Nhẹ nhàng trườn người xuống giường, tôi không khỏi bần thần nhìn tấm ảnh tôi đang bế con bé Khả My đứng cạnh Huyền chụp cùng nhau bên cái xe bán hàng của tôi. Tấm ảnh được hai cô chú lớn tuổi chụp hộ, hôm đó cô chú còn nhầm chúng tôi là vợ chồng và còn chúc cũng tôi hạnh phúc khi rời đi.
Khả My nhìn thấy tôi đến liền rời khỏi lớp, hai cái bím tóc lúc lắc ve vẩy theo bước chạy vội vã của con bé trước khi nhào vào lòng tôi.
– Hôm nay Khả My đi học có vui không?
– Có ạ, hôm nay con học được bài hát mới đấy.
“Ba mẹ là lá chắn, che chở suốt đời con…” tiếng hát non nót của con bé cất lên.
– Con hát hay không?
Con bé hát xong, hỏi tôi.
– Con hát rất hay.
– Vâng, con cũng ngoan nữa, được cô phát phiếu bé ngoan.
Tôi lại không nhịn được mà hôn lên cái má phúng phính của con bé.
– Con về ở với chú, thì sẽ được gọi chú là bố ạ?
Đột nhiên con bé hỏi, làm tôi ngẩn ra một chút.
– Ừ… không cần, nếu con muốn có thể gọi ngay từ bây giờ.
– Bố!
Con bé cất tiếng gọi, sau đó ôm chặt lấy cổ tôi.
– Con!
Tôi xúc động, sống mũi có chút cay cay, cảm nhận sự liên kết với con bé đang ngày một rõ ràng, con bé sẽ là con gái tôi.
Bế con bé đến chỗ đỗ xe, chiếc ghế khá lớn so với cơ thể con bé, chiếc dây an toàn dù kéo xuống vị trí thấp nhất vẫn không thể giữ được con bé trên ghế.
– Chú… bố con mình đi mua ghế ngồi cho con sau đó đi ăn kem nhé.
Khởi động xe, tôi quay sang nói với con bé.
– Vâng ạ! Bố ơi! Con có ông bà không?
– Có chứ, con có cả ông bà nội.
– Bao giờ con được gặp ông bà?
– Ừ, bố sẽ đưa con về thăm ông bà.
Con bé đầy háo hức, liên tục ríu rít hỏi. Tôi tự nhiên lại nghĩ đến bố mẹ tôi, không biết bố mẹ sẽ chấp nhận con bé như thế nào?
Đỗ xe ở cửa hàng bán ghế trẻ em đặt trên ô tô, con bé chọn một chiếc khá đẹp, dù không phải màu hồng mà nó thích. Có chiếc ghế, con bé ngồi thoải mái hơn. Sau đó tôi đưa con bé đi ăn kem, rồi đưa về nhà.
– Mẹ! Con và bố đã về.
Con bé reo lên khi Huyền mở cửa, cô chợt khựng lại ánh mắt nghi hoặc nhìn tôi, sau đó khuôn mặt cô giãn ra để một nụ cười nở rộ trên mặt khi nhận được cái gật đầu của tôi.
– Hai bố con vào nhà rồi chuẩn bị ăn tối.
– Con muốn bố tắm cho con trước cơ.
Con bé nhõng nhẽo, kéo tay tôi đi vào nhà.
Tắm cho con bé cũng đơn giản, con bé rất tự lập đứng yên để tôi xoa sữa tắm, xịt nước kỳ người, cúi đầu ngồi trên ghế để tôi gội đầu, sau đó ngoan ngoãn cuộn người trong chiếc khăn tắm để tôi sấy đầu và tự đi lấy quần áo sạch để mặc.
Tối hôm đó sau khi ăn cơm, ngồi cùng con bé xem một lúc phim hoạt hình, rồi ngồi xem con bé vẽ, cuối cùng là ngồi cạnh giường để đọc chuyện cổ tích cho con bé nghe cho đến khi nó ngủ say. Huyền lúc thì ngồi cạnh ngả đầu lên vai tôi, cùng con bé xem tivi và vẽ, lúc lại chạy đi lấy nước để chúng tôi uống.
Đóng cửa phòng cho con bé, tôi quay lại phòng khách ngồi xuống ôm lấy Huyền.
– Hôm nay con bé hỏi anh, khi anh về ở với mẹ con em thì sẽ được gọi anh là bố phải không? Anh sẽ ôm em trong vòng tay, sẽ che chở cho con, nên anh đã đồng ý để con bé gọi anh là bố, mà không hỏi em trước. Dù gì trước sau con bé cũng sẽ vẫn gọi anh như vậy.
– Vâng. Nhưng có nhiều chuyện xảy ra trước đây, anh không biết. Em vẫn nói với anh.
– Anh không quan tâm đến việc xảy ra trước đây, anh chỉ quan tâm đến hiện tại và tương lai. Anh thấy mình đủ chín chắn để suy xét cho hành động của mình. Anh cũng đủ lý trí để biết tình cảm của mình. Chỉ là… em có thấy như vậy là quá nhanh không?
– Không… em cũng nghĩ ba năm cũng đủ để em nhìn nhận mình, để biết tình cảm của mình. Em cũng tin vào tình cảm của anh.
– Hôm nay là ngày chính thức đánh dấu quan hệ của anh và em, là ngày đầu tiên để mình song hành cùng nhau. Anh có món quà tặng em.
Lấy ra cái hộp tôi vẫn giữ trong túi quần, lấy ra sợi dây chuyền có cái mặt bằng vàng là một bông hoa cách điệu và phía sau có chạm mấy con số nhỏ thể hiện ngày tháng, tôi mua sau khi mua cái ghế cho con bé. Huyền nhổm dậy từ trong lòng tôi, bàn tay vén mái tóc dài mượt để lộ ra cái cần cổ thanh tú để tôi đeo cho cô. Chiếc dây chuyền vừa vặn, cái mặt nằm ngay giữa khe ngực sâu hun hút của Huyền.
– Cảm ơn anh!
– Anh yêu em!
Tôi nói khi đón đôi môi của cô, mắt cô đỏ lên sau đó là những giọt nước mắt mằn mặn chảy qua môi cô để tôi nếm cùng với nụ hôn của cô.
– Em yêu anh!
– Còn nhiều việc cần chúng ta phải hoàn thành trước khi có thể có một tương lai lâu dài. Cuộc sống phía trước không chỉ có anh, em và Khả My.
– Vâng. Em sẽ cố gắng. Em cũng muốn được đường đường chào đón khi bước vào gia đình anh.
Điều này là điều tôi tán thưởng ở Huyền, cô luôn nghĩ xa hơn những gì mà tôi nói, để tôi tin tưởng vào sự chu toàn của cô.
– Mai anh sẽ phải về xưởng, sẽ quay lại sau hai tuần nữa, để làm việc trực tiếp với bên tư vấn và mở văn phòng trên này.
– Em sẽ làm việc với bên tư vấn trước, dù sao khách sạn cũng sẽ là một bên thụ hưởng, cũng nằm trong quyền hạn của em. Mọi việc theo kế hoạch chỉ mất ba tháng để anh có thể được thông qua và đưa sản phẩm vào khách sạn.
– Đây mới là bước đầu tiên, còn nhiều việc phải làm nữa trước khi tiến đến mục tiêu năm phần trăm thị trường. Phải xây dựng một bộ khung quản lý đủ mạnh để đảm bảo đương đầu với sự cạnh tranh. Việc này sẽ phải hoàn thành trong năm nay, để năm sau bắt đầu cho công cuộc chiếm lĩnh thị phần.
Nghĩ đến kỳ vọng tương lai, tôi lại như được tiêm thêm chất kích thích, mạch máu lại rần rần sự hưng phấn, sự hưng phấn của thành công.
– Em biết không, tỉ lệ đàn ông trưởng thành uống rượu là tám bảy phần trăm, một năm một người tiêu thụ trung bình mười ba lít rượu. Mục tiêu ba năm nữa sẽ đưa công ty vào hàng ngũ doanh thu năm trăm tỷ một năm cũng không phải là không được.
Sự hưng phấn làm tôi không nhịn được lại hôn Huyền, để rồi sự ham muốn lại bùng lên dữ dội, đến khi tôi gần như không nhịn được, thì Huyền cũng giằng ra.
– Anh… không được nữa. Em… vẫn còn đau.
Sự ấp úng của cô cùng ánh mắt có chút áy náy của cô làm tôi tỉnh táo lại. Sự vận động kịch liệt chiều nay, đến tôi vẫn còn có chút ê ẩm.
– Anh xin lỗi. Em đi nghỉ sớm đi, cũng muộn quá rồi. Mai anh lại qua đón hai mẹ con sớm để đưa con đi học và đưa em đi làm.
– Vâng ạ.
Tôi đứng dậy cầm lấy tay Huyền đi ra phía cửa, lưu luyến hôn cô trước khi bước ra khỏi cửa.
… Bạn đang đọc truyện Ra đời tại nguồn: http://truyensextv2.com/ra-doi/
Về đến khách sạn đã qua nửa đêm, tiếng làu bàu của thằng Quang khi nhận điện thoại của tôi, nhưng sau đó nó cũng báo cáo lại công việc hàng ngày. Nói chuyện thêm với thằng Quang một lúc về kế hoạch sắp tới, tôi cũng nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Vẫn như thường lệ, tôi dậy rất sớm, sau khi làm mấy chục cái chống đẩy, tôi mở máy tính để kiểm tra các báo cáo ngày hôm qua, mỗi ngày tôi đều yêu cầu phải có báo cáo từ trưởng các bộ phận về công việc trong ngày và kế hoạch cho ngày tiếp theo. Sau khi đã yên tâm với việc, tôi rời khách sạn đến đón Huyền và Khả My.
Huyền và Khả My đã sẵn sàng khi tôi đến, nhận một nụ hôn của Huyền và hôn lên đôi má của Khả My, sau đó cả ba chúng tôi đi ăn sáng và đưa Khả My đến trường.
– Hôm nay bố phải đi công tác, con ở nhà ngoan nhé. Mỗi ngày bố sẽ gọi điện nói chuyện với hai mẹ con.
Đưa con bé đến trước cửa lớp, tôi dặn con bé.
– Vâng ạ. Con sẽ thật ngoan. Bố nhanh về với con nhé.
Tôi lại có chút mủi lòng khi con bé phụng phịu, đôi mắt chợt đỏ lên.
– Bố sẽ về với con rất nhanh.
Nhìn con bé đi khuất vào lớp, tôi nắm lấy tay Huyền đi ra khỏi trường.
– Mình sớm về một nhà em nhé.
Cái cảm giác có chút bịn rịn làm tôi hơi khó chịu.
– Vâng. Cần thêm một chút thời gian để mọi người tiếp nhận em đã.
– Mấy hôm nữa Phượng xuống dưới xưởng, em có thể đi cùng không?
– Để em cân nhắc thêm đã.
Tự nhiên cả tôi và Huyền đều có chút suy tư, tôi nghĩ đến bố mẹ, nghĩ đến làm sao để Huyền có thể được bố mẹ tôi tiếp nhận một cách tự nhiên, tôi không muốn có chút tổn thương nào đến con bé Khả My, cũng không muốn con bé trở thành mục tiêu để mọi người soi mói. Huyền cũng có tâm sự, tôi cũng không đoán được. Có thể là gia đình cô? Hay là người bố của Khả My, mà tôi chưa bao giờ hỏi?
– Trưa anh đón em đi ăn cơm nhé, sau đó anh sẽ về dưới kia.
Mở cửa cho Huyền bước ra, tôi dặn cô.
– Vâng ạ.
Huyền lưỡng lự một chút rồi quyết đoán rướn người đặt lên môi tôi một nụ hôn, sau đó quay người đi vào trong khách sạn, trước khi đi qua cánh cửa kính, cô quay người giơ tay vẫy tôi.
Đánh xe vào chỗ đỗ, tôi lên thẳng phòng, mở máy tính và lại bị cuốn vào công việc. Rất nhiều việc cần tôi để mắt đến, từ lượng gạo tồn kho, hợp đồng cung cấp mới, phản hồi từ khách hàng… đằng sau mỗi báo cáo là cả một kế hoạch cho những tháng tiếp theo và cả kế hoạch trong tương lai.
Tiếng chuông cửa vang lên, làm tôi dứt khỏi công việc, liếc nhìn đồng hồ, đã gần ba tiếng ngồi lì ở bàn. Tôi đứng dậy vặn cái lưng đã có chút xơ cứng vừa đi ra phía cửa. Không nhìn qua lỗ ong trên cánh cửa, tôi mở cửa luôn. Huyền lao vào như cơn lốc, ôm chầm lấy tôi.
– Em nhớ anh!
Tôi hơi ngớ ra một chút, rồi lại rung động vì sự rung động của cô truyền sang tôi.
– Anh cũng nhớ em!
Cô rướn người để hôn lên môi tôi, nụ hôn có nhớ nhung, yêu thương và cả sự cuồng nhiệt của cô làm tôi cũng rất nhanh hứng khởi.
– Anh muốn em!
Bàn tay tôi đặt trên bầu ngực cô xoa nắn từ lúc nào không rõ, bàn tay kia cũng tự động đưa xuống ôm chặt lấy bờ mông tròn lẳn của cô.
– Vâng… em cũng… muốn!
Cô hổn hển nói qua hơi thở, để sự không thể nhịn lâu hơn được nữa, chiếc áo khoác đồng phục của cô rơi xuống sàn nhà khi môi chúng tôi vẫn dính lấy nhau lùi dần về chiếc giường. Khi cô nằm lên giường chiếc áo chemise của cô cũng đã bung hết cúc, bầu ngực căng tròn được bao bởi cái áo ngực vươn lên lộ ra quầng nâu trên đỉnh xuyên qua áo ngực. Môi tôi cũng rời môi cô để hôn xuống cần cổ thanh tú, xuống đôi vai trần nõn nà, ngậm lên đầu ti khi cô ưỡn người để tháo cái móc khóa áo ngực, chiếc áo chemise trắng và rời khỏi người cô để hai cánh tay của cô ôm lấy đầu tôi, để rồi thỉnh thoảng cô lại tóm chặt lấy mái tóc tôi khi bầu ngực của cô nhận được sự kích thích.
Cái áo trên người, cái quần đang mặc nhanh chóng được tôi cởi khỏi người, cái váy đồng phục của cô cũng được tháo khóa, đẩy ra khỏi đôi chân của cô. Cả người cô phô ra toàn bộ kích thích thị giác càng làm tôi bừng bừng khao khát, dưới bụng cái buồi cương lên, nở to cứng ngắc. Người tôi như có ngọn lửa đang thiêu đốt rừng rực, ham muốn cuồng loạn lồng lên đòi thỏa mãn, đẩy người tôi áp sát vào cô, cái buồi nhanh chóng đi vào nói nó đang khao khát. Một cảm giác thư sướng không tên bùng lên khi cái buồi ngập sâu trong sự ấm áp đang bao chặt lấy nó, tôi hét lên một tiếng để phát tiết cái cảm giác thư sướng đột ngột đánh thẳng vào đại não.
Huyền cũng nhận được sự thư sướng tương tự, cô rướn người lên đón nhận cái buồi cương cứng đang len chặt trong lồn cô, từ cổ phát ra một tiếng rên lớn. Sau đó người cô co lại ép chặt lấy người tôi, cái hông vội vã hẩy lên để đón nhận những cái dập hông của tôi.
– Anh… ơi…
Tiếng cô thảng thốt giữa những cái run rẩy, càng kích thích tôi hơn, cái hông đẩy vào ngày một nhanh, cái buồi nhận được sự khoái cảm từ cô truyền sang, đẩy từng làn sóng mạnh mẽ lên đầu tôi. Mỗi cái đi vào sâu trong cô lại đẩy ra những cảm giác sướng khoái với nhiều cung bậc khác nhau, càng làm cho cái buồi hăng hái nhịp nhanh hơn. Những co rút của cơ thể Huyền cũng ngày một nhanh hơn, cô càng ôm chặt lấy tôi hơn, những tiếng rên liên tục phát ra không ngừng.
– Anh… anh… ahhh… ahhh…
Người cứng lại ôm chặt lấy tôi, tiếng hét theo cơ thể đang gồng cứng lại bật ra, lồn cô gấp gáp co bóp, những dòng nước ấm trào ra từng đợt làm cái buồi càng hưng phấn đón nhận. Một cảm giác thỏa mãn chợt bùng lên dữ dội chạy suốt từ dưới lên đỉnh đầu, làm tôi cũng khựng lại, sau đó là sự căng cứng và kèm theo một tiếng hét khi toàn bộ những cảm giác cuồng loạn trong người đột nhiên rút xuống và mạnh mẽ phun ra từ cái buồi, sự run rẩy xảy ra khắp người tôi biến thành những cái co giật đẩy cái buồi đâm từng cú tận sâu trong lồn Huyền, làm cô cũng co giật theo. Huyền và tôi dính chặt thành một khối, cùng nhau trải qua những cơn co giật mãnh liệt, rút đi toàn bộ sức của hai chúng tôi.
Sau cuộc làm tình đầy thỏa mãn, tôi và Huyền cũng chẳng muốn nhúc nhích, cô nằm ôm sát người tôi, những ngón tay mềm mại của cô không ngừng vuốt ve khắp lồng ngực của tôi.
– Em đói bụng chưa?
– Em không muốn ăn, em muốn được ôm anh. Mấy tuần nữa anh mới quay về.
Huyền lười nhác nói, cũng là lần đầu tiên tôi được nhìn thấy sự yếu đuối của cô.
– Ừ… vậy được. Em muốn ôm anh đến khi nào cũng được.
– Chỉ đến khi anh phải về thôi. Em không muốn anh thay đổi bất cứ điều gì vì em.
Chúng tôi nằm ôm nhau cho đến giờ làm việc buổi chiều, cả hai hưởng thụ từng giây phút yên tĩnh, chẳng ai muốn phá vỡ nó. Mọi cảm thụ được truyền đạt qua các giác quan, qua những rung động từ đầu ngón tay, trên làm da mềm mại êm ấm.
Huyền chủ động ngồi dậy mặc lại quần áo, sau đó nhặt quần áo để tôi mặc lại, cô lại thu dọn đồ đạc cho tôi, cùng tôi xuống quầy lễ tân làm thanh toán, và đi xuống tận chỗ đỗ xe trước khi lưu luyến hôn tôi và đẩy tôi vào trong xe.
Lái xe ra khỏi khách sạn, tôi không về ngay mà vòng qua công ty bất động sản để ký hợp đồng mua một căn nhà shophouse trả góp, căn nhà sẽ làm chỗ ở và cũng là nơi đặt văn phòng cho công ty. Sau đó mua một ổ bánh mì và vừa lái xe, vừa ăn.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Ra đời |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện sex nhẹ nhàng |
Tình trạng | Update Phần 18 |
Ngày cập nhật | 14/06/2021 11:35 (GMT+7) |