tào Vĩnh Quốc bị cách chức.
– Chà, nghĩ cái gì mà nghĩ đến mức xuất thần thế? Thành thật khai ra, có phải là nghĩ đến cô gái nào không?
Cổ Ngọc bĩu môi, đẩy nhẹ Hạ Tưởng một cái.
Hạ Tưởng cười hắc hắc:
– Tôi đang suy nghĩ đêm nay cô sẽ cùng tôi như thế nào?
Cổ Ngọc bị vẻ mặt của Hạ Tưởng dọa sợ, ‘a’ một tiếng nhảy sang một bên:
– Tôi sợ anh rồi, được chưa?
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 20 tại nguồn: http://truyensextv2.com/quan-truong-quyen-20-full/
Ban đêm, gió xuân đắm say.
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 20 tại nguồn: http://truyensextv2.com/quan-truong-quyen-20-full/
Thời điểm gần sáng, Hạ Tưởng nhìn đồng hồ thấy còn sớm, liền tính toán định làm chút khởi động, thế nhưng Cổ Ngọc lại sớm đứng dậy đi tắm rửa. Nghe được tiếng nước ào ào truyền đến, nhớ tới gió xuân đêm qua, hắn nhất thời hơi mê loạn.
Cũng không phải do tối hôm qua Cổ Ngọc phong tình vô hạn, mà là bỗng nhiên hắn lại cảm thấy mấy ông cụ cũng vậy, lão Cổ cũng tốt, thậm chí còn bao gồm cả Ngô Tài Dương, dường như đối với việc thúc đẩy hắn tiến vào Bộ đặc biệt nhiệt tình. Hắn cũng mơ hồ đoán được sắp tới sẽ có đại biến. Nhưng sau khi xảy ra đại biến, cách nhiệm kỳ mới còn đến mấy tháng, vì sao hiện tại lại muốn dùng hết sức đẩy hắn tiến về trước một bước?
Lại có mục đích chính trị gì trong đó đây?
Hiện tại Lĩnh Nam về cơ bản đã gió êm sóng lặng, bước vào thời kỳ yên bình, hơn nữa cũng dự đoán được trong tương lai, sẽ không có biến cố gì phát sinh nữa. Tam hệ ở Lĩnh Nam đã quy thuận, đã loại trừ được Ngô Hiểu Dương, mối họa ở bên ngoài của Trần Hạo Thiên về cơ bản đã được giải trừ, nếu dựa theo các phương diện trên mà suy xét, thì các nhiệm vụ của hắn ở Lĩnh Nam, quả thực đã hoàn thành suất sắc.
Tuy nhiên những việc ở Lĩnh Nam, không thể trở thành tiền đề cho việc hắn mới 36 tuổi mà đã được bước vào Bộ. Hạ Tưởng từ trên giường xoay người ngồi dậy, trước mắt đột nhiên sáng lên, có lẽ là do mấy ông cụ lo lắng đêm dài lắm mộng, cho nên mới khẩn cấp muốn dìu hắn lên vị trí cao.
Hoặc là còn có nguyên nhân sâu xa nào đó mà hắn không được biết….Nghĩ như vậy, Hạ Tưởng từ trên giường nhảy dựng lên, hướng phía Cổ Ngọc kêu:
– Đặt vé máy bay, lập tức đi Bắc Kinh.
Thời điểm máy bay hạ cánh ở sân bay Bắc Kinh, Hạ Tưởng vừa mới mở điện thoại, liền nhận được một cuộc gọi, không ngờ lại là cuộc gọi của Tống Triêu Độ.
Hơn nữa giọng nói của Tống Triêu Độ còn rất dồn dập, vừa bắt đầu đã nói:
– Đều tại tôi, đều tại tôi, Hạ Tưởng, nhanh đến giúp tôi.
Đây là lần đầu tiên Hạ Tưởng nghe thấy giọng nói hoảng sợ và khẩn trương như vậy của Tống Triêu Độ, cũng rất sửng sốt:
– Bí thư Tống, đã xảy ra chuyện gì, đừng vội, cứ từ từ nói.
– Tiểu Phàm xảy ra chuyện rồi!
– Cái gì?
Hạ Tưởng kinh hoảng không hiểu:
– Đã xảy ra chuyện gì?
– Con bé không chịu nói, gọi điện thoại tới thì chỉ thấy khóc. Tôi hỏi nó mãi, nó chỉ nói là bị Lôi Tiểu Minh ức hiếp.
Lời nói của Tống Triêu Độ tràn đầy sự phiền muộn,
– Tại tôi quá quan tâm đến nó, luôn cảm thấy nó nên thu xếp việc chung thân đại sự rồi, đúng lúc đó Lôi Trị Học lại giới thiệu Lôi Tiểu Minh với Tiểu Phàm, tôi vì nể mặt nên cũng đồng ý. Cứ nghĩ rằng tốt xấu gì thì Lôi Tiểu Minh cũng là du học sinh ở nước Anh, ai ngờ….
Ngắt cuộc gọi của Tống Triêu Độ, trong lòng Hạ Tưởng như có lửa đốt, lập tức lấy điện thoại gọi cho Tống Nhất Phàm, không ngờ điện thoại của cô lại tắt máy. Nghĩ đến việc Tống Nhất Phàm ở chung với Vệ Tân, lại lấy điện thoại gọi cho Vệ Tân, không ngờ cũng tắt máy.
Sao lại đều tắt máy chứ?
Cổ Ngọc tuy rằng ghen với Vệ Tân và Tống Nhất Phàm, nhưng khi vừa nghe thấy Tống Nhất Phàm xảy ra chuyện, cũng lo lắng vô cùng, lập tức cùng đi với Hạ Tưởng đến công ty của Vệ Tân. Hạ Tưởng vốn không muốn để Cổ Ngọc phải chứng kiến những đau khổ của cuộc sống bên ngoài, nhưng Cổ Ngọc lại kiên quyết muốn đi, hắn cũng không miễn cưỡng, lái xe thẳng hướng chạy đến công ty Vệ Tân.
Đi được nửa đường thì nhận được điện thoại của Liên Nhược Hạm.
– Vệ Tân đã xảy ra chuyện, anh có biết không?
Câu nói đầu tiên của Liên Nhược Hạm lại khiến cho Hạ Tưởng kinh ngạc.
– Tôi vừa mới xuống máy bay, đang đi đến công ty của Vệ Tân…Rốt cuộc làm sao vậy?
Trong lòng Hạ Tưởng lại một lần nữa nóng như lửa đốt.
– Tôi cũng không rõ ràng lắm, chỉ nghe người khác nói con trai của một chủ hầm mỏ tên là Giang An theo đuổi Vệ Tân, nhưng không thu được kết quả gì, vì vậy đã dùng thủ đoạn lừa Vệ Tân. Đúng rồi, Tống Nhất Phàm cũng đi theo, không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Tôi vừa nghe được tin tức đã gọi điện thoại cho Vệ Tân, nhưng mà không gọi được. Đúng lúc anh đã đến rồi, anh xử lý mọi chuyện cho tốt đi.
Dừng lại một chút, Liên Nhược Hạm cắn răng nói:
– Nếu có người thực sự muốn hại Vệ Tân, anh đừng có nương tay, ít nhất cũng phải làm cho nữa đời về sau của y không thể tự lo liệu cuộc sống được nữa.
Quen biết Liên Nhược Hạm đã lâu, đây là lần đầu tiên Hạ Tưởng nghe được lời nói kiên cường như vậy của Liên Nhược Hạm.
Vừa mới ngắt điện thoại với Liên Nhược Hạm, ô tô đã đứng dưới lầu công ty Vệ Tân. Cổ Ngọc cũng vừa mới gọi điện thoại xong, cô hỏi một câu:
– Ông nội nói, cho anh một binh đoàn, có đủ hay không?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 20 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 11/02/2018 08:36 (GMT+7) |