Còn tại Hắc Mộc Nhai, giữa thánh đường, cũng có một người đang nhớ đến chàng da diết khôn nguôi, đó chính là Đông Phương cô nương. Đổng huynh đệ của chàng. Nàng đang thổi sáo, tiếng tiêu nói lên nỗi niềm nhớ thương của nàng với chàng gửi vào trong gió mang đi thật xa. Vậy là sau đó, suốt một thời gian dài, Lâm Bình Chi hăng say luyện tập võ công của Nhạc Bất Quần truyền thụ, Linh San vẫn lén lút giấu cha đưa cơm cho Lệnh Hồ Xung hàng ngày, lần nào gặp nhau, hai người cũng làm tình đến mê mệt khắp mọi nơi, mọi ngóc ngách trong hang động Tư Quá Nhai, cuộc sống thần tiên vô cùng. Cuộc sống trên đỉnh Hoa Sơn như vậy cứ êm đềm trôi qua, mỗi người đều theo đuổi mục đích của riêng mình…
– Sư huynh, huynh dạy Bình Chi luyện kiếm sao rồi. – Nhạc phu nhân hỏi chồng mình.
– Nói thế nào đây, ta đã dạy nó công phu nhập môn cũng đã mấy tháng rồi, một chút tiến bộ cũng không có. – Nhạc Bất Quần thở dài ngao ngán
– Nhưng bình thường muội thấy nó cũng rất cố gắng mà.
– Ta nghĩ, nó không phải người thích hợp luyện võ công, chẳng thà như muội nói dạy nó đọc sách, ngũ kinh, chưa biết chừng sau này thi đỗ Trạng Nguyên thì tốt hơn. Linh San, con ở ngoài đo nghe lén người lớn nói chuyện rồi cười cái gì, vào đây.
Linh San mỉm cười khúc khích, bước vào trong phòng:
– Cha, mẹ con đâu có nghe lén, cha mẹ nói chuyện không đóng cửa, con đi ngang qua và vô tình nghe thấy thôi mà.
– San nhi, lại đi mang cơm cho đại sư huynh phải không?
– Vâng, thưa mẹ.
– Linh San, gần đây con càng lúc càng quá đáng ta làm ngơ để con mang cơm cho nó, vậy mà mỗi lần đi đều mất tới nửa ngày trời, ảnh hưởng đến thời gian nghiền ngẫm lỗi lầm của nó là sao? Không chịu luyện võ, có ngày hoang phí
– Cha, con đâu có hoang phí võ công của mình, kiếm pháp phái Hoa Sơn con đã luyện rất thành thục rồi, nhưng luyện đi luyện lại, cũng chỉ có mấy chiêu đó, chán chết đi à, con đã nói với mẹ hãy dạy con Ngọc nữ kiếm pháp nhưng dù con khẩn cầu thế nào, mẹ cũng không chịu dạy, chả biết làm gì, con ở trên đó chơi với đại sư ca cho đỡ buồn thôi.
– San nhi, không phải mẹ không chịu dạy con, con phải hiểu tuổi con còn nhỏ, chưa thích hợp học Ngọc nữ kiếm pháp vì nội công chưa đủ, con hiểu không.
– Dạ, vâng thưa mẹ. – Nàng phụng phịu.
– Nhưng bây giờ, trong suốt thời gian qua, cha mẹ đã thấy con thể hiện rất tốt, như việc con liều mình cứu Lâm Bình Chi cũng cho thấy con là một người sẵn sàng hy sinh vì người khác. Vì vậy, hôm nay Cha mẹ sẽ quyết định cho con học Ngọc Nữ kiếm pháp cùng với Lâm Bình Chi, đồng thời để rèn rũa hắn luôn. – Nhạc Bất Quần bất ngờ lên tiếng.
– Thật không, cha, mẹ. – Linh San không dám tin vào tai mình, nàng vui mừng lên tiếng.
Nhìn thấy nụ cười hiền lành trìu mến từ mẹ nàng, Linh San nhãy cẫng lên vì sung sướng, nàng ôm hôn mẹ thắm thiết.
… Bạn đang đọc truyện Tân Tiếu ngạo giang hồ tại nguồn: http://truyensextv2.com/tan-tieu-ngao-giang-ho/
Đến trưa, tại Tư Quá Nhai:
– Đại sư ca, đại sư ca
– Tiểu sư muội, muội đến rồi sao? Hình như hôm nay muội rất vui phải không?
– Đúng vậy, Cha mẹ đã đồng ý cho muội luyện Ngọc nữ kiếm pháp với Lâm sư đệ Lâm Bình Chi rồi.
– Thật vậy à, đúng rồi, Lâm Bình Chi có Tịch tà kiếm pháp, hoàn toàn có thể luyện với Ngọc nữ kiếm pháp của muội.
– Thật ra cha cũng đã nói, đại sư ca từ nhỏ đã biết rất nhiều võ công của các môn phái khác, đáng lẽ ra huynh rất thích hợp luyện với muội, nhưng đại sư ca lại đang phại diện bích một năm nên…đại sư ca, huynh chưa thể rời tư Quá Nhai, mà muội lại rất nóng lòng học Ngọc nữ kiếm pháp nên muôi, muội không chờ huynh nữa, huynh không giận muội chứ.
– Ngốc ạ, sư nương đồng ý dạy cho, muội phải học nhanh lên chứ. – Chàng véo yêu một cái vào má nàng.
Linh San chơi đùa với Lệnh Hồ Xung trên đó một lúc rồi trở về nhà, sáng hôm sau, mẹ nàng đã gọi nàng và Lâm Bình Chi đến để bắt đầu truyền thụ võ công Ngọc nữ kiếm pháp, Linh San quả nhiên rất thông minh, nàng nhanh chóng hiểu hết khẩu quyết tâm pháp của Ngọc nữ kiếm pháp và một số các chiêu thức căn bản của nó, sau đó Lâm Bình Chi và Linh San tỉ thí với nhau một người dùng Ngọc nữ kiếm pháp, một người ùng Tịch tà kiếm pháp đấu kiếm với nhau, cả hai say sưa luyện tập, không để ý rằng Nhạc Bất Quần đang quan sát rất tỉ mỉ từ hồi nãy đến giờ.
Tối hôm đó tại phòng thở tổ sư gia, Nhạc Bất Quần ngẫm nghĩ “72 đường tịch tà kiếm pháp mặc dù tinh xảo điêu luyện, nhưng chiêu thức vẫn không có gì khác thường, giữa Quỳ hoa bảo điển và Tịch tà kiếm pháp này rốt cuộc có liên hệ gì, hay là Lâm Bình Chi có dấu diếm gì về thực lực của tịch tà kiếm pháp, thật lỳ lạ”
– Lâm sư đệ, đi ăn cơm thôi, giờ này mà đệ vẫn còn luyện công sao?
– Sư tỷ, đúng vậy, tỷ chưa ăn cơm sao.
– Ta không thấy đệ nên ra đây tìm, Lâm sư đệ, luyện công phải từng bước từng bước mới thành công được, đệ nóng lòng như vậy, sẽ không đạt được hiệu quả cao đâu, có khi còn làm hại mình đó.
Lâm Bình Chi dừng tay, đôi mắt nhìn xa xăm, hắn cất giọng mang đầy tâm sự và thù hận.
– Nhưng sư tỷ, tỷ có biết mỗi tối nằm ngủ, hình ảnh cái chết thê thảm của cha mẹ cứ hiện lên trong đầu đệ, đệ rất nóng ruột, đệ không thể chờ cho chúng chết già được, nhất định đệ phải báo thù cho họ. – Hắn nắm thật chặt tay lại, dồn căm phẫn vào lòng bàn tay.
– Ta biết đệ rất căm phẫn, thế này đi, bắt đầu từ hôm nay, ta sẽ giúp đệ.
Xong sau đó, Linh San bắt đầu dạy lại cho Bình Chi tất cả căn bản của phái Hoa Sơn, hắn thấy lạ là khác hoàn toàn so với những gì mà sư phụ hắn truyện thụ, nhưng một thời gian sau võ công của hắn tiến bộ rất nhanh, vậy sao sư phụ lại giấu diếm hắn điều đó, rốt cuộc ông ta có ý đồ gì đây. Theo thời gian, càng luyện công, Lâm Bình Chi và Linh San càng cảm thấy tâm đầu ý hợp, võ công tiến bộ rất mau tự nhiên nàng thấy tên tiểu tử này cũng thật đáng yêu…
Tối hôm đó Linh San không tài nào ngủ nổi, nàng đang lang thang đêm vắng ngồi nghĩ ngẩn ngơ, tự nhiên thấy nhớ Lệnh Hồ Xung ghê ghớm, Linh San đang định một mình lên Tư Quá Nhai để tìm Lệnh Hồ Xung giãi bày tâm sự, đi qua phòng của Lâm Bình Chi, nàng thấy đèn cầy vẫn sáng, thậm chí cửa còn không đóng, Linh San nhìn vào thấy hắn đang ngồi trầm tư thồi sáo, lòng buồn rười rượi:
– Lâm sư đệ, khuya như vậy sao đệ không ngủ đi, ngày mai còn luyện tập, đệ có tâm sự gì à?
– Sư tỷ, do đệ nhớ…tỷ.
– Đệ…đệ nói gì vậy, đừng có trêu chọc ta chứ? – Linh San đỏ mặt khi nghe lời nói đó của Lâm Bình Chi, nàng cúi đầu xuống e thẹn.
Bất ngờ, Lâm Bình Chi đứng đậy, không nói gì, hắn nắm lấy tay nàng, kéo vào phòng rồi đóng chặt cửa lại, Linh San giật mình nhưng vẫn đi theo hắn vào phòng, bởi vì chính nàng cũng thấy yêu thích tên tiểu tử này, mỗi khi nói chuyện hay luyện kiếm, trong lòng Linh San luôn cảm thấy nôn nao, rạo rực trong lòng, với bản tính dâm đãng trong người, lại gặp hoàn cảnh hữu tình thế này, nên chính bản thân nàng cũng muốn điều đó xảy ra. Khi hai bàn tay Lâm Bình Chi ôm chặt lấy nàng bế thốc nàng lên ôm chặt lấy thân hình mềm mại đó Linh San giật mình nhưng không phản đối vì chính nàng lúc này còn ham muốn hơn cả hắn.
Ngay lập tức nàng vòng tay ra ôm lạy Lâm Bình Chi, hai người ôm ghì lấy nhau. Chợt nàng thấy bàn tay của Bình Chi sờ mó vào chỗ kín giữa hai chân nàng, từ từ, từ từ nhích từng chút một. Nàng khẽ rùng mình khi bàn tay thư sinh mềm maị của hắn sờ vào khe lồn nàng. Linh San như mụ mẫm trước đòn tấn công rất nhẹ nhưng cũng không kém phần quyết liệt của Bình Chi. Không vội vàng hấp tấp hắn muốn nàng phải quy phục hoàn toàn, muốn nàng phải hòa theo những đam mê nhục cảm tưởng chừng như vô tận. Làm sao hắn có thể bỏ lỡ cơ hội khi nàng đến tận nơi dâng hiến cho hắn, nàng cũng chính là người con gái trong mộng của hắn. Hơn nữa còn là chìa khóa để hắn có thể lấy lòng Nhạc Bất Quần.
Bàn tay hắn tham lam sờ nắn vào cái tử huyệt của nàng, tay Lâm Bình Chi không ngừng mân mê cái cục thịt nhỏ nhô ra, ngón tay chàng khẽ lay nhẹ nó khiến cho dâm thủy của nàng từ từ rịn ra. Chợt hắn thấy cái tư thế của hai người lúc này chẳng tiện một chút nào, một tay hắn thọc vào quần nàng tha hồ vẫy vùng trong đó, nhưng tay kia thì rất vướng víu vì vừa phải đỡ nàng, lại phải giữ cho cài quần căng ra giúp tay kia dễ dàng chu du qua đồi núi sông hồ của nàng. Thấy vậy, hắn nhấc bổng nàg lên rồi đặt mông nàng lên bàn.
Hai tay hắn thoăn thoắt cởi bỏ quần áo nàng rồi cũng tự tay mình lột sạch vải vóc trên người. Lâm Bình Chi cầm hai bên lưng quần nàng kéo mạnh, khi tuột ra đến đâu, lớp da thịt con gái trắng ngần làm cho hắn kinh ngạc và ngưỡng mộ đến đó. Đây là lần đầu tiên hắn thấy tận mắt da thịt của nàng được rõ ràng, nhất là chỗ giữa hai chân nàng, nó nhô cao như mời mọc lại có một cục thịt đỏ hồng lòi ra giữa đám lông đen mượt như nhung. Hai mắt Linh San nhắm nghiền, nàng như tê liệt bởi Lâm Bình Chi, quên luôn cả mục đích là lên Tư Quá Nhai gặp Lệnh Hồ Xung, trong thâm tâm gần như quy phục hoàn toàn và đã sắn sàng dâng hiến.
Lâm Bình Chi gục đầu xuống âm hộ nàng đưa lưỡi rà khắp chốn trong khi nàng hai tay vò đầu hắn chừng như muốn hắn làm mạnh lên nữa. Miệng nàng ú ớ mấy câu, nàng cảm nhận cái sướng mạnh mẽ hơn rất nhiều lần. “Ôi…za…Lâm sư đệ…ta sướng…đệ mút.. mạnh nữa lên…ta sướng…quá.. á…á…”. “Sư tỷ, đệ làm tỷ sướng thật chứ?”. “Lâm sư đệ…ta sướng lắm…đệ mau liếm lồn ta tiếp đi…đừng dừng lại” Linh San nói như cầu xin hắn trong cơn sướng đang ngập tràn cơ thể nàng.
Về phần Lâm Bình Chi, tuy đây là lần đầu tiên hắn làm việc này song nhờ bản năng dâm đãng có lẽ được di truyền từ mẹ nên hắn cũng dễ dàng chế ngự được một Linh San xinh như mộng trong tay. Hắn vẫn tấn công không ngớt, bằng lưỡi, bằng tay. Hắn vân vê hai bầu vú đẹp tuyệt trần của nàng miệng không ngừng mút cái cục thịt nơi hạ thể nàng rồi húp lấy dòng nước trào ra từ bên trong. Chợt hắn thấy lạnh nơi dương vật, té ra nàng đã lấy tay chạm nhẹ vào nó, rồi từ từ kéo ra dọc theo cái thân cặc giống như nàng vẫn thường làm với Lệnh Hồ Xung trên Tư Quá Nhai.
Lâm Bình Chi nhoẻn miện cười tình tứ khi ngước mặt lên trông thấy điệu bộ rụt rè, đôi má ửng hồng vì xấu hổ của nàng. Lúc này dâm thủy của nàng rịn ra rất nhiều đến nỗi tràn cả hai bên khóe miệng của hắn. Con cặc của hắn đã cứng ngắc từ lâu, đỏ hỏn. Nó chỉa ngược lên hùng dũng, đầu cặc áp sát vào bụng nàng, đầu khất rỉ nước làm ướt khắp chỗ rốn nàng. Cả hai đã hứng tình lắm rồi, đoạn Lâm Bình Chi đặt con cặc của mình chà nhẹ lên mu nàng rồi đẩy nhẹ vào.
Mơm trớn ở bên ngoài chán chê hắn gác hai chân hắn sang hai bên người nàng bắt đầu đút con cu vào lồn nàng trong tư thế trai trên gái dưới cổ xưa. Với số dâm thủy mà lồn nàng tiết ra, hắn dễ dàng nhét con cặc đâm sâu tuốt trong lồn Linh San mà không gặp bất cứ một trở ngại hay khó khăn nào, vách lồn nàng như muốn ôm thật chặt khúc thịt của hắn, Lâm Bình Chi cứ thế, nhẹ nhàng ra vào dương vật trong lồn Linh San.
Ban đầu hắn nhấp nhẹ sau nhanh dần, hung hăng chiếm đoạt thân thể nàng. Linh San cũng khẽ rướn người lên để cho con cặc cuả hắn vào sâu hơn trong nàng. Nàng hứng thú với cuộc giao cấu ngoài dự tính này đến nỗi quên cả trời đất. Bản năng dục tính của con cái trong người nàng cũng thức dậy theo những cú nhấp của Lâm Bình Chi. Nàng rướn cao hơn nữa, rên khẽ lên một tiếng và nhắm mắt lại tận hưởng khoái lạc từ những cú thúc miên man bất tận của hắn.
– Á…a…a.. Lâm sư đệ…đệ làm ta sướng quá…địt ta.. nhanh nữa…mạnh nữa lên…
– Sư tỷ…lồn tỷ thật bót…đệ sướng quá…tỷ.. thật là dâm đãng…đệ địt chết tỷ đây.
– Phải rồi…mau địt mạnh…n.. ữ.. a.. lê…n.. địt nát…lồ…nnnn…ta ra đi…sướng quá.. á.. á.. a..
Linh San dùng móng tay khều khều vào hai hòn dái làm hắn cứ hít hà ngây ngất. Dương vật hắn bên trong cương cứng như muốn vỡ tung ra. Nàng thót bụng mỗi khi dương vật vào, hai mép âm đạo càng lúc càng như muốn thít chặt lấy dương vật hắn.
Lâm Bình Chi tăng tốc, hắn địt phầm phập vào lồn Linh San bằng tốc độ nhanh nhất có thể, cả người hắn như cứng đơ lại, tiếng da thịt của hai bộ phận sinh dục va chạm vào nhau vang lên bành bạch và văng vẳng trong đêm tối hòa lẫn với tiếng rên khoái lạc đầy nhục cảm của Linh San. Một lúc sau Lâm Bình Chi la lớn:
– Sư tỷ, đệ sướng quá…đệ không chịu nổi nữa…đệ sắp ra…
– Mau.. địt mạnh lên…và xuất đầy vào lồn ta đi…a. aaa.. ta cho phép đệ đó…sướng…a…
Lâm Bình Chi gồng cứng người lại, hai tay ôm chặt bụng nàng, dương vật hắn giật lên từng hồi trong âm hộ nàng, những luồng tinh dịch nóng bỏng đã tưới đẫm âm đạo. Linh San tê dại, đờ đẫn bấu móng tay vào da thịt hắn đau điếng. Nàng cong người lên, chan mowr rộng ra để tình trùng của hắn cố chui thật sâu vào trong lồn nàng, tràn ra cả hai mép lồn và vưỡng vãi xuống giường. Xuất tinh xong một cú đã đời, lại được xuất vào vị sư tỷ xinh đẹp Lâm Bình Chi sướng tê người, thở ra khoan khoái. Linh San khẽ nghiêng người hôn lên môi hắn một cách đằm thắm như để cám ơn hắn rồi bất ngờ đẩy hắn ra vội vàng vơ vội quần áo rồi cứ thế trần truồng chạy nhanh về phòng mình giữa đêm khuya. Lâm Bình Chi cũng vẫn còn chưa hết bàng hoàng. Hắn còn không dám tin là mình đang tỉnh, chuyện xảy ra với hắn nhanh như một giấc mơ vậy. Nhưng rồi sau đó, hắn cũng nở một nụ cười thỏa mãn và đầy bí hiểm, kế hoạch ban đầu của hắn thành công đến bất ngờ…
Linh San vừa vào đến phòng mình nàng vừa khép cánh cửa lại thì trong bóng tối một bàn tay bịt miệng nàng, đẩy nàng úp mặt vào tường, tay kia nâng chân nàng lên cao, một vầt bằng thịt cương cứng đâm sâu vào lồn Linh San, không nói một câu hắn cứ nắc nàng liên tục không ngừng nghỉ, xoay người Linh San lại hắn bế xốc nàng lên chân nàng kẹp ngang hông hắn tay nàng đu lên cổ hắn con cặc to và khá dài đang đâm sâu vào lồn nàng hắn cứ nắc lấy nắc để một hồi. Cả hai im lặng không nói câu nào hắn thúc vào lồn Linh San bành bạch cho đến lúc xuất tinh kéo con cặc ra hắn lẳng lặng mở cửa đi về phòng bỏ Linh San đứng đó một mình với cái lồn ê ẩm sau những cuộc làm tình chớp nhoáng. Nàng vừa lau lồn vừa nghĩ sao hôm nay Lục Hầu Nhi lại có hành động kỳ lạ như vậy, mọi khi cho vàng hắn cũng không dám manh động như thế, nếu như không phải ngay từ đầu nàng đã biết kẻ đó là Lục Hầu Nhi thì có lẽ hắn đã chết từ lâu rồi. Linh San không sao hiểu hành động có phần hơi sỗ sàng của hắn…
Lục Hầu Nhi mở cửa, trở về phòng mình, trong lòng vẫn chưa hết ấm ức, thì ra hồi tối hắn định tìm đến nàng thì thấy Linh San thẩn thở bên ngoài, đoán là nàng đang có tâm sự nên hắn không dám đến gần mà chỉ nhìn nàng từ bên ngoài, rồi Linh San bước đi, hắn cũng đi theo, đến khi qua phòng Lâm Bình Chi rồi bị hắn kéo vào thì Lục Hầu Nhi cảm thấy nóng rực người, hắn không ghen cho mình mà là cho đại sư ca của hắn, sao Linh San lại có thể dễ dãi với tên tiểu tử này như vây, nếu chỉ để thỏa mãn nhu cầu thể xác thì không nói làm gì, nhưng linh cảm báo cho hắn biết hinh như Linh San đã thích tên tiểu tử này rồi, chính vì vậy khi nhìn thấy hai người họ làm tình với nhau trong phòng, hắn đứng bên ngoài đã định vào phá nhưng một phần cũng sợ nên cứ đứng ở ngoài, đến khi chứng kiến Lâm Bình Chi làm đủ các kiểu trò trên người Linh San mà nàng lại còn có cảm giác hả hê thì hắn không sao chịu nổi, chính vì vậy hắn bỏ đi, đến phòng của nàng và chờ sẵn ở đó vì hắn biết nàng sẽ quay lại…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Tân Tiếu ngạo giang hồ |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ tập thể, Sextoy, Thuốc kích dục, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện bú lồn, Truyện cổ trang, Truyện liếm lồn, Truyện người lớn, Truyện sắc hiệp, Truyện sex hiếp dâm, Truyện sex mạnh |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 31/10/2018 12:38 (GMT+7) |