“Trận đấu tiếp theo của Tổ bốn, Thập Lục Tháp – Dâm Ma trưởng lão cùng Ngô gia Ngô Kình Ngư…” Vị lão giả trọng tài dõng dạc tuyên bố.
“Hà hà! Phen này hấp dẫn, nghe bảo Lục trưởng lão Dâm Ma thủ đoạn có chút bạo lực…”
“Ngô Kình Ngư cũng không tệ, hắn từ ngày đầu tiên đến bây giờ chưa thua một trận nào… thậm chí là chiến thắng chỉ với một chiêu mà thôi, ta không cho rằng Dâm Ma sẽ dễ dàng vượt qua cửa ải này…”
Xung quanh các võ giả sôi nổi bàn tán, tuy ai nấy cũng cho rằng Dâm Ma sẽ chiến thằng vì dù sao thực lực của gã cũng được chứng minh trong ngày tuyển chọn trưởng lão của Thập Lục Tháp nhưng đa phần mọi người tin tưởng Ngô Kình Ngư cũng không hề đơn giản cho dù hắn không được xếp vào hạt giống.
Mặc kệ tiếng sôi nổi bàn tán càng ngày càng râm ran nhưng nhân vật chính của chúng ta chẳng hề quan tâm vì hắn đang… ngủ.
“Khò… khò…” Long ngủ say sưa trên ghế, đêm qua cùng ba người đẹp lên đỉnh vu sơn xong hắn tu luyện đến sáng giờ rãnh rổi nên ngả lưng ngủ một giấc ngon lành.
“Đại nhân!” Một tên Hộ Pháp thấy trọng tài cùng võ giả đang chờ nên không nhịn được lại gần thấp giọng gọi Long.
“Khò… khò…” Vẫn là tiếng ngáy đều đặn, xem ra hắn là ngủ rất say à.
“Đại nhân!” Tên Hộ Pháp cao giọng một chút gọi, hắn đây là đổ mồ hôi hột thầm mắng mười tám đời sáu tên kia… làm không tốt chọc giận tên ác ma này thì cô vợ đẹp của hắn ở nhà chắc phải tìm người chồng khác rồi.
“Hửm?” Long ngái ngủ hơi nhíu mày nhìn tên Hộ Pháp ý hỏi chuyện gì làm gã giật bắn người.
“Đại nhân! Là trọng tài thông báo trận đấu của ngài bắt đầu cho nên tiểu nhân mới mạo nguội đánh thức đại nhân” Tên Hộ Pháp cung kính bẩm báo.
Long quả thật là đang có ý định xử lý thằng làm mình mất giấc ngủ nhưng hắn cũng biết phân biệt phải trái, hắn đưa ánh mắt lên võ đài số bốn, nơi tên lão giả trọng tài tuy không nhìn nhưng thi thoảng lại liếc về bên này với khuôn mặt ửng đỏ xem ra tức giận không nhỏ.
“E hèm! Ta muốn nhắc lại một lần nữa quy củ…” Lão trọng tài nói như hét vào cái micro, nếu là võ giả thông thường thì lão đã thẳng thừng loại bỏ tư cách của gã rồi cơ mà đây lại là Trưởng lão Thập Lục Tháp… lão không muốn nể mặt cũng phải nể, tuy thật sự tức giận nhưng lão chỉ có thể nói quanh co nhắc nhở gã một chút.
“Được rồi lão già, đối thủ của ta đâu?” Đúng lúc này Long thân hình quỷ mị xuất hiện ngay bên cạnh lão giả trọng tài, hắn ngáp ngáp vài cái rồi lên tiếng hỏi xem bộ rất thiếu kiên nhẫn.
“Ngài tới hơi muộn Dâm Ma trưởng lão… đây là đối thủ của ngài…” Lão trọng tài áp chế tức giận liếc Long chỉ tay vào Ngô Kình Ngư đã sớm đợi trên võ đài.
“Đối thủ tiếp theo của ta thì sao?” Long bẻ bẻ cái cổ hỏi.
“Đối thủ tiếp theo?” Lão trọng tài sửng sốt với câu hỏi của Long, thằng này ngủ nhiều quá nên phát điên rồi à.
Khán đài xung quanh mọi người cũng phát mộng với Long, ai nấy cũng ngẩn mặt nhìn nhau không hiểu vị Lục trưởng lão Dâm Ma này muốn làm gì.
“Oápppp… xem ra là chưa xác định… được rồi, mau tuyên bố kết quả đi…” Long lại ngáp một cái dài lười biếng nói làm lão trọng tài sững sờ, kết quả? Kết quả cái cứt gì?
Nhưng… rât nhanh sau đó lão biết…
“Phụt!” Ngô Kình Ngư vẫn đứng đó, thân hỉnh thẳng tắp thủ thế đợi đối thủ chỉ khác một điều… đầu hắn không còn mà đã từ lúc nào rơi khỏi cổ lăn long lóc trên sàn đấu.
“Híttttttttt” Võ giả xung quanh hít một hơi lạnh vì tràng máu tanh ngay trước mắt mình, không ai biết Dâm Ma ra tay thế nào và lúc nào… có người thì thầm mắng hắn vô sĩ vì rõ ràng… trọng tài còn chưa tuyên bố bắt đầu cơ mà.
Long lại bàng quang với mọi thứ, hắn phi thân trở về chỗ của mình và lại tiếp tục ngả lưng xuống ngủ ngon lành như chưa hề có chuyện gì xảy ra.
…
Một lúc lâu sau… tiếng tuyên bố Dâm Ma chiến thằng mới được tuyên bố.
…
Ba giờ sau…
“Phụt…” Lại một cái đầu rời khỏi cổ lăn xuống sàn đấu, cũng vẫn là võ đài số bốn… cũng vần là đối thủ của Dâm Ma… hắn đấu ba trận… ba trận đối phương chưa kịp động thì đầu đã rơi…
Lão già trọng tài sắc mặt âm trầm nhìn đầu võ giả lăn long lóc dưới chân, trận thứ ba rồi… lão còn chưa ra hiệu lệnh bắt đầu, cứ thế này lão chắc chắn sẽ trở thành trò cười trong mắt bàn dân thiên hạ… lão thật rất muốn ra tay ngăn Dâm Ma động thủ nhưng mà lão còn không nhìn ra thân ảnh của hắn như thế nào thì ngăn chặn kiểu gì.
“Dâm Ma trưởng lão… với tư cách là trọng tài của Kim Sơn đại hội, tôi nhắc nhở ngài phải tuân thủ hiệu lệnh của trọng tài mới bắt đầu giao thủ…” Nhịn không nỗi nữa rồi, lão giả trọng tài mở miệng lên tiếng với Long.
“Phốc!!” Dưới sự kinh sợ của mọi người, Long cứ thế mà chụp lấy cổ của lão trọng tài nhấc bống lên… trời ạ… đường đường là trưởng lão của Côn Luân đại phái lại người ta xách lên chẳng khác nào heo chó.
“Lão già! Giữ cái quy củ chó má gì đó để lại mà tự xài đi, ta đang rất buồn ngủ cho nên thế này cho nhanh, gọi tất cả võ gia còn lại tới đây đấu một trận với ta…” Long gằn giọng.
“Hừ! Xem ra cũng là thứ cuồng vọng ngông cuồng!”
“Hắn tưởng hắn là ai?”
Xung quanh, chúng võ giả bắt đầu xì xầm những âm thanh chửi rủa, mấy trưởng lão của các đại phái cùng thế gia sắc mắc rất khó coi vì lời nói của Long, hắn đây chẳng phải là đánh vào thể diện của toàn bộ họ hay sao?
“Ặc! Dâm Ma, mau thả ta xuống… ta nhất định sẽ bẩm báo lên cao tầng Thập Lục Tháp trừng phạt ngươi…” Lão già bị Long chụp cổ mặt mày trắng bệch run giọng đe dọa… bị đối phương chế trụ chỉ trong tích tắc khiến lão nhận ra rằng tên này thực lực sớm đã vượt xa mình tít tắp.
“Rắc!” Long ghét nhất là bị đe dọa, hắn cười gằn nhẹ nhàng vặn gãy chiếc cổ trong tay mình.
“Chết! Chết rồi!” Nhìn lão giả cứ vậy nghẹo cổ chết tức tưởi, toàn bộ mọi người biến sắc nhìn chằm chằm vào Dâm Ma.
“Dâm Ma… ngươi quá đáng… ta Kim gia tuyên bố rút khỏi Kim Sơn đại hội…” Một gã trung niên nam tử đứng ở chỗ khu vực các thế gia gương mặt hằm hằm tức giận bước ra hô to.
“Ta Đoàn gia cũng rút…”
“Ta Võ Đang cũng rút…”
“Ta Nga My cũng tuyên bố rút…”
… Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 2 tại nguồn: http://truyensextv2.com/soi-san-moi-quyen-2/
Tiếp theo đó từng người đại diện các môn phái và gia tộc lớn nhỏ đứng ra thể hiện sự bất bình với hành động điên cuồng của Dâm Ma.
“Hắc hắc! Muốn rút? Các ngươi cứ việc rút, nhưng kẻ nào đã đăng ký tham gia thi đấu đều phải ở lại thi đấu cho ta…” Long khóe miệng nhếch lên tà ác, hắn quét mắt khán đài xung quanh nói.
“Dâm Ma… đừng tưởng ngươi làm trưởng lão của Thập Lục Tháp mà có thể bá đạo không phân sai trái… ta Kim gia nhất định sẽ cáo trạng lên cao tầng Thập Lục Tháp luận tội ngươi…” Gã trung niên đại diện Kim gia nheo mắt nói… tiếp sau đó là những tiếng đồng tình của mọi người.
“Cáo trạng? Để sau đi, còn ngày hôm nay không tên võ giả nào đã đăng ký thi đấu được rời đi… trái lệnh… Chết!” Long gầm lên, từ cơ thể hắn ma khí cuồng bạo như lũ quét tràn ra xung quanh.
“U… u…” Ma khí tà ác chết chóc và mạnh mẽ quét qua khiến đám võ giả không chịu nổi ngã nhào, kẻ mạnh còn đỡ chỉ mũi miệng phun huyết… kẻ yếu thì khỏi nói rồi, nằm rạp trên đất hơi thở yếu ớt như gần đất xa trời… có điều giống nhau là gương mặt ai nấy đều trắng bệch không một máu và cơ thể run lên bần bật… họ sợ hãi, nỗi sợ khắc sâu vào tâm can mỗi võ giả tao ngộ ma khí trùng kích.
“Hừ! Đại hội tiếp tục đi, ai nấy đều trở về chỗ của mình… kẻ nào dám làm loạn đều nghiêm trị…” Long lười biếng khoác tay phi thân trở về chỗ của mình, hắn đưa mắt ra hiệu cho đám Hộ Pháp đi cảnh giới còn mình thì… ngủ.
Trên mấy võ đài, đám trọng tài người nhìn ta, ta nhìn người không biết phải làm thế nào… vốn dĩ nhận chỗ tốt nên chúng mới nhận chức trọng tài này cơ mà lần này đột biến phát sinh khiến chúng luống cuống tay chân… tuy nhiên họ đều có chung nhận thức… ‘không thể làm phật lòng vị đại gia dưới kia được’.
…
Thế là dưới uy áp của Dâm Ma, Kim Sơn đại hội lại tiếp tục… cơ mà không còn những tiếng vỗ tay reo hò mà thay vào đó là cái không khí tĩnh lặng đến bất thường… các võ giả tham gia thi đấu cũng thế, không còn nhưng gương mặt hào hứng, khí thế ngất trời hay các trận đấu nảy lửa mà chỉ là những cuộc so tài nhẹ nhàng chẳng khác nào những đứa trẻ nô đùa chứ chẳng giống gì một đại hội sôi nổi người sống ta chết với các trận đấu sinh tử.
“Đoàn huynh, có kế hoạch gì chưa? Chẳng lẽ cam chịu phó mặc số mệnh của mình trong tay tên điên kia?” Kim gia gã trung niên đứng đầu thầm thì trao đổi với người bên cạnh là lĩnh đội của Đoàn gia lần này.
“Hừ! Ta đã thông tri cho gia tộc, khoảng vài giờ nữa một vị lão tổ sẽ chạy tới đây ngay tức khắc… thù này không báo sao có thể ngẩng mặt bước đi được!” Đoàn gia gã trung niên hừ giọng.
“Về Thập Lục Tháp thì sao?” Tên lĩnh đội Kim gia ngập ngừng.
“Kim huynh, người ngay không nói tiếng lóng… Thập Lục Tháp tuy đứng đầu chưởng khống giang hồ võ lâm nhưng họ cũng phải cho các đại gia tộc mặt mũi, việc lần này ta tin chắc rằng đều do tên Dâm Ma kia tự tung tự tác… yên tâm đi… chỉ cần chúng ta hợp lực thì cho dù xử lí hắn rồi cùng lắm là chịu tốn một ít tài nguyên cho Thập Lục Tháp là xong chuyện, Tứ trưởng lão còn là đi lại rất gần với gia tộc chúng ta đấy…” Tên lĩnh đội Đoàn gia cười gằn, Đoàn gia là cũng Dâm Ma có mâu thuẫn từ hồi tuyển chọn vị trí Lục trưởng lão… chính vì vậy cao tầng gia tộc đã tìm ra kế sách là kéo Tứ trưởng lão Thập Lục Tháp làm chỗ dựa.
“Haha! Đoàn huynh, ta còn là nghe hắn cùng một vị lão tổ của Đoàn gia huynh có mâu thuẫn không nhỏ, tiện việc này chẳng phải có cái cớ để Đoàn gia trừ khử hắn luôn hay sao, ta cũng đã thông tri gia tộc… một vĩ lão tổ cũng đang trên đường rồi… ta nghĩ các đại gia tộc khác cũng như chúng ta… phen này nhất định phải đòi lại thể diện mới được”
“Hắc hắc! Yên tâm đi, chỉ cần một vị lão tổ của gia tộc ta là đủ để xử lí hắn rồi, dưới Cường giả đều là giun dế…” Tên lĩnh đội Đoàn gia nói.
Gã trung niên Kim gia gật gù, các đại gia tộc và đại môn phái để được gọi là lão tổ đều phải trở thành Cường Giả có Vực riêng của bản thân mình, họ được xưng các lão quái vật bất tử thực lực cường hãn… trước Cường Giả thì võ giả chẳng khác nào giun dế bất lực để người ta tùy ý chơi đùa.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Sói săn mồi - Quyển 2 |
Tác giả | BoyTimGirls |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 28/09/2018 09:39 (GMT+7) |