“Số 0! Chiến hay trốn?” Nghe tiếng trực thăng ngày một gần, một tên sát thủ hỏi ý kiến Tiêu Nghệ.
“Nghe tiếng thì chắc hẳn là máy bay tiêm kích hạng nhẹ! Kiếm một tòa nhà cao tầng, chúng ta dọn sạch đám ruồi nhặng này!” Tiêu Nghệ cười lạnh nói.
Đám sát thủ gật gù đồng tình, chúng hội ý và chọn được một tòa nhà khá cao gần đó rồi bắt đầu phi thân bám vào tường leo lên.
… Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 2 tại nguồn: http://truyensextv2.com/soi-san-moi-quyen-2/
Trên trực thăng…
“Báo cáo! Máy quét tầm nhiệt cho thấy chỉ còn cách mục tiêu 500 mét!” Gã sĩ quan phi công báo cáo.
“Tiêu diệt đối phương bằng bất cứ giá nào!” Tên sĩ quan chỉ huy ra lệnh.
“Thủ trưởng! Đây là khu dân cư a!” Tên phi công nhíu máy nói.
“Là lệnh! Anh muốn ra tòa án binh sao?” Tên sĩ quan chỉ huy cũng hết cách nên gằn giọng.
“Tuân lệnh!” Tên phi công cắn răng nhận lệnh.
… Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 2 tại nguồn: http://truyensextv2.com/soi-san-moi-quyen-2/
Chỉ còn cách 200 mét, đám trực thăng đã có thể thấy rõ mồn một mười bóng đen trên tầng thượng tòa nhà cao tầng, chúng rất chuyên nghiệp chia đội hình hai mươi chiếc làm bốn hướng tiếp cận, một hướng năm chiếc chĩa thẳng nòng súng vào đám sát thủ.
“Sát!” Không biết ai là người bắt đầu, ngay tức thì 20 chiếc 40 nòng súng máy hạng nặng 12, 7 mm bắt đầu nả đạn.
“Cạch cạch cạch cạch… cạch cạch cạch…” 40 nòng súng cùng khai hỏa tạo thành âm thanh khủng bố xé toan màn đêm mang theo cơn mưa đạn đổ ập xuống chỗ Truy Mệnh.
“Tản ra… phốc…” 40 làn đạn trông nguy hiểm thật đấy nhưng võ giả không dễ bị bắn trúng như thế mà đặc biệt là với những khẩu súng cố định như thế này, Tiêu Nghệ hạ mệnh lệnh rồi bay vút qua một bên, chín tến sát thủ khác cũng không kém khi thân ảnh đến đi rất nhanh trong những làn đạn.
“Khốn kiếp! Bọn chúng nhanh quá!” Trên trực thăng, đám sĩ quan thốt lên… điều khiển nòng súng trên trực thăng không phải điều đơn giản mà những tên kia lại có tốc độ quá nhanh khiến chúng không thể bắn trúng.
“Cạch cạch cạch cạch… rắc rắc rắc rắc…” Vỏ đạn càng rơi nhiều thì lớp bê tông trên sân thượng tòa nhà cũng bị đục thủng càng nhiều, chỉ sau chưa đầy một phút nó đã biến thành một cái tổ ong với đầy vết đạn loan lổ… ngay khi đám trực thăng khựng lại cũng là lúc Truy Mệnh hành động, vì muốn hạ gục đối phương nên đám phi công đã điều khiển trực thăng đến quá gần rồi.
“Phốc!” Tiêu Nghệ dẫn đầu đám sát thủ, lão hội tụ nội khí toàn thân dậm mạnh xuống nền nhà một cước lấy đà, cả người lão bay như tên bắn đến một chiếc trực thăng, lưỡi đao nhuốm máu bổ ngang một đường vào buồng lái.
“Roẹt!” Không như khung xe jeep kiên cố của Trần Bá Hải, khung của trực thăng lại như một cọng bún trước lưỡi đao của Tiêu Nghệ, nhát đao của gã cắt phăng của buồng lái quét qua hai tên sĩ quan một nhát rất ngọt…
“Vút… phốc!…” Chưa dừng lại, Tiêu Nghệ dựa theo đà tới xoay người đạp vào chiếc trực thăng trước mặt mình mà lao đến chiếc bên cạnh, tất cả diễn ra quá nhanh làm bọn chúng không thể nào phản ứng kịp.
“Roẹt… roẹt… tít… tít… tít… tít…” Theo cùng Tiêu Nghệ là Truy Mệnh chín tên sát thủ, chúng giải quyết đám trực thăng ở gần mình một cách nhẹ nhàng, hai mươi chiếc trực thăng cứ thế báo tín hiểu khẩn cấp rồi quay cuồng trong không trung khi rơi xuống.
“Ầm! Ầm! Ầm!” Những xác trực thăng vừa đổ ập xuống thì phát nổ thành những cây nấm lửa nho nhỏ sáng rực cả một khu vực… hơn hai mươi vụ nổ làm cho toàn bộ vùng đất rung nhẹ, không biết thương vong là cỡ nào nhưng người dân đã không bình tĩnh nữa mà la hét cố gắng tháo chạy ra ngoài hết cả… tận thế sao?
Đoàn xe quân sự…
“Trung Tướng… chúng ta không thể liên lạc với trực thăng tiêm kích được nữa!” Gã sĩ quan trầm giọng báo cáo với Trấn Bá Hải.
“Một lũ vô dụng! Cho bộ binh xuống xe sẵn sàng chiến đấu, sử dụng toàn bộ máy quét tầm nhiệt, ngay khi phát hiện mục tiêu khả nghi thì bằng mọi hỏa lực phải tiêu diệt bằng được! Tiếp tục di chuyển về phía trước!” Trần Bá Hải không coi thiệt hại từ hai mươi chiếc trực thăng vào đâu, hắn gầm gừ ra lệnh.
“Rõ!” Gã sĩ quan cắn răng nhận lệnh với khuôn mặt thật khó coi.
Ngay sau đó đoàn xe quân đội dừng lại, toàn bộ binh lính bộ binh đều rời khỏi xe chuyên chở mà thành lập đội ngũ chính tề, trên trời cao toàn bộ trực thăng và UAV tập trung lại liên tục quét tầm nhiệt vùng đất xung quanh.
Ở xa xa…
“Số 0! Bọn chúng coi bộ đã cảnh giới hơn rất nhiều!” Một tên sát thủ quay sang hỏi ý kiến Tiêu Nghệ, sau khi xử lí đám trực thăng thì chúng không hề rời đi mà quay trở lại tiếp tục tìm cách hái đầu Trần Bá Hải đem về.
Tiêu Nghệ nheo mắt nhìn đoàn quân từ từ di chuyển bên dưới mà suy tư, hắn biết bây giờ không thể phục kích bọn chúng như lúc trước nữa vì việc xuyên qua hàng ngàn khẩu súng kia là chuyện gần như bất khả thi với năng lực Truy Mệnh lúc này.
“Vù!” Nhưng mà đám sát thủ cũng không phải đau đầu vì Ga In đã đến.
“Ma Hậu!” Thấy người đến là ai, ngay tức thì đám sát thủ cúi đầu hành lễ.
“Ma Chủ có lệnh! Giết sạch!” Ga In mở miệng một cách trực tiếp và ngắn gọn làm đám sát thủ sửng sốt… đại nhân à, chúng tôi không có năng lực này à.
“Ma Hậu! Bọn chúng có máy quét hiện đại nên chúng tôi vừa tiến vào thì sẽ bị phát hiện ngay lập tức!” Tiêu Nghệ ở đây là có tiếng nói nhất nên tiến lên hỏi ý kiến Ga In.
“Ta sẽ dọn dẹp thoáng qua một chút trước, việc còn lại là của các ngươi… nhớ… càng máu tanh càng tốt!” Ga In lạnh lủng ánh mắt quét qua đám sát thủ rồi không đợi chúng phản ứng mà phi thân rời đi.
“Còn đứng đó làm gì? Không nghe Ma Hậu nói gì sao?” Tiêu Nghệ trừng mắt quát đám sát thủ.
“Phốc… phốc… phốc…” Ngay tức khắc mười bóng đen dậm chân đuổi theo.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Sói săn mồi - Quyển 2 |
Tác giả | BoyTimGirls |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 28/09/2018 09:39 (GMT+7) |