– Đi, xin lỗi anh Trịnh
Hạ Tưởng nói chuyện, Hắc lão tam không dám không nghe, nhưng gã lại hỏi thêm một câu:
– Anh Trịnh nhất định phải đền xe, làm thế nào?
– Anh ta muốn đền, cậu không lấy thì không nể mặt có phải không?
Hạ Tưởng trừng mắt liếc nhìn Hắc lão tam một cái.
Hắc lão tam ngầm hiểu:
– Ngài nói đó nha
Hắc lão tam rất có bài bản mà xin lỗi Trịnh Nghị, Trịnh Nghị thấy Hắc lão tam chịu thua, liền rộng lượng mà thể hiện ra mặt tiền nhiều thế lớn của y. Kết quả Hắc lão tam liền rất không khách khí mà nhận chìa khóa xe, đổi xe với Trịnh Nghị
Trịnh Nghị đem chìa khóa xe giao cho nhân viên bán hàng đi cùng của tiệm 4S:
– Giúp tôi sửa lại
Sau đó lại vẻ mặt đắc ý mà nói với Cổ Ngọc
– Thế nào, Cổ Ngọc, vừa lòng hay không?
– Vừa lòng
Cổ Ngọc gật đầu, bộ dáng rất khôn ngoan
– Bây giờ anh có thể đi rồi, tôi còn có việc muốn nói với Hạ Tưởng
Trịnh Nghị phẫn nộ mà đi, đi ra rất xa còn quay đầu nhìn Cổ Ngọc đứng bên cạnh Hạ Tưởng, đang khẽ nói gì đó, trong lòng y cháy lên ngọn lửa ghen tị
Hạ Tưởng nói với Tiếu Côn mấy câu, dặn dò vài câu, bảo y sau này làm người làm việc cho tốt, cố gắng giảm một chút những thứ loè loẹt
Tiếu Côn đã nhận thức được sức ảnh hưởng kinh người của Hạ Tưởng, lại cộng thêm y vốn đã tâm phục khẩu phục đối với Hạ Tưởng, càng đối với Hạ Tưởng là nói gì nghe nấy. Tuy nhiên cuối cùng y cũng đã lấy hết dũng khí, nhỏ giọng mà nói một câu:
– Lãnh đạo, em hỏi thêm một câu, chị em tuổi cũng không còn nhỏ, chị ấy vẫn luôn muốn có đứa con, em cũng muốn làm cậu rồi…
Một câu nói gợi lên tâm trạng của Hạ Tưởng, Tiếu Giai là người phụ nữ đầu tiên trong kiếp này của hắn, nhưng hiện tại lại là người phụ nữ cách xa hắn nhất, hắn cũng cảm thấy thẹn trong lòng, cũng không nói gì, chỉ là từ từ gật đầu.
Trên đường trở về, trong xe có thêm một người, Cổ Ngọc
Cổ Ngọc muốn đi theo Hạ Tưởng, bảo Hạ Tưởng tiễn cô về nhà. Trên đường, cô líu ríu nói không ngừng, Hạ Tưởng không có tâm nghe cô nói gì, trong lòng trước sau đang nghĩ về Tiếu Giai một mình cô độc
Cuối cùng Cổ Ngọc không thể nhịn được nữa mà hướng Hạ Tưởng hô một tiếng:
– Hạ Tưởng, anh quá đáng rồi, có được em thì không coi em ra gì, có phải hay không?
Hạ Tưởng lập tức bừng tỉnh, mỉm cười:
– Em la cái gì, có phải muốn tất cả mọi người đều nghe thấy?
Cổ Ngọc lại đỏ mặt, khẽ hỏi:
– Em có một tình huống muốn hỏi anh, anh nhất định phải nói thật với em
– Ừ
– Vì sao sau khi em và anh cái đó, vẫn luôn không nghĩ tới. Em nghe nói bất kể là đàn ông hay phụ nữ đều nghĩ tới chuyện đó
Cổ Ngọc âm thanh nhỏ như tiếng con muỗi kêu, Hạ Tưởng gần như nghe không rõ
– Cái này…
Hạ Tưởng thấy Cổ Ngọc xấu hổ mà ức, có hàm súc khác, trong lòng liền giật mình liền muốn trêu cô một chút
– Thông thường mà nói, một hai lần vẫn không được, số lần nhiều mới có khả năng thưởng thức cái đẹp
– Thật sao?
Cổ Ngọc tin là thật, cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào Hạ Tưởng, nhưng lại lén lén nhìn Hạ Tưởng liếc mắt một cái, hai gò má hồng như hoa đào.
Người phụ nữ biết đỏ mặt là người phụ nữ tốt. Khi một người phụ nữ không biết xấu hổ không biết đỏ mặt thì là bắt đầu đồi bại
– Lời nói kinh nghiệm
Hạ Tưởng thân là đàn ông, ở trước mặt phụ nữ, nhất định phải có khí thế đàn ông.
– Vậy thì anh thành thật nói đi, anh đã nói những lời như vậy với bao nhiêu cô gái rồi?
Cổ Ngọc lạnh không ngại hỏi, vẻ mặt cười xấu xa
– Anh đã từng lừa gạt bao nhiêu cô gái lên giường, đồ dê xòm?
Hạ Tưởng xấu hổ, Cổ Ngọc cũng có lúc quái đản ranh mãnh, còn biết bắt bẻ lời nói của hắn, thật có bản lĩnh của cô
Đưa Cổ Ngọc tới nhà rồi, Cổ Ngọc nhanh chóng hôn một cái trên mặt Hạ Tưởng, ném lại một câu đầy thâm ý rồi chạy đi
– Em muốn có khả năng thưởng thức cái đẹp
Hạ Tưởng lắc đầu mỉm cười, Cổ Ngọc muốn không phải là khả năng thưởng thức cái đẹp, là hắn
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 6 tại nguồn: http://truyensextv2.com/quan-truong-quyen-6-full/
Hạ Tưởng nói ra suy đoán sự lựa chọn cuối cùng của Phó Tiên Phong với Tống Triêu Độ, mặc dù Tống Triêu Độ không tin, nhưng Hạ Tưởng chính là Hạ Tưởng, cách nhìn đối với thế cục có điểm đặc biệt hơn người, bởi vì Phó Tiên Phong quả thật bất hạnh bị hắn nói trúng, chẳng những làm ra sự lựa chọn nắm nhỏ bỏ lớn, sáng sớm ngày hôm sau liền gọi điện thoại cho Hạ Tưởng, hẹn hắn gặp mặt
Hạ Tưởng đối với đề xuất yêu cầu gặp mặt của Phó Tiên Phong, một chút cũng không cảm thấy kỳ lạ. Phó Tiên Phong muốn thỏa hiệp, muốn đạt thành tâm nguyện của y, nhất thiết phải thông qua hắn mới có thể truyền đạt ra ngoài
Hạ Tưởng liền đồng ý yêu cầu gặp mặt của Phó Tiên Phong
Giữa trưa tan tầm, hắn một mình lái xe tới khách sạn Hào Môn. Phó Tiên Phong rất có thành ý mà chọn địa điểm gặp mặt ở khách sạn Hào Môn, chính là vì thể hiện thái độ khiêm tốn của y. Khách sạn Hào Môn cách quận Hạ Mã rất gần, cách thành ủy rất xa
Phó Tiên Phong dù sao cũng là Phó bí thư Thành ủy, tuy rằng âm thầm so chiêu mấy lần, lễ nghĩa ở mặt ngoài vẫn phải không thể thiếu, Hạ Tưởng tới khách sạn Hào Môn trước vài phút, ở ngoài cửa đợi Phó Tiên Phong
Năm phút sau, xe chuyên dụng của Phó Tiên Phong chạy vào
Phó Tiên Phong không đem theo tài xế, cũng là một mình tới dự tiệc, y vừa nhìn thấy Hạ Tưởng liền vẻ mặt tươi cười mà đưa tay ra:
– Bí thư Hạ, đợi lâu rồi
Hạ Tưởng cũng là vẻ mặt tươi cười:
– Xin chào Bí thư Phó, mau vào đây, bên ngoài lạnh
Cô tiếp tân đứng ở ngoài cửa nhìn thấy hai người anh kính tôi, tôi kính anh, cũng không hẹn mà cùng nghĩ, chung quy đều là quan lớn, nói chuyện chính là khách khí, cũng đều rất lễ phép
Các cô lại không biết, mặt sau nụ cười của Hạ Tưởng và Phó Tiên Phong, có biết bao cảnh tàn sát khốc liệt hiện lên…
Sau khi tới gian phòng ngồi xuống, Phó Tiên Phong tùy tiện gọi vài món ăn, Hạ Tưởng cũng gọi hai món, đợi nhân viên phục vụ vừa đi, Phó Tiên Phong liền trực tiếp nhập đề:
– Bí thư Hạ, bây giờ cậu là nhân vật số một danh chính ngôn thuận của quận Hạ Mã, trước đây mặc kệ từng có chuyện không vui hay khúc mắc gì, đều đã qua rồi. Làm người phải hướng tới trước, thật ra cẩn thận ngẫm lại, giữa chúng ta cũng có không ít cơ sở hợp tác
Giải hòa chẳng qua là một cách nói mà thôi, Hạ Tưởng sao có thể không hiểu giữa hắn và Phó Tiên Phong, thật ra không có khả năng bắt tay giảng hòa! Bởi vì Phó Tiên Phong mưu đồ chính là lợi ích của quận Hạ Mã, mà hắn cần làm chính bảo vệ lợi ích của quận Hạ Mã, hoàn toàn là hai người đi hai đường khác nhau
– Bí thư Phó có tinh thần chỉ thị gì, cứ việc dặn dò, tôi xin chăm chú lắng nghe.
Hạ Tưởng khách khí mà đáp lễ một câu.
Phó Tiên Phong hơi trầm ngâm, y cũng biết giao tiếp với Hạ Tưởng, không cần che giấu, đánh vòng ngược lại gây bất lợi với giao lưu. Theo y, Hạ Tưởng là người thông minh, nói chuyện với người thông minh không cần phí sức lực
– Tiên Tiên gần đây không gây thêm loạn chứ?
Phó Tiên Phong trước tiên lấy Phó Tiên Tiên ra nói
– Tiên Tiên có chút buông thả, làm việc không có suy nghĩ, nếu như nó có điểm nào ăn nói không chu toàn, tôi thay nó xin lỗi cậu
Hạ Tưởng ha hả cười:
– Không có, không có, Tiên Tiên mặc dù có cá tính, dám nói dám làm, nhưng cô ấy tâm tư đơn giản, không có đường ngang ngõ tắt, kỳ thật khá dễ tiếp xúc, dễ gần
Phó Tiên Phong lông mi hơi hơi động, Hạ Tưởng là đang châm chọc y có đường ngang ngõ tắt? Tuy nhiên nhìn thấy Hạ Tưởng vẻ mặt cười nhạt, không có ý mỉa mai, y lại hơi yên tâm, lại nghĩ, tùy Hạ Tưởng nói gì, dù sao y hôm nay tới chính là muốn tỏ rõ quan hệ lợi hại, tin rằng Hạ Tưởng có thể làm ra lựa chọn lý trí
– Hiện tại người được chọn làm Chủ tịch quận Hạ Mã vẫn chưa có quyết định, cậu có cách nghĩ gì không?
Phó Tiên Phong liền trực tiếp nói ra ý đồ đến,
– Thành ủy hiện tại đối với người được chọn làm Chủ tịch quận cũng có không ít tranh luận, tôi muốn nghe xem ý kiến của cậu Bí thư Quận ủy
Hạ Tưởng nghĩ thầm, hắn cho dù có ý kiến cũng là thảo luận với Trần Phong, chứ chẳng phải thảo luận cùng Phó Tiên Phong ông. Đương nhiên hiện tại không phải thời điểm hành động theo cảm tính, liền lắc đầu cười:
– Tôi không có ý kiến gì, tất cả phục tùng quyết định của Thành ủy. Tuy nhiên dường như ngài có chút ý kiến, nếu có chỗ nào cần tôi ra mặt, cứ việc nói
Phó Tiên Phong âm thầm gật đầu, Hạ Tưởng quả nhiên là người thông minh, một câu nói thì nói ra ý tưởng, y muốn chính là khiến Hạ Tưởng ra mặt
Đồng thời, y căm hận cũng là Hạ Tưởng ra mặt đảo loạn đại kế của y, bằng không, y làm sao lại dùng nắm nhỏ thả to, nhất thiết phải bỏ một đầu? Ai mà không muốn hai tay đều nắm bắt, hai tay đều phải cứng, nhưng vấn đề là, thế cục hiện tại khiến y không có lựa chọn
Xét đến cùng, thế cục bất lợi hiện tại, cũng là Hạ Tưởng tạo thành!
Phó Tiên Phong ngồi ở đối diện Hạ Tưởng, trên mặt là cười, trong lòng là hận. Nếu không phải Hạ Tưởng từ giữa làm khó dễ, kế hoạch của y tại tỉnh Yến và thành phố Yến, mới không từng bước gặp trở ngại, bước đi khó khăn, mà nên là một đường thẳng mới đúng. Nhưng tình huống hiện tại lại là Bạch Chiến Mặc quận Hạ Mã chật vật thất bại, người được chọn làm Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy cũng là kéo dài không quyết, cục diện đối với y là bất lợi thật lớn
Phó Tiên Phong trải qua một phen suy nghĩ cặn kẽ, cũng quả thật giống như Hạ Tưởng suy đoán, y cuối cùng làm ra nhượng bộ trên ứng cử viên Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy để đổi lấy sự ủng hộ của Diệp Thạch Sinh và thiện cảm của Khâu Tự Phong, từ đó lại lấy được vị trí Chủ tịch quận Hạ Mã
Tuy nhiên lúc này đây, y càng thông minh một ít, cũng càng bí mật một ít.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 6 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 09/10/2017 12:36 (GMT+7) |