Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 4 » Phần 31

Quan Trường – Quyển 4

Phần 31

Lúc này thì Liên Nhược Hạm cũng bay về tới tỉnh Yến. Bởi vì Hạ Tưởng đang rất bận rộn ở huyện An nên hắn không thể tự mình đi tới sân bay để đón cô. Cũng may Liên Nhược Hạm đối với hắn một lòng chuyên tâm vào việc sửa đường cũng lý giải được, nên một câu oán giận cũng không nói ra.

Liên Nhược Hạm vừa về liền đầu nhập vào trong công tác của mình bởi vì thành phố đã đệ trình kiến nghị di dời Nhà máy Thép và Nhà máy Dược, Tập đoàn Viễn Cảnh cũng chính thức đề nghị với thành phố về việc thu nhận lấy khu đất này.

Sau gần một tháng thi công lại, dự án đường Sơn Thủy lại gặp một vấn đề rất nan giải về mặt kỹ thuật từ lúc khởi công đến nay.

Trong quá trình thi công đường Sơn Thủy thì có một đoạn gặp một quả núi, nếu đào xuyên núi thì chẳng những thời gian không cho phép mà tài chính cũng không đủ, nếu chạy vòng qua thì chi phí cũng rất cao, chỉ có thể đào thành một cái hầm. Nhưng vấn đề là không hiểu vì sao địa chất đá ở núi này cực kỳ cứng rắn, mấy mũi khoan đã bị hỏng mà vẫn không khoan được.

Hạ Tưởng mời Cao lão đến, Cao lão đưa ra phương án giải quyết, thiết kế ra ý tưởng hoàn toàn mới, rốt cuộc tiến độ cũng được tiến triển rút gọn được mấy ngày. Mấy ngày vừa rồi Hạ Tưởng không cạo râu, tóc cũng ít khi chải chuốt, quần áo trên người cũng có mấy chỗ lem luốc, nhìn cứ giống như người công nhân vậy. Điều này làm Cao lão cảm động, mở miệng khen ngợi:

– Tiểu Hạ, tôi lại có thêm sự hiểu biết về con người cậu. Cậu đúng là người nhiệt tình, có thể cùng ăn ở với công nhân, có thể gần gũi với bọn họ, đạt được sự kính nể xuất phát từ trong đáy lòng của bọn họ. Để làm được những việc này thì đúng thực tôi rất kính nể những gì cậu đã làm.

Hạ Tưởng cười ngượng ngùng:

– Tôi là người phụ trách công trình này, mà công trình này cũng là để phục vụ dân chúng, do đó tận tâm với công trình cũng chính là tận tâm với tiền đồ của tôi.

Cao lão lại lần nữa vẻ mặt nghiêm lại, trịnh trọng vỗ vỗ bờ vai của hắn.

Tiễn Cao lão đi, Hạ Tưởng lại lần nữa đầu nhập vào trong quá trình thi công khẩn trương. Hắn tính toán rằng trước khi mùa đông đến thì ít nhất phải hình thành được cơ bản hình dáng con đường, về phần bê tông nhựa phía trên mặt đường thì có thể chậm chút cũng được, mấu chốt nhất là có thể khai thông được tuyến đường, như vậy sẽ lấy được sự cổ vũ của mọi người.

Đột nhiên trời lại mưa to, tại phương Bắc thì trên núi thường đá nhiều, đất ít, nên rất ít khi hình thành sụt lở đất đá. Nhưng bởi vì nguyên nhân thi công gây ra các chấn động lên các tảng đá, mưa to một chút thì Hạ Tưởng lo lắng có thể hình thành việc núi lở. Vì thế, Hạ Tưởng liền yêu cầu Hùng Hải Dương nhanh chóng tổ chức cho công nhân chuyển dời tới mảnh đất khác an toàn hơn.

Hùng Hải Dương vốn cũng thường xuyên gặp cảnh mưa to trong núi, nếu là lãnh đạo khác thì có lẽ y cũng chỉ ứng phó một câu, sau đó giả bộ tổ chức mọi người, giả vờ giả vịt chút là được, không thực sự làm. Mà công nhân thì việc thích làm nhất trong những ngày mưa to gió lớn đó là ở trong phòng đánh tú lơ khơ và nói chuỵện phiếm với nhau, hoặc là tổ chức hội họp ăn uống nhậu nhẹt với nhau. Đối với bọn họ mà nói, thì cơ hội trời mưa chính là lúc thanh nhàn khó có cơ hội kiếm được.

Nhưng Hạ Tưởng ở công trường này cũng đã hơn một tháng, Hùng Hải Dương cũng có thể nhìn ra Hạ Tưởng đây là thật tâm suy xét vì sự an nguy của mọi người, vì thế y liền khẩn trương thực hiện, lớn tiếng kêu gào mọi người mau đứng dậy, nhanh chóng chuyển dời lên chỗ cao. Nhóm công nhân tuy rằng không quá tình nguyện nhưng nhìn thấy Phó Chủ tịch huyện Hạ đang đi lại giữa cơn mưa chỉ huy mọi người, chỗ này thì thu dọn đồ đạc, chỗ kia thì chỉ huy sơ tán thì tâm lý mọi người bỏ hẳn sự thờ ơ, lập tức khẩn trương thu dọn, không bao lâu đại bộ phận mọi người đều chuyển dời đến mảnh đất an toàn.

Mưa càng lúc càng lớn, mưa rất to, người đứng ở trong mưa cảm thấy rát mặt, ngay cả hô hấp cũng cảm thấy khó. Hạ Tưởng và Hùng Hải Dương đang cùng nhau kiểm kê nhân số, điểm đi điểm lại thì phát hiện thấy thiếu mất một người. Hùng Hải Dương bị tinh thần làm việc của Hạ Tưởng cuốn hút liền xung phong nhận việc đi tìm người. Hạ Tưởng lo lắng cho sự an nguy của Hùng Hải Dương, cho dù ai khuyên nhủ thế nào cũng muốn đi cùng y để tìm người.

Tới công trường thì mới phát hiện, quả nhiên còn có một người đang ngồi ở trong lán trại tạm bợ tại công trường, đang kích động nhặt từng đồng tiền xu trên mặt đất. Đây là đống tiền xu mà y tích góp được, hiện tại bị rớt trên mặt đất, tổng cộng khoảng 10 tệ. Đối với y mà nói thì 10 tệ tương đương với chi phí một tuần sinh hoạt, đương nhiên y không thể để mất được, cho dù nguy hiểm cũng phải cố mà nhặt cho hết.

Hạ Tưởng cũng biết người công nhân rất nghèo khó, cũng biết tính bướng bỉnh của bọn họ nên lập tức ngồi xổm trên mặt đất giúp y nhặt tiền. Hùng Hải Dương lòng như lửa đốt, bởi vì y phát hiện ra trên núi có dấu hiệu nước kéo về nên liền mắng to:

– Lão Tiền, sao ông dốt vậy, đến lúc này mà còn nhặt tiền ? Tiền trọng yếu hơn hay mạng trọng yếu hơn ?

Lão Tiền vừa lúc này đã nhặt được hết toàn bộ tiền trên mặt đất, lúc đứng lên y mới phát hiện ra Phó Chủ tịch huyện Hạ đã nhặt giúp y. Lão Tiền sợ quá, miệng lắp bắp lại, nói:

– Phó Chủ tịch huyện Hạ, tôi, tôi…

Hạ Tưởng cầm tiền xu nhét vào trong tay của y, thúc giục nói:

– Đừng nhiều lời nữa, đi mau, lũ bất ngờ đổ xuống đấy.

Hùng Hải Dương giận dữ, hùng hùng hổ hổ tiến lại đá vào mông lão Tiền một cái:

– Còn không mau cút đi, chẳng lẽ còn để Phó Chủ tịch huyện mời lại mới chịu à ?

Lão Tiền vội vã chạy ra khỏi lán, chạy một mạch đầu không ngoảnh lại về phía bãi đất an toàn. Hùng Hải Dương không dám chậm trễ, bằng kinh nghiệm của y, y đã nghe ra được tiếng nước ầm ầm trên núi, là điềm báo lũ quét đột nhiên kéo đến. Hắn vội vàng giúp Hạ Tưởng lao ra khỏi lán, vừa ra ngoài trời liền cảm giác được một luồng gió to đập thẳng vào mặt, trong luồng không khí lẫn mưa hỗn loạn, bên tại còn truyền đến một tiếng rít lớn.

– Không tốt, lũ kéo tới.

Hùng Hải Dương ngẩng đầu lên thì thấy, ông trời ơi, dòng nước đã cách hắn không còn tới 10 m, mà y còn cách bãi đất còn vài m.

Y đang sửng sốt thì bỗng nhiên cảm thấy phía sau một lực đẩy mạnh đẩy về phía trước, người y lúc này không tự chủ được bay về phía trước, nghe được ở phía sau hô to lên một tiếng:

– Các anh em, đón lấy.

Hùng Hải Dương chưa kịp định thần lại thì đã thấy nằm trong lòng mấy người khác, hóa ra vừa rồi mình được người nào đó ném lên đây và được nhóm công nhân đón được. Y quay đầu lại thì thấy cơn lũ cuốn qua, bóng dáng Hạ Tưởng chợt lóe lên một cái rồi bị cơn nước lũ bao phủ, mất hình mất dạng.

– Phó Chủ tịch huyện Hạ.

Hùng Hải Dương kêu lên một tiếng thảm thiết, cố hết sức dãy dụa ra, Phó Chủ tịch huyện Hạ là vì y mà bị cơn lũ cuốn đi, là để cứu y.

Hùng Hải Dương ra sức giãy giụa khỏi vòng tay mọi người, xoay người định nhảy vào trong dòng nước của dòng lũ để cứu người thì lại bị mấy công nhân ôm chặt lấy lại. Tất cả mọi người trên mắt đều có dòng lệ nóng, cố nén bi thương nói:

– Giám đốc Hùng, không thể xuống nước, dòng chảy quá mạnh, không thể cứu được người vào lúc này. Nhảy vào dòng lũ vào lúc này thì chỉ còn một chữ chết mà thôi.

Hùng Hải Dương lúc này không kìm nổi sự bi thương trong lòng, khóc thành tiếng lớn:

– Phó Chủ tịch huyện Hạ, tội gì mà anh cứu tôi ? Vì sao anh không để tôi chết đi ?

Y hận mình không có cánh để bay ra cứu Hạ Tưởng.

Nhưng lúc này trong bóng dáng mờ mịt của dòng lũ đã không còn bóng dáng của Hạ Tưởng.

Người ta là một lãnh đạo của Huyện ủy, đường đường là một Phó Chủ tịch thường trực huyện, không ngờ vì cứu mình mà đã phải từ bỏ tính mạng, một ngọn lửa hừng hực thiêu đốt trong lòng Hùng Hải Dương. Mấy lần y giãy dụa khỏi mọi người để nhảy vào dòng nước cứu Hạ Tưởng, nếu chết thì cả hai người cùng chết, phải báo đáp đại ơn đại đức này không để Phó Chủ tịch huyện Hạ Tưởng cô quạnh một mình được. Nhưng nhóm công nhân đều biết tính cách của y, sợ y làm việc rồ dại nên bốn năm người giữ chặt lấy y, khiến y không tài nào nhúc nhích được.

Người đau đớn nhất chính là lão Tiền.

Lúc ông ta phát hiện Hạ Tưởng bị dòng lũ cuốn trôi thì người như đần ra, ngồi tại chỗ thẫn thờ tại chỗ, gần nửa ngày sau mà vẫn không nhúc nhích. Lúc này đầu óc ông ta trống rỗng, sao lại như thế này ? Sao lại có khả năng này ? Phó Chủ tịch huyện Hạ bị nước cuốn trôi ? Phó Chủ tịch huyện Hạ bị nạn ? Phó Chủ tịch huyện Hạ là vì quay lại cứu y nên mới bị dòng nước lũ cuốn đi, nếu không, người ta đường đường là một Phó Chủ tịch huyện, sao lại bị rơi vào tình cảnh hiểm nghèo như vậy ?

Đều do mình tham tiền, đều là vì hơn 10 tệ tiền xu ! Lão Tiền ngây ngốc cả nửa ngày, bỗng nhiên “Bịch” một tiếng, quỳ rạp xuống mặt đất, đấm liên tục vào ngực, thậm chí tát vào mặt mình mấy cái, gào rống lên.

– Phó Chủ tịch huyện Hạ, đều do tôi, là do tôi đáng chết. Tôi không phải với ngài, là tôi hại ngài, tôi không phải là người nữa. Là tôi hại ngài, là tôi vì hơn 10 tệ mới hại mệnh hệ ngài như vậy, lão Tiền tôi xin đền lại mạng cho ngài.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 13/09/2017 12:36 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Giang Nam – Quyển 2
Oanh! Dược lực vô cùng đột nhiên bộc phát, Giang Nam kêu rên một tiếng, chỉ cảm thấy mình phảng phất sắp bị dược lực no bể bụng, quanh thân chỉ một thoáng trở nên huyết hồng, như là tôm nướng chín! Chỉ là năm ba miếng Hỏa Linh Quả liền có thể tạo thành đại yêu Thần Thông ngũ trọng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Ma Vương – Quyển 4
Chọc Ngươi Thì Thế Nào! Trên bình nguyên cách xa Thành Bố Lôi Đặc Nhĩ mười dặm, đám cướp bóc do bốn chi cường đạo lớn tạo thành đang chầm chậm hành quân đến Thành Bố Lôi Đặc Nhĩ. Chúng bất đồng với những nhóm cường đạo nhỏ lén lút giữa Thành Bố Lôi Đặc Nhĩ và thành Hải Lam. Nhân...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Miêu Nghị – Quyển 34
Hạo Đức Phương nâng chén trầm ngâm một chút, hiển nhiên có chút không tiện lắm, Hoang Cổ tử địa tuy rằng nằm trên địa bàn của hắn, nhưng dù sao không phải chuyện của mình hắn, đây là đại biểu cho trấn thủ của toàn bộ Thiên Đình, có điều không từ chối, thế nhưng đưa ra điều kiện...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba