Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Tây du » Phần 134

Tây du


Update Phần 216

Phần 134: ĐẤU KHẢI

Từ thủa xa xưa, Thần và Yêu do bản lĩnh thông thiên nên đều giữ thế thượng phong trong cuộc chiến tranh giành Tam Giới. Con người thì không có bản lĩnh ấy nên đều phải chịu sự chèn ép đến cùng cực.

Tuy nhiên điểm mạnh của con người là trí tuệ, ngoài một vài cá nhân xuất chúng có pháp lực khủng khiếp ra thì con người hoàn toàn đuối sức trước Thần và Yêu. Có một người, một vĩ nhân có đầu óc cực kỳ thông minh, hắn đã dựa vào các kiến thức mình học được mà chế tạo ra một món vũ khí có thể chống lại cả Thần Tiên hay Yêu Quái.

Cũng nhờ phát minh vĩ đại đó, hắn hay còn được gọi là Linh Bảo Thiên Tôn đã góp công không ít trong công cuộc ổn định Tam Giới từ thủa sơ khai nhất.

Hắn tạo ra vô số pháp bảo có năng lực bài sơn đảo hải, trấn nhiếp tứ phương. Một trong số đó là một món pháp bảo hình người có tên là Đấu Khải.

Hoang Thành…

Một nhóm người đang khai thác đá ngay dưới chân núi bỗng phát hiện một cửa đá kỳ lạ, cửa đá có trạm trổ hoa văn cổ và được ẩn sâu trong lòng núi.

Nó có một lớp phong ấn mạnh mẽ, khi mọi người định bụng phá nó thì bị phong ấn phản phệ trọng thương. Việc khai thác đá bị đình trệ, thông tin nhanh chóng đến tai thành chủ Tô Mị.

Tô Mị tiến vào hang, nhìn những hoa văn cổ xưa trên cửa đá thì cũng trầm ngâm một hồi, sau đó nói với người đi theo: “Gọi Thiên đến đây, xem ra chỉ có hắn mới biết được thứ này là thứ gì!”

Rất nhanh sau Thiên đã có mặt, hắn tiến vào động, nhìn cánh cửa đá rồi nhìn Tô Mị hỏi: “Cái gì đây?”

Tô Mị ngạc nhiên quay lại, môi hồng khẽ cong lên: “Mọi người không biết nên ta mới cho gọi ngươi tới!”

Thiên nhún vai: “Thành chủ đề cao ta quá rồi, cái này ta cũng không biết!”

Sau đó hắn nhìn tất cả những người phía sau nói: “Mọi người ra ngoài hết đi, ta có chuyện cần bàn bạc với thành chủ.”

Thấy nét mặt Thiên từ nhởn nhơ thành nghiêm túc, Tô Mị hiểu ý ra lệnh mọi người ra ngoài chờ.

Sau khi mọi người đi hết, Tô Mị quay ra hỏi Thiên: “Sao rồi! Ngươi phát hiện gì?”

Thiên tiến đến gần cánh cửa cổ xưa đó, nhắm mắt lại đưa tay chạm vào. Lớp phong ấn như mặt gương trong suốt hiện ra chặn tay hắn lại nhưng chỉ chặn lại chứ không hề phản phệ.

Thiên vừa nhắm mắt vừa nói: “Tới đây đi, chạm vào nó, không cần phòng ngự đâu.”

Tô Mị bán tính bán nghi tiến tới, sau vài giây cũng nhắm mắt chạm nhẹ vào phong ấn của cánh cửa, một cảm giác thư sướng lan tỏa khắp cơ thể nàng, nàng mở mắt thấy Thiên đang quay sang nhìn mình, gương mặt anh tuấn cùng ánh mắt đa tình của hắn khiến nàng hơi bối rối mắng: “Ngươi nhìn cái gì?”

Thiên đáp: “Cảm nhận thấy rồi phải không? Cái cảm giác thư sướng đó.”

“Ừ!” Tô Mị gật đầu, má vẫn còn hơi ửng hồng.

Thiên tiến đến nắm tay nàng, nàng định giật ra nhưng hắn đã lên tiếng nói: “Ta cũng không biết bên trong có gì, nhưng ta biết cách mở.”

Nói rồi hắn dùng pháp lực hệ hỏa vẽ một hình tròn có nhiều ký tự kỳ lạ lên không khí rồi điều khiển nó chạm vào phong ấn của cánh cửa đá. Tức thì phong ấn tan biến, Thiên dẫn Tô Mị mở cửa tiến vào trong.

Hình vẽ là khóa mở phong ấn, Thiên không hề biết mở cho tới khi chạm vào phong ấn này, có thể nói nơi này được phong ấn như đang chờ đợi hắn.

Một nơi như vậy rất dễ xuất hiện pháp bảo, thần vật, hay thậm trí là Truyền Thừa. Là một món mồi béo bở cho tất cả những người tu luyện.

Không biết bên trong có nguy hiểm hay không nhưng Thiên vẫn tự tin tiến vào, vì khi hắn chạm vào phong ấn thì một cảm giác quen thuộc không rõ ràng hiện ra.

Sau khi tiến vào bên trong, cánh cửa tự động đóng lại, một màu đen bao phủ nơi đây. Thiên giơ tay lên, một ngọn lửa màu cam nhạt bốc lên chiếu sáng.

Gần đó có một cây đèn cũ kỹ nhưng còn dùng được theo trên một cột đá lớn, Thiên phóng lửa về phía cây đèn để thắp sáng. Cây đèn không phải đèn dầu mà đèn thắp sáng nhờ pháp lực hệ hỏa.

Khi cây đèn được thắp sáng, hàng loạt những cây đèn ở cùng một độ cao và thẳng hàng đồng loạt sáng lên khiến toàn bộ không gian lạnh lẽo xung quanh bừng hơi ấm, và những thứ bên trong dần hiện ra.

Khi được thắp sáng, hang đá này dần lộ diện mạo. Nơi này chính xác là một hầm mộ, xung quanh đặt những cỗ quan tài đá lạnh lẽo phủ đầy mạng nhện. Có tổng cộng 13 quan tài đá, 12 quan tài chia đều sang hai bên xếp theo hình tròn đầu hướng vào cùng một tâm. Chính giữa là cỗ quan là thứ 13, to hơn những cỗ quan tài khác và có phần u ám đáng sợ hơn.

Trên cỗ quan tài thứ 13, có một lư hương cũ kỹ đầy hoa văn kỳ lạ cùng với ba ly rượu cạn khô bằng kim loại đặt theo hình tam giác đều xung quanh lư hương.

Nơi này ngập tràn tử khí, âm u và đáng sợ. Đến ánh lửa còn trở lên ảm đạm, Thiên trố mắt ra nhìn lông tóc cũng dựng hết cả lên.

Đứng ngay sau Thiên nửa bước chân, Tô Mị mặt vẫn còn ửng đỏ vì bàn tay trắng trẻo của nàng đang được Thiên nắm chặt. Nàng thầm mắng: “Tên khốn! Đừng tưởng như thế ta sẽ không giết ngươi, ta đây là đang chờ thời cơ thích hợp thôi.”

Thường thì những hầm mộ sẽ có rất nhiều cơ quan, cạm bẫy nguy hiểm, nhưng cũng có nhiều kỳ ngộ bảo vật. Thiên liền lên tiếng, mắt vẫn nhìn về phía những cỗ quan tài đá nói: “Ngươi đứng yên ở đây, đừng di chuyển lung tung nhé.”

Sau đó hắn buông tay nàng ra, thận trọng tiến về phía trước.

Trước đó vài giây, Tô Mị còn đang đỏ mặt thì khi bị buông tay nét mặt trở lên lạnh lùng, tay từ từ đưa ra phía sau và một con dao xuất hiện, nàng thầm mắng: “Tên khốn, giờ chết tới rồi!”

Thụt!

Tô Mị đâm dao về phía trước, nhưng nàng đâm vào không khí và kèm theo một tiếng động khó hiểu. Hóa ra sau khi Thiên tiến lên vài bước thì dẫm ngay vào cơ quan rồi nền đá dưới chân hắn sụp xuống.

Bên dưới là là tầng khác của hầm mộ, Thiên tiếp đất an toàn khi nó không quá sâu, hắn liền tức giận mắng: “Sao ngươi bảo phía trước không có bẫy?”

Giai Kỳ hiện lên nằm trên vai hắn, kêu meo than thở: “Ta mệt quá, hầm mộ này tử khí dày đặc ảnh hưởng đến khả năng cảm nhận của ta.”

Tô Mị ám toán hụt liền cất dao đi, cúi xuống gọi: “Thiên ngươi không sao chứ?”

Thiên ngửa mặt lên: “Không sao, ngươi cứ ở trên đó đi.”

Sau đó Thiên lại thắp sáng nơi này lên theo cách tương tự tầng đầu tiên. Nơi này cũng không có gì đặc biệt ngoại trừ một cỗ quan tài đá đã bật nắp, tử khí phảng phất từ trong quan tài bay ra ngoài kèm theo tiếng rên ghê rợn.

Thiên lùi vài bước, pháp lực phòng ngự vận chuyển, Hạo Thiên Kiếm xuất hiện trên tay. Ánh mắt cảnh giác nhìn về phía cỗ quan tài.

Tiếng rên rỉ giống như tiếng khóc của một cô gái trẻ, Thiên từ từ tiến lại gần.

Khi tiến sát quan tài, Thiên thò mặt vào xem thử và đã chuẩn bị thế sẵn sàng bỏ chạy.

Nhưng trong quan tài không có gì, ngoại trừ tử khí u ám màu tím phảng phất.

Thiên nhẹ nhõm quay đầu lại định trở lên tầng trên thì tiếng rên kia ở ngay sau lưng hắn, kèm theo tiếng rít như kim loại va vào nhau.

Thiên giật mình, hắn vừa xoay người vừa nhảy lui về phía sau nhưng vẫn bị một cánh tay đen ngòm nhầy nhụa đấm thẳng vào ngực văng ra xa đập lưng vào cột đá, rung chấn mạnh khiến cả hầm mộ rung lên trong giây lát.

Vừa tỉnh choáng, Thiên nhanh nhơ chớp phải giơ kiếm lên chắn trước mặt khi bóng đen kia sắp đấm vào đầu. Cánh tay nhầy nhụa kia va chạm với lưỡi của Hạo Thiên Kiếm thì bị chẻ ra làm đôi tia lửa tóe ra trong khi vẫn đang lao thẳng vào mặt Thiên.

Thiên lập tức xoay ngang kiếm, hai phần cánh tay bị chẻ dọc kia tách sang hai bên thay thì chọc thẳng vào mặt hắn. Cùng lúc đó hắn co chân đá thứ đó văng ra xa, cái bóng đen đó văng ra đến chỗ có ánh lửa rõ ràng để lộ ra hình dạng máy móc khiến Thiên há hốc mồm.

“Robot?” Thiên kinh hô, có đánh chết hắn cũng không tin sự hoang đường này. Cho dù phép thuật rất là vi diệu, Tam Giới có nhiều điều kỳ lạ thì hắn sẽ tin chuyện Trư Bát Giới và Sa Tăng chơi gay chứ không tin ở thế giới này có sự tồn tại của robot tân tiến như vậy.

Dựa theo sự hỏng hóc, han rỉ, cũ kỹ của con robot kia thì hắn đoán rằng nó chui ra từ cỗ quan tài bị bật nắp kia. Mà hầm mộ này ít cũng đã mấy ngàn năm tuổi rồi, không lẽ từ thời đó đã có loại robot hiện đại thế này.

“Hư cấu! Thằng tác giả chơi đồ trước khi viết phần này!” Thiên buột miệng mắng, sau đó tiến về phía robot vì xác định nó đã bị hỏng nặng và không thể gây nguy hiểm cho hắn nữa.

Bây giờ hắn mới quan sát kỹ robot kia, nó có kích thước bằng với người thường, toàn thân phủ lớp kim loại han rỉ, đã mất một tay từ trước và ray còn lại bị Thiên phá hỏng nốt, gương mặt máy móc han rỉ, đôi mắt đỏ ngầu, cái đầu trọc lốc bị móp méo biến dạng.

Nhưng nhìn ra lại giống một nữ nhân, chính xác hơn con robot này giới tính nữ.

Tiếng rên rỉ ban nãy cũng là nó phát ra để thu hút Thiên vì nghĩ Thiên là trộm mộ.

“Muốn chém giết thì tùy ngươi!” Giọng nói như nữ nhân từ khuôn miệng kim loại han rỉ vang lên khiến Thiên há hốc mồm, tự tát vào mặt mình xem có đang mơ hay không.

Giai Kỳ lại xuất hiện trên vai Thiên, sau đó nhảy xuống tiến về phía robot kia nói: “Thứ này gọi là Đấu Khải, là một vũ khí tự vận hành nhái theo vũ khí của Linh Bảo Thiên Tôn.”

Rồi Giai Kỳ hỏi: “Ngươi tên gì? Chủ của ngươi là ai?”

Bùm!

Từ đầu của Đấu Khải kia đột nhiên xảy ra một vụ nổ nhỏ, tuy không ảnh hưởng gì đến Thiên và Giai Kỳ nhưng khiến phần đầu của Đấu Khải kia vỡ một mảng lớn, nó bị co giật rồi nằm im, đôi mắt cũng không còn đỏ nữa.

Thiên do có kiến thức về robot nên biết nó bị hỏng nặng quá dẫn đến chập.

“Sao ngươi lại hỏi nó tên gì? Chủ là ai?” Thiên hỏi Giai Kỳ.

Giai Kỳ đáp: “Trước khi theo ngươi, ta từng sống trên Thiên Giới, nơi đó có hai người có thể chế tạo ra Đấu Khải tự vận hành, một trong hai là bạn của ta.”

Kim Khí Sư là một nghề cao quý ngang bằng với Luyện Dược Sư. Họ không chỉ rèn ra vũ khí, áo giáp, mà còn có một thứ có hình dạng và khả năng chiến đấu giống như con người thông qua được điều khiển.

Nhưng chỉ có những Kim Khí Sư đỉnh cao mới chế tạo ra được Đấu Khải. Hơn nữa họ chỉ có thể chế tạo ra Đấu Khải do con người điều khiển chứ chưa thể chế tạo ra Đấu Khải tự vận hành.

Đấu Khải phân chia mạnh yếu từ thấp đến cao bao gồm: “Hạ Cấp – Trung Cấp – Cao cấp, trên Đấu Khải Cao Cấp là Đấu Khải Tướng Cấp, trên Địa Cấp là Vương Cấp, Trên Vương Cấp là Hoàng Cấp…”

Đấu Khải tùy theo mục đích sử dụng của người sở hữu mà có nhiều công dụng khác nhau, nhưng chủ yếu vẫn là dùng trong lĩnh vực quân sự. Khi mà chúng tỏ ra cực kỳ hữu dụng, có thể làm những việc con người không làm được tỷ như đi vào vùng có khí độc.

Những thế lực hùng mạnh với tài nguyên dồi dào mới đủ sức chế tạo ra Đấu Khải, trong Sinh Huyền Quốc ngay cả hoàng thất cũng không đủ tài nguyên chứ đừng nói đến những thế lực khác.

Sẵn đam mê với nghề Kim Khí Sư, Thiên liền có ý nghĩ đem Đấu Khải này về để nghiên cứu. Hắn nghĩ đến cảnh tượng mình ngồi chễm trệ cai trị thế giới, Đấu Khải siêu cấp vô địch do hắn tạo ra thì xếp hàng dày đặc dưới chân chuẩn bị cho một cuộc chinh phạt.

Thực ra hắn chỉ nghĩ rằng sẽ chôm thứ này về, nghiên cứu và tạo ra một Đấu Khải của riêng mình, dùng để bảo vệ cho người mà hắn yêu thương khi cần thiết.

Thấy Thiên tiến tới cho Đấu Khải kia vào giới chỉ, Giai Kỳ cũng hiểu hắn có ý định gì cũng chẳng ngạc nhiên, khẽ nhảy lên vai Thiên nằm lười biếng nói: “Bên trên có nhiều quan tài như vậy, xem xem có Đấu Khải nào nữa không.”

Thiên gật gù, vừa đi vừa nhíu mày nói: “Sao lại để Đấu Khải trong quan tài nhỉ? Má thằng nào bựa vãi.”

Giai Kỳ lắc đầu: “Không bựa đâu, chắc phải có lý do nào đó. Một người thông minh đến độ tạo ra Đấu Khải tự vận hành mà ngươi kêu bựa.”

Thiên nhún vai: “Ta bảo hắn bựa chứ có nói hắn ngu đâu!”

Sau đó cả hai nhanh chóng leo lên tầng trên nơi có 13 cỗ quan tài. Lúc này hắn thấy Tô Mị đang bất tỉnh bị treo giữa hai cột đá bởi hai sợi dây leo khô khốc, cỗ quan tài thứ 13 kia đã bật nắp cùng với một người khô héo như xác chết đang nằm trong đó, đôi mắt chứa đầy tử khí màu tím tràn ngập ra xung quanh.

Nhưng có vẻ người kia không cử động được, trùng hợp là Tô Mị bị treo ngay trên đầu của người khô khốc kia.

Một sợi dây leo khô khốc khác đang tiến lại gần phía Tô Mị, bó xé toạc ngực áo nàng ra để lộ bộ ngực trắng nõn căng tròn rồi nhắm thẳng vào tim nàng như muốn xuyên qua.

Thiên lập tức vung kiếm khí chém đứt một dây leo khiến Tô Mị bị kéo sang một bên, dây leo định đâm vào tim nàng cũng đâm lệch.

Ngay sau đó một giọng nói ghê rợn vang lên khiến cả hầm mộ rung chuyển “KHỐN NẠN! AI DÁM PHÁ HỎNG BỮA ĂN CỦA LÃO TỬ!”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Tây du
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện xuyên không
Tình trạng Update Phần 216
Ngày cập nhật 19/06/2022 11:36 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Yêu nữ quầy bar
“Cái bài này quen lắm nè” Xuka đấm lưng Ly Ly bùm bụp. I saw him dancin’ there by the record machine. I knew he must a been about seventeen. “A! Nhớ rồi, Britney Spears”. Cùng lúc Hifi lên tiếng “kiểu nhạc này thật sự là thử thách rất khó với các cô gái của chúng ta, để xem ai là người...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ cave Truyện sex hay Truyện xã hội
Vết nhơ tội lỗi
Số phận đưa đẩy Một bức tranh đầy màu sắc, nét đầu vẽ ra sự êm đềm, nét thứ hai vẽ lên cơn sóng gió và nét thứ ba kết thúc bằng sự đau khổ tột cùng! ... Bạn đang đọc truyện Vết nhơ tội lỗi tại nguồn: http://truyensextv2.com/vet-nho-toi-loi/ Đường phố Sài Gòn vào những ngày cuối năm...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân
Vô cực
“Đây nhất định là cơ duyên của mình!” Bửu cười thầm trong lòng. Hắn đang đứng tại một địa cung khổng lồ, bên trong là chi chít lối đi. Đứng bên cạnh hắn là Kiều Anh, gương mặt nhợt nhạt hết mức. “Không hiểu sao trong nghịch cảnh mà tên này vẫn còn cười được...” Kể...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba