Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Thần thám » Phần 39

Thần thám


Update Phần 110

Phần 39: Bạch dạ

Kinh thánh kể lại sau khi A – đam và Ê – va ăn trái cấm, họ sinh được hai người con trai là Cain và Abel.

Cain chịu trách nhiệm trồng rau và Abel chịu trách nhiệm chăn nuôi.

Một lần khi hai anh em làm lễ tế trời cho Đức Chúa Trời, Cain chỉ lấy một ít rau tươi làm vật tế lễ, nhưng Abel lại lấy ra một con cừu ngon lành. Đức Chúa Trời ưu ái lễ vật của của Abel hơn, khiến Cain nổi cơn đố kị, cuối cùng ném đá Abel đến chết.

Tất nhiên chuyện này không thoát khỏi con mắt của Chúa Trời nên ngài gọi Cain đến trước mặt và hỏi Abel đã đi đâu.

Cain nói dối rằng anh ta không biết, sau đó Chúa trời giận dữ, ông đã giáng một lời nguyền khiến con cháu của Cain đời đợi chịu kiếp lưu đày, và không bao giờ được hiện thân trước ánh sáng mặt trời!

Một số nhà thần học cho rằng kể từ đó Cain bị đuổi ra khỏi Vườn Địa Đàng và trở thành quái vật sống dựa vào hút máu người. Hậu duệ của hắn cũng phải sống những tháng năm u tối trong lâu đài ma quái, và mỗi khi chúng xuất hiện sẽ thổi bùng một truyền thuyết ma cà rồng đáng sợ ở châu Âu.

Vương Đại Lực nói: “Ôi mẹ ơi, Tống Dương, mày đọc cả Kinh thánh rồi cơ á?”

Tôi lắc đầu: “Tao chưa. Nhưng tao đọc truyền thuyết này từ mấy cuốn sách khác”.

Hoàng Tiểu Đào chế nhạo: “Thú vị nhỉ? Nơi ở của Thượng Đế lại là nơi khởi nguyên của ma cà rồng. Thật là mỉa mai”. Bác gái nói: “Thưa cô cảnh sát, không thể nói như vậy được. Có ánh sáng thì sẽ có bóng tối. Thần và quỷ cũng giống như đồng xu hai mặt, huống chi đứa trẻ đó đã được cảm hóa dưới sự giáo dục của viện trưởng”.

“Không đâu, thằng nhóc đó vẫn tà ác như cũ, mấy ngày trước nó vừa hút máu một người phụ nữ đấy…”.

Vương Đại Lực vội nói, Hoàng Tiểu Đào trừng mắt nhìn cậu ta, bác gái kinh ngạc hỏi: “Chuyện này có thật không?”

Hoàng Tiểu Đào do dự: “Vụ án này chúng tôi vẫn đang điều tra, còn chưa xác định được kẻ sát nhân”.

Bác gái khoanh tay trước ngực và lẩm bẩm: “Xin Chúa tha tội cho nó”. Sau đó bác gái dẫn chúng tôi đến một văn phòng rồi gõ cửa, giọng một người đàn ông vọng ra từ bên trong: “Mời vào!” Bác gái mở cửa và nói: ” Viện trưởng, đây là người của Đội Cảnh sát hình sự. Họ tới đây để điều tra một số chuyện”.

Đối diện cửa phòng có một cái bàn. Một người đàn ông khoảng tầm năm mươi, sáu mươi tuổi, tóc mai đã có chút bạc. Ông ta đeo kính ngồi đó gõ phím lách cách. Có rất nhiều sách trên bàn làm việc, hầu hết là “Kinh thánh” và vài thứ linh tinh khác.

Viện trưởng đứng lên nói: “Phòng hơi lộn xộn. Cô cậu cứ tùy ý ngồi nhé, Dung ma ma, pha giùm tôi vài tách trà đãi khách”.

Vương Đại Lực không biết đang nghe cái gì, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Dung ma ma”.

Tôi dùng cùi chỏ chọc vào người cậu ta ra hiệu cho cậu ta đừng nói nhảm. Xưng hô ma ma ở đây khác với ma ma trong “Hoàn Châu Cách Cách”.

Hoàng Tiểu Đào giải thích ngắn gọn ý định của mình, viện trưởng gật đầu và nói: “Tôi thực sự có ấn tượng về đứa bé mà cô đề cập đến! Nó tên là Bạch Dạ. Thực ra, tôi là người đã đặt tên cho nó. Bạch là màu da của nó. Dạ có nghĩa là nó chỉ thích ở trong bóng tối. Cuộc sống của Bạch Dạ khá đáng thương. Người ta nói rằng mẹ của cậu ấy là một gái điếm, nhưng cậu ta còn quá nhỏ nên không thể nhớ ngoại hình và tên của mẹ mình. Cũng vì lý do nghề nghiệp, cậu ta đã bị mẹ bỏ rơi. Suốt một thời gian dài Bạch Dạ luôn lầm lì ít nói, ít giao tiếp với những đứa trẻ khác”.

“Gái điếm?”Hoàng Tiểu Đào hơi kinh ngạc.

Có vẻ như Bạch Dạ chọn gái điếm làm nạn nhân là có lý do.

“Viện trưởng, ngài có biết sau đó Bạch Dạ đã đi đâu không?” Tôi hỏi.

Viện trưởng lắc đầu: “Tôi không biết. Sau khi cậu ta bỏ trốn, tôi hoàn toàn không có tin tức gì. Tôi rất lo lắng cho nó và cũng đã từng cử người đi tìm”.

Tôi hỏi: “Vậy những đứa trẻ ở đây sau khi đủ mười tám tuổi sẽ sống như thế nào?”

Viện trưởng trả lời: “Chúng tôi sẽ dạy cho bọn chúng một số kiến thức cơ bản, tương đương với giáo dục bắt buộc chín năm, giúp chúng có thể có những nghề nghiệp để tự nuôi mình sau khi trưởng thành, tất nhiên, cũng có những đứa sau khi lớn lên lại nguyện ý ở lại để phục vụ Thiên Chúa”.

Tôi xem qua đồ đạc trong phòng làm việc của viện trưởng quả thực rất đơn sơ, tán thưởng một câu: “Ông lập cô nhi viện này, thật sự là tạo phúc cho xã hội!”

Viện trưởng cười cười: “Không dám không dám, không giấu gì cậu, tôi lúc nhỏ cũng là một đứa trẻ mồ côi. Tôi sống được tới lúc này cũng là nhờ sự ban ơn của Chúa. Tôi sẵn sàng cống hiến cả cuộc đời mình để trả ơn ngài! Nhớ lúc cô nhi viện mới thành lập thực sự khó khăn trăm bề, nhưng dần dần được cải thiện rất nhiều, cũng là nhờ sự tài trợ của chính phủ, những người ở khắp các tầng lớp xã hội giúp đỡ, ngoài ra còn có một số người trước kia xuất thân cũng là từ cô nhi viện thỉnh thoảng quay về giúp đỡ”.

Chúng tôi cảm ơn một tiếng, không chờ uống trà đã chuẩn bị đứng dậy chào tạm biệt, lúc rời đi, tôi chợt nhớ ra điều gì đó, quay lại hỏi viện trưởng: “Đúng rồi, gần đây ông có gặp Bạch Dạ không?” Cùng lúc đó, tôi phát động “Động u chi đồng” quan sát phản ứng của viện trưởng, viện trưởng hơi tái mặt, sau đó bình tĩnh trả lời: “Không!”

“Được rồi, vậy cảm ơn ông!” Tôi gật đầu.

Sau khi đi ra ngoài, Hoàng Tiểu Đào hỏi tôi: “Làm sao cậu đoán được cô nhi viện sẽ có manh mối?”

“Không phải đoán, chỉ là đánh cược mà thôi”. Tôi nói.

“Đánh cược?” Hoàng Tiểu Đào có chút bối rối.

“Ngoại hình của Bạch Dạ trông thật kỳ dị lại còn có thêm căn bệnh thích hút máu. Gia đình nào sinh ra đứa trẻ như vậy thì bố mẹ không bị dọa sợ mới lạ. Nên tôi đoán có hai khả năng xảy ra, một là bố mẹ đưa đứa bé đến các bệnh viện lớn để chữa trị, hai là “Đơn giản là nó bị bố mẹ bỏ rơi”. Tôi chậm rãi giải thích.

“Vậy cậu cho rằng, nếu ở bệnh viện không có manh mối, thì ở cô nhi viện nhất định sẽ có manh mối?” Hoàng Tiểu Đào bất chợt nghĩ thông.

“Đúng!”

Khi rời trại trẻ mồ côi, tôi liên tục nghĩ về phản ứng vừa rồi của viện trưởng, khi người ta nói dối, họ sẽ có một số hành vi mà họ khó nhận ra. Về mặt tâm lý, chúng được gọi là phản ứng vi mô, chẳng hạn như nhíu mày, thiếu tập trung, hoặc bặm môi.

Khi nãy lúc tôi hỏi viện trưởng, ông ta có một số biểu hiện bất thường, tôi không chắc là ông ta đang nói dối hay đang hoảng sợ vì sự đổi màu đột ngột của mắt tôi, vì trước giờ tôi chưa từng sử dụng trò này.

Hoàng Tiểu Đào thấy tôi đang nhìn cô nhi viện, liền hỏi: “Tống Dương, cậu có chuyện gì vậy?”

“Nào, chúng ta làm một thí nghiệm nhỏ nào”.

Nói xong, tôi đột nhiên kích hoạt “Động u chi đồng”. Hai người họ bị con ngươi của tôi dọa sợ, Vương Đại Lực hỏi: “Tống Dương, tại sao mắt mày lại đổi màu? Mày sắp biến thành quỷ à”.

“Đại Lực, tuần này mày có quay tay không?” Tôi hỏi.

Vương Đại Lực trợn tròn hai mắt kinh ngạc: “Mày hỏi làm gì thế?”

“Có hay không?” Tôi tiếp tục hỏi.

“Không! Làm sao tao có thể làm những trò hạ lưu như vậy”.

Tôi thu hồi “Động u chi đồng” và nói: “Mày nói dối”.

Vương Đại Lực đỏ mặt, quay tay không phải là vấn đề lớn, nhưng trước mặt Hoàng Tiểu Đào nói câu này thật quá xấu hổ, cậu ta khóc lóc nói: “Tống Dương, mày chơi tao à, đang yên đang lành hỏi vớ hỏi vẩn!”

“Xin lỗi, lát nữa tao mời mày ăn kem”.

Tôi giải thích. Tôi chỉ đang kiểm tra phản ứng vi mô của mọi người khi họ nói dối. Phản ứng của Vương Đại Lực là giãy nảy lên còn vị viện trưởng thì tỏ ra bình tĩnh, nhưng cả hai đều có một điểm chung là lỗ mũi giãn ra, đồng tử co lại và tai hơi đỏ. Những phản ứng này đều diễn ra tức thời. Nó chỉ thoáng qua, nhưng vẫn không thể thoát khỏi “Động u chi đồng” của tôi.

Thông qua thí nghiệm nhỏ này, tôi khá chắc chắn rằng viện trưởng đã nói dối, và gần đây ông ta chắc chắn đã gặp Bạch Dạ!

Hoàng Tiểu Đào sửng sốt: “Tôi nói rồi mà, người càng lịch sự, càng không thể tin! Tống Dương, chúng ta có cần quay lại bắt hắn tra hỏi rõ ràng không?”

“Tôi nghĩ chỉ phí công thôi. Ông ta đã nói dối có nghĩa là ông ta muốn che dấu. Hơn nữa chúng ta không có lệnh khám xét. Tôi nghĩ cô nên cử một vài cảnh sát đến đây âm thầm theo dõi ông ta, vào thời điểm này, tốt nhất là đừng bứt dây động rừng”. Tôi nghĩ rồi nói.

“Được rồi, cứ làm như thế đi!” Hoàng Tiểu Đào đột nhiên hỏi: “Nhân tiện, vừa rồi cậu nói quay tay là có ý gì?”

“Có nghĩa là…” Tôi không biết nên trả lời như thế nào. Tôi cũng khá ngạc nhiên khi Hoàng Tiểu Đào lại không biết, nhưng nghĩ lại cũng không có gì kỳ quái, các cô gái chưa từng yêu có lẽ sẽ không biết điều này.

“Một trò chơi, một trò chơi di động mới!” Vương Đại Lực vội vàng giải thích: “Bọn con trai chúng tôi đều thích chơi!”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Thần thám
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dịch, Truyện sex Ma Quỷ
Tình trạng Update Phần 110
Ngày cập nhật 20/02/2024 03:38 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Chuyện tình Audition
Chuyện tôi gặp em, tôi không cho G biết, G dạo này cũng chăm chỉ đi học anh văn, đôi khi còn hiện rõ vẻ thích thú, mẹ G mừng lắm, ngày càng quý tôi hơn, thường xuyên mời tôi qua ăn cơm cùng, tôi lúc nào cũng giả bộ khách sáo: Tự nhiên giờ bác tốn thêm cơm nuôi con. Mày ăn nhiêu dữ vậy, nhớ qua...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện teen
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2 - Dịch giả Meode
Thấy Tống Thanh Thư trầm mặc không nói, Song Nhi sắc mặt cũng không tự nhiên, mở miệng hỏi: Tống... Tống đại ca, vừa rồi ở Đông phủ có thấy hai nha hoàn Đào Hồng, Liễu Lục không? Thiếu phu nhân không cần lo lắng, tại hạ đã đem các nàng cứu ra ngoài rồi. Tống Thanh Thư đáp. Song Nhi gật...
Phân loại: Truyện sex dài tập Dâm thư Trung Quốc Đụ máy bay Đụ tập thể Truyện cổ trang Truyện NTR Truyện sex cưỡng dâm Truyện sex ngoại tình Tuyển tập Cao thủ kiếm hiệp
Yêu trẻ con – Quyển 1
Tôi cựa mình tỉnh giấc, thấy có gì cân cấn bên tay mình. Liếc nhìn qua, hoảng hốt nhìn thấy một con bé nằm gục đầu bên mép giường tôi ngủ ngon lành. Nhẹ nhàng gỡ tay mình ra khỏi đầu con bé, tôi lay nhẹ con bé dậy. Nhỏ đưa tay dụi mắt rồi ngước nhìn tôi. Thấy nhỏ, tôi sửng sốt: Đan Chi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện teen Yêu trẻ con
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba