Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Tru Tiên » Phần 190

Tru Tiên

Phần 190

Mới chớp mắt đó, con khỉ Tiểu Hội đã về Đại Trúc Phong được mấy ngày, trong đoạn thời gian đó, tựa hồ không ai nhìn không ra, nó đã xa Đại Trúc Phong gần mười năm rồi, đối với một góc cây ngọn cỏ ở đây, con khỉ này vẫn quen thuộc quá.

Cả ngày Tiểu Hôi và Đại hòang nhớn nháo chơi đùa, chạy đông phóng tây, Đại Trúc Phong thường ngày an tĩnh , tựa hồ trong mấy ngày nay không ngờ lại náo nhiệt lên tới mấy phần. Tiếng chó sủa cùng tiếng khỉ rít the thé đùa bỡn chơi bời lất phất trên Đại Trúc Phong, làm tăng mấy phần sinh khí.

Sáng sớm, chúng đệ tử Đại Trúc Phong từ trong phòng ngủ nối đuôi nhau đi ra, nhìn một chó , một khỉ chạy loạn trên mảnh đất trống ngoài Thủ Tĩnh Đường, không khỏi để lộ nụ cười mỉm. Hà Đại Trí cười cười quay đầu nhìn chúng nhân:” Từ khi tiểu sư muội xuất giá, bọn ta đã lâu rồi không gặp náo nhiệt như vầy”.

Chúng nhân ai cũng gật đầu, có vẻ có ý cảm thán, lúc đó chợt nghe trong Thủ Tĩnh Đường có tiếng tằng hắng , thanh âm rất uy nghiêm, chúng nhân thất kinh, chỉ thấy Điền Bất Dịch đang đứng đó, liền bước tới hành lễ bái kiến sư phụ. Điền bất Dịch phẩy phẩy tay, xua mọi người đi, mục quang cũng bị Tiểu Hôi và Đại hòang thu hút, nhìn một hồi, hừ một tiếng thốt: “Hai con súc sinh vô tri, mới sáng sớm đã chạy loạn lên la hét như điên, không chịu để người ta ngủ yên”.

Chúng đệ tử ngẩn người, chỉ là ngại sư tôn quá uy nghiêm, không dám nhiều lời. Điền Bất Dịch miệng lại chửi lầm bầm vài câu đại ý là nuôi dưỡng con chó ngu kia bao nhiêu năm nay thật vô dụng, không ngờ còn tụ tập với con khỉ khờ kia mà phá rối. Chúng nhân trong lòng cảm thấy mắc cười, nhưng không dám cười thành tiếng.

Không ngờ một hồi sau, Đại hòang vốn đang bát nháo vui đùa đằng xa chợt hướng về phía Điền Bất Dịch mà sủa lớn. “Gâu gâu gâu, gâu gâu, gâu gâu…”. Một tràng tiếng sủa cực kỳ chói tai giữa sáng sớm, hơn nữa Đại hòang mặt mày tức giận, lưỡi lè ra, tựa hồ có ý bất mãn đối với Điền Bất Dịch, tựa hồ nghe được lời chửi rủa của Điến Bất Dịch, trong lòng bực tức.

Chúng đệ tử đều thầm nghị: ” Lẽ nào Đại hòang quả nhiên có đạo hạnh, nếu không cách xa như vậy, cho dù tai chó có linh mẫn, sợ rằng cũng nghe không được. bất quá nếu quả lời nói lão cẩu kia đắc đạo, tự nhiên là khỏi cãi lý nữa. Chúng nhân trong lòng đang đoán mò, Điền Bất Dịch tại vì đột nhiên bị Đại hòang Phạm thượng, nổi giận mặt mũi đỏ phừng phừng: “Phản rồi, phản rồi, ngày nay không ngờ cả chó cũng dám lớn tiếng nữa. lão lục!”.

Điền Bất Dịch tựa hồ nộ khí xung thiên, chỉ Tiều Hôi và Đại hòang đang lớn tiếng sủa: ” Trưa nay người làm thịt con chó đó cho ta, nấu một nồi đó!”

Nói xong hậm hực quay mình đi vào Thủ Lĩnh Đường. Đỗ Tất Thư ngây ngốc đứng ì ra, mồ hôi lạnh rướm mặt, thất thanh: “Cái gì? Sư phụ …cái gì …”. Tiếng nói còn chưa dứt, bóng dáng Điền Bất Dịch không còn thấy đâu nữa, sau một hồi, chúng nhân sau lưng Đỗ Tất Thư “khì ” một tiếng cười lớn, bọn Tống Đại Nhân cười ha hả, đến mức cơ hồ phá tan hết không khí ngột ngạt nãy giờ.

Đỗ Tất Thư vừa sợ vừa tức:” Bọn ngươi cười cái gì, sư phụ đã phân phó như vậy, tôi làm sao mới được đây?”.

Tống Đại Nhân bước lên, thu lại nụ cười, tuy trong mắt vẫn còn có ý cười cợt nhưng mặt lại mang thần sắc đoan chính, bộ dạng làm ra như nghiêm túc thật sự, vỗ vai Đỗ Tất Thư: “Sư đệ, sư tôn đã giao cho ngươi trọng trách đại nhiệm như vậy, ngươi nhất định phải hòan thành đó”.

Đỗ Tất Thư gần như bật khóc, vội nói:”Huynh còn định gạt tôi sao, ở đây ai mà không biết sư phụ thường ngày thích nhất là Đại hòang, đừng nói gì làm thịt nó, bọn ta có làm rớt một cọng lông của nó thì sư phụ cũng không nhìn bọn ta. bây giờ …bây giờ nếu tôi làm theo ý chỉ của sư phụ, sau này sư phụ hối hận, tôi còn sống được không chứ?”.

Tống Đại Nhân cười khì khì, quay đầu bỏ đi. Nhị đệ tử Ngô Đại Nghĩa bên cạnh bước tới, nhìn Đô tất Thư gật gật đầu:”Lão lục, ngươi quả nhiên là nhân vật thông minh, hiểu rõ ý của sư phụ, đã là vậy, người không nghe chỉ ý của sư phụ là được rồi”.

Hà Đại Trí ngửa mặt nhìn trời, từ từ bỏ đi, miệng không biết vô tình hay hữu ý nói:” Bất quá nghe nói sư phụ ghét nhất là đám đệ tử bọn mình vi nghịch sư mệnh, một khi sư phụ biết lão lục dám gạt phăng đi lời nói của sư phụ, vậy thì …”

Tiếng cười của gã theo gió ùa tới, người lại đã đi xa rồi. Đỗ tất Thư như con kiến treo chảo nóng , đi qua đi lại không ngừng, quay đầu lại nhìn, lại thấy mọi người đều đã đi về phía nhà bếp, không khỏi lớn tiếng vọng theo bóng dáng của đám sư huynh:” Các người không có nghĩa khí, sớm muộn gì cũng bị báo ứng!”. Thanh âm của gã truyền tới, cũng không biết bọn Tống Đại Nhân có nghe hay không, thấy Tống Đại Nhân không thèm quay đầu lại, chỉ thò tay ra vẫy vẫy trên không trung, thấp thoáng tựa như có tiếng cười khì khì của bọn họ truyền lại.

Bạn đang đọc truyện Tru Tiên tại nguồn: http://truyensextv2.com/tru-tien/

“Chó ngu, chó khờ, chó chết…”

“Gâu gâu gâu, gâu gâu!”

” Cái gì, ngươi không ngờ còn dám chửi ta nữa?”. Đỗ Tất Thư nghiến răng mắng chửi Đại hòang đang bị trói quặt trên cọc cây: “Tại ngươi lắm chuyện, hại lão tự bị sư phụ phái đi làm chuyện quái đản này “.

Đã gần tới giữa trưa, Đỗ Tất Thư bị bọn sư huynh lém lỉnh cười giểu trên sự đau khổ, tới giờ này mới bắt được Đại hòang chạy loạn khắp núi rừng, cột nó trên cọc cây đằng trước cửa nhà bếp, Tiểu Hôi đằng sau đu đuôi trên cây, tựa hồ không biết Đỗ Tất Thư đang định làm gì, cứ lắc qua lắc lại trên cây, nhìn một người một chó bên dưới đang tương tranh.

Ngay cả Đại hòang hiển nhiên lúc này cũng không có hảo cảm gì đối Đỗ Tất Thư, nhìn mặt mày như hung ác của Đỗ Tất Thư mà sủa không ngừng. Đỗ Tất Thư miệng mắng chửi Đại hòang liên miên, nhưng lại không dám làm thịt Đại hòang như Điền Bất Dịch đã dạy. Sư phụ của gã tính khí cổ quái, nói không chừng đi ra thấy Đại hòang bị trói như vầy, trái lại sẽ động nộ la gã.

Nghĩ tới đó, Đỗ Tất Thư trong lòng thật khổ não, không biết làm sao mới đúng. Đại hòang bị trói quặt trên cọc hiển nhiên rất bát mãn, miệng há ra hăm he, để lộ răng nanh bén nhọn, gầm gừ nhìn Đỗ Tất Thư. Đỗ Tất Thư tâm phiền ý loạn, trừng mắt liếc Đại hòang, lắc đầu, tự nói với mình: “Xong rồi, xong rồi, coi như ta gặp xui, thôi đi nấu đồ ăn trước cái đã. Hy vọng sẽ làm sư phụ tâm tình thoải mái trở lại”.

Nói xong liền quay đầu về phía nhà bếp, mặt mày sầu bi, không để ý gì tới Đại hòang nữa. Đợi đến khi gã đã vào nhà bếp, tiếng sủa của Đại hòang không ngừng truyền tới, nhưng sủa một mình cũng chán, một lát lại im lắng trở lại. Vì để làm cho Điền bất Dịch vui vẻ, Đỗ Tất Thư kỳ này tận tâm tận lực nấu nướng, chuyên tâm chí trí, đang làm nghe Đại hòang sủa vài tiếng bên ngoài, sau đó lại trầm lắng xuống, tiếp theo đó truyền thanh âm ” ù ù” nho nhỏ, Đỗ Tất Như cũng không thèm để ý, một lòng xào nấu đồ ăn.

Giờ này chư vị sư huynh và sư phụ sư nương đều không thể đến đây, gã thích sự thanh tĩnh này. Cực nhọc nấu xong mấy món ăn ngon, Đỗ Tất Thư mới thở phào một hơi, lấy khăn lau mồ hôi, bước ra khỏi nhà bếp, không ngờ vừa mới đi ra đã liền ngây người, chỉ thấy trên cột chỉ còn lưu lại một đoạn dây, Đại hòang và Tiểu Hôi đã biến mất không thấy đâu. Đỗ Tất Thư trong lòng khẩn trương, dòm trái ngó phải cũng không thấy tung tích một khỉ, một chó, thầm nghĩ không biết có phải mấy vị sư huynh của mình đang giỡn phá. Liền chạy tới ngọa thất của chư đệ tử, nghe ngóng một lượt, không ngờ đều không biết gì, có người còn cười chế giễu gã nữa. Chỉ là Đỗ Tất Thư là người đầu tiên xông ra, đoán định phương huớng, không ngờ là từ gian phòng năm xưa của Trương Tiểu Phàm truyền ra.

Đỗ Tất Thư liền nhắm hướng gian phòng đó chạy tới, chúng đệ tử khác cũng rượt theo, tới cửa nhìn, lại chỉ thấy bầu trời cao ngất, xanh thẳm vô hạn, không có gì lạ lùng. Bọn Tống Đại Nhân liền đi lục kiếm, không ngờ tiềm hết trong phòng cũng không thấy bóng dáng Tiểu Hôi đâu.Thật là thần bí, con khỉ Tiểu Hôi kia lại một lần nữa thần bí thất tung. Không biết sao, trong tiếng sủa của Đại hòang , mọi người như mất mát gì đó.

Bạn đang đọc truyện Tru Tiên tại nguồn: http://truyensextv2.com/tru-tien/

Giữa ngọ, Đỗ tất Thư tâm tình rầu rĩ đến bữa ăn trưa, xuất hiện trước mặt chúng đệ tử lại chỉ có một mình Tô Như. Chúng nhân cảm thấy kỳ quái, Đỗ tất Thư lại vừa mừng vừa sợ, nhưng trên gương mặt lại vẫn làm ra vẻ quan tâm hỏi:”Sư nương, sư phụ sao không đến?”.

Tô Như không nhìn gã, cũng không để ý gì tới gã, chỉ hờ hững quay đầu nhìn về phía Thủ Lĩnh Đường, trên mặt phiếm lộ mốt thứ thần sắc kỳ dị, qua một hồi sau mới nói:”Sư phụ của ngươi đang buồn! Tâm tình không thoải mái, hôm nay không muốn ăn cơm”. Chúng nhân ngây người, nhưng nhìn sắc mặt Tô Như lại cũng không dám hỏi nữa.

Bạn đang đọc truyện Tru Tiên tại nguồn: http://truyensextv2.com/tru-tien/

Trên Đại Trúc Phong tựa hồ lại khôi phục sự bình tĩnh hằng ngày, trừ tiếng Đại hòang nhìn trời sủa gâu gâu ra, tựa hồ không có gì xảy ra. Một bóng người từ nơi sâu thẳm trong Thanh Vân sơn mạch bay hạ xuống, vừa khinh linh, vừa phiêu diêu thần bí, như tinh quái như trong truyền thuyết vậy. Chỉ là thân ảnh đó lướt đến chân Thanh Vân Sơn , đột nhiên thân hình dừng lại, tốc độ thần tốc giữa không trung phát ra một âm thanh ù ù nhè nhẹ, dừng hẳn lại, hạ chân xuống cây cối cỏ hoa “vù” một tiếng bị gió thổi rạp tới trước.

Không ngờ chính là Quỷ Lệ. Không ai biết Quỷ Lệ vừa từ chỗ nào trong Thanh Vân Sơn đi ra, nhưng trên vai hắn lại một lần nữa chính là Tiểu Hôi, cách biệt trùng phùng với chủ nhân, Tiểu Hôi hiển nhiên rất vui mừng, đuôi dài cong cớn, chót đuôi cuộn trên tay Quỷ Lệ một vòng. Đặc biệt không biết từ lúc nào, cái bao rượu lại treo trên mình Tiểu Hôi, hương rượu thơm phức tỏa ra bốn bề, càng làm cho Tiêu Hôi hoan hỉ, cứ thích thú ôm lấy cái bao rượu không chịu buông, lâu lâu lại mở nút tu một ngụm lớn, mặt mày thỏa mãn. Bất quá Quỷ Lệ hiển nhiên không có cùng bộ dạng như Tiêu Hôi, hiện giờ sắc mặt hắn hờ hững, nhãn thần quét bốn phía, chỉ thấy rừng rậm âm trầm xung quanh, một màn tĩnh mịch, đằng xa thấp thoáng truyền lại tiếng chim hót. Quỷ Lệ chợt cười lạnh một tiếng, hững hờ thốt:” Ra đi!”.

Không ai hồi đáp, Quỷ Lệ cũng không nói nữa, chỉ chầm chậm xoay người đứng nhìn một nơi lặng lẽ. Qua một hồi sau, chợt có tiếng thở dài: “Mới có mấy ngày công phu, không tưởng được đạo hạnh của công tử đã tinh tiến như vậy, thật khiến cho người ta kính sợ!”

Bóng người loáng thoáng, một hắc y nhân từ trong rừng sâu bước ra, chính là Quỷ tiên sinh. Con người đó phảng phất luôn luôn thần bí khôn lường, vĩnh viễn xuất hiện ở những nơi người ta không tưởng được. Quỷ Lệ nhìn y, mục quang hờ hững, tuy không biểu lộ tánh tình khinh ghét thập phần ra, nhưng hiển nhiên đối với người này cũng không mấy có hảo cảm: “Ngươi ở đây đợi ta có chuyện gì?”.

Quỷ Lệ hừ một tiếng, không nói gì. Quỷ tiên sinh gật đầu : “Đó cũng tùy ngươi, bất quá lần này tịnh không phải là ta có gì muốn nói, mà là Tông chủ Quỷ Vương mấy ngày trước truyền thư cho ta, kêu ta chuyển cáo cho ngươi”.

Quỷ tiên sinh đáp: ” Sau khi Quỷ Vương Tông chủ nghe nói ngươi đã thụ thương trước Thanh Vân Sơn Ảo Nguyệt Động phủ, thập phần quan tâm, ra lệnh cho chúng nhân tiềm phục ở Trung nguyên nhất định phải tìm ra ngươi, truyền lời của ông ta, nếu quả sau khi tìm ta phó Tông chủ mà thấy Phó Tông chủ nhân thân thể đang còn bị thương nên quay về Man Hoang tu dưỡng. Nếu may sao phó Tông chủ không bị gì, còn có một chuyện phiền phó Tông chủ làm”.

Quỷ Lệ trầm mạc một hồi: ” Ngươi nói đi”.

Quỷ tiên sinh cười lạt một tiếng đằng sau tấm khăn đen che mặt, tiếng cười trầm trầm:” Quỷ Vương Tông chủ dĩ nhiên đã biết Thú Thần lần này đã bại thoái đào vong trong Thanh Vân đại chiến. Y ngày trước tru sát vô số giáo chúng của Thánh Giáo bọn ta, là cừu địch bất động đái thiên với Thánh Giáo ta, trước mắt là cơ hội khó kiếm để tru sát y. Lần này chạy trốn, nhất định là trốn về miền Nam Cương mà y quen thuộc, hơn nữa trong giáo chỉ có Phó Tông chủ là thành thục đất nam Cương, vì vậy hy vọng cho Thánh giáo ta”.

Quỷ lệ mặc nhiên một hồi, gật đầu: “Được, ta đi”.

Quỷ tiên sinh gật đầu nhè nhẹ, nhưng lúc này lại đột nhiên tiến tới mấy bước, đến trước Quỷ Lệ hạ giọng:” Nhưng chuyến đi này, Tông chủ đặc biệt dặn ta nhất định phải chuyển cáo cho ngươi biết, truy sát Thú Thần cố nhiên là khẩn yếu, nhưng chuyện khẩn yếu nhật lại còn có một chuyện khác”.

Quỷ Lệ ngây người :” Chuyện gì?”

Quỷ tiên sinh mục quang lấp loáng, hạ thấp giọng:” Tông chủ dặn dò, bên cạnh Thú Thần có ác thú Thao Thiết. Vô luận làm sao, cho dù Thú Thần có trốn thoát cũng được, nhưng ác thú Thao Thiết đó lại nhất định phải bắt sống mang về Man Hoang . Chuyện này quan hệ cực lớn, phó Tông chủ phải ghi nhớ, ghi nhớ!”.

Quỷ lệ nhíu mày, nhìn sâu vào mắt Quỷ tiên sinh:” Tông chủ muốn bắt Thao Thiết làm gì?”

Quỷ tiên sinh đứng thảng người, giọng điệu khôi phục lại như bình thường, hờ hững đáp: ” Chuyện này cả ta cũng không biết được”.

Quỷ Lệ nhìn y một hồi lâu, chợt xoay người, không quay đầu lại nữa, thân hình như điện xẹt, nháy mắt đã phóng đi, biến mất. Chỉ còn lại Quỷ tiên sinh đứng yên tại đó, nhìn theo bóng dáng Quỷ Lệ đã phóng đi xa, một hồi sau chợt lầm bầm tự nói: ” Kỳ quái, sao đạo hạnh của hắn nội trong vài ngày ngắn ngủi lại tinh tiến đến bước này? Hôm đó, đám hắc y nhân cứu hắn là thần thánh phương nào?”. Tiếng nói lí nhí theo gió phiêu phưỡng, lờ mờ lan man trong rừng sâu, cuối cùng tiêu tán.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Tru Tiên
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện cổ trang
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 16/03/2015 06:38 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Giang Nam – Quyển 14
Đúng rồi, trong này như thế nào không có ngục thủ? Hắn buồn bực nói: Năm nghìn vạn năm qua, trong này đã chết chẳng biết bao nhiêu vạn Thần Tôn, chỉ sợ ước chừng có trăm vạn? Mấy Thần Tôn này sau khi chết, tất nhiên sẽ hóa thành ngục thủ, mấy ngục thủ này cùng ngục chủ chạy đi đâu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Lăng Tiếu – Quyển 27
Lôi Chiến Dương, Áo Tư Lạc ở trước mặt lực lượng tuyệt đối của Lăng Tiếu đều bị triệt để mài thành cặn bã, ngay cả không gian lực lượng của bọn hắn cũng bị cửu thải không gian của Lăng Tiếu dung phệ mất! Kể cả Khương Tà Vương, Tam đại Vĩnh Hằng đã triệt để biến thành hạt...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Hàn Lập – Quyển 15
Mỹ phụ đầu bạc một mặt khó khăn ngăn cản đợt công kích của hai đạo ngân hồng, một bên vẫn phải vận chuyển pháp lực chống đỡ cấm chế trên đỉnh đầu. Tốc độ hạ xuống của hắc sắc quang trận quả thực quá nhanh nên không thể phi thân đuổi theo Hàn Lập. Bà ta giận dữ cắn chặt...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba