Chỉ có điều cô bị đặt trong một hoàn cảnh oái oăm, cơ thể liên tục bị bàn tay và cái lưỡi ma thuật của Bình kích thích, bên dưới thì nhìn thấy mẹ đang làm mẫu cách thỏa mãn cho đàn ông, bên cạnh thì được bố ủng hộ, rút cuộc tâm lý trở nên mê loạn, sau chừng chục phút cô cũng bắt đầu thở ra hơi dâm giống mẹ cô.
Da thịt của Tôn Tĩnh Hương vốn mát rượi mà lúc đó nóng bừng lên, tim đập càng lúc càng nhanh, ngực căng cứng, lồn chảy nước thành dòng. Cô cảm nhận được sự thèm khát kỳ lạ, muốn có vật gì thật cứng, to và dài nhét vào âm đạo mình. Nghĩ đến con chim của Bình vừa sợ vừa kích thích.
Bình đỡ cô nằm xuống giường. Con chim của gã nhét vào cái lồn mỏng tang như cánh bướm của cô, mặc dù đã nhoe nhoét nước nhờn nhưng cái lỗ quá khít và con chim của gã quá lớn nên phải chật vật mãi mới nhét vào được. Tôn Tĩnh Hương khóc hoài. Trong suốt thời gian ấy Dương Vũ Đình liên tục trấn an con gái. Máu trinh từ lồn của Tôn Tĩnh Hương nhuộm đỏ chiếc ga giường màu trắng lúc đó đã đục ngầu bởi đủ loại nước nhờn từ cả mẹ lẫn con. Bình cong người lên, môi dính chặt lấy môi Tôn Tĩnh Hương, lưỡi thọc sâu vào trong mồm cô, bàn tay thì liên tục xoa bóp bầu ngực thanh tân chưa từng được ai chạm vào của cô. Dần dần cơn đau qua đi, cơn sướng kéo đến, tuy vẫn còn đau nhưng khoái cảm dần chiếm ưu thế. Tôn Tĩnh Hương bắt đầu rên rỉ những tiếng nhè nhẹ.
Bình biết rằng từ nay Tôn Tĩnh Hương đã là người của gã rồi, không còn trở ngại vướng mắc gì nữa, liền kéo Dương Vũ Đình lại gần, dùng hai tay nhấc bổng cô lên, bế cô trên vai theo hướng úp mặt gã vào lồn cô, dùng miệng mút lồn cho cô. Ở tư thế này gã đồng thời thỏa mãn được cho cả hai mẹ con. Mẹ trên con dưới cùng nhau quằn quại rên rỉ, tiếng rên của Dương Vũ Đình càng lúc càng to:
– Thích quá, thích quá đi mất.
Do kích thích quá đỗi mà Bình không kìm được. Gã xuất tinh vào trong bụng của Tôn Tĩnh Hương, kết quả là ngày hôm đó cô thụ thai, trở thành bà mẹ thứ ba mươi hai và cũng là bà mẹ trẻ nhất của Bình. Mẹ con Dương Vũ Đình, Tôn Tĩnh Hương thụ thai chỉ cách nhau một giờ đồng hồ.
Khi cơn bão tình đã qua, Bình nói với Tôn Cảnh Nghi:
– Tôn Cảnh Nghi, tôi đã hứa sẽ cho anh đi, anh có thể đi. Ngày mai tôi sẽ bố trí cho anh một chiếc máy bay mang theo tất cả tiền mặt, vàng, trang sức và các dạng tài sản có thể di chuyển khác. Anh sẽ sang Canada theo đúng nguyện vọng của mình. Nhưng Dương Vũ Đình và Tôn Tĩnh Hương là người của tôi, họ sẽ ở lại đây.
Ngày hôm sau, Tôn Cảnh Nghi bay sang Canada, mang theo khối tài sản trị giá năm trăm triệu đô la, từ đó kết thúc sự nghiệp chính trị tại Trung Quốc.
Trong căn biệt thự sang trọng, sau khi đã vui vầy đến mệt nhoài với mẹ con Dương Vũ Đình, Tôn Tĩnh Hương, lúc ra đi đái thì Bình nhìn thấy gương mặt đầy nỗi buồn của Kim Tuyết Hoa.
Bình hỏi tại sao cô lại có biểu hiện như vậy, Kim Tuyết Hoa thở dài đáp:
– Em là vợ anh mà anh không hề đoái hoài đến em.
– Anh vẫn quan tâm em mà.
– Dạo này anh có ngủ với em đâu, mà anh cũng không thèm thụ thai cho em nữa. Có phải vì anh chê em xấu xí?
Bình cười xòa:
– Tưởng chuyện gì, lại đây anh thương.
Gã đè cô ra, xuất tinh bên trong người cô. Kim Tuyết Hoa mang thai đứa con của gã, trở thành người mẹ thứ ba mươi ba.
Chiến dịch quân sự của Toàn giáo ở Trung Quốc kết thúc với thắng lợi vang dội và toàn diện. Bình tuyên bộ sáp nhập các vùng đất chiếm được vào lãnh thổ Liên bang mà báo chí phương Tây gọi là Liên bang Toàn giáo. Liên bang bao gồm toàn bộ phần miền Nam, miền Trung và duyên hải miền Đông của Trung Quốc kéo dài đến tận Thượng Hải, sau đó lại chiếm thêm được Hong Kong và đảo Hải Nam, kết hợp với bốn nước Đông Nam Á là Lào, Campuchia, Myanmar và Thái Lan, tạo thành một quốc gia có diện tích năm triệu cây số vuông, đứng thứ sáu trên thế giới.
Bình tạm lấy thành phố Quảng Châu ở tỉnh Quảng Đông làm thủ đô cho Liên bang. Ở đây gã xây dựng trụ sở Thiên Cung thứ hai rộng gấp năm lần Thiên Cung cũ với diện tích lên đến một nghìn héc ta.
Bảy nghìn cô gái Trung Quốc mà gã cướp được đều nhốt cả trong Thiên Cung mới.
Số lượng mỹ nhân lên đến bảy nghìn người, làm tình thế nào cho hết được? Nhưng sức vóc của Bình không phải người thường có thể so sánh được, một ngày gã làm tình với một trăm em, trong vòng hơn hai tháng là đi được hết lượt đầu tiên.
Trong số bảy nghìn người này dĩ nhiên có đủ hết những người gã từng thầm ước ao. Có Ngô Giai Ý, đại Hoa Đán số một của điện ảnh Hoa ngữ, Từ Hân Nghiên, Phát thanh viên Đài Truyền hình trung ương Trung Quốc CCTV, Hà Hân Nghiên, nữ danh ca trăm năm có một và Tống Ngọc Trân, người mà Bình đã thề rằng sẽ chiếm được cô làm của riêng.
Bình lấy được quyển danh sách mỹ nhân của Tôn Cảnh Nghi, cho cả một trăm cô gái có tên trong danh sách vào một căn phòng.
Gã đi dọc căn phòng đó. Kim Tuyết Hoa đọc đến tên ai thì gã làm tình với người ấy. Không ai dám chống cự lại gã. Cho dù trước đây họ là mỹ nhân được cả xã hội tôn sùng thì bây giờ cũng chỉ là con kiến, con kiến không có khái niệm về lòng tự trọng hay nhục nhã, muốn sống thì phải biết nghe lời.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Tột đỉnh giàu sang |
Tác giả | Final |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ máy bay |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 16/12/2024 11:55 (GMT+7) |