– Lão khốn kiếp kia cũng quá đề cao tôi rồi? Tôi không quen biết ai, dựa vào cái gì mà đưa cho người ta, mà tài liệu cơ mật, làm sao lão ta lại đưa cho tôi xem? Cô cũng biết, suốt ngày lão ta có sắp xếp công tác gì cho tôi đâu thì làm gì mà có cơ hội biết đến cái gì tài liệu cơ mật, đúng là đồ khốn kiếp!
May mắn cho hắn là Lý San San không biết quan hệ giữa hắn và Mã Lan, tối thiểu bây giờ hắn còn có thể giả bộ bị oan, đáng thương một chút.
Lý San San thấy hắn phản ứng kích động, kết hợp với việc hai tháng này hắn làm thư ký cho Vương An Quốc mỗi ngày đều ăn không ngồi rồi, nên nàng cũng cảm thấy cũng đúng, Phó cục trưởng Vương không sắp xếp cho hắn công tác, thì hắn từ đâu biết được những tài liệu cơ mật kia. Vì vậy, ánh mắt sự ngờ vực của nàng biến thành đồng tình, thở dài một hơi nói:
– Ai! Vậy chính là Phó cục trưởng Vương nghi oan cho anh, chẳng qua nếu như ông ta ngờ vực vô căn cứ mà chưa có đem anh quét ra khỏi cục khoáng sản than đá coi như là còn may rồi!
Triệu Đức Tam hỏi lại:
– Chẳng lẽ tôi lại còn phải cảm kích lão khốn kiếp kia hạ thủ lưu tình sao?
Hắn nghĩ thầm, lão tử vào làm trong cục khoáng sản than đá, nhờ người cha ngồi tù kéo bao nhiêu quan hệ đưa hậu lễ cho Vương An Quốc, chẳng lẽ mới nhúng tay vào làm hai tháng thì bị hất văng, cái con mẹ nó thật là không đáng giá!
– Thì giờ anh vẫn còn tạm thời làm ở phòng hậu cần đấy, nhưng tôi cảm thấy đầu óc anh linh hoạt như vậy, mặc kệ là ở nơi nào, về sau nhất định sẽ rất có tiền đồ đấy.
Lý San San nói.
Triệu Đức Tam nghe thấy Lý San San khen ngợi mình, chẳng những không có gì vui vẻ, ngược lại cảm thấy có chút thê lương, hắn đúng là thấy mình một thân bổn sự, đầu óc cũng linh hoạt, nhưng mà làm ở phòng hậu cần này, chắc chắn vĩnh viễn là không tiền đồ gì cả, lại cười khổ nói:
– Làm ở phòng hậu cần mà còn có tiền đồ à, suốt ngày cùng quét rác chồng chất một khối, quả là quá có tiền đồ rồi!
Lý San San thấy hắn trong lòng thất lạc, chính mình cũng không giúp được gì, nên đánh trống lảng nói:
– Thôi… ăn cơm… ăn cơm, không nói chuyện này nữa, ăn cơm xong, tôi còn có chút việc đây.
Triệu Đức Tam thở dài, đột nhiên hỏi nàng:
– Ăn cơm xong thì đi đến phòng làm việc của tôi đi, giúp tôi tâm sự giải buồn, hai ngày này thật sự là buồn khổ muốn chết!
Cái tâm địa gian giảo của hắn, Lý San San đã sớm mò thấy rồi, biết rõ đi với hắn đến trong văn phòng thì sẽ phát sinh chuyện gì! Nên cười nói:
– Đừng nghĩ đến chuyện đó, tôi còn có chuyện!
– Giữa trưa còn mà có chuyện gì mà bận rộn như vậy sao?
Triệu Đức Tam không tin nàng…
– Bộ cô không muốn sung sướng một chút sao?
– Sung sướng cái đầu của anh!
Lý San San dùng chiếc đũa gõ trên mu bàn tay hắn một cái rồi nói tiếp.
– Lát nữa tôi cùng Cục trưởng Trương phải đi đến huyện Thần Phủ trấn Bạch Thủy kiểm tra hiện trường hai cái mỏ than, cùng với lãnh đạo địa phương bàn bạc về việc khai thác mỏ cùng với chính sách trưng thu đất.
Triệu Đức Tam “Ổ” một tiếng, mấy ngày nay bởi vì hắn đau đầu việc điều động mới, nên cũng không có liên lạc cùng Mã Lan, hắn định khi nào thong thả thì mới hỏi nàng tình huống bên kia thế nào, đã trúng thầu, chắc chắn nàng lúc này cũng đang bắt đầu rất là lu bu công việc.
Không lâu sau đó Lý San San nhận cuộc điện thoại, nói là Cục trưởng Trương thúc giục, vì vậy nàng vội ăn cơm xong ngay lập tức đi, Triệu Đức Tam một mình ngồi tại căn tin khoan thai chậm rãi tiếp tục ăn cơm, thời gian giữa trưa nghỉ hai tiếng, hắn cảm thấy có chút thừa thãi, vừa ăn vừa suy nghĩ, hay là đi tìm Trương Ái Ái làm một cái? Nhưng cô gái mập lại cùng Trương Ái Ái ở chung, hắn cũng không tiện hạ thủ, vì không thể để cho cô gái mập nắm được cái đuôi của mình và Trương Ái Ái…
Thế nhưng thời gian buổi trưa này dù sao cũng phải tìm chút chuyện gì làm chứ? Trong cái văn phòng của hắn ngay cả một cái máy tính cũng không có…
Trong phòng ăn, mọi người đều chậm rãi đi hết rồi, thì Văn Thiến ở phòng tài vụ lại mới tới dùng cơm, đợi nàng lấy cơm ngồi xuống, Triệu Đức Tam liền bưng chén dĩa đi qua bên đối diện nàng ngồi xuống ra, nói:
– Văn Thiến, đến giờ mới ăn cơm à?
Hắn cố ý gọi thân mật, Văn Thiến phản ứng hơi sững sờ, lập tức hai má nàng hơi hồng, trả lời:
– Đúng vậy, làm gì mà gọi nghe thân mật quá như vậy, nghe xong liền nổi da gà.
– Hì… cơm nước xong thì cô làm gì nhỉ?
Triệu Đức Tam thuận tay từ trong mâm thức ăn của nàng kẹp một khối thịt nạc ăn, mỉm cười hỏi nàng, Văn Thiến dùng chiếc đũa kẹp lấy đũa của hắn giật lại miếng thịt nạc, trợn mắt nói:
– Anh không phải là đã ăn cơm xong rồi sao?
Triệu Đức Tam để đôi đũa đặt lên ở mâm cơm nói:
– Ừ… đã ăn xong, đang chờ cô đấy, một hồi cơm nước xong xuôi, thì cô làm gì vậy?
– Tôi trở lại văn phòng ah, còn anh?
Văn Thiến gắt giọng nói.
Triệu Đức Tam không có trực tiếp trả lời nàng, mà là vòng vo:
– Giữa trưa nghỉ hai giờ, ở phòng làm việc nhàm chán lắm, không kiếm chuyện thú vị làm một chút có phải hay hơn không?
– Chuyện thú vị?
Văn Thiến vẻ mặt nghi hoặc, hơi sửng sốt, rồi lập tức đầu óc rất nhanh hiểu ra, nàng cúi đầu xuống nói:
– Triệu Đức Tam, anh lại muốn làm nữa à.
Bộ dáng của nàng có chút ngượng ngùng, rõ ràng là biết rõ còn cố tình hỏi.
Triệu Đức Tam nói:
– Biết rõ mà còn cố hỏi, vậy cô ăn cơm xong thì xuống khu hậu cần, phòng làm việc của tôi ở gian cuối cùng đấy.
Triệu Đức Tam đứng dậy, trong lòng đã có dự tính nhìn nàng một cái, mỉm cười vừa mồi điếu thuốc vừa đi ngay.
Văn Thiến không nói gì, rõ ràng là nàng đã đồng ý theo lời của hắn.
Triệu Đức Tam trải qua mấy lần cùng các mỹ nữ quan hệ, đối với các nàng, chỉ có lần thứ nhất, là bị hắn dùng thủ đoạn ép buộc, Văn Thiến cùng Trương Hiểu Yến mượn cơ hội cò kè mặc cả, muốn hắn xóa bỏ những hình chụp và phim quay lén khi đang giao hoan cùng với Phó cục trưởng Vương, còn sau này trở đi, cũng ít nhắc đến chuyện này, bởi vì các nàng biết rõ, Triệu Đức Tam thằng này rất trơn đầu, chỉ cần không chọc giận hắn, thì không cần phải lo lắng ảnh chụp bị hắn tung hê ra ngoài, hắn trẻ tuổi cường tráng tinh lực nhiều, chính các nàng cũng được thỏa mãn sung sướng mà không thiệt thòi gì…
Triệu Đức Tam trở lại phòng làm việc rách rưới của mình ngồi xuống, vểnh lên chân bắt chéo nhàn nhã hút thuốc, chờ đợi Văn Thiến đến giao hàng…
Không đến mười phút, phòng làm việc Triệu Đức Tam có tiếng gõ cửa, hắn mỉm cười, nói:
– Vào đi.
Văn Thiến đẩy cửa tiến vào, nhìn quanh một vòng, bĩu môi:
– Cái văn phòng này quá kém vậy!
Triệu Đức Tam đứng dậy, dụi điếu thuốc, đi đến sát bên nàng, Văn Thiến trong nội tâm có chút kích động, tâm tình có chút khẩn trương…
Triệu Đức Tam cũng không nói lời nào, Văn Thiến cúi đầu, trái tim bịch đập nhanh, như hươu nai đi loạn, tao động không ngừng, hai tay nắm lấy góc áo nắm chặt, hơi thở mong manh nhỏ giọng nói:
– Triệu Đức Tam, tại đây có an toàn không?
– An toàn… rất an toàn, cái căn phòng tệ mạt này giữa trưa không có ai tới đâu.
Triệu Đức Tam cười nói, hai tay nhẹ nhàng khoác lên trên vai thơm của nàng, kéo vào trong ngực ngồi trong lòng hắn, Triệu Đức Tam bàn tay theo lưng nàng chậm rãi tuột xuống, nhẹ nhàng hướng xuống dưới bắt đầu vuốt ve, Văn Thiến dáng vóc không cao, nhưng bờ mông đẫy đà nhiều thịt bàn tay sờ soạng ở cực kỳ thoải mái.
Hắn xốc lên cái váy của nàng, bên dưới nàng mặc một cái quần lót nhỏ màu trắng ngà, lộ ra thảm lông đen của cái mu nhìn thấy rỏ ràng, hắn dịch chuyển cho cái mu âm hộ của nàng hướng về dưới hạ thể hắn, trực tiếp dùng dương vật kích thích bộ phận sinh dục của nàng, cứ như vậy tới tới lui lui động đậy, chỉ chốc lát sau, cửa miệng âm đạo của nàng đã phân bố ra dịch nhờn…
… Bạn đang đọc truyện Triệu Đức Tam tại nguồn: http://truyensextv2.com/trieu-duc-tam/
– Nhanh… nhanh lên làm đi…
Văn Thiến có chút run rẩy, nàng vẫn có chút lo lắng bị người trông thấy, muốn sớm chút cùng Triệu Đức Tam sung sướng, hắn biết Văn Thiến đã chuyển động xuân tâm, đang muốn được cây dương vật dùng lực đút vào, toàn thân phóng đãng thao diễn lấy.
… Bạn đang đọc truyện Triệu Đức Tam tại nguồn: http://truyensextv2.com/trieu-duc-tam/
Cái mông thịt của Văn Thiến phối hợp với dương vật của hắn đút vào càng không ngừng giữ lấy, đưa đón, dương vật hắn mãnh liệt đâm lấy, trêu chọc ma sát, bị đốt lên dục diễm, thúc đẩy Văn Thiến càng bộc lộ ra bản năng phong tao dâm đãng, nàng sóng ngâm kiều hừ, mùi đàn hương từ miệng phát ra mất hồn tiếng rên rỉ gọi xuân.
– Gọi tôi một tiếng là chồng đi…
Triệu Đức Tam trêu chọc lấy nàng.
– Hừ… bị anh… gian dâm sao có thể gọi là chồng được… a… ui…
– Gọi chồng, nếu không tôi chậm lại…
Hắn cố ý dừng lại kéo thật chậm dương vật ra khỏi cái âm đạo đã ra đầy dịch nhờn của nàng, làm hại Văn Thiến gấp đến độ mặt phấn đỏ bừng.
– A… đừng ngừng… được rồi… ch… ồng…
Âm đạo Văn Thiến bị dương vật to lớn, vừa thô vừa dữ dội dài mài ở bên trong vách thịt non thoải mái vô cùng, nàng hưng phấn vui sướng đã quên mình là bị hắn cưỡng bức gian dâm, mà còn xem hắn thân mật như là người yêu! Hang động âm đạo thật sâu bao bọc lấy cây dương vật, cứ như thế bị xoáy mài làm dịch nhờn không ngừng hướng ra phía ngoài tràn ra, thấm ướt cả hai bộ phận sinh dục.
Văn Thiến sướng đến mức đôi mi thanh tú chau chặt, cái miệng nhỏ nhắn lẩm bẩm rên lên:
– Thoải mái… thật thoải mái… muốn nữa… ừ… ừ…
Khoái cảm khiến nàng hồn phi thần tán, một cổ nóng nhiệt nhũ bạch sắc âm tinh từ trong cổ tử cung gấp gáp phun ra.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Triệu Đức Tam |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện 18+, Truyện sex ngoại tình |
Tình trạng | Update Phần 212 |
Ngày cập nhật | 14/07/2022 12:39 (GMT+7) |