Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Trùng » Phần 15

Trùng - Tác giả Hùng Sơn


Update Phần 219

Phần 15: Nữ nhân thần bí, bảo vật bất ngờ

Về phía hai con yêu thú, viên cầu màu xanh kia bỗng nhiên phát nổ. Ngay lúc đó có thể thấy được tia sợ hãi của Tứ Ưng Chảo.

Nhưng mọi chuyện đã không kịp, ánh sáng trắng gần như bao phủ trong vòng trăm bước chân quanh đó nuốt chửng hai con yêu thú.

Còn về phần Trần Duyên mặc dù được Chu Lão nhắc nhỡ, nhưng mọi việc diễn ra quá nhanh không thể nào chạy kịp. Nhìn thấy vụ nổ đang tới, hắn cắn răng lấy ra Thiên Lôi Phù ném về phía sau.

Thiên Lôi Phù nổ tung, vụ nổ tạo sức ép đẩy hắn ra khỏi cái thứ ánh sáng chết chóc kia. Sau khi tia sáng vụt tắt, một tiếng nổ đinh tai nhứt óc vang lên làm cho những yêu thú gần đó hoảng sợ bỏ chạy.

Còn Trần Duyên do ở gần vụ nổ bị âm thanh lỗ tay chảy máu ngất xỉu. Khi mở mắt ra mặc dù đầu còn rất đau nhưng vẫn nhịn xuống cố lấy sự tỉnh táo. Hắn cố nhớ lại chuyện xảy ra vừa nhìn xung quanh, rõ ràng đang trong rừng rậm không ngờ lúc này hắn lại ở trong một cái lều.

Nhịn đau Trần Duyên ngồi dậy bước ra khỏi lều. Trước mắt hắn là một nữ nhân quyến rũ, làn da hơi ngăm, ngực tròn lẳn, kết hợp với y phục xẻ cao bên dưới làm lộ ra cặp đùi mượt mà hoàn mỹ.

Gương mặt xinh đẹp, nụ cười quyến rũ khi nàng bước đi làm cho phong cảnh núi rừng xung quanh cũng e thẹn không bằng.

Thấy Trần Duyên say mê nhìn mình, nữ nhân không bực bội vì có lẽ đã quen với những ánh mắt này. Nàng bước tới gần hắn miệng cười quyến rũ, hơi thở như lan cất tiếng:

– Công tử, công tử, công tử…

Trần Duyên chợt tỉnh người, hắn ngượng ngùng cười chắp tay nói:

– Xin thứ tội, đây là lần đầu ta thấy người xinh đẹp như cô nương đây làm cho ta hơi bất ngờ.

Đây là hắn nói thật, từ trước tới nay ở trong tông môn các nữ tu sĩ nếu không mặc đạo bào rộng thùng thình thì che kín mặt. Mặc dù có tiểu nha đầu Hà Diệu khả ái hứa hẹn tương lai cũng là một mỹ nhân bại hoại, nhưng đó cũng chỉ là tương lai thôi không thể nào so với vóc dáng lồi lõm này được.

Lần này lại tới lượt nữ nhân này ngạc nhiên, không ngờ tiểu tử này lại thẳng thắn đến vậy. Trước đây nàng gặp rất nhiều nam nhân, có người công tử quyền quý, có người hảo hán hào sảng nhưng không ai lại thật lòng nói ra bản thân say mê trước mặt nàng.

– Công tử thấy cơ thể như thế nào, còn gì bất tiện hay không.

Thấy nàng ân cần hỏi Trần Duyên mới chợt nhớ ra:

– Đa tạ cô nương, ân cứu mạng hôm nay ta sẽ không quên.

Nàng mỉm cười khẽ nói:

– Công tử không cần bận tâm ta chỉ tình cờ đi ngang qua thấy công tử bất tỉnh liền mang về thôi.
– Sao lại vậy được, ân cứu mạng này ta sẽ dày công báo đáp. Mà chẳng hay cô nương tên là gì để ta dày công báo đáp.

Thấy hắn khăng khăng một mực thì nàng cũng không nói them chỉ nhẹ nhàng nói:

– Tiểu nữ họ Bạch, tên chỉ một chữ Vân công tử gọi ta là Bạch cô nương là được rồi.
– Thì ra là Bạch cô nương tại hạ Trần Duyên xin hữu lễ.

Trần Duyên cũng nói ra tên cho nàng biết.

– Trần Duyên, duyên nợ trần thế, tên của công tử rất hay.
– Lúc nãy khi đưa công tử về thì ta thấy vật này xin trả lại cho công tử.

Nàng đưa ra, đó là thân phận lệnh bài mà hắn luôn đeo ở thắt lưng.

– Đa tạ, không biết cô nương là người nơi nào.
– Ta đang ra ngoài lịch luyện, còn về thân phận xin thứ lỗi ta không thể nói cho công tử biết được.

Trần Duyên nghe thấy vậy cũng không ép, mỗi người đều có bí mật riêng, đôi khi biết quá nhiều cũng không hẳn là tốt.

– Đây là tín vật của ta, khi nào cô nương có chuyện gì cần thì chỉ cần tới Ma Kiếm Tông đưa tín vật này thì sẽ có người đưa cô nương đến gặp ta.

Hắn đưa ra lệnh bài màu vàng khắc chữ Phong là tín vật chỉ có đệ tử chân truyền mới có, mà cả Ma Phong Sơn chỉ có mình hắn là đệ tử chân truyền. Vậy mới biết lệnh bài này nặng tới mức nào.

– Vậy tiểu nữ xin đa tạ.
– Có việc này làm phiền công tử không biết công tử có thể giúp tiểu nữ được không?
– Cô nương cứ việc nói.

Hắn cười hào sảng.

Nàng lấy ra một chiếc nhẫn đưa cho hắn rồi mỉm cười.

– Công tử hãy giữ lấy vật này.
– Đây là…

Trần Duyên tò mò, lúc hắn định kiểm tra chiếc nhẫn thì bị cô nương kia ngăn lại.

– Khoan đã công tử khoan hãy kiểm tra, đợi ta rời khỏi đây thì làm gì tùy công tử.

Mặc dù thấy lạ nhưng hắn cũng không nói gì bởi vì Trần Duyên có thể nhận ra nàng không có ý xấu.

– Bạch cô nương đừng lo ta nhất định sẽ giữ kỹ vật này.

Nghe tới đây nàng liền nở nụ cười yên tâm.

– Cáo biệt công tử, khi nào tiện đường tiểu nữ nhất định sẽ tới Ma Kiếm Tông gặp mặt.
– Cáo từ ta nhất định sẽ chờ ở Ma Kiếm Tông đợi xa giá của cô nương.

Khi hắn vừa dứt tiếng thì vị Bạch Vân cô nương kia đã không thấy đâu làm hắn cũng đôi chúc sững sờ.

Khi hắn vẫn còn đang kinh ngạc thì Chu lão lại hiện lên:

– Sao rồi hả tiểu tử có phải mỹ nhân vừa đi làm cho lòng ngươi còn nhớ nhung.

Nghe thấy Chu lão trêu chọc, Trần Duyên mặt không đổi sắc liền đổi chủ đề:

– Ta tĩnh lâu rồi mà bây giờ Chu lão mới hiện lên.

Nghe thấy lời lẽ có mùi trách móc lão liền cười hề hề nói:

– Đương nhiên là có nguyên nhân, ngươi có biết nữ nhân vừa rồi có lai lịch như thế nào không?

Thấy vẻ mặt ngơ ngác của hắn lão liền nói tiếp:

– Ta mà xuất hiện thì ả ta liền lập tức nhận ra.

Trần Duyên hoảng hốt:

– Chẳng lẽ cô nương kia là tu sĩ Nguyên Anh kỳ.

Chu lão vuốt vuốt chùm râu ngắn củn của lão làm vẻ đạo mạo nói:

– Ngươi suy đoán gần đúng.
– Gần đúng tức là sao?

Thấy Trần Duyên sắp hết kiên nhẫn Chu lão cũng không dây dưa thêm.

– Haiz! Tiểu tử ngươi đúng là thấy sắc quên sư phụ mà. Cô nương kia của ngươi thật ra là một con yêu thú cấp bốn có thể hóa thành hình người.

Trần Duyên ngỡ ngàng.

– Nàng ta là yêu thú gì?

Chu lão thấy vẻ mặt hắn cũng cảm thấy kỳ lạ.

– Ngươi không thất vọng khi biết ả ta là yêu thú sao?

Hắn mặt thản nhiên:

– Yêu thú với ngươi mặc dù là hai bên không cùng chủng tộc nhưng không có nghĩa thấp kém hơn nhân loại, ta nghe sư phụ nói khi tu vi tới Nguyên Anh kỳ thì nhân loại và yêu thú hầu như không có gì khác biệt.

Chu lão ngỡ ngàng:

– Không ngờ ngươi lại thông suốt như vậy, mặc dù nhiều người biết vậy nhưng họ vẫn không chấp nhận được.
– Con lai hỗn huyết giữa người và yêu thú luôn bị tu sĩ khắp nơi dè biểu, có khi còn đuổi giết.

Thấy hắn không nói gì Chu lão cũng lách qua chuyện khác.

– Ta chỉ cảm nhận được yêu khí phát ra từ trên người vị cô nương kia thôi, còn bản thể thật sự thì không nhìn thấu.

Dẹp bỏ suy nghĩ trong đầu, Trần Duyên chợt nhớ ra liền đem chiếc nhẫn do Bạch Vân tặng ra xem xét. Trần Duyên nhận ra đây rõ ràng là nhẫn trữ vật, thứ đặc quyền chỉ có tu sĩ Kim Đan kỳ mới có tư cách sử dụng.

Trần Duyên nhỏ máu nhận chủ xong thì dùng thần trí dò xét bên trong. Hắn liền ngỡ ngàng, đây không chỉ là nhẫn trữ vật.

Nhẫn trữ vật giống như túi trữ vật, chỉ khác nhau ở chỗ nhẫn trữ vật có không gian rộng lớn hơn, chỉ có chủ nhân sau khi trích máu nhận chủ mới được sử dụng. Cả hai đều chỉ chứa vật chết, vật sống không thể đưa vào.

Nhưng rõ ràng hắn lại thấy bên trong như một phương thế giới thu nhỏ, có núi sông, thực vật, chim chóc làm hắn ngỡ ngàng.

Sau khi kể lại cho Chu lão, lão cũng giật bắn người:

– Ngươi nói thật chứ, có một phương thế giới trong chiếc nhẫn trữ vật đó sao?

Khi được Trần Duyên xác định thêm lần nữa thì Chu lão liền hít thật sâu.

Thấy lão làm vẻ nghiêm trọng hắn cũng nhẫn nại ngồi chờ giản giải.

– Này tiểu tử ngươi có biết thứ đó trân quý ra sao không? Chiếc nhẫn đó thật ra là một phương thế giới được các tu sĩ vạn năng thời thượng cổ sử dụng pháp lực thông thiên nén nhỏ lại rồi đưa vào chiếc nhẫn này.

Nghe vậy Trần Duyên cũng giật mình, tuy lịch luyện không cao nhưng hắn cũng nghe sư phụ kể ràng dù lão nhân gia ngài có hao hết thọ nguyên thì cũng không bay được hết thế giới này. Vậy mà các tu sĩ có thể thu nhỏ lại thì quả nhiên là thân tham tạo hóa.

– Thứ này nếu ngươi để lộ ra ngoài chỉ sợ kể cả tu sĩ Nguyên Anh kỳ cũng không bảo vệ được ngươi.

Chu lão nghiêm mặt căn dặn.

Trần Duyên cũng không phải kẻ ngốc, thứ tốt thì không nên lộ ra ngoài đạo lý này hắn cũng hiểu. Đeo trên tay sợ bị lộ, hắn lấy một sợi dây luồn qua nhẫn làm dây truyền đeo vào giấu trong áo.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Trùng
Tác giả Hùng Sơn
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện bóp vú, Truyện bú cặc
Tình trạng Update Phần 219
Ngày cập nhật 27/05/2024 11:17 (GMT+7)

Bình luận

Mục lục truyện của Tác giả Hùng Sơn

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba