Dẫu sao, bà Lam vẫn là một đại tá dày dặn kinh nghiệm, phó ban DX, không dễ chịu khuất phục như vậy.
Bà nghiêm giọng nói:
– Bình, cô biết rằng cháu ấm ức với bọn cô hai ngày hôm nay. Cô xin lỗi về điều đó. Từ nay Hương sẽ ngủ lại đây, cùng phòng với cháu, nhưng cô cấm cháu không được đụng vào người nó. Nếu cháu làm hại nó, cô sẽ đâm chết cháu và chấp nhận mọi hậu quả cho hành động của mình.
Bình nhìn thẳng vào mắt bà, nhận ra người phụ nữ này không phải đang dọa suông.
Gã có ý nghĩ kỳ lạ rằng nếu mình dám bước thêm một bước nữa để con cặc chạm vào mặt bà, bà ta sẽ giết mình mình tại chỗ.
Có lẽ bà ta không có súng, có lẽ bà ta chỉ cao một mét sáu lăm, thấp hơn Bình tới hơn hai mươi phân, nhưng bà ta đã được đào tạo cách sử dụng các loại vũ khí thông thường như dao và có thể gây tổn thương nghiêm trọng cho gã.
Gã quay đi, nằm lên giường, con chim chĩa lên trời. Trong tư thế này, mắt gã vẫn dán chặt vào mắt bà Lam.
Bà Lam thở phào nhẹ nhõm. Lúc nãy bà còn tưởng gã định hãm hiếp bà. Cùng với cảm giác thả lỏng bà nhận thức được rằng Bình quả là một con đực cực kỳ quyến rũ. Gã đẹp trai ngoài sức tưởng tượng, cả khuôn mặt lẫn hình thể đều hoàn hảo đến cực điểm, bộ phận sinh dục với những sợi lông đen, dài ở chim và hai chân kia tuy đáng tởm nhưng lại có sức gợi dục ghê gớm.
Hơi thở của bà trở nên nặng nề, vừa vì căng thẳng, vừa bị kích động.
Hoàn cảnh căng thẳng giống như một cái máy nén uốn cong phẩm giá của con người, buộc họ thay đổi và làm những điều mà trước đây họ không nghĩ mình có thể làm được.
Bà định đứng lên, nhưng Quỳnh Hương đã giữ bà lại.
Cô thì thào:
– Cô ở lại đây đi, cháu sợ.
Bình cười nhạt:
– Cái giường này đủ sức chứa ba người. Đêm nay hai em cứ ở lại đây, anh sẽ không làm gì các em đâu.
Bà Lam trừng mắt nhìn gã:
– Xưng hô láo lếu. Mất dạy.
Bình rít lên:
– Em Lam, nghe cho rõ đây, ngày anh trở về nước mà không thu được thành quả nào, nhà nước sẽ đưa anh vào thẳng nhà tù, tất cả tài sản của anh đều sẽ bị những người như em tước đoạt, tất cả các cô vợ và nhân tình của anh sẽ là đối tượng tấn công của dư luận, ai mà biết được họ có vượt qua được không hay sẽ tìm đến cái chết để chạy trốn áp lực? Hoàn cảnh của anh tệ hại như vậy mà em vẫn nghĩ rằng anh quan tâm đến cách gọi em như thế nào để làm vừa lòng em sao? Trong mắt anh, em chỉ là một con cái xinh đẹp mà anh muốn địt thôi. Em và Quỳnh Hương. Thứ duy nhất ngăn cản anh không thực sự cưỡng hiếp em ở ngay trong căn phòng này là năng lực và kinh nghiệm của các em. Anh cần các em để hoàn thành chiến dịch này. Sự thành công của chiến dịch cũng sẽ cứu mạng các em. Vậy nên, anh không quan tâm đến việc em nghĩ gì. Hãy chấp nhận cách xưng hô của anh. Bây giờ các em đi tắm rửa, đánh răng đi, anh không thích nằm cạnh những người phụ nữ hôi hám.
Bình nói một tràng. Bà Lam không cãi được câu nào, đành cùng Hương vào trong phòng tắm.
Tiếng nước chảy róc rách và những lời nói chuyện thầm thì của hai người phụ nữ kiều diễm khiến Bình cảm thấy khó chịu quá đỗi.
Gã đặt tay lên con chim của mình, vuốt ve nó, an ủi nó:
– Đừng sốt ruột, mày sẽ có được cả hai em, sớm thôi.
Mãi đến nửa tiếng sau, hai người mới bước ra khỏi phòng tắm.
Bà Lam mặc pijama, Quỳnh Hương mặc váy ngủ, mỗi người đẹp một kiểu, nhưng tựu trung đều trắng trẻo, cao ráo. Ở tuổi này mà bà Lam vẫn duy trì được cơ thể gần như hoàn hảo, ngực lớn, eo nhỏ, mông cong và đầy đặn. Quỳnh Hường thì khỏi nói, cô đang ở độ tuổi đẹp nhất của đời con gái, sắc vóc cực kỳ rực rỡ. Chiếc váy của cô dài chưa đến đầu gối làm cô cứ phải dùng tay che trước người, cứ như thể bàn tay nhỏ nhắn ấy sẽ ngăn được ánh mắt dâm đãng của Bình.
Bình vẫn dùng tay xoa con chim, mắt nhìn chòng chọc vào hai người phụ nữ.
Bà Lam tức giận nói:
– Bình, cậu có thể hành xử như một con người không?
Bình đáp:
– Nếu em gọi anh là anh, anh sẽ chui vào trong chăn và em sẽ không nhìn thấy con chim của anh nữa.
Bà Lam nghiến răng quát:
– Đừng hòng.
Bình nhún vai, gã đứng dậy, tiến đến vị trí của hai người. Quỳnh Hương hét lên một tiếng khiếp đảm và ôm chặt lấy bà Hương, gương mặt của cả hai đều chấn kinh.
Bà Lam cầm con dao gọt hoa quả lên, chĩa vào ngực Bình, quát hỏi:
– Mày muốn gì?
Bình lấy từ trong tủ lạnh ra chai nước suối, mở nắp chai, ngửa cổ uống cạn.
Sau khi uống xong, gã vẫn đứng nguyên vị trí cũ trong thời gian rất lâu làm cả hai người phụ nữ cũng phải đứng yên theo.
Tình thế đối đầu ấy đã bóp nát ý chí của bà Hương. Bà than:
– Nếu tao gọi mày là anh, mày sẽ cút về giường, đắp chăn lại và không khoe cái của nợ này ra nữa chứ?
Bình gật đầu:
– Anh hứa với em điều đó.
Bà Lam cúi đầu, nói nhỏ:
– Vậy thì… anh Bình, nhờ anh về giường đi.
Bình nhoẻn cười:
– Em là một người phụ nữ rất đẹp, rất quyến rũ, Lam ạ. Anh đã thích em ngay từ cái nhìn đầu tiên, nhưng anh không dám nhìn lâu. Anh biết em đã có chồng, có con, là một nữ đại tá và là sếp của anh trong vụ này. Anh đã nghĩ về em rất nhiều. Đêm qua anh đã mơ về em. Anh đã có vợ rồi, nhưng một ngày nào đó em sẽ là nhân tình của anh và anh sẽ làm tất cả những gì có thể để em hạnh phúc. Chúng ta sẽ làm tình với nhau ngày nọ qua ngày kia, anh biết em thèm khát điều đó và cơ thể của em đủ dẻo dai để làm điều đó.
– Câm mồm. Mày đã hứa điều gì với tao?
Bình cười ha hả. Gã trở lại giường, đắp chăn che bộ phận sinh dục, tắt đèn bàn và đi ngủ.
Quỳnh Hương không dám nằm cạnh gã, thành thử bà Lam phải nằm giữa.
Đêm đó bà sợ hãi không dám ngủ. Mãi sau thấy Bình ngủ rất say, tiếng thở đều đặn xem chừng không phải giả dối, bà mới chợp mắt được một chút.
Bà và Quỳnh Hương ngủ một mạch đến sáng. Lúc tỉnh dậy đã thấy Bình vệ sinh cá nhân xong, quần áo chỉnh tề đứng ở đầu giường nhìn hai người:
– Các em dậy ăn sáng rồi đi thôi. Hôm nay chúng ta còn nhiều việc phải làm.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Tột đỉnh giàu sang |
Tác giả | Final |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ máy bay |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 16/12/2024 11:55 (GMT+7) |