Tôi nghĩ một hồi mà muốn thiếu máu chạy lên não, lảo đảo về phòng nằm vật xuống giường. Du đãng khọm già đang ngồi bó gối, mắt lom lom ngó vô tivi, thấy tôi về mặt có vẻ vui mừng:
– Long nè, lát đi với tao lên giáo vụ uống trà đi!
– Em không đi.
Tôi nằm úp mặt xuống gối làm bộ kiệt sức. Du đãng trúng bẫy liền, tò mò hỏi:
– Mày bị sao vậy? Bệnh hả? Tao dắt vô y tế cho mấy con nhỏ tiêm mông nha?
– Em không bệnh!
Du đãng già gãi gãi cằm:
– Thế mày làm cái bộ dạng hấp hối như vầy là sao?
Tôi bật thẳng dậy nhanh như điện, mắt sáng ngời:
– Em muốn vô phòng con nhỏ Mỹ Anh.
Du đãng già nhanh như chớp xoay lưng lại, vớ cái điều khiển chuyển kênh loạn xị, miệng càm ràm:
– Chương trình truyền hình gì đâu chán như cứt vậy!
… Bạn đang đọc truyện Trại cai nghiện tại nguồn: http://truyensextv2.com/trai-cai-nghien-full/
Rốt cuộc, nguyên bộ Ỷ Thiên Đồ Long Ký sẽ được gửi mua ngay tối nay, còn lão quỷ già làm cái bộ mặt hết sức ủy khuất, kêu:
– Sống vì em út quá cũng khổ thiệt! Biết là mất số mà vẫn phải làm, hừ hừ…
Thiệt tình, du đãng bự ai đi làm ba cái vụ tầm bậy này. Nói gì thì nói, lão cũng hy sinh kha khá bởi tôi – í lộn bởi bộ Ỷ Thiên Đồ Long chứ bộ. Có điều, lão không khi nào chịu thiệt thòi một mình hết trơn hết trọi. Thấy cái tướng lão bé loắt choắt kẹp cổ 2 cha du đãng khốn khổ Nam tàu và Hiếu mốc đi nghênh ngang giữa trại, đám bảo vệ thiếu nước cầu trời để lão tha cho đừng có tới quậy. Nam tàu cỡ 1m8, nặng chừng 85 ký, nhìn như con bò điên. Hiếu mốc nhỏ con hơn xíu, nhưng cũng cỡ gấp đôi lão Ngọc. 2 lão đó đi dàn cảnh thì khỏi chê, nguyên tiểu đội đột nhập vô phòng nữ cũng lọt, nói gì mỗi mình tôi!
… Bạn đang đọc truyện Trại cai nghiện tại nguồn: http://truyensextv2.com/trai-cai-nghien-full/
Lão Ngọc giỡn ra giỡn, làm ra làm à nha. Làm khó dễ tôi chán chê một hồi, tới khi đồng ý, lão lại làm mặt lạnh te, tính toán. Phải nói cái đầu lão hay thiệt, bén như dao. Chớp mắt lão đã nghĩ ra một cái thứ kế hoạch gần như hoàn hảo. Lựa thời điểm buổi sáng thứ 2, tụi bảo vệ có giao ban đầu tuần sẽ có nhiều thời gian hơn một chút. Dàn cảnh cho tôi đi vô, lão sẽ dắt theo Hiếu mốc và Nam tàu, tất nhiên kêu dắt đi chơi chớ không nói thật là canh xe cho thằng nhóc ác vô với ghệ – 2 lão du đãng kia mà biết chắc xỉu luôn quá. Tới khi xong chuyện, lão sẽ điều động nguyên đám lính của Nam tàu ra… đá banh buổi sáng, nhân lúc lộn xộn tôi có thể chui ra ngoài êm thấm.
Lão lên kế hoạch đàng hoàng tới từng phút, đúng giờ mà tôi chưa ra thì ráng chịu. Nhẩm đi nhẩm lại, thời gian tôi ở cạnh con nhỏ chỉ được quãng 20 phút! Hơi ít chút, nhưng nếu thành công nó cũng là kỷ lục về thời gian tại trại này luôn! Đám kia giỏi lắm 10 phút là hộc tốc chạy ra, sức mấy mà trụ lại lâu. Cũng hên cái vụ này lâu lâu mới tổ chức một lần, chớ nếu làm thường xuyên dễ bị mắc chứng yếu sinh lý lắm à nha!
Nguyên đêm chủ nhật tôi ngủ không có nổi. Cứ nhắm mắt lại nghĩ về ba cái chuyện sắp tới, tim đập thình thịch, vừa thấy chút hưng phấn lại có cả một chút sợ hãi, cảm giác thiệt tình khó tả hết sức. Ngó qua bên giường, lão du đãng ngáy o o nằm còng queo, bộ dạng như thể sáng mai chỉ đi uống cà phê vậy. Nể lão thiệt tình nể, tâm lý vững vàng phát ớn.
Sáng sớm, tôi còn đang ngủ lăn ngủ lóc đã nghe lão kéo chăn cái roẹt, la:
– Dậy đi công chuyện đi cậu hai! Tao đếm tới 3 không dậy lát tao đi đánh bài luôn!
Khỏi đếm đi lão già. Tôi nhảy phắt xuống giường như vận động viên điền kinh, vớ ca xà bông chạy một mạch vô nhà tắm, hét vọng lại:
– Em không ăn sáng đâu, anh ăn trước đi!
Lão già cũng la chói lói đằng sau:
– Không ăn sáng lát xỉu tại chỗ ráng chịu nghe mày!
Xỉu cái đầu lão ấy. Tôi phải tranh thủ tút tát lại nhan sắc chút trước khi vô gặp nhỏ chứ! Tôi xối nước ào ào mà nghe trong người nóng như cục than, chẳng mát hơn chút xíu nào hết trơn hết trọi. Bận bộ đồ trại có xức dầu thơm lên chạy xuống nhà, đã thấy lão già ngồi chồm hổm ghế đá hút thuốc phì phèo, càm ràm:
– Bữa nay có mình tao với nhỏ Thư ăn sáng, 2 đứa tụi bay giống hệt nhau ha. Bộ rủ nhau bỏ bo hả?
Nam tàu và Hiếu mốc ngồi sừng sững 2 bên lão như vệ sĩ. Hên là 2 lão này nghe không hiểu gì hết trơn. Con nhỏ hóa ra cũng bị tâm lý y chang tôi – giờ chắc còn đang tắm rửa make up đủ thứ, sức mấy mà nuốt nổi đồ ăn sáng. Tôi nghe mặt nóng nóng, lảng qua chuyện khác:
– Con nhỏ Thư đâu rồi anh?
Lão gãi gãi cằm, mắt nhìn tôi đầy ẩn ý:
– Nó vô phòng với con nhỏ Mỹ Anh rồi!
Ngó cái ánh mắt nham hiểm của lão, tôi như vỡ ngay ra mọi chuyện. Thiệt tình bậy à nha! Đừng nói với tôi con nhỏ Mỹ Anh tính xác định chủ quyền cú chót bằng cách… kêu con nhỏ Thư canh bảo vệ nha. Sex với ghệ trước một con nhỏ khác, cái sung sướng kiểu này tôi chưa chuẩn bị sẵn sàng để đón nhận nha! Lão già coi bộ cũng chẳng chú ý gì tới thân hình đang kích động dữ dội của tôi, khoác vai cặp du đãng kia, kêu:
– Đi dạo vòng vòng cho tiêu cơm tụi bay!
Ngó cái dáng loắt choắt của lão bá cổ 2 con trâu mộng của trại đi dần ra phía bảo vệ, trống ngực tôi đập quá xá. Tôi run run bước theo, cái mặt tái mét tới mức đám y tế mà ngó thấy, dám lôi tôi vô ngay truyền nước lắm. Không nghĩ cái vụ này lại làm mình run tới cỡ này luôn – cũng không phải tôi sợ kỷ luật đâu nha, cái phòng đó sức mấy làm tôi sợ. Cái tôi sợ – chính là phải giáp mặt với nguyên đôi 2 con nhỏ ở trỏng.
Đám beo nữ coi bộ cũng đã sẵn sàng trợ giúp cho con nhỏ, tản ra ngồi quanh ghế đá nói chuyện tầm xàm. Lão du đãng cùng 2 du côn nghênh ngang bước tới trước mặt con nhỏ bảo vệ nữ, coi cái dáng điệu như thể muốn… hiếp dâm tập thể con nhỏ vậy. Tôi ráng lấy hết sức bình tĩnh, nhìn chăm chú vô cái tay lão. Khi nào lão vẫy tay một cái về phía phòng con nhỏ là phải thật lẹ chui vô – trước khi đi lão đã dặn vậy.
Thấy con nhỏ bảo vệ nữ bộ dạng luýnh quýnh, thiếu điều muốn kêu 113, tôi cũng thấy yên tâm hơn. Bị ba cái gương mặt cô hồn dòm lom lom vô mặt, con nhỏ chưa xỉu là may, nói gì tới chuyện ngó nghiêng xung quanh. Chỉ thấy lão già chăm chú nhìn vô mặt con nhỏ bảo vệ nữ một hồi rồi la lớn:
– Trời ơi trời sao lạ vậy trời!
Cái tay lão vẫy một cái nhanh như điện. Tim tôi cũng muốn đứng lại luôn. Cái chân muốn quíu lại nhưng rốt cuộc cũng lao được tới cánh cửa phòng con nhỏ. Bên trong đã có người chờ sẵn, nhác thấy bóng tôi là cánh cửa mở toang. Tai tôi ù lên, lách thật lẹ vô, chỉ nghe loáng thoáng cái giọng du côn của lão già dịch:
– Sao trên mặt con nhỏ này lại có… mũi vậy trời!
Cánh cửa khép lại thiệt nhanh, ngay khi câu nói của lão già vừa dứt. Tôi đứng chết trân khi ngó thấy người vừa mở cửa lại chính là con nhỏ Anh Thư. Mặt con nhỏ lúc này cũng đang đỏ bừng bừng, cái nét lạnh lùng hồi nào tới giờ cũng biết mất tiêu. Giọng nhỏ lí nhí trong cuống họng:
– Anh vô đi, Mỹ Anh ở trên giường đó!
Tôi trước giờ đọc kiếm hiệp nhiều, khoái thì có khoái nhưng không khi nào tin hết trơn hết trọi. Cái gì mà Hàng Long Thập Bát Chưởng, cái gì mà Cáp Mô Công, cái gì mà Càn Khôn Đại Na Di, xạo một cây. Nhưng riêng trong khoảnh khắc đó, tôi tin trên đời có… Nhất Dương Chỉ thiệt. Lời nói lí nhí của con nhỏ Thư khiến người tôi cứng đơ như khúc gỗ, mồm miệng cũng á khẩu không nói được tiếng nào luôn, triệu chứng này chính là kiểu bị trúng Nhất Dương Chỉ của Đoàn Thị Đại Lý chứ không có trật đi đâu được. Đang tính coi con nhỏ Anh Thư này mang họ gì, phải Đoàn Anh Thư con cháu Đoàn Nam Đế không thì nghe con nhỏ khẽ cười một tiếng nhỏ xíu, tay đẩy nhẹ vô vai tôi:
– Lẹ đi anh, em coi bảo vệ cho!
Tôi như được giải huyệt sau cái đẩy nhẹ của nhỏ. Có điều khí huyết trong người nôn nao một chặp, xém chút nữa thổ ra một bụm máu lớn. Tôi hít mạnh một hơi dài, ngó qua cái chốn động phòng của mình và nhỏ, nhân tiện kiếm giường của nhỏ luôn. Phòng tụi nữ sạch sẽ và ngăn nắp hơn của đám học viên nam rất nhiều, phòng con nhỏ lại còn thuộc dạng vip trong đám nữ nên ngó qua hao hao giống như khách sạn 3 sao vậy.
Giường nằm thành 2 dãy phủ ga trắng muốt, chính giữa phòng là cái màn hình bự tổ chảng, 2 cây loa hiệu Pioneer dựa hai bên. Vách phòng dán đầy tranh ảnh, poster, la liệt gương và đồng hồ. Nhưng ngó làm gì ba cái thứ tầm bậy đó, bởi ở góc phòng, con nhỏ của tôi đang đắp một cái mền mỏng, run run như thể sốt cao. Cổ họng tôi khô cháy lại, bước từ từ tới gần giường nhỏ.
Tiếng bước chân của tôi càng làm con nhỏ thêm run lẩy bẩy. Tôi ngồi xuống giường, nhỏ vẫn chúi mặt sâu vô gối, cái vai rung rung bộ dạng như sợ hãi. Mất 3 phút rồi nè bà nội! Tôi tính hét vô lỗ tai nhỏ vậy nhưng không nỡ! Cách tôi cỡ 3m, con nhỏ Anh Thư đang ngồi xoay lưng lại, làm bộ ngó lom lom ra ngoài cửa. Cũng dễ xử hơn à nha.
Tôi kéo mạnh cái mền con nhỏ đang đắp ra, tính nói với nhỏ chỉ có 20 phút thôi nhưng… mở miệng ra được nhưng khép lại không có được. Nhỏ cởi sẵn quần áo từ khi nào, nằm trần truồng trên tấm ga giường trắng muốt. Chiêu này dễ mấy con nhỏ beo trường dạy nhỏ, sức mấy nhỏ nghĩ ra nổi. Thấy nhỏ từ từ xoay gương mặt lại, nét sợ hãi pha lẫn với vẻ hưng phấn tạo nên một cái vẻ quyến rũ mà trước giờ chưa khi nào tôi thấy cả. Nhỏ ôm chầm lấy tôi, nói qua hơi thở gấp gáp:
– Em sợ quá đi mất Long ơi!
Cái tay nhỏ chỉ dừng ở eo tôi một chút rồi nhanh chóng chạy tuột xuống cái quần trại tôi đang mặc. Nhỏ lột cái roẹt, cái động tác vừa lóng ngóng vừa sợ sệt, nhìn mắc cười hết sức. Mặt tôi cũng sượng trân, ngó ra phía cái lưng con nhỏ Anh Thư. Mặc áo cởi truồng như vầy, nhỏ đó nhìn thấy chắc tôi trốn trại luôn quá. Quyết định phá vỡ hình tượng người đàn ông mặc áo cởi truồng nhìn y như con nít, tôi lột áo cái roẹt, đứng trần truồng giữa phòng nhỏ, thân hình đẹp như bức tượng thần vệ nữ (ủa lộn, bà này là gái). Con nhỏ cũng đưa mắt qua phía nhỏ Thư một cái, hạ giọng:
– Bả coi dùm mình thôi mà anh!
Hãy biết quý trọng thời gian hơn, được không em? Tôi tính nói với nhỏ như vậy nhưng không nói nổi. Nhỏ quỳ luôn xuống, ngậm lấy con cu của tôi vội vàng như thể chỉ 2 giây nữa, con cu sẽ hoàn toàn biến mất. Cái cảm giác tàu tốc hành này tưởng là không khoái, nhưng coi bộ cũng kích thích dữ dội nha. Tôi đứng đờ người, nhìn con nhỏ trần truồng trắng phau quỳ dưới chân mình, cái miệng cần cổ cao ráo đưa tới đưa lui. Tôi cong người ra, ưỡn con cu ra phía trước, cái đầu ngửa ra sau, miệng nén một tiếng rên rỉ sắp phát ra. Trong cái khoảnh khắc điên loạn vì sung sướng ấy, sao con mắt tôi cứ dán vô lưng con nhỏ Anh Thư?
5 phút rồi đó. Tôi tự nhủ vậy, rồi quả quyết rút con cu ra khỏi miệng nhỏ. Khóe miệng xinh xắn của nhỏ còn vướng ít nước nhờn, đôi mắt đờ đẫn chăm chú nhìn tôi. Tôi dựng nhỏ đứng dậy, kêu nhỏ đặt một chân lên giường. Nhỏ ngượng nghịu làm theo. Cái háng mở rộng, cái tay lóng ngóng che che vô ngực khiến người tôi bốc hỏa quá xá. Tôi quỳ xuống, chúi mặt vô háng nhỏ. Cái chân đang để trên giường của nhỏ cong lại, miệng mím chặt coi bộ đang kiềm chế tới điên người. Chỉ thấy cái tay con nhỏ nắm vô đầu tôi đau nhói, cái bướm trắng phau ưỡn ra nhấp nhấp vô miệng tôi. Thứ nước nhờn nhờn, mặn mặn chảy xuống ướt đẫm môi.
Cái lưỡi tôi đưa mạnh hơn, con nhỏ coi chừng chịu hết nổi, hé miệng rên khẽ một tiếng nho nhỏ. Tôi bất giác đưa mắt đánh qua phía con nhỏ Thư, chỉ thấy cái thân hình thon thả của nhỏ Thư cũng khẽ run nhè nhẹ. Tôi hơi mắc cỡ, nhưng đồng thời cũng cảm thấy một thứ kích thích mãnh liệt cứ dâng trào ở trong lòng. Tôi nút mạnh hơn, tham lam hơn vô cái bướm con nhỏ. Con nhỏ oằn mình từng theo từng nhịp lưỡi tôi đưa đẩy, cái miệng không còn kiềm chế nổi nữa, rên ư ư lên từng đợt đầy ma mị.
Tôi còn muốn làm nữa, nhưng nhỏ đã đẩy đầu tôi ra, nhìn tôi âu yếm. Tôi hiểu nhỏ cũng như tôi, biết quãng thời gian dành cho 2 đứa chẳng được nhiều nhặn gì cho lắm. Thấy nhỏ kéo tôi đứng dậy, cái lưỡi nhỏ xíu liếm láp lên môi tôi như muốn lau sạch thứ nước nhờn vương đầy trên mặt. Rồi rất nhanh, nhỏ quay người lại, leo lên giường. Cái mông trắng phau chổng lên, đưa ra phía tôi, dạng lớn. Con bướm của nhỏ như sưng lên, phập phồng theo từng nhịp thở. Tôi đứng ở dưới đất, phòng có máy lạnh mà sao nghe như thể đang đứng trên sa mạc. Nóng – khát – và muốn cháy. Thằng nhỏ của tôi căng đét, ngỏng cao hết cỡ và muốn nổ tung luôn khi nghe con nhỏ hổn hển qua hơi thở:
– Anh cho vào đi anh!
Tôi đứng dưới đất, tay nắm mông con nhỏ khẽ banh ra. Cái bướm con nhỏ ở tư thế này nhìn bự và hấp dẫn hơn nhiều. Lách khẽ đầu con cu vào, thấy con nhỏ rùng mình khe khẽ, cái mông cũng đẩy nhẹ về phía tôi như muốn nuốt chửng thằng nhỏ. Cái giọng chết người của con nhỏ lại vang lên:
– Đụ em đi anh…
Máu trong người tôi chảy rần rật. Tôi ôm lấy eo con nhỏ, thân dưới đẩy mạnh. Nghe ọt một tiếng nhỏ, thằng nhóc chui tọt vô trong. Con nhỏ rên lên thêm một tiếng, cái đầu chúi nhủi xuống gối, bàn tay quơ quơ tìm lấy tay tôi nắm chặt. Tôi nhấp như chưa khi nào được nhấp, từng cái từng cái một xuyên vô trong cái lỗ khít rịt, ướt sũng của nhỏ.
Trong phòng lặng như tờ, nghe rõ cả tiếng ọp ẹp khi thằng nhỏ ra vô trong bướm. Tôi bất giác lại xoay qua con nhỏ Thư. Cái thứ âm thanh này bảo đảm cũng sẽ vọng vô tai nó. Con nhỏ vẫn ngồi im, nhưng cái dáng ngồi của nó cho tôi một thứ cảm giác khó tả vô cùng. Thằng nhỏ vẫn miệt mài chui ra chui vào trong bướm nhỏ, kéo theo từng cơn rên rỉ phát ra từ dưới cái gối con nhỏ đang úp mặt vào.
Tôi nhắm nghiền mắt! Đụ trong cảnh hồi hộp, sợ hãi và lo lắng như vậy thiệt tình có thể giết chết người ta. Chưa đầy 5 phút, tôi đã nghe phía dưới bụng có cảm giác lạ truyền về. Bướm con nhỏ cũng đang co bóp từng đợt, tiếng rên rỉ kéo dài thêm nghe hổn hển từng đợt một. Tôi ôm chặt lấy nhỏ hơn, ngửa đầu ra sau, con cu thọc vô lần chót mạnh như tên lửa.
Nghe một thứ cảm giác tê dại truyền từ dưới bụng lên tới tận đỉnh đầu, tôi há hốc miệng rên một tiếng dài sung sướng. Tay tôi vò mông nhỏ mạnh hơn, con cu giật giật từng đợt, xả ào ào vô bướm nhỏ. Trong cái khoảnh khắc chết sững đó, tôi thoáng thấy gương mặt con nhỏ Thư hiện ra ở tấm gương treo phía cuối giường. Gương mặt đỏ au, ánh mắt thèm muốn và đờ đẫn đang nhìn chằm chặp vào thân hình trần truồng của 2 đứa tôi khiến tôi như lên thêm một cơn cực khoái lần hai.
Đám tinh trùng xả mạnh hơn, con cu nấc lên từng đợt nghẹn ngào sau chót. Tôi buông nhỏ ra, nằm vật trên sàn, mắt nhắm nghiền, mặc cho con cu ướt nhẹp vẫn còn ri rỉ nước. Trong đầu tôi loáng thoáng hai hình ảnh đan xen lẫn lộn vào nhau: Cái mông trắng phau tới chết người của nhỏ Mỹ Anh và gương mặt đờ đẫn của nhỏ Anh Thư!
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: http://truyensextv2.com/
Đám beo trong trại có một câu rất hay: Lúc mới vô thì cai kim nhỏ, cai xong kim nhỏ sẽ cai tới kim lớn (Kim nhỏ – chỉ cái xi lanh chuyên dùng để chích heroin, kim lớn là gì thì mỗi người chúng ta tự hiểu). Con nhỏ Thư chơi lắc nên chắc nó hổng cần cai kim nhỏ. Có điều, cái kim lớn vật e rằng cũng không thua kém là bao. Ấy là tôi nghĩ vậy thôi, chớ nhỏ không có nói.
Lê bước xuống căng tin, hít một hơi dài không khí mà tưởng chừng mới chết đi nay được tái sinh. Cái đầu gối vẫn còn bủn rủn, ngó cái tướng tôi giống mới từ cắt cơn ra dữ dội. Hồi bữa coi cái phim “Sống trong sợ hãi” thấy cha đạo diễn dựng phim hay quá xá, ai dè chính mình làm phim “Đụ trong sợ hãi” nghe đâu còn muốn đứng tim hơn. Vịn lấy cái quầy căng tin, tôi thều thào:
– Lấy anh lon bò cụng đi bé!
Vụ này không xài tăng lực không ổn à nha. Con nhỏ căng tin thấy tôi, mắt sáng ngời:
– Bữa nay ăn tối có ghẹ tươi đó anh Long, anh có đặt không?
Đặt cái đầu mày ấy! Tao vừa ăn nguyên con ghẹ hơn 50 ký cách đây mấy phút nè. Tính nói vậy nhưng không ổn, cuối cùng đành gục gặc đầu:
– Lấy anh 2 ký đi!
Tụi con gái khoái ăn ba cái đồ hải sản dữ dội. Lão Ngọc cũng vậy, nghe có ghẹ là lại dở chứng bỏ bo liền. Nghe đặt có 2 ký, lão trợn mắt rồi quày quả bước xuống, xách đống phiếu đặt nguyên thêm một mớ. Bữa tối cơm trại cả mâm bỏ bo luôn. Tôi vòng lên vòng xuống mấy hồi chẳng thấy nhỏ nào ló mặt ra. Thiệt tình, nửa muốn gặp con nhỏ Mỹ Anh, nửa còn lại nghe chừng… nghiêng nghiêng về phía con nhỏ Anh Thư. Không biết tụi nó ngó cái mặt tôi sẽ trông ra sao?
Loay hoay bưng khay ghẹ bự tổ chảng bốc khói nghi ngút xuống đặt lên bàn, bày biện đâu ra đó mới thấy 2 con nhỏ lóc chóc dắt tay nhau xuống. Cái mặt tụi nhỏ coi bộ hưng phấn à nha, vừa đi vừa ríu rít nói chuyện. Tôi nghe nhột nhột – có khi nào hai con nhỏ quỷ đang bàn về… kích cỡ của tui không? Đang còn suy nghĩ thì 2 con nhỏ đã tới gần thiệt gần. Tôi hơi bị shock khi phát hiện ra trên gương mặt của cả 2 con nhỏ hiện ra cái nét y chang nhau: Nửa bẽn lẽn, nửa ngượng ngập. Con nhỏ Mỹ Anh của tôi làm vậy tôi không lạ, nhưng sao con nhỏ kia cũng vậy mới thật là đau đầu nhức óc!
Lão quỷ chả cần biết ngượng ngập hay bẽn lẽn gì hết trơn, lão ngó thấy 2 con nhỏ xuống thì la:
– Ăn tối thôi hai đứa, anh đói muốn xỉu rồi!
2 con nhỏ vừa đặt mông ngồi xuống – ác một cái là bữa nay 2 con nhỏ ngồi kè tôi vô giữa, bởi lão già dịch hứng chí co cả giò lên ghế kế luôn – lão đã quơ ngay một cái càng ghẹ bỏ vô miệng, ăn ngon lành. Vừa ăn vừa càm ràm:
– Sao không có chút rượu uống có phải đỡ không?
Đang tính chọc lão đúng là cái đồ: “Được voi đòi khủng long” thì từ bên bàn Hiếu mốc, một thằng nhóc ác lon ton chạy qua, bưng một cái ca nhựa, thì thào:
– Anh Hiếu kêu em mang qua bên anh!
Lão quỷ đón lấy cái ca, mắt sáng bừng. Mùi vodka Smirnoff tỏa ra thơm lừng. Dân chơi Bình Dương có khác, vô trại mà vẫn sành điệu một cây, ăn hải sản uống vodka trắng như ngoài tiệm. Thứ rượu này ở ngoài vài trăm ngàn một chai bự, vô tới trong này nó phải ngang cỡ Chivas 21. Mắt con nhỏ Thư cũng rực lên như pha xe hơi. Con nhỏ chơi nhạc ở sàn, rượu với nó cũng vật chẳng kém gì ma túy. Hiếu mốc ngó gương mặt khoan khoái của lão, cười nhe, hạ giọng:
– Hết kêu em!
Lão cười tít mắt, gật gù, bưng ca rượu cho vào miệng làm một hơi, ực một cái khoái trá. Cái mặt làm bộ phê phê, đẩy ca rượu qua bên tôi:
– Uống đi, bữa nay toàn đồ đời ha!
Tôi nhắp chút vô miệng, lim dim tận hưởng thứ cảm giác đã lâu lắm không có được. Smirnoff cũng là nhãn rượu tôi khoái uống khi ở ngoài đời – dễ uống, uống không shock và say cũng êm. Cái bao tử trống rỗng vì bỏ bo buổi tối, giờ thêm chút rượu vào nghe đã lâng lâng. Tôi đưa ca qua con nhỏ Thư, thích thú nhìn nhỏ uống một hơi dài, rồi làm bộ ngượng nghịu liếm mép:
– Lâu quá rồi em không có uống, đã ghê!
Nhỏ Mỹ Anh của tôi cũng lăng xăng nhấp một ngụm, chun cái mũi lại. Tôi bật cười:
– Em uống không được thì uống ít thôi, lát say đó!
Lão Ngọc phẩy phẩy tay:
– Say thì về đi ngủ chớ có làm cái gì nữa, để nó uống cho vui!
Hiếu mốc thấy đàn anh có vẻ khoái trá, len lén tuồn sang ca nữa. Lão cũng chẳng khách sáo gì, nhận luôn. Lão ở trong trại có uy tín khủng khiếp một phần nhờ tiếng tăm ngoài giang hồ, cộng thêm một lợi thế không thể cạnh tranh nổi: Có hàng. Trời mới biết lão kiếm đâu ra ba cái đồ quỷ đó, nhưng nhìn cái kiểu thăm nuôi một tháng 8 lần, tôi nghi lão vô đây chắc cũng chưa phải bỏ bữa nào hết trơn hết trọi. Đám du đãng thân cận với lão nịnh lão còn hơn cả bác Hồ, thấy đàn anh thích gì là 2 tay bưng tận miệng.
Tính đưa ca rượu lên làm ngụm nữa cho đã, nghe cái tay con nhỏ Mỹ Anh giật giật:
– Bóc dùm em đi!
Lại nữa. Vụ này là con nhỏ nhõng nhẽo thành tật rồi chứ không phải là tính xác định chủ quyền gì đâu nha. Tôi với tay lấy cái càng bự nhất, hí húi bóc cho nhỏ. Con nhỏ Anh Thư ngồi kế được lão già dịch khuyến khích, uống một hơi hết cỡ nửa ca, cái mặt ửng hồng, đôi mắt hưng phấn lên thấy rõ. Đang bận đút càng càng ghẹ vô miệng con nhỏ Mỹ Anh, tôi bỗng nghe bên tai nóng hổi. Một hơi thở thơm tho xen lẫn với mùi vodka sực nức đang thỏ thẻ bên tai tôi:
– Em cũng muốn ăn!
Tôi nhớ hồi nãy tắm xong tôi có ngoáy tai rồi nha! Nhưng nghe có thể nhầm, chứ cái mùi rượu và mùi son môi phảng phất làm sao mà nhầm được! Hơi thở ấm áp của nhỏ phả vô sau gáy tôi, mà sao tôi nghe lạnh toát. Con nhỏ này… tính mưu sát tôi hay sao trời!
Khẽ quay đầu lại, ánh mắt con nhỏ Thư khác hẳn ngày thường. Nhỏ nhìn tôi nửa cười cợt, nửa lúng liếng, thiệt tình ép người quá đáng mà. Tôi đành làm mặt tỉnh, gỡ thêm một cái càng ghẹ bự nữa, quay qua nhỏ:
– Của em nè Thư, uống hoài không ăn hại bao tử đó!
Trước mặt con nhỏ Mỹ Anh, vậy là liều quá cỡ thợ mộc rồi đó nha Thư – tôi tính la lên với con nhỏ như vậy, mà la không nổi. Bởi con nhỏ làm thêm một câu khiến tôi á khẩu:
– Đút cho em dùm đi!
“Chúa lòng lành, người đừng thử thách con như vầy chứ” – Tôi lầm rầm khấn nho nhỏ trong đầu. Chúa đi vắng hay sao đó mà chỉ thấy con nhỏ Thư khẽ há miệng ra, cái đôi môi đánh son hồng phớt mở ra như khiêu khích. Tôi nhắm mắt, chờ đợi một cơn phong ba dữ dội chuẩn bị nổi lên bên sườn phải. Nhưng kỳ diệu thay, không có gì xảy ra hết trơn hết trọi. Lão quỷ Ngọc, ủa không, anh Ngọc ánh sáng của đời tôi – mở miệng ra lè nhè một câu khiến tôi cảm kích ảnh tới suốt đời:
– Đúng rồi đó, thằng quỷ này bữa nay phải phục vụ tất cả mọi người. Nguyên mâm phục vụ nó hôm nay rồi.
Lão vừa nói vừa làm cái bộ cười cợt nhưng sao trong lòng tôi khâm phục ảnh quá đỗi. Đẹp trai tuy hơi nhàu, xăm mình đẹp đừng hỏi, mặt ngầu, thương em út, gia đình có điều kiện, nghiện cũng có thâm niên, thiệt tình tôi chưa thấy ai hội tụ nhiều phẩm chất tốt đẹp như ảnh hết trơn. Tôi như ném được tảng đá trong lòng, cầm miếng càng ghẹ đút nhẹ vô miệng nhỏ Thư.
Con nhỏ chúm chím miệng đón lấy, cái môi còn khẽ sượt qua ngón tay tôi. Tôi nghe điện giật tê cả người, mồ hôi trán muốn túa ra, miệng lẩm bẩm: “Một lần này thôi nha bà nội”. Lấy hết can đảm quay qua con nhỏ Mỹ Anh, thấy mặt nhỏ tỉnh bơ coi như không có chuyện gì xảy ra hết trơn hết trọi. Thiệt tình, nếu không ngại 2 cái tay tanh lòm, tôi sẽ tự cấu vô sườn mình một cái thật mạnh. Sao chưa tới tối mà đã ngủ mơ ngang xương ngay chóc căng tin vầy!
Ủa ủa, chuẩn bị tỉnh rồi nè. Tôi cảm giác thấy bàn tay mềm mềm của nhỏ lần lần lên sườn mình. Ăn nhéo chắc luôn. Nửa chờ đợi cái nhéo của nhỏ làm cho tôi tỉnh giấc, nửa lại thấy trong lòng… tiếc tiếc. Hay là chút xíu nữa đi em? Nhưng cái bàn tay nhỏ không hạ cánh xuống sườn tôi nhéo một cái đau thấy bà nội bà ngoại, mà khẽ nắm áo tôi giật nhẹ:
– Tới em!
Quỷ già ho một cái, coi bộ bị nghẹn à nha. Tôi nhìn lão với ánh mắt van nài của một con nai trúng bẫy, lão trả lời lại bằng một ánh nhìn tuyệt vọng và bất lực: “Tự xử đi thằng nhóc”.
Cuộc đời của tôi chưa bao giờ phải đi làm phục vụ hết trơn, chỉ trừ có lần duy nhất đó. 2 cái miệng xinh xắn mở ra như tàu há mồm, tôi bóc và đút muốn xụi cả tay luôn. Nguyên cái trại muốn nghỉ ăn luôn, quay ra nhìn cảnh huyền thoại cua beo của lịch sử trại ra đời. Huyền thoại thì chẳng cảm thấy mẹ gì, trừ đói muốn xỉu. Nãy giờ bóc cho 2 con beo ăn muốn nín thở, chưa có con nhỏ nào đút vô mồm dùm một miếng. Tủi thân sắp khóc tới nơi thì nghe trước mũi thơm phức, nguyên cái càng ghẹ được bóc vỏ đưa tới ngay ngang miệng. Cái giọng du đãng của lão lại vang lên, nhưng lần này không phải giỡn mà là quan tâm thiệt tình luôn:
– Ăn đi, lấy sức phục vụ 2 con nhỏ!
Tôi cảm động há miệng cắn lấy miếng càng ghẹ, xém chút nuốt luôn cái ngón tay lão. Đám bàn kế không giấu diếm nổi ánh mắt ghen tị, kể cả Hiếu mốc dân chơi du đãng Bình Dương nghe đồn nhà có đất rộng cỡ một khu công nghiệp nhỏ. Người đâu mà vừa đẹp trai tài năng, có tới 2 con beo nhõng nhẽo, thậm chí lại còn được du đãng bóc ghẹ cho ăn – tôi đoán trong đầu tụi nó đều có chung cái suy nghĩ như vậy hết trơn!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Trại cai nghiện |
Tác giả | FrogMan |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ công khai, Đụ tập thể, Làm tình nơi công cộng, Làm tình tay ba, Tâm sự bạn đọc, Truyện sex có thật |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 06/01/2020 06:38 (GMT+7) |