Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Số đỏ » Phần 72

Số đỏ - Tác giả 69deluxe

Phần 72

Lúc này, điện thoại trong túi quần chợt rung lên. Tôi không để ý lắm, thờ ơ rút ra xem. Một hàng chữ hiện lên màn hình làm tôi giật mình suýt đánh rơi điện thoại.

“Đợi ngoài cổng trường…”

“Đợi ngoài cổng trường… Đợi ngoài cổng trường…” dòng tin nhắn Zalo này lại đến từ số điện thoại của Vân Nhu. Tim tôi nhảy loạn lên, vui mừng không tả nổi. Một tháng rồi, đã một tháng rồi tôi không được gặp nàng.

“Reng…”

Chuông điện vừa kêu vang. Tôi túm vội chiếc cặp lao thẳng ra khỏi lớp… Tiếng kêu gọi í ới của Quyền mập và Thanh Thuỷ vang lên phía sau tôi cũng không để ý. Tôi cắm đầu chạy thật nhanh băng qua sân trường… Hình ảnh Vân Nhu trong bộ áo dài trắng và nụ cười tỏa nắng hiện lên rõ ràng trong tâm trí tôi. Mặc kệ dòng máu trong người nàng là của ai?! Mặc kệ ba nàng là ai?! Tôi vứt, vứt hết… Tôi chỉ quan tâm đến Vân Nhu, Vân Nhu của tôi.

Chạy đến cổng trường, thở hổn hển nhìn quanh… Ngoài cổng trường trống trải không một bóng người, tôi dường như là học sinh ra khỏi trường đầu tiên. Chợt hai mắt tôi nheo lại nhìn về phía bên kia đường một chiếc Lexus màu mận chín. Ngay lập nhận ra xe của mẹ Vân Nhu, tôi mừng rỡ chạy lao qua đường.

– Vân Nhu…

Cửa kính sau xe từ từ trượt xuống… Bao nhiêu háo hức mừng rỡ của tôi liền nguội lạnh ngay lập tức. Bên trong xe không hề có bóng dáng của Vân Nhu, mà là mẹ nàng. Cô Huyền, mẹ Vân Nhu, nhìn tôi mỉm cười, nói:

– Lên xe đi, cô có việc muốn nói với con…

– Dạ… – Tôi mím môi mở cánh cửa sau, bước lên xe.

“Đi đi…”

Tôi vừa ngồi yên vị, cô Huyền liền nói với người tài xế. Đúng như Vân Nhu nói, mẹ nàng toàn sử dụng phụ nữ… Ngay cả người lái xe này cũng là một người phụ nữ chạc 35 tuổi.

– Cô…

Tôi vừa lên tiếng, thì cô Huyền đã đưa cho tôi một chiếc điện thoại. Tôi nhíu mày nhận ra trên màn hình đã mở sẵn ô cửa sổ chat zalo của tôi và Vân Nhu. Dòng cuối cùng là nội dung tin nhắn tôi vừa nhận khi nảy “Đợi ngoài cổng trường…”

– Đây là… là cô nhắn sao? – Tôi ấp úng hỏi.

Cô Huyền quay qua nhìn tôi, gật đầu nói:

– Phải… Không chỉ cái tin này… mà tất cả tin nhắn cùng một nội dung… cả tháng nay… đều là cô nhắn.

– Không… Không phải vậy… Mà tại sao?! – Tôi thấy lòng mình hụt hẫng kinh khủng, run run hỏi.

Cô Huyền im lặng, nhìn ra khung cửa sổ, khóe mắt chợt ươn ướt, cô nói nhỏ giọng đều đều như kể lại cho tôi nghe:

– Vân Nhu… Sau đêm sinh nhật con… con bé về khóc suốt đêm… Dù cô vặn hỏi thế nào nó vẫn không nói chuyện gì đã xảy ra. Sáng hôm sau Vân Nhu sốt rất cao… với chiếc điện thoại cầm chặt trên và một dòng tin nhắn chưa gửi… Chính là câu nhắn mà con nhận được mỗi ngày… Nó chính là ý của Vân Nhu, cô chỉ gửi đi thay con bé.

– Cô đưa Vân Nhu đi bệnh viện. Nó ngủ li bì hai ngày liên tục… trong cơn mê sảng Vân Nhu… cứ gọi tên con…

Tôi bưng kín mặt vào hai bàn tay, cả người run rẩy không kìm được nước mắt. Những lời mẹ Vân Nhu nói như những lưỡi dao cắt xé trái tim làm tôi đau đớn không chịu nổi.

– Vân Nhu còn mơ màng nói đến chuyện thân phận của ba nó… – Giọng mẹ Vân Nhu âm trầm.

– Con… Con xin lỗi… Con…

Tôi quệt dòng nước mắt, vừa định mở miệng giải thích thì bà ngăn lại.

– Để cô nói hết. Cô cũng như Vân Nhu… Không biết vì sao con có ác cảm với… ông ta. Cô sẽ không cố tìm hiểu, vì chân thật mà nói cô cũng không có thiện cảm gì với ông ta… Nếu Vân Nhu không phải mang họ của ông ta thì giữa cô và ông ta đã sớm không còn bất cứ mối quan hệ nào khác.

– Dạ, con hiểu… Là lỗi của con… – Tôi áy náy nói.

Mẹ Vân Nhu lắc đầu, ánh mắt dịu dàng nhìn tôi nói.

– Không, con không hiểu. Suốt bốn tuần mỗi ngày cô nhìn Vân Nhu buồn bã tiều tụy mà lòng khó chịu không thể tả nổi… Ngay cả lúc con đến nhà tìm cô cũng không dám nói cho Vân Nhu… Vì cô… cô đã hèn nhát… bên trong chuyện này còn một sự thật… sự thật đáng hổ thẹn… làm cô dằn vặt không dám nói ra.

Tôi hơi rùng mình chột dạ, nhìn lên đôi mắt đỏ hoe ươn ướt của cô Huyền… Bà quay đi nhìn ra cửa xe, đôi môi mấy máy rồi mím chặt không thốt nên lời:

– Thật ra… nay cả Vân Nhu cho đến sáng hôm nay mới biết rằng… cha ruột của nó là một người khác.

Bạn đang đọc truyện Số đỏ tại nguồn: http://truyensextv2.com/so-do/

Tôi sững sờ nhìn cô Huyền… Trong đầu tôi như vừa có tiếng sấm oanh tạc, hai tai ù đặc ong ong…

– Khi đó cô còn rất trẻ, năm thứ tư Đại học, đã yêu một người bạn trai cùng lớp. Dù ông bà ngoại Vân Nhu ngăn cản hết mức nhưng cô vẫn mù quáng yêu không biết đường về… – Cô Huyền hai mắt đỏ hoe ươn ướt, cố mỉm cười.

– Khi cô thấy Vân Nhu và con… lần đầu tiên… cô rất giận, lại nhận ra con bé giống cô như khuôn đúc. Nhưng con… con lại mạnh mẽ hơn người đàn ông kia rất nhiều. Ít ra con còn dám đứng ra đối đầu bảo vệ người mình yêu. – Cô mỉm cười chua chát.

– Sau khi bị ông bà ngoại ngăn cấm, cô phát hiện rằng mình có thai… Khi đó cô rất thất vọng với ba ruột của Vân Nhu, nên đã giấu diếm mọi chuyện mà chấp nhận cưới người đàn ông mà ông bà mai mối…

– Quốc Công khi đó là một công tử nhà giàu, thuộc lớp du học tư bản đầu tiên của nước ta… Rất hiển hách ah. Ông ta mê mẩn nhan sắc của cô, thậm chí không nhận ra rằng cô cố tình cho phép ông ta vụng trộm trước đám cưới để tìm một thân phận hợp pháp cho đứa con trong bụng… Cô thành công lừa ông ta… để rồi vài năm sau mới biết ông ta cũng lừa cô từ rất lâu rồi… Ông ta đã ăn ở như vợ chồng và có con với một người phụ nữ Việt Nam ở hải ngoại trong quãng thời gian đi du học.

Câu chuyện kể đã chấm dứt khá lâu, nhưng tôi và cô Huyền không mở miệng nói lời nào. Tôi không dám nói gì… vì tôi sợ mình mở miệng ra sẽ là tiếng hét vang sung sướng. Ông trời đã không tuyệt đường của tôi… Tôi yêu ông biết bao.

– Haizz… Chuyện đã qua lâu lắm rồi. – Mẹ Vân Nhu xoa xoa gương mặt bối rối hơi đỏ. – Nhắc lại vẫn thấy xấu hổ ah.

– Chuyện này… con hứa với cô không nói với ai… Ngoài Vân Nhu và con ra, thật sự chuyện này… – Cô Huyền thở dài thườn thượt.

– Dạ. Con hiểu mà. Cô yên tâm.

Cô Huyền nhìn ra dòng xe lướt qua cửa kính, trầm ngâm một lúc, rồi như nhớ đến chuyện gì rất thú vị, cô che miệng cười nói:

– Sau bao nhiêu năm không gặp… khi cô đến gặp ông Công lo chuyện chuyển trường của Vân Nhu… Lão già hồ đồ đó còn vui vẻ khoe là đã lập di chúc để lại cho Vân Nhu 2/3 tài sản, xem như của hồi môn. Ha ha… Cô rất bất ngờ đấy!

Cô Huyền lại quay qua tôi mỉm cười:

– Nói vui thôi. Đương nhiên cô biết… Con trai một của ông vua thuỷ sản Lê Trực có lẽ chẳng xem mấy món tài sản kia vào đâu.

Tôi cười khổ, gãi gãi đầu. Sau lần gặp mặt trước, nếu mẹ Vân Nhu muốn tìm hiểu về thân thế của tôi cũng không có gì khó.

Tôi chợt ngẩng đầu nhìn cô Huyền, hơi ấp úng hỏi:

– Theo con biết… bác Công còn một người con trai lớn… Tại sao ông ta không để tài sản lại cho con trai mình mà lại… như… hơi thiên vị…

– Con cho rằng đó là thiên vị sao?! – Cô Huyền nghiến răng nói. – Hừ, dù lão có đem toàn bộ tài sản để lại cho Vân Nhu cũng không thể xem là thiên vị được. Bất chấp cả chuyện Vân Nhu không phải con ruột của lão…

Thấy tôi ngạc nhiên tròn mắt nhìn, mẹ Vân Nhu thở dài nói:

– Cô nói vậy… vì phần lớn những gì ông Công đang có hiện nay… vốn là tài sản của ông bà ngoại Vân Nhu. Sau đám cưới của cô và ông ta, ông bà ngoại đã quá tin tưởng mà giao toàn bộ cơ nghiệp cho Quốc Công quản lý… Trong khi đó, cô vì mang tâm lý có lỗi với ông ta, nên ông đưa gì cô cũng ký… không xem xét. Để đến lúc chia tay, nhìn lại cô mới nhận ra mình chỉ còn một số vốn rất ít không đáng kể…

– Còn chuyện đối xử thiên vị như con nghĩ… Thật ra dù nhiều năm không gặp, nhưng cô cũng biết một số chuyện nhà của ông ta… lão Công và Quốc Tùng con trai lớn của ông ta, bề ngoài thì hòa thuận êm ấm… Nhưng bên trong ông ta hoàn toàn thất vọng buông bỏ vì hắn… Có lẽ liên quan đến chuyện Tùng là người đồng tính luyến ái. Và có thể vì chuyện này… đã làm cho ông ta nghĩ đến Vân Nhu nhiều hơn.

Trong đầu tôi như có một tia sáng chiếu xuyên qua áng mây đen bao nhiêu ngày qua…

– Liệu… cái di chúc đó… người con trai của bác Công có biết không?! – Tôi mở miệng lẩm bẩm như tự đặt câu hỏi cho chính mình.

– Cô… làm sao cô biết được. Nhưng hắn biết hay không biết thì làm được chuyện gì?!

– Hắn…

– … có thể…

Vừa nghĩ đến chuyện đó vẻ mặt cô Huyền liền táu nhợt, ngay lập tức lắc đầu…

– Không… Hắn sẽ không dám làm vậy đâu! Dù sao… dù sao… trước đến giờ Vân Nhu đều đi học bằng xe đạp… Hắn muốn hãm hại con bé thì thiếu gì cơ hội chứ?!

– Nhưng… lúc đó khác, bây giờ khác thì sao?! – Tôi tự lẩm bẩm một mình. – Trước đó và bây giờ có gì khác nhau?! Nhân tố nào bên cạnh Vân Nhu đã thay đổi?!

Mẹ Vân Nhu chợt quay qua tôi, mấp máy môi hỏi:

– Nguyên… là thằng Nguyên sao?!

Tôi gật gật đầu, trầm giọng nói:

– Cháu ngay từ đầu đã cho rằng Nguyên tiếp cận Vân Nhu là có lý do… Không một người con trai nào có thể bình tĩnh nhìn người con gái mình yêu… lại… lại…

Tôi hơi đỏ mặt, lời đang muốn nói nuốt trở vào bụng. Cô Huyền không để ý lắm, những ngón tay thon dài gõ gõ nhẹ nhẹ lên tay nắm cửa xe trầm ngâm một lúc lâu, rồi chậm chậm nói:

– Nguyên… Nguyên… Ba của Nguyên tên là Hải… là nhân viên cũ của ông Công. Cũng có thể gọi là đàn em rất thân thiết… Sau cô ly thân với ông Công, cũng rất nhiều năm không gặp lại Hải… Mãi đến hơn năm trước Hải dẫn theo con trai là Nguyên, tìm đến văn phòng công ty cô… như kiểu nối lại mối quan hệ xưa… Hắn còn khoe con trai mình trước đây học Hồng Nghĩa, hiện đang du học Singapore. Sẵn lúc đó cô cũng có mấy chuyện cần sử dụng vốn Ngân hàng nên… cô còn nghĩ rằng ông trời đang giúp mình. Giờ nghĩ lại… đúng là có lý do bên trong…

Cô Huyền trầm ngâm một lúc rồi nói tiếp:

– Mấy tuần trước, sau lần Nguyên nói chuyện với con… Hải ba của Nguyên có đến gặp mặt cô và làm thủ tục tất toán hợp đồng… Nhưng khi cô nhắc đến chiếc xe thì hắn lại nói xe đang đi bảo dưỡng… cần trả cô trong tình trạng hoàn hảo nhất… Sau đó là lặng lờ luôn… Hừ… Thật là bè nào thì chơi với lũ đó…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Số đỏ
Tác giả 69deluxe
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Thuốc kích dục, Truyện 18+, Truyện bóp vú, Truyện người lớn, Truyện sex cô giáo, Truyện sex hay, Truyện sex mạnh
Tình trạng Truyện đã hoàn thành
Ngày cập nhật 19/01/2020 06:29 (GMT+7)

Bình luận

Mục lục truyện của Tác giả 69deluxe

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba