Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 20 » Phần 25

Quan Trường - Quyển 20

Phần 25

Hạ Tưởng từ sau khi tiến vào phó bộ, rất ít khi tức giận, thứ nhất là có thêm kiềm chế, thứ hai là việc khiến hắn có thể tức giận không nhiều.

Nếu là người khác, theo quan vị càng lên cao, rất nhiều dân sinh khó khăn cũng rất khó đập vào mắt lọt tới tai, đi xuống thăm hỏi cũng là tiền hô hậu ủng, đã trước an bài chu đáo mọi chuyện, chắc chắn tiếp xúc không được thực tế.

Rốt cuộc Hạ Tưởng tuổi trẻ, cũng là hắn trong lòng ôm ấp tình cảm bình thường không thay đổi, thời điểm xuất phát không phô trương, như vậy ngay cả hắn ở phía trên vị trí phó bí thư Tỉnh ủy, quyền cao chức trọng, tầm mắt cao rất nhiều, bình thường nếu trăm họ oan khuất và dân sinh khó khăn, nếu không phải hắn tận tâm tìm tòi tra cứu, sẽ không dễ dàng truyền tới tai hắn.

Cho nên tương đối mà nói, Hạ Tưởng hiện tại có nhiều chú ý đến chỉ đạo của cấp trên và bề mặt chính sách, không còn nhúng tay vào sự vụ kinh tế, nhiều lắm hỏi đến một chút. So với Thị trưởng trước kia, thì khi đảm nhiệm bí thư Thành ủy, ít làm việc cụ thể hơn, mà nghiên cứu nhiều hơn.

Cũng là điều tất nhiên sau khi nâng cao cấp bậc.

Cũng bởi vì thế này, sau khi tiến vào phó bộ, Hạ Tưởng chẳng những sẽ không dễ tức giận, lại càng không tự ra tay, nhưng hôm nay hắn lại tự mình động thủ, hơn nữa còn đột nhiên giận dữ!

Không chỉ bởi vì Giang An vào lúc sau khi Vệ Tân phát bệnh, không kịp thời đưa về Bắc Kinh cứu chữa, mà chỉ đưa Vệ Tân đến bệnh viện địa phương thì bỏ mặc, không quan tâm sự nguy hiểm của Vệ Tân sau khi nôn ra máu thì hôn mê bất tỉnh, hơn nữa Giang An còn cổ động Lôi Tiểu Minh tiếp tục nam hạ thành phố Yến, đem Tống Nhất Phàm gạo nấu thành cơm.

Giang An sở dĩ điên cuồng như thế, một mặt là vì trong nhà lúc nào cũng có tiền, về phương diện khác, bình thường y được chiều chuộng tác oai tác quái đã quen, không xem việc sống chết của Vệ Tân là việc lớn gì, theo y, trên thế giới không có chuyện gì mà tiền không giải quyết được.

Hôm nay sau vài thập cải cách mở cửa, đời sống vật chất đất nước được nâng cao rất nhiều, nhưng nếp sống tinh thần văn minh thì ngược lại, lạc hậu nhiều lắm. Không có tin ngưỡng không cầu tiến không lý tưởng, duy nhất chỉ tiền bạc là tối cao, tạo nên bao nhiêu kẻ con nhà giàu mới nổi vô công rồi nghề. Dù cho rất nhiều gia đình không giàu có, khi bồi dưỡng con cái lấy học tập làm tối thượng, không có giáo dục tư tưởng phẩm đức, không hề động tay bồi dường năng lực, sau đó tạo ra kết quả lớn lao, tất cả đều là nô lệ của điểm số, ngoại trừ học để thi, cái gì cũng không biết.

Chính sách quốc gia đối với xây dựng tinh thần văn minh, không có hướng dẫn đường lối gì nhiều, mà là rất bất công. Hoặc là không tự tin mà đóng cửa và che chắn, hoặc tuyên truyền giáo dục với hình thức giả dối rỗng tuyếch, một quốc gia không có tin ngưỡng có lẽ không là gì, nhưng một quốc gia không có tinh thần không có lý tưởng, cuối cùng sẽ có nỗi lo vong quốc

Hạ Tưởng không ý thức được chính là, cách Giang An đem vứt bỏ Vệ Tân ở bệnh viện địa phương, đối với quan niệm chính trị không hỏi khó khăn dân tình chỉ theo phương hướng lớn cùng phương diện chính sách dẫn đường của hắn sau khi vào phó bộ, nảy sinh kích động không thể lường, từ đó đã thay đổi quan niệm chấp chính ở trình độ nhất định đến quan niệm chấp chính của hắn, khiến trong con đường làm quan sau này của hắn, làm ra rất nhiều việc lớn khiến cho nhiều người không ngờ đến

Rất nhiều lúc, việc nhỏ không thể nhỏ hơn, có thể ảnh hưởng sâu sắc đến ý tưởng cá nhân. Nếu nhân vật bị ảnh hưởng này là một người tay nắm đại quyền có thể quyết định vận mệnh hướng đi quốc gia, thì việc sản sinh ra hiệu ứng hồ điệp, coi như là thúc đẩy có ý nghĩa tích cực.

Hạ Tưởng khi nghe được Vệ Tân ở Trác Châu sau khi bệnh phát, bị Giang An ném vào bệnh viện địa phương, mà Tống Nhất Phàm vừa khóc vừa náo, muốn ở lại chăm sóc Vệ Tân, lại bị ép lên ô tô, lửa giận của hắn hừng hực rực cháy trong lồng ngực.

Mặc kệ Lôi Tiểu Minh là con ai, cũng không quản trong nhà Giang An có mấy nhà xưởng, Hạ Tưởng bước nhanh tiến lên, đá lên một cước, đá trúng cái mũi Lôi Tiểu Minh, lập tức khiến Lôi Tiểu Minh vốn đã đau đớn khó nhịn này càng máu me bê bết

Còn chưa xong, hắn lại xoay người đi tới trước mặt Giang An, một cước tung bay, trúng ngay giữa ngực Giang An, chỉ nghe “Răng rắc” một tiếng, xương sườn Giang An đã gãy.

Hẳn là sau khi Hạ Tưởng tiến vào cấp thứ trưởng, đây là lần đầu tiên bất chấp thân phận mà rat ay đánh đập.

Làm mọi người tại đó hết sức kinh ngạc!

Mọi người, bao gồm Tống Nhất Phàm và Cổ Ngọc, cũng bao gồm tất cả cảnh sát ở đây

Hạ Tưởng vừa mới dạy dỗ một thằng con nhà quan một thằng con nhà giàu mới nổi, điện thoại đúng lúc vang, vừa thấy dãy số, không khỏi cười lạnh, lại là Lôi Trị Học

Lôi Trị Học quả nhiên lợi hại, tin rằng y luôn luôn tính toán thời gian, cái muốn chính là khi hắn và Lôi Tiểu Minh chạm mặt thì gọi điện thoại, dụng ý không nói mà rõ.

Hạ Tưởng hơi do dự, vẫn là nhận nghe điện thoại nói:

– Bí thư Lôi, có chỉ thị tinh thần gì?

Lôi Trị Học khẽ cười một tiếng:

– Bí thư Hạ nói đùa, tôi chỉ là gọi điện cá nhân, đâu dám có chỉ thị tinh thần gì?

Bất chợt dừng lại, mới nói,

– Tôi chỉ là hỏi một chút, hiện tại anh và Tiểu Minh đã gặp mặt đúng không?

– Gặp rồi, chẳng những gặp mặt, còn xảy ra sự việc rất không thoải mái.

Hạ Tưởng không chút nào che dấu lửa giận,

– Bí thư Lôi, tôi đã thấy không ít con nhà quan, thậm chí cả nha nội cũng từng giao tiếp vô số lần, Lôi Tiểu Minh không phải là con nhà quan đầu tiên chọc tôi, cũng không phải người cuối cùng. Tôi muốn mời anh quản chó tốt người bên cạnh mình, đừng để một số sự việc vô vị ảnh hưởng đến đại cục.

Sau khi bị Hạ Tưởng mạo phạm sặc cho một câu, cho dù Hạ Tưởng không phải là phó bí thư Tỉnh Ủy tỉnh Tây, nhưng phép tắc quan trường không thể bỏ, Hạ Tưởng ở trước mặt Lôi Trị Học chính là cấp dưới… Lôi Trị Học thanh âm vẫn bình tĩnh như cũ, không có một tia tức giận:

– Nếu Tiểu Minh làm việc có lỗi, tôi thay nó nhận lỗi với bí thư Hạ. Tôi cũng nói qua, mời bí thư Hạ thay tôi giáo huấn Tiểu Minh, là đánh là mắng với nó đều là bảo vệ, tôi không có ý kiến.

Hay cho một Lôi Trị Học làm người ta thán phục, Hạ Tưởng gần như phải âm thầm trầm trồ khen ngợi Lôi Trị Học. Lôi Trị Học trước khí thế hùng hổ dọa người của hắn, không chút nào bực tức, cũng không xuất ra quyền uy bí thư Tỉnh Ủy để đè hắn, quả thực đáng quý. Càng đáng quý hơn chính là, dưới tình hình nghe được hắn ám chỉ đã giáo huấn Lôi Tiểu Minh, vẫn có thể nói ra như thế, khiến cho Hạ Tưởng phải vô cùng khâm phục Lôi Trị Học

So sánh với nhau, năm đó Diệp Thiên Nam tuy rằng trí tuệ chính trị hơn người, hành sự trầm tĩnh, nhưng đúng là vì bao che khuyết điểm quá mức mới đưa y đến thất bại bỏ chạy ở tỉnh Tương, so sánh với Diệp Thiên Nam, Lôi Trị Học trẻ hơn vài tuổi thủ đoạn chính trị đã mài giũa tới mức độ cao.

Thật không chê vào đâu được!

Hạ Tưởng hơi trầm ngâm, hỏi một câu:

– Bí thư Lôi thư còn có gì phải chỉ thị không?

Ý tứ của hắn là thăm dò Lôi Trị Học bao che khuyết điểm đối với Lôi Tiểu Minh tới trình độ nào, muốn nghe xem Lôi Trị Học rốt cuộc có truy đến cùng sự việc hiện tại náo tới bước nào rồi.

Không ngờ Lôi Trị Học rất rõ ràng mà đáp lại:

– Hết rồi, tôi sắp lên máy bay, tới Bắc Kinh, tôi tự mình ra mặt xin lỗi bí thư Hạ

Không đơn giản…, lần gặp thứ hai, khiến Hạ Tưởng phải có nhận thức hoàn toàn mới với Lôi Trị Học

Sau đó, Hạ Tưởng gọi điện cho Liên Nhược Hạm, nói cho cô hay bệnh tình Vệ Tân tái phát, Liên Nhược Hạm kinh hãi, ngay tức thì từ Bắc Kinh lên đường, thẳng hướng Trác Châu mà đi. Tới bệnh viện Trác Châu đón Vệ Tân vẫn đang hôn mê bất, đem Vệ Tân tới bệnh viện tốt nhất Bắc Kinh tiến hành cứu chữa.

Lúc này Hạ Tưởng đã để Cổ Ngọc đưa Tống Nhất Phàm lên Volvo, hắn lại gọi điện cho Tống Triêu Độ, báo bình an. Tống Triêu Độ yên tâm, bảo Hạ Tưởng săn sóc tốt cho Tống Nhất Phàm, ông ta sáng mai đến Bắc Kinh

Hạ Tưởng nói về hai lần so chiêu gián tiếp cùng Lôi Trị Học.

Tống Triêu Độ nghe xong, im lặng một lúc lâu:

– Lôi Trị Học đối nhân xử thế sâu không lường được, anh đừng để vẻ ngoài y mê hoặc. Thế này đi, trước bắt giữ Lôi Tiểu Minh và Giang An, chờ tôi đến Bắc Kinh tự mình cùng Lôi Trị Học nói chuyện.

Hạ Tưởng bằng lòng, trong lòng lại nghĩ, Tống Triêu Độ trầm ổn, bình tĩnh, Lôi Trị Học sâu không lường được, cuộc so chiêu giữa hai cao thủ lớn, xoay quanh chuyện của Lôi Tiểu Minh và Tống Nhất Phàm, rốt cuộc ai thắng ai thua đây?

Ai thắng ai thua hắn mặc kệ, dù sao phải đem người khống chế trong tay rồi tính sau.

Hạ Tưởng truyền lệnh cho đám cảnh sát bao vây Lôi Tiểu Minh và Giang An:

– Trước đem người giam giữ lại, chờ người phía Bắc Kinh tới sẽ chuyển giao.

Cảnh sát không biết Hạ Tưởng là người ra sao, tuy nhiên đều bị chấn kinh bởi khí thế mới vào liền ba quyền hai cước của hắn đánh cho Lôi Tiểu Minh và Giang An lăn lộn trên đất, thấy hắn uy thế mạnh mẽ mà hạ lệnh, một người trong đó cẩn thận hỏi một câu:

– Xin hỏi vị lãnh đạo này là…

– Hắn là Hạ Tưởng

Tống Nhất Phàm lúc này đã nín khóc mỉm cười, cô thấy Lôi Tiểu Minh bị Cổ Ngọc đá trúng chỗ hiểm, mà Giang An bị Hạ Tưởng đá gãy xương sườn, cuối cùng trong lòng không còn đau khổ, lại vui vẻ,

– Nếu anh chưa nghe nói qua Hạ Tưởng là ai, anh có thể từ chức về nhà đi

Nói đùa, người trong quan trường tỉnh Yến, ai không nghe nói qua Hạ Tưởng bí thư Hạ quan viên cấp Thứ trưởng trẻ tuổi nhất tỉnh Yến năm đó, cảnh sát vừa nghe, mấy người đồng thời ưỡn ngực, cùng lúc mà cúi chào trang trọng, tất cả đồng thanh nói:

– Xin chào Bí thư Hạ!

Bên trong âm thanh, tràn ngập cung kính và tự hào.

Bí thư Hạ là niềm tự hào tỉnh Yến, càng là niềm kiêu hãnh thành phố Bảo. Bởi vì cha vợ Bí thư Hạ từng là Bí thư cũ của thành phố Bảo, trong thành phố Bảo ai mà không biết đại danh Bí thư Tào và Bí thư Hạ?

Cảnh sát quét nhìn Lôi Tiểu Minh, Lôi Tiểu Minh cũng là cố gắng cứng rắn, tuy rằng khuôn mặt đầy máu, lại vẫn hướng Hạ Tưởng khẽ gật đầu:

– Thua trong tay bí thư Hạ, tôi không khuất phục.

Giang An còn không thức thời, xương sườn gãy, đau muốn chết được, còn tại hô to :

– Nhà của tao có năm nhà xưởng, lấy tiền đập chết các người

Mới nói xong, đã bị một gã cảnh sát một quyền nện vào bụng trên, thắt lưng y bị đau không đứng thẳng dậy được.

Cảnh sát cười lạnh một tiếng:

– Ở thành phố Bảo, nhà anh có mười nhà xưởng cũng là vô dụng, trừ phi ba anh là Lý Cương!

Đừng nói, ba tên Giang An thật đúng là Giang Cương, đáng tiếc là sai một chữ, vẫn không cứu được Giang An

Chờ sau khi người phía Bắc Kinh tới đem Giang An và Lôi Tiểu Minh mang đi, Cổ Ngọc thật đúng là khiến lão Cổ xuất động một tốp binh lính, áp giải Lôi Tiểu Minh và Giang An đi, tin tưởng rơi vào trong tay quân đội, Lôi Trị Học dù có quyền thế, cũng phải thông qua con đường bình thường hơn nữa phải được Hạ Tưởng gật đầu mới có thể giải cứu Lôi Tiểu Minh… Hạ Tưởng lái xe chở Tống Nhất Phàm và Cổ Ngọc, chạy nhanh về Bắc Kinh.

Trên đường, Tống Nhất Phàm nhớ tới bệnh tình Vệ Tân, khuôn mặt vừa mới lộ ra một tia tươi cười lại biến thành u ám mặt đầy. Cô và Vệ Tân tình như chị em, rất lo lắng cho Vệ Tân, Vệ Tân thân thể vẫn luôn khỏe mạnh, làm sao lại đột nhiên hộc máu?

Tới Bắc Kinh rồi, Hạ Tưởng và Cổ Ngọc, Tống NHất Phàm đến bệnh viện thăm hỏi Vệ Tân, đã được bác sĩ cứu chữa, bệnh tình Vệ Tân có xu hướng bình ổn, tạm thời không còn nguy hiểm đến tính mạng, nhưng chưa tỉnh lại.

Khi màn đêm buông xuống, Lôi Trị Học gọi điện, là lần thứ ba gọi đến. Trong vòng một ngày, Hạ Tưởng chẳng những nhận được ba lần điện thoại của Lôi Trị Học, hơn nữa hắn còn sắp cùng Lôi Trị Học lần đầu đối mặt ngồi cùng một chỗ.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 20
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 11/02/2018 08:36 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lục Thiếu Du – Quyển 3
Hệ thống này là da dẻ, gan, thận, dạ dày, bạch cầu. Trong trạng thái bình thường hệ thống có thể bài trừ chất độc ra ngoài người, giữ cho cơ thể cân bằng. Nếu tích lũy chất độc vượt sức hệ thống trừ độc thì thân thể sẽ có vấn đề. Lục Thiếu Du nhớ rõ mồn một báo viết xì hơi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Miêu Nghị – Quyển 15
Vân Tri Thu lập tức cảm thấy kỳ quái nói. Không phải ta để lại Tần điện chủ đánh cờ với đại nhân sao? Thiên nhi đáp: Sau khi cung chủ đi không lâu, Dương tổng quản đã phái người tới mời Tần điện chủ qua. Đại nhân lập tức đi tu luyện. Ngươi đi xem Tần điện chủ còn ở phủ tổng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lâm Vãn Vinh – Quyển 7
Lâm Vãn Vinh rảo bước đỡ lấy thân hình loạng choạng sắp ngã của nàng, nón giáp lạnh băng ngăn trước ngực hắn, không cảm nhận được tí hơi ấm nào. Ngưng nhi, Ngưng nhi, muội sao thế? Nhìn đôi vai hao gầy, khuôn mặt trắng bệch thiếu sức sống của Lạc Ngưng, Lâm Vãn Vinh đau lòng ôm chặt tấm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba