Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 3 » Phần 59

Quan Trường - Quyển 3

Phần 59

Liên Nhược Hạm thầm thở dài sâu kín từ trong đáy lòng. Cô và Tào Thù Lê là hai cô gái nhưng đều nóng ruột nóng gan vì Hạ Tưởng, cũng không biết vị lãnh diện lang quân của mình hiện tại đang như thế nào? Anh ấy có chịu nổi người ta tra khảo hay không?

Tào Vĩnh Quốc muốn trực tiếp tìm Ủy ban Kỷ luật thành phố. Ông ta giận không thể kìm nổi. Hạ Tưởng bị người tóm đi một cách không minh bạch như vậy, cho dù là Bí thư Tỉnh ủy cũng không thể coi trời bằng vung như vậy. Trần Phong ngăn ông lại, khuyên ông không cần kích động, trước hết cứ quan sát hai ngày nữa rồi nói sau.

Trần Phong cũng không biết tìm chỗ để xả cơn tức giận, ngược lại còn khuyên Tào Vĩnh Quốc:

– Vĩnh Quốc, Hạ Tưởng bị bọn họ mang đi từ huyện An, với hiểu biết của ông và tôi về cậu ta, ông nghĩ cậu ta sẽ chịu thiệt trong tay người của Ủy ban Kỷ luật sao? Ủy ban Kỷ luật thành phố có mấy địa điểm bí mật trong thành phố thì tôi đều biết cả, chúng ta cứ án binh bất động xem tình hình thế nào. Tôi nghĩ lần này có kẻ quyết tâm dồn Hạ Tưởng vào chỗ chết nhưng chính là vì trong lòng họ không tự tin nên mới làm vậy. Nếu chúng ta tự làm rối loạn trận tuyến thì ngược lại càng có lợi cho bọn họ. Tôi nghĩ cứ tạm thời im lặng một thời gian cũng chưa chắc không phải là chuyện tốt.

Tào Vĩnh Quốc tỉnh táo nghĩ lại, cũng hiểu Trần Phong nói có lý, chẳng qua ông quan tâm quá nên bị loạn, cho nên vẫn không quá yên tâm, hỏi tiếp:

– Nếu chẳng may Hạ Tưởng thiếu kinh nghiệm, bị bọn họ lừa thì làm sao?

Trần Phong khoát tay, cười hàm súc:

– Khi Hạ Tưởng còn ở tổ cải tạo thôn nội đô, cậu ta còn bị ít người lừa sao? Nhưng ông có thấy ai thành công lừa hay lợi dụng được cậu ta chưa? Tôi cảm thấy, cậu ta không lợi dụng người khác đã là tốt lắm rồi.

– Còn nữa, ông có biết cậu ta và Phó bí thư Vương có quan hệ khá tốt không?

Trần Phong hỏi vẻ hứng thú

– Biết một chút, không rõ chi tiết. Hạ Tưởng làm việc đều có chủ trương, cũng không nói nhiều với tôi.

Tào Vĩnh Quốc đáp.

– Vậy ông cũng biết, Phó bí thư Vương và Chủ nhiệm Tần có quan hệ không tầm thường chứ?

– Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Tần Thác Phu?

Tào Vĩnh Quốc sửng sốt, lắc lắc đầu.

– Phó bí thư Vương và Chủ nhiệm Tần không thể không biết chuyện xảy ra với Hạ Tưởng. Với giao tình giữ họ và Hạ Tưởng, cho dù không ra mặt nói giúp một phen thì cũng phải hỏi vài câu chứ. Nhưng bọn họ lại không hề nói tới chuyện này, từ đó đã thuyết minh vấn đề. Hơn nữa Lý Đinh Sơn cũng không có động tĩnh, lại càng không nói tới Tống Triêu Độ. Tuy nhiên thật ra Trưởng ban Phương lại tìm tôi một lần, hỏi tôi mấy câu.

Tào Vĩnh Quốc nghe Trần Phong liên tiếp nhắc tới tên mấy người mới giật mình phát hiện, vô hình trung, Hạ Tưởng đã trở thành một thân cây khỏe mạnh, từ bề ngoài không nhìn ra điều gì nhưng kỳ thật dưới gốc đã hình thành đủ các nhánh rễ, đã có một mạng lưới quan hệ rất có trọng lượng. Một mình hắn đã đủ tác động tới rất nhiều người, thật sự là không đơn giản.

– Nói gì cơ?

Tào Vĩnh Quốc thả lỏng tâm tư, hỏi.

– Trưởng ban Phương hỏi tình hình gần đây của Hạ Tưởng, còn nói chờ sau khi có tin tức về Hạ Tưởng, bảo cậu ta tới tìm ông ta một chuyến. Ông ta muốn nhờ Hạ Tưởng chuyển cho Phương Cách một ít quần áo.

Trần Phong cười cười lắc đầu:

– Ông xem, ông là quan tâm quá nên bị loạn. Nhiều người như vậy đều coi trọng Hạ Tưởng, đều nghĩ rằng cậu ta có thể bình an vô sự đi ra. Vĩnh Quốc, ông nên an tâm đi, có việc gì cần làm thì cứ làm đi.

Tào Vĩnh Quốc cũng cười, gật gật đầu.

Tương tự với Tào Vĩnh Quốc, kỳ thật Lý Đinh Sơn cũng đứng ngồi không yên. Tuy rằng Tống Triêu Độ có thể làm Lã Vọng buông cần, nhưng y sao có thể an tâm được chứ? Suy đi tính lại một hồi, y lại lái xe tới thành phố Yến, tìm Sử lão. Quan hệ giữa Lý Đinh Sơn và Sử Khiết vẫn là không gần không xa. Có lẽ Sử Khiết cũng đã phai nhạt tâm tư, cũng không cưỡng cầu nữa, gần đây không nhắc lại vấn đề phục hôn. Lý Đinh Sơn gõ cửa, khẽ gật đầu hỏi Sử Khiết:

– Sử lão có nhà không?

– Có, vừa mới ngủ dậy, đang đi tản bộ trong sân. Đinh Sơn, con nói muốn anh chơi với nó. Có thời gian thì anh đưa nó đi công viên chơi một chút, được không?

Sắc mặt Sử Khiết không được tốt lắm, có vẻ khá mệt mỏi.

Lý Đinh Sơn thân thiết hỏi:

– Được. Anh sẽ tranh thủ thời gian đưa con đi. Em làm sao vậy? Dường như sắc mặt không được tốt lắm.

– Không có gì, chẳng qua là ngủ không ngon. Ba lớn tuổi rồi, gần đây hay bị cảm, thân thể không tốt lắm. Mời thầy thuốc cũng không kiểm tra ra được gì. Em luôn lo lắng cho ba.

Sử lão chẳng những là chỗ dựa lớn nhất của Sử Khiết mà còn là chỗ dựa duy nhất của cô và lúc này, cho nên bệnh tình của ông đã tác động không nhẹ vào thần kinh yếu ớt của cô.

Trong nháy mắt, tim Lý Đinh Sơn mềm nhũn lại. Y nghĩ Sử Khiết ly hôn với mình nhiều năm như vậy, vẫn luôn một mình vừa phải nuôi dạy con, vừa phải chăm sóc Sử lão. Tuy rằng tính cách cô không được tốt lắm nhưng quả thật sống cũng khá vất vả. Hiện tại y tuổi cũng không còn trẻ nữa, còn có thể cầu mong điều gì cao xa? Sử Khiết tuổi cũng lớn, tính tình cũng đã kiềm chế rất nhiều, có lẽ cũng nên quay lại với nhau.

Lý Đinh Sơn ngồi trên sô pha, nhắm mắt suy nghĩ lại mọi việc. Chờ khi Sử Khiết mang một ly trà đưa tận tay y, y đột nhiên có cảm giác như được hồi sinh, liền nắm lấy tay Sử Khiết:

– Sử Khiết, chúng ta phục hôn đi.

Sử Khiết lập tức sửng sốt, không thể tin được nhìn Lý Đinh Sơn, hồi lâu sau mới rơi lệ nói:

– Rất xinh lỗi anh, Đinh Sơn. Em sai lầm rồi, trước kia em không tốt đối với anh. Em đã quá tùy hứng không hiểu chuyện. Hiện tại em mới biết được, một người phụ nữ mạnh mẽ quá cũng không phải là chuyện tốt đẹp gì. Về sau em sẽ nhất định nghe lời anh.

Lý Đinh Sơn cũng xúc động bùi ngùi, nhẹ nhàng nói:

– Đừng nói chuyện đó nữa, đừng nói nữa, tất cả đã qua rồi. Trước kia anh cũng có nhiều điểm không đúng, trước kia anh cũng quá hiếu thắng.

Hai người ôm nhau khóc mùi mẫn một hồi.

Sử lão đi dạo về, liếc mắt liền thấy không khí có vẻ khác lạ. Ông cũng không nói ra, chỉ cười ha hả:

– Chẳng trách ba nhảy mí mắt mấy lần, hóa ra có chuyện tốt tới cửa. Tiểu Khiết, có phải cần xử lý chuyện lớn không nhỉ?

Sử Khiết ngượng ngùng nói:

– Ba, con đã lớn tuổi rồi, còn chuyện gì phải xử lý nữa chứ? Mời mấy người bạn thân tới ngồi với nhau là được.

Lý Đinh Sơn tỏ vẻ tán thành:

– Không nên lộ ra, không nên lộ ra.

Nếu trước kia, Sử Khiết khẳng định sẽ yêu cầu tổ chức to, hơn nữa còn đề xuất rất nhiều yêu cầu quá mức. Quả nhiên hiện tại khi đã lớn tuổi, cô cũng trở nên chín chắn hơn rất nhiều.

Sử Khiết nói phải đi làm việc của cô, để lại không gian cho Sử lão và Lý Đinh Sơn.

Bởi vì Lý Đinh Sơn và Sử Khiết gương vỡ lại lành cho nên Sử lão rất vui vẻ, tuy nhiên sau khi nghe Lý Đinh Sơn kể lại chuyện Hạ Tưởng, thần sắc ông cũng trở nên rất nghiêm nghị, sau một lúc lâu vẫn không nói gì.

– Trước kia tôi cũng đã từng qua lại một chút với Cao Thành Tùng. Người này lòng dạ hẹp hòi, thích so đo tỉ mỉ chi ly, không cho người khác khiêu chiến quyền uy của y, khi đả kích đối thủ thì lòng lang dạ sói, thậm chí có thể nói là không từ bất cứ thủ đoạn nào. Nếu y đã trực tiếp cho người cùa Ủy ban Kỷ luật thành phố ra mặt trong khi chưa có chứng cớ xác thực đã dám mang Hạ Tưởng đi, khẳng định là y cho rằng mình có thể một tay che trời tại tỉnh Yến, chỉ cần y muốn xử lý ai thì tuyệt đối không cho người đó cơ hội trở mình.

Sử lão nặng nề nện quải trượng xuống đất, đau lòng nói tiếp:

– Nếu xét về tài năng thì Cao Thành Tùng cũng có, nhưng nhân phẩm của y không được. Quan trọng là chúng ta ở ngoại vi, không thể có hành động gì, chỉ có thể nhìn xem Hạ Tưởng có thể chống đỡ được hay không, có mở mồm gì hay không. Nếu có thể kiên trì một tuần không bị đột phá thì bọn họ bắt buộc phải thả người. Nếu không thả, cái mặt già này cũng không thể ngồi im được nữa.

Lý Đinh Sơn nghe Sử lão phân tích xong, càng thêm sầu lo:

– Tiểu Hạ dù sao vẫn còn trẻ tuổi, nếu chẳng may bị bọn chúng lừa gạt nói ra những điều không nên nói thì sao? Chẳng lẽ cứ như vậy là xong cả đời luôn à?

– Mấu chốt là bản thân Tiểu Hạ có vấn đề gì không?

– Không có. Con có thể cam đoan là cậu ta sẽ không hề có chuyện gì bất hợp pháp. Con cũng khá hiểu về tính cách con người của Tiểu Hạ.

– Con phải tự tin vào ánh mắt của mình, cũng càng phải tin tưởng vào năng lực của Tiểu Hạ.

Sử lão hơi trầm ngâm suy tư rồi nói tiếp:

– Hiện tại không gấp được, còn chưa tới lúc công khai đối kháng với Cao Thành Tùng. Hơn nữa tôi nghĩ sự tình của Hạ Tưởng không chỉ tác động đến phía chúng ta mà còn ảnh hưởng tới các thế lực khác. Đinh Sơn, cứ an tâm một chút, đừng sốt ruột.

Lý Đinh Sơn đành phải bất đắc dĩ gật gật đầu.

Trong số tất cả những người quan tâm tới Hạ Tưởng thì Tiếu Giai thật ra lại là người nhẹ nhàng nhất. Bởi vì có khi cả tuần cô và hắn mới liên lạc với nhau một lần, hơn nữa gần đây cô cũng bận kinh khủng, lại thêm cô không phải người trong quan trường nên căn bản không biết Hạ Tưởng đã xảy ra chuyện gì, cho nên chỉ có mình cô không biết Hạ Tưởng bị mang đi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 28/08/2017 13:36 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Dương Thần – Quyển 14
Vân Miểu thấy tình huống này thì nhíu mày, không biểu cảm nói: Đây là có ý gì, chẳng lẽ vì Tuệ Nhi nhà chúng tôi mà cô làm ra bộ dáng này sao? Chẳng lẽ Dương Thần lúc trước chưa từng có người phụ nữ khác? Cô dù thế nào cũng là thiếu phu nhân Dương gia, lúc gả vào nhà giàu có đã nên có...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Hàn Lập – Quyển 7
‘Bùm’ một tiếng vang lên, một quyền cực mạnh của đại hán giáng xuống lưng của Hàn Lập. Lúc mới đầu đại hán rất là hưng phấn tự tin nhưng sau đó sắc mặt liền đại biến. Thanh quang chợt lóe lên, đại hán giống như là bị một cái chuỳ lớn đánh phải liền bay ngược trở về sau...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Vĩnh Hằng – Quyển 14
Cấm truyền tống, cấm truyền tống! Ý chí này tản ra, giống như hình thành pháp lệnh nào đó, khiến cho thế giới bên trong cửa ải thứ hai mươi này, gợn sóng càng lúc càng nhiều, bốn phía xung quanh bắt đầu vặn vẹo. Mức độ của nó rõ ràng khiến mức cho ba người Quảng Mục Thiên Tôn cũng phải...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba