Mohammad gọi điện cho Bình, nói rằng phản hồi của quốc tế với hàng mẫu rất tốt, nhu cầu vô hạn, nên cung cấp càng nhiều càng tốt.
Bình áp chỉ tiêu xuống cho Châu Vạn Phúc, yêu cầu ngay trong năm đầu tiên phải xuất xưởng hai mươi nghìn thiết bị bay không người lái và một nghìn robot chiến đấu các thể loại. Châu Vạn Phúc cho bổ sung dây chuyền tự động hóa, lại tuyển gấp công nhân và kỹ sư lành nghề. Các nhà máy của Thiên Ý cứ thế hoạt động cả ngày lẫn đêm. Thị trường vũ khí quốc tế lại một lần nữa nổi sóng.
Một con UAV dành cho các hoạt động dân sự thì giá rất rẻ, nhưng phục vụ cho mục tiêu quân sự thì đắt vô cùng, tối thiểu cũng phải bảy trăm nghìn đô la. Những UAV chiến đấu loại xịn nhất có giá lên tới hàng mấy chục triệu đô la, cá biệt có con hơn bảy mươi triệu đô la. Bình bán UAV hàng rẻ tiền ở mức một triệu đô la, hàng cấp trung ở mức năm triệu đô la, hàng cấp cao ở mức mười triệu đô la, đều rẻ bằng một phần ba các sản phẩm có tính năng tương đương trên thị trường.
Về phần robot quân sự cũng vậy, mức giá dao động rất lớn, một trăm nghìn đô la cũng có mà một trăm triệu đô la cũng có. Bình ước tính rằng nếu bán được hết sản phẩm thì gã sẽ thu về số tiền là bốn trăm tỷ đô la. Con số này khiến gã phấn khích tới nỗi không sao khép miệng lại được.
Những sự kiện nêu trên đều là chuyện sau này. Còn vào thời điểm sau cuộc họp, Bình đến tham dự lễ khánh thành trường Bình An mới.
Trường Bình An mới trông như phi thuyền không gian, cực kỳ hiện đại, ngay cả các bức tường cũng đã thấy sự khác biệt.
Ngôi trường này trên thực tế đã biến thành một mê cung chứ không phải trường học nữa.
Lấy phòng chủ tịch làm trung tâm, từ đó có những con đường bí mật tỏa ra khắp các phòng học trong trường, những con đường này có bề ngang một mét rưỡi, vừa đủ cho một người có bờ vai rộng như Bình đi qua thoải mái. Con đường nằm giữa các bức tường, từ bên trong hành lang bí mật có thể nhìn được ra bên ngoài, nhưng từ bên ngoài không nhìn được hành lang bí mật. Đó là vì các bức tường này trông như được làm bằng đá, nhưng thực ra có những phần nhỏ giả đá và là kính một chiều.
Ở giữa các lớp Bình để một khoảng trống có kích thước bằng một căn phòng nhỏ, bên trong kê một cái giường nhỏ. Gã có thể làm tình với phụ nữ trong những căn phòng này, trong khi vẫn quan sát được toàn cảnh lớp học.
Sự bệnh hoạn của Bình được tiền bạc, công nghệ hiện đại và trí tưởng tượng hậu thuẫn mà có điều kiện phát triển vượt xa sự hình dung của người bình thường.
Phòng chủ tịch rộng sáu mươi mét vuông, có giường ngủ đủ lớn cho mười người cùng hành lạc một lúc, có phòng tắm với các trang thiết bị cực kỳ đắt tiền, có đồ ăn nước uống và thuốc bổ để hồi sức.
Trường Bình An này là trường cấp hai, học sinh học từ lớp bảy đến lớp chín.
Cần phải nói thêm rằng Bình đang xây dựng một trường cấp ba và đại học cũng theo thiết kế của trường cấp hai Bình An, nhưng rộng và đầu tư hơn nhiều, lần lượt gọi là trường cấp ba và đại học Bình An.
Trường cấp hai Bình An là trường công lập, tuyển sinh cả nam lẫn nữ, chứ trường cấp ba và đại học Bình An là dân lập, chỉ tuyển nữ sinh mà thôi. Cả hai trường này đều không bắt đóng học phí, đã thế hàng năm còn cho học sinh học bổng. Có đến mấy nghìn học bổng, cao nhất là năm trăm triệu đồng một năm, thấp nhất là năm mươi triệu đồng một năm. Học sinh, sinh viên học giỏi ra trường, hoặc thậm chí còn chưa ra trường, đã được nhận vào Thiên Group làm việc. Hậu đãi như thế nên trường còn chưa xây xong đã có mấy chục nghìn nữ sinh cả trong nước lẫn quốc tế đăng ký nhập học.
Bình ra lệnh lọc học sinh theo ba tiêu chí là sắc đẹp, chiều cao và không được có hình xăm hay mùi hôi tự nhiên. Kiến thức và năng lực học tập không quan trọng, vì mục đích của gã khi lập ra hai ngôi trường này không phải là để đào tạo mà là để tuyển phi tần.
Nữ sinh đẹp thì được nhận, xấu thì bị loại, đơn giản vậy thôi.
Bình ra lệnh làm gắt vụ hình xăm. Học sinh trong trường không được xăm mình, không được nhuộm tóc, nếu vi phạm thì dù chỉ xăm hình bé bằng con kiến hay nhuộm cái màu gần gần như màu đen thôi cũng lập tức bị đuổi học, không có ngoại lệ. Gã thích các cô gái trong trắng, sạch sẽ từ trên xuống dưới, hễ có biểu hiện đú đởn là lập tức loại bỏ để khỏi bẩn mắt.
Vậy là Bình đã chính thức bước vào con đường tuyển phi theo quy mô công nghiệp, tương tự như vua chúa ngày xưa, nhưng các phi tần của gã đẹp hơn nhiều và điều kiện hưởng lạc của gã cũng tốt hơn vua chúa thời phong kiến rất nhiều. Thật không ngoa khi nói rằng Bình đang đứng trên đỉnh của chuỗi thức ăn tình dục với con mồi là phụ nữ ở mọi lứa tuổi.
Từ trên sân khấu, Bình quan sát đám học sinh ngồi ngay ngắn bên dưới, ánh mắt như cọp rình mồi.
Trường cấp hai Bình An là dạng trường làng, học sinh phần lớn là con nhà nghèo sống ở các phường ven đô như chính gã năm xưa vậy, nên chín chín phần trăm là xấu, còi, đen, quê mùa, tựu chung là cực kỳ kém hấp dẫn. Những đứa con gái đẹp như Vân là trường hợp ngoại lệ cực kỳ hiếm gặp.
Bình đã hạ tiêu chuẩn xuống rất thấp mà nhìn đi nhìn lại cũng chỉ chấm được năm em gái, trong đó bốn em là học sinh lớp chín, một em là học sinh lớp tám.
Gã truyền đạt lại điều đó cho bà Ánh. Bà Anh bây giờ chẳng khác gì tay sai của Bình, lập tức ghi nhớ năm em này.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Tột đỉnh giàu sang |
Tác giả | Final |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ máy bay |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 16/12/2024 11:55 (GMT+7) |