Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Sinh viên » Phần 123

Sinh viên


Update Phần 127

Phần 123

Ngay khi nhận được tin nhắn của hắn ta, Phương ngay lập tức gọi điện thoại lại với hắn để trao đổi:

“Có chuyện gì?”

“Tôi báo cho cậu một tin. Vừa rồi Thùy Dung vừa bị bọn chúng tìm cách hãm hại.” Bùi Khả Lương nói ra một câu, giọng điệu đang vô cùng khó chịu.

Bởi vì nếu không phải Thùy Dung thì chắc chắn sẽ có một vài người khác trong công ty bị bọn chúng tìm cách quậy phá mà thôi.

“Kể rõ xem nào.”

Phương ánh mắt lạnh lẽo, nghe được sự nghiêm trọng của vấn đề nó không thể nào bình tĩnh được.

Bùi Khả Lương lúc này mới kể lại những chuyện mà hắn vừa nắm bắt được từ miệng của mấy người nhân viên. Hơn nữa việc ở bên ngoài có người may mắn giúp đỡ cũng chẳng giấu giếm mà kể hẳn cho Phương biết.

Hắn có phần nào đó nghi ngờ người kia cũng chính do Phương an bày để theo dõi Thùy Dung.

“Được. Tôi biết rồi.” Phương lòng như lửa đốt, người đó không ai khác chính là Mỹ Hoa. Chính nó đã an bày cho nàng theo dõi Thùy Dung trong suốt thời gian này.

Và cũng chính nhờ việc đó mới cứu Thùy Dung một mạng.

Tuy vậy Mỹ Hoa cũng phải chịu một tổn thất không nhỏ.

Nghĩ tới việc đó, nó cảm giác nó đang mắc nợ Mỹ Hoa một việc rất lớn. Nếu không có nàng thì Thùy Dung đêm qua đã rơi vào tình thế nguy hiểm, rất có thể tai nạn ảnh hưởng lớn tới nàng.

“Không lẽ cậu không biết cô ta?” Phương lúc này nghi hoặc, nó nhớ rằng nó đã kêu Mỹ Hoa liên lạc với hắn để trao đổi tin tức kia mà.

“Là cô gái hay trao đổi với tôi? Cô ta không nói sao tôi biết.” Lúc này Bùi Khả Lương mới chợt vỗ trán nhận ra.

Đúng là thời gian trước hai người thường xuyên trao đổi công việc, tuy nhiên cô ta giấu thân phận của mình nên Bùi Khả Lương khó mà nhận ra được. Chỉ khi Phương vừa nhắc tới thì lúc này hắn mới thông suốt.

“Thì ra là cô ta. Anh hay lắm, bên cạnh không thiếu gái xinh a.” Bùi Khả Lương cảm thán một câu, đúng là người có bản lĩnh sẽ có sự khác biệt lớn với những người như hắn.

“Lúc này mà còn nói mấy câu này. Biết rõ ai là người đứng sau hay không?” Phương không rảnh để nghe mấy câu nói trào phúng của hắn ta, việc bây giờ nó muốn đó chính là trả thù mà thôi.

“Có một chút phán đoán. Tuy nhiên bọn kia đã rời đi sau khi thực hiện âm mưu, không xác định rõ.” Bùi Khả Lương lại đáp, camera không lưu lại được biển số xe nên hắn không thể biết được chính xác việc làm kia do ai chủ mưu, chỉ mơ hồ phán đoán mà thôi.

“Được tôi biết rồi. Cậu mau chuyển công ty sang bên kia, không thể ở nơi đó được nữa.” Phương hiểu rõ bọn chúng đang đứng trong bóng tối, còn mình ngoài ánh sáng nên khó mà đoán được hành tung của bọn chúng.

Sau khi nhắc nhở Bùi Khả Lương, lúc này nó mới chuẩn bị một số việc. Mỹ Hoa vừa xảy ra tai nạn vì nó, nên nó phải có một chút trách nhiệm với nàng.

Nghĩ tới đây nó ngay lập tức vào phòng chuẩn bị vài thứ, Kiều Thu vẫn còn đang nằm nghỉ trong phòng nên nó không tiện đánh thức nàng.

Nơi này khá quen thuộc với Kiều Thu nên nàng có thể ra vào thoải mái, nó ngay lập tức lên xe phóng đi lên trên kia để xem tình hình của cô nàng như thế nào rồi.

Trước khi rời đi, nó nhắn lại một đoạn tin nhắn cho Kiều Thu rồi sau đó mới rời đi.

Trong phòng bệnh nhân.

Lúc này Thùy Dung vẫn còn đang chăm sóc Mỹ Hoa.

Bên cạnh Thùy Dung lúc này không ai khác chính là Bảo Hân, tuy chưa biết rõ đêm qua sự tình như thế nào nhưng cô nàng vẫn vô cùng hối hận khi để Thùy Dung phải về một mình.

Nếu đêm qua hai người cùng về chắc chắn sẽ không có việc này xảy ra.

“Em không cần phải tự trách mình. Có khi còn liên lụy tới cả em nữa.” Thùy Dung khẽ tới bên cạnh Bảo Hân, biết cô gái nhỏ đang tự trách thì mới an ủi cô nàng.

Hơn nữa đêm qua là Bảo Hân có việc riêng quan trọng chứ cũng đâu phải là nàng cố tình bỏ Thùy Dung đi một mình.

Nên việc này không thể trách Bảo Hân được.

Hơn nữa sau khi nghe tin thì nàng còn tức tốc đến bên cạnh Thùy Dung mặc dù trời vẫn còn chưa sáng. Cũng đủ chứng tỏ Bảo Hân vô cùng quan tâm tới chuyện của Thùy Dung.

Hai chị em lúc này đang mải an ủi lẫn nhau.

Trên giường bệnh Mỹ Hoa đang ngủ say giấc bị hai chị em làm thức giấc.

“Haizzz…” Thở dài một cái, trong đầu Mỹ Hoa lúc này vẫn còn đang trống rỗng.

Đêm qua quả không biết bằng động lực nào mà nàng có thể làm ra hành động kia nữa.

Tuy biết hậu quả không thể lường trước được, nhưng nàng lại dám phóng xe ngăn cản hai tên kia.

Sau khi tai nạn xảy ra, chứng kiến Thùy Dung không bị gì thì nàng mới thở ra một hơi yên tâm.

Lại còn bản thân nàng, cơn đau lúc đó làm nàng đổ gục.

Mãi cho tới sáng nay sau khi tỉnh dậy thì mới biết được may mắn không có thương tổn nguy hiểm. Tuy rằng không có vết thương hở nhưng lại bị tổn thương phần mềm.

Bầm một chút ở trán, hai tay cũng có chấn thương và hai chân bị bầm khá nặng, nhưng nhất định sau khi tịnh dưỡng một thời gian sẽ khỏi.

Lúc này nàng mới yên tâm tiếp tục rơi vào giấc ngủ, bởi Mỹ Hoa vô cùng quan trọng vóc dáng cơ thể của mình, nếu lỡ may để lại vết sẹo lớn sẽ làm nàng hối hận vô cùng nha.

Sau khi ngủ thêm một giấc thì lúc này tâm trạng nàng mới tốt hơn một tí.

“Chị đã tỉnh rồi sao?”

Nghe âm thanh phát ra từ giường bệnh, Thùy Dung nhẹ nhàng tới bên cạnh hỏi thăm.

Mỹ Hoa chỉ mỉm cười gật nhẹ đầu, đối với cô gái trước mặt mình thì nàng lại mang hai tâm trạng trái ngược nhau, một phần vô cùng ngưỡng mộ cũng một phần ganh ghét vô cùng.

Vì sao hai người về nhan sắc chẳng kém cạnh chút nào, hơn nữa Mỹ Hoa còn hơn một chút về độ sắc sảo. Nhưng chẳng biết vì sao Thùy Dung lại được hắn ta ưu ái tới như vậy.

“Chẳng lẽ ngực to hơn mình hay sao?” Mỹ Hoa thầm nghĩ.

Thùy Dung đứng bên cạnh thì Mỹ Hoa mới có thể đánh giá hết về vóc dáng cơ thể của nàng ta.

Quả thật ngực của Thùy Dung to hơn Mỹ Hoa một kích cỡ nha. Hai đồi núi chập chùng kia tuy khuất sau lớp áo thun vẫn có thể dễ dàng nhận ra được kích thước không nhỏ.

Nhận ra ánh mắt khó chịu từ đối phương, Thùy Dung cũng chẳng hiểu vì sao. Rõ ràng trong trí nhớ của nàng thì hai người chưa từng đụng mặt nhau bao giờ nhưng nàng cảm giác được Mỹ Hoa biết rõ mình vô cùng.

“Chị còn thấy đau ở đâu không?” Thùy Dung khẽ bỏ qua ý nghĩ kia, người ta đã cứu mình qua một cơn nguy hiểm thì không thể có những suy nghĩ kia được.

“Không… Chị ngủ tiếp đây…” Mỹ Hoa khẽ lắc đầu, giờ nàng vẫn chỉ muốn ngủ tiếp mà thôi.

“Mà có gì ăn không?”

Ngay khi nàng vừa lay mình thì cái bụng rỗng lại kêu lên, lúc này Mỹ Hoa mới nhớ rằng đêm qua cho tới bây giờ chưa có một hạt cơm vào bụng.

“Có cháo nha…” Thùy Dung khẽ mỉm cười, nụ nhẹ nhàng của nàng chợt làm Mỹ Hoa cảm thấy dịu lại, có thể rằng người ta còn hơn mình ở một cái điểm này nữa. Thùy Dung dịu dàng nết na hơn nàng nhiều.

“Cũng được…” Mỹ Hoa khẽ nhích người lên, chợt hai chân truyền tới cảm giác đau nhói.

“Ui da…”

“Kê gối cho chị cao lên một tí đi. Em đút cho chị ăn.” Thùy Dung biết rõ tình hình sức khỏe của Mỹ Hoa, phải nói rằng cả người nàng lúc này khá nhiều chỗ bầm tím.

Hơn nữa vừa mới bị nên khả năng còn đau rất cao.

Mỹ Hoa hơi nhíu mày, cảnh tượng này hơi quá là bất bình thường rồi. Tuy nhiên không ăn lại chịu không được, còn muốn ăn thì tay chân lại động không được.

Tình huống dở khóc dở cười xảy ra, Thùy Dung lại đút cháo cho Mỹ Hoa ăn.

Nếu Phương có ở đây chắc bị cái tình cảnh này làm cho cười chết.

Tuy rằng không biết Mỹ Hoa có phần ghen ăn tức ở với mối quan hệ của nó và Thùy Dung. Nhưng nó biết rằng Mỹ Hoa là một cô gái thích thể hiện sự mạnh mẽ. Cảnh tượng nàng nằm trên giường bệnh rồi bị một cô gái khác đút từng muỗng cháo thật khó mà hình dung được.

Nếu nói không ngoa thì đây là cảnh tượng chính thất đang bón cháo cho tiểu tam ăn. Thùy Dung đương nhiên là chính thất rồi, còn Mỹ Hoa chỉ là một người thứ ba mà thôi, thậm chí còn chưa được xem là người thứ ba.

Tuy nhiên bằng sự ấm áp và dịu dàng của nàng, Mỹ Hoa cũng chấp nhận mấy muỗng cháo của Thùy Dung.

“Cũng không tệ. Người ta đoan trang như vậy mà.” Mỹ Hoa tự nhủ một câu.

Trong lòng cũng cảm thấy nhẹ hơn đôi chút, cái bụng trống rỗng lúc này đã được lấp đầy, thế là Mỹ Hoa lại lăn người định ngủ.

Nhưng một lần nữa không phải là cái bụng mà lại là cái điện thoại vang lên làm nàng mất đi giấc ngủ.

“Có điện thoại nè chị.” Thùy Dung nghe âm thanh điện thoại vang lên, nhanh chóng bắt lấy rồi đưa cho Mỹ Hoa.

Chợt dòng chữ lưu tên số điện thoại xuất hiện trên màn hình làm Mỹ Hoa giật bắn mình, cũng may hắn ta xài 2 số điện thoại, một số nàng lưu tên hắn ta là “biến thái” nếu hắn dùng số đó gọi cho nàng chắc có chuyện vui để xem rồi.

Thùy Dung sau khi ấn nút nghe máy thì đưa cho Mỹ Hoa.

“Alo”

“Cô đang ở đâu? Tôi tới xem cô như thế nào rồi.”

Giọng nói ấm áp từ trong điện thoại vang lên, Mỹ Hoa nhanh đáp sau đó cúp máy.

“Người yêu chị à?” Thùy Dung khẽ mỉm cười hỏi, tuy rằng giọng nói nghe khá là quen nhưng không nhớ được người đó là ai.

“Không.” Mỹ Hoa khẽ lắc đầu, sau đó lại nói: “Sếp của chị.”

Bạn đang đọc truyện Sinh viên tại nguồn: http://truyensextv2.com/sinh-vien/

Bây giờ là buổi trưa, sau khi Mỹ Hoa tắt điện thoại cũng là lúc Phương phóng xe trên cao tốc.

Lần này đã khá quen đường nên lái xe một cách thoải mái chỉ tốn ba giờ đã tới trên thành phố nọ.

Cũng ngay lúc này Phương nhận được tin tức của Bùi Khả Lương, sau khi liên lạc được với bên công an đã làm rõ tình huống kia.

Trong lúc đó Bùi Khả Lương đã tìm hết tất cả camera ở gần đó và xác định được biển số xe của con xe kia. Việc này hắn không muốn dính tới cơ quan điều tra, bởi hắn biết rõ cho dù có trình bày thì cũng chẳng mang lại lợi ích gì cả. Chỉ có cách tự mình tìm cách xử lý mới có thể làm hắn hả lòng hả dạ.

“Được… Trước mắt tạo một số tin tức trên mạng xã hội đi. Rồi sẽ xử lý hắn sau.” Phương ngay lập tức trả lời, Bùi Khả Lương sau khi xác định được biển số xe đã kết luận được ai là người trong cuộc âm mưu lần này.

Không ai khác chính là đám người kia, Phương không phải một kẻ ăn chay, nếu muốn chơi với nó thì nhất định nó sẽ chơi lại tới cùng.

Lúc này thuyền đã rời bến, cũng không thể quay đầu được nữa.

“OK thưa sếp. Hôm nay là một ngày vui mà…” Bùi Khả Lương nhếch miệng cười đáp, hắn thật sự muốn chơi từ lâu lắm rồi. Lần này nhất định chơi hắn một vố cho bỏ ghét mới được.

“Tụi mày muốn ký hợp đồng. Tao cho tụi mày khỏi làm ăn.”

Bùi Khả Lương bấm tắt điện thoại, hắn vừa biết được một tin tức khá thú vị.

Bọn chúng muốn ký hợp đồng ư?

Có hỏi ý kiến của hắn chưa.

Trong thời gian Phương phóng xe trên cao tốc thì Mỹ Hoa cũng đã ngủ thêm được một giấc. Khi tỉnh lại nàng vẫn còn thấy Thùy Dung nằm nghỉ ở bên cạnh.

Chợt trong lòng nàng lại có cái nhìn về Thùy Dung tốt hơn, một cô gái tốt bụng. Cách đối xử của Thùy Dung làm nàng cảm nhận được tấm lòng chân thành của Thùy Dung đối với mình.

Sự ganh tị của nàng đối với Thùy Dung lại giảm đi một chút.

“Em chưa về sao?” Mỹ Hoa khẽ hỏi.

“Hôm nay em xin nghỉ. Chị cảm thấy sao rồi?” Thùy Dung nghe Mỹ Hoa lên tiếng thì ngay lập tức đáp lại.

“Chị ổn hơn một chút rồi. Cảm ơn em đã chăm sóc chị nhé.” Mỹ Hoa lúc này mới nhẹ nhàng nói chuyện, giọng nói cũng chân thành hơn.

“Không có gì đâu, nhờ chị mà em không phải nằm ở đây.” Thùy Dung đến bên cạnh giường, thấy Mỹ Hoa mở lòng đáp lời thì nàng cảm thấy vui vẻ hơn.

“Sao em lại nghĩ như vậy?” Mỹ Hoa chợt nhớ lại, nàng không nghĩ rằng Thùy Dung lại biết được đêm qua nàng cố tình giúp đỡ Thùy Dung.

“Em thấy được mà. Nếu không có xe của chị che chắn thì chắc chắn chiếc xe kia đã lao vào em rồi.”

Thùy Dung lại nói tiếp, tuy ở phía sau lao tới nhưng Thùy Dung có thể nhận thấy được con xe kia cố tình ép vào trong lề.

Khi nãy Bảo Hân cũng có một chút hoài nghi về con xe kia, nếu thật sự tai nạn thì làm gì phải chạy trốn như vậy. Hơn nữa sáng nay Bảo Hân có quay trở lại hiện trường xem xét cùng với bên công an, người ta kết luận rằng con xe kia có tác động vào trong khiến xe của Mỹ Hoa lạc tay lái.

Nhờ xe của Mỹ Hoa cản lại và lái thẳng tới phía trước nên mới không xảy ra liên quan tới Thùy Dung.

“Em không nghĩ rằng người ta lạc tay lái rồi đâm vào chị à? Chị xui xẻo bị người ta đâm phải thôi.”

Mỹ Hoa lại hỏi tiếp…

“Cho dù vậy nhưng chị đã cứu em một mạng.” Thùy Dung lại ấm áp nói, cho dù như thế nào nàng cũng vô cùng biết ơn Mỹ Hoa đã bảo vệ mình.

“Chị…”

“Không cần phải từ chối đâu. Thùy Dung đúng là nên cảm ơn cô một câu.”

Ngay lúc này, cánh cửa phòng mở ra, một giọng nói xen vào.

Phương nãy giờ đã đứng ngoài phòng nghe hai người nói chuyện, cửa phòng cũng không đóng nên có thể nghe được đoạn đối thoại giữa hai người. Nó vô cùng thắc mắc là không biết từ khi nào mà Mỹ Hoa lại khiêm tốn tới như vậy.

Ngay khi Phương bước vào, Mỹ Hoa thì chẳng có chút bất ngờ nào. Nàng chỉ khá ngạc nhiên khi Phương biết chính xác phòng mà nàng đang nằm mà thôi.

Duy chỉ có Thùy Dung, ánh mắt nàng hiện tại hiện rõ lên một sự chấn kinh đến vô cùng.

Trong đầu nàng chỉ duy nhất một câu hỏi:

“Tại sao anh lại có mặt ở đây?”

Cũng gương mặt đó, cũng giọng nói đó.

Chợt một đoạn ký ức tràn về.

Một buổi sáng đó.

Giọng nói kia đã hứa với nàng một câu.

“Chuyện của em chính là chuyện của anh”

Cứ nghĩ rằng đó chỉ là một câu nói đùa.

Cứ nghĩ rằng hai người thật sự chẳng bao giờ còn có thể gặp mặt nhau lần thứ hai.

Sau lần đó nàng đã cố gắng quên đi đoạn ký ức kia.

Tuy nhiên nàng làm sao quên được một đêm mặn nồng, cảm giác được nâng niu, nằm trong một vòng tay ấm áp, yên bình kia.

Cảm giác đó thoải mái tới nhường nào.

Cho dù rằng người ta là một chủ nhà hàng lớn.

Đêm đó nàng chỉ lợi dụng người ta mà thôi.

Khi đó nàng nghĩ rằng hai người không cùng một thế giới.

Bởi vì nàng thật sự quá nhỏ bé, chỉ là một cô gái mang ngoại hình xinh đẹp hơn người khác một chút mà thôi.

Người ta là một người trẻ tuổi và thành đạt.

Thậm chí rằng nàng còn sợ rằng người ta xem thường một cô gái như nàng.

Bao nhiêu câu hỏi làm não nàng như muốn cháy lên.

Cho dù có nghĩ như thế nào cũng không thể nghĩ được.

“Anh? Tại sao anh lại ở đây?”

Nếu đã không nghĩ ra được thì nàng đành phải hỏi.

“Sao anh lại không thể ở đây chứ? Nơi nào có em thì nơi đó cũng có anh ở đó.” Phương khẽ mỉm cười, một nụ cười đau xót.

Đáng lẽ khi đó nó phải nắm giữ nàng ở lại, nếu vậy thì chắc chắn sẽ không xảy ra sự việc ngày hôm nay rồi còn liên lụy tới Mỹ Hoa.

Nó cũng cảm thấy có lỗi với Mỹ Hoa, vì hắn đã ra lệnh cho nàng theo dõi hành tung của Thùy Dung.

“Anh…”

Thùy Dung chỉ vội thốt lên một câu, trái tim nhỏ bé của nàng chợt tan chảy, bằng chứng rằng trên hai khóe mắt của nàng xuất hiện hai giọt nước mắt.

Não của nàng bắt đầu hoạt động trở lại, hơn nữa lại hoạt động mạnh vô cùng, một số chuyện chợt thông suốt.

Bắt đầu là Mỹ Hoa giúp nàng che chắn không bị tai nạn.

Mỹ Hoa lại nhận thức được anh ta.

Mà khi nãy Mỹ Hoa lại nói rằng anh ta chính là sếp của nàng.

Vậy chứng tỏ trong suốt thời gian qua thì người ta đã âm thầm an bày người bên cạnh trông coi nàng.

Hai cảm xúc trái ngược nhau lúc này làm Thùy Dung không biết phải phản ứng như thế nào.

Nàng là một người thích tự do, không thích có người đứng sau theo dõi âm thầm như vậy. Đơn giản nàng rất sợ những âm mưu đen tối hướng vào nàng. Đã từng rất nhiều lần bị những tên kia quấy phá nên đây chính là một vết đen trong tâm làm nàng vô cùng cảnh giác.

Tuy nhiên cảm xúc còn lại chính là vô cùng ấm áp, nàng không nghĩ rằng người ta lại quan tâm mới mình như vậy.

Lời hứa nặng tựa ngàn cân. Người ta lại trân trọng tới mức nào mới có thể quan tâm mình đến như vậy. Cảm thấy bản thân nhỏ bé của nàng làm sao xứng được với người ta.

Phương khẽ bước tới gần, nhìn biểu cảm của Thùy Dung chợt làm nó hơi đau lòng, biết nàng đang suy nghĩ rất nhiều. Chính nó cũng không nghĩ rằng việc nó đang làm lại làm nàng khó xử tới như vậy.

“Chuyện này nói sau nhé. Thời gian qua không trực tiếp chăm sóc được cho em.” Phương nhẹ nhàng nói với Thùy Dung, nó cũng vô cùng lo lắng cho nàng, bởi vì tình hình hiện tại đang không ổn một chút nào.

Thùy Dung không đáp mà chỉ khẽ gật đầu, đối với chàng trai này nàng thật sự không dám đối mặt.

“Tình hình sao rồi.” Lúc này Phương mới chú ý tới Mỹ Hoa, hình như nàng đang dỗi thì phải.

“Còn sống.” Mỹ Hoa trả lời vỏn vẹn hai từ, sau đó lại nghiêng mặt qua một bên, vẻ mặt rõ ràng hiện lên một chữ dỗi to vô cùng.

“Vào thăm người ta mà còn nói lời ngọt ngào với người khác.”

Trong đầu Mỹ Hoa lúc này không biết hiện lên bao nhiêu câu mắng chửi Phương. Lúc thì làm hướng dẫn viên mua đồ cho hắn, lúc thì làm tài xế cho hắn, lúc thì làm bình hoa di động. Còn bây giờ lại đi cứu người tình của người ta.

“Không biết mình đang là thứ đồ gì mà bị người ta sai khiến như vậy nữa.”

Mỹ Hoa thốt ra một câu thầm mắng bản thân mình ngu dại gì mà lại lao đầu vào tên khốn kiếp này.

“Dù sao thì cũng cảm ơn cô nhiều lắm. Sau chuyện này có bồi thường xứng đáng với cô.” Bởi vì có Thùy Dung ở đây nên nó lại không muốn nói nhiều.

Nghe tới hai chữ bồi thường từ Phương thì lúc này Mỹ Hoa mới sáng mắt lên lại một chút.

“Nhớ đấy.”

“Anh thật sự là người như thế nào?” Thùy Dung không phải cô gái tò mò, nhưng nghe cách nói chuyện của hai người chợt làm nàng phải suy nghĩ lung tung.

“Có một số chuyện anh nghĩ em nên biết.” Phương lúc này mới trịnh trọng ngồi xuống, bây giờ không còn phải che giấu gì nữa cả.

Bao nhiêu sự cố kia cũng đủ làm nó sốt ruột rồi, không muốn Thùy Dung phải chịu khó như vậy nữa. Nó muốn bù đắp lại khoảng thời gian cho nàng, đơn giản chỉ vì nàng thuộc quyền sở hữu của nó.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Sinh viên
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện sex phá trinh, Truyện sex sinh viên
Tình trạng Update Phần 127
Ngày cập nhật 07/05/2024 06:38 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Cô gái đi xe Sh
Đêm đông Hà Nội, một con camry đỗ trước cổng sân bay nội bài, nó đóng bộ âu phục màu tối màu mà con chị đã chuẩn bị từ mấy hôm trước, nó đang thực hiện lời hứa của đêm đó với em. Trang mấy giờ bay con chị nó nhìn đồng hồ hỏi. Hình như là 12h đêm. Vào thôi. Vào đên khu xuất nhập...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện teen
Giáo viên Yoga dâm đãng
Xem phim cùng Tần Phỉ Vũ Thật vất vả mới đợi được đến lúc tan tầm, Thẩm Hạo tập túc lao ra khỏi công ty. Ngày hôm nay hắn trải qua phi thường áp lực, luôn cảm giác có một đôi mắt luôn ở sau lưng lạnh lùng nhìn hắn. Mà chủ nhân của đôi mắt này, chính là dượng tương lai của hắn, Tôn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Dâm thư Trung Quốc Đụ mẹ vợ Truyện sex cô giáo
Sai trái
Thời gian dư dả trong ngày cũng kha khá, nên có vài gia đình trong xóm này mời Thịnh làm gia sư dạy kèm cho con cái của họ nên đã được nó đồng ý. Nó muốn tự kiếm tiền, dành dụm cho năm tới khi thi đậu vào Đại học sẽ tốn kém nhiều thứ. Nghe các anh chị đi trước hay than thở, làm sinh viên có...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ máy bay Truyện bóp vú Truyện liếm đít Truyện người lớn
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba