Nhìn ánh mắt bà liếc gã trong gương, Bình hiểu rằng bà vẫn còn nguyên cơn thèm khát. Trận làm tình lúc nãy trên bàn mới chỉ được thỏa mãn một phần nhu cầu của bà. Bản thân gã cũng vậy, có thể địt bà đến sáng mai nếu có điều kiện, nhưng Bình cố gắng chế ngự cơn dục vọng.
Vừa vào nhà người ta đã địt vợ của người ta ngay trên bàn làm việc của người ta. Chuyện này quá quắt lắm rồi, còn muốn địt nhau đến phát chán hay sao?
Bình ngồi xuống bàn tiếp khách, hỏi:
– Em có hay đi gặp Tổng bí thư không?
Bà Trang liếc mắt nhìn gã:
– Anh Kỷ?
– Đúng vậy.
– Không. Anh Kỷ không chịu gặp em, chỉ đồng ý tiếp anh Khánh.
– Có cách nào để anh đi cùng chồng em được không?
– Anh muốn gặp anh Kỷ à?
Bình cười, nói nước đôi:
– Ai chẳng muốn.
– Hai ngày nữa anh Khánh sẽ đến gặp anh Kỷ. Cuộc gặp này rất quan trọng nhưng đã bị hoãn mấy lần vì sức khỏe của anh Khánh không tốt. Lần này không thể hoãn được nữa.
– Nếu chồng em không đi được thì ai sẽ đi thay?
– Con gái em.
– Ồ.
Bình nhớ về ánh mắt của Hoàng Ái Khanh, trong lòng bất giác rung động.
Gã biết rằng cô nàng thích mình. Chinh phục cô là điều rất dễ dàng. Đến mẹ cô còn phải đầu hàng thì cô chỉ là chuyện vặt.
Cô rất đẹp, rất đáng yêu, rất khả ái, tương lai có thể là một “ái khanh” thứ thiệt trong đội hình các phi tần của gã.
– Con gái em có thể gặp ông Kỷ ư?
– Nó còn non nớt, nhưng hiểu chuyện, được ông Kỷ quý mến.
– Có cách nào để chồng em không thể đi được trong hai ngày nữa không?
Bà Trang cau mày.
Bình nhìn thẳng vào mắt bà, sắc mặt cực kỳ bình tĩnh:
– Anh sẽ giải thích mọi chuyện với em. Anh không có ác ý, anh chỉ muốn được gặp ông Kỷ bởi anh có việc cần nhờ vả người này. Việc này cực kỳ quan trọng với anh. Chồng em tất không chịu cho anh đi cùng, nhưng con gái em là việc hoàn toàn khác. Trong vòng hai ngày nữa anh có thể xây dựng được mối quan hệ với cô ta. Nếu bằng một cách nào đó chồng em không thể đi đâu được thì anh sẽ có cơ hội. Em giúp anh việc này, anh sẽ thuộc về em. Tối nay anh có thể đến nơi em đang ở và dẫn em đến thiên đường hạnh phúc mà em chưa bao giờ được tận hưởng trước đây. Tin anh đi, những gì mình vừa làm trên bàn chỉ là trò trẻ con so với những gì anh sẽ làm với em đêm nay.
Bà Trang cảm nhận được nước nhờn đang chảy dọc theo đùi của mình xuống gót chân.
Cảm xúc lúc nãy thật kỳ diệu. Nếu nó kéo dài suốt đêm thì thích biết mấy.
Bà biết thằng bé này có thể chơi bà hàng tiếng đồng hồ không nghỉ, thậm chí người ta còn đồn thổi rằng nó có thể chơi vài ngày liên tục, điều mà bà rất muốn kiểm nghiệm xem có đúng không.
Cuộc đời bà sắp hết rồi, cơ thể bà đã xuống cấp rất nhiều so với năm hai mươi tuổi, bà đã đánh đổi lạc thú để lấy tiền bạc và danh vọng, nhưng bà biết rằng mình đã đến chạm ngưỡng cao nhất mà người như bà có thể vươn tới.
Nhu cầu của bà vẫn còn. Thằng bé này đã đánh thức những khao khát thầm kín trong người bà. Nó là một người tình đáng cho bà liều lĩnh. Bà muốn được nếm trải dục vọng mãnh liệt nhất của thế giới nhân sinh.
Bà muốn làm tình với thằng bé này trong hai ngày liên tiếp.
Bình đọc được hết cuộc đấu tranh nội tâm của bà. Gã một mực giữ yên lặng, không hề nói ra những lời vô duyên có thể làm cho bà trở nên bất mãn.
Cuối cùng bà Trang cung cấp cho nó một địa chỉ. Đó là địa chỉ nhà bà.
– Mười giờ tối nay nhé.
– Mười một giờ. – Bình vừa cười vừa đứng lên. – Anh còn phải tiếp con gái em nữa.
Bình chủ trương mời toàn bộ gia đình của các nhân viên Thiên Hạ, chứ không chỉ mỗi nhân viên không, bởi như thế sẽ khiến họ cảm thấy thoải mái hơn và không có cảm giác đây là buổi làm việc kéo dài.
Chi phí cho buổi tiệc như vậy sẽ đội lên vài ba lần, nhưng nó đáng giá.
Quả thật bầu không khí của buổi tiệc cực kỳ rộn ràng. Người ta hô vang tên gã chúc mừng khi gã bước vào, lại hô vang tên gã chúc mừng khi gã bước lên phòng VIP tầng hai, rồi cả buổi tối hôm đấy đều chúc tụng gã mỗi khi nâng cốc tập thể.
Lúc Hoàng Ái Khanh bước vào phòng VIP, Bình nhìn cô không chớp mắt.
Cô mỉm cười e thẹn:
– Sao Bình nhìn chăm chú vậy?
Bình đáp với vẻ nghiêm túc:
– Xin lỗi vì đã vô duyên. Tối nay Ái Khanh rực rỡ quá, Bình không tự chủ được. Đây là lỗi của Bình.
Hai người xưng hô ngang hàng. Nếu Ái Khanh không phản đối thì việc gì Bình phải tự hạ thấp mình xuống?
Hoàng Ái Khanh vuốt mái tóc, xấu hổ nói:
– Bình quen đến hàng tá mỹ nhân. Bảo Châu, Trâm Anh, Lan Chi, Hồng Hạ, gần đây còn có cả Giáng My và chị em Lê Thảo Linh, Lê Cẩm Linh cũng được mời về đóng phim, Khanh làm sao bằng được.
– Ái Khanh rất đẹp, nếu đóng phim chắc chắn cũng sẽ đạt được thành tựu như những người kia thôi. Ái Khanh có muốn làm diễn viên không? Đang có một vai diễn chưa tuyển được người. Bình thấy Ái Khanh rất hợp vai. Chuyện này Bình quyết dễ như trở bàn tay mà thôi.
Ái Khanh lắc đầu. Cô cũng thích được làm diễn viên nhưng lại không thích những phiền toái và hệ lụy đi kèm. Chứ nếu cô thích thì từ trước đến nay đã có bao nhiêu cơ hội. Nhà cô giàu có như vậy, tham gia showbiz nào phải điều gì khó khăn?
Hai người nói chuyện tâm đầu ý hợp. Bình vui tính, khiến Ái Khanh cười như nắc nẻ. Hai người chạm cốc liên tục, chẳng mấy chốc cô đã ngà ngà say.
Chủ đề cả hai người đều thích là phim ảnh. Bình kéo ghế ngồi cạnh Ái Khanh để cho cô xem ảnh hậu trường và các thước phim mang tính độc quyền. Cô cứ xuýt xoa mãi không thôi.
Chiếc ghế của cô bị đổ. Bình nhanh tay đỡ được cô. Gã kéo cô vào trong lòng mình. Bởi cơ thể của gã to lớn mà ôm trọn được toàn bộ người Ái Khanh.
Ái Khanh run người lên, nghĩ thế này thật không hay, định giãy ra, nhưng cô chưa kịp giãy thì Bình đã đặt nụ hôn lên môi cô.
Bao nhiêu sức lực phản kháng của Ái Khanh theo nụ hôn ấy đều tan biến hết cả.
Bình nhanh nhẹn cởi áo của Ái Khanh, lại lột cả áo lót, để lộ bầu ngực trắng ngần. Gã vục mặt vào mút điên cuồng.
Ái Khanh rên lên đầy sợ hãi:
– Người ta nhìn thấy mất.
Bình trấn an cô:
– Anh đã cấm nhân viên bước vào trừ khi được gọi. Sẽ không ai vào đây cả đâu.
– Vậy là anh đã chuẩn bị sẵn cả rồi.
Câu nói ấy của Ái Khanh bị chìm đi trong chuỗi những nụ hôn vào môi, vào cổ, vào ngực.
Quần của cô bị Bình lôi tuột ra. Cô kháng cự, muốn giành lại cái quần, nhưng Bình khỏe quá, sau một hồi vật lộn, chẳng những cô không lấy lại được quần mà tự nhiên thấy con chim của gã đã nằm trong người mình từ lúc nào không hay.
Thế là xong rồi, còn gì để mất nữa đâu?
Người cô theo ý nghĩ ấy trở nên bải hoải, tay chân mềm oặt, để mặc gã xoay vần.
Bình đã sai nhân viên chuẩn bị sẵn cái ghế dài, lúc ấy bế Ái Khanh lên ghế, địt cô như địt người yêu.
Hai người vừa làm tình vừa hôn nhau say đắm.
Khi Bình bảo người Ái Khanh quá đẹp, là gã nói thật, nhưng cũng tò mò không biết đằng sau làn áo kia có gì, nhỡ đâu mặt và dáng đẹp mà bụng mỡ, ngực lép, mông phẳng, eo phình ra thì sao?
Lúc Ái Khanh bị lột truồng gã mới nhận ra mình đã nghĩ sai cho nàng. Nàng quả là một mỹ nhân hiếm thấy.
Mọi bộ phận trên người nàng đều hoàn hảo. Bình cứ vục đầu vào ngực nàng liếm láp đôi vú như hai quả lê mọng nước, mãi không thoát ra được. Con chim của gã bị cái hang nhỏ huyền bí của nàng giữ chặt bên trong, mỗi cử động đều bị ma sát dữ dội, tưởng có thể xuất tinh bất kỳ lúc nào.
Gương mặt nàng vốn dĩ đã cực kỳ xinh đẹp, bây giờ thêm cả yếu tố đê mê. Hai mắt nhắm nghiền, miệng đào đo đỏ hơi hé để lộ hàm răng trắng như sứ, đều như những quân cờ, sâu trong cổ họng phát ra các tiếng rên ư ử, nghe kích thích vô cùng.
Người đẹp xuất chúng như vậy mà thằng Bảo ngu không biết hưởng, suốt ngày đam mê với mấy con cá chết, người như thế xứng đáng bị mất vợ lắm.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Tột đỉnh giàu sang |
Tác giả | Final |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ máy bay |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 16/12/2024 11:55 (GMT+7) |