Sắc mặt Ngả Thành Văn vô cùng khó coi. Cuộc họp hôm nay hỏng bét, khiến uy tín Bí thư của y bị giảm sút nghiêm trọng. Đầu tiên là Lưu Nhất Lâm không đợi tan họp đã tự mình bỏ đi. Lại cả Lữ Nhất Khả không chút nể mặt y, thẳng thắn thể hiện ý muốn trực tiếp báo lên Ủy ban Kỷ luật tỉnh, chính là muốn tỏ thái độ nhất quyết không bỏ qua cho Trương Duệ Đào. Y thân là nhân vật số một ở thành phố Lang, về cơ bản là vô cùng mất mặt.
Đều là do Cổ Hướng Quốc và Trương Duệ Đào… Trong cơn thịnh nộ Ngả Thành Văn lại càng giận cá chém thớt, giận lây sang hai người.
Trương Anh Tịch cũng đứng lên, lạnh lùng nhìn Trương Duệ Đào một cái, lời của y lại còn rõ ràng hơn, sắc bén hơn:
– Đồng chí Duệ Đào, bất luận là cậu bị người ta sai khiến hay là tự mình nghĩ ra, dù sao chuyện hôm nay cậu cũng phải giải thích một lời với Thành ủy và đồng chí Hạ Tưởng. Ý kiến của tôi là đừng đợi Chủ nhiệm Lữ báo lên Ủy ban Kỷ luật tỉnh, chính cậu tự nhận lỗi rồi từ chức là xong.
Nói xong, Trương Anh Tịch khẽ gật đầu với Ngả Thành Văn, lại vỗ vỗ vai Hạ Tưởng đầy hàm ý, cũng quay người bỏ đi.
Ngả Thành Văn bị ba vị ủy viên thường vụ bỏ lại đó, dù có độ lượng cũng cảm thấy có phần không nén được giận, cuối cùng cũng phát cáu:
– Hướng Quốc, về việc xử lý đồng chí Trương Duệ Đào như thế nào, anh có ý gì?
Giọng điệu y hết sức khó nghe, là đang oán giận Cổ Hướng Quốc cố ý khơi mào chuyện này, còn làm cho nó rối tinh rối mù, không thể giải quyết.
– Bí thư Ngả, tôi muốn xin nghỉ phép một tuần.
Sắc mặt Hạ Tưởng không hề thay đổi, khiến người ta không thể thấy được sự thay đổi về tâm lý của hắn.
– Bản thân thấy không được khỏe, lại bị người ta vu cáo hãm hại, phải chịu áp lực tâm lý rất lớn, mong rằng Bí thư Ngả và Thị trưởng Cổ đồng ý.
Ngả Thành Văn nghĩ rằng Hạ Tưởng thực sự là phải chịu áp lực tâm lý quá lớn mà xin nghỉ phép. Tình hình lúc này thực sự cũng cần cho Hạ Tưởng một kỳ nghỉ dài ngày, để hắn lấy lại cân bằng, liền đồng ý ngay:
– Được, anh cũng không cần có bất kỳ gánh nặng tâm lý gì cả, Thành ủy sẽ trả lại công bằng cho anh. Nghỉ ngơi thoải mái một chút cũng không có gì là sai, Thành ủy đồng ý cho anh nghĩ phép… À mà, đồng chí Hướng Quốc không có ý kiến gì chứ?
Cổ Hướng Quốc tức giận đến sôi máu, việc Ngả Thành Văn trở mặt hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của y. Trong nháy mắt liền tỏ vẻ quan tâm đến Hạ Tưởng, hơn nữa còn trực tiếp có thái độ đẩy y sang riêng một bên, qua cầu rút ván thì cũng phải giữ lại chút tình chứ, nhưng tức thì tức, y cũng không còn cách nào khác. Ngả Thành Văn là nhân vật số một, một vài việc nhỏ ông ta có thể nói một lời là xong, người khác còn phản đối chính là không biết điều, hơn nữa hôm nay y làm rùa đen rút đầu còn không kịp, làm sao còn muốn ngăn cản một việc xin nghỉ phép cỏn con?
Cổ Hướng Quốc cũng chỉ có thể gật đầu.
Hạ Tưởng xin được nghỉ phép xong cũng rời văn phòng bí thư. Trò hề hôm nay còn thú vị hơn so với trong tưởng tượng của hắn, cũng kịch tính hơn. Hắn cũng thật không ngờ Ngả Thành Văn lại vội vàng không đợi nổi mời ủy viên thường vụ liên can đến văn phòng bí thư tổ chức xem phim. Càng thật không ngờ, Dương Bối cũng có mặt ghê gớm, lại đưa ra một đĩa phim AV Nhật Bản để lừa chúng.
Về phần Dương Bối lừa được sự tín nhiệm của Nga Ni Trần và Trần Đại Đầu như thế nào để bọn chúng tin rằng đó là cảnh giường chiếu của hắn và Dương Bối, cô không nói gì nhiều, Hạ Tưởng cũng hỏi thêm. Giữa hắn và Dương Bối tốt nhất vẫn nên giữ khoảng cách nhất định. Tuy nhiên việc Dương Bối và Ngụy Hồng Thanh đồng ý tới nhà máy sơn Toàn Mỹ làm việc cũng khiến hắn vui mừng.
Ngả Thành Văn và Cổ Hướng Quốc giải quyết hậu quả như thế nào, Hạ Tưởng không hề quan tâm. Hắn xin nghỉ phép một tuần, thực ra cả tinh thần và thể chất đều vẫn rất tốt, không hề có chỗ nào khó ở, sở dĩ xin phép là bởi vì có việc quan trọng cần làm.
Ngày hôm sau, Thành ủy thành phố Lang truyền đến hai tin tức khiến người ta kinh ngạc. Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật thành phố Trương Duệ Đào vì lí do cá nhân đã đề xuất từ chức với Tỉnh ủy, Ủy ban Kỷ luật tỉnh. Nếu như nói hầu hết mọi người đều mơ hồ đoán được chân tướng đằng sau việc Trương Duệ Đào từ chức, thì theo sau đó tin Hạ Tưởng xin nghỉ ốm một tuần được truyền đi liền lập tức dẫn đến bàn tán xôn xao ở Thành ủy.
Ngày hôm qua còn thấy Phó thị trưởng Hạ khỏe như vâm, hôm nay sao lại xin nghỉ ốm, rốt cuộc là vì nguyên nhân gì? Càng khiến mọi người không ngờ đến chính là, đều nghĩ rằng Hạ Tưởng đang giả vờ ốm, không ngờ Phó thị trưởng Hạ thực sự đang trên xe tới bệnh viện ở Bắc Kinh dưỡng bệnh.
Hiện tại bộ máy chính quyền nhiều việc bận rộn, Phó thị trưởng Hạ thật sự có thể buông quyền lực trong tay, an tâm đi tĩnh dưỡng? Việc kỳ quái, vô cùng kỳ quái.
Đúng lúc tất cả mọi người đều đang hoài nghi, Hạ Tưởng buổi sáng vừa mới đi, buổi chiều ở Thành ủy đã bắt đầu lan truyền một lời đồn vô căn cứ. Nhân vật chính trong câu chuyện lần này là Lãnh Chất Phương.
Sau cái chết bất ngờ của Lãnh Chất Phương, cảnh bốn vị phu nhân đại náo Cục công an thành phố, không ít người đều đã nghe đến, hơn nữa nguồn tin tài sản dưới tên Lãnh Chất Phương vượt quá con số mười triệu sớm đã lan truyền nhanh chóng, ai ai cũng biết. Cũng đã trôi qua nửa năm tính từ khi Lãnh Chất Phương chết, dù là tinh thần chỉ thị của cấp trên là tiếp tục điều tra, nhưng cho đến bây giờ vẫn chưa có bất kỳ kết luận gì, khiến không ít người cho rằng việc của Lãnh Chất Phương đúng là đầu voi đuôi chuột, sau cùng chẳng đi đến đâu. Chẳng ngờ, đúng lúc gần như tất cả mọi người đều đã lãng quên Lãnh Chất Phương, liền có một lời đồn mới.
Lời đồn đại không phải về việc Lãnh Chất Phương tham ô nhận hối lộ, mà là một vụ án oan sai trái.
Bởi vì vụ án xảy ra cách đây không lâu, hơn nữa khi đó còn chấn động một thời, cho nên không ít người đều còn nhớ vụ án Tiêu Điện giết người. Khi ấy vụ án thay đổi liên tục, đầu tiên là tuyên án tử hình, sau lại sửa thành hoãn án tử hình, gần như toàn bộ người dân thành phố Lang đều biết câu chuyện ly kỳ trước là người yêu sau là kẻ thù của Tiêu Điện và Dương Manh năm đó.
Lời đồn đại được bắt nguồn từ đâu không thể biết được, liền lan nhanh như gió, dù sao lời đồn đại xuất hiện liền khiến không ít người trong Thành ủy kinh ngạc.
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 9 tại nguồn: http://truyensextv2.com/quan-truong-quyen-9-full/
Tiêu Điện là bị oan uổng, là bị vu oan giá hoạ. Bây giờ có người thay Tiêu Điện lật lại bản án, hơn nữa còn nghe nói Tòa án Nhân dân tỉnh cũng can thiệp vào đó, chuẩn bị xét xửa lại một lần nữa. Điều càng khiến người ta chờ đợi hay bất an chính là, nghe đồn Cục công an thành phố đã một lần nữa nắm được chứng cớ, có thể chứng minh sự trong sạch của Tiêu Điện, hung thủ giết người là kẻ khác.
Cổ Hướng Quốc sau khi nghe được lời đồn đại, phản xạ đầu tiên là khiếp sợ thêm cả kinh ngạc. Thứ hai chính là thầm kêu không ổn, lập tức ý thức được nguyên nhân Hạ Tưởng xin nghỉ ốm không phải cố ý bắt bí Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, cũng không phải bỏ gánh giở trò, mà là cố ý tỏ vẻ vô can, muốn lợi dụng vụ án của Tiêu Điện, dấy lên một trận sóng to gió lớn.
Đằng sau vụ án của Tiêu Diện còn ẩn dấu quá nhiều bí mật. Cổ Hướng Quốc cũng rõ ràng có tham gia trong đó, y biết rất rõ Tiêu Điện là trong sạch, kẻ giết người thực sự là Dương Minh. Khi ấy Dương Phục đến tận nơi cầu cứu y giữ mạng sống của Dương Minh. Y đã lợi dụng Dương Phục không ít mới đồng ý nhận lời. Để vu oan giá họa cho Tiêu Điện, y và Lãnh Chất Phương đã nhiều lần bí mật âm mưu, còn ngầm sai Lộ Hồng Chiêm tạo chứng cớ giả trong giai đoạn điều tra, lại nhúng tay vào cả giai đoạn tố tụng ở viện kiểm sát. Sau cùng trong phiên tòa khi Lãnh Chất Phương làm chủ thẩm đã xử Tiêu Điện án tử hình.
Việc này bị người ta đào bới lại, hơn nữa còn cố ý tung tin đồn, có thể khẳng định là đối phương đã nắm được chứng cớ quan trọng.
Cổ Hướng Quốc kinh hãi đổ mồ hôi lạnh ướt đầm cả người.
Năm đó khi y ra tay, cơ bản không để lại bất kỳ chứng cớ gì, muốn trực tiếp đổ tội cho y cũng không phải việc dễ. Muốn lợi dụng việc này để y ngã ngựa lại càng không thể. Dù cho sau cùng Tiêu Điện lật lại bản ản, điều tra ra y sắm một vai không ra gì trong đó, thì nặng nhất cũng chỉ là xử phạt cảnh cáo.
Nhưng điều Cổ Hướng Quốc lo lắng chính là phản ứng dây chuyền.
Lãnh Chất Phương rốt cuộc làm ra bao nhiêu vụ án oan sai y cũng không rõ, nhưng y biết, Lãnh Chất Phương ít nhất đã tham ô hơn bốn mươi triệu tệ, trong đó đa phần đều là máu và mạng sống của người bị hại.
Nếu như bởi vì việc lật lại bản án của Tiêu Điện mà dẫn đến các vụ án oan sai trước đó, Lãnh Chất Phương sau khi chết nhiều nhất là thân bại danh liệt, nhưng ắt hẳn sẽ liên lụy đến cả y ở trong đó. Chỉ cần điều tra ra ba vụ án mạng có liên quan đến y, y sẽ không chỉ đơn giản là thân bại danh liệt, chắc chắn là thất bại thảm hại, hơn nữa còn có khả năng ngồi tù.
Cổ Hướng Quốc luống cuống, vội vàng gọi điện cho Lộ Hồng Chiêm, yêu cầu Lộ Hồng Chiêm lúc nào cũng phải nắm tất cả các động tĩnh của Cục công an thành phố, không để cho Biểu Lý, Anh Thành và Lịch Phi tiếp tục mở rộng phạm vi. Không ngờ câu trả lời của Lộ Hồng Chiêm khiến Cổ Hướng Quốc hốt hoảng cuống cuồng.
– Thị trưởng Cổ, hiện nay Cục công an thành phố đều đồn đại rằng ngài và Lãnh Chất Phương là anh em cột chèo.
Nhân tình Từ San San của Cổ Hướng Quốc và tứ phu nhân Từ Ly Ly của Lãnh Chất Phương là chị em ruột, y và Lãnh Chất Phương bị người ta gọi là anh em cột chèo, rõ ràng chứng minh một điều, chuyện y có nhân tình đã bị người có dụng ý điều tra rõ ràng tường tận.
Cổ Hướng Quốc vừa tức vừa giận
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 9 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 17/11/2017 22:36 (GMT+7) |