Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Sói săn mồi – Quyển 3 » Phần 124

Sói săn mồi - Quyển 3 - Tác giả BoyTimGirls

Phần 124

Trở lại với tình cảnh hiểm nguy ngàn cân treo sợi tóc của Long…

“BÙMMM… BÙMMM… BÙMMM…”

Sát chiêu nối tiếp sát chiêu, đón tiếp Long ở phía sau là vạn đóa hoa Thôn Thiên Hỏa và hắn đã vô phương chống cự thứ hỏa diễm khiếp hãi quỷ thần này… dưới tiếng cầm du dương là từng bông hoa hừng hực hỏa diễm lao đến thân ảnh Ma Tôn để rồi nổ tung, một thước phim hoa lệ thu hút mọi ánh nhìn cứ thế diễn ra ngay trên bầu trời, một đời kiêu hùng sẽ kết thúc tại đây sao?

“Khặc khặc… thứ này gọi là Thôn Thiên Hỏa sao? Vừa hay trong tay ta còn đó một thanh Minh Hỏa Thần Kiếm!”

Bị Thôn Thiên Hỏa nuốt chửng nhưng Long vẫn còn đó thủ đoạn phía sau và chính là Minh Hỏa Thần Kiếm kiện siêu cấp binh này, con mẹ nó vì đại chiến lần này mà hắn gần như vét sạch tư nguyên nên phải chiến một trận cho ra trò, quá quen với việc phải hứng chịu thống khổ nên đau đớn tột cùng vì da thịt cùng xương cốt bị hỏa diễm thiêu đốt chẳng là gì với Long, hắn tĩnh tâm kêu gọi thần kiếm…

Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensextv2.com/soi-san-moi-quyen-3/

“Xuyyy… Xuyyy…”

“PHỪNGGG… PHỪNGGG… PHỪNGGG…”

Dị biến phát sinh làm Khổng Quân kinh hãi và ngón tay lão theo đó bị loạn nhịp mà tất cả là vì một thanh kiếm từ trời cao hướng đến chỗ Ma Tôn đâm xuống, đó không phải là một thanh kiếm bình thường khi bên trên lưỡi kiếm là một ngọn hỏa diễm đáng sợ, nó có màu tím… màu sắc cửa tử vong.

“Minh Hỏa Thần Kiếm của Minh Giáo! Không tốt, Khổng Quân ngươi mau sử dụng thủ đoạn mạnh nhất!”

“Quân Tiếu! Còn đợi lúc nào nữa mà chưa ra tay?”

Dị biến liên tiếp phát sinh, Khổ Hạnh Thần Tăng quyết đoán sử dụng đến lá bài tẩy của mình mà nhìn đến bầu trời gầm lớn.

“Ai gọi Tiếu đó có Tiếu đây!”

Một giọng nói xa lạ tràn ngập hưng phấn truyền đến làm Bồ Đề Lão Tổ cùng Khổng Quân chấn kinh, về phần Long thì hắn muốn chấn kinh cũng không thể bởi vì đang tập trung toàn bộ tinh lực để thôi động Minh Hỏa Thần Kiếm cắn nuốt Thôn Thiên Hỏa, đạo giáo chí cực đạo hỏa cũng không dễ đối phó như vậy.

Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensextv2.com/soi-san-moi-quyen-3/

Kẻ hiện thân dĩ nhiên là Quân Tiếu từ lâu ẩn nấp trên trời cao một mực đợi chờ cơ hội, vì đại chiến hôm nay mà lão đã thật cẩn thận chọn lựa một bộ y phục màu đỏ đầy uy vũ nhưng nào ngờ chiến hỏa bên dưới lại khủng bố đến vậy, Ma Tôn cùng ba phương đại lão đánh đến thiên hôn địa ám thì làm sao Quân Tiếu tránh thoát được âm ba lực lượng lan đến và kết cục là bộ trang phục mà lão dày công chuẩn bị giờ đây lại rách nát còn thua cả thằng ăn mày. Nói gì thì nói một tên thập nhị cấp đỉnh cao xuất hiện vào lúc này rất có thể xoay chuyển cục diện.

“Cửu Dương Tiên Sinh, lão đầu ngươi đến đây làm gì?”

Cũng là một kẻ tồn tại qua vô số năm tháng, Khổng Quân đương nhiên biết đến Quân Tiếu mà gầm gừ trong khi đang điên cuồng gảy ra những tiền đàn thôi động toàn bộ Thôn Thiên Hỏa bạo nổ, lão cũng không tin Minh Hỏa Thần Kiếm có thể cứu mạng Ma Tôn.

“Dĩ nhiên lão phu đến là vì tương trợ lão bằng hữu tru diệt đại ma đầu, Khổng Quân ngươi có ý kiến?”

Quân Tiếu trừng mắt quát, nếu là bình thường thì lão còn kiêng kỵ Khổng Quân ba phần vì Phục Hy Cầm nhưng hoàn cảnh hiện tại cho phép lão ngông cuồng.

“Quân Tiếu! Khục… Khục… Quân Tiếu ngươi muốn làm lão hủ tức chết hay sao? Ma Tôn nếu là không chết thì chúng ta đều phải chết!”

Thương thế càng lúc càng trầm trọng nhưng Khổ Hạnh Thần Tăng mặc kệ máu tươi tuôn trào nơi khóe miệng mà gầm lên với Quân Tiếu, vào thời điểm khẩn cấp như thế này mà con hàng này lại có thể dửng dưng đến vậy thật khiến lão tức đến lộn ruột.

“Yên tâm đi lão bằng hữu, Ma Tôn nhất định sẽ chết!”

Quân Tiếu trịnh trọng gật đầu đáp và thân hình lão theo đó cũng thật hóa thành một đạo độn quang bắn đến chỗ Ma Tôn làm Khổ Hạnh Thần Tăng cùng Khổng Quân vui mừng không thôi.

“Hahaha… Ma Tôn à Ma Tôn, hôm nay người vừa giúp lão phu kiếm được bộn tiền lại vừa giúp lão phu ghi tên vào sử sách với cái đầu chó của mình… hahaha… thật là sướng khoái làm sao…”

Quân Tiếu tiếng cười rung động không gian, bộ dáng của lão lúc này hào hứng như thể trước mặt lão là một trăm mỹ nhân tuyệt sắc vậy, nhìn đến gương mặt vô liêm sỉ của Quân Tiếu mà ba phương cao thủ đều là có cùng suy nghĩ muốn đè con hàng này xuống đánh một chầu… bên trong Thôn Thiên Hỏa thì Long đồng dạng sắc mặt cũng xám xịt một màu, lão già này diễn cũng không cần nhập tâm đến vậy chứ.

“Toàn lực một kích tuyệt không thể để hắn trở mình, lão phu giúp ngươi!”

Thôi động Thôn Thiên Hỏa đến tận cùng mà Ma Tôn vẫn như cũ cương ngạnh sống khiến Khổng Quân càng thêm lo lắng, Khổ Hạnh Thần Tăng đã bị phế nên lực lượng chung cực có thể kiềm chế tên ác ma này gần như không còn và nếu để hắn có thể phục hồi thì toàn bộ võ giả ở đây đều phải chết, tình hình nguy cấp nên lão quyết đoán hiệp trợ Khổng Quân xuất thủ.

“Được!”

Quân Tiếu ngẩn ngơ trong một sát na rồi ngay tức thì phản ứng lại bằng một cái gật đầu, con bà nó lão còn đang tìm cách để tiếp cận Khổng Quân vậy mà đối phương lại tự chui đầu vào lưới, tuy kế hoạch thuận lợi hơn dự kiến nhưng Quân Tiếu sẽ nghiêm chỉnh thực thi mệnh lệnh của Long mà không trực tiếp trở mặt vào lúc này, đừng nhìn Khổ Hạnh Thần Tăng gần như bị phế hay Khổng Quân không còn bao nhiêu lực lượng để rồi khinh thị hai lão, sau lưng Khổ Hạnh Thần Tăng hay Khổng Quân đều là những cỗ thế lực hùng hậu trường tồn qua vô số năm tháng nên chắc chắn không thiếu thủ đoạn khủng bố.

“Cửu Dương Ngũ Tuyệt!”

“Cửu Dương Tích Lích!”

“PHỪNGGG… PHỪNGGG… OÀNHHH… OÀNHHH…”

Hỏa khí cuồn cuộn bài sơn đảo hải lan tràn trong hư không, Quân Tiếu thân ảnh lướt đến như một đoàn hỏa quang bắn xuyên qua không gian mang theo trùng trùng điệp điệp hỏa diễm hướng đến người Long oanh sát, ngay tức thì Cửu Dương Tích Lịch một quả cầu lửa sáng chói như một viên mặt trời nhỏ đập vào người Ma Tôn, lực lượng của một tên thập nhị cấp tối đỉnh sắp sửa bùng phát.

“Vô Thượng Đạo Kinh!”

“Vô Thượng Cầm Thuật – Xuyên Tâm Đoạn Nhạc!”

Khổng Quân đến cũng rất nhanh, nhìn đến hai biển lửa một là từ Thôn Thiên Hỏa, một là Cửu Dương Hỏa mà hai mắt lão càng thêm quyết tâm, Phục Hy Cầm một phần đạo ý cuối cùng bị lão thôi động để rồi đánh ra một đạo cầm thuật tối cường.

“TINHHH… TANGGG…”

Lần thứ ba và cũng là lần cuối cùng có thể phát ra vô thượng cầm thuật, Phục Hy Cầm tiếng đàn đã không còn du dương hay réo rắt như lúc đầu mà đã có phần khó nghe sau khi tiêu hao hết thảy đạo ý bên trong, đạo thuật cũng không phải vô biên mà cũng có giới hạn thế nhưng chừng đó là đủ để Khổng Quân thi triển đạo thuật chí cực.

“XUYYY… XUYYY… CA SÁT… CA SÁT…”

Một phần đạo ý là quá ít ỏi để mượn lực lượng của tự nhiên, Khổng Quân cầm thuật chính là biến đổi cầm âm thành vũ khí, cầm khúc vừa nổi lên cũng là lúc từng nốt nhạc từ chín sợi dây đàn diễn luyện thành từng mũi tên mờ ảo trong hư không và ngay khi nốt nhạc cuối cùng được đánh ra cũng là lúc đám mây tiễn thuật bằng một tốc độ kinh khủng tuyệt luân hướng đến thân ảnh bị hỏa diễm bao phủ bên trong bắn tới… Phục Hy Cầm có thể uy lực thua kém siêu cấp thần binh nhưng thủ đoạn kỳ dị khôn cùng…

“Haha ngoan ngoãn chết đi thằng nhóc con!”

“PHANHHH!!!”

Cửu Dương Tích Lịch bùng phát lực lượng, Quân Tiếu ngạo nghễ cười nhìn đến con mồi trước mặt mình nhưng ở phía sau Khổng Quân lại không nhìn thấy trên khóe môi đồng bọn lai đang nhếch lên một đường giảo hoạt.

“Khặc khặc… OANHHH… OANHHH…”

Vẫn miệt mài thôi động Minh Hỏa Thần Kiếm cắn nuốt Thôn Thiên Hỏa, Long nhìn đến quả cầu lửa đánh vào người mình mà tà dị cười một tiếng, Cửu Dương Thần Công cửu dương chân khí bạo liệt nổ tung tưởng như sẽ tiễn hắn về chầu ông bà nhưng tất cả điều đó chỉ là ước mơ của ba phương võ giả mà thôi, ăn trọn vẹn một kích của Quân Tiếu mà Ma Tôn vẫn không chết, hắn chỉ là bị đánh bay mà vô tình lại là hướng tới nơi Khổng Quân đang đứng.

“Thắng nhóc con khốn kiếp, hôm nay cho dù ngươi có là con của thiên vương lão tử thì cũng không thể tránh khỏi kết cục làm ma dưới âm phủ đâu!”

Rõ ràng cảm giác được một kích của Quân Tiếu là cực mạnh nhưng Ma Tôn vẫn như cũ không chết khiến Khổng Quân điên tiết khôn cùng, thằng nhãi này rốt cuộc được tạo ra từ thứ gì mà tính mạng lại cương ngạnh đến vậy thật khiến lão không nghĩ ra được nhưng thời cơ để diệt sát hắn một lần nữa hiện hữu trước mặt lão, Ma Tôn bị đánh bay trùng hợp cũng là lọt vào trận hình tiễn thuật do chính lão bày ra, lão không tin bị vạn đầu đạo ý tiễn thuật xuyên qua mà một kẻ đang mang trong mình trọng thương như Ma Tôn mà hắn còn có thể sống sót được.

“Xuy… xuy… xuy…”

“Phập… Phập… Phập… Phập…”

Cơ mặt Khổng Quân dần dần giãn ra khi nhìn đến thi thể chi chít lỗ thủng của Ma Tôn, tử khí cuồn cuộn bốc lên báo hiệu cho cánh cửa tử vong thật đã mở ra với ma đầu, là kẻ trực tiếp tiêu diệt tồn tại đáng sợ này nên Khổng Quân hưng phấn không thôi vì chắc chắn chiến tích ngày hôm nay sẽ giúp đạo giáo có cơ hội lớn hưng thịnh trở lại và nếu quả thật như thế thì vài vạn nhân mạng Khổng Gia cùng thập phần đạo ý bên trong Phục Hy Cầm cũng là đáng giá.

“Khặc khặc…”

“Ăn mừng hơi sớm đấy lão cẩu!”

Đột nhiên lông tóc Khổng Quân dựng đứng vì giọng nói của kẻ mà lão đã chú định phải chết lại cứ thế vang vọng trong đầu… không thể nào… Khổng Quân vẫn luôn nhìn chăm chăm đến cỗ thi thể với hàng nghìn lỗ thủng nằm trôi nổi giữa hư không kia, hắn không thể nào còn sống được vậy nhưng âm thanh kia đến từ đâu và tại sao đằng sau gáy lão lại lạnh đến vậy?

“Quân Tiếu lão đầu ngươi điên rồi sao?”

Ở xa xa, Khổ Hạnh Thần Tăng cũng nhận ra tình huống không ổn vội nhìn đến chỗ Khổng Quân gầm lên, Quân Tiếu từ lúc nào đã đến sau lưng Khổng gia gia chủ rồi và tư thế của lão còn rất đỗi tà dị, lão là muốn làm gì?

“Quân Tiếu, ngươi đến sau lưng ta làm… PHỐC!!!”

Khổng Quân tức giận tột độ vì nghĩ đến việc bi lão già không nên nết này trêu chọc, lão xoay người muốn nhìn đến gương mặt đáng ghét kia để mắng chửi tuy nhiên… quá muộn rồi… lời còn chưa nói hết thì một vệt sáng vụt qua đã chặn đứng cổ họng Khổng gia gia chủ, hình ảnh cuối cùng mà vị đạo giáo lãnh tụ có thể nhìn thấy là khuôn mặt lạnh lùng tàn nhẫn của chính kẻ mà lão tưởng như đã chết trong tay mình, cho đến khi cái đầu máu rơi xuống thì nét mặt của Khổng Quân vẫn là một bộ dáng không thể tưởng tượng nổi và hai tay lão vẫn ôm chặt lấy Phục Hy Cầm, đạo giáo tối cường đại lão lại ít đi một vị.

“Không… không… lão tổ… gia chủ…”

“Ác ma… nghiệt súc… giết… giết hắn báo thù cho gia chủ…”

“GIẾTTT… GIẾTTT… GIẾTTT… GIẾTTT…”

Gần một vạn đạo giả Khổng gia còn sống sót không thể tin vào cảnh tượng trước mặt chúng, Khổng gia không thể không có Khổng Quân, tính mạng của lão quan trọng còn hơn cả ba vạn tên đạo giả đến đây nhưng… đầu lão đã rơi xuống… Khổng gia người mạnh nhất và cũng là ngươi duy nhất có thể thôi động Phục Hy Cầm đã không còn… diệt vong đã ở ngay trước mắt Khổng gia vậy thì chúng còn gì để sợ hãi, còn gì để tiếp tục sống và ngay tức thì một vạn tên đạo giả gào thét hướng đến Long liều chết xông đến, chúng muốn báo thù.

“Tập trung lực lượng, đã đến lúc quét dọn rồi!”

“Tuân lệnh chủ nhân!”

Nhìn đến lít nha lít nhít đạo giả phi thân tới mà Long cười lạnh không ngớt, sau một cái vung tay của hắn là sự xuất hiện của Dương Kiên cùng hai người Quách Ngoan và Quách Thoại, một tên thập cấp tối đỉnh cùng hai tên cửu cấp viên mãn có thể còn chưa làm nên trò trống gì ở chỗ này nhưng ngay sau đó là phô thiên cái địa thân ảnh mang trên mình ba loại sắc phục từ đường chân trời gào thét lao đến có lẽ là đủ để ba phương cao thủ bên dưới run rẩy.

“Ra là ngươi đã có tính toán từ trước?”

Rời mắt khỏi cái đầu máu của Khổng Quân đã rơi xuống tới và lăn long lóc dưới mặt đất, Khổ Hạnh Thần Tăng nhìn đến Long trầm ngâm hỏi, Bồ Đề Lão Tổ cũng đã đến bên cạnh lão, cả hai lão giả đều biết kiếp nạn của mình sắp sửa buông xuống, ma đầu đã trở lại.

“Hắc hắc… Nói tính toán thì quá to tát, ta chỉ là tương kế tựu kế tặng cho các vị một món quà nho nhỏ mà thôi.”

Long cười tà đáp, cỗ thi thể không đầu của Khổng Quân trong tay hắn đang bắt đầu héo rũ lại trông thấy khi hết thảy sinh khí cùng lực lượng của một tên thập nhị cấp hàng thật giá thật đang ào ạt chảy vào người hắn, sở dĩ nhắm đến Khổng Quân là vì lão là đạo giả nên không tổn hao quá nhiều lực lượng cũng như Long thật sự kiêng kỵ Phục Hy Cầm kiện kỳ binh này.

“Nếu lão hủ đoán không nhầm thì cỗ thi thể giả chết kia chính là Quân Tiếu?” Nhìn đến cỗ thi thể vẫn còn đang trôi nổi trong hư không mà Khổ Hạnh Thần Tăng nghi hoặc nói.

“Thi thể? Lão phu vẫn chưa chết và không muốn chết nên lão bằng hữu không nên trù ẻo ta!”

Không cần đến Long trả lời mà cỗ thi thể trong mắt Khổ Hạnh Thần Tăng cứ thế xoay người đứng dậy và không nằm ngoài dự đoán của lão tăng sư khi chính là Quân Tiếu, trong một khoảnh khắc kia lão và Long vậy mà đổi vai cho nhau để hắn có thể thần không biết quỷ không hay tiếp cận Khổng Quân, đoàn hỏa quang mà Quân Tiếu đánh ra kỳ thực không mang tính công kích mà sau khi tiếp cận cơ thể Long thì tự bạo thành hỗn độn lực lượng cho hắn hấp thu, hao tổn đến tám thành lực lượng cho chủ nhân và phải biến thành cái bia sống hứng chịu mưa tiễn của Khổng Quân nhưng Quân Tiếu vẫn rất hài lòng vì lão biết vị thế của mình trong mắt Long đã tăng lên một cách đáng kể.

“A di đà phật, Quân lão thí chủ trợ giúp ác ma chính là coi thường Phật giáo hai nhà chúng ta, rốt cuộc kẻ nào cho ngươi tự tin đến vậy?”

Bồ Đề Lão Tổ chắp tay niệm phật nói, cái chết của Khổng Quân với Phật giáo cũng chả hề hấn gì, đạo giáo có suy tàn như thế nào cũng không phải là chuyện mà nhà phật quan tâm, đứng ở đây đều là những kẻ có mục đích của riêng mình và một khi đã mang tâm lý giết người thì phải sẵn sàng tâm lý bị người giết, giang hồ chỉ tồn tại một đạo lý đó là thắng làm vua thua làm giặc.

“Phanhh… Phanhhh…”

“Chính bản tọa là người cho lão tự tin đến vậy, Bồ Đề đại sư không phải như Quân Tiếu lão cẩu chỉ biết khoa môi múa mép đấy chứ?”

Vỗ nát cỗ thân xác không đầu của Khổng Quân cũng như mười tên Khổng gia đạo giả vừa lao đến, Long nhìn đên Bồ Đề Lão Tổ cuồng tiếu cưới, tử khí ngùn ngụt nơi phiến thiên địa này đang theo Luân Hồi Thái Cực Trận do hắn bày ra mà ào ạt chuyển hóa thành lực lượng của hắn, lực lượng đang dần trở lại khiến sắc mặt của hắn ngày một tốt hơn và dĩ nhiên áp lực mà Khổ Hạnh Thần Tăng hai người phải chịu theo đó cũng càng lúc càng nặng nề hơn.

“Lão tổ tông, chúng ta tạm rút khỏi nơi đây thôi!”

Cà sa bạo khởi, Tru Ma Thánh Tăng thân hình chớp động đến bên cạnh Khổ Hạnh Thần Tăng nói khẽ, thời thế đảo ngược đợi đến mấy vạn cao thủ từ phương xa đánh đến thì Thiếu Lâm Tự cùng Phật giáo pháp tăng là đi không nổi nữa rồi, quân tử báo thù mười năm cũng chưa muộn.

“Đã quá muộn và lão phu cũng không còn mặt mũi để trở về tuy nhiên cái mạng già này vẫn còn có thể thay các ngươi cản địa phía sau, sau hôm nay ma đầu chắc chắn sẽ điên cuồng trả thù nhưng mà Thiếu Lâm ta nếu toàn tâm toàn lực cũng sẽ vững vàng như bàn thạch không thể suy suyển…”

“… Lần này thất bại đã không thể vãn hồi, Tru Ma cùng Vô Danh hai người các ngươi sau này phải thật sáng suốt không nên để thù hận che mờ đi lý trí… nhớ kỹ… Ma Tôn kẻ này số mệnh đã được chú định thành tựu nghiệp lớn, Thiếu Lâm ta nếu không có đủ lực lượng tuyệt đối không được tiếp tục dây dưa với hắn…”

Khổ Hạnh Thần Tăng khuôn mặt kiên định nhìn đến Tru Ma hai người lãnh đạm nói, lão vẫn còn đó thủ đoạn tối cường bộc phát lực lượng chung cực để kìm chân với Ma Tôn sau đó lợi dụng chiến thuật biển người một lần nữa với hai vạn tên võ tăng cùng pháp tăng còn sống sót… nhưng… Khổ Hạnh Thần Tăng tự nhủ sẽ có bao nhiêu phần thắng…

… Chưa tính đến Quân Tiếu lão già đốn mạt kia mà chỉ nhìn đến lực lượng của Ma Tôn đang hồi phục một cách thần tốc cũng đủ để lão thần tăng dẹp bỏ hy vọng mong manh trong đầu mình… đôi lúc phải chấp nhận lấy thực tại tàn khốc, Thiếu Lâm Tự tổn thất đã quá lớn và nếu phải hao tổn thêm một vạn võ tăng thì thật sẽ xuống dốc không phanh.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Sói săn mồi – Quyển 1
Sói săn mồi – Quyển 2
Sói săn mồi – Quyển 3
Sói săn mồi – Quyển 4 (Update Phần 31)
Thông tin truyện
Tên truyện Sói săn mồi - Quyển 3
Tác giả BoyTimGirls
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 01/04/2020 08:29 (GMT+7)

Bình luận

Mục lục truyện của Tác giả BoyTimGirls

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba