Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Triệu Đức Tam » Phần 137

Triệu Đức Tam - Dịch giả Meode


Update Phần 212

Phần 137

Hắn ở ven đường chận một chiếc taxi, trực tiếp đi thẳng tới đường Giải phóng.

Đến đường Giải phóng, Triệu Đức Tam tìm một cửa hàng tổng hợp, đứng ở cửa, gửi tin nhắn cho nàng, nói địa chỉ. Nửa giờ sau, chiếc điện thoại di động nhặt được kia reo lên, hắn vội vàng thấy có cuộc gọi đến, mặt đầy quỷ tiếu nghe điện thoại, “Ngươi đến chưa?”

“Ta mới vừa xuống xe taxi, có phải hay không ngươi đang ở cửa hàng tổng hợp Gia Bảo? Ta lập tức đến.”

Triệu Đức Tam nghe thanh âm vừa ôn nhu, vừa vui vẻ thì cả thân thể đều có chút hơi tê tê, trong lòng âm thầm nghĩ xấu, khẳng định người đàn bà này đẹp động lòng người.

“Đúng rồi, cửa hàng tổng hợp Gia Bảo…” hắn một bên đáp lời, một bên tùy ý di động tầm mắt, đột nhiên, trước mặt hắn xuất hiện một khuôn mặt quen thuộc – Tỉnh ủy Tô bộ trưởng.

Nàng trên người chính là mặc một cái áo khoác màu tím, điện thoại di động đang còn trên tai, giống như đang gọi điện. Triệu Đức Tam lập tức sợ ngây người, sửng sốt một chút, vội vàng kinh hoảng thất thố định cúp điện thoại, đưa điện thoại di động giả bộ bỏ vào trong túi quần, chỉ thấy cách đó không xa Tô bộ trưởng đang hướng về phía điện thoại di động lo lắng, sau đó đầu óc mơ hồ nhìn điện thoại di động.

Thế nào lại là Tô Bộ trưởng chứ? Hắn nhất thời có chút khó mà tin được, hình trong chiếc điện thoại di động rõ ràng là người phụ nữ tóc ngắn nha? Triệu Đức Tam có chút nghi ngờ không hiểu.

Qua không bao lâu, chỉ thấy Tô Bộ trưởng đã đến cửa hàng tổng hợp. Nàng dáng vẻ cao gầy, thân mang trường phong, lộ ra vóc người uyển chuyển, trước lồi sau vểnh, hết sức diêm dúa lòe loẹt gai mắt.

Thục nữ Tô Bộ trưởng đứng ở cửa hàng tổng hợp, dáng vẻ có chút nóng nảy, điện thoại di động không ngừng để ở trên lỗ tai, sau đó không ngừng thất vọng lấy xuống, mà Triệu Đức Tam cảm nhận được điện thoại trong túi của mình không ngừng rung lên.

Trên căn bản hắn đã xác định, chiếc điện thoại này chính là của Tô Bộ trưởng, vậy thì người phụ nữ quyến rũ chụp ảnh nude là ai chứ? Sẽ không thể nào là Tô Bộ trưởng mê người này chứ? Nhưng nếu nhìn kỹ vóc dáng thì cũng có thể là cùng một người a.

Triệu Đức Tam nhìn thấy Tô Bộ trưởng cúi đầu trên chiếc điện thoại di động không ngừng ấn, hắn biết là cô đang gửi tin nhắn, đúng như dự đoán, chờ giây lát, điện thoại di động lại rung lên một cái, hắn bèn đi vòng ra kệ hàng phía sau Tô Bộ trưởng không thấy được vị trí của hắn, đưa điện thoại di động móc ra, mở ra tin nhắn Tô Bộ trưởng gửi: Ta đã đến cửa hàng tổng hợp Gia Bảo, ngươi đang ở đâu? Làm sao lại không nghe máy của ta? Người muốn tiền ta cho người tiền, chiếc điện thoại này vô cùng trọng yếu với ta.

Không phải là có mười mấy tấm ảnh nude thôi mà, có gì mà trọng yếu chứ, Triệu Đức Tam nghĩ trong đầu, cầm điện thoại lên nhắn vài chữ: Có cái gì trọng yếu? Không phải chi có mười mấy tấm hình à.

Nhắn xong cái tin nhắn này, Triệu Đức Tam tựa đầu từ kệ hàng bèn lộ ra, nhìn lén phản ứng Tô Bộ trưởng. Chỉ thấy nàng vừa nhìn thấy tin tức, gò má mê người bèn hiện lên một mảng đỏ ửng mê người, con ngươi trừng mắt thật to, xem bộ dáng là gấp gáp cực kỳ. Lại thật nhanh trả lời tin nhắn: Ngươi… Ngươi thấy những hình kia? Ngươi ngàn vạn lần chớ loạn truyền, ngươi muốn bao nhiêu tiền? Ta cho ngươi tiền, mau trả điện thoại di động lại cho ta đi.

Triệu Đức Tam chỉ muốn biết, người xinh đẹp trong tấm hình nude kia có phải là Tô bộ trưởng hay không. Trên mặt lộ ra nụ cười dương dương đắc ý, nhìn cái bộ dáng hết ngó đông lại nhìn tây của Tô bộ trưởng, cúi đầu xuống, không nhanh không chậm trả lời tin nhắn của nàng: Những hình này thật sự là rất mê người, cái này có phải hay không là ngươi?

Gửi xong tin nhắn, hắn lại len lén đi xem phản ứng của Tô Bộ trưởng, chỉ thấy nàng sau khi nhận được tin nhắn thì lại càng tỏ ra nóng nảy, mặt mày ủ dột, dưới tình thế cấp bách gọi điện tiếp cho Triệu Đức Tam.

Nhìn điện thoại k ngừng rung lên trong tay, Triệu Đức Tam dứt khoát nhấc máy nghe, vừa nhận cuộc gọi thì thanh âm của Tô Bộ trưởng vang lên cực kỳ xao động hỏi: “Ngươi… Ngươi rốt cuộc muốn làm sao? Điện thoại di động ngươi còn chưa trả lại cho ta?”

Đối mặt với sự lo lắng từ Tô Bộ trưởng, Triệu Đức Tam tỏ ra bình thản, không nhanh không chậm khẽ cười nói: “Còn nha, làm sao mà không trả, ta chỉ muốn chiếc điện thoại này nhất định phải về với đúng chủ nhân của nó.”

“Vậy ngươi đang ở đâu? Mau trả điện thoại di động lại cho ta đi.” Tô Bộ trưởng giọng lúc này mới hơi hòa hoãn một ít.

Triệu Đức Tam trộm nhìn trộm thần sắc hơi bình tĩnh của Tô bộ trưởng, ha hả cười nói: “Điện thoại di động ta nhất định là muốn trả về cho đúng chủ nhân, chẳng qua làm sao có thể xác nhận ngươi đúng là chủ nhân chứ?”

“Vậy… Vậy ngươi muốn làm thế nào?” Tô Bộ trưởng đầu óc mơ hồ nói, không biết người này muốn làm cái gì, cảm giác có chút không thể hiểu nổi.

Triệu Đức Tam không nhanh không chậm nói: “Cái điện thoại di động này có mười mấy tấm hình, thông qua những tấm hình đó ta có thể biết có đúng là ngươi hay không chứ?”

“Ngươi… Ngươi không nên đem những tấm hình này loạn truyền, đó là ta chụp chơi! Thời điểm ta chụp hình là lúc ta để tóc ngắn tóc ngắn, bây giờ ta để tóc dài, căn bản không nhìn ra là một người.”

Nguyên lai là như vậy, bảo sao nhìn không giống một người, Triệu Đức Tam trong đầu nghĩ, cố ý nói: “Vậy làm sao bây giờ a? Nếu như ta đem điện thoại di động đưa cho ngươi, ngươi cũng không phải là người trong hình, ta làm sao mới có thể tin tưởng bộ điện thoại di động này chính là ngươi?”

Tô Bộ trưởng lo lắng nói: “Bộ điện thoại di động này vốn chính là ta, không cần chứng minh để cho ngươi tin tưởng… ta có thể cho ngươi mấy ngàn đồng tiền đủ để mua một chiếc điện thoại như vậy? Lần này ngươi không cần phải để ý đến nó có phải là của ta hay không chứ?” Nàng trong đầu nghĩ, rõ ràng là muốn lừa gạt ta mà.

“Cái này… Cái này ngược lại cũng được, bất quá ta cũng không phải là muốn lừa bịp ngươi lấy tiền, như vậy đi, ngươi trước tiên ở ngoài cửa chờ ta một lát, một hồi ta liên lạc lại với ngươi.” Triệu Đức Tam nói, trong đầu nghĩ điện thoại di động này là Tô Bộ trưởng, dẫu sao cô ấy cũng là quan lớn của tỉnh ủy, hơn nữa không có chút quan hệ nào với than đá cục, nếu chỉ dựa vào chục tấm ảnh nude đó để ép nàng thì không có chút thực tế nào cả…

Dù sao một chiếc điện thoại di động đối với mình cũng không có ích gì, đối với Tô bộ trưởng thì quý như trân bảo, thôi trả lại cho nàng vậy, Triệu Đức Tam trong đầu nghĩ.

Đang quyết định đưa điện thoại di động trả lại cho Tô Bộ trưởng, Triệu Đức Tam cũng không quên gửi những tấm ảnh kia sang máy mình lưu lại làm kỷ niệm.

Làm xong những thứ này, Triệu Đức Tam trộm nhìn lén Tô Bộ trưởng đang đứng ở cửa, thừa dịp nàng không chú ý, chạy tới cái tủ khóa, mở cánh tủ ra, đem chiếc điện thoại di động bỏ vào đó, sau đó khóa lại, nhớ mật mã, trốn sau kệ, đem số thứ tự chiếc tủ và mật mã nhắn cho nàng, nhất thời hắn quên mất cần che giấu số điện thoại của mình, nhưng bất quá cũng không vấn đề gì, dù sao Tô Bộ trưởng cũng chẳng liên quan chút công việc nào với than đá cục cả, chắc chắn sẽ không phát hiện ra số điện thoại của hắn.

Vạn sự đã sẵn sàng, hắn núp ở kệ hàng phía sau, quan sát Tô Bộ trưởng. Chỉ thấy nàng cầm điện thoại di động lên nhìn một chút, khuôn mặt đã hòa hoãn hơn rất nhiều.

Chờ nàng thuận lợi lấy được điện thoại di động rồi, hắn mới từ kệ hàng phía sau đi ra, làm bộ vô tình đụng vào bả vai nàng, chờ nàng quay mặt sang Triệu Đức Tam giả bộ kinh ngạc, trợn to hai mắt, kinh ngạc nói: “Tô Bộ trưởng, ta không phải đưa ngươi đi khách sạn Thủy Mậu nghỉ ngơi hay sao? Sao giờ ngươi lại ở đây?”

Tô Bộ trưởng cũng nhất thời kinh ngạc, người này không phải là tiểu Triệu sao, tối hôm qua uống say bị hắn cõng về khách sạn, nghĩ tới cái này, Tô Bộ trưởng cảm giác thật mất mặt, đồng thời lại thật cảm kích, nét mặt biểu lộ say lòng người cười yếu ớt, nói: “Ta tới mua ít đồ, tiểu Triệu cũng tới mua đồ?”

“Đúng vậy, đi ngang qua nơi này mua gói thuốc lá.” Triệu Đức Tam cười khẽ nói, “Mới vừa còn không nhìn thấy Tô Bộ trưởng ngài đi vào, không mua được đồ sao?” Hắn cố làm cô không nghi ngờ bằng cách hỏi han cô khi thấy tay cô chẳng có gì cả.

Tô Bộ trưởng ngẩn ra, cười nhạt nói: “Đi vào vòng vo một chuyển, cảm thấy không có gì đáng mua, hay là chờ ngày mai trở về mua sau.”

“Đúng vậy, Du dương thị chúng ta chỉ là địa phương nhỏ, làm gì có đồ tốt như ở Tây kinh.” Triệu Đức Tam cười ha hả nói.

Tô Bộ trưởng cười một chút, nụ cười thục nữ thật là làm mê đảo chúng sanh, Triệu Đức Tam đối với thục nữ lại là muôn phần mê đắm, đặc biệt là giống như Tô Bộ trưởng, nói năng ôn nhã hào phóng, nhìn cao quý đối với hắn mà nói đơn giản là dẫn lực mười phần.

“Lưu bộ trưởng cùng Trương cục bọn họ tối hôm qua uống tới khi nào?”

“Đưa ngươi đi nghỉ ngơi, khi ta quay lại họ đã giải tán rồi, lại nói quan lớn thì tửu lượng càng lớn, không nghĩ tới Tô Bộ trưởng ngài tửu lượng một chút cũng không uống được.” Triệu Đức Tam cười nói.

“A, ta tửu lượng nhỏ.” Tô Bộ trưởng cười khẽ nói, “Vậy được, tiểu Triệu, ta đi trước.” Nói xong tô Bộ trưởng liền quay mặt sang hướng cửa hàng tổng hợp đi.

Triệu Đức Tam cười ha hả nói tiếng gặp lại, nhìn nàng đi, mông đung đưa trái phải, dáng người cao gầy uyển chuyển, trời đông giá rét, thật sự mê người làm hắn không thể không nghĩ xấu.

Đưa mắt nhìn Tô Bộ trưởng từ cửa hàng tổng hợp rời đi, Triệu Đức Tam đột nhiên có chút hối hận cứ như vậy mà trả lại máy, cảm thấy giống như là mất một miếng mồi béo bở a.

Đang suy nghĩ chuyện xấu, điện thoại di động đột nhiên vang lên, là ai nhỉ? Hắn còn có chút nghi ngờ, cầm điện thoại di động lên thì thấy hai chữ “Trương cục”

Triệu Đức Tam lập tức liền có chút nghi ngờ cùng lo lắng, có phải hay không là Trương cục tỉnh lại phát hiện mình không có ở đây, nên tức giận?

Triệu Đức Tam thấp thỏm bất an nhận điện thoại, lời nói nhỏ nhẹ: “Trương cục, ngài đã tỉnh rồi?”

Trương Ái Linh ngáp một cái, lười biếng hỏi: “Tiểu Triệu, ngươi đi đâu? Làm sao cũng không nói cho ta một tiếng liền bỏ đi chứ?”

Triệu Đức Tam vội vàng cung kính giải thích nói: “Trương cục, ta tạm thời có chút việc liền đi, sợ quấy rầy đến ngài nghỉ ngơi, liền không dám đánh thức ngài. Ngài sẽ không trách tội ta chứ?”

Trương Ái Linh trở mình, lười biếng nói: “Ta trách tội ngươi làm gì chứ, ta chính là bây giờ a, còn có chút muốn…”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Triệu Đức Tam
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện 18+, Truyện sex ngoại tình
Tình trạng Update Phần 212
Ngày cập nhật 14/07/2022 12:39 (GMT+7)

Bình luận

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba