– Anh Rujah cũng dễ thương chị nhỉ?
Giọng Thục Nhi cứ lảng vảng bên tai Thùy Dương, dù nàng đã nhắm mắt muốn ngủ.
– Haizz… Động tình rồi phải không? – Giữa hai đứa với nhau, Thùy Dương cũng không e dè.
– Trời ơi.. Chị nói gì kì vậy? – Thục Nhi hét lên, hai tay bưng lấy hai má đỏ bừng.
– Thôi đừng giả vờ nữa, tối nay chị môi giới cho. Tối tui ngủ một mình nhớ chồng cũng được. – Thùy Dương tiếp tục trêu chọc.
– Thôi ngay đi… Em không có gì đâu… Chị đi mà ngủ với anh ta ấy. – Thục Nhi thoái thác.
– Chị này, chị đã có gì với anh ta chưa? – Thục Nhi lật người lại nhìn thẳng vào mặt Thùy Dương.
– Không, em nói bậy quá. – Thùy Dương nói.
– Em nghe nói hai người hôm đó quần áo bị mất sạch, cứ quấn lấy nhau, khiêng xuống cầu thang cũng khó. Chị nói có khi nào? – Thục Nhi tò mò nhìn Thùy Dương.
– Á, cái con nhỏ này, im ngay không? Đã nói là không có, tức là không có. – Mặt Thùy Dương đỏ tới mang tai, dù nói thế nhưng bản thân nàng cũng không nhớ rõ, nàng chỉ nhớ mình vò mái tóc anh, ghì chặt đầu anh vào ngực mình…
Thùy Dương chợt run nhẹ, quên hẳn Thục Nhi nằm kế bên đang quan sát mình.
– Vậy mà nói không có gì? Đứng lên, đứng lên, ướt nệm giường hết rồi nè. – Thục Nhi vừa nói vừa lấy tay phủi phủi tấm nệm dưới mông Thùy Dương.
– Con bé này, để chị mày lột truồng ra xem ai ướt này.. ah.. – Thùy Dương bật dậy, lao vào Thục Nhi.
– Ah đừng mà… Đừng chị, để em cởi, để em cởi, đừng kéo rách áo em mới mua đó..
Tiếng cười đùa của hai nàng vang qua cả phòng bên.
…
Tối hôm đó, Rujah tới sớm hơn 15 phút, chờ hai người đẹp dưới sảnh. Hôm nay anh ăn mặc rất sành điệu, quần jean, áo thun trắng cổ lọ, hai tay áo cuốn lên ngang cùi chỏ.
Rujah nghe tiếng xì xào nhỏ của đoàn khách du lịch sau lưng, anh quay lại, anh sững sờ chứng kiến hai nàng tươi cười đi về phía mình.
Thục Nhi mặc một bộ jumpsuit, quần liền áo, bó sát cơ thể của nàng, đùi thon thẳng, eo nhỏ, ngực đung đưa theo từng bước chân của nàng. Rujah chưa quan sát nàng kỹ nên giờ đây anh thật bất ngờ trước vóc dáng của nàng.
Về phần Thùy Dương, nàng luôn là tâm điểm chú ý của đám đông. Thùy Dương mặc một bộ váy von ngắn, màu nude, lớp ngoài mỏng manh của chiếc váy rủ xuống tới đầu gối, lớp trong ôm sát cơ thể của nàng, khi nhìn nàng di chuyển từ xa, cảm giác như nàng hoàn toàn khỏa thân trong lớp von mỏng.
Rujah cười toe toét, hai tay cặp hai người đẹp đi ra khỏi khách sạn trong ánh mắt ngưỡng mộ của bao nhiêu người trong sảnh.
Chiếc Mercedes mui trần của Rujah lao đi trong đêm, Thùy Dương ngồi bên anh, Thục Nhi ngồi phía sau, cả ba cười vang cả đường phố Bangkok. Họ vừa ăn xong buổi tối tại một nhà hàng Hoa, cả ba thống nhất đi uống rượu để xem không khí hộp đêm khác gì ở Sài Gòn.
Quán bar khá lịch sự theo phong cách pub Tây, có nhạc sống, có vũ nữ nhảy múa, có những chai bia ngon, rất nhiều hiệu lạ chưa từng thấy tại Việt Nam. Thùy Dương tuy thường không thích uống bia nhiều, để giữ vóc dáng, nhưng hôm nay rất vui, nàng cũng tự thưởng cho mình ba chai. Thục Nhi thì uống đua với Rujah, hai người đã khá thân thiết với nhau, uống tới mặt đỏ bừng.
Thùy Dương thấy tình hình Thục Nhi đã muốn say, nàng định nói với Rujah chở họ về. Bất chợt Thục Nhi nói nhỏ vào tai Rujah, anh tròn mắt lên, rồi lắc đầu nguầy nguậy. Thùy Dương theo dõi hai người, nàng nghĩ chẳng lẽ dụ đàn ông ngay trước mặt mình, đúng là bia rượu làm con người ta mạnh dạn hẳn.
– Nhi said she want to try Thai traditional massage. – Rujah quay qua nói với Thùy Dương.
– Really? Nice, I want it too. – Tới lượt Thùy Dương ủng hộ ý kiến của Thục Nhi.
– You not really know what the body massage means, do you?
Thùy Dương lắc đầu. Rujah kiên nhẫn giải thích với nàng, anh vừa giải thích vừa nhìn khuôn mặt đang đỏ bừng lên của nàng. Theo quan niệm của người Thái, massage cổ truyền thường do vợ chồng thực hiện cho nhau, nam matxa nữ, nữ matxa nam, matxa dùng body của người khác giới để kích thích các huyệt đạo cơ thể và tạo hưng phấn tình dục.
– Em biết mà, em biết mà, chẳng qua là nằm cho đàn ông matxa thôi, có gì ghê gớm chứ! Anh chàng này thiệt là cổ lổ sỉ mà. – Thục Nhi bất chợt níu áo Thùy Dương dùng dằn như con nít.
– She said you like an old man. – Thùy Dương bụm miệng cười, nhìn vẻ mặt khó tin của Rujah lúc này thật hài hước.
Ngăn cản hai nàng không được, Rujah bị bắt dẫn đường.
Chiếc xe rẽ vào một con đường nhỏ, hơi tối, nhưng dãy xe đậu toàn những chiếc loại sang. Hai người phục vụ chạy ra chào và dẫn ba người vào trong, Thùy Dương hơi lạ vì phong cách này, theo nàng nghĩ Rujah sẽ dẫn bọn nàng đến một nơi ít ra khá hơn nơi này. Như hiểu suy nghĩ của Thùy Dương, Rujah giải thích nơi đây khá đặc biệt, còn có gì thì anh để hai nàng tự kiến thức.
Bên trong ánh sáng mờ ảo, bởi khắp nơi nến lung linh, nhạc du dương nhẹ nhàng, mùi thơm thoang thoảng, hoàn toàn không giống như suy nghĩ của hai nàng. Nhân viên phục vụ dẫn họ đi vào trên một lối đi nhỏ, ghép lại bằng các thanh gỗ xen kẽ với sỏi trắng. Bài trí hai bên tường thật trang nhã với họa tiết xen kẽ giữa đá và gỗ. Họ được dẫn vào một căn phòng chia ra hai bên nam nữ, Rujah nói hai nàng vào thay đồ. Thùy Dương và Thục Nhi bắt đầu cảm thấy thích thú với nơi lạ lẫm này.
Bên trong phòng thay đồ, một dãy hộc tủ xếp sát vách tường, trong đó hai ngăn tủ đã mở rộng dành cho hai nàng. Một anh phục vụ, mặc quần ống rộng như alibaba, ngực để trần, tay bưng khay với hai bộ áo choàng tắm xếp ngay ngắn phía trên, anh ta đứng sẵn trước 2 hộc tủ như chờ sẵn hai nàng.
Thục Nhi đưa tay nhận hai bộ đồ, đưa qua cho Thùy Dương một bộ. Nhưng anh ta vẫn đứng nguyên chỗ cũ, hai tay vẫn bưng khay, đầu cúi xuống, không có ý định đi ra ngoài. Thục Nhi nhìn qua Thùy Dương tỏ vẻ không hiểu.
Thùy Dương chậc lưỡi, chắc là một quy định gì khác ở đây, nàng thở dài và bắt đầu mở nút chiếc váy. Thục Nhi thoáng chần chừ, nhìn qua thấy anh ta rất thành thật nhìn xuống đất, không hề liếc ngang liếc dọc, nàng cũng đành làm theo Thùy Dương. Hai nàng cởi hết quần áo, để lên khay cho anh ta, khoát áo choàng tắm lên người.
Một anh chàng khác tiến vào, dẫn hai nàng đi theo một lối nhỏ khác, vào trong một sảnh lớn với nhiều vách ngăn, làm bằng tre nứa, dệt khá thưa chỉ mang tính cách nhỡ, không thật sự che chắn tầm nhìn, giữa mỗi ngăn là bể tắm thủy lực jacuzzi, rộng rãi dành cho bốn người. Khi hai nàng tới nơi, Rujah đã tủm tỉm cười ngồi ngâm mình chờ, phía trên anh để ngực trần, mơ hồ dưới làn nước sôi ục ục hai nàng thấy được phía dưới của anh cũng không che chắn gì.
Anh chàng phục vụ sau lưng vẫn đứng đó, cũng một cách biểu hiện như người trong phòng thay đồ, bưng khay, đầu cúi xuống. Thùy Dương biết nhiệm vụ của anh ta là thu gom lại áo choàng tắm, nàng nhìn về phía Rujah bắt gặp ánh mắt như chờ mong của anh, anh thoáng đỏ mặt nhìn về hướng khác. Thùy Dương đưa tay lên vai, cởi chiếc áo choàng cho rơi xuống, nàng quay lại nhìn Rujah, mắt anh không hề che dấu nhìn vào cơ thể không mảnh vải che thân của nàng. Nàng cảm thấy tự hào vì anh thưởng thức cơ thể mình, mắt anh nhìn dõi theo từng bước chân của Thùy Dương đi xuống hồ.
Với Rujah, nàng đúng là đồ hiếm của tạo hóa, vậy mà dù anh cố gắng cũng không thể nhớ rõ đoạn ký ức mê loạn của hai người tại Việt Nam. Lúc này Thục Nhi cũng cởi bỏ chiếc áo choàng, nàng cố gắng bình tĩnh như Thùy Dương nhưng không thể, mặt nàng đỏ hồng, ngực phập phồng, cơ thể nhột nhạt khó chịu. Anh phục vụ lui ra, không quên khép lại tấm màn mỏng phủ xuống từ trần nhà.
Thùy Dương ngồi xuống bên Rujah, Thục Nhi thì kế nàng, cả ba cố tình ngâm mình xuống sâu xuống nước, nhắm mắt lại để đỡ ngượng ngùng. Ba người cứ im lặng như thế, lắng nghe hơi thở nhẹ nhàng của nhau.
Thùy Dương đột nhiên cảm nhận được một bàn tay trôi trong nước như cố tình vuốt nhẹ giữa hai chân nàng. Nàng ngạc nhiên, Rujah sao lại hấp tấp như thế chứ, nàng cũng thích anh, nhưng nàng không nghĩ anh vội vàng như vậy. Ngón tay đó như muốn len vào giữa hai chân Thùy Dương, thoáng chần chừ hai chân nàng cũng khẽ mở ra. Nhưng bàn tay lập tức rút về, biến mất tăm. Thùy Dương cảm thấy bất thường, nàng quay qua Rujah anh vẫn nhắm mắt, nhưng Thục Nhi đã chen vào giữa anh và nàng tự lúc nào, mặt cố bé đỏ hồng lên nén cười. Thùy Dương trừng mắt như đe dọa.
Tấm màn kéo khẽ, ba chàng phục vụ đi vào, họ rất chuyên nghiệp, cũng với ánh mắt nhìn xuống đất, không hề nhìn ngang liếc dọc, tiến đến đứng sau lưng ba người, tay mở chiếc khăn tắm ra. Rujah hơi đỏ mặt đứng lên trước, anh không nhìn về phía hai nàng, nhưng anh biết họ đang nhìn cơ thể mình. Thùy Dương và Thục Nhi mặt đỏ bừng, còn đỏ hơn lúc thoát y trước mặt anh, cơ thể anh thật rắn chắc, ngực nở, bụng nhỏ, bụng nổi vồng lên hai hàng múi cơ, dương vật anh dài, đen, lông xoăn tít sát làn da, nó đung đưa, dù đang ở trạng thái bình thường nhưng vẫn hùng dũng.
Thùy Dương nhéo nhẹ Thục Nhi một cái, cô nàng thất thần, nàng sực tỉnh mặt cúi xuống đỏ tới mang tai. Thùy Dương đứng lên cũng Thục Nhi, hai nàng bước lên thành hồ, định nhận khăn tắm thì bất chợt hai anh phục vụ quỳ xuống, dùng khăn lau cơ thể cho hai người.
– Ah.
Thục Nhi bị bất ngờ lùi lại, suýt hụt chân xuống hồ.
Nàng mắc cỡ đỏ mặt, đứng im cho người đàn ông lạ lau khô thân thể của mình. Thùy Dương thì đỡ hơn, nàng cố tình quay lại đối diện ánh mắt của Rujah, hai tay dang ra cho bàn tay cầm khăn tắm phía sau lau người mình. Rujah lúc này đã quấn khăn ngang bụng, nhưng nhìn ngắm hai người đẹp được phục vụ như vậy, dưới khăn của anh cũng nhô lên. Anh quay mặt chỗ khác, hít thở sâu để ổn định tinh thần.
Ba người được dẫn đi qua dãy phòng nhỏ vào một phòng xông hơi khá lớn. Rujah mở cửa bước vào trước, khói hơi nước tràn ra ngoài, mờ mịt cả tầm nhìn, Thùy Dương đi ngay sau lưng anh, nàng thấy anh tháo khăn tắm móc lên giá treo ngay lối vào, nàng cũng bắt chước làm theo, Thục Nhi cũng vậy. Dù gì đối với các nàng, Rujah cũng không tìm được gì mới trên cơ thể của mình. Hơi nước dầy đặc, Thùy Dương cảm thấy hơi ngộp thở, nhưng đây là cảm giác đặc trưng của xông hơi, nàng chỉ nhìn xuống đất đi theo bước chân của Rujah. Anh xoay người lại, ngồi xuống một băng ghế dài bằng gỗ thông, cùng chất liệu với cả căn phòng. Thùy Dương và Thục Nhi tự nhiên tiến đến ngồi hai bên anh. Cảm giác mông trần ngồi lên băng ghế ẩm ướt thật kỳ lạ, Thùy Dương cũng đi spa thường xuyên ở Việt Nam, nhưng nàng thường quấn khăn.
Khi Thùy Dương và Thục Nhi nhìn lên, hai nàng giật mình khi thấy rất nhiều ánh mắt đang nhìn mình, đa số là ánh mắt đàn ông. Trong phòng không hề ít người, đàn ông, phụ nữ, người Phương Tây, ngồi xen với Châu Á. Nhưng đa phần chỉ có đàn ông là cởi bỏ khăn tắm, còn phụ nữ chỉ có hai người phương Tây tóc vàng là hoàn toàn khỏa thân, Thùy Dương và Thục Nhi là hai người phụ nữ Châu Á duy nhất dám khỏa thân trong này. Hai nàng cúi gầm mặt xuống, chưa bao giờ mình khỏa thân trước nhiều người như vậy, cảm giác thấp thỏm bất an lan toàn thân.
Bất chợt bàn tay ấm áp của Rujah đặt lên tay Thùy Dương, nàng ngẩng gương mặt đỏ hồng xinh đẹp của mình nhìn anh, bàn tay của anh cho nàng niềm tin vào bản thân. Nàng hít thở thật sâu, mặt ngẩng lên, tâm trí nàng đã bình ổn trở lại, nàng nhìn quanh nhận ra phần lớn ánh mắt những người đàn ông đang nhìn mình chỉ có tính tò mò và tán thưởng thân thể nàng. Thùy Dương cảm thấy thoải mái hơn, nhìn qua Thục Nhi vẫn đang gồng người, nhìn cô bé như một con tôm bị luộc chín, nàng phì cười.
Ba người không ngồi trong đó lâu, Thùy Dương đứng lên trước, nàng tự tin đi ra ngoài, ngay lối ra, có một anh phục vụ chờ sẵn, lau người và quấn khăn cho cả ba người. Chất lượng phục vụ nơi này theo suy nghĩ của nàng là tuyệt đối hoàn hảo, họ làm cho nàng cảm thấy mình được chăm sóc kỹ hơn cả bản thân mình tự lo cho mình.
Ba người được đưa tới một phòng riêng có bốn giường matxa, như một tấm nệm sát lót trên sàn, ở đó đã đứng sẵn 3 người phục vụ, 2 nam và 1 nữ. Cả ba đồng loạt cúi chào khách, chắp tay theo kiểu truyền thống Thái. Thùy Dương quan sát anh chàng sẽ matxa cho mình, anh ta rất vừa người, chỉ cao ngang với nàng, tóc cắt cao, làn da ngăm đen, anh ta quấn một chiếc khăn ngang bụng, nhưng khác màu với khách. Nàng bước đến, cởi bỏ khăn tắm ra, thật nhẹ nhàng nằm sấp xuống giường.
Thùy Dương nhắm mắt lại, nàng có thể nghe tiếng thở hơi nặng của Thục Nhi, dù nàng có nằng nặc đòi đi, nhưng giờ phút này khi tỉnh rượu cũng cảm thấy hồi hộp, việc nằm khỏa thân cho một người đàn ông hoàn toàn xa lạ xoa bóp thân thể, nàng không khỏi cảm thấy mình buông thả.
Thùy Dương cảm nhận những giọt dầu trơn chảy trên lưng, rồi hai bàn tay của anh phục vụ vuốt dọc xoa đều dầu khắp lưng nàng, bàn tay anh ta thật lạ, cảm giác mềm mại như tay phụ nữ, nhưng rất nóng, nóng hơn phần lớn tay những người đàn ông mà nàng biết. Anh ta tiếp tục phủ dầu lên mông và hai chân nàng, rồi dùng tay xoa đều cả thân từ vai xuống tới bàn chân. Bàn chân nàng được hai bàn tay ấm áp, xoa bóp, day các huyệt, thật dễ chịu, nàng cảm thấy mí mắt mình nặng dần, nàng ngủ thiếp đi.
Trong giấc ngủ, Thùy Dương mơ mình nằm phơi nắng trên bãi biển, tất cả mọi người xung quanh đều giống nàng, khỏa thân phơi nắng, chơi đùa, trò chuyện. Không ai quan tâm hay soi mói thân thể người khác, cảm giác cởi mở này thật thoải mái, tự do, tự nhiên như khi vừa lọt lòng mẹ. Nàng cảm nhận ánh nắng mặt trời thật ấm áp, xoa dịu khắp thân thể mình. Chợt nàng cảm nhận có gì đó đang đè lên người mình, không nặng nhưng cảm giác thật lạ.
Thùy Dương chợt bừng tỉnh, nàng đang nằm trong phòng matxa, anh phục vụ viên đang chống hay tay lên hai bên, anh ta dùng cơ thể mình chà sát lên toàn thân nàng. Hai tay anh ta vuốt dọc hai bên hông sườn nàng, làm nàng rùng mình. Thùy Dương quay lại, anh ta không cởi hết đồ, ngang bộ phận sinh dục quấn một miếng vải như khố. Khi anh ta trượt lên người nàng, nàng có thể cảm nhận vật cương cứng dưới khố chèn qua khe mông nàng. Nàng quay qua Thục Nhi, nàng ta đang mím chặt môi, mặt mày đỏ bừng, mắt nhíu lại, như ráng chịu đựng không bật ra tiếng với những cú trường dọc thân của anh phục vụ của nàng. Bàn tay khéo léo của anh ta nhào nặn cơ vai, cổ thật nhẹ nhàng, nàng cảm thấy các cơ của mình như được nung nóng và tan ra.
Anh nắm vai nàng, giở nhẹ lên, Thùy Dương lật người lại, đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy rõ mặt anh, vì lúc nào anh cũng cúi xuống, mặt anh không biểu lộ cảm xúc gì, chỉ ánh mắt hơi ánh lên khi nhìn lướt qua thân thể nàng. Anh ta lại xoa dầu toàn thân trước của nàng. Nàng cảm thấy hơi nhột nhạt khó chịu, vì bàn tay anh ta xoa nắn khắp nơi nhưng đều dừng tại mỗi bộ vị thời gian như nhau, hoàn toàn không thiên vị nơi nào. Thùy Dương nghe tiếng thở dốc của Thục Nhi, nàng bắt đầu uốn éo thân mình, mắt nhắm chặt, miệng hé mở. Rujah là im lặng nhất ba người, anh rất trấn tĩnh, dương vật anh không cương lên dưới cơ thể đè lên của cô gái trên người mình, vì anh biết đây mới là phần mở đầu đơn thuần là matxa thư giãn chưa đến những chiêu sau cùng đặc sắc nhất.
Thùy Dương bắt đầu thích thú với kiểu matxa này, cơ thể nàng hoàn toàn thả lỏng và yên tâm với sự chuyên nghiệp của anh phục vụ. Anh ta dùng hai bàn tay xoa bóp toàn thân nàng nhưng rất chuyên chú, bàn tay bóp với nhịp độ thật đều, nàng cảm giác anh như đã chai sạn trước thân thể phụ nữ. Nàng để ý, cô gái bên Rujah dùng bộ ngực mình đề matxa phần thân trước cho anh, nhưng đối với nàng và Thục Nhi thì không, đơn thuần dùng tay, có lẽ vì với tư thế nằm ngửa, phụ nữ khó chịu được sức nặng của người khác giới. Thùy Dương đã đoán đúng, anh ta dùng tay hoàn toàn, sau khi xoa bóp làm toàn thân nàng nóng lên hừng hực, anh ta lại chia cơ thể ra nhiều phần nhỏ để làm kỹ hơn. Thùy Dương và Thục Nhi bắt đầu quen với cảm giác này, rất thoải mái và thư giãn, họ lại thả hồn bay xa.
Đang bay trên những tầng mây, Thùy Dương chợt thấy người mình nóng lên hừng hực, cảm giác bứt rức khó chịu dồn xuống hạ thể. Nàng choàng tỉnh, hai chân nàng đang được mở rộng ra, anh phục vụ dùng hai ngón cái day day vào hai huyệt bên bẹn sát hai mép âm hộ nàng, cảm giác này nàng đã biết trong những chiêu phục hồi sức khỏe của hai gã đàn ông trên thuyền của ông Sáu Minh, nhưng anh chàng này nâng nó lên một tầm cao mới. Ngón tay anh như có phép màu, Thùy Dương cảm thấy hạ thể mình nóng ran, mép âm hộ tự mở ra, ẩm ướt, nàng oằn người rên lớn. Thục Nhi cũng cắn răng ư ử như khóc cạnh. Rujah biết phần đặc sắc đã đến, nghe hai nàng rên rỉ anh cũng nóng bừng cả người, dương vật mất kiểm soát dương cao lên.
Huyệt của hai nàng bị kích thích, cảm giác lâng lâng, bức rứt trong người dâng lên, từ từ, rồi biến mất chuyển thành cảm giác sướng khoái tột độ. Thùy Dương và Thục Nhi há hốc miệng, nếu không trải qua, họ sẽ không bao giờ tin rằng matxa có thể làm cơ thể mình đạt cao trào như làm tình.
Hai nàng mất kiểm soát, rên rỉ, oằn người, tay bấu chặt lấy tấm nệm, chân kẹp lấy hông của người của gã đàn ông bên dưới. Hai người đàn ông chợt ngưng lại, hai nàng thở dốc, cảm giác hụt hẫng khó chịu, chỉ cần chút nữa, chút nữa thôi. Chợt ý thức được xung quanh, hai nàng mặt đỏ hồng xì xấu hổ, người đã ướt vã mồ hôi, nước âm hộ chảy ướt vũng xuống nệm. Thùy Dương và Thục Nhi thật sự xấu hổ vì tất cả hành động của mình có sự chứng kiến của Rujah nằm giường bên, hai nàng như cùng hẹn đưa tay lên che mắt mình.
Hai anh phục vụ vẫn giữ nguyên tư thế, quỳ giữa hai chân của Thùy Dương và Thục Nhi, buộc hai chân các nàng phải mở rộng, âm hộ phơi ra hớ hênh trước ánh mắt của hai người phục vụ, họ không có biểu hiện gì, chỉ nhìn xuống chờ đợi cho hai người thả lỏng. Sau đó, họ lấy khăn lau sơ qua hạ thể cho hai nàng, họ nhẹ nhàng lật sấp hai người lại, một tay lòn dưới bụng nâng lên cho chổng lên hết cỡ, lấy hai chiếc gối cao kê dưới bụng cho đỡ mỏi. Thùy Dương xấu hổ quay mặt vào trong, tư thế này của nàng quá khêu gợi, âm hộ và hậu môn mở rộng hướng lên trên, bất cứ gã đàn ông nào nhìn thấy cũng muốn xịt máu mũi. Nàng nghe hơi thở của anh phục vụ viên hơi nặng, phả lên mông mình, nàng chỉ biết nhắm mắt chờ đợi. Hai tay anh ta đặt bên hông nàng như để giữa cho nàng khỏi ngã ngang ra, lưỡi anh ta bắt đầu quét khắp mông nàng, nhưng chỉ xung quanh, nơi nàng muốn nó xâm nhập thì nó càng cố tình né đi.
Cảm giác gần sát bên mà không với được rất khó chịu, Thùy Dương uốn éo, mông nàng như lượn theo đường đi của cái lưỡi của anh ta, nhưng anh ta né tránh rất nhanh, chỉ sát bên, mà không chạm. Thùy Dương cảm thấy bứt rứt khó chịu muốn điên lên, nàng có cảm giác như bị trêu đùa, ấm ức. Miệng anh ta choàng lấy hậu môn nàng, nút mạnh, chiếc lưỡi đánh xung quanh thành hậu môn, rồi xoắn vào trong. Thùy Dương run lên bần bật, miệng rên như thét lên, âm hộ nàng vỡ òa, phúng xuất nước nhờn ào ạt, tràn ra chạy dọc chân. Người nàng mềm nhũn, tay xuôi xuống vô lực, mắt nhắn lại, cảm giác cơ thể nhẹ lâng lâng, cơn sướng khoái vẫn ào ạt tràn về đầu làm nàng mụ mị. Nàng nghe văng vẳng tiếng van xin của Thục Nhi, tiếng nàng rên rỉ, tiếng nàng khóc nức nở…
Khi Thùy Dương tỉnh lại, nàng vẫn giữa nguyên tư thế chổng mông lên như vậy, nàng giật mình, ngồi bật dậy, Thục Nhi kế bên tình trạng không khác nàng mấy. Trong phòng chỉ còn ba người họ, Rujah đang nằm nghiên, tay chống đầu nhìn hai nàng mỉm cười. Dương vật anh vẫn dựng ra dưới cái khăn mỏng anh khoát ngang bụng. Thùy Dương đỏ mặt, lấy tay vỗ mông đang chĩa lên của Thục Nhi, cô bé thét lên, bật dậy, nhìn nàng, rồi nhìn qua Rujah, nàng gục mặt xuống gối như muốn dấu luôn vào trong đó.
– Chị thấy anh chàng này đáng ghét quá, chị em mình làm thịt hắn đi, đến lúc van xin mới thôi. – Thùy Dương chợt táo bạo đề nghị.
Thục Nhi ngẩn đầu lên nhìn Thùy Dương, mắt nàng sáng lên. Hai chị em đạp tung mấy chiếc gối ngổn ngang, lao đến Rujah. Anh giật mình, la oai oái, ngã người ra dưới trọng lượng của hai cô gái đè lên mình. Miệng anh vừa định nói gì thì bị bịt kín bới một bên vú của Thùy Dương, anh trợn mắt lên nhìn nàng, nàng cúi xuống nhìn anh lẳng lơ.
– You miss it, don’t you ?- Nàng đang gợi lại ký ức rời rạc của mình và anh.
Rujah chợt hiểu, anh cứ ngỡ là chỉ mình anh nhớ tới giây phút đó. Anh nhắm mắt lại, lưỡi anh cuốn lấy núm vú Thùy Dương trong miệng mình, anh đang cố gắng gắn lại những mảnh nhỏ cảm xúc của anh và nàng. Thùy Dương ôm lấy đầu anh, ngón tay nàng đan vào mái tóc anh, gì chặt mặt anh vào bầu ngực mình, cảm giác này thật quen thuộc. Miệng nàng mở ra, tiếng nàng rên rỉ nhẹ qua kẽ răng.
Thục Nhi tháo chiếc khăn quấn ngang bụng Rujah, tay nàng nắm lấy dương vật anh, bàn tay nàng không vòng qua hết được nó, nóng hừng hực. Nàng hả miệng cố gắng nuốt trọn nó, nhưng miệng nàng chỉ bao được hơn phân nữa chiều dài. Thục Nhi mút dương vật Rujah say mê, khi nhìn anh khỏa thân bước lên từ hồ thủy lực, nàng đã ao ước được ngậm nó trong miệng mình, được chứng kiến nó phồng to lên trong miệng mình, được thử mùi vị nó phun trào trong miệng mình. Nàng không hiểu tại sao mình lại như vậy, trước đây chưa hề có, đối với nàng, khẩu dâm chỉ là hình thức tạo cảm hứng phụ trợ trước khi làm tình thôi. Không phải như bây giờ, nàng không muốn rời tay dương vật Rujah, dù là để nó lấp kín âm hộ của mình nàng cũng không nỡ.
Rujah rút người vào ngực Thùy Dương, hơi thở nóng của anh phả lên làn da non của nàng, làm Thùy Dương yêu thích. Nàng thích cái ôm cái đầu to lớn của anh vào ngực mình, nàng thích môi anh bậm lại, day day đầu vú của mình. Thùy Dương cảm nhận cánh tay anh đang vòng ra sau vuốt ve mông mình, ngón tay tìm xuống luồn vào âm hộ Thùy Dương, nàng ôm ghì lấy anh rên rỉ.
Rujah ngửa đầu lên nhìn khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng của Thùy Dương, nàng thật đẹp, anh nhướn miệng lên môi nàng. Miệng nàng mở ra, lưỡi nàng cuốn lấy lưỡi anh, chân mở ra cho bàn tay anh đưa ra phía trước xâm nhập vào cửa mình, bàn tay kia đưa lên vuốt ve bộ ngực nàng.
Ba người cuốn lấy nhau, tiếng rên rỉ vang lên khắp phòng, nhân viên phục vụ đứng bên ngoài rất chuyên nghiệp, không tò mò, không thắc mắc, chỉ kiên nhẫn đứng chờ. Thùy Dương quỳ xuống nệm, đưa mông ra sau, Rujah đưa dương vật từ từ xâm nhập nàng từ phía sau, Thục Nhi ôm, chà sát ngực mình lên lưng anh, bàn tay nàng vòng lên trên vuốt ve gốc dương vật và đám lông xoắn tít, nàng vẫn không nỡ xa cách nó. Thùy Dương nàng cảm giác cổ họng mình đã khô, chưa bao giờ nàng rên rỉ nhiều như vậy. Rujah nhấp từ từ, hai tay anh ôm lấy bộ mông tròn trịa của Thùy Dương, kéo nó về phía mình, cùng nhịp với dương vật anh đẩy tới, tiếng va chạm vang lên chan chát, nhưng bị át đi do âm thanh rên rỉ và thở dồn dập của ba người.
Thùy Dương không chịu nổi nữa, dựng người dậy, tay nàng vòng ra sau bấu lấy cứng lấy mông Rujah, cổ ngửa ra sau hôn anh. Rujah biết Thùy Dương sắp đến cao trào, anh đẩy dương vật nhanh và sâu hơn, hai bàn tay miết lấy vú nàng, nàng thở gấp, run rẩy, rồi rên lên một tiếng dài trước ngã vật tới trước, âm hộ Thùy Dương chảy nước ướt đẫm cả tấm nệm, thân thể nàng rã rời, ngay cả ngón tay cũng lười nhúc nhích, nàng chỉ muốn ngủ.
Thục Nhi không chờ được nữa nàng lao vào Rujah, nàng đè anh xuống, xoay người ngược lại gác chân qua, dí âm hộ mình vào miệng anh, tay nàng nắm chặt dương vật đang đung đưa trước mặt, bê bết âm dịch của Thùy Dương, đưa vào miệng nuốt sâu đến cuối cuốn họng. Rujah vừa ngậm lấy âm hộ nhẵn thín không lông của Thục Nhi, anh chợt rên lớn một tiếng, dương vật của anh như bị nuốt mất, anh vội vỗ vỗ cái mông trong của Thục Nhi trước mặt mình.
– Slow down, please, I can not hold it – Rujah nói trong hơi thở dồn, mặt dính nhòe nhoẹt âm dịch của Thục Nhi.
Nàng thoáng chần chừ, chậm lại một chút, nhưng khi cái lưỡi của anh tiếp tục ngoáy trong cửa lồn nàng, Thục Nhi quên tất cả, tiếp tục lấy hết chiều sâu cổ họng mình so với chiều dài dương vật của Rujah. Anh chỉ biết ú ớ vô lực, vì miệng đã bị âm hộ Thục Nhi đè chặt. Chân anh gồng cứng lên, dương vật giựt giựt, Thục Nhi biết anh sắp ra, nàng nuốt sâu hết mức nín thở chờ đợi, cuối cùng nó cũng run lên, phun trào như núi lửa, từng đợt, từng đợt sâu trong cuốn họng nàng, Thục Nhi nuốt trọn, thở hỗn hển vì mất hơi, nhưng nàng rất thỏa mãn, tiếp tục liếm dọc thân dương vật, vét hết những giọt rơi rớt bên ngoài.
Cả hai ngã vật ra, mệt mỏi, nhưng thỏa mãn, cơn sướng khoái vẫn cứ lâng lâng trong người.
…
Sáng hôm sau hai nàng dậy muộn, báo thức của khách sạn đã kêu hai lần, điện thoại cũng réo liên tục, nhưng Thùy Dương và Thục Nhi vẫn ôm nhau ngủ. Mãi đến lúc, anh tài xế Lịu Mát lên đến phòng gọi cửa ầm ầm, hai cô mới hốt hoảng nhảy dựng lên, sáng nay họ hẹn gặp mặt Giám đốc vùng và tham quan nhà máy.
Hai nàng cuống cuồng nào vệ sinh, chải đầu, trang điểm, mặc quần áo trong vòng 15 phút. Đối với Thùy Dương và Thục Nhi đó là kỷ lục thế giới không thể bị phá.
Lên tới trên xe hai nàng nhìn nhau mà há hốc, hai nàng vội vàng quá, lại chọn quần áo đi chơi thay vì đồ công sở để ra mắt lãnh đạo. Thùy Dương mặc chiếc váy ngắn đến giữa đùi màu kem, phía trên ngực khoét chữ U, đưa ra khe ngực thật sâu, đồ lót bên trong lại là ren màu đen, nổi rõ các viền hoa văn. Thục Nhi bên ngoài có vẻ kín đáo hơn chút, nàng mặc váy dài tới đầu gối, cổ vuông màu đen, đồ lót cũng màu đen, nhưng khổ nổi lại quên váy lót bên trong đi kèm để giảm bớt độ mỏng, nhìn nàng đứng trước nắng cứ như mặc váy ngủ gợi dục. Hai nàng tự bảo nhau không nên lo lắng nhiều, chắc họ cũng hiểu mình là đang đi du lịch, không phải làm việc.
Lìu Mát nhìn hai nàng vừa chải đầu, vừa kẻ mắt cho nhau ngay băng sau xe, anh cứ tủm tỉm cười, hai cô gái này thật buồn cười. Thùy Dương quay sang thấy anh cười, chỉ biết cười lại cho qua chuyện. Đường phố Bangkok kẹt xe kinh khủng, qua một cái đèn đỏ phải chờ trung bình 3 lần đèn. Thùy Dương nhấp nhỏm lo lắng, nàng hết nhìn đường rồi nhìn Lìu Mát, làm như anh có thể ôm lấy chiếc xe bay lên thoát xe mớ hỗn độn này vậy.
Lìu Mát nhìn nàng qua gương hiểu nàng đang lo lắng, anh chỉ nhúng vai, cũng không thể làm gì hơn. May mắn đến với hai nàng khi xe đổi hướng qua một đường khác, mật độ thưa thớt hẳn, Lịu Mát tăng hết tốc lực, hai chị em ngồi sau chỉ biết ôm lấy nhau cầu trời cho an toàn.
Khi Thùy Dương và Thục Nhi vào đến phòng ông Giám đốc vùng, đã quá hẹn 15 phút. Thùy Dương bước vào bắt tay ông, giới thiệu mình và Thục Nhi, xin lỗi về việc mình đến trễ, ông rất vui vẻ.
– Khon sao.. No problem, Bangkok’s traffic, I understand. – Vừa nói ông vừa cười híp mắt.
Thùy Dương và Thục Nhi thoáng ngạc nhiên nghe ông nói tiếng Việt Nam, tuy không chuẩn lắm, nhưng dùng rất hợp lý. Thùy Dương thở phào, lúc này nàng mới có thời gian nhìn kỹ ông Giám đốc vùng, tên Tim, mà thường sếp Linh chỉ có bay qua đây mới gặp được ông. Ông ta hơi béo, mặt có nọng cổ, râu có vài cọng, nhưng không cạo, lại thích vuốt vuốt như Quan công. Khi ông nói chuyện mắt nhìn vào người đối diện rất tập trung, nhưng khi dời ánh mắt đi lại có thói quen quét xuống người đối tượng trước khi di chuyển qua mục tiêu khác. Hay là do hai đứa mình ăn mặc hở hang, nghĩ tới đó nàng thoáng đỏ mặt.
Cuộc nói chuyện chỉ kéo dài 15 phút, đề tài chỉ quanh quẩn như tình hình kinh doanh tại Việt Nam, những chiến lược của đối thủ, thị phần đánh gía thế nào… Đối với cấp của Thùy Dương dư sức trả lời cho ông những chuyện đó, nàng còn tạo điều kiện cho Thục Nhi thể hiện đôi chút trong phạm vi công việc của nàng.
Sau đó, Ông Tim gọi cho cô thư ký của ông, đưa hai nàng đi thăm nhà máy, ông cáo lỗi vì ông bị bệnh tim nên không thể đi bộ nhiều, không thể đích thân đưa hai nàng đi. Thùy Dương hiểu đó chỉ là lời khách sáo, nàng cũng không quan tâm, với cương vị của ông mà đích thân đưa nàng đi, điều đó mới có vấn đề.
Kẻo Lạt, tên của cô thư ký của Tim, nếu đọc trại đi mộc chút là Kẹo Lạc, có thể gọi là kẹo đậu phộng, liên kết đến một món đặc sản miền Trung có nhiều đường, đậu phộng, kẹp bánh tráng; dân gian hay gọi là Cu Đơ. Đấy là kết quả suy luận và lục lọi kiến thức của Thục Nhi, trên đường đi bộ xuống nhà máy, hai đứa nén cười đến đỏ bừng mặt.
Nhà máy cách văn phòng làm việc khoảng 10km, bên đường hai dãy nhà thưa thớt dần, Kẻo Lạt tự lái xe đưa hai người hướng về vùng ngoại ô của Bangkok. Trên đường đi Kẻo Lạt giới thiệu về Bangkok, về con người Thái Lan, về nhà máy của công ty, nàng rất vui vẻ, xinh đẹp, mắt to, da trắng, thân hình cân đối. Họ vỡ lẽ ra khi nàng tự giới thiệu mình mang hai dòng máu Hoa và Thái. Người Thái cho nàng đôi mắt to, sóng mũi cao, người Hoa cho nàng làn da trắng, dáng người thanh mảnh. Kẻo Lạt nói thành thạo ba thứ tiếng: Thái, Hoa và Anh ngữ, ngoại hình đẹp, giao tiếp tốt, cô là hình mẫu chuẩn thư ký riêng mơ ước của bất cứ công ty nào.
Chiếc xe ra khỏi đường cao tốc, rẽ vào một con đường bêtông kép dài đến một dãy hàng rào trắng, dài như không thấy đích, bên trong thấp thoáng các khung nhà xưởng lợp tôn xanh, hai hàng ống thả khói trắng nhẹ nhàng. Thùy Dương và Thục Nhi cảm thấy xúc động, họ đã bán sản phẩm sản xuất ra từ nơi này, nhưng mãi đến hôm nay họ mới đến được nơi nó sinh ra.
Xe của Kẻo Lạt dễ dàng thông qua cổng kiểm tra, cô lái xe chạy hết một vòng xung quanh nhà máy cho Thùy Dương và Thục Nhi có cái nhìn tổng thể bên ngoài. Hai nàng thích thú chụp hình rất nhiều, từ những công nhân tại dàn phơi, anh lái xe nâng, các chị kiểm tra mã hàng xuất… Rất nhiều khung cảnh cho họ cảm giác quen thuộc, từ kiện hàng, bao bì sản phẩm, đồng phục nhân viên văn phòng, những thứ mà họ tiếp xúc hàng ngày tại công ty ở nhà.
Kẻo Lạt đưa hai nàng đi xuyên qua khu vực sản xuất, rất nhiều ánh mắt ngạc nhiên nhìn theo từng bước ba cô gái xinh đẹp, họ lên phòng Giám đốc Sản xuất, ông tên Trình họ Tào, người Hoa.
Đôi mắt ông ta như sáng lên khi nhìn thấy ba người đến, ông niềm nở mời vào phòng. Ông đứng lên khỏi bàn, bước nhanh đến hai tay mở ra chào đón, trước ánh mắt ngạc nhiên của Thùy Dương và Thục Nhi, Kẻo Lạt cũng mở vòng tay ra ôm ông ta, nét mặt cô hơi khó chịu khi ông xoa xoa lưng cô. Kẻo Lạt phải khẽ đẩy ông nhẹ ra, ông mới chịu buông cô ra như còn nuối tiếc cảm giác mềm mại ấm áp trước ngực mình.
Cô quay qua giới thiệu Thùy Dương và Thục Nhi, ông ta nhìn hai nàng chằm chằm không kiêng dè gì, cứ nhìn vào những đường nét nội y nổi lên trên người Thùy Dương, rồi ông phát hiện đường cong mờ ảo nhìn xuyên thấu trong váy Thục Nhi. Hai nàng bị ông ta nhìn đến nhột nhạt cả người. Kẻo Lạt phải nhắc khéo để ông mời họ ngồi xuống, mời nước.
Khi ngồi xuống đối diện ông Tào, hai nàng ngồi thật khép nép, cố gắng che đậy chân mình, tuy không dám biểu hiện ra ngoài, nhưng hai nàng rất khinh bỉ những gã đàn ông như vậy.
Ông Tào hỏi thăm qua loa chuyện Việt Nam cứ như là chuyện của công ty khác không liên quan đến gã. Thùy Dương cũng lịch sự hỏi lại chuyện nhà xưởng. Nàng thật ngạc nhiên khi nhận ra ông Tào kiến thức thật ghê gớm, ông nói huyên thuyên như chỉ chực chờ nàng hỏi. Khi ông nói chuyện máy móc, kỹ thuật, ông như một người khác, đầy đam mê công việc.
Cuộc nói chuyện kéo dài 30 phút, đó là nhờ Kẻo Lạt đã nhắc nhỡ ông vài lần. Khi mọi người đứng lên, ông Tào tiến đến dang hai tay ra miệng tươi cười như đây là thủ tục tất yếu, ánh mắt ông nhìn chăm chăm Thùy Dương. Nàng rùng mình, chần chừ, nàng nhận thấy ánh mắt kích lệ của Kẻo Lạt, đành nhấc chân bước đến, hai tay mở ra. Thùy Dương cảm nhận được ngực mình bị đè ép lên ngực ông, hơi thở phì phò bên tai, tay ông xoa lưng nàng vuốt đến sát mông mới miễn cưỡng dừng lại. Kẻo Lạt nhanh nhạy bước đến giải cứu, không để Thùy Dương bị ép ngộp trong ngực ông ta. Ông Tào buông Thùy Dương ra, nhìn mặt nàng đỏ bừng vì ngộp thở, ông thẹn thùng xin lỗi, do ông chưa cảm nhận qua cơ thể nào mềm mại như vậy, ông cảm nhận dương vật mình cứng lên, ông ngạc nhiên đến sững sờ.
(Bạn đang đọc truyện sex Thác loạn ở Thái Lan từ web truyensextv2.com )
Khi ba người ra đến xe, không đợi Thùy Dương hỏi, Kẻo Lạt đã tự giải thích. Ông Tào là con người đam mê công việc, rất giỏi chuyên môn, đã bao lần ông đứng ra giải quyết những khủng hoảng của công ty. Nhưng người ta nói, có tài thì có tật, tật của ông là phụ nữ. Ông Tào cưới vợ hai lần không ai chịu nổi ông quá 6 tháng, ông rất khỏe trong chuyện đó, nhưng điều đó không phải vấn đề lớn đối với người làm vợ, đôi khi có người còn xem đó là hạnh phúc, vấn đề là ông rất lăng nhăng, ông không kiềm lòng được trước phụ nữ đẹp, dù vợ ông cũng rất đẹp. Sau đó, nghe đồn ông bị liệt dương, thời gian đó ông như người điên. Vì ông Tào quá giỏi nên Ban Giám đốc dù nghe nhiều lần ông sàm sỡ nữ nhân viên, họ cũng làm ngơ như không thấy. Dần rồi quen, ngay cả Kẻo Lạt cũng xem như không có gì nếu ông muốn ôm cô một lúc. Họ xem như thương hại cho một con người chỉ còn nửa đàn ông.
Thùy Dương chợt nghĩ đến Thế Toàn, anh cũng sung mãn bất thường, tuy anh không lang chạ lung tung, nhưng đó là do có nàng bên cạnh, nếu nàng không bên cạnh thì… ánh mắt nàng nhìn sang Thục Nhi. Thục Nhi đang hấp dẫn bởi câu chuyện của ông Tào, nàng không để ý. Thùy Dương lo lắng là hậu quả sau đó thế nào kia, nếu sau đó anh cũng liệt… không mình không thể để chuyện đó xảy ra với anh.
Kẻo Lạt đưa hai người về khách sạn, buổi trưa nay họ được tự do để chuẩn bị chiều tối dự tiệc sinh nhật của ông Chủ tịch công ty.
Tranh thủ buổi trưa không nghỉ, Thùy Dương và Thục Nhi khoác tay nhau tung tăng dạo phố mua sắm. Gần khách sạn của họ là một dãy shopping center dài vài cây số, hàng ngàn thương hiệu thời trang nổi tiếng, nhưng các cửa hàng này vào để nhìn là chính, chứ bản thân họ cũng không muốn phung phí như vậy.
Hai nàng dự định đi tìm Food Court trong này để lấp đầy cái bụng trống từ sáng giờ chưa có gì. Đột nhiên, Thục Nhi dừng lại, nhìn chằm chằm một cửa hàng nhỏ bên trong một lối đi khá khuất, nếu không nhìn kỹ sẽ khó nhận ra.
– Nhìn ngó gì nữa chị đói lắm rồi nè.- Thùy Dương quay lại nhăn nhó.
– Chị lại đây, lại đây xem nè.- Thục Nhi vẫy tay cuốn quít về phía nàng.
Thùy Dương hậm hực quay lại, nàng thấy cái shop này khá lạ, không trưng bày gì hai bên cửa kính, phủ rèm kín mít, nếu không sáng đèn bảng hiệu chắc không ai nghỉ nó đang mở cửa. Phía trên shop không có bất cứ câu chữ gì, chỉ có 2 ký hiệu, vòng tròn mũi tên tượng trưng cho đàn ông, vòng tròn dấu cộng cho phụ nữ. Thùy Dương khó hiểu nhìn Thục Nhi.
– Theo em đoán đây là dạng Adult Shop. – Thục Nhi giải thích.
– Trời, thì sao? Toàn mấy thứ linh tinh, có gì mà xem. – Thùy Dương gắt lên.
– Em muốn xem thử thôi mà, ở Việt Nam không có đâu! Đi mà, 5 phút thôi. Nhé nhé nhé. – Thục Nhi nài nỉ như con nít vòi đồ chơi.
– Năm phút thôi đấy nhé.
Hai nàng lọ dọ bước vào, cánh cửa mở ra chạm ngang một chiếc chuông đồng, kêu leng keng. Một người đàn ông trung niên, râu quai nón đứng lên, nhìn ra, ông ta ngạc nhiên khi thấy khách mới vào là hai phụ nữ trẻ đẹp. Ông ngạc nhiên kể cũng không lạ vì khách của shop này phần lớn là đàn ông, nếu có phụ nữ chỉ là những bà sồn sồn, ngoại hình khiếm khuyết muốn tìm biện pháp nhân tạo để giải tỏa nỗi buồn chăn manh gối chiếc.
Thùy Dương và Thục Nhi vừa bước vào đập vào mắt hai nàng là cơ mang nào bộ phận sinh dục nam, nữ bằng silicon, đủ mọi kích thước hình dáng. Bên cạnh là kệ sách báo, video với hình ảnh ngoài bìa cũng đủ khiến hai nàng đỏ bừng cả mặt. Thùy Dương định kéo tay Thục Nhi đi ra ngoài, nhưng cô nàng cứ muốn đi sâu vào trong hơn, Thùy Dương đành phải đi theo. Thục Nhi dừng lại trước bức tường treo trang phục và nội y phụ nữ, toàn bộ là những thứ trợ hứng. Bây giờ Thùy Dương đã biết tại sao Thục Nhi lại muốn vào đây, cô bé này có sở thích thiêu đốt đàn ông bằng những thứ này. Nàng không nói gì, chỉ đứng đó nhìn Thục Nhi lựa chọn những mảnh nhỏ bé dây nhợ chằng chịt.
– Ah hem, can i help you, ladies? – một giọng nói trầm thấp chợt vang lên sau lưng Thùy Dương.
Hai nàng đều giật mình, quay lại, ông chủ cửa hàng tự lúc nào đã đứng đó, nét mặt cố tỏ ra vẻ thân thiện, nhưng cặp lông mày rậm và bộ râu quai nón lại nhìn khá dữ dằn. Thùy Dương lúng túng, còn Thục Nhi vụt giấu mấy thứ đồ nhỏ nàng đang ướm trên người ra sau lưng.
– Ah, we’re fine. We’re just looking around. – Thùy Dương nói lí nhí như trẻ em bị bắt lỗi.
Ông ta không nói gì, chỉ đứng đó gật gù, mỉm cười, nhìn hai nàng, rồi nhìn mấy thứ treo trên tường. Bất chợt ông bước tới, lấy một món khuất sau vài thứ khác, ông đưa vào tay Thục Nhi. Nàng giật mình đưa tay cầm lấy, trong tay vẫn đang nắm chặt ba bốn bộ hồng đỏ do nàng lựa chọn khi nảy.
– This one is best suit on you. – ông nói.
– How can you tell? – Thục Nhi tò mò.
– I’m a man. – hai tay ông chỉ chỉ vào mắt mình.
Thục Nhi gật gù như vỡ lẽ, nàng mạnh dạng hơn lấy mảnh đồ áp trên mình, đầu cúi xuống nhìn. Thùy Dương thật bó tay với cô em này, sao lại tự nhiên như vậy chứ. Bất chợt ông ta lấy thêm 1 bộ nữa đưa sang cho Thùy Dương. Nàng tròn mắt, tay xua xua từ chối, nhưng ông ta cứ tiếp tục đưa tới, bắt buộc nàng phải cầm lấy.
– You should try it on. Fitting room over there. – ông ta nói.
Thùy Dương mặt đỏ bừng lên, thứ này mà thử gì chứ, nàng chưa kịp phản ứng thì tay Thục Nhi đã nắm lấy tay nàng lôi đi về phía buồng thử đồ. Buồng thử đồ là nói cho sang, thật ra chỉ là một tấm màn kéo vòng cung, ngay kế bên quầy tính tiền. Thục Nhi chui vào trong, Thùy Dương ngồi chờ trên một chiếc ghế bành rộng đặt giữa nhà. Nàng nhìn thấy kệ tạp chí ngổn ngang bên cạnh, Thùy Dương đưa tay lấy vài tờ mở ra xem. Đập vào mắt nàng là hình ảnh phụ nữ ăn mặc đồ lót gợi dục mỏng manh, phô ra các bộ vị mẫn cảm của cơ thể, các bộ đồ đó hầu như có trên gía treo trong shop. Gần cuối cuốn sách là hình mẫu bộ đồ ren màu đen mà Thùy Dương còn cầm trên tay, nó mỏng và có đính lông quanh rìa, làm nổi bật bộ phận sinh dục nữ trong khoảng trống ở giữa. Nàng chợt tưởng tượng mình mặc bộ đồ này đứng trước ánh mắt há hốc của Thế Toàn, hạ thể nàng cứ nóng bừng lên.
– Nice, right?
Thùy Dương bất chợt nghe giọng nói ông chủ shop ngay sau lưng mình, nàng giật mình khép cuốn sách lại, má đỏ tới mang tai.
– Try it on, you’ll like it. – ông ta đưa mắt nhứ nhứ về phía bộ đồ Thùy Dương đang cầm trong tay.
– My friend’s already in there. – Thùy Dương hướng mắt về buồng thay đồ có cái rèm u u, rõ dáng cái mông Thục Nhi cúi người xuống đưa ra.
– Oh, sorry, I have another room inside. – ông ta nói ra vẻ áy náy.
Không chờ Thùy Dương đáp ứng ông đi thẳng về phía chiếc rèm ngăn ở cuối shop, tay vén lên và nhìn về phía nàng. Thùy Dương chật lưỡi, thôi kệ, thử thì thử dù có mua cũng không bao nhiêu tiền. Nàng đứng dậy đi vào trong.
Vừa buông rèm xuống, ông ta đi ngay ra ngoài, miệng ông ta cười nhẹ, một bên môi nhếch lên. Ra tới cửa, tay ông ta đưa lên cao tháo luôn cái chuông xuống rồi mở cửa ra. Thêm hai người đàn ông nữa đi vào, một người thật cao, ốm và một người lực lưỡng như vận động viên cử tạ. Ông chủ cửa hàng nói khẽ với hai người, rồi tắt đèn bảng hiệu, ra hiệu cho hai người kia tiến vào.
Thùy Dương thấy sát góc có một phòng thay đồ nhỏ, vách gỗ cao quá đầu người, phía trước phủ một tấm rèm dài chấm đất, bên trong phòng thay đồ là một chiếc gương bắt vào tường. Thùy Dương cởi hết quần áo ra, treo lên vách. Nàng thử bộ đồ mỏng vào và ngắm mình trong gương. Bộ đồ như được may riêng cho nàng, chiếc áo ôm trọn hai vú nàng bằng ren đen, vải mỏng đến mức nổi rõ hai núm vú nàng lên, quanh mép vải đính lông tơ nhân tạo làm tôn lên làn da trắng tinh của nàng, chiếc quần chỉ là miếng tam giác nhỏ, với lông tơ mềm mại xung quanh. Nàng mơ màng nghĩ đến ánh mắt thèm thuồng của Thế Toàn khi thấy nàng trong bộ quần áo này.
Thùy Dương bất chợt thấy cái công tắc bên cạnh gương, nàng nhìn lên cái đèn trên đầu, nó hơi hướng về chiếc gương bên dưới. Nàng nổi hứng tò mò đưa tay lên tắt, căn phòng chìm trong bóng tối. Thùy Dương định đưa tay bật lên, bất chợt tay nàng ngưng lại. Tấm gương của nàng khi không có ánh sáng chiếu vào, nàng có thể nhìn xuyên qua nó. Thùy Dương sững sờ trước quan cảnh trước mặt.
Là Thục Nhi nàng đang mặc bộ đồ dây đen trên người, phần áo chỉ có mấy sợi dây để nâng ngực lên, hai núm vú hoàn toàn đưa ra ngoài. Nàng đang ngẩn đầu nút lưỡi một gã đàn ông rất cao, lưỡi hai người le liếm nhau đưa cả ra ngoài miệng, tay gã đó đang vò bóp vú nàng không thương tiếc. Phía dưới nàng là một gã lực lưỡng, mặt gã úp vào mông nàng, hai tay đang cố mở khe mông nàng ra để lưỡi quét vào sâu hơn. Thùy Dương nóng bừng cả người, tại sao Thục Nhi lại buông thả như vậy với hai tên không quen biết chứ, Thục Nhi không phải tùy tiện như vậy. Lúc này, gã kia cuối xuống mút lấy hai vú Thục Nhi, nàng há hốc miệng rên xiết, từ bên trong này Thùy Dương có thể nghe loáng thoáng âm thanh của nàng. Tay Thục Nhi luồn vào quần gã phía trước, nàng quỳ xuống mút lấy dương vật thật dài trước mặt, mông nàng uốn éo phản ứng lại hai ngón tay của tên phía sau khám phá âm đạo nàng.
Thùy Dương cảm thấy cổ mình khô khốc, hơi thở nàng dồn dập, tay nàng vô thức mò xuống quần lót ướt đẫm bên dưới, miệng nàng khẽ rên rỉ. Nàng không biết phía sau nàng tại góc hở của rèm phủ có một đôi mắt theo dõi nàng từ nảy giờ. Ánh mắt đó là của ông chủ shop, ông thoáng chần chừ, rồi nhét một chai xịt nhỏ đang cầm tay vào lại trong túi quần. Ông trút bỏ quần áo sạch sẽ và từng bước đi lại vén rèm lên.
Căn phòng khá tối, nguồn sáng duy nhất là từ chiếc gương xuyên thấu, trước mặt ông ta là một thân thể trần truồng hoàn mỹ nhất mà ông đã thấy, từng đường nét, làn da không kiếm khuyết. Nàng ta đang quay vào trong, tựa mặt mình vào chiếc gương, hơi khom người, một tay kẹp chặt giữa hai chân, một tay tự xoa bóp vú mình, mắt nhắm chặt, miệng rên rỉ nhẹ.
Thùy Dương cảm thấy cơ thể mình hừng hực, thiếu thốn, nàng muốn có ai lúc này, bất cứ ai để vuốt ve, để mơn trớn cơ thể mình.
Chợt nàng cảm thấy một cơ thể ấm nóng ôm chầm lấy mình, hai bàn tay đè lên bàn tay trên ngực của nàng, nó len lỏi vào xâm chiếm lấy một bên ngực của nàng. Người Thùy Dương theo phản xạ quay lại, miệng nàng liền bị ngấu nhiến bởi một đôi môi thô dày, nó tham lam như muốn nuốt luôn đôi môi nàng, nuốt luôn cả tiếng ú ớ nàng vừa thoát ra miệng. Thùy Dương cảm nhận được bộ râu xồm xoàm cọ lên da mặt mình, nàng đã nhận ra gã chủ shop, nàng cố vùng vẫy, nhưng vòng tay gã cứng như thép. Hai cánh tay vòng xuống ôm gọn mông nàng, một bàn tay cố với sâu hơn luồn vào dây quần lót, đưa một ngón tay vào âm hộ Thùy Dương. Nàng chới với. Căn phòng tối chỉ còn lại âm thanh hơi thở dồn nén, gấp rút, tiếng xé vải, tiếng va đập vào vách gỗ.
Cơ thể Thùy Dương bị nhấc bổng lên, áp lưng vào vách gỗ, người đàn ông đó hai tay ôm mông nàng, miệng ông ta mút chặt núm vú nàng, từ cái này chuyển sang cái kia, nàng đưa hai cánh tay lên cao, bấu víu vào thành của tấm vách, đầu ngửa lên trước, mắt nhắm tịt, miệng rên rỉ. Ông ta ngồi xuống đất, ôm thân thể trần truồng của Thùy Dương đặt trên hai chân duỗi thẳng của mình. Thùy Dương có thể cảm nhận một khúc củi cứng nóng như than đang nằm dưới mông mình. Nàng ngã người ra sau bằng một cánh tay chống xuống đất, hơi cong lưng lại đưa tay vào giữa hai chân mình, tìm khúc củi đó, nhét nó vào âm hộ đầm đìa nước của mình.
Khi đầu dương vật vừa đưa vào nhẹ qua cửa mình Thùy Dương, người đàn ông dùng hai tay ôm mông nàng kéo hạ thể nàng ghì thẳng vào bụng dưới ông. Thùy Dương rên lớn, cảm giác dương vật của hắn tích tắc lấp đầy khoảng trống trong người nàng, thật khó tả. Nàng giữ nó nguyên trong âm hộ mình, ôm ghì lấy đầu người đàn ông đang liếm mút núm vú nàng. Nàng ngã người ra, hai tay chống xuống sàn nhà, dùng lưng cong lên để tạo chuyển động cho dương vật của hắn trượt ra vào âm hộ nàng. Thùy Dương vẫn nhắm chặt mắt, vì nàng không muốn nhìn khuôn mặt trước mặt sẽ làm nàng khó chịu.
Lưng nàng mỏi nhừ với động tác ưỡn người này, nàng duỗi tay đặt lưng xuống sàn nhà lạnh, âm hộ nàng vẫn ngậm phần đầu của dương vật hắn. Hắn chồm người sấp lại, mở rộng hai chân nàng ra, hai tay chống hai bên ngực nàng, dập xuống hì hục. Thùy Dương rên xiết, chân nàng quặp lấy mông gã như trợ lực cho từng cú nhấp. Hai tay nàng cào bấu hai cánh tay gã, đầy vết sờn đỏ, âm hộ nàng co bóp dữ dội, hai chân ghì chặt lấy ngang thân gã giữ hắn thật sâu trong nàng.
Ông ta cúi thấp đầu, muốn hôn lên môi Thùy Dương, nàng khẽ né mặt sang một bên. Ông cười khổ, cúi nhìn cơ thể không mảnh vải che thân tuyệt đẹp đang nằm dưới mình một lần nữa, rồi luyến tiếc ngã người sang bên cạnh, dương vật còn nữa cương của ông ta tuột ra khỏi cửa mình Thùy Dương, theo sau một dòng tinh trùng chảy ra đóng vũng trên sàn.
Rèm cửa chợt kéo lên, hai bóng đen, một cao, một vạm vỡ lao vào. Hai gã bên ngoài đã khuất phục xong Thục Nhi, vào đây muốn chia chác cô gái bên trong. Hai gã đứng sững trước thân thể trần truồng của Thùy Dương đang nằm run rẩy dưới sàn, bốn mắt như muốn lồi ra, dương vật cương lên ngay tức khắc.
Thùy Dương giật mình, nàng hét lên, ngồi bật dậy, cả người co rúm lại, nàng không cam tâm trước sự thật này.
Hai gã đó không chờ được nữa, lao vào nàng. Chợt một giọng nói trầm bên cạnh nàng vang lên, ông chủ shop vẫn nằm đó, ông ta nói bằng tiếng Thái. Hai tên kia sững người lại, thoáng chần chừ, rồi tiu nghỉu đi ra ngoài.
Thùy Dương vẫn còn run lẩy bẩy, nghĩ đến thân thể rã rời của mình tiếp tục bị hai gã kia xâu xé, nàng sợ hãi. Thùy Dương liếc nhìn gã đàn ông trần truồng nằm bên mình, hắn đang nhìn nàng, ánh mắt hắn rất dịu dàng khác hẳn diện mạo bậm trợn mà hắn vốn có. Thùy Dương không biết nói gì với gã.
Thùy Dương đứng dậy mặc quần áo vào, nàng đi ra ra ngoài.
– Thank you. – Giọng nói của ông ta vang lên khi chân nàng vừa chạm ngưỡng cửa thông ra phía trước, nàng chững người lại.
– Thank you. – Thùy Dương đáp lại.
Hai tiếng cảm ơn của hai người hoàn toàn mang hai ý nghĩa khác nhau. Thùy Dương cảm ơn vì ông đã ngăn chặn hai kẻ kia hành hạ nàng. Còn ông ta thì cảm ơn vì nàng đã cho ông ta một trải nghiệm thần tiên mà cả đời này ông ta sẽ không bao giờ quên.
…
– Tại sao em lại như vậy chứ? – Thùy Dương tra khảo.
– Em không biết mà… Lúc đó em chỉ nhớ là mình thử bộ đồ đó lên, rồi người tự nhiên nóng bừng, dưới … ướt… nhiều lắm. – Thục Nhi kể, mặt nàng còn đỏ bừng, không biết là còn hưng phấn hay do xấu hổ.
Thùy Dương thở dài nhìn cô bé mới tắm rửa sạch sẽ, người mặt đồ lót nằm sấp trên giường khách sạn. Mái tóc ướt của Thục Nhi phủ tràn qua lưng, rũ xuống hai bên, thấm ướt vào chiếc gối kê dưới ngực, làn da nàng còn nhiều vết mẫn đỏ còn lại từ cuộc truy hoang cuồng dại trong cửa hàng nhỏ đó.
– Ah, em quên mất.
Thục Nhi lồm cồm bò dậy, tay với lấy chiếc túi nilon trong đó có 5 bộ nội y sexy, 3 bộ cho cô và 2 bộ cho Thùy Dương, do ông chủ cửa hàng tặng miễn phí như một phần đền bù.
Nàng lấy ra úp lên người thích thú, thử cả hai bộ của Thùy Dương.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Thác loạn ở Thái Lan |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex cũ |
Phân loại | Truyện cũ mà hay |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 15/03/2016 08:41 (GMT+7) |