Ngồi bên trong đại điện tại Đoàn gia đại biệt viện, Long liên tùng hắt xì từng đợt khiến đám thuộc hạ trợn mắt và khiến Ga – In lo lắng phi đến thay hắn vuốt lưng không ngừng.
“Huhu… lão tổ tông vậy mà quá yếu đuối đó nha, lão phu thật lo lắng cho mấy đứa cháu gái tuổi còn nhỏ mà rất có thể phải làm góa phụ… huhuhu… cháu của ta…”
Bên dưới đại điện, Quân Tiếu lão già không nên nết giả bộ khóc càng làm đám người há hốc mồm, chưa bao giờ chúng thấy có kẻ dám nói như vậy trước mặt Ma Chủ, ngay cả Đoàn Dự cũng tự nhận bản thân không bằng mặc dù trước đây hắn có thể có vài phần tùy ý trước mặt chủ nhân.
“Con bà nó, chắc chắn là có kẻ đang tính kế bản tọa đây mà… Hắt xì… Hắt xì… Khốn kiếp, nếu là để lão tử phát hiện thì lão tử thề sẽ diệt ngươi cả nhà… Hắc xì…” Long giận dữ gầm rống nhưng lại tiếp tục hắc xì không ngừng, có thể là do ba người Khổng Quân mưu đồ quá sâu kinh động đến cả thiên địa phải cảnh báo cho nạn nhân.
“E hèm… với tư cách là đệ nhất quốc sư cùng cố vấn tối cao của Ma Chủ đại nhân, lão phu chỉ trong vòng ba giây đã bấm quẻ tiên đoán được kẻ đang trù dập lão tổ tông chính là… là… là… Trung Hoa giang hồ vài tên võ giả.”
Quân Tiếu cao giọng rồi kéo hơi thật dài và cuối cùng chốt hạ một câu làm đám người ngã ngửa, ngay cả Long cũng phải ngưng lại cơn cơn hắt xì mà trợn tròn mắt.
“Ách… cứ coi như lão phu chưa nói gì!”
Thấy mọi ánh mắt đổ dồn đến, Quân Tiếu thả ra câu nói rồi cao chạy xa bay…
… Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensextv2.com/soi-san-moi-quyen-3/
Bắc Kinh.
Cách một ngày trước khi Tiềm Long đại hội chính thức bắt đầu thì Trúc Anh cùng Đức Dũng hai người được chấp thuận thăm thú Bắc Kinh một vòng, dù sao thì cơ hội đặt chân lên một mảnh đất xa lạ cũng rất hiếm hoi với những kẻ được chú định sẽ trở thành Phi Long Các một trong những Phi Long như hai người là rất hiếm.
“Sư phụ, Trung Hoa rộng lớn như vậy nhưng nhìn thủ phủ cũng không quá sầm uất nhỉ?”
Rảo bước trên đường phố, Trúc Anh nhìn sang Mỹ Dung cong môi nói, tuy có lòng tự tôn dân tộc nhưng cô gái nhỏ vẫn biết Trung Hoa có nền kinh tế vượt qua nước Việt nhiều lắm chính vì thế trước khi đến đây thì nàng suy đoán thủ phủ Bắc Kinh phải là cực kỳ sầm uất vượt qua trong nước nhiều lần vậy nhưng những gì diễn ra trước mặt nàng lại hoàn toàn trái ngược thứ nàng tưởng tượng…
Ít xe cộ qua lại, hàng quán tiêu điều, trên đường có người qua lại nhưng ai cũng vội vã cùng nét mắt không che dấu được sự lo lắng một thứ gì đó, quả thật là rất kỳ lạ.
“Nếu là vài năm trước thì quả thật rất sầm uất nhưng từ sau khi ‘hắn’ xuất hiện thì có rất nhiều thứ đã đổi thay, mới chỉ đây thôi một phần ba thành phố này đã bị phá hủy trong một lần đụng độ của hắn cùng một tên cao thủ khác, con nói xem ai lại muốn sinh sống ở một nơi nguy hiểm như vậy đây?”
Mỹ Dung lắc đầu nói, nàng cũng chỉ là nghe kể như thế và cũng trong suy nghĩ của nàng thật sự chưa bao giờ dám tưởng tượng đến tình cảnh hãi hùng đến vậy nhưng sự thật là nó đã diễn ra.
“Ma Tôn thật đáng sợ, hắn giết quá nhiều người như vậy mà giang hồ Trung Hoa lại không có một người ra mặt ngăn chặn sao?” Trúc Anh trợn mắt nói.
“Đừng nói là ra mặt ngăn chặn, hiện tại bọn chúng còn phải ngày ngày thắp hương khấn vái tổ tiên phù hộ không bị ác ma để mắt đến cơ mà.”
Đức Dũng cười khẩy nói, hắn không nói ra nhưng trong thâm tâm hắn vẫn tồn tại một khao khát được như Ma Tôn có thể thỏa thích khuấy đảo phong vân giang hồ cùng sáng tạo ra một đoạn giai thoại hùng hồn trong dòng chảy lịch sử, nói cách khác thì Ma Tôn gần như là thần tượng mà hắn dõi theo.
“Ồhhh… chỗ kia có vẻ đông vui kìa.”
Đang buồn chán đột nhiên hai mắt Trúc Anh nhìn chăm chăm về phía trước la lớn, khu phố phía trước khác hẳn những chỗ khác khá đông đúc, nhìn qua dường như là một chuỗi cửa hàng thời trang sang trọng.
“Woaaa… thật là nhiều áo quần đẹp, con có thể mua vài bộ không sư phụ?”
Lại bước thêm hơn trăm mét, rốt cuộc Trúc Anh cũng bị thu hút bởi những bộ quần áo thời trang thời thượng sau lớp kính và dĩ nhiên câu hỏi của nàng là dư thừa vì Mỹ Dung hai mắt cũng đã không thể rời khỏi những thứ đẹp đẽ kia, bản tính thích làm đẹp của phụ nữ lúc nào cũng hết sức mãnh liệt.
“Haha… người đẹp như em không cần phải hỏi ai cả, tiên nữ chỉ cần ưng ý thì không chỉ là vài bộ mà ngay cả cửa hàng trước mắt kia ta cũng có thể tặng cho em.”
Đột nhiên cách Trúc Anh đám người tầm mười mét một tên thanh niên cười lớn đi tới, hắn ăn bận khá sang chảnh và hai mắt nhìn chằm chằm đến Trúc Anh cùng Mỹ Dung hai người, hai mỹ nhân xinh đẹp quá mức xuất chúng đã thu hút hắn.
“Hihi… vị công tử này thật hào phóng, nếu ta nói không chỉ thích một cửa hàng mà là toàn bộ cửa hàng trong khu phố này thì không biết…”
Trúc Anh che miệng cười duyên nói, nhìn thiếu nữ bẽn lẽn ngại ngùng lại làm máu nóng của tên thanh niên sôi trào.
“Dĩ nhiên là có thể, bất cứ thứ thì trên thế gian này có thể lọt vào mắt xanh của nàng cho dù là phải kéo cả mặt trăng xuống đây để nàng ngắm thì Lưu Vũ ta cũng sẽ không chối từ.” Gã thanh niên vỗ ngực tự tin nói, lấy le trước mặt người đẹp với hắn là quá đơn giản.
Trúc Anh cùng đám người phía sau trợn tròn mắt trước những lời đường mật như từ trong truyện ngôn tình bước ra của Lưu Vũ và ngay sau đó Trúc Anh phải lấy tay che lấy miệng nhỏ để không phải cười phá lên trước mặt gã thanh niên đang cưa cẩm nàng, dù gì nàng cũng có chút vui vẻ vì lần đầu tiên trong đời được một nam nhân tán tỉnh.
“Lưu gia Lưu công tử quả nhiên bản lĩnh hơn người, để có thể tán đổ mỹ nhân sẵn sàng thu mua cả chuỗi cửa hàng thời trang danh tiếng bậc nhất Bắc Kinh.”
Từ phía sau Lưu Vũ một tên thanh niên khác lên tiếng châm chọc làm Lưu Vũ đỏ mặt quay lại gào thét:
“Lâm Phàm, chuyện của bản công tử còn chưa đến phiên ngươi quản đâu!”
“Dĩ nhiên chuyện của Lưu Vũ ngươi ta sẽ không quản và cũng không muốn quản nhưng vì tình nghĩa hai nhà Lâm – Lưu mấy chục năm qua nên Lâm Phàm ta phải nhắc ngươi nhớ một điều rằng quá nửa số cửa hàng phía trước là sản nghiệp của Đoàn gia!”
Lâm Phàm ghé vào tai Lưu Vũ nói nhỏ, giang hồ hiện tại quá loạn và đang dần phân ra làm ba phe phái tuy vẫn chưa rõ ràng là Thập Lục Tháp cùng các thế lực phụ thuộc, Thiếu Lâm Tự bè đảng và cuối cùng là Ma Tôn cùng các thế lực thủ hạ mà Đoàn gia chính là thủ hạ số một của Ma Tôn, kẻ nào cũng hiểu đụng vào Đoàn gia chính là đụng vào Ma Tôn mà kẻ có thể động vào Ma Tôn lúc này sợ rằng đã rất rất ít và dĩ nhiên Lưu Vũ hay kể cả Lưu gia cũng chưa đủ mặt mũi đó.
“Ngươi là nói Đoàn… Đoàn gia?” Lưu Vũ khuôn mặt tái mét khi nghĩ đến việc mình vừa mạo phạm đến Đoàn gia, nghĩ đến chuyện việc này nếu lộ ra thì Lưu gia ắt hẳn sẽ trong một đêm… không là một giờ sẽ bị xóa sổ làm hắn vô cùng giận dữ và mục tiêu bị nhắm đến là Trục Anh, chính vì nàng quá đẹp mà khiến hắn mụ mị cả đầu óc nói ra những lời không nên nói.
“Con điếm lẳng lơ, chính là mày khiến bản thiếu gia thất thố nói ra những lời thất thố, bản công tử hôm nay nếu…”
Như một con thú phát bệnh dại, Lưu Vũ chỉ vào mặt Trúc Anh gào thét khiến nàng sững sờ, chỉ qua vài giây mà vị công tử quý phái đầy lịch lãm lại trở nên xấu xí với những lời lẽ dơ bẩn cùng xúc phạm thật khiến nàng không thể tin nổi, cũng may là rất nhanh nàng cũng không phải nghe những lời tục tĩu từ miệng Lưu Vũ nữa vì có người đã nhịn không được…
“Oanh… Rầmmm…”
Ra tay chính là Mỹ Dung, nàng chỉ đẩy nhẹ một chưởng thôi cũng đủ để Lưu gia Lưu công tử bị đánh bay như một quả bóng da và nếu không nhờ đến cái thùng rác ở phía sau vài mét thì hẳn Lưu Vũ đã có thể vẽ ra được một đường bóng hình vòng cung cực đẹp trên không trung rồi, tất nhiên là ăn một chưởng của Cường Giả ngũ cấp tuy chỉ hời hợt cũng để một tên võ giả lèo tèo như Lưu Vũ răng môi lẫn lộn cùng nội tạng nhộn nhạo không thôi rồi.
“Không biết sống chết!”
Nhìn thảm trạng của Lưu Vũ chỉ khiến Lâm Phàm nhếch mép cười nhạt, bằng con mắt tinh tường của mình thì ngay từ khi đám người này xuất hiện hắn đã nhận định bọn họ không hề đơn giản đặc biệt là năm lão giả phía sau, khí tức từ năm lão giả lớn lao như biển rộng đủ hiểu tu vi của họ là cực kỳ cao siêu, Tiềm Long đại hội sắp sửa diễn ra và Lâm Phàm suy đoán đám người này hẳn là tháp tùng hai võ giả thi đấu có điều không biết là từ nước nào trong khu vực.
“Này, ngươi đã nói gì với hắn để hắn thay đổi lớn đến vậy?”
Trúc Anh cũng không quan tâm đến thương thế của Lưu Vũ mà nàng chỉ tò mò Lâm Phàm đã thì thào vào tai gã những gì nên lên tiếng hỏi.
“Chỉ là…”
Lâm Phàm cười nhẹ đang định đáp lời người đẹp thì một đoàn xe xuất hiện khiến khuôn mặt hắn đổi sắc và ngay lập tức hắn chỉnh trang y phục và bỏ qua đám người Trúc Anh để tiến đến trước một cửa hàng thời trang đứng thật nghiêm chỉnh như chờ đợi ai đó.
“Kỳ lạ… sư phụ! Con người ở đây ai cũng kỳ lạ đến vậy sao?”
Dõi theo bóng lưng của Lâm Phàm hồi lâu, Trúc Anh ôm đầu nhỏ lắc lư một hồi rồi mới nhăn mặt nói với Mỹ Dung.
“Hẳn là nhân vật quan trọng đến, ta cảm giác được những luồng khí tức rất mạnh trên những chiếc xe kia.” Lên tiếng không phải Mỹ Dung mà là Đức Dũng, hắn hướng tầm mắt đến ba chiếc Rolls Royce mạ vàng đang vào khu phố nói.
“Thì ra là có đại nhân vật đến… Hihi… đại nhân vật ở Trung Hoa quả nhiên là mặt mũi đủ lớn nha, xem mấy cửa hàng kia toàn bộ giám đốc cùng nhân viên đều là xuất hiện cùng tư thế thật trang nghiêm chưa kìa.”
Trúc Anh hưng phấn hét lên, nàng là lần đầu tiên chứng kiến trang diện đón tiếp một nhân vật nào đó trên giang hồ trang trọng đến vậy, tại nước Việt thì giang hồ thủ lĩnh như Vô Ảnh Đao cũng không được các bang phái đón tiếp như thế này.
Ở bên cạnh đồ đệ, Mỹ Dung cũng là tò mò nhìn đến không biết đại nhân vật nào xuất hiện, nàng cho rằng giang hồ Trung Hoa lễ nghĩa có chút rườm rà nhưng trong thâm tâm nàng lại không thể áp chế được một tia hâm mộ với cảnh tượng trước mặt mình, dễ hiểu thôi vì con người dù ít hay nhiều đều mong muốn theo đuổi một thứ gọi là hư vinh danh vọng.
“Cạch… Cạch… Cạch…”
Bước xuống từ ba chiếc xe đắt tiền không phải là một lão giả cực cường hay một tên cao thủ ba đầu sáu tay như trong tưởng tượng của Trúc Anh mà là năm người đẹp thướt tha và đi đầu chính là Nancy, theo sau nàng là đám nữ nhân của Long như Phạm Băng Băng, Lưu Diệc Phi các nàng, hôm nay trùng hợp là ngày các nàng đi mua sắm.
“Thật sexy!”
Nhìn chằm chằm đến nữ nhân đi đầu là Nancy mà Trúc Anh không nhịn được kinh hô, nàng không thể không cúi xuống nhìn lấy hai bầu vú của mình mà thầm so sánh sau đó tặc lưỡi không thôi, đến cả Mỹ Dung cũng phải thoáng nhìn lấy ngực mình trong một khoảnh khắc mà đỏ mặt xấu hổ tự nhận không bằng, cũng không quá khó hiểu vì Nancy hiện tại thân hình quá đỗi khêu gợi khi được kẻ nào đó chăm sóc đặc biệt.
“Triệu tiền bối, hai người ngồi trong xe rốt cuộc là tu vi gì?”
Tuy cũng bị thu hút bởi thần hình gợi cảm của năm nữ nhân vừa xuống xe nhưng Đức Dũng lại càng tò mò với hai tồn tại vẫn ngồi bên trong hai chiếc Rolls Royce đầu tiên và sau cùng hơn, cả hai dù tận lực áp chế khí tức vẫn khiến hắn cảm giác được như trước mặt mình là hai ngọn núi to lớn không thể vượt qua, biết mình không thể nhìn ra được đối phương sâu cạn nên Đức Dũng lên tiếng hỏi một lão giả sau lưng mình.
“Đều là cửu cấp đỉnh cao nhưng vẫn chưa phải là hộ vệ mạnh nhất của các nàng, vẫn còn đó một tên thập cấp đỉnh cao ẩn mình trong hư không.”
Lão giả họ Triệu mở miệng nói, lần này đảm nhậm bảo vệ cho Đức Dũng cùng Trúc Anh tham dự Tiềm Long Đại Hội thì Phi Long Các điều động 5 tên Long Vệ cũng chính là năm lão giả sau lưng Đức Dũng ba người, vì quy định của Chí Tôn Các nên 5 lão giả Long Vệ tu vi cao nhất cũng chỉ là thập nhất cấp hai người, ba người còn lại đều là thập cấp đỉnh cao.
“Cửu cấp cùng thập cấp còn phải tháp tùng một đám nữ nhân đi mua sắm, rốt cuộc người nào lại có mặt mũi lớn đến vậy?”
Trúc Anh giễu cợt nói, trong suy nghĩ của nàng thì đến cửu cấp hay thập cấp thì võ giả đã có tự có cho mình một thứ gọi là tôn nghiêm, nhìn qua đám nữ nhân này đều không phải là võ giả nên ắt hẳn là tình nhân của một lão già quyền cao chức trọng nào đó trên giang hồ, mặt mũi lão già kia phải lớn đến đâu để có thể khiến chừng này cao thủ hạ mình đi bảo vệ mấy cô tình nhân của lão đi mua sắm đây?
“Tại Trung Hoa này kẻ có cho mình nhiều nhân tình cùng hết mực bảo hộ nhân tình như thế này chỉ có một.” Đức Dũng đương nhiên là có tìm hiểu một chút thông tin về thần tượng của mình nên cười nói.
“Chính xác là vậy, có thể điều động hai tên cửu cấp cùng một tên thập cấp đi làm ba cái trò vặt vãnh này cũng chỉ có một người là hắn.” Mỹ Dung cười khẩy nói.
“Để con đoán xem kẻ hai người nhắc đến là ai… đó chắc hẳn là tên ác ma không việc ác nào không làm Ma Tôn đúng không?” Trúc Anh lúc lắc đầu nhỏ cười nói.
“Chính là hắn, nữ nhân đi đầu kia nếu ta không nhầm hẳn là Nancy, cách đây không lâu chính nàng là nguyên do khiến giang hồ Trung Hoa rúng động không nhỏ… chỉ vì nàng biến mất mà Ma Tôn sẵn sàng dùng lời hứa hẹn của mình điều động hết thảy các thế lực tìm kiếm, có thể hắn là một tên dâm tặc nhưng lại không thể phủ nhận hắn đối xử không tệ với nữ nhân của mình.” Mỹ Dung xoa đầu đồ đệ nói.
“Chỉ vì một trong những nhân tình của mình mà hắn sẵn sàng lật tung giang hồ Trung Hoa, xem ra Ma Tôn tên này vẫn không tệ lắm.” Trúc Anh thầm thì, càng lúc nàng càng tò mò về hãi chữ Ma Tôn và suy nghĩ của nàng về tồn tại này đang dần dần thay đổi mà nàng không hề nhận ra.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Sói săn mồi - Quyển 3 |
Tác giả | BoyTimGirls |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 01/04/2020 08:29 (GMT+7) |